Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chap-567
Chương 571: Sự kích động của a la
*Chương có nội dung hình ảnh
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Xem ảnh 1
Xem ảnh 2
Biên thành bây giờ không phải là chỗ để hai người ở lâu được.” Mạc Vân Thiên nói ra dự tính của hắn.
“Hå?”
Tử La nghe Mạc Vân Thiên nói muốn đưa nàng đi thì kích động đứng lên, sau đó ý thức được phản ứng của mình hơi quá mới do dự ngồi xuống, sau đó thì muốn Mạc Vân Thiên đưa ra nguyên nhân cho nàng: “Tại sao? Mạc đại ca, tại sao huynh đột nhiên lại muốn đưa A La đi?”
Gặp phải dáng vẻ giả vờ đáng thương này của Tử La, ánh mắt nàng đáng thương giống như bị vứt bỏ, Mạc Vân Thiên cảm thấy trong lòng đau xót.
Sau khi hắn thu hồi lại vẻ thất thổ thì mới cười nói: “A La không nên nghĩ nhiều, sở dĩ Mạc đại ca cân nhắc đưa muội và Tử Thụ đi chính là sợ hai người ở biên thành có chuyện ngoài ý muốn
Hiện tại, Mạc đại ca đang dành thời gian lo việc khác nên không có cách nào chăm sóc hai người, bảo đảm sự an toàn của hai người
Cho nên muội nghe lời, trở về trấn Cổ Thủy chờ huynh.”
Nghe vậy, đầu Tử La lắc như trống bỏi, nàng liên tục nói: “Không muốn, không muốn! A La sẽ không rời khỏi đây đâu!” Nói xong, Tử La cảm thấy nhất định là tình thế trong quân phát sinh biến hóa nền Mạc Vân Thiên mới đột nhiên muốn đưa nàng đi gấp như1vậy
Nàng khẩn trương hỏi Mạc Vân Thiên: “Mạc đại ca, có phải đã xảy ra chuyện gì không?” Thấy Tử La nhạy cảm như vậy, lập tức ý thức được tình thể có biến, trong phút chốc Mạc Vân Thiên lại không biết trả lời thế nào
Tử La thấy sự trầm mặc ngắn ngủi của Mạc Vân Thiên thì càng thêm xác định suy đoán vừa rồi của nàng: “Là tình hình trong quân có biến hóa đúng không Mạc đại ca? Cho nên huynh mới muốn đưa A La đi?”
Đối mặt với nghi vấn của Tử La, Mạc Vân Thiên nhớ tới khi trước Tử La nói với hắn là sau này có chuyện gì cũng không được gạt nàng, lời phủ định trong8miệng không thể nói ra được
Một lúc lâu, Mạc Vân Thiên nặng nề gật đầu: “Không sai, hiện tại tình thể có biển, mấy tòa thành trì xung quanh biên thành sẽ nhanh chóng bị liên quân hai nước và quân phản loạn Dực Châu bao vây
Đến lúc đó, ai thắng ai bại là một ẩn số
Cho nên, Mạc đại ca muốn nhân cơ hội vòng vây của quân địch vẫn chưa hoàn toàn hình thành thì đưa muội đi trước.”
Nghe Mạc Vân Thiên nói bọn họ sẽ nhanh chóng bị quân địch bao vây, sắc mặt Tử La trắng nhợt
Nàng lo lắng hơn cho Mạc Vân Thiên nên truy hỏi tình thế trong quân hiện giờ
Nói đến đây thì đương nhiên Mạc Vân Thiên9sẽ không lừa gạt Tử La nữa, hắn phân tích khái quát tình thể trước mắt một lần cho Tử La nghe.
“A La nghe lời, muội và Tử Thụ trở về trấn Cổ Thủy trước đi
Như thế Mạc đại ca cũng không có nỗi lo về sau.”
Sau khi nói tình thể trước mắt trong quân với Tử La, Mạc Vân Thiên nhìn thấy bộ dạng của nàng hiển nhiên là không muốn rời đi trước, vì vậy hắn tiếp tục khuyên nhủ.
Tử La nghe vậy lắc đầu liên tục, làm sao có thể đồng ý: “Mạc đại ca, trước kia không phải huynh đã nói sau này phát sinh bất cứ chuyện gì cũng sẽ cùng A La đối mặt, sẽ không lừa gạt A7La giống như chuyện huynh bị trúng độc lần này sao? Cho nên, A La không đi đâu.”
