Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 244
Chương 244:
“Thật đáng thương, rõ ràng là một đôi yêu nhau như vậy.”
“Đúng vậy đúng vậy, cô Tô và anh Tư ở bên nhau chính là đôi kim đồng ngọc nữ.”
“Haiz, tạo hoá trêu người.”
Đây là những lời nói tương đối tốt, phần còn lại là những lời nói khó nghe.
“Nghe nói hai người họ đã đăng ký kết hôn, nói không chừng Tô Cẩm Khê đã bị anh ta chơi từ lâu rồi, chơi cả em họ thì quả thật không phải là người.”
“Nhìn dáng vẻ nhỏ nhắn quyến rũ của Tô Cẩm Khê như thế kia mà, đừng nói là Tư tổng, cho dù tôi biết cô ấy là em họ của tôi, tôi cũng không cằm lòng được.”
“Thôi đi, chỉ bằng anh, nhà họ Tô có thể nhìn trúng anh?”
“Cát, nhà họ Tô sắp phá sản rồi, cô ta tính làm cô chủ gì chứ?”
Chỗ nào cũng có người nói mát, còn có một loại hận thù khác với Tô Cẩm Khê như Bạch Tiểu Vũ và Tô Mộng.
“Chậc chậc, không ngờ chúng ta lãng phí tâm sức cũng không đạt được, không biết là nhân vật cao tay nào mà lại lợi hại như vậy.”
Trên mặt Bạch Tiểu Vũ nở nụ cười, “Sớm biết hôm nay có tai họa như vậy, hà cớ gì đêm qua chúng ta phải làm nhiều như vậy?”
“Hôm nay tôi không đến vô ích. Bộ phim này còn thú vị hơn cả phim truyền hình. Vậy mà Tô Cẩm Khê lại là em họ của Tư Lệ Đình, haha, tôi cũng không dám viết như vậy!”
“Nhưng mà, ngay khi chuyện ngày hôm nay bị truyền ra ngoài, Tô Cẩm Khê sẽ bị dán nhãn cả đời. Xem cô ta có dám ra ngoài không!”
Cả hai người phụ nữ đều thích thú với việc Tô Cẩm Khê chật vật rời khỏi đám cưới.
Đường Minh đi về phía hai người bọn họ, chẳng lẽ Tô Mộng đã làm lộ chuyện này? Nhưng có lẽ cô ta không biết mới phải.
Nhìn thấy Đường Minh đi tới Tô Mộng và Bạch Tiểu Vũ dập tắt nụ cười, không hẹn mà cùng nhau rời đi theo hướng ngược lại.
“Đứng lại cho tôi!” Đường Minh lạnh lùng nói.
Hai người đành phải đứng tại chỗ, Đường Minh nhìn bọn họ, “Hai người trở thành bạn bè từ khi nào?”
“Minh, em đây chẳng phải là nghĩ cho anh sao, không muốn để anh phải khó xử.” Tô Mộng vội vàng đi tới, nắm lấy Đường Minh cánh tay.
Lúc này Bạch Tiểu Vũ cũng không dám tức giận, mà rất phối hợp xoay người rời đi, dù sao ở bên ngoài mọi người đều biết Tô Mộng là vợ của Đường Minh.
Vốn Cố Nam Thương tới đây là chúc phúc cho Tô Cẩm Khê, nào ngờ lại gặp phải chuyện như thế này.
Nhìn Tư Lệ Đình cô đơn trên sân khấu tìm kiếm chiếc nhẫn cưới, anh ấy muốn bước tới nói với Tư Lệ Đình về thân thế của Tô Cảm Khê.
Nhưng anh chỉ nhìn thấy trên người Tô Cảm Khê có một vết bớt, anh cũng chưa xác minh được cô có phải là em gái ruột của anh hay không.
Nếu không phải thì lại khiến mọi người mắt vui.
Tô Cẩm Khê rời đi một mình, bây giờ trạng thái tinh thần của cô đang suy SỤp.
Mặc kệ cô là Tô Cảm Khê hay Cố Cẩm, anh đều không muốn Tô Cẩm Khê xảy ra chuyện.
Cỏi chuông phải tìm người buộc chuông, đợi anh chứng mình xong thân phận của Tô Cẩm Khê thì anh sẽ nói cho Tư Lệ Đình biết sau.
