Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-1439
Chương 1439 : Chương 1439
KHÔNG CẦN ĐÂU!
Trên quốc lộ đến gần dãy núi Yên, khu Phúc Nguyên, thủ đô. Một chiếc SUV màu đen không bắt mắt đang lao nhanh trên đường.
“Sao chứ? Vaqueria à?” Triệu Ngọc đang ngồi ở ghế sau, nói với một người đàn ông có mái tóc húi cua ở ghế lái phụ: “Có vẻ như tôi đã nghe thấy ở đâu rồi thì phải, chắc là đã nghe được trên thời sự, hình như không xa nước ta đâu nhỉ?”
“Thì giống y như Kashmir vậy, Vaqueria cũng thuộc khu vực chưa được xác định, không tính là một nước.” Người tóc húi cua ung dung thản nhiên giới thiệu với Triệu Ngọc: “Nhưng mà, tình hình ở Vaqueria còn phức tạp hơn cả Kashmir, chẳng những bị nước láng giềng can dự vào mà cả trong nước cũng phân tranh đảng phái, tình hình phức tạp lắm.”
Người có mái tóc húi cua này chính là sĩ quan chỉ huy do phòng Đặc Cần cử đến để xử lý vụ án lần này, ông ta tên là Tư Nhuệ, cùng cấp với Tiêu Hàng.
Còn Triệu Ngọc thì không có hàm cấp và quyền chỉ huy, trên cơ bản thì chẳng khác nào thực tập sinh cả.
“Ồ...” Triệu Ngọc xoay tròn mắt, lại hỏi: “Vậy chúng tôi phải làm cái gì?”
“Shea - người lãnh đạo trước đây của Vaqueria - vẫn luôn nhận sự bảo hộ của bên ta, ông ta đã định cư ở chỗ chúng ta sáu năm rồi! Nhưng mà...” Tư Nhuệ quay đầu liếc nhìn Triệu Ngọc: “Chúng tôi vừa nhận được báo cáo, vào sáng hôm nay, ông ta đã bị bắt cóc, không rõ sống chết!”
“Ồ...” Cuối cùng thì Triệu Ngọc cũng hiểu, rốt cuộc nhiệm vụ của hắn là gì rồi.
“Dựa theo thông tin mới nhất.” Tư Nhuệ lại nói: “Tình hình của Vaqueria gần đây rất hỗn loạn, biến cố mới lại xảy ra. Đảng phái mà Shea đại diện lại nổi dậy, nhân dân yêu cầu phải đón Shea về nước chủ trì đại cuộc!”
“Cho nên, trong lúc quan trọng này, hậu quả của việc Shea bị bắt cóc gây ảnh hưởng rất nghiêm trọng!” Tư Nhuệ chuyển một phần văn bản qua cho Triệu Ngọc: “Bây giờ, có khả năng rất lớn là người của đảng phái đối địch với Vaqueria đã bắt cóc Shea, bởi vì bọn họ không muốn để cho Shea về nước!”
“Thế à?” Triệu Ngọc nhìn thoáng qua tư liệu, đưa ra nghi vấn của mình: “Nếu như là do đảng phái đối địch làm thì tại sao lại không trực tiếp giết người, vĩnh viễn cắt đứt hậu hoạn về sau chứ?”
“Làm vậy sao được?” Tư Nhuệ lắc đầu: “Loại chuyện như thế này, chúng tôi đã gặp nhiều rồi. Nếu như Shea bị ám sát thì ắt sẽ khiến dân chúng kích động và phẫn nộ, làm vậy thì đảng phái đối địch sẽ càng bất lợi hơn!”
“Ồ... Nếu đã như vậy.” Triệu Ngọc cân nhắc, nói: “Chuyện này quả thật là không dễ nói, cũng có thể là do chính đảng phái của Shea làm. Có lẽ, trong đảng phái của bọn họ có người không muốn để cho Shea trở về, sợ rằng Shea sẽ cướp đi địa vị của họ! Cũng có thể là bọn họ muốn lợi dụng việc mất tích của Shea để xuyên tạc sự thật, bịa đặt và bêu rếu đảng phái đối địch...”
“Đương nhiên, cũng có thể là đảng phái khác, thậm chí là nước khác!” Tư Nhuệ nghiêm túc nói xong, đột nhiên ngửi thấy cái gì lập tức nhíu mày, nói một câu: “Cậu uống rượu à?”
