Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chap-576
Chương 580: Xoay chuyển tình thế
*Chương có nội dung hình ảnh
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Xem ảnh 1
Xem ảnh 2
Lúc này lại thấy khuôn mặt Trịnh Thế Nghiêm thả lỏng, sắc mặt cũng dần tươi tỉnh thì nàng cảm thấy an tâm hơn nhiều
Nhìn phản ứng của Trịnh Thể Nghiêm như thế, có lẽ chiến báo từ thành Lương Châu truyền tới hơn là có tin tốt
Sau khi đọc xong chiến báo, Trịnh Thể Nghiệm thấy Tử La vẫn đang nhìn mình bằng đôi mắt mong đợi, hắn biết nàng cũng nóng lòng muốn biết tình huống ở thành Lương Châu
Hắn cười nói với Tử La: “Tam tiểu thư, bên thành Lương Châu, Thành Khê vừa thắng một trận lớn, bây giờ quân phản loạn ở Dực Châu đã bị đuổi ra khỏi thành, lui về thủ ở thành Vân phía sau.”
Tử La nghe3thấy vậy thì vô cùng mừng rỡ, mặc dù mới vừa rồi nàng cũng đoán được chiến báo này sẽ là chuyện tốt, nhưng không ngờ lại là một tin tức tốt đến vậy
Mạc Vân Thiên chỉ trong vài ngày ngắn ngủi đã đánh lui quân phản loạn ở Dực Châu rồi.
“Vậy thì tốt quá!” Tử La cười, đồng thời cũng vì Mạc Vân Thiên mà cảm thấy kiêu ngạo
“Ừm!” Trịnh Thể Nghiệm nghe vậy cũng gật đầu phụ họa theo, nói tiếp: “Còn có một tin tốt nữa, Thành Khê nói đợi thêm mười ngày nữa là hắn có thể dẹp yến quân phản loạn Dực Châu và thành Vân rồi trở về cứu chúng ta.”
“Thật sao?” Nghe được tin này, Tử La càng1thêm vui mừng, thấy Trịnh Thế Nghiêm gật đầu thì nàng lại vui vẻ nói: “Nói cách khác, chúng ta chỉ cần giữ vững mười ngày nữa là Mạc đại ca đã có thể trở về cứu viện cho chúng ta? Thật sự là quá tốt rồi!” “Không sai!” Trịnh Thể Nghiêm gật đầu, suy nghĩ một lát lại nói tiếp: “Với tình hình trước mắt, có lẽ chúng ta giữ vững trong mười ngày hẳn không phải là chuyện khó
Cho nên, bây giờ chúng ta quả thực là trong hoàn cảnh khốn khó lại tìm thấy lối thoát!” Nói đến đây, trong giọng của Trịnh Thể Nghiêm cũng có chút cảm khái.
“Vâng vâng, Trịnh tướng quân, chúng ta nhất định sẽ giữ vững được8chờ đến lúc Mạc đại ca trở lại cứu viện chúng ta.” Tử La thấy vậy cũng lên tiếng khích lệ.
Trịnh Thế Nghiêm nghe Tử La nói như vậy, lòng tin cũng tăng nhiều, tiếp theo mới liên tục gật đầu: “Đúng, chúng ta nhất định có thể làm được.” Nói đến đây, trong giọng Trịnh Thể Nghiêm lại càng kiên định thêm mấy phần
Trước đây khó khăn như vậy, bọn họ cũng chịu đựng nổi, cho nên bây giờ bọn họ nhất định có thể giữ vững chờ Mạc Vân Thiên chiến thắng trở về
Nghĩ tới đây, trong lòng Trịnh Thể Nghiêm lại càng thêm kích động, hắn hổ lên với bên ngoài lều: “Người đâu, mau đi mời Mạc Tử tướng quân, cùng9mấy người Lương tướng quân tới lều nghị sự, có chuyện lớn cần bàn bạc!”
