Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
cuồng thám-594
Chương 594: Bất ngờ ra tay giành được thắng lợi
Tuy nhiên, xe chỉ huy của cảnh sát cũng không phải thứ vô dụng. Toàn bộ cửa xe đều được lắp kính chống đạn, đạn bắn trúng mặt kính cũng chỉ tạo ra vết nứt hình hoa tuyết chứ không thể xuyên thủng kính được!
Phù!
Triệu Ngọc thầm cảm thấy may mắn, hắn lập tức đạp mạnh chân ga phóng xe về phía chiếc BMW. Tuy nhiên, bởi vì cửa kính xe có quá nhiều vết nứt do đạn bắn khiến cho hắn gần như không nhìn rõ tình hình bên ngoài nên hắn cực kì khó khăn trong việc kiểm soát hướng xe chạy.
Người điều khiển chiếc BMW kia cũng là một tay lái lão luyện. Chiếc BMW lúc ẩn lúc hiện trước xe chỉ huy làm cho Triệu Ngọc không nắm rõ vị trí của nó.
Sau khi tên côn đồ kia xả một loạt3đạn, gã mới phát hiện xe chỉ huy được lắp kính chống đạn, không thể bắn thủng được, thế là hắn lại chuyển hướng, nhắm nòng súng vào bánh của chiếc xe chỉ huy.
Triệu Ngọc chớp lấy thời cơ, lập tức duỗi tay ra ngoài cửa sổ bắn pằng pằng hai phát về phía tên côn đồ cầm súng. Nhưng tiếc là ô tô lắc lư kinh khủng quá, hai viên đạn chỉ xẹt qua người gã kia.
Điều xui xẻo hơn là súng giảm thanh đã hết đạn rồi, lúc nãy chỉ còn lại hai viên đạn kia thôi. Triệu Ngọc đã bắn hai phát, bây giờ không thể tiếp tục dùng súng nữa!
Pằng pằng pằng...
Tên côn đồ kia lại tiếp tục xả một loạt đạn tới, lần này đạn không chỉ bắn bay gương chiếu hậu mà còn bắn thủng bánh xe chỉ huy!
Két...
Sau0đó, đầu xe ghìm xuống, xe chỉ huy vẽ một đường cong trên đường lớn, trông có vẻ như sắp bị lật xe rồi.
Trong lúc ngàn cân treo sợi tóc, Triệu Ngọc bất chấp tất cả luôn! Hắn áp sát cả người lên vô lăng, sau đó trong đầu chợt lóe lên một ý tưởng, hắn lập tức điều chỉnh tốc độ máy tăng lực đẩy lên mức cao nhất!
Vèo...
Xe chỉ huy đột ngột phóng vụt đi, gần như là bay lên từ mặt đất.
Vốn dĩ tên lái chiếc BMW đã bắt đầu rẽ sang đường khác, nhưng tốc độ xe chỉ huy thật sự là nhanh quá sức tưởng tượng, BMW vừa vượt lên trước một đoạn, đầu xe chỉ huy lập tức đâm mạnh vào đuôi xe BMW, hất nó bay ra ngoài.
Chiếc xe BMW X5 màu đen xoay vòng ở giao lộ5rồi đâm thẳng vào cột đèn đường phía đối diện! Lực xung kích quá mạnh và đột ngột làm cho cột đèn đường bị uốn cong, dây cáp điện ngầm dưới mặt đất lóe lên tia lửa điện xoẹt xoẹt.
Chỉ có điều, trong lúc hai xe va vào nhau, Triệu Ngọc cũng không kiểm soát được xe chỉ huy. Chiếc xe phát ra một tiếng “kít” rồi phóng lên cao, lộn một vòng trên không trung rồi rơi “rầm” xuống đất, đập trúng trụ nước cứu hỏa ở ven đường!
Trụ nước cứu hỏa bị xe chỉ huy đụng phải thì vỡ luôn, sau đó đột nhiên phun ra một cột nước, nhưng cột nước này bị xe chỉ huy chặn lại nên nước không thể phóng lên cao mà phun ào ào ra bên ngoài. Trong nháy mắt, bọt nước trắng xóa chảy lênh láng4trên mặt đất...
Xì xì...
Tia lửa điện lấp lóe dưới đèn đường.
Rào rào...
Tiếng rào rào phát ra từ chốt cứu hỏa bên cạnh...
Mặc dù tên điều khiển xe BMW bị va đập đến đầu choáng mắt hoa, nhưng gã vẫn ổn, lập tức thử khởi động xe định tiếp tục chạy trốn.
BMW X5 quả nhiên danh bất hư truyền, thật không ngờ sau khi va đập kinh khủng như thế mà động cơ vẫn hoạt động. Nó phát ra vài tiếng ù ù, dường như sắp khởi động thành công.
Nhưng ai ngờ ngay tại thời điểm quan trọng này, BMW lại đột nhiên chết máy, không chỉ chết máy mà tất cả đồng hồ trên bảng đồng hồ đều không sáng!
Điều khó bề tưởng tượng hơn là dây cáp điện lộ ra dưới đèn đường không còn lóe sáng nữa, thậm chí mấy ngọn đèn đường9xung quanh cũng tắt ngúm trong nháy mắt!
Có cảm giác như nguồn điện trong phạm vi hai mươi mét vuông đột ngột bị ngắt đi, xung quanh bỗng chìm vào bóng tối.
Tên lái chiếc BMW thử đi thử lại vài lần nhưng nút khởi động vẫn không có bất kì phản ứng nào.
“Có quỷ à!” Gã hung hăng vỗ mạnh lên vô lăng, ủ rũ nói: “Quỷ quái! A Bưu, mau đổi xe thôi!”
A Bưu là gã cầm súng tiểu liên. Nghe tên cầm lái nói vậy, gã chỉ phớt lờ, rồi cầm súng đi tới xe chỉ huy của Triệu Ngọc.
“Này, A Bưu! Mày nổi điên gì đó! Chuồn thôi!” Tên cầm lái nóng nảy vẫy tay gọi A Bưu trở lại.
Nhưng A Bưu là một tên cố chấp, gã hoàn toàn bỏ ngoài tai, ngược lại còn đi nhanh hơn, chẳng mấy chốc đã đi tới chỗ chiếc xe chỉ huy bị lật ngửa. Tiếp đó, gã không nói gì mà lập tức nã đạn vào buồng lái!
“Đậu má! Thằng điên!” Tên cầm lái vội vàng xuống xe chạy tới.
Sau khi nã đạn, A Bưu đi tới cạnh chiếc xe chỉ huy, cúi đầu nhìn vào trong buồng lái. Lúc này, hắn hết sức kinh ngạc vì thấy trong buồng lái hoàn toàn không có một bóng người!
Ủa?
Người đâu rồi?
Kết quả, trong lúc A Bưu còn đang sửng sốt, gã đột nhiên cảm thấy có một luồng gió mạnh ập tới từ bên cạnh, thế là gã lập tức giơ tay che mặt theo bản năng.
Bụp!
Có một lực mạnh mẽ tấn công gã, đánh vào cánh tay gã, khiến gã bị chấn động phải lùi về sau mấy bước!
Hả?
A Bưu không khỏi sợ tái mặt, rõ ràng là vừa rồi gã không hề nhìn thấy bất cứ thứ gì, thế nhưng gã giống như bị ai đó đánh một đòn vậy. Quái lạ... Thật sự quá...
Lạch cạch...
A Bưu vội vàng kéo cò súng, nhìn chòng chọc vào khoảng không trước mắt.
Nhưng gã còn chưa kịp nổ súng thì đã cảm thấy cánh tay đau đớn vì đột ngột bị thứ gì đó ghìm chặt! Điều đáng sợ hơn là dường như có một thứ vô hình đang cướp súng của gã!
“Á!” A Bưu hét to một tiếng, rồi vội vàng giữ chặt súng tiểu liên không cho đối phương cướp mất. A Bưu không yếu, mà sức lực của đối phương cũng cực khỏe, trong lúc hai bên giằng co, gã cứ lòng vòng tại chỗ như đang khiêu vũ vậy.
“Đậu má, A Bưu! Mày bị ma nhập à?” Tên cầm lái nhìn cảnh này mà thấy sởn da gà, vội lôi súng ngắn có gắn nòng giảm thanh ra rồi chĩa vào người A Bưu.
Ai ngờ A Bưu bên kia đã giằng co đến mức nóng nảy, gã bất ngờ bóp cò súng tiểu liên.
Pằng pằng pằng pằng...
Gã đột nhiên nã ra cả một băng đạn, không biết là vô tình hay cố ý mà đạn bắn thẳng về phía tên cầm lái.
Hả?
Tên cầm lái hoảng hốt, khẩn trương nghiêng người né tránh. Thế nhưng gã có nhanh thế nào đi chăng nữa cũng không nhanh bằng tốc độ viên đạn. Ngay sau đó, có một viên đạn bắn trúng bắp chân gã và một viên đạn khác bắn thủng bả vai gã!