“Tôi đang tụ họp với bạn, không biết hôm nay sẽ có nhiệm vụ!” Triệu Ngọc giải thích, không chút sai sót nào. Bây giờ, hắn vẫn chưa chính thức nhận được thông báo về lệnh điều động của phòng Đặc Cần, nên đương nhiên là không cần phải tuân thủ kỷ luật của phòng Đặc Cần rồi.
“Được rồi!” Tư Nhuệ không tính toán với Triệu Ngọc, nói: “Cho dù bọn bắt cóc đó là ai thì nhiệm vụ của chúng ta vẫn là điều tra rõ chân tướng, tìm Shea về!”
“Dẫu sao thì Shea cũng đang được nhận sự bảo hộ của nước ta. Nếu như ông ta xảy ra vấn đề thì ảnh hưởng với chúng ta sẽ chẳng tốt lành gì đâu. Hơn nữa...” Tư Nhuệ nhếch mép, nói: “Chúng ta không thể để cho bọn bắt cóc ngang ngược trên địa bàn của mình được!”
“Ừ!” Triệu Ngọc đặt tư liệu qua một bên, nói với Tư Nhuệ: “Nếu đã như vậy thì chúng ta đừng đến chỗ ở của Shea nữa, đến hiện trường bắt cóc ông ta trước đi!”
“Hả?” Tư Nhuệ hơi bất ngờ: “Vợ và con của Shea đều đang ở chỗ của ông ta, chúng ta chuẩn bị nghe lời khai của bọn họ. Hơn nữa, bọn bắt cóc có thể gọi điện đến bất cứ lúc nào, cậu xác định là muốn đến hiện trường trước sao?”
“Đương nhiên chắc chắn rồi, không phải là chúng ta muốn bắt bọn bắt cóc sao?” Triệu Ngọc nói cực kỳ chắc chắn: “Chỉ khi xem hiện trường thì chúng ta mới có thể hiểu được tình hình của bọn bắt cóc.”
“Hơn nữa, không phải trong tư liệu đã viết là Shea bị bắt cóc trên quốc lộ không xa nhà ông ta à?”
“Được.” Tư Nhuệ lại nghiêm túc liếc nhìn Triệu Ngọc: “Cậu là chuyên gia ở mặt này, nghe theo lời cậu cả đấy!”
Nói xong, Tư Nhuệ bảo tài xế thay đổi đường đi, trực tiếp chạy thẳng đến hiện trường xảy ra vụ án.
…
Trên đường đi đến hiện trường xảy ra vụ án, Tư Nhuệ lại kể rõ một vài chuyện về vụ án cho Triệu Ngọc biết.
Cảm giác của Triệu Ngọc là tuy rằng đội trưởng Tư Nhuệ có vẻ mặt đầy nghiêm túc, nói năng thận trọng, nhưng mà chắc hẳn ông ta đã dò la tư liệu của mình rồi, cho nên cách ăn nói rất có chừng mực, không a dua nịnh hót, lời lẽ cũng không quá khích gây đắc tội với Triệu Ngọc.
Nhưng cũng chính vì vậy nên Triệu Ngọc càng cảm thấy xa lạ, cảm thấy ngăn cách, chỉ thông qua lần gặp đầu tiên này là Triệu Ngọc đã biết hắn với vị đội trưởng Tư Nhuệ này mãi mãi cũng không thể trở thành bạn bè rồi.
Phần lớn khu vực Phúc Nguyên đều là vùng núi, chỗ mà Shea ở cũng nằm trong một khu biệt thự nhỏ ở lưng chừng núi.
Mà nơi mà ông ta xảy ra chuyện chính là một con đường nhỏ giữa núi ở phía sau biệt thự.
Hai bên con đường nhỏ đều là ruộng dưa hấu, bởi vì đã qua mùa thu hoạch nên hầu như không thấy một bóng người nào, trông khá trống trải.
“Sau khi được báo án.” Lúc sắp đến hiện trường vụ án, Tư Nhuệ lại nói: “Đồn cảnh sát nhân dân đã cử người đến hiện trường, sau khi bọn họ phát hiện thân phận đặc biệt của người mất tích thì mới liên hệ với chúng tôi!”