Trịnh Thể Nghiêm chuẩn bị thảo luận với chúng tướng lĩnh làm sao để thực hiện phương pháp Tử La mới vừa nói
Nếu như biện pháp này thực hiện được thì kế tiếp bọn họ nhất định có thể giữ vững biên thành.
Tử La thấy vậy, biết lúc này nàng đã có thể an tâm mà rời đi rồi, cho nên sau khi chào từ biệt Trịnh Thể Nghiêm, nàng cùng theo Xuân Hoa, Hạ Hà trở về lều vải của mình.
Nàng tin rằng chuyện tiếp theo không cần nàng bận tâm nữa, Trịnh Thể Nghiêm và Mạc Tử sẽ biết phải làm thế nào để giữ vững được biên thành.
Thành7Lương Châu.
Mạc Vân Thiên nhìn tin tức trong tay xong, khuôn mặt lập tức thả lỏng và lộ ra vẻ kiêu ngạo
Cô gái của hắn đúng là nằm ngoài dự liệu của hắn, luôn có thể thỉnh thoảng khiến hắn ngạc nhiên mừng rỡ.
Hắn vẫn luôn biết Tử La của hắn là một cô gái thông minh, cứng cỏi, nhưng lại không ngờ rằng nàng lại thông minh đến như vậy, lại có thể nghĩ ra diệu kế thủ thành là dùng nước tưới lên tường thành, khiến cho tường thành trở nên trơn trượt không thể bám tay
Liên quân hai nước dưới biên thành hắn đã bị biện pháp này của nàng chọc tức sắp chết rồi.
Lại nghĩ tới việc bây giờ Tử La lại bày ra ý kiến “đập nồi dìm thuyền” cho mấy tòa thành trì đang bị vây khốn của bọn họ, sắc mặt của Mạc Vân Thiên càng thêm nhu hòa
Phải nói rằng biện pháp này của nàng đúng là tác dụng thực tế.
Mạc Vân Thiên tin tưởng rằng với thực lực của quân đội Mạc gia ở biên ải, lại để cho dân chúng của mấy tòa thành trì này biết được tình cảnh bây giờ không còn chút đường lui nào, đến lúc đó dân chúng trong mấy thành trì này nhất định sẽ đoàn kết với quân đội Mạc gia cùng nhau đánh lui giặc ngoại xâm.
“Người đâu!” Sau khi trong lòng đã có quyết định, ngay lập tức Mạc Vân Thiên phân phó: “Tìm tất cả các tướng lĩnh từ giáo úy trở lên đến đây cho bản hầu gia, có việc gấp cần thảo luận.” “Dạ!” Người được gọi đến vừa nghe thấy là việc gấp, nào dám trì hoãn liền vội vàng đồng ý, tiếp theo lập tức chạy thật nhanh đi truyền lệnh.
Mạc Vân Thiên dẫn theo bốn mươi nghìn quân đội Mạc gia từ biên thành đi cứu viện thành Lương Châu
Trên đường, lúc đi ngang qua ba thành Liễu, hắn cũng thuận đường tự mình ra một tập hợp, điều động thêm quân binh địa phương.
Mạc Vân Thiên nghĩ không sai chút nào, tướng lĩnh của ba thành này mặc dù đều có tính toán riêng của bản thân, nhưng bởi vì quân phản loạn Dực Châu xem ba thành trì có vị trí gần biên thành nhất là nơi đứng mũi chịu sào cho nên những tướng lĩnh này cũng vô cùng thẳng thắn bằng lòng nghe theo điều động.
Thực ra thì các tướng lĩnh của ba thành này cũng rất sẵn lòng cứu giúp cho thành Lương Châu, chẳng qua là lúc trước không rõ Mạc Vân Thiên sống chết ra sao nên bọn họ mới do dự
Bây giờ đã thấy Mạc Vân Thiên tự mình tới đây, bọn họ sao mà còn có lý do không nghe theo mệnh lệnh nữa chứ? Vì vậy, dọc theo đường đi, Mạc Vân Thiên rất dễ dàng tập hợp được hơn ba mươi nghìn quân đội Mạc gia, cùng với bốn mươi nghìn quân đội Mạc gia mà hắn mang theo tới tổng cộng là hơn bảy mươi nghìn binh lực.
