Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 443
Chương 443:
Trong ba ngày kể từ ngày Tư Lệ Đình rời đi, mỗi ngày Cố Cẩm đều dành thời gian cho việc đọc kịch bản, cô muốn quay xong bộ phim này trong thời gian nhanh nhát có thẻ.
Mỗi ngày ngoài việc quay phim ra, buổi tối về nhà cô còn phải xử lý một đóng tài liệu, Tiểu Đào ngồi trực thăng đi đi về về cùng không dễ dàng gì.
“Cô chủ, sau này chị chịu ngồi một chỗ là tổng giám đốc của chị được không?”
Cố Cẩm nhìn hai mắt thâm quằng của Tiểu Đào: “Xin lỗi, mấy ngày nay đã vất vả cho cô rồi, chỉ cần cố gắng theo một tuần nữa là được.”
“Cậu cả đã gọi diện thoại đến chỗ tôi mấy lần rồi, nói tôi sao có thể để cô gia nhập giới giải trí.” Tiểu Đào nhớ đến khuôn mặt của Cố Nam Thương thì cảm thấy rất đáng sợ.
May mà có bọn họ cách nhau cả Thái Bình Đường, nên không cô ấy sợ rằng với tính cách của Nam Cung Thương, nếu không phải không thể rời khỏi nhà chính, anh ấy nhất định sẽ về nước tìm cô ấy tính sổ.
Cố Cẩm biết Có Nam Thương nhát định sẽ không đồng ý cô bước chân vào giới giải trí, nên mới không nói cho anh ấy biết.
Thậm chí mấy ngày nay cô còn cố ý đổi số điện thoại, chính là sợ bị Cố Nam Thương mắng.
“Nhà học Cố sẽ không biết chuyện tôi đóng phim chứ?” Có Cảm lười biếng dựa vào lưng ghé, tay vẫn cằm kịch bản hôm nay phải quay.
“Còn không phải cậu cả đã giúp cô giấu, néu không để cho những người đó biết được, khó tránh khỏi việc họ lại mượn cớ nói cô.”
“Tôi xem ai dám, bây giờ tôi mới là người đứng đầu của nhà họ Có, Tiểu Đào, đây chỉ là những chuyện nhỏ nhặt, phương án phát triển của dự án đó mới là chuyện quan trọng.
Đợi tôi quay xong bộ phim này sẽ trở về chính thức bắt đầu, tôi biết cô khổ cực, nhưng người khác tôi lại không yên tâm.”
Tiểu Đào vội vàng lấy lại tinh thần nói: “Cô chủ, tôi biết, thật ra cũng chẳng khổ cực gì mấy đâu, ngày trước tăng ca cả tuần tôi còn chịu được nữa mà.
Bây giờ chẳng qua cũng chỉ chạy qua chạy lại thành phố A với Phương Thành mà thôi, vả lại ngồi trực thăng thì cũng không có bao nhiêu thời gian.”
*Ừ, đây là hợp đồng ngày hôm nay, cô mang về đi.”
“Vâng, cô chủ.” Tiểu Đào cầm theo túi tài liệu rời đi.
Lúc Triệu Lạp bước vào đúng lúc nhìn thấy Tiểu Đào rời đi, trong phòng hóa trang cũng không có người khác, hai ngày gần đây cô gái này đều đến đây.
“Cô chủ, cô ấy là ai vậy?”
“Là một người bạn đến thăm tôi.” Cố Cảm không muốn đề cập quá nhiều về chuyện riêng.
Triệu Lạp nghe cô nói vậy cũng không hỏi thêm nhiều, dáng vẻ già dặn của cô gái đó vừa nhìn cô ấy đã biết không giống với bản thân mình.
“Đúng rồi cô chủ, chị đọc tin tức mới của hôm nay chưa?”
“Tin tức mới gì? Cô biết tôi trước giờ không thích máy chuyện tầm phào này mà.” Cố Cẩm buồn chán đọc kịch bản.
“Tôi xin lỗi, lúc em mua thuốc cho chị hai ngày trước đã bị người khác chụp lại được…”
Vừa nghe đến chuyện này sắc mặt Cố Cẩm lập tức thay đổi: “Không xong rồi, đưa tôi xem.” Triệu Lạp đưa tin tức cho Cố Cẩm xem, trước mặt là ảnh chụp lúc Triệu Lạp mua thuốc, còn có ảnh chụp lúc cô uống thuốc.
Vốn đây là một chuyện rất bình thường, rất nhiều phụ nữ đều thuốc tránh thai sau khi quan hệ.
Nhưng đến Có Cẩm lại trở thành tin tức gây được sự chú ý, nói cái gì cô ở đoàn làm phim làm màu, diễn thì không lo diễn, chạy đi lăn giường một đêm với sugar daddy cả một ngày một đêm không về đoàn làm phim.
Dư luận phủ sóng khắp các trang mạng, đa phần đều là những lời chế giễu mỉa mai.
Có Cẩm vốn không quan tâm người khác nói cái gì, cô chỉ quan tâm đến một người.
“Tin này đăng lên khi nào vậy?”
“Khoảng hơn một giờ trước, em vừa đọc được đã lập tức đến nói với chị.
Cô chủ vẫn chưa kí hộp đồng với công ty, vả lại vẫn chưa có ekip về truyền thông, cho nên không thể biết chuyện này ngay được.
Dường như ekip chuyên nghiệp sẽ có người quen trong các kênh truyền thông lớn, một số phóng viên làm về tin tức giải trí sẽ nói cho chị.
Nhiều nhất là bỏ ra một ít tiền mua lại tin tức là được, nhưng cô chủ lại không có quan hệ với ekip của công ty để để ý đến chuyện này.
Nhưng vẫn may, chuyện này cũng không tin là tin tức đen tối gì, những người đó cũng buồn chán.
Trong ba ngày kể từ ngày Tư Lệ Đình rời đi, mỗi ngày Cố Cẩm đều dành thời gian cho việc đọc kịch bản, cô muốn quay xong bộ phim này trong thời gian nhanh nhát có thẻ.
Mỗi ngày ngoài việc quay phim ra, buổi tối về nhà cô còn phải xử lý một đóng tài liệu, Tiểu Đào ngồi trực thăng đi đi về về cùng không dễ dàng gì.
“Cô chủ, sau này chị chịu ngồi một chỗ là tổng giám đốc của chị được không?”
Cố Cẩm nhìn hai mắt thâm quằng của Tiểu Đào: “Xin lỗi, mấy ngày nay đã vất vả cho cô rồi, chỉ cần cố gắng theo một tuần nữa là được.”
“Cậu cả đã gọi diện thoại đến chỗ tôi mấy lần rồi, nói tôi sao có thể để cô gia nhập giới giải trí.” Tiểu Đào nhớ đến khuôn mặt của Cố Nam Thương thì cảm thấy rất đáng sợ.
May mà có bọn họ cách nhau cả Thái Bình Đường, nên không cô ấy sợ rằng với tính cách của Nam Cung Thương, nếu không phải không thể rời khỏi nhà chính, anh ấy nhất định sẽ về nước tìm cô ấy tính sổ.
Cố Cẩm biết Có Nam Thương nhát định sẽ không đồng ý cô bước chân vào giới giải trí, nên mới không nói cho anh ấy biết.
Thậm chí mấy ngày nay cô còn cố ý đổi số điện thoại, chính là sợ bị Cố Nam Thương mắng.
“Nhà học Cố sẽ không biết chuyện tôi đóng phim chứ?” Có Cảm lười biếng dựa vào lưng ghé, tay vẫn cằm kịch bản hôm nay phải quay.
“Còn không phải cậu cả đã giúp cô giấu, néu không để cho những người đó biết được, khó tránh khỏi việc họ lại mượn cớ nói cô.”