“Nhưng mà cậu yên tâm, hiện trường vẫn do bọn họ bảo vệ, sẽ không bị phá hoại đâu! Đây...” Đang nói, ông ta chỉ vào trước mặt: “Đến rồi!”
Sau khi xe ngừng lại, Tư Nhuệ và Triệu Ngọc cùng nhau xuống xe, đi về phía hiện trường.
Quả nhiên giống như những gì mà Tư Nhuệ nói, ở đây đã bị cảnh sát địa phương phong tỏa. Sau khi hai người đến nơi, lập tức có cảnh sát nhân dân đi lên nghênh đón, thảo luận tình hình vụ án với bọn họ.
Dựa theo những tư liệu mà cảnh sát nhân dân cung cấp thì sáng hôm nay, một mình Shea lái xe từ nhà đến nhà xuất bản để gặp một vị biên tập, bàn bạc về việc xuất bản tự truyện của ông ta.
Nhưng mà, biên tập chẳng những không đợi được người mà còn không gọi điện được, cho nên đã liên hệ với vợ của Shea.
Trong sự lo lắng, vợ của Shea đã tìm kiếm dọc theo tuyến đường, lúc này mới phát hiện ra xe của Shea.
Cửa xe đã bị mở ra, vài thứ bị rơi lại trên xe, người thì không thấy đâu! Vì thế cho nên, vợ của Shea đã vội vã báo cảnh sát.
Sau khi đến hiện trường, Triệu Ngọc vừa nghe cảnh sát nhân dân báo cáo vừa đi vào hiện trường, cẩn thận kiểm tra cả trong lẫn ngoài chiếc xe một lượt.
Xe của Shea là một chiếc Great Wall Haval màu trắng, chiếc xe này đỗ lại bên cạnh một ngã ba.
Cửa bên ghế lái của chiếc xe đã bị mở rộng ra, đai an toàn móc vào dưới ghế dựa, tấm che nắng thì bị rơi xuống, còn một cái cốc nước bị rơi xuống dưới ghế lái, nước trà cũng bị đổ ra...
Lại nhìn bên ngoài chiếc xe, tuy rằng mặt đất là nhựa đường, nhưng vẫn có thể nhìn ra được vết thắng xe màu đen của chiếc Great Wall Haval. Vì vậy có thể đoán được là lúc ấy chắc hẳn đã có gì đó đột nhiên xuất hiện phía trước chiếc xe, ép nó phải dừng lại.
“Chúng tôi đã kiểm tra camera giám sát rồi.” Một cảnh sát địa phương báo cáo: “Trong khoảng thời gian ấy, chỉ có một chiếc xe taxi Sedan Santana kiểu mới xuất hiện trên thiết bị giám sát ở chỗ thông đến đường quốc lộ thôi!”
“Bởi vì tốc độ của chiếc xe rất nhanh nên chúng tôi nghi ngờ, rất có thể kẻ bắt cóc đã ngồi trên chiếc xe ấy và thực hiện hành vi bắt cóc.”
“Bây giờ, chúng tôi đang dựng video suy luận!”
“Không cần đâu.” Ai ngờ, anh cảnh sát này vừa nói xong thì đội trưởng Tư Nhuệ đã sờ vào tai nghe đang đeo trên tai của mình, nói với mọi người: “Đã tìm thấy chiếc xe tình nghi rồi, nó đang ở một nơi phân phối hàng hóa bỏ hoang trên núi!”
“Wow, nhanh thế cơ à?” Anh cảnh sát kinh ngạc.
“Ừm...” Tư Nhuệ lại nghe báo cáo trong tai nghe rồi nói: “Trên xe không có ai cả, nhưng mà có tìm thấy điện thoại và ví tiền của Shea, còn có túi công văn của ông ta nữa!”
“Đi thôi!” Ông ta gật đầu ra hiệu với Triệu Ngọc: “Bây giờ, chúng ta qua đó xem sao!”
“Không cần đâu!” Ai ngờ, Triệu Ngọc bỗng nhiên lại lắc đầu, lộ ra vẻ bất đắc dĩ, nói: “Tôi thấy, chúng ta vẫn nên đi gặp vợ của Shea trước rồi tính sau!”
“Bọn họ thật quá xem thường một người nổi tiếng khắp trong và ngoài nước, uy chấn vũ trụ là Triệu đại thần thám tôi đây rồi nhỉ? Chuyện này con mẹ nó vốn chẳng phải là vụ án bắt cóc gì cả!”
