• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Hot Truyện Cừu Nhỏ Chạy Đâu Cho Thoát - Tô Cẩm Khê (4 Viewers)

  • Chương 262

Chương 262:





Mục đích của người đó là tra tắn Tư Lệ Đình.





Lúc trước em chỉ là một sinh viên, không có ân oán gì với người khác, cho dù nhà họ Tô không thích em cũng không thể giết em.





Cho nên anh đoán có lẽ người đó không phải là kẻ thù của em, nhưng bọn họ biết em là người Tư Lệ Đình yêu thương nhất, muốn thông qua cái chết của em làm tổn thương đả kích anh ta.





Người đó mới chọn công bồ sự thật tại hiện trường đám cưới, mục tiêu là đặt em vào tâm điểm của dư luận.





Có lẽ người đó cũng không biết ngay từ đầu Tư Lệ Đình đã biết thân thế của mình.





Mà em chạy đi đã nằm trong kế hoạch của người đó, sau khi em rơi xuống biển, người đó vội vàng truyền tin tức cho Tư Lệ Đình, kích thích anh ta khiến anh ta bị tai nạn xe.





Còn hơn thế nữa, sau khi Tư Lệ Đình nhập viện còn bị tiêm thuốc, hiển nhiên đối phương không muốn tính mạng của anh ta, mà chỉ muốn hành hạ anh ta.”





Tô Cẩm Khê cau mày, “Rốt cuộc chú ba đã đắc tội ai?





Người đó đối xử độc ác với anh ấy như vậy?”





“Việc này chỉ khi nào anh ta tỉnh lại anh sẽ hỏi anh ta. Ở đây không còn an toàn nữa. Anh đã chuẩn bị một bệnh viện tư cho anh ta, anh ta sẽ được chuyển ngay lập tức.”





“Vâng.”





Để tránh bị chú ý Tô Cẩm Khê phải rời đi trước.





Tư Lệ Đình được chuyển đến một bệnh viện tư nhân ngay.





trong đêm, trong khi Lâm Quân phải tạm thời ở lại công ty quản lý hoạt động của công ty.





Tô Cẩm Khê trang điểm đậm đeo khẩu trang, lặng lẽ ở bên cạnh Tư Lệ Đình, chăm sóc cho anh.





Tư Lệ Đình đã phải chịu một cú đả kích kép về thể xác và tinh thần, anh sốt cao hôn mê bắt tỉnh.





“Chú ba, anh nhát định phải khoẻ lại.”





Tô Cẩm Khê lấy khăn khô lau trán cho Tư Lệ Đình.





Nhìn thấy hai người họ như vậy Cố Nam Thương không chịu nổi, “Em cũng đừng buồn, anh nghĩ là Tư Lệ Đình không muốn tỉnh lại.





Khi tỉnh lại anh ta phải đối mặt với nỗi đau mắt em, cho nên anh ta tự ý thức không muốn tỉnh lại.”





“Nếu không được, chỉ có thể tiêm cho anh ấy một mũi thuốc để hạ sốt.” Tô Cẳm Khê thở dài.





Bệnh tật đến như núi, bất kể người có quyền lực đến đâu, một khi mắc bệnh họ cũng trở nên dễ bị tổn thương.





Cuối cùng cô cũng hiểu được cảm giác của Tư Lệ Đình đối với cô trong quá khứ, cưng chiều trong lòng bàn tay thì sợ hỏng, chỉ muốn một lòng bảo vệ cô.





Đây là cảm giác lúc này của Tô Cẩm Khê, mặc dù cô ở bên cạnh Tư Lệ Đình nhưng trái tim của cô bất an không thôi.





“Cẩm nhi, anh đã nói với ông cụ về việc tìm được em, ông cụ muốn em về nhà càng sớm càng tốt.”





“Về nhà, nhà ở Mỹ? Anh Nam Thương, chuyện của nhà họ Cố anh còn chưa nói cho em biết đâu.”





“Được rồi, anh sẽ từ từ nói cho em biết.”





“Vâng.”





Cố Nam Thương nhìn ra ngoài cửa sổ, như đang hồi tưởng lại, “Nhà họ Cố là một trong mười gia tộc Trung Quốc đứng đầu Hoa Kỳ. Từ xưa đến nay, gia tộc càng lớn càng hỗn loạn.





Ví như cung đình, cung đình thời xưa đều như thế, đừng nói là nhà họ Có, nhà khác cũng giống vậy.”





“Đúng vậy, em hiểu được chuyện này, nhà họ Đường cũng thế, chẳng qua bây giờ nhà họ Tô đang bại trận không có gì để tranh, nếu không cũng sẽ như vậy.”





“Nhà họ Cố có phần khác biệt so với những gia đình này.





Từ tổ tiên, con gái lớn đã kế thừa công việc kinh doanh của gia đình.”





“Anh Nam Thương, anh không nhằm chứ? Không phải là con trai cả sao? Thời cổ đại, con trai được ưu tiên hơn con gái. Phụ nữ làm sao có thể kế thừa cơ nghiệp của gia tộc?”





“Đây là sự khác biệt mà anh nói. Gia tộc họ Cố của chúng ta là một gia tộc rất cổ xưa và thần bí. Trước kia người đứng đầu được gọi là tộc trưởng.





Tương truyền, nhà ta có một kỹ năng đặc biệt chỉ phụ nữ mới học được nên tộc trưởng chỉ có thể là phụ nữ.





Sau đó, dòng họ bị thay đổi mạnh mẽ, bị tiêu diệt dữ dội, sau đó, tổ tiên di cư đến Hoa Kỳ để tránh tai họa.





Tác phong phụ nữ làm chủ cũng được truyền lại cho đến ngày nay, vốn dĩ mọi việc đều tốt đẹp.





Sai lầm xảy ra trên người mẹ chúng ta, theo quy định của dòng họ, ba chúng ta nên là một người được chọn trong dòng tộc.”





“Cái gì? Đó không phải là họ hàng gần sao?” Tô Cẩm Khê phản ứng rất lớn.





“Không, không, không, tuy rằng tổ tiên họ Có lúc đầu đến Mỹ đều là họ hàng, sau bao nhiêu năm rửa tội, nhà họ Có cũng không còn máy người họ hàng gần.





Quay lại chuyện của mẹ chúng ta, bà ấy được chỉ định là người thừa kế tiếp theo của nhà họ Có, theo quy tắc, bà ấy phải chọn một người chồng từ trong những gia tộc lớn.





Người đời trước chọn mấy người khi còn nhỏ, cũng giống như lễ nghĩa lấy chồng thời xưa.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom