• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Hot Truyện Cừu Nhỏ Chạy Đâu Cho Thoát - Tô Cẩm Khê (2 Viewers)

  • Chương 230

Chương 230:





“Giá khởi điểm là 500 vạn? Có nhằm lẫn gì không? Chi bằng cởi bỏ lớp mặt nạ trên mặt cô ấy ra xem có đáng giá không.”





“Đúng vậy, giá cao nhất của người khác cũng chỉ có 500 vạn, mà giá thấp nhất của cô ấy là 500 vạn, lỡ như không đáng thì sao?”





Tim Tô Cẩm Khê như thắt lại, nếu bây giờ bị tháo mặt nạ thì kiếp này cô không muốn sống nữa.





Người vừa mới mở miệng cô thấy có chút quen, chắc hẳn đó là một tổng giám đốc nào đó mà cô đã từng tiếp xúc.





Người đến hôm nay chắc là người quen ngoài chợ, một khi cô tháo mặt nạ, cho dù không bị như thế cô cũng sẽ bị chỉ trỏ cả đời.





Ngay cả khi Tư Lệ Đình không ghét cô, những người khác sẽ cười thằm anh vì đã kết hôn với một người phụ nữ không trong sạch.





Tô Cẩm Khê không quan tâm đến bản thân, nhưng cô không thể không quan tâm Tư Lệ Đình.





Ngay khi trái tim cô đang treo lơ lửng, những lời tiếp theo của người dẫn Chương trình đã khiến cô nhẹ nhõm một chút.





“Xin lỗi các vị mua hàng, nội quy của chúng tôi ở đây luôn là một tay giao tiền, một tay giao người. Trừ khi người mua tự nguyện công khai, nếu không nhất định sẽ không thể tháo mặt nạ.”





Lớp mặt nạ này cũng đã trở thành lớp che đậy của mọi người, có rất nhiều nguồn “Hàng hóa”.





Một số người trong số họ là tự nguyện, nhưng có một số như Tô Cẩm Khê bị những người dùng thủ đoạn không chính đáng đưa tới.





Để tránh trường hợp xấu hỗ như vậy, ở đây đã tạo ra quy tắc này, quy tắc này bảo toàn thể diện của Tô Cảm Khê.





Ai nấy đều xuýt xoa, sở dĩ người phụ nữ này được đặt với giá cao như vậy chắc hẳn là đáng đồng tiền bát gạo.





“Được rồi, hiện tại bắt đầu đấu giá, với giá khởi điểm là 500 vạn, ai cũng có thê tăng giá.”





Ngay khi câu nói này được đưa ra, ngay sau đó đã có người đưa ra mức giá “550 vạn.”





“600 vạn.”





“700 vạn.”





Người ra giá ngày càng nhiều, tim Tô Cẩm Khê cũng bị bóp chặt.





Cô hy vọng có người tốt sẽ mua cô, ít nhất cô có thể có cơ hội thương lượng, nếu là vì tiền, thì Tư Lệ Đình có rất nhiều.





Trong góc, một người đàn ông mặc vest xanh lắc ly rượu đỏ, dưới mặt nạ là một loại khinh thường.





Giọng nói nhàn nhạt vang lên: “Đây là chuyện hợp tác mà anh nói?”





Tuy không lớn nhưng giọng nói đó lạnh lùng và uy nghiêm.





Người đàn ông ngồi đối diện mỉm cười, “Anh Có, nếu tôi không nói vậy thì anh sẽ lên thuyền sao?





Tôi nghe nói sau khi anh về nước có không ít thiên kim của các gia tộc lớn đến gặp anh, ngay cả một ánh mắt anh Có cũng không thèm nhìn.





Nghĩ rằng các cô tiểu thư kia không hợp khẩu vị của anh, chi bằng thử mùi vị khác thì sao? “





Muốn cầu người kinh doanh phải biết gãi đúng chỗ ngứa, rượu và tiền vô dụng thì chỉ có phụ nữ là có ích nhát.





Anh ta đã lãng phí rất nhiều tâm cơ mời anh Cố lên thuyền, chẳng phải cũng chỉ là để hợp tác dự án của công ty G sao?





Nào biết từ khi anh Cố này lên thuyền cho đến bây giờ, lại chẳng có cảm giác gì, cũng chưa trực tiếp nhìn “Hàng” lần nào.





Chẳng mấy chốc giá đã lên đến 1000 vạn, nhưng người dẫn Chương trình tại hiện trường thấy vẫn chưa đủ.





“Xem ra mọi người cũng không quá hứng thú với đại mỹ nhân này, lại gần cho bọn họ xem.”





Lồng của Tô Cảm Khê được đẩy lại gần hơn, để người đàn ông đứng trước vị trí này có thẻ đưa tay ra chạm vào cô.





Có thể là do đeo mặt nạ, ai đó đã thực sự đưa tay ra chạm vào chân cô.





Tô Cẩm Khê sợ đến mức kêu lên, nhưng đáng tiếc là.





miệng cô bị bịt, không phát ra được âm thanh nào.





“Da trơn thật, ở khoảng cách gần như vậy không có chút tì vết.”





“Thật sao? Tôi cũng sờ thử.”





Những người đàn ông đưa tay của họ vào trong lồng để chạm vào cô như những thây ma, một số thậm chí còn kéo tắm màn che sáng trên người cô.





Phần thân trên của cô chỉ được che một chút, mặc dù chỗ nào cũng có rất nhiều người mặc bikini, nhưng Tô Cẩm Khê đã sợ hãi rồi.





Cô hốt hoảng vội vàng trồn vào trong lồng, hành động này càng kích thích đàn ông vươn tay ra, từng người từng người SỜ.





Lúc này Tô Cẩm Khê mới nhận thức được lòng người đáng sợ, nước mắt lưng tròng.





Chú ba, cứu em, cứu em.





“Anh Cố, anh xem người này thế nào? Đêm nay cô ấy là tiết mục áp chót.”





Anh Cố nhìn người phụ nữ bị những người đàn ông tranh đoạn, ánh mắt càng lạnh lùng, những người này đeo mặt nạ, làm bất cứ điều gì họ muốn, nhưng họ không thẻ loại bỏ sự xấu xí trong xương tủy.





Đây không phải là lần đầu tiên anh nhìn thấy một thứ như .





vậy, cũng không phải là lần cuối cùng.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom