Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
cuong-tham-578.html
Chương 578: Làm mất đồ?
Triệu Ngọc là tổ trưởng của Tổ điều tra đặc biệt nên tất nhiên hắn có một vị trí trong ghế lãnh đạo.
Cảnh sát Tấn Bình lo rằng ADN mà họ tìm được trong nhà máy sản xuất thuốc có sai sót nên tìm người thân của Lưu Vũ đến so sánh, kết quả chứng minh người chết trong vụ nổ buồng xe ô tô thật sự chính là Lưu Vũ chứ không phải ai khác!
Sự việc phát triển không khác gì dự đoán của Triệu Ngọc. Cảnh sát Tấn Bình từ đầu đến cuối đều để kết luận về việc Lưu Vũ sợ tội tự sát ở vị trí dễ thấy nhất trong suốt buổi họp báo cáo!
Mọi người đều cảm thấy2vô cùng hài lòng với kết luận này, bởi vì nếu Lưu Vũ thật sự sợ tội tự sát thì vụ án giết người thần tốc khiến cho dư luận xôn xao này có thể kết án được rồi!
Vụ án giết người này nhìn thì nguy hiểm gian trá nhưng kết quả báo cáo lại cực kì đơn giản:
Lưu Vũ ôm lòng thù hận với năm nạn nhân vì năm người này từng hợp tác với nhau để hãm hại ông ta, khiến cho ông ta bị đuổi ra khỏi nhà máy sản xuất thuốc. Bởi vậy, sau khi ông ta âm thầm lập kế hoạch xong liền bắt đầu tiến hành kế hoạch giết người này. Ông ta không những liên tục7giết năm nạn nhân, đốt năm triệu tiền chuộc của nhà máy sản xuất thuốc mà còn truyền những tài liệu ông ta tổng hợp được lên internet để tạo cảm giác khủng hoảng cho người dân.
Tóm lại là toàn bộ những việc này đều do một mình Lưu Vũ gây ra! Giết được người rồi, báo được thù rồi, ông ta biết bản thân không còn hy vọng gì nữa nên sợ tội tự sát, cùng chết chung với Hàn Chấn Hải!
Triệu Ngọc để ý thấy Lý Lạc Vân vẫn luôn uể oải núp vào một góc trong suốt buổi họp báo cáo, nhìn anh ta có vẻ cực kì suy sụp.
Triệu Ngọc từng nghe một ít tin đồn bên ngoài, nghe9nói do Lý Lạc Vân không thể bắt được hung thủ gây ra vụ án giết người thần tốc đúng lúc nên bây giờ anh ta đang nằm trong giai đoạn quan sát khá lúng túng. Tuy rằng anh ta vẫn mang danh đội trưởng nhưng đã không còn một chút quyền lực gì nữa.
Lý Lạc Vân giống như một người ngoài cuộc vậy, bởi vì anh ta không hề hé răng trong suốt buổi họp báo cáo này.
Triệu Ngọc biết Lý Lạc Vân đã cố gắng hết sức trong suốt quá trình phá án, thật ra anh ta không phải là nguyên nhân duy nhất khiến cho việc phá án không thuận lợi.
Thế nhưng vì bây giờ vụ án xuất hiện vấn5đề nên anh ta trở thành cái cớ cho đám lãnh đạo chỉ trích.
Haizz... Triệu Ngọc than thở trong lòng, số phận của hắn và Lý Lạc Vân không khác gì nhau, nếu như sau này có sai lầm lớn nào xuất hiện thì hắn chính là người đầu tiên bị đuổi ra khỏi cửa.
Triệu Ngọc biết Lý Lạc Vân thân là người chịu trách nhiệm chính tất nhiên sẽ cảm thấy vụ án giết người thần tốc này còn có điểm đáng ngờ quan trọng chứ tuyệt đối không hề đơn giản như bề ngoài của nó. Tuy nhiên, dù anh ta có muốn tiếp tục điều tra vụ án này thì cũng không làm được vì hiện tại chính bản thân3anh ta còn khó giữ nổi mình.
Trong buổi họp báo cáo này, các lãnh đạo đều thiên về mong muốn nhanh chóng kết án hơn, bọn họ thậm chí còn đang suy nghĩ về nội dung cho buổi họp báo và những cách để trấn an dư luận xã hội.