“Tôi xem ai dám, bây giờ tôi mới là người đứng đầu của nhà họ Có, Tiểu Đào, đây chỉ là những chuyện nhỏ nhặt, phương án phát triển của dự án đó mới là chuyện quan trọng.
Đợi tôi quay xong bộ phim này sẽ trở về chính thức bắt đầu, tôi biết cô khổ cực, nhưng người khác tôi lại không yên tâm.”
Tiểu Đào vội vàng lấy lại tinh thần nói: “Cô chủ, tôi biết, thật ra cũng chẳng khổ cực gì mấy đâu, ngày trước tăng ca cả tuần tôi còn chịu được nữa mà.
Bây giờ chẳng qua cũng chỉ chạy qua chạy lại thành phố A với Phương Thành mà thôi, vả lại ngồi trực thăng thì cũng không có bao nhiêu thời gian.”
*Ừ, đây là hợp đồng ngày hôm nay, cô mang về đi.”
“Vâng, cô chủ.” Tiểu Đào cầm theo túi tài liệu rời đi.
Lúc Triệu Lạp bước vào đúng lúc nhìn thấy Tiểu Đào rời đi, trong phòng hóa trang cũng không có người khác, hai ngày gần đây cô gái này đều đến đây.
“Cô chủ, cô ấy là ai vậy?”
“Là một người bạn đến thăm tôi.” Cố Cảm không muốn đề cập quá nhiều về chuyện riêng.
Triệu Lạp nghe cô nói vậy cũng không hỏi thêm nhiều, dáng vẻ già dặn của cô gái đó vừa nhìn cô ấy đã biết không giống với bản thân mình.
“Đúng rồi cô chủ, chị đọc tin tức mới của hôm nay chưa?”
“Tin tức mới gì? Cô biết tôi trước giờ không thích máy chuyện tầm phào này mà.” Cố Cẩm buồn chán đọc kịch bản.
“Tôi xin lỗi, lúc em mua thuốc cho chị hai ngày trước đã bị người khác chụp lại được…”
Vừa nghe đến chuyện này sắc mặt Cố Cẩm lập tức thay đổi: “Không xong rồi, đưa tôi xem.” Triệu Lạp đưa tin tức cho Cố Cẩm xem, trước mặt là ảnh chụp lúc Triệu Lạp mua thuốc, còn có ảnh chụp lúc cô uống thuốc.
Vốn đây là một chuyện rất bình thường, rất nhiều phụ nữ đều thuốc tránh thai sau khi quan hệ.
Nhưng đến Có Cẩm lại trở thành tin tức gây được sự chú ý, nói cái gì cô ở đoàn làm phim làm màu, diễn thì không lo diễn, chạy đi lăn giường một đêm với sugar daddy cả một ngày một đêm không về đoàn làm phim.
Dư luận phủ sóng khắp các trang mạng, đa phần đều là những lời chế giễu mỉa mai.
Có Cẩm vốn không quan tâm người khác nói cái gì, cô chỉ quan tâm đến một người.
“Tin này đăng lên khi nào vậy?”
“Khoảng hơn một giờ trước, em vừa đọc được đã lập tức đến nói với chị.
Cô chủ vẫn chưa kí hộp đồng với công ty, vả lại vẫn chưa có ekip về truyền thông, cho nên không thể biết chuyện này ngay được.
Dường như ekip chuyên nghiệp sẽ có người quen trong các kênh truyền thông lớn, một số phóng viên làm về tin tức giải trí sẽ nói cho chị.
Nhiều nhất là bỏ ra một ít tiền mua lại tin tức là được, nhưng cô chủ lại không có quan hệ với ekip của công ty để để ý đến chuyện này.
Nhưng vẫn may, chuyện này cũng không tin là tin tức đen tối gì, những người đó cũng buồn chán.
Bình luận facebook