KHÔNG CẦN ĐÂU!
Trên quốc lộ đến gần dãy núi Yên, khu Phúc Nguyên, thủ đô. Một chiếc SUV màu đen không bắt mắt đang lao nhanh trên đường.
“Sao chứ? Vaqueria à?” Triệu Ngọc đang ngồi ở ghế sau, nói với một người đàn ông có mái tóc húi cua ở ghế lái phụ: “Có vẻ như tôi đã nghe thấy ở đâu rồi thì phải, chắc là đã nghe được trên thời sự, hình như không xa nước ta đâu nhỉ?”
“Thì giống y như Kashmir vậy, Vaqueria cũng thuộc khu vực chưa được xác định, không tính là một nước.” Người tóc húi cua ung dung thản nhiên giới thiệu với Triệu Ngọc: “Nhưng mà, tình hình ở Vaqueria còn phức tạp hơn cả Kashmir, chẳng những bị nước láng giềng can dự vào mà cả trong nước cũng phân tranh đảng phái, tình hình phức tạp lắm.”
Người có mái tóc húi cua này chính là sĩ quan chỉ huy do phòng Đặc Cần cử đến để xử lý vụ án lần này, ông ta tên là Tư Nhuệ, cùng cấp với Tiêu Hàng.
Còn Triệu Ngọc thì không có hàm cấp và quyền chỉ huy, trên cơ bản thì chẳng khác nào thực tập sinh cả.
“Ồ...” Triệu Ngọc xoay tròn mắt, lại hỏi: “Vậy chúng tôi phải làm cái gì?”
“Shea - người lãnh đạo trước đây của Vaqueria - vẫn luôn nhận sự bảo hộ của bên ta, ông ta đã định cư ở chỗ chúng ta sáu năm rồi! Nhưng mà...” Tư Nhuệ quay đầu liếc nhìn Triệu Ngọc: “Chúng tôi vừa nhận được báo cáo, vào sáng hôm nay, ông ta đã bị bắt cóc, không rõ sống chết!”
“Ồ...” Cuối cùng thì Triệu Ngọc cũng hiểu, rốt cuộc nhiệm vụ của hắn là gì rồi.
“Dựa theo thông tin mới nhất.” Tư Nhuệ lại nói: “Tình hình của Vaqueria gần đây rất hỗn loạn, biến cố mới lại xảy ra. Đảng phái mà Shea đại diện lại nổi dậy, nhân dân yêu cầu phải đón Shea về nước chủ trì đại cuộc!”
“Cho nên, trong lúc quan trọng này, hậu quả của việc Shea bị bắt cóc gây ảnh hưởng rất nghiêm trọng!” Tư Nhuệ chuyển một phần văn bản qua cho Triệu Ngọc: “Bây giờ, có khả năng rất lớn là người của đảng phái đối địch với Vaqueria đã bắt cóc Shea, bởi vì bọn họ không muốn để cho Shea về nước!”
“Thế à?” Triệu Ngọc nhìn thoáng qua tư liệu, đưa ra nghi vấn của mình: “Nếu như là do đảng phái đối địch làm thì tại sao lại không trực tiếp giết người, vĩnh viễn cắt đứt hậu hoạn về sau chứ?”
“Làm vậy sao được?” Tư Nhuệ lắc đầu: “Loại chuyện như thế này, chúng tôi đã gặp nhiều rồi. Nếu như Shea bị ám sát thì ắt sẽ khiến dân chúng kích động và phẫn nộ, làm vậy thì đảng phái đối địch sẽ càng bất lợi hơn!”
“Ồ... Nếu đã như vậy.” Triệu Ngọc cân nhắc, nói: “Chuyện này quả thật là không dễ nói, cũng có thể là do chính đảng phái của Shea làm. Có lẽ, trong đảng phái của bọn họ có người không muốn để cho Shea trở về, sợ rằng Shea sẽ cướp đi địa vị của họ! Cũng có thể là bọn họ muốn lợi dụng việc mất tích của Shea để xuyên tạc sự thật, bịa đặt và bêu rếu đảng phái đối địch...”
“Đương nhiên, cũng có thể là đảng phái khác, thậm chí là nước khác!” Tư Nhuệ nghiêm túc nói xong, đột nhiên ngửi thấy cái gì lập tức nhíu mày, nói một câu: “Cậu uống rượu à?”