Chẳng qua là những việc này đều nằm trong dự liệu của Triệu Ngọc vì Triệu Ngọc có thể hiểu hoàn cảnh của bọn họ. Khi vụ án giết người thần tốc xuất hiện thì xã hội đã có những phản ứng vô cùng mãnh liệt, ảnh hưởng của nó thật sự rất lớn.
Chuyện bên nhà máy sản xuất thuốc cũng làm cho mọi người cảm thấy bất an, không yên tâm sản xuất, việc này đã làm ảnh hưởng đến nền móng của nhà máy.
Dù sao thì Trương Tân Long Thái cũng là trụ cột kinh tế chính của tỉnh Tấn An, dù là lãnh đạo từ cấp nào đi nữa thì đều muốn ngừng việc này lại mau một chút.
Do đó, nếu Triệu Ngọc muốn tiếp tục điều tra thì hắn chắc chắn sẽ phải chịu một vài trở ngại nhất định. Có điều, Triệu Ngọc đã quyết ý muốn làm rồi, nếu như hắn không thể điều tra vụ án này tới cùng và đào ra được chân tướng thì việc hắn làm tổ trưởng của tổ điều tra đặc biệt cũng không còn ý nghĩa gì nữa.
Đêm hôm qua, hắn, Nhiễm Đào và Tăng Khả đã ngủ ở khu tắm rửa. Trong lúc hắn ngủ mơ thì hệ thống đã hoàn thành việc tổng hợp tin tức.
Chẳng qua, sau khi hệ thống thăng cấp thì có thể lưu tiến độ hoàn thành lại. Tuy rằng quẻ “Khôn Cấn” chỉ mới hoàn thành được 119% nhưng hắn lại nhận được ba món đạo cụ cấp một.
Ba món đạo cụ này đều giống nhau, là bộ quần áo phòng cháy tàng hình, khi mặc nó vào thì người mặc có thể phòng chống hỏa hoạn một cách dễ dàng, đạo cụ này có thể sử dụng liên tục trong vòng mười phút.
Triệu Ngọc biết những đạo cụ mà hệ thống cung cấp đều mạnh hơn so với đồ vật bên ngoài, thế nên bộ quần áo phòng cháy tàng hình này khẳng định là một bộ quần áo cao cấp.
Kỳ ngộ lần trước đã kết thúc rồi, thế nên sau khi Triệu Ngọc thức dậy liền mở tiếp một quẻ nữa.
Lần này tốt hơn một chút, quẻ “Khôn” nguy hiểm rốt cuộc ngừng lại, hắn mở được quẻ “Cấn Ly”, “Cấn” đại diện cho sự nghiệp, “Ly” đại diện cho bạn bè.
Triệu Ngọc thấy quẻ “Cấn” trước mặt thì lòng tin liền tăng lên gấp bội. Xem ra nếu hôm nay hắn chịu nỗ lực lên thì tình tiết vụ án nhất định sẽ có tiến triển.
Đương nhiên hiện tại Triệu Ngọc sẽ không bỏ qua bất kì phó bản Kỳ Ngộ nào nữa. Sau khi mở quẻ xong hắn lập tức nhớ kĩ phó bản Kỳ Ngộ.
Bây giờ hắn thậm chí không cần quyển “Bát Quái Quỷ Công” nữa, sau khi hệ thống thăng cấp lần thứ hai, hắn chỉ cần nhẹ nhàng chỉ vào chữ trong quẻ là quẻ sẽ hiện những thông tin liên quan ra.
Triệu Ngọc vội vàng ghi thời gian, địa điểm và vị trí lại. Hôm nay phó bản Kỳ Ngộ sẽ xảy ra vào lúc hai giờ chiều, từ giờ tới lúc đó còn có một chút thời gian.
Sau khi rời khỏi Cục Cảnh sát Tấn Bình thì Triệu Ngọc trực tiếp đi đến căn cứ mới của tổ điều tra đặc biệt, nó nằm trong một căn nhà hai tầng cách Cục Cảnh sát Tấn Bình không xa.
Nhiễm Đào sáng sớm đã tìm thấy căn nhà này, hơn nữa còn thuê được nó một cách thuận lợi. Khi Triệu Ngọc tới thì căn nhà đã được dọn dẹp sạch sẽ và đạt được quy mô ban đầu rồi, Tăng Khả thậm chí còn lắp đặt xong một ít thiết bị điện tử nữa.
