Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
cuồng thám-609
Chương 609: Theo tôi lăn lộn thì có niềm vui bất ngờ
“Ồ... Trời ơi...” Ngô Tú Mẫn líu cả lưỡi, nói: “Đào Hương chụp trộm hai mẹ con này. Tổ trưởng, Đào Hương liệu có thể là hung thủ của vụ án thi thể nữ không đầu hay không?”
“Ôi ôi ôi...” Tăng Khả sợ tới mức nói lắp: “Chị Ngô à, đây không phải là chuyện đùa đâu! Đừng quên, Đào Hương là cha của Thôi Lệ Châu. Nếu Bạch Lệ Lệ là mẹ của Thôi Lệ Châu vậy thì bọn họ chính là hai vợ chồng, nếu là chồng mưu sát vợ thì cảnh sát đã sớm điều tra ra rồi!”
“Thôi Lệ Châu nói cho tôi, Đào Hương nói mẹ đẻ của Thôi Lệ Châu sau khi sinh ra cô ta đã bỏ trốn với người khác!” Triệu Ngọc lại nói thêm một câu.
“Tên hồ sơ vụ án thi thể nữ3không đầu có ghi chép rằng cảnh sát nghi ngờ hung thủ có nhân tố giết người vì tình.” Ngô Tú Mẫn suy đoán: “Có thể nào, Đào Hương tức giận vì vợ mình phản bội nên đã cắt đầu của cô ta xuống?”
“Quá khó tin! Trên đời này sao lại có chuyện trùng hợp như vậy được?” Tăng Khả lắc đầu than thở: “Chúng ta vốn đến để điều tra vụ án thi thể nữ không đầu, nhưng lại tìm thấy manh mối trong vụ án giết người thần tốc. Chuyện này... cảm giác giống như đang nằm mơ vậy...”
“Điều này nói lên, theo tôi lăn lộn thì sẽ có niềm vui bất ngờ! Ha ha ha...” Bởi vì có hệ thống Kỳ Ngộ nên Triệu Ngọc coi như vẫn thích ứng được một chút, lúc này mới nói đùa0được.
“Hơn nữa... Không chỉ những điều này, trên người Đào Hương còn gánh thêm cả manh mối của vụ án viên đá quý “Ngôi sao Tamil” bị mất nữa! Ba vụ trọng án lớn, tất cả đều bị chúng ta đuổi kịp!” Tăng Khả kịp thời khen ngợi, nói: “Tổ trưởng Triệu à! Anh đúng là phúc tinh hạ phàm mà! Nếu như phá được cả ba vụ án này, trời ơi, tôi cũng không dám nghĩ tới nữa. Đúng thật...”
“Tổ trưởng!” Ngô Tú Mẫn chợt nhớ ra điều gì, vội vàng nhắc nhở: “Nếu như vậy, chúng ta phải nhanh bảo vệ Đào Hương thật cẩn thận. Người này tuyệt đối không thể để mất. Không phải ông ta bị bệnh thần kinh sao? Tôi biết một cách hỏi bằng cách thôi miên. Tôi... tôi có thể chuẩn bị làm5thử, nghĩ cách thu được một ít thông tin tình báo từ trong miệng ông ta...”
“Được!” Triệu Ngọc đã hồi phục lại từ cơn khiếp sợ ban đầu, hắn gật đầu với Ngô Tú Mẫn rồi yêu cầu: “Nếu muốn biết sự thật thì phải bắt đầu từ chứng cứ! Tôi nhớ, trước đó tôi đã bảo mọi người lấy ADN của Thôi Lệ Châu, đã lấy được chưa?”
“Lấy rồi, đã xét nghiệm ra rồi!” Tăng Khả vội nói: “Đều ở Cục Cảnh sát Tấn Bình!”
“Được!” Triệu Ngọc vội nói với Tăng Khả: “Vậy cậu cũng về Cục Cảnh sát lấy đi, sau đó so với ADN của Bạch Lệ Lệ. À... còn cả Đào Hương... tất cả đều phải so, xem bọn họ có quan hệ máu mủ hay không!”
“Đã rõ!” Tăng Khả vội vàng đứng dậy chuẩn bị.
“Ừm, đúng4rồi... Còn có ADN của một người nữa cũng phải so với Thôi Lệ Châu!” Triệu Ngọc lại nhớ tới Cách Cách, vội nói: “Hai người cứ đi trước đi, lúc về tôi sẽ gửi mẫu gen của người thứ ba cho, sau đó dùng gen của người này so sánh với Thôi Lệ Châu!”
“Người thứ ba? Ai vậy?” Tăng Khả chưa nghe tới chuyện của Cách Cách.
“Là một cỗ thi thể nữ ở bên Tần Sơn chúng tôi.” Triệu Ngọc thản nhiên nói: “Cỗ thi thể này có tướng mạo giống hệt Thôi Lệ Châu, tôi luôn cảm thấy hai người bọn họ có mối liên hệ máu mủ nào đó. Thế nên vẫn cứ đối chiếu đi, lo trước khỏi họa!”
“Ừm... ừm... Trời ơi, tổ trưởng đúng là thần thông quảng dại. Chuyện này mà cũng có thể gặp9được, đúng là không còn gì để nói...” Ngô Tú Mẫn than vãn xong thì chợt ngộ ra: “Ồ... Tổ trường này, cuối cùng tôi đã hiểu, tại sao cậu lại để ý tới cô nhóc Thôi Lệ Châu này đến như vậy! Hóa ra... Hóa ra cậu coi cô ta là mối tình giữa người và ma chưa dứt của mình à?”
“Chưa dứt cái quỷ nhà chị ấy.” Triệu Ngọc cứ thế xua tay: “Mau đi làm chuyện của các người đi! Chẳng qua, hai người qua đó rồi nói với Nhiễm Đào, bất cứ chuyện gì có quan hệ tới Đào Hương đều ở mức độ bảo mật cao nhất. Ngoại trừ bốn người chúng ta thì không thể để cho bất cứ ai biết. Chuyện rất nghiêm trọng, hai người hiểu chưa?”
“Đã rõ!” Hai người hô lên đồng ý rồi xoay người ra khỏi phòng làm việc, đi tới Cục Cảnh sát Tấn Bình.
Sau khi người đi rồi, Triệu Ngọc lúc này mới bình tĩnh lại, đem tất cả mọi chuyện lật lại một lần nữa, sau đó tìm phương hướng làm việc trong tương lai.
Hiện giờ hắn có ba việc quan trọng phải làm: Vụ án giết người thần tốc, vụ án mất trộm đá quý và vụ án thi thể nữ không đầu.
Từ những tài liệu hiện giờ có được, vụ án giết người thần tốc hiện giờ đã vào giai đoạn kết thúc. Tuy rằng hiện nay chưa nhận được lời khai cụ thể và chi tiết nhưng đám người lão Phong đã sa lưới, chỉ cần bọn họ kiên trì thẩm vấn, sớm muộn gì cũng có thể làm rõ chân tướng.
Triệu Ngọc biết, vụ án giết người thần tốc liên quan rất rộng. Ngoại trừ đám người lão Phong, đương nhiên còn có sự tồn tại của người chủ đứng ở hậu trường càng to lớn hơn. Chẳng qua, bởi vì những tập đoàn tài chính này nấp ở nước ngoài nên những chuyện tiếp theo lại không nằm trong phạm vi điều tra của tổ điều tra đặc biệt bọn họ.
Đến lúc đó, phòng Hình sự đương nhiên sẽ phái chuyên gia tới tiếp nhận vụ án này. Chuyện sau đó hắn không phải quan tâm nữa, chỉ cần làm tốt các thủ tục giao nhận là được.
Còn vụ án mất trộm đá quý thì càng không có chuyện gì của hắn. Phòng Hình sự vẫn có một tổ chuyên án phụ trách chuyện này. Chỉ cần hắn báo cáo đúng sự thật, tổ chuyên án sẽ đến xử lý.
Thế nên, Triệu Ngọc có thể cảm thấy vô cùng sâu sắc rằng, không lâu nữa, lúc đầu sẽ quay về điểm xuất phát, mà vụ án thi thể nữ không đầu mới là việc quan trọng trong số các việc quan trọng mà hắn chưa làm. Hắn cần phải sớm chuẩn bị sẵn sàng mới được.
Hơn nữa, hiện giờ hắn đang đối mặt với một vấn đề khó khăn, vậy thì đó chính là vụ án thi thể nữ không đầu và vụ án đá quý bị mất trộm đều có quan hệ với vua trộm Đào Hương. Mà hiện nay tinh thần của Đào Hương lại thất thường, không biết có thể thuận lợi lấy được tin tức từ miệng ông ta hay không?
Nếu Triệu Ngọc gọi tổ chuyên án vụ ngọc quý đến thì tổ chuyên án nhất định sẽ đưa Đào Hương về thủ đô để điều tra rõ vụ đá quý bị mất trộm. Nếu như vậy thì sẽ ảnh hưởng tới việc hắn điều tra vụ thi thể nữ không đầu.