“Tôi đang tụ họp với bạn, không biết hôm nay sẽ có nhiệm vụ!” Triệu Ngọc giải thích, không chút sai sót nào. Bây giờ, hắn vẫn chưa chính thức nhận được thông báo về lệnh điều động của phòng Đặc Cần, nên đương nhiên là không cần phải tuân thủ kỷ luật của phòng Đặc Cần rồi.
“Được rồi!” Tư Nhuệ không tính toán với Triệu Ngọc, nói: “Cho dù bọn bắt cóc đó là ai thì nhiệm vụ của chúng ta vẫn là điều tra rõ chân tướng, tìm Shea về!”
“Dẫu sao thì Shea cũng đang được nhận sự bảo hộ của nước ta. Nếu như ông ta xảy ra vấn đề thì ảnh hưởng với chúng ta sẽ chẳng tốt lành gì đâu. Hơn nữa...” Tư Nhuệ nhếch mép, nói: “Chúng ta không thể để cho bọn bắt cóc ngang ngược trên địa bàn của mình được!”
“Ừ!” Triệu Ngọc đặt tư liệu qua một bên, nói với Tư Nhuệ: “Nếu đã như vậy thì chúng ta đừng đến chỗ ở của Shea nữa, đến hiện trường bắt cóc ông ta trước đi!”
“Hả?” Tư Nhuệ hơi bất ngờ: “Vợ và con của Shea đều đang ở chỗ của ông ta, chúng ta chuẩn bị nghe lời khai của bọn họ. Hơn nữa, bọn bắt cóc có thể gọi điện đến bất cứ lúc nào, cậu xác định là muốn đến hiện trường trước sao?”
“Đương nhiên chắc chắn rồi, không phải là chúng ta muốn bắt bọn bắt cóc sao?” Triệu Ngọc nói cực kỳ chắc chắn: “Chỉ khi xem hiện trường thì chúng ta mới có thể hiểu được tình hình của bọn bắt cóc.”
“Hơn nữa, không phải trong tư liệu đã viết là Shea bị bắt cóc trên quốc lộ không xa nhà ông ta à?”
“Được.” Tư Nhuệ lại nghiêm túc liếc nhìn Triệu Ngọc: “Cậu là chuyên gia ở mặt này, nghe theo lời cậu cả đấy!”
Nói xong, Tư Nhuệ bảo tài xế thay đổi đường đi, trực tiếp chạy thẳng đến hiện trường xảy ra vụ án.
…
Trên đường đi đến hiện trường xảy ra vụ án, Tư Nhuệ lại kể rõ một vài chuyện về vụ án cho Triệu Ngọc biết.
Cảm giác của Triệu Ngọc là tuy rằng đội trưởng Tư Nhuệ có vẻ mặt đầy nghiêm túc, nói năng thận trọng, nhưng mà chắc hẳn ông ta đã dò la tư liệu của mình rồi, cho nên cách ăn nói rất có chừng mực, không a dua nịnh hót, lời lẽ cũng không quá khích gây đắc tội với Triệu Ngọc.
Nhưng cũng chính vì vậy nên Triệu Ngọc càng cảm thấy xa lạ, cảm thấy ngăn cách, chỉ thông qua lần gặp đầu tiên này là Triệu Ngọc đã biết hắn với vị đội trưởng Tư Nhuệ này mãi mãi cũng không thể trở thành bạn bè rồi.
Phần lớn khu vực Phúc Nguyên đều là vùng núi, chỗ mà Shea ở cũng nằm trong một khu biệt thự nhỏ ở lưng chừng núi.
Mà nơi mà ông ta xảy ra chuyện chính là một con đường nhỏ giữa núi ở phía sau biệt thự.
Hai bên con đường nhỏ đều là ruộng dưa hấu, bởi vì đã qua mùa thu hoạch nên hầu như không thấy một bóng người nào, trông khá trống trải.
“Sau khi được báo án.” Lúc sắp đến hiện trường vụ án, Tư Nhuệ lại nói: “Đồn cảnh sát nhân dân đã cử người đến hiện trường, sau khi bọn họ phát hiện thân phận đặc biệt của người mất tích thì mới liên hệ với chúng tôi!”
“Nhưng mà cậu yên tâm, hiện trường vẫn do bọn họ bảo vệ, sẽ không bị phá hoại đâu! Đây...” Đang nói, ông ta chỉ vào trước mặt: “Đến rồi!”