Bên cạnh đó, Ngô Tú Mẫn bị thương do vụ nổ tối hôm qua cũng đã trở về đội ngũ. Hiện tại cô đang đi đến trước mặt bảng trắng để ghi thêm tài liệu cho tình tiết của vụ án theo lệnh của Triệu Ngọc.
Triệu Ngọc vẫn chung tình với loại bảng trắng này, không biết là do hắn có tính hoài cựu hay là do hắn xài quen rồi nữa. Hắn cảm thấy khi mình vừa nhìn thấy tài liệu về tình tiết vụ án trên bảng trắng thì tư duy lập tức rộng ra, tinh thần tập trung hơn.
Vì vụ án giết người thần tốc khá phức tạp nên tổ điều tra đặc biệt đã chuẩn bị bốn cái bảng trắng, ba cái trong đó dùng để viết về những tài liệu liên quan đến vụ án giết người thần tốc, cái còn lại thì để dành cho nữ phi tặc Thôi Lệ Châu.
Tuy rằng bây giờ bọn họ vẫn chưa có chứng cứ chứng minh rằng Thôi Lệ Châu có liên quan đến vụ án giết người đó, nhưng Triệu Ngọc cho rằng bọn họ cần phải điều tra kĩ hơn về người phụ nữ thần bí này. Hơn nữa là cô ta vừa mới trộm đồ trong két sắt của Lưu Vũ, thế nên nếu như bọn họ có thể tìm ra cô ta thì nói không chừng vụ án sẽ có thêm manh mối mới.
Có lẽ do Triệu Ngọc có một loại tình cảm đặc biệt với Thôi Lệ Châu nên tài liệu của cô ta đều do hắn tự mình ghi thêm. Khi hắn viết tới chuyện Thôi Lệ Châu trộm thuốc trong bệnh viện tâm thần thì trong đầu đột nhiên nhảy ra một dấu chấm hỏi.
Đến giờ hắn vẫn không nghĩ ra, vì sao Thôi Lệ Châu lại trộm thuốc? Chỉ là do mua bán thuốc thôi sao? Những loại thuốc cô ta trộm cộng lại cũng được hơn một nghìn đồng, thế nhưng... Hắn nhớ lại cảnh tượng cô ta nhảy từ trên cao ốc xuống, hắn cảm thấy đối với kẻ trộm như Thôi Lệ Châu thì hình như đi trộm thuốc có giá vài nghìn đồng chẳng bõ công lắm?
Vậy thì... vì cái gì đây?
Triệu Ngọc nghĩ đến đây liền bảo Tăng Khả liên lạc với bên bệnh viện tâm thần, bảo cậu ta hỏi bọn họ về chuyện dược phẩm bị trộm, xem thử xem trong đó có thật sự chứa đồ gì giá trị hay không?
Không ngờ rằng việc Tăng Khả gọi điện thoại giúp cho bọn họ phát hiện ra một tin tức vô cùng ngoài ý muốn. Bên phía bệnh viện vô cùng có trách nhiệm mà khẳng định nhiều lần với bọn họ rằng bệnh viện tâm lý Hoa Hân vốn không mất bất cứ loại dược phẩm nào gần đây!
Cái gì!?
Triệu Ngọc nghe xong tin tức này liền chợt cảm thấy mọi thứ thật kỳ lạ!
Sao... Sao có thể... Như thế...
Chờ một chút...
Hắn đột nhiên nghĩ tới một khả năng!
Chết rồi!
Hắn từ dưới đất nhảy dựng lên, vội vội vàng vàng hô to với mọi người: “Chết rồi! Những loại thuốc kia... Những loại thuốc bị Thôi Lệ Châu trộm vẫn còn trong khách sạn! Nếu như những loại thuốc đó mà quan trọng thì Thôi Lệ Châu... Cô ta...”
“Tổ trưởng!” Ngô Tú Mẫn tò mò hỏi: “Nếu như thuốc đó ở trong phòng khách sạn của anh thì chẳng phải là anh và con nhóc đó ở chung một đêm, vậy... hai người có... cái đó không...”
“Đệch! Bây giờ là lúc nào rồi mà còn nhiều chuyện nữa! Chị nghe không hiểu à?” Nhiễm Đào khẩn trương: “Khả năng con nhỏ đó quay lại khách sạn trộm thuốc rất cao đó! Chúng ta phải nhanh chóng quay lại bắt cô ta!”