Lúc đầu, Triệu Không rất muốn tự giữ lấy Đào Hương, chờ mình xử lý vụ án thi thể nữ không đầu gần xong rồi thì mới giao ông ta cho đội chuyên án. Dù sao vụ án đá quý đã xảy ra sáu năm rồi, cũng không vội vàng gì.
Nhưng, đúng như Thôi Lệ Châu lo lắng, thân phận của Đào Hương vô cùng đặc thù. Nếu không thể mời nhân viên chuyên nghiệp có tiếng trong nước tới xử lý thì vô cùng có khả năng sẽ xảy ra chuyện nguy hiểm gì đó.
Hơn nữa, vô cớ giam giữ người, dù có là tổ điều tra đặc biệt thì cũng không có quyền lợi này. Căn bản bọn họ không có cách nào đảm bảo cho Đào Hương được an toàn.
Thế nên, nghĩ đi nghĩ lại, Triệu Ngọc thấy, hay là báo cáo chuyện Đào Hương và vụ án trộm đá quý lên, như vậy sẽ càng ổn hơn.
Đương nhiên, trước khi chuyển giao Đào Hương thì hắn vẫn còn ít nhất hai ngày. Nếu cách thôi miên của Ngô Tú Mẫn có hiệu quả, không biết chừng có thể giải quyết vấn đề trong vòng hai ngày. Như vậy liền có thể vất vả một lần mà sung sướng cả đời!
Nhưng, chuyện sẽ thuận lợi như vậy sao?
Nghĩ đến đây, một lần nữa Triệu Ngọc lại đặt bức ảnh mà Thôi Lệ Châu đưa cho hắn vào trong tay rồi quan sát cẩn thận. Trong bức ảnh, Bạch Lệ Lệ mặc một bộ quần áo thời thượng, gọn gàng, xinh đẹp. Thôi Lệ Châu khi còn bé có mày rậm, mắt to trông vô cùng đáng yêu, làm người ta rất thích.
Bạch Lệ Lệ, Thôi Lệ Châu, Đào Hương, ba người ngay cả cái họ cũng không giống, hơn nữa còn bà Cách Cách mà đến giờ cũng không rõ thân phận kia nữa, giữa những người này rốt cuộc có mối liên hệ thế nào?
Chân tướng của vụ thi thể nữ không đầu rốt cuộc là cái gì?
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
“Ôi ôi ôi...” Tăng Khả sợ tới mức nói lắp: “Chị Ngô à, đây không phải là chuyện đùa đâu! Đừng quên, Đào Hương là cha của Thôi Lệ Châu. Nếu Bạch Lệ Lệ là mẹ của Thôi Lệ Châu vậy thì bọn họ chính là hai vợ chồng, nếu là chồng mưu sát vợ thì cảnh sát đã sớm điều tra ra rồi!”
“Thôi Lệ Châu nói cho tôi, Đào Hương nói mẹ đẻ của Thôi Lệ Châu sau khi sinh ra cô ta đã bỏ trốn với người khác!” Triệu Ngọc lại nói thêm một câu.
“Tên hồ sơ vụ án thi thể nữ3không đầu có ghi chép rằng cảnh sát nghi ngờ hung thủ có nhân tố giết người vì tình.” Ngô Tú Mẫn suy đoán: “Có thể nào, Đào Hương tức giận vì vợ mình phản bội nên đã cắt đầu của cô ta xuống?”
“Quá khó tin! Trên đời này sao lại có chuyện trùng hợp như vậy được?” Tăng Khả lắc đầu than thở: “Chúng ta vốn đến để điều tra vụ án thi thể nữ không đầu, nhưng lại tìm thấy manh mối trong vụ án giết người thần tốc. Chuyện này... cảm giác giống như đang nằm mơ vậy...”
“Điều này nói lên, theo tôi lăn lộn thì sẽ có niềm vui bất ngờ! Ha ha ha...” Bởi vì có hệ thống Kỳ Ngộ nên Triệu Ngọc coi như vẫn thích ứng được một chút, lúc này mới nói đùa0được.
“Hơn nữa... Không chỉ những điều này, trên người Đào Hương còn gánh thêm cả manh mối của vụ án viên đá quý “Ngôi sao Tamil” bị mất nữa! Ba vụ trọng án lớn, tất cả đều bị chúng ta đuổi kịp!” Tăng Khả kịp thời khen ngợi, nói: “Tổ trưởng Triệu à! Anh đúng là phúc tinh hạ phàm mà! Nếu như phá được cả ba vụ án này, trời ơi, tôi cũng không dám nghĩ tới nữa. Đúng thật...”