Câu nói không đi sau cùng, Tử La nói từng câu từng chữ, thái độ kiên quyết vô cùng.
“A La” Thấy không thuyết phục được Tử La, Mạc Vân Thiên hơi tức giận, sắc mặt lập tức đen như giọt mực: “Muội nghe lời!” Thấy Mạc Vân Thiên lại hung dữ với nàng, cảm giác tủi thân tự nhiên nảy sinh, A La đỏ cả vành mắt, nước mắt cũng bắt đầu không tự chủ được rơi xuống
Tuy nhiên, nàng chỉ lặng lẽ rơi lệ và nhìn Mạc Vân Thiên chứ không nói gì
Không thể không nói, dáng vẻ đáng thương này của nàng lại chinh phục trái tim Mạc Vân Thiên lần nữa.
Mạc Vân Thiên thấy Tử La rơi lệ thì càng đau lòng, nước mắt Tử La giống như từng giọt nhỏ lên trái tim hắn
Mạc Vân Thiên luống cuống tay chân, vụng về lau nước mắt đang chảy ra của Tử La, khẩn trương nói: “A La, đừng khóc
mà!”
Nhưng mà Mạc Vân Thiên càng như vậy thì Tử La càng cảm thấy tủi thân
Nàng nổi lên tính khí ngang tàng, đẩy tay Mạc Vân Thiên ra: “Không cần huynh quan tâm, huynh là tên lừa gạt, tên lừa đảo
Sau này muội không muốn tin tướng huynh nữa!” Nói xong thì muốn đi ra ngoài.
Thấy vậy, Mạc Vân Thiên theo bản năng liền ôm thật chặt Tử La vào ngực
Động tác kích động này của Mạc Vân Thiên khiến Tử La và hắn đều cứng đờ
Động tác thân mật như vậy khiến hai người đều hơi lúng túng, trong phút chốc đều quên mất phải làm gì.
A La phản ứng trước tiên, sau khi lúng túng qua đi thì nàng vẫn chưa hết tức giận, dùng sức giãy giụa, Mạc Vân Thiên không có sự chuẩn bị nên nàng dễ dàng vùng ra được.
Trong ngực trống rỗng, Mạc Vân Thiên có cảm giác trái tim hắn cũng trống rỗng giống vậy, theo bản năng hắn lại mạnh mẽ ôm lấy Tử La một lần nữa.
“A La, muội thật sự sẽ làm Mạc đại ca đau lòng đó!” Mạc Vân Thiên than thở
“Hừ, huynh nói không giữ lời, vừa nhìn thấy nguy hiểm đã đưa A La đi, còn không cho muội tức giận nữa!” Tử La nói xong, bực bội dùng sức đánh vào tay Mạc Vân Thiên: “Huynh buông ra, buông ra
A La muốn đi đâu không cần huynh quan tâm.”
Mắng xong, thấy không hề lay động được Mạc Vân Thiên, hắn vẫn ôm nàng thật chặt trong lòng, Tử La càng cảm thấy tủi thân
Nàng thẹn quá hóa giận, sau đó òa một tiếng rồi khóc rống lên.
“Huynh lừa người, lừa người, lúc nào cũng lừa người! Huynh không nghe lời A La..
Không, từ trước đến nay huynh đều không nghe lời A La, cho đến bây giờ đều là huynh muốn thể nào thì được thế đó, không hề tôn trọng đến ý kiến của muội
Trước giờ huynh vẫn luôn cũng không hỏi ý muội mà đã tự mình chủ trương quyết định cho muội, làm sao huynh biết những việc đó chính là mong muốn của A La chứ? Trước đây là như vậy, bây giờ vẫn như vậy, A La không muốn thích huynh nữa!”
Tử La càng khóc càng cảm thấy thương tâm, run rẩy thốt ra hết những lời nói chưa qua suy nghĩ.
Sau khi nàng biết được chuyện Mạc Vân Thiên trúng độc và hắn vẫn luôn che giấu tình cảm của hắn đối với nàng từ Dung Phong, nỗi lo đề phòng trong khoảng thời gian này và sự tủi thân trước kia đều bùng nổ ra hết vào lúc này
Hiện tại, tâm tình của nàng rất kích động.
Không thể không nói, Tử La từ hiện đại đến triều đại này, cuộc sống của nàng vẫn luôn xem như khá đơn giản, đơn thuần, vui vẻ.
Hơn nữa, từ trước đến giờ về phương diện tình cảm thì nàng hơi kém, đối với tình cảm thì khá chậm chạp, mà Mạc Vân Thiên có thể nói là tình yêu duy nhất ở cả hai kiếp đến nay.
Cho nên, lúc này đối mặt với tình cảm của Mạc Vân Thiên, kỳ thật nàng vẫn hơi mơ hồ.
Mà trước đó, nàng biết Mạc Vân Thiên Tử Lau đã có tình cảm sâu đậm với nàng, vì để nàng có thể luôn luôn sống trong thế giới yên bình tốt đẹp mà hắn không tiếc che giấu tâm ý của mình, còn lặng lẽ bảo vệ nàng
Chuyện này đã làm nàng chịu sự cảm kích vô cùng lớn.
Về sau, nhìn thấy người duy nhất Mạc Vân Thiên gọi trong lúc hôn mê là nàng, lại thêm Mạc Vân Thiên vẫn luôn mặc hai món đồ lót do nàng làm nhiều năm như vậy
Thậm chí còn vá đi vá lại, yêu quý không thôi, lại từ Mạc Tam biết được những năm này Mạc Vân Thiên phải mặc đồ lót nàng làm thì mới có thể an giấc.
Sau khi biết những việc này, Tử La đã càng hiểu được tình cảm sâu nặng của Mạc Vân Thiên đối với nàng, mà nàng cũng cảm động với phần tình cảm này của hắn, đồng thời cũng phát hiện mình đã có tình yêu nam nữ với Mạc Vân Thiên.
Cho nên, Tử La đơn thuần đối với phần tình cảm mãnh liệt này là cố chấp đến mức không thể cố chấp hơn nữa
Vì vậy, nàng làm sao có thể rời khỏi Mạc Vân Thiên trong lúc nguy hiểm thế này? Mà Mạc Vân Thiên bởi vì nguy hiểm đã nhiều lần đẩy nàng ra nên cuối cùng hoàn toàn kích phát ra tính khí của Tử La
Lúc này, cơn giận của Tử La vừa mãnh liệt và cố chấp
Còn Mạc Vân Thiên đối với chuyện tình cảm lại càng trống rỗng, làm sao biết yêu nhau, sống chung thế nào
Vì vậy, hai người ngu đần trong tình cảm giống như tên ngốc vừa mới yêu nhau lần đầu lại càng rối loạn như vậy
Tiếng khóc lóc kể lể thở than của Tử La khiến Mạc Vân Thiên lại cảm thấy đau lòng đến mức không cách nào kiềm chế được
Hắn vỗ về Tử La để dỗ dành những tay chân luống cuống không biết làm sao
Lúc này Mạc Vân Thiên hận không thể lập tức đi chết, chỉ cần Tử La không tiếp tục thương tâm, tiếp tục rơi lệ nữa.
Nhìn thấy Tử La khóc không thành tiếng trong ngực hắn, Mạc Vân Thiên vụng về không biết an ủi làm sao
Thần xui quỷ khiến, hắn lại hôn lên đôi mắt đang khóc của Tử La, sau đó hai người đều khẽ giật mình
Tử La ngừng khóc, ngây ngẩn nhìn Mạc Vân Thiên
Nhìn người trong ngực chỉ biết ngây ngô như vậy, trong mắt của nàng lóng lánh trong suốt tuyệt đẹp giống như hạt châu trên lá sen được ánh sáng mặt trời chiếu rọi, trong lòng Mạc Vân Thiên kích động, sau đó lại là một hành động không thể vãn hồi, hắn tiếp tục hôn lên đôi môi mề người mềm mại của Tử La.
Nụ hôn của Mạc Vân Thiên vô cùng gượng gạo, vô cùng vụng về nhưng cũng nhanh chóng nồng đậm
Tử La mơ hổ sợ hãi, ngây người không biết phản ứng thế nào
Nói chính xác thì đầu óc Tử La lúc này tạm thời đã không thể suy nghĩ.
Con trai luôn có thiên phú trên những phương diện này, bởi vậy Mạc Vân Thiên không thỏa mãn với nụ hôn qua loa này
Hắn bắt đầu tự động cạy mở đôi môi Tử La, tiếp đó nụ hôn này nóng bỏng hơn, mãnh liệt kích động khiến cho người khác phải đỏ mặt tía tai.
Cuối cùng sau khi Tử La phản ứng lại, nàng mới ý thức rằng hai người đã làm chuyện gì, trong cơn kinh hoàng nàng không hề suy nghĩ mà bắt đầu giãy giụa.