Mà thành Lương Châu cũng có hơn mười nghìn quân đội Mạc gia, như vậy thì trong tay Mạc Vân Thiên đã có trên dưới tám mươi nghìn binh lực, cuối cùng lấy binh lực áp chế được năm mươi nghìn quân phản loạn Dực Châu
Sau đó, binh lính quân đội Mạc gia trông coi địa phương xung quanh nghe nói Mạc Vân Thiên đích thân tới chiến trường Lương Châu, bọn họ đã tin chắc Mạc Vân Thiên thật sự chưa chết
Ban đầu, Mạc Vân Thiên chính là người đáng tin cậy của quân đội Mạc gia, sự tồn tại của hắn trong lòng quân Mạc gia là tối thượng, hiện nay đã biết rõ Mạc Vân Thiên chưa chết, bọn họ làm sao còn tin tin đồn mà lúc trước bọn Hà Bình đã tung ra ngoài chứ?
Vì vậy, sau khi xác thực được Mạc Vân Thiên chưa chết, quân binh đóng quân xung quanh cũng kích động, thậm chí tướng lĩnh của bọn họ cho dù có lòng khác cũng không có năng lực thay đổi điều gì cả.
Lúc này lại thêm có ba vị Mạc gia Mạc Nhị thúc, Mạc Tam thúc cùng Mạc Tứ thúc được Mạc Vân Thiên phái đi, trong quân hầu như người nào cũng biết đây là gia tướng của Mạc lão gia, đã đi trước những nơi đóng quân để điều phái người
Vì vậy trong khoảng thời gian ngắn các binh lính trông giữ ở những nơi này đều đồng ý tập hợp lại đi cứu viện cho thành Lương Châu.
Ở đây cũng có hai vị tướng lĩnh đóng quân đã bị Hà Bình thu mua, nhưng bọn chúng còn chưa kịp làm gì đã bị mấy người Mạc Nhị thúc cơ trí bắt lấy rồi.
Dĩ nhiên, mấy người Mạc Nhị thúc có thể dễ dàng bắt được bọn chúng đều nhờ vào sự ủng hộ và tin phục của quân đội Mạc gia đối với Mạc Vân Thiên.
Sau khi tới thành Lương Châu, ba mười nghìn quân trú đóng tận mắt nhìn thấy Mạc Vân Thiên, cuối cùng bọn họ cũng không còn chút do dự nào nữa.
Mạc Vân Thiên đích thân chỉ huy và đốc chiến, nhất thời một trăm mười nghìn quân Mạc gia trong tay hắn vô cùng đoàn kết, cùng nhau tấn công quân phản loạn Dực Châu
Trong quá trình lãnh đạo, Mạc Vân Thiên đã nhanh nhạy trong việc nắm giữ thời cơ chiến đấu, biết dự đoán chính xác, cộng thêm việc sĩ khí quân đội Mạc gia tăng cao nên chuyện lấy lại thành Dực Châu, đánh bại Hà Bình chỉ là chuyện nhỏ.
Cho nên hiện tại mới có một cục diện thật tốt như vậy.
Chỉ có điều, Mạc Vân Thiên cũng biết bây giờ bọn họ vẫn còn một đoạn đường dài phải đi
Bây giờ Hà Bình đã dẫn theo hơn ba mươi nghìn tâm phúc chạy trốn tới thành Vân tập hợp với tướng lĩnh thành Vân là Mã Nguyên Kiệt, mà thủ hạ của Mã Nguyên Kiệt cũng có hơn bốn mươi nghìn người.