Á...
Thấy đồng bọn trúng đạn ngã xuống đất, A Bưu bỗng ngẩn người, kết quả là gã lập tức bị sức mạnh vô hình kia giật mất súng.
“Hừ! Bà nội gấu nhà mày chứ! Ha ha ha...” Một giọng nói phách lối ngông cuồng vang lên trong không khí.
A Bưu cẩn thận nhìn sang, thế rồi gã không thể tin được khi nhìn thấy một người biến ra trước mặt mình như một màn ảo thuật! Người đoạt mất súng tiểu liên của gã chính là Triệu Ngọc.
Hóa ra sau khi xe lật, Triệu Ngọc không chỉ dùng máy cúp điện để ngăn chiếc BMW khởi động máy mà còn sử dụng một cái áo tàng hình.
Hắn thật sự hết cách rồi, cả hai tên côn đồ kia đều có súng, mà hắn lại không có vũ khí, nếu hắn không sử dụng chút thủ đoạn thì chỉ có thể ngồi chờ chết mà thôi!
“Đệch mợ mày!”
Triệu Ngọc nâng báng súng nện thẳng vào cằm A Bưu, cú đánh này làm cho gã ngửa về phía sau.
Ngay sau đó, Triệu Ngọc chĩa súng tiểu liên vào hai chân A Bưu rồi bóp cò.
Thế nhưng hắn bóp cò tới mấy lần mà không nghe thấy tiếng súng vang lên. Sau khi nhìn kĩ, Triệu Ngọc mới kinh ngạc phát hiện ra trong súng tiểu liên không có băng đạn.
Thì ra trong lúc hai người giằng co, A Bưu đã tháo băng đạn ra từ sớm rồi.
“A!”
A Bưu ném thẳng băng đạn trong tay vào mặt Triệu Ngọc. Tiếp đó, gã xông thẳng tới chỗ Triệu Ngọc như một con trâu hung hãn, miệng còn gào lên: “Con mẹ mày, tao liều mạng với mày! A...”
Triệu Ngọc dùng tay không hất bay băng đạn, sau đó coi súng tiểu liên như một cây gậy mà nện lên đầu A Bưu! Nhưng không ngờ A Bưu di chuyển cực nhanh, gã vọt tới phía trước ôm chặt lấy Triệu Ngọc...
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Phù!
Triệu Ngọc thầm cảm thấy may mắn, hắn lập tức đạp mạnh chân ga phóng xe về phía chiếc BMW. Tuy nhiên, bởi vì cửa kính xe có quá nhiều vết nứt do đạn bắn khiến cho hắn gần như không nhìn rõ tình hình bên ngoài nên hắn cực kì khó khăn trong việc kiểm soát hướng xe chạy.
Người điều khiển chiếc BMW kia cũng là một tay lái lão luyện. Chiếc BMW lúc ẩn lúc hiện trước xe chỉ huy làm cho Triệu Ngọc không nắm rõ vị trí của nó.
Sau khi tên côn đồ kia xả một loạt3đạn, gã mới phát hiện xe chỉ huy được lắp kính chống đạn, không thể bắn thủng được, thế là hắn lại chuyển hướng, nhắm nòng súng vào bánh của chiếc xe chỉ huy.
Triệu Ngọc chớp lấy thời cơ, lập tức duỗi tay ra ngoài cửa sổ bắn pằng pằng hai phát về phía tên côn đồ cầm súng. Nhưng tiếc là ô tô lắc lư kinh khủng quá, hai viên đạn chỉ xẹt qua người gã kia.
Điều xui xẻo hơn là súng giảm thanh đã hết đạn rồi, lúc nãy chỉ còn lại hai viên đạn kia thôi. Triệu Ngọc đã bắn hai phát, bây giờ không thể tiếp tục dùng súng nữa!
Pằng pằng pằng...
Tên côn đồ kia lại tiếp tục xả một loạt đạn tới, lần này đạn không chỉ bắn bay gương chiếu hậu mà còn bắn thủng bánh xe chỉ huy!
Két...
Sau0đó, đầu xe ghìm xuống, xe chỉ huy vẽ một đường cong trên đường lớn, trông có vẻ như sắp bị lật xe rồi.