Cảnh sát Tấn Bình lo rằng ADN mà họ tìm được trong nhà máy sản xuất thuốc có sai sót nên tìm người thân của Lưu Vũ đến so sánh, kết quả chứng minh người chết trong vụ nổ buồng xe ô tô thật sự chính là Lưu Vũ chứ không phải ai khác!
Sự việc phát triển không khác gì dự đoán của Triệu Ngọc. Cảnh sát Tấn Bình từ đầu đến cuối đều để kết luận về việc Lưu Vũ sợ tội tự sát ở vị trí dễ thấy nhất trong suốt buổi họp báo cáo!
Mọi người đều cảm thấy2vô cùng hài lòng với kết luận này, bởi vì nếu Lưu Vũ thật sự sợ tội tự sát thì vụ án giết người thần tốc khiến cho dư luận xôn xao này có thể kết án được rồi!
Vụ án giết người này nhìn thì nguy hiểm gian trá nhưng kết quả báo cáo lại cực kì đơn giản:
Lưu Vũ ôm lòng thù hận với năm nạn nhân vì năm người này từng hợp tác với nhau để hãm hại ông ta, khiến cho ông ta bị đuổi ra khỏi nhà máy sản xuất thuốc. Bởi vậy, sau khi ông ta âm thầm lập kế hoạch xong liền bắt đầu tiến hành kế hoạch giết người này. Ông ta không những liên tục7giết năm nạn nhân, đốt năm triệu tiền chuộc của nhà máy sản xuất thuốc mà còn truyền những tài liệu ông ta tổng hợp được lên internet để tạo cảm giác khủng hoảng cho người dân.
Tóm lại là toàn bộ những việc này đều do một mình Lưu Vũ gây ra! Giết được người rồi, báo được thù rồi, ông ta biết bản thân không còn hy vọng gì nữa nên sợ tội tự sát, cùng chết chung với Hàn Chấn Hải!
Triệu Ngọc để ý thấy Lý Lạc Vân vẫn luôn uể oải núp vào một góc trong suốt buổi họp báo cáo, nhìn anh ta có vẻ cực kì suy sụp.
Triệu Ngọc từng nghe một ít tin đồn bên ngoài, nghe9nói do Lý Lạc Vân không thể bắt được hung thủ gây ra vụ án giết người thần tốc đúng lúc nên bây giờ anh ta đang nằm trong giai đoạn quan sát khá lúng túng. Tuy rằng anh ta vẫn mang danh đội trưởng nhưng đã không còn một chút quyền lực gì nữa.
Lý Lạc Vân giống như một người ngoài cuộc vậy, bởi vì anh ta không hề hé răng trong suốt buổi họp báo cáo này.
Triệu Ngọc biết Lý Lạc Vân đã cố gắng hết sức trong suốt quá trình phá án, thật ra anh ta không phải là nguyên nhân duy nhất khiến cho việc phá án không thuận lợi.
Thế nhưng vì bây giờ vụ án xuất hiện vấn5đề nên anh ta trở thành cái cớ cho đám lãnh đạo chỉ trích.
Haizz... Triệu Ngọc than thở trong lòng, số phận của hắn và Lý Lạc Vân không khác gì nhau, nếu như sau này có sai lầm lớn nào xuất hiện thì hắn chính là người đầu tiên bị đuổi ra khỏi cửa.
Triệu Ngọc biết Lý Lạc Vân thân là người chịu trách nhiệm chính tất nhiên sẽ cảm thấy vụ án giết người thần tốc này còn có điểm đáng ngờ quan trọng chứ tuyệt đối không hề đơn giản như bề ngoài của nó. Tuy nhiên, dù anh ta có muốn tiếp tục điều tra vụ án này thì cũng không làm được vì hiện tại chính bản thân3anh ta còn khó giữ nổi mình.
Trong buổi họp báo cáo này, các lãnh đạo đều thiên về mong muốn nhanh chóng kết án hơn, bọn họ thậm chí còn đang suy nghĩ về nội dung cho buổi họp báo và những cách để trấn an dư luận xã hội.
Chẳng qua là những việc này đều nằm trong dự liệu của Triệu Ngọc vì Triệu Ngọc có thể hiểu hoàn cảnh của bọn họ. Khi vụ án giết người thần tốc xuất hiện thì xã hội đã có những phản ứng vô cùng mãnh liệt, ảnh hưởng của nó thật sự rất lớn.
Chuyện bên nhà máy sản xuất thuốc cũng làm cho mọi người cảm thấy bất an, không yên tâm sản xuất, việc này đã làm ảnh hưởng đến nền móng của nhà máy.
Dù sao thì Trương Tân Long Thái cũng là trụ cột kinh tế chính của tỉnh Tấn An, dù là lãnh đạo từ cấp nào đi nữa thì đều muốn ngừng việc này lại mau một chút.
Do đó, nếu Triệu Ngọc muốn tiếp tục điều tra thì hắn chắc chắn sẽ phải chịu một vài trở ngại nhất định. Có điều, Triệu Ngọc đã quyết ý muốn làm rồi, nếu như hắn không thể điều tra vụ án này tới cùng và đào ra được chân tướng thì việc hắn làm tổ trưởng của tổ điều tra đặc biệt cũng không còn ý nghĩa gì nữa.
Đêm hôm qua, hắn, Nhiễm Đào và Tăng Khả đã ngủ ở khu tắm rửa. Trong lúc hắn ngủ mơ thì hệ thống đã hoàn thành việc tổng hợp tin tức.
Chẳng qua, sau khi hệ thống thăng cấp thì có thể lưu tiến độ hoàn thành lại. Tuy rằng quẻ “Khôn Cấn” chỉ mới hoàn thành được 119% nhưng hắn lại nhận được ba món đạo cụ cấp một.
Ba món đạo cụ này đều giống nhau, là bộ quần áo phòng cháy tàng hình, khi mặc nó vào thì người mặc có thể phòng chống hỏa hoạn một cách dễ dàng, đạo cụ này có thể sử dụng liên tục trong vòng mười phút.
Triệu Ngọc biết những đạo cụ mà hệ thống cung cấp đều mạnh hơn so với đồ vật bên ngoài, thế nên bộ quần áo phòng cháy tàng hình này khẳng định là một bộ quần áo cao cấp.
Kỳ ngộ lần trước đã kết thúc rồi, thế nên sau khi Triệu Ngọc thức dậy liền mở tiếp một quẻ nữa.
Lần này tốt hơn một chút, quẻ “Khôn” nguy hiểm rốt cuộc ngừng lại, hắn mở được quẻ “Cấn Ly”, “Cấn” đại diện cho sự nghiệp, “Ly” đại diện cho bạn bè.
Triệu Ngọc thấy quẻ “Cấn” trước mặt thì lòng tin liền tăng lên gấp bội. Xem ra nếu hôm nay hắn chịu nỗ lực lên thì tình tiết vụ án nhất định sẽ có tiến triển.
Đương nhiên hiện tại Triệu Ngọc sẽ không bỏ qua bất kì phó bản Kỳ Ngộ nào nữa. Sau khi mở quẻ xong hắn lập tức nhớ kĩ phó bản Kỳ Ngộ.
Bây giờ hắn thậm chí không cần quyển “Bát Quái Quỷ Công” nữa, sau khi hệ thống thăng cấp lần thứ hai, hắn chỉ cần nhẹ nhàng chỉ vào chữ trong quẻ là quẻ sẽ hiện những thông tin liên quan ra.
Triệu Ngọc vội vàng ghi thời gian, địa điểm và vị trí lại. Hôm nay phó bản Kỳ Ngộ sẽ xảy ra vào lúc hai giờ chiều, từ giờ tới lúc đó còn có một chút thời gian.
Sau khi rời khỏi Cục Cảnh sát Tấn Bình thì Triệu Ngọc trực tiếp đi đến căn cứ mới của tổ điều tra đặc biệt, nó nằm trong một căn nhà hai tầng cách Cục Cảnh sát Tấn Bình không xa.
Nhiễm Đào sáng sớm đã tìm thấy căn nhà này, hơn nữa còn thuê được nó một cách thuận lợi. Khi Triệu Ngọc tới thì căn nhà đã được dọn dẹp sạch sẽ và đạt được quy mô ban đầu rồi, Tăng Khả thậm chí còn lắp đặt xong một ít thiết bị điện tử nữa.
Bên cạnh đó, Ngô Tú Mẫn bị thương do vụ nổ tối hôm qua cũng đã trở về đội ngũ. Hiện tại cô đang đi đến trước mặt bảng trắng để ghi thêm tài liệu cho tình tiết của vụ án theo lệnh của Triệu Ngọc.
Triệu Ngọc vẫn chung tình với loại bảng trắng này, không biết là do hắn có tính hoài cựu hay là do hắn xài quen rồi nữa. Hắn cảm thấy khi mình vừa nhìn thấy tài liệu về tình tiết vụ án trên bảng trắng thì tư duy lập tức rộng ra, tinh thần tập trung hơn.
Vì vụ án giết người thần tốc khá phức tạp nên tổ điều tra đặc biệt đã chuẩn bị bốn cái bảng trắng, ba cái trong đó dùng để viết về những tài liệu liên quan đến vụ án giết người thần tốc, cái còn lại thì để dành cho nữ phi tặc Thôi Lệ Châu.
Tuy rằng bây giờ bọn họ vẫn chưa có chứng cứ chứng minh rằng Thôi Lệ Châu có liên quan đến vụ án giết người đó, nhưng Triệu Ngọc cho rằng bọn họ cần phải điều tra kĩ hơn về người phụ nữ thần bí này. Hơn nữa là cô ta vừa mới trộm đồ trong két sắt của Lưu Vũ, thế nên nếu như bọn họ có thể tìm ra cô ta thì nói không chừng vụ án sẽ có thêm manh mối mới.
Có lẽ do Triệu Ngọc có một loại tình cảm đặc biệt với Thôi Lệ Châu nên tài liệu của cô ta đều do hắn tự mình ghi thêm. Khi hắn viết tới chuyện Thôi Lệ Châu trộm thuốc trong bệnh viện tâm thần thì trong đầu đột nhiên nhảy ra một dấu chấm hỏi.
Đến giờ hắn vẫn không nghĩ ra, vì sao Thôi Lệ Châu lại trộm thuốc? Chỉ là do mua bán thuốc thôi sao? Những loại thuốc cô ta trộm cộng lại cũng được hơn một nghìn đồng, thế nhưng... Hắn nhớ lại cảnh tượng cô ta nhảy từ trên cao ốc xuống, hắn cảm thấy đối với kẻ trộm như Thôi Lệ Châu thì hình như đi trộm thuốc có giá vài nghìn đồng chẳng bõ công lắm?
Vậy thì... vì cái gì đây?
Triệu Ngọc nghĩ đến đây liền bảo Tăng Khả liên lạc với bên bệnh viện tâm thần, bảo cậu ta hỏi bọn họ về chuyện dược phẩm bị trộm, xem thử xem trong đó có thật sự chứa đồ gì giá trị hay không?
Không ngờ rằng việc Tăng Khả gọi điện thoại giúp cho bọn họ phát hiện ra một tin tức vô cùng ngoài ý muốn. Bên phía bệnh viện vô cùng có trách nhiệm mà khẳng định nhiều lần với bọn họ rằng bệnh viện tâm lý Hoa Hân vốn không mất bất cứ loại dược phẩm nào gần đây!
Cái gì!?
Triệu Ngọc nghe xong tin tức này liền chợt cảm thấy mọi thứ thật kỳ lạ!
Sao... Sao có thể... Như thế...
Chờ một chút...
Hắn đột nhiên nghĩ tới một khả năng!
Chết rồi!
Hắn từ dưới đất nhảy dựng lên, vội vội vàng vàng hô to với mọi người: “Chết rồi! Những loại thuốc kia... Những loại thuốc bị Thôi Lệ Châu trộm vẫn còn trong khách sạn! Nếu như những loại thuốc đó mà quan trọng thì Thôi Lệ Châu... Cô ta...”
“Tổ trưởng!” Ngô Tú Mẫn tò mò hỏi: “Nếu như thuốc đó ở trong phòng khách sạn của anh thì chẳng phải là anh và con nhóc đó ở chung một đêm, vậy... hai người có... cái đó không...”
“Đệch! Bây giờ là lúc nào rồi mà còn nhiều chuyện nữa! Chị nghe không hiểu à?” Nhiễm Đào khẩn trương: “Khả năng con nhỏ đó quay lại khách sạn trộm thuốc rất cao đó! Chúng ta phải nhanh chóng quay lại bắt cô ta!”