Với sức mạnh của quân đội trong tay Mạc Vân Thiên hiện nay, tấn công đánh bọn chúng cũng không thành vấn đề
Nhưng mà hiện tại biên thành đang trong thời khắc nguy cấp sống còn, dưới thành có một trăm nghìn liên quân hai nước có thể sẽ tấn công bất kì lúc nào, hắn phải chạy về cứu viện sớm
Về vấn đề thời gian, mấy người Mạc Vân Thiên vô cùng gấp gáp, bọn họ phải lấy lại thành Vân và tiêu diệt mối họa ngầm ở thành Liễu trước khi biên thành bên kia bị đánh hạ
Mấy ngày này, Mạc Vân Thiên cũng đã nghĩ sơ qua phải làm thế nào để giải quyết tình hình trước mắt
Chỉ có điều, bởi vì Mã Nguyễn Kiệt và Hà Bình cũng biết tình thế nguy cấp ở biên thành, biết mấy người Mạc Vân Thiên không thể ở lại bên này lâu
Cho nên bây giờ bọn Mã Nguyễn Kiệt mặc dù hoảng sợ nhưng bọn chúng vẫn liều chết mà chống trả.
Bọn chúng muốn chờ tới lúc mấy người Mạc Vân Thiên không thể chờ thêm được nữa, phải trở về cứu viện cho biến để cho bọn chúng có cơ hội nghỉ xả hơi
Hoặc là chờ biên thành bị hạ gục, đến lúc đó bọn chúng có thể liên hợp với liên quân hai nước bao vây tấn công hai mặt trước sau quân đội Mạc gia, khi đó bọn chúng cũng có khả năng sống sót.
Cho nên bây giờ quân của Mạc Vân Thiên vẫn đang giằng co với bọn Hà Bình, Mã Nguyên Kiệt.
Mà bây giờ biện pháp “đập nồi dìm thuyền” mà Tử La bày ra đối với bọn họ là vô cùng đúng lúc
Có lẽ bọn họ chỉ cần nói cho dân chúng xung quanh biết được sự hung tàn của bọn Cao Tuấn, thì sau đó dân chúng nhất định sẽ càng thêm ủng hộ quân đội Mạc gia, ngay cả quân đội và dân chúng trong thành Vân cũng sẽ phần nào bị dao động theo
Những binh lính kia trong thành Vân đa số đều là tâm phúc, tự binh của Hà Bình và Mã Nguyên Kiệt, biện pháp này có lẽ không có hiệu quả rõ ràng với bọn binh lính, nhưng dân chúng trong thành Vân thì không giống vậy.
Hà Bình, Mã Nguyễn Kiệt hợp tác cùng liên quân hai nước hung tàn, ai có thể biết nếu như bọn chúng đạt được thắng lợi thì đối mặt với dân chúng là cái gì chứ?
Hơn nữa, với danh tiếng của Trấn Bắc Hầu Mạc Vân Thiên ở biên ải, trong lòng những người dân này càng sẽ nghiêng về phía Mạc Vân Thiên chiến thần trong lòng bọn họ hơn
Cho nên, cho đến khi tên tuổi tàn bạo của liên quân hai nước và Cao Tuấn truyền đi, Mạc Vân Thiên tin tưởng rằng việc dẹp yên thành Vân, bắt Hà Bình và Mã Nguyên Kiệt cũng sẽ không còn xa
Sau khi suy nghĩ một hồi, Mạc Vân Thiên liền bắt đầu tính toán cụ thể phải làm như thế nào
Mà lúc này, chúng tướng lĩnh cũng đã theo lệnh mà chạy đến.
Đầu tiên, Mạc Vân Thiên thuật lại tin tức biên thành đã biên thành một tòa thành bằng, bây giờ tạm thời không cần phải lo sợ liên quân hai nước dưới thành nữa cho mọi người nghe.
Các tướng lĩnh nghe thấy tin tốt này xong quả nhiên đều vô cùng mừng rỡ, liên tục khen ngợi Trịnh Thể Nghiêm đa mưu túc trí
Tin tức này cũng giúp cho bọn họ giảm bớt đi sự lo lắng về biên thành
Sau đó Mạc Vân Thiên nói ra biện pháp “đập nồi dìm thuyền cho chúng tướng lĩnh nghe.
*Chương có nội dung hình ảnh
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Xem ảnh 1
Xem ảnh 2
Nhìn phản ứng của Trịnh Thể Nghiêm như thế, có lẽ chiến báo từ thành Lương Châu truyền tới hơn là có tin tốt
Sau khi đọc xong chiến báo, Trịnh Thể Nghiệm thấy Tử La vẫn đang nhìn mình bằng đôi mắt mong đợi, hắn biết nàng cũng nóng lòng muốn biết tình huống ở thành Lương Châu
Hắn cười nói với Tử La: “Tam tiểu thư, bên thành Lương Châu, Thành Khê vừa thắng một trận lớn, bây giờ quân phản loạn ở Dực Châu đã bị đuổi ra khỏi thành, lui về thủ ở thành Vân phía sau.”
Tử La nghe3thấy vậy thì vô cùng mừng rỡ, mặc dù mới vừa rồi nàng cũng đoán được chiến báo này sẽ là chuyện tốt, nhưng không ngờ lại là một tin tức tốt đến vậy
Mạc Vân Thiên chỉ trong vài ngày ngắn ngủi đã đánh lui quân phản loạn ở Dực Châu rồi.
“Vậy thì tốt quá!” Tử La cười, đồng thời cũng vì Mạc Vân Thiên mà cảm thấy kiêu ngạo
“Ừm!” Trịnh Thể Nghiệm nghe vậy cũng gật đầu phụ họa theo, nói tiếp: “Còn có một tin tốt nữa, Thành Khê nói đợi thêm mười ngày nữa là hắn có thể dẹp yến quân phản loạn Dực Châu và thành Vân rồi trở về cứu chúng ta.”
“Thật sao?” Nghe được tin này, Tử La càng1thêm vui mừng, thấy Trịnh Thế Nghiêm gật đầu thì nàng lại vui vẻ nói: “Nói cách khác, chúng ta chỉ cần giữ vững mười ngày nữa là Mạc đại ca đã có thể trở về cứu viện cho chúng ta? Thật sự là quá tốt rồi!” “Không sai!” Trịnh Thể Nghiêm gật đầu, suy nghĩ một lát lại nói tiếp: “Với tình hình trước mắt, có lẽ chúng ta giữ vững trong mười ngày hẳn không phải là chuyện khó
Cho nên, bây giờ chúng ta quả thực là trong hoàn cảnh khốn khó lại tìm thấy lối thoát!” Nói đến đây, trong giọng của Trịnh Thể Nghiêm cũng có chút cảm khái.
“Vâng vâng, Trịnh tướng quân, chúng ta nhất định sẽ giữ vững được8chờ đến lúc Mạc đại ca trở lại cứu viện chúng ta.” Tử La thấy vậy cũng lên tiếng khích lệ.
Trịnh Thế Nghiêm nghe Tử La nói như vậy, lòng tin cũng tăng nhiều, tiếp theo mới liên tục gật đầu: “Đúng, chúng ta nhất định có thể làm được.” Nói đến đây, trong giọng Trịnh Thể Nghiêm lại càng kiên định thêm mấy phần
Trước đây khó khăn như vậy, bọn họ cũng chịu đựng nổi, cho nên bây giờ bọn họ nhất định có thể giữ vững chờ Mạc Vân Thiên chiến thắng trở về
Nghĩ tới đây, trong lòng Trịnh Thể Nghiêm lại càng thêm kích động, hắn hổ lên với bên ngoài lều: “Người đâu, mau đi mời Mạc Tử tướng quân, cùng9mấy người Lương tướng quân tới lều nghị sự, có chuyện lớn cần bàn bạc!”
Trịnh Thể Nghiêm chuẩn bị thảo luận với chúng tướng lĩnh làm sao để thực hiện phương pháp Tử La mới vừa nói
Nếu như biện pháp này thực hiện được thì kế tiếp bọn họ nhất định có thể giữ vững biên thành.
Tử La thấy vậy, biết lúc này nàng đã có thể an tâm mà rời đi rồi, cho nên sau khi chào từ biệt Trịnh Thể Nghiêm, nàng cùng theo Xuân Hoa, Hạ Hà trở về lều vải của mình.