Có Nam Thương nhanh chóng đuổi theo cô ra ngoài.
Tô Cẩm Khê chạy ra khỏi khách sạn, cô đang mặc một chiếc váy cưới lộng lẫy, chỉ vài phút trước thôi, cô vẫn còn đang cảm thán về đám cưới của mình.
Mấy phút sau người khác nói với cô chú rễ biến thành anh họ cô, không chỉ có cô, ai cũng không thể chấp nhận được hiện thực này.
Trong mắt Tô Cẩm Khê ngậm nước mắt, trời đất rộng lớn, nhất thời cô không biết mình nên đi đâu.
Lúc trước, cô kiên quyết rời khỏi nhà họ Tô, đó là bởi vì Tư Lệ Đình ở đó, nơi có Tư Lệ Đình chính là nhà của cô.
Người duy nhất cô tin tưởng sẽ không lừa dối mình, đây là điều mà Tô Cẩm Khê không thể chấp nhận nhát.
Không có nhà họ Tô, không có Tư Lệ Đình, cô ngơ ngác đứng ở ngã ba đường.
Một chiếc ô tô đỗ bên lề đường tiến đến gần cô, người tài xế đội mũ lưỡi trai rất thấp, “Cô ơi, đi taxi không?”
Tô Cảm Khê ngơ ngác bước lên xe, cũng không quan tâm mình muốn đi đâu.
“Cô ơi, cô đi đâu?”
“Bác tài, anh tùy tiện đi dạo đi.”
“Được.”
Tô Cẩm Khê nhìn cảnh tượng nhanh chóng lướt qua cửa kính xe, trong lòng rối bời.
Những gì mà mọi người dưới khán đài nói trước đó vang lên bên tai cô, “Anh em họ làm loạn, thực sự rất kích thích.”
“Kích thích cái gì, tôi thấy không kém ghê tởm là máy.”
“Có khi cô ta đã biết, chuyên môn đi quyến rũ anh họ mình, nhìn dáng vẻ hồ ly tinh của cô ta kìa.”
Anh họ, anh họ, vậy mà anh lại là anh họ cô!
“Thật đáng thương, rõ ràng là một đôi yêu nhau như vậy.”
“Đúng vậy đúng vậy, cô Tô và anh Tư ở bên nhau chính là đôi kim đồng ngọc nữ.”
“Haiz, tạo hoá trêu người.”
Đây là những lời nói tương đối tốt, phần còn lại là những lời nói khó nghe.
“Nghe nói hai người họ đã đăng ký kết hôn, nói không chừng Tô Cẩm Khê đã bị anh ta chơi từ lâu rồi, chơi cả em họ thì quả thật không phải là người.”
“Nhìn dáng vẻ nhỏ nhắn quyến rũ của Tô Cẩm Khê như thế kia mà, đừng nói là Tư tổng, cho dù tôi biết cô ấy là em họ của tôi, tôi cũng không cằm lòng được.”
“Thôi đi, chỉ bằng anh, nhà họ Tô có thể nhìn trúng anh?”
“Cát, nhà họ Tô sắp phá sản rồi, cô ta tính làm cô chủ gì chứ?”
Chỗ nào cũng có người nói mát, còn có một loại hận thù khác với Tô Cẩm Khê như Bạch Tiểu Vũ và Tô Mộng.
“Chậc chậc, không ngờ chúng ta lãng phí tâm sức cũng không đạt được, không biết là nhân vật cao tay nào mà lại lợi hại như vậy.”
Trên mặt Bạch Tiểu Vũ nở nụ cười, “Sớm biết hôm nay có tai họa như vậy, hà cớ gì đêm qua chúng ta phải làm nhiều như vậy?”
“Hôm nay tôi không đến vô ích. Bộ phim này còn thú vị hơn cả phim truyền hình. Vậy mà Tô Cẩm Khê lại là em họ của Tư Lệ Đình, haha, tôi cũng không dám viết như vậy!”
“Nhưng mà, ngay khi chuyện ngày hôm nay bị truyền ra ngoài, Tô Cẩm Khê sẽ bị dán nhãn cả đời. Xem cô ta có dám ra ngoài không!”
Cả hai người phụ nữ đều thích thú với việc Tô Cẩm Khê chật vật rời khỏi đám cưới.
Đường Minh đi về phía hai người bọn họ, chẳng lẽ Tô Mộng đã làm lộ chuyện này? Nhưng có lẽ cô ta không biết mới phải.
Nhìn thấy Đường Minh đi tới Tô Mộng và Bạch Tiểu Vũ dập tắt nụ cười, không hẹn mà cùng nhau rời đi theo hướng ngược lại.
“Đứng lại cho tôi!” Đường Minh lạnh lùng nói.
Hai người đành phải đứng tại chỗ, Đường Minh nhìn bọn họ, “Hai người trở thành bạn bè từ khi nào?”
“Minh, em đây chẳng phải là nghĩ cho anh sao, không muốn để anh phải khó xử.” Tô Mộng vội vàng đi tới, nắm lấy Đường Minh cánh tay.
Lúc này Bạch Tiểu Vũ cũng không dám tức giận, mà rất phối hợp xoay người rời đi, dù sao ở bên ngoài mọi người đều biết Tô Mộng là vợ của Đường Minh.
Vốn Cố Nam Thương tới đây là chúc phúc cho Tô Cẩm Khê, nào ngờ lại gặp phải chuyện như thế này.
Nhìn Tư Lệ Đình cô đơn trên sân khấu tìm kiếm chiếc nhẫn cưới, anh ấy muốn bước tới nói với Tư Lệ Đình về thân thế của Tô Cảm Khê.
Nhưng anh chỉ nhìn thấy trên người Tô Cảm Khê có một vết bớt, anh cũng chưa xác minh được cô có phải là em gái ruột của anh hay không.
Nếu không phải thì lại khiến mọi người mắt vui.
Tô Cẩm Khê rời đi một mình, bây giờ trạng thái tinh thần của cô đang suy SỤp.
Mặc kệ cô là Tô Cảm Khê hay Cố Cẩm, anh đều không muốn Tô Cẩm Khê xảy ra chuyện.
Cỏi chuông phải tìm người buộc chuông, đợi anh chứng mình xong thân phận của Tô Cẩm Khê thì anh sẽ nói cho Tư Lệ Đình biết sau.
Có Nam Thương nhanh chóng đuổi theo cô ra ngoài.
Tô Cẩm Khê chạy ra khỏi khách sạn, cô đang mặc một chiếc váy cưới lộng lẫy, chỉ vài phút trước thôi, cô vẫn còn đang cảm thán về đám cưới của mình.
Mấy phút sau người khác nói với cô chú rễ biến thành anh họ cô, không chỉ có cô, ai cũng không thể chấp nhận được hiện thực này.
Trong mắt Tô Cẩm Khê ngậm nước mắt, trời đất rộng lớn, nhất thời cô không biết mình nên đi đâu.
Lúc trước, cô kiên quyết rời khỏi nhà họ Tô, đó là bởi vì Tư Lệ Đình ở đó, nơi có Tư Lệ Đình chính là nhà của cô.
Người duy nhất cô tin tưởng sẽ không lừa dối mình, đây là điều mà Tô Cẩm Khê không thể chấp nhận nhát.
Không có nhà họ Tô, không có Tư Lệ Đình, cô ngơ ngác đứng ở ngã ba đường.
Một chiếc ô tô đỗ bên lề đường tiến đến gần cô, người tài xế đội mũ lưỡi trai rất thấp, “Cô ơi, đi taxi không?”
Tô Cảm Khê ngơ ngác bước lên xe, cũng không quan tâm mình muốn đi đâu.
“Cô ơi, cô đi đâu?”
“Bác tài, anh tùy tiện đi dạo đi.”
“Được.”
Tô Cẩm Khê nhìn cảnh tượng nhanh chóng lướt qua cửa kính xe, trong lòng rối bời.
Những gì mà mọi người dưới khán đài nói trước đó vang lên bên tai cô, “Anh em họ làm loạn, thực sự rất kích thích.”
“Kích thích cái gì, tôi thấy không kém ghê tởm là máy.”
“Có khi cô ta đã biết, chuyên môn đi quyến rũ anh họ mình, nhìn dáng vẻ hồ ly tinh của cô ta kìa.”
Anh họ, anh họ, vậy mà anh lại là anh họ cô!
Bình luận facebook