“Tổ trưởng!” Ngô Tú Mẫn chợt nhớ ra điều gì, vội vàng nhắc nhở: “Nếu như vậy, chúng ta phải nhanh bảo vệ Đào Hương thật cẩn thận. Người này tuyệt đối không thể để mất. Không phải ông ta bị bệnh thần kinh sao? Tôi biết một cách hỏi bằng cách thôi miên. Tôi... tôi có thể chuẩn bị làm5thử, nghĩ cách thu được một ít thông tin tình báo từ trong miệng ông ta...”
“Được!” Triệu Ngọc đã hồi phục lại từ cơn khiếp sợ ban đầu, hắn gật đầu với Ngô Tú Mẫn rồi yêu cầu: “Nếu muốn biết sự thật thì phải bắt đầu từ chứng cứ! Tôi nhớ, trước đó tôi đã bảo mọi người lấy ADN của Thôi Lệ Châu, đã lấy được chưa?”
“Lấy rồi, đã xét nghiệm ra rồi!” Tăng Khả vội nói: “Đều ở Cục Cảnh sát Tấn Bình!”
“Được!” Triệu Ngọc vội nói với Tăng Khả: “Vậy cậu cũng về Cục Cảnh sát lấy đi, sau đó so với ADN của Bạch Lệ Lệ. À... còn cả Đào Hương... tất cả đều phải so, xem bọn họ có quan hệ máu mủ hay không!”
“Đã rõ!” Tăng Khả vội vàng đứng dậy chuẩn bị.
“Ừm, đúng4rồi... Còn có ADN của một người nữa cũng phải so với Thôi Lệ Châu!” Triệu Ngọc lại nhớ tới Cách Cách, vội nói: “Hai người cứ đi trước đi, lúc về tôi sẽ gửi mẫu gen của người thứ ba cho, sau đó dùng gen của người này so sánh với Thôi Lệ Châu!”
“Người thứ ba? Ai vậy?” Tăng Khả chưa nghe tới chuyện của Cách Cách.
“Là một cỗ thi thể nữ ở bên Tần Sơn chúng tôi.” Triệu Ngọc thản nhiên nói: “Cỗ thi thể này có tướng mạo giống hệt Thôi Lệ Châu, tôi luôn cảm thấy hai người bọn họ có mối liên hệ máu mủ nào đó. Thế nên vẫn cứ đối chiếu đi, lo trước khỏi họa!”
“Ừm... ừm... Trời ơi, tổ trưởng đúng là thần thông quảng dại. Chuyện này mà cũng có thể gặp9được, đúng là không còn gì để nói...” Ngô Tú Mẫn than vãn xong thì chợt ngộ ra: “Ồ... Tổ trường này, cuối cùng tôi đã hiểu, tại sao cậu lại để ý tới cô nhóc Thôi Lệ Châu này đến như vậy! Hóa ra... Hóa ra cậu coi cô ta là mối tình giữa người và ma chưa dứt của mình à?”
“Chưa dứt cái quỷ nhà chị ấy.” Triệu Ngọc cứ thế xua tay: “Mau đi làm chuyện của các người đi! Chẳng qua, hai người qua đó rồi nói với Nhiễm Đào, bất cứ chuyện gì có quan hệ tới Đào Hương đều ở mức độ bảo mật cao nhất. Ngoại trừ bốn người chúng ta thì không thể để cho bất cứ ai biết. Chuyện rất nghiêm trọng, hai người hiểu chưa?”
“Đã rõ!” Hai người hô lên đồng ý rồi xoay người ra khỏi phòng làm việc, đi tới Cục Cảnh sát Tấn Bình.
Sau khi người đi rồi, Triệu Ngọc lúc này mới bình tĩnh lại, đem tất cả mọi chuyện lật lại một lần nữa, sau đó tìm phương hướng làm việc trong tương lai.
Hiện giờ hắn có ba việc quan trọng phải làm: Vụ án giết người thần tốc, vụ án mất trộm đá quý và vụ án thi thể nữ không đầu.
Từ những tài liệu hiện giờ có được, vụ án giết người thần tốc hiện giờ đã vào giai đoạn kết thúc. Tuy rằng hiện nay chưa nhận được lời khai cụ thể và chi tiết nhưng đám người lão Phong đã sa lưới, chỉ cần bọn họ kiên trì thẩm vấn, sớm muộn gì cũng có thể làm rõ chân tướng.
Triệu Ngọc biết, vụ án giết người thần tốc liên quan rất rộng. Ngoại trừ đám người lão Phong, đương nhiên còn có sự tồn tại của người chủ đứng ở hậu trường càng to lớn hơn. Chẳng qua, bởi vì những tập đoàn tài chính này nấp ở nước ngoài nên những chuyện tiếp theo lại không nằm trong phạm vi điều tra của tổ điều tra đặc biệt bọn họ.
Đến lúc đó, phòng Hình sự đương nhiên sẽ phái chuyên gia tới tiếp nhận vụ án này. Chuyện sau đó hắn không phải quan tâm nữa, chỉ cần làm tốt các thủ tục giao nhận là được.
Còn vụ án mất trộm đá quý thì càng không có chuyện gì của hắn. Phòng Hình sự vẫn có một tổ chuyên án phụ trách chuyện này. Chỉ cần hắn báo cáo đúng sự thật, tổ chuyên án sẽ đến xử lý.
Thế nên, Triệu Ngọc có thể cảm thấy vô cùng sâu sắc rằng, không lâu nữa, lúc đầu sẽ quay về điểm xuất phát, mà vụ án thi thể nữ không đầu mới là việc quan trọng trong số các việc quan trọng mà hắn chưa làm. Hắn cần phải sớm chuẩn bị sẵn sàng mới được.
Hơn nữa, hiện giờ hắn đang đối mặt với một vấn đề khó khăn, vậy thì đó chính là vụ án thi thể nữ không đầu và vụ án đá quý bị mất trộm đều có quan hệ với vua trộm Đào Hương. Mà hiện nay tinh thần của Đào Hương lại thất thường, không biết có thể thuận lợi lấy được tin tức từ miệng ông ta hay không?
Nếu Triệu Ngọc gọi tổ chuyên án vụ ngọc quý đến thì tổ chuyên án nhất định sẽ đưa Đào Hương về thủ đô để điều tra rõ vụ đá quý bị mất trộm. Nếu như vậy thì sẽ ảnh hưởng tới việc hắn điều tra vụ thi thể nữ không đầu.
Lúc đầu, Triệu Không rất muốn tự giữ lấy Đào Hương, chờ mình xử lý vụ án thi thể nữ không đầu gần xong rồi thì mới giao ông ta cho đội chuyên án. Dù sao vụ án đá quý đã xảy ra sáu năm rồi, cũng không vội vàng gì.
Nhưng, đúng như Thôi Lệ Châu lo lắng, thân phận của Đào Hương vô cùng đặc thù. Nếu không thể mời nhân viên chuyên nghiệp có tiếng trong nước tới xử lý thì vô cùng có khả năng sẽ xảy ra chuyện nguy hiểm gì đó.
Hơn nữa, vô cớ giam giữ người, dù có là tổ điều tra đặc biệt thì cũng không có quyền lợi này. Căn bản bọn họ không có cách nào đảm bảo cho Đào Hương được an toàn.
Thế nên, nghĩ đi nghĩ lại, Triệu Ngọc thấy, hay là báo cáo chuyện Đào Hương và vụ án trộm đá quý lên, như vậy sẽ càng ổn hơn.
Đương nhiên, trước khi chuyển giao Đào Hương thì hắn vẫn còn ít nhất hai ngày. Nếu cách thôi miên của Ngô Tú Mẫn có hiệu quả, không biết chừng có thể giải quyết vấn đề trong vòng hai ngày. Như vậy liền có thể vất vả một lần mà sung sướng cả đời!
Nhưng, chuyện sẽ thuận lợi như vậy sao?
Nghĩ đến đây, một lần nữa Triệu Ngọc lại đặt bức ảnh mà Thôi Lệ Châu đưa cho hắn vào trong tay rồi quan sát cẩn thận. Trong bức ảnh, Bạch Lệ Lệ mặc một bộ quần áo thời thượng, gọn gàng, xinh đẹp. Thôi Lệ Châu khi còn bé có mày rậm, mắt to trông vô cùng đáng yêu, làm người ta rất thích.
Bạch Lệ Lệ, Thôi Lệ Châu, Đào Hương, ba người ngay cả cái họ cũng không giống, hơn nữa còn bà Cách Cách mà đến giờ cũng không rõ thân phận kia nữa, giữa những người này rốt cuộc có mối liên hệ thế nào?
Chân tướng của vụ thi thể nữ không đầu rốt cuộc là cái gì?
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com