Trong lúc ngàn cân treo sợi tóc, Triệu Ngọc bất chấp tất cả luôn! Hắn áp sát cả người lên vô lăng, sau đó trong đầu chợt lóe lên một ý tưởng, hắn lập tức điều chỉnh tốc độ máy tăng lực đẩy lên mức cao nhất!
Vèo...
Xe chỉ huy đột ngột phóng vụt đi, gần như là bay lên từ mặt đất.
Vốn dĩ tên lái chiếc BMW đã bắt đầu rẽ sang đường khác, nhưng tốc độ xe chỉ huy thật sự là nhanh quá sức tưởng tượng, BMW vừa vượt lên trước một đoạn, đầu xe chỉ huy lập tức đâm mạnh vào đuôi xe BMW, hất nó bay ra ngoài.
Chiếc xe BMW X5 màu đen xoay vòng ở giao lộ5rồi đâm thẳng vào cột đèn đường phía đối diện! Lực xung kích quá mạnh và đột ngột làm cho cột đèn đường bị uốn cong, dây cáp điện ngầm dưới mặt đất lóe lên tia lửa điện xoẹt xoẹt.
Chỉ có điều, trong lúc hai xe va vào nhau, Triệu Ngọc cũng không kiểm soát được xe chỉ huy. Chiếc xe phát ra một tiếng “kít” rồi phóng lên cao, lộn một vòng trên không trung rồi rơi “rầm” xuống đất, đập trúng trụ nước cứu hỏa ở ven đường!
Trụ nước cứu hỏa bị xe chỉ huy đụng phải thì vỡ luôn, sau đó đột nhiên phun ra một cột nước, nhưng cột nước này bị xe chỉ huy chặn lại nên nước không thể phóng lên cao mà phun ào ào ra bên ngoài. Trong nháy mắt, bọt nước trắng xóa chảy lênh láng4trên mặt đất...
Xì xì...
Tia lửa điện lấp lóe dưới đèn đường.
Rào rào...
Tiếng rào rào phát ra từ chốt cứu hỏa bên cạnh...
Mặc dù tên điều khiển xe BMW bị va đập đến đầu choáng mắt hoa, nhưng gã vẫn ổn, lập tức thử khởi động xe định tiếp tục chạy trốn.
BMW X5 quả nhiên danh bất hư truyền, thật không ngờ sau khi va đập kinh khủng như thế mà động cơ vẫn hoạt động. Nó phát ra vài tiếng ù ù, dường như sắp khởi động thành công.
Nhưng ai ngờ ngay tại thời điểm quan trọng này, BMW lại đột nhiên chết máy, không chỉ chết máy mà tất cả đồng hồ trên bảng đồng hồ đều không sáng!
Điều khó bề tưởng tượng hơn là dây cáp điện lộ ra dưới đèn đường không còn lóe sáng nữa, thậm chí mấy ngọn đèn đường9xung quanh cũng tắt ngúm trong nháy mắt!
Có cảm giác như nguồn điện trong phạm vi hai mươi mét vuông đột ngột bị ngắt đi, xung quanh bỗng chìm vào bóng tối.
Tên lái chiếc BMW thử đi thử lại vài lần nhưng nút khởi động vẫn không có bất kì phản ứng nào.
“Có quỷ à!” Gã hung hăng vỗ mạnh lên vô lăng, ủ rũ nói: “Quỷ quái! A Bưu, mau đổi xe thôi!”
A Bưu là gã cầm súng tiểu liên. Nghe tên cầm lái nói vậy, gã chỉ phớt lờ, rồi cầm súng đi tới xe chỉ huy của Triệu Ngọc.
“Này, A Bưu! Mày nổi điên gì đó! Chuồn thôi!” Tên cầm lái nóng nảy vẫy tay gọi A Bưu trở lại.
Nhưng A Bưu là một tên cố chấp, gã hoàn toàn bỏ ngoài tai, ngược lại còn đi nhanh hơn, chẳng mấy chốc đã đi tới chỗ chiếc xe chỉ huy bị lật ngửa. Tiếp đó, gã không nói gì mà lập tức nã đạn vào buồng lái!
“Đậu má! Thằng điên!” Tên cầm lái vội vàng xuống xe chạy tới.
Sau khi nã đạn, A Bưu đi tới cạnh chiếc xe chỉ huy, cúi đầu nhìn vào trong buồng lái. Lúc này, hắn hết sức kinh ngạc vì thấy trong buồng lái hoàn toàn không có một bóng người!
Ủa?
Người đâu rồi?
Kết quả, trong lúc A Bưu còn đang sửng sốt, gã đột nhiên cảm thấy có một luồng gió mạnh ập tới từ bên cạnh, thế là gã lập tức giơ tay che mặt theo bản năng.
Bụp!
Có một lực mạnh mẽ tấn công gã, đánh vào cánh tay gã, khiến gã bị chấn động phải lùi về sau mấy bước!
Hả?
A Bưu không khỏi sợ tái mặt, rõ ràng là vừa rồi gã không hề nhìn thấy bất cứ thứ gì, thế nhưng gã giống như bị ai đó đánh một đòn vậy. Quái lạ... Thật sự quá...
Lạch cạch...
A Bưu vội vàng kéo cò súng, nhìn chòng chọc vào khoảng không trước mắt.
Nhưng gã còn chưa kịp nổ súng thì đã cảm thấy cánh tay đau đớn vì đột ngột bị thứ gì đó ghìm chặt! Điều đáng sợ hơn là dường như có một thứ vô hình đang cướp súng của gã!
“Á!” A Bưu hét to một tiếng, rồi vội vàng giữ chặt súng tiểu liên không cho đối phương cướp mất. A Bưu không yếu, mà sức lực của đối phương cũng cực khỏe, trong lúc hai bên giằng co, gã cứ lòng vòng tại chỗ như đang khiêu vũ vậy.
“Đậu má, A Bưu! Mày bị ma nhập à?” Tên cầm lái nhìn cảnh này mà thấy sởn da gà, vội lôi súng ngắn có gắn nòng giảm thanh ra rồi chĩa vào người A Bưu.
Ai ngờ A Bưu bên kia đã giằng co đến mức nóng nảy, gã bất ngờ bóp cò súng tiểu liên.
Pằng pằng pằng pằng...
Gã đột nhiên nã ra cả một băng đạn, không biết là vô tình hay cố ý mà đạn bắn thẳng về phía tên cầm lái.
Hả?
Tên cầm lái hoảng hốt, khẩn trương nghiêng người né tránh. Thế nhưng gã có nhanh thế nào đi chăng nữa cũng không nhanh bằng tốc độ viên đạn. Ngay sau đó, có một viên đạn bắn trúng bắp chân gã và một viên đạn khác bắn thủng bả vai gã!
Á...
Thấy đồng bọn trúng đạn ngã xuống đất, A Bưu bỗng ngẩn người, kết quả là gã lập tức bị sức mạnh vô hình kia giật mất súng.
“Hừ! Bà nội gấu nhà mày chứ! Ha ha ha...” Một giọng nói phách lối ngông cuồng vang lên trong không khí.
A Bưu cẩn thận nhìn sang, thế rồi gã không thể tin được khi nhìn thấy một người biến ra trước mặt mình như một màn ảo thuật! Người đoạt mất súng tiểu liên của gã chính là Triệu Ngọc.
Hóa ra sau khi xe lật, Triệu Ngọc không chỉ dùng máy cúp điện để ngăn chiếc BMW khởi động máy mà còn sử dụng một cái áo tàng hình.
Hắn thật sự hết cách rồi, cả hai tên côn đồ kia đều có súng, mà hắn lại không có vũ khí, nếu hắn không sử dụng chút thủ đoạn thì chỉ có thể ngồi chờ chết mà thôi!
“Đệch mợ mày!”
Triệu Ngọc nâng báng súng nện thẳng vào cằm A Bưu, cú đánh này làm cho gã ngửa về phía sau.
Ngay sau đó, Triệu Ngọc chĩa súng tiểu liên vào hai chân A Bưu rồi bóp cò.
Thế nhưng hắn bóp cò tới mấy lần mà không nghe thấy tiếng súng vang lên. Sau khi nhìn kĩ, Triệu Ngọc mới kinh ngạc phát hiện ra trong súng tiểu liên không có băng đạn.
Thì ra trong lúc hai người giằng co, A Bưu đã tháo băng đạn ra từ sớm rồi.
“A!”
A Bưu ném thẳng băng đạn trong tay vào mặt Triệu Ngọc. Tiếp đó, gã xông thẳng tới chỗ Triệu Ngọc như một con trâu hung hãn, miệng còn gào lên: “Con mẹ mày, tao liều mạng với mày! A...”
Triệu Ngọc dùng tay không hất bay băng đạn, sau đó coi súng tiểu liên như một cây gậy mà nện lên đầu A Bưu! Nhưng không ngờ A Bưu di chuyển cực nhanh, gã vọt tới phía trước ôm chặt lấy Triệu Ngọc...
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com