*Chương có nội dung hình ảnh
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Xem ảnh 1
Xem ảnh 2
“Hå?”
Tử La nghe Mạc Vân Thiên nói muốn đưa nàng đi thì kích động đứng lên, sau đó ý thức được phản ứng của mình hơi quá mới do dự ngồi xuống, sau đó thì muốn Mạc Vân Thiên đưa ra nguyên nhân cho nàng: “Tại sao? Mạc đại ca, tại sao huynh đột nhiên lại muốn đưa A La đi?”
Gặp phải dáng vẻ giả vờ đáng thương này của Tử La, ánh mắt nàng đáng thương giống như bị vứt bỏ, Mạc Vân Thiên cảm thấy trong lòng đau xót.
Sau khi hắn thu hồi lại vẻ thất thổ thì mới cười nói: “A La không nên nghĩ nhiều, sở dĩ Mạc đại ca cân nhắc đưa muội và Tử Thụ đi chính là sợ hai người ở biên thành có chuyện ngoài ý muốn
Hiện tại, Mạc đại ca đang dành thời gian lo việc khác nên không có cách nào chăm sóc hai người, bảo đảm sự an toàn của hai người
Cho nên muội nghe lời, trở về trấn Cổ Thủy chờ huynh.”
Nghe vậy, đầu Tử La lắc như trống bỏi, nàng liên tục nói: “Không muốn, không muốn! A La sẽ không rời khỏi đây đâu!” Nói xong, Tử La cảm thấy nhất định là tình thế trong quân phát sinh biến hóa nền Mạc Vân Thiên mới đột nhiên muốn đưa nàng đi gấp như1vậy
Nàng khẩn trương hỏi Mạc Vân Thiên: “Mạc đại ca, có phải đã xảy ra chuyện gì không?” Thấy Tử La nhạy cảm như vậy, lập tức ý thức được tình thể có biến, trong phút chốc Mạc Vân Thiên lại không biết trả lời thế nào
Tử La thấy sự trầm mặc ngắn ngủi của Mạc Vân Thiên thì càng thêm xác định suy đoán vừa rồi của nàng: “Là tình hình trong quân có biến hóa đúng không Mạc đại ca? Cho nên huynh mới muốn đưa A La đi?”
Đối mặt với nghi vấn của Tử La, Mạc Vân Thiên nhớ tới khi trước Tử La nói với hắn là sau này có chuyện gì cũng không được gạt nàng, lời phủ định trong8miệng không thể nói ra được
Một lúc lâu, Mạc Vân Thiên nặng nề gật đầu: “Không sai, hiện tại tình thể có biển, mấy tòa thành trì xung quanh biên thành sẽ nhanh chóng bị liên quân hai nước và quân phản loạn Dực Châu bao vây
Đến lúc đó, ai thắng ai bại là một ẩn số
Cho nên, Mạc đại ca muốn nhân cơ hội vòng vây của quân địch vẫn chưa hoàn toàn hình thành thì đưa muội đi trước.”
Nghe Mạc Vân Thiên nói bọn họ sẽ nhanh chóng bị quân địch bao vây, sắc mặt Tử La trắng nhợt
Nàng lo lắng hơn cho Mạc Vân Thiên nên truy hỏi tình thế trong quân hiện giờ
Nói đến đây thì đương nhiên Mạc Vân Thiên9sẽ không lừa gạt Tử La nữa, hắn phân tích khái quát tình thể trước mắt một lần cho Tử La nghe.
“A La nghe lời, muội và Tử Thụ trở về trấn Cổ Thủy trước đi
Như thế Mạc đại ca cũng không có nỗi lo về sau.”
Sau khi nói tình thể trước mắt trong quân với Tử La, Mạc Vân Thiên nhìn thấy bộ dạng của nàng hiển nhiên là không muốn rời đi trước, vì vậy hắn tiếp tục khuyên nhủ.
Tử La nghe vậy lắc đầu liên tục, làm sao có thể đồng ý: “Mạc đại ca, trước kia không phải huynh đã nói sau này phát sinh bất cứ chuyện gì cũng sẽ cùng A La đối mặt, sẽ không lừa gạt A7La giống như chuyện huynh bị trúng độc lần này sao? Cho nên, A La không đi đâu.”
Câu nói không đi sau cùng, Tử La nói từng câu từng chữ, thái độ kiên quyết vô cùng.