Sau khi xe ngừng lại, Tư Nhuệ và Triệu Ngọc cùng nhau xuống xe, đi về phía hiện trường.
Quả nhiên giống như những gì mà Tư Nhuệ nói, ở đây đã bị cảnh sát địa phương phong tỏa. Sau khi hai người đến nơi, lập tức có cảnh sát nhân dân đi lên nghênh đón, thảo luận tình hình vụ án với bọn họ.
Dựa theo những tư liệu mà cảnh sát nhân dân cung cấp thì sáng hôm nay, một mình Shea lái xe từ nhà đến nhà xuất bản để gặp một vị biên tập, bàn bạc về việc xuất bản tự truyện của ông ta.
Nhưng mà, biên tập chẳng những không đợi được người mà còn không gọi điện được, cho nên đã liên hệ với vợ của Shea.
Trong sự lo lắng, vợ của Shea đã tìm kiếm dọc theo tuyến đường, lúc này mới phát hiện ra xe của Shea.
Cửa xe đã bị mở ra, vài thứ bị rơi lại trên xe, người thì không thấy đâu! Vì thế cho nên, vợ của Shea đã vội vã báo cảnh sát.
Sau khi đến hiện trường, Triệu Ngọc vừa nghe cảnh sát nhân dân báo cáo vừa đi vào hiện trường, cẩn thận kiểm tra cả trong lẫn ngoài chiếc xe một lượt.
Xe của Shea là một chiếc Great Wall Haval màu trắng, chiếc xe này đỗ lại bên cạnh một ngã ba.
Cửa bên ghế lái của chiếc xe đã bị mở rộng ra, đai an toàn móc vào dưới ghế dựa, tấm che nắng thì bị rơi xuống, còn một cái cốc nước bị rơi xuống dưới ghế lái, nước trà cũng bị đổ ra...
Lại nhìn bên ngoài chiếc xe, tuy rằng mặt đất là nhựa đường, nhưng vẫn có thể nhìn ra được vết thắng xe màu đen của chiếc Great Wall Haval. Vì vậy có thể đoán được là lúc ấy chắc hẳn đã có gì đó đột nhiên xuất hiện phía trước chiếc xe, ép nó phải dừng lại.
“Chúng tôi đã kiểm tra camera giám sát rồi.” Một cảnh sát địa phương báo cáo: “Trong khoảng thời gian ấy, chỉ có một chiếc xe taxi Sedan Santana kiểu mới xuất hiện trên thiết bị giám sát ở chỗ thông đến đường quốc lộ thôi!”
“Bởi vì tốc độ của chiếc xe rất nhanh nên chúng tôi nghi ngờ, rất có thể kẻ bắt cóc đã ngồi trên chiếc xe ấy và thực hiện hành vi bắt cóc.”
“Bây giờ, chúng tôi đang dựng video suy luận!”
“Không cần đâu.” Ai ngờ, anh cảnh sát này vừa nói xong thì đội trưởng Tư Nhuệ đã sờ vào tai nghe đang đeo trên tai của mình, nói với mọi người: “Đã tìm thấy chiếc xe tình nghi rồi, nó đang ở một nơi phân phối hàng hóa bỏ hoang trên núi!”
“Wow, nhanh thế cơ à?” Anh cảnh sát kinh ngạc.
“Ừm...” Tư Nhuệ lại nghe báo cáo trong tai nghe rồi nói: “Trên xe không có ai cả, nhưng mà có tìm thấy điện thoại và ví tiền của Shea, còn có túi công văn của ông ta nữa!”
“Đi thôi!” Ông ta gật đầu ra hiệu với Triệu Ngọc: “Bây giờ, chúng ta qua đó xem sao!”
“Không cần đâu!” Ai ngờ, Triệu Ngọc bỗng nhiên lại lắc đầu, lộ ra vẻ bất đắc dĩ, nói: “Tôi thấy, chúng ta vẫn nên đi gặp vợ của Shea trước rồi tính sau!”
“Bọn họ thật quá xem thường một người nổi tiếng khắp trong và ngoài nước, uy chấn vũ trụ là Triệu đại thần thám tôi đây rồi nhỉ? Chuyện này con mẹ nó vốn chẳng phải là vụ án bắt cóc gì cả!”