“A La” Thấy không thuyết phục được Tử La, Mạc Vân Thiên hơi tức giận, sắc mặt lập tức đen như giọt mực: “Muội nghe lời!” Thấy Mạc Vân Thiên lại hung dữ với nàng, cảm giác tủi thân tự nhiên nảy sinh, A La đỏ cả vành mắt, nước mắt cũng bắt đầu không tự chủ được rơi xuống
Tuy nhiên, nàng chỉ lặng lẽ rơi lệ và nhìn Mạc Vân Thiên chứ không nói gì
Không thể không nói, dáng vẻ đáng thương này của nàng lại chinh phục trái tim Mạc Vân Thiên lần nữa.
Mạc Vân Thiên thấy Tử La rơi lệ thì càng đau lòng, nước mắt Tử La giống như từng giọt nhỏ lên trái tim hắn
Mạc Vân Thiên luống cuống tay chân, vụng về lau nước mắt đang chảy ra của Tử La, khẩn trương nói: “A La, đừng khóc
mà!”
Nhưng mà Mạc Vân Thiên càng như vậy thì Tử La càng cảm thấy tủi thân
Nàng nổi lên tính khí ngang tàng, đẩy tay Mạc Vân Thiên ra: “Không cần huynh quan tâm, huynh là tên lừa gạt, tên lừa đảo
Sau này muội không muốn tin tướng huynh nữa!” Nói xong thì muốn đi ra ngoài.
Thấy vậy, Mạc Vân Thiên theo bản năng liền ôm thật chặt Tử La vào ngực
Động tác kích động này của Mạc Vân Thiên khiến Tử La và hắn đều cứng đờ
Động tác thân mật như vậy khiến hai người đều hơi lúng túng, trong phút chốc đều quên mất phải làm gì.
A La phản ứng trước tiên, sau khi lúng túng qua đi thì nàng vẫn chưa hết tức giận, dùng sức giãy giụa, Mạc Vân Thiên không có sự chuẩn bị nên nàng dễ dàng vùng ra được.
Trong ngực trống rỗng, Mạc Vân Thiên có cảm giác trái tim hắn cũng trống rỗng giống vậy, theo bản năng hắn lại mạnh mẽ ôm lấy Tử La một lần nữa.
“A La, muội thật sự sẽ làm Mạc đại ca đau lòng đó!” Mạc Vân Thiên than thở
“Hừ, huynh nói không giữ lời, vừa nhìn thấy nguy hiểm đã đưa A La đi, còn không cho muội tức giận nữa!” Tử La nói xong, bực bội dùng sức đánh vào tay Mạc Vân Thiên: “Huynh buông ra, buông ra
A La muốn đi đâu không cần huynh quan tâm.”
Mắng xong, thấy không hề lay động được Mạc Vân Thiên, hắn vẫn ôm nàng thật chặt trong lòng, Tử La càng cảm thấy tủi thân
Nàng thẹn quá hóa giận, sau đó òa một tiếng rồi khóc rống lên.
“Huynh lừa người, lừa người, lúc nào cũng lừa người! Huynh không nghe lời A La..
Không, từ trước đến nay huynh đều không nghe lời A La, cho đến bây giờ đều là huynh muốn thể nào thì được thế đó, không hề tôn trọng đến ý kiến của muội
Trước giờ huynh vẫn luôn cũng không hỏi ý muội mà đã tự mình chủ trương quyết định cho muội, làm sao huynh biết những việc đó chính là mong muốn của A La chứ? Trước đây là như vậy, bây giờ vẫn như vậy, A La không muốn thích huynh nữa!”
Tử La càng khóc càng cảm thấy thương tâm, run rẩy thốt ra hết những lời nói chưa qua suy nghĩ.
Sau khi nàng biết được chuyện Mạc Vân Thiên trúng độc và hắn vẫn luôn che giấu tình cảm của hắn đối với nàng từ Dung Phong, nỗi lo đề phòng trong khoảng thời gian này và sự tủi thân trước kia đều bùng nổ ra hết vào lúc này
Hiện tại, tâm tình của nàng rất kích động.
Không thể không nói, Tử La từ hiện đại đến triều đại này, cuộc sống của nàng vẫn luôn xem như khá đơn giản, đơn thuần, vui vẻ.
Hơn nữa, từ trước đến giờ về phương diện tình cảm thì nàng hơi kém, đối với tình cảm thì khá chậm chạp, mà Mạc Vân Thiên có thể nói là tình yêu duy nhất ở cả hai kiếp đến nay.
Cho nên, lúc này đối mặt với tình cảm của Mạc Vân Thiên, kỳ thật nàng vẫn hơi mơ hồ.
Mà trước đó, nàng biết Mạc Vân Thiên Tử Lau đã có tình cảm sâu đậm với nàng, vì để nàng có thể luôn luôn sống trong thế giới yên bình tốt đẹp mà hắn không tiếc che giấu tâm ý của mình, còn lặng lẽ bảo vệ nàng
Chuyện này đã làm nàng chịu sự cảm kích vô cùng lớn.
Về sau, nhìn thấy người duy nhất Mạc Vân Thiên gọi trong lúc hôn mê là nàng, lại thêm Mạc Vân Thiên vẫn luôn mặc hai món đồ lót do nàng làm nhiều năm như vậy
Thậm chí còn vá đi vá lại, yêu quý không thôi, lại từ Mạc Tam biết được những năm này Mạc Vân Thiên phải mặc đồ lót nàng làm thì mới có thể an giấc.
Sau khi biết những việc này, Tử La đã càng hiểu được tình cảm sâu nặng của Mạc Vân Thiên đối với nàng, mà nàng cũng cảm động với phần tình cảm này của hắn, đồng thời cũng phát hiện mình đã có tình yêu nam nữ với Mạc Vân Thiên.
Cho nên, Tử La đơn thuần đối với phần tình cảm mãnh liệt này là cố chấp đến mức không thể cố chấp hơn nữa
Vì vậy, nàng làm sao có thể rời khỏi Mạc Vân Thiên trong lúc nguy hiểm thế này? Mà Mạc Vân Thiên bởi vì nguy hiểm đã nhiều lần đẩy nàng ra nên cuối cùng hoàn toàn kích phát ra tính khí của Tử La
Lúc này, cơn giận của Tử La vừa mãnh liệt và cố chấp
Còn Mạc Vân Thiên đối với chuyện tình cảm lại càng trống rỗng, làm sao biết yêu nhau, sống chung thế nào
Vì vậy, hai người ngu đần trong tình cảm giống như tên ngốc vừa mới yêu nhau lần đầu lại càng rối loạn như vậy
Tiếng khóc lóc kể lể thở than của Tử La khiến Mạc Vân Thiên lại cảm thấy đau lòng đến mức không cách nào kiềm chế được
Hắn vỗ về Tử La để dỗ dành những tay chân luống cuống không biết làm sao
Lúc này Mạc Vân Thiên hận không thể lập tức đi chết, chỉ cần Tử La không tiếp tục thương tâm, tiếp tục rơi lệ nữa.
Nhìn thấy Tử La khóc không thành tiếng trong ngực hắn, Mạc Vân Thiên vụng về không biết an ủi làm sao
Thần xui quỷ khiến, hắn lại hôn lên đôi mắt đang khóc của Tử La, sau đó hai người đều khẽ giật mình
Tử La ngừng khóc, ngây ngẩn nhìn Mạc Vân Thiên
Nhìn người trong ngực chỉ biết ngây ngô như vậy, trong mắt của nàng lóng lánh trong suốt tuyệt đẹp giống như hạt châu trên lá sen được ánh sáng mặt trời chiếu rọi, trong lòng Mạc Vân Thiên kích động, sau đó lại là một hành động không thể vãn hồi, hắn tiếp tục hôn lên đôi môi mề người mềm mại của Tử La.
Nụ hôn của Mạc Vân Thiên vô cùng gượng gạo, vô cùng vụng về nhưng cũng nhanh chóng nồng đậm
Tử La mơ hổ sợ hãi, ngây người không biết phản ứng thế nào
Nói chính xác thì đầu óc Tử La lúc này tạm thời đã không thể suy nghĩ.
Con trai luôn có thiên phú trên những phương diện này, bởi vậy Mạc Vân Thiên không thỏa mãn với nụ hôn qua loa này
Hắn bắt đầu tự động cạy mở đôi môi Tử La, tiếp đó nụ hôn này nóng bỏng hơn, mãnh liệt kích động khiến cho người khác phải đỏ mặt tía tai.
Cuối cùng sau khi Tử La phản ứng lại, nàng mới ý thức rằng hai người đã làm chuyện gì, trong cơn kinh hoàng nàng không hề suy nghĩ mà bắt đầu giãy giụa.