Nàng tin rằng chuyện tiếp theo không cần nàng bận tâm nữa, Trịnh Thể Nghiêm và Mạc Tử sẽ biết phải làm thế nào để giữ vững được biên thành.
Thành7Lương Châu.
Mạc Vân Thiên nhìn tin tức trong tay xong, khuôn mặt lập tức thả lỏng và lộ ra vẻ kiêu ngạo
Cô gái của hắn đúng là nằm ngoài dự liệu của hắn, luôn có thể thỉnh thoảng khiến hắn ngạc nhiên mừng rỡ.
Hắn vẫn luôn biết Tử La của hắn là một cô gái thông minh, cứng cỏi, nhưng lại không ngờ rằng nàng lại thông minh đến như vậy, lại có thể nghĩ ra diệu kế thủ thành là dùng nước tưới lên tường thành, khiến cho tường thành trở nên trơn trượt không thể bám tay
Liên quân hai nước dưới biên thành hắn đã bị biện pháp này của nàng chọc tức sắp chết rồi.
Lại nghĩ tới việc bây giờ Tử La lại bày ra ý kiến “đập nồi dìm thuyền” cho mấy tòa thành trì đang bị vây khốn của bọn họ, sắc mặt của Mạc Vân Thiên càng thêm nhu hòa
Phải nói rằng biện pháp này của nàng đúng là tác dụng thực tế.
Mạc Vân Thiên tin tưởng rằng với thực lực của quân đội Mạc gia ở biên ải, lại để cho dân chúng của mấy tòa thành trì này biết được tình cảnh bây giờ không còn chút đường lui nào, đến lúc đó dân chúng trong mấy thành trì này nhất định sẽ đoàn kết với quân đội Mạc gia cùng nhau đánh lui giặc ngoại xâm.
“Người đâu!” Sau khi trong lòng đã có quyết định, ngay lập tức Mạc Vân Thiên phân phó: “Tìm tất cả các tướng lĩnh từ giáo úy trở lên đến đây cho bản hầu gia, có việc gấp cần thảo luận.” “Dạ!” Người được gọi đến vừa nghe thấy là việc gấp, nào dám trì hoãn liền vội vàng đồng ý, tiếp theo lập tức chạy thật nhanh đi truyền lệnh.
Mạc Vân Thiên dẫn theo bốn mươi nghìn quân đội Mạc gia từ biên thành đi cứu viện thành Lương Châu
Trên đường, lúc đi ngang qua ba thành Liễu, hắn cũng thuận đường tự mình ra một tập hợp, điều động thêm quân binh địa phương.
Mạc Vân Thiên nghĩ không sai chút nào, tướng lĩnh của ba thành này mặc dù đều có tính toán riêng của bản thân, nhưng bởi vì quân phản loạn Dực Châu xem ba thành trì có vị trí gần biên thành nhất là nơi đứng mũi chịu sào cho nên những tướng lĩnh này cũng vô cùng thẳng thắn bằng lòng nghe theo điều động.
Thực ra thì các tướng lĩnh của ba thành này cũng rất sẵn lòng cứu giúp cho thành Lương Châu, chẳng qua là lúc trước không rõ Mạc Vân Thiên sống chết ra sao nên bọn họ mới do dự
Bây giờ đã thấy Mạc Vân Thiên tự mình tới đây, bọn họ sao mà còn có lý do không nghe theo mệnh lệnh nữa chứ? Vì vậy, dọc theo đường đi, Mạc Vân Thiên rất dễ dàng tập hợp được hơn ba mươi nghìn quân đội Mạc gia, cùng với bốn mươi nghìn quân đội Mạc gia mà hắn mang theo tới tổng cộng là hơn bảy mươi nghìn binh lực.
Mà thành Lương Châu cũng có hơn mười nghìn quân đội Mạc gia, như vậy thì trong tay Mạc Vân Thiên đã có trên dưới tám mươi nghìn binh lực, cuối cùng lấy binh lực áp chế được năm mươi nghìn quân phản loạn Dực Châu
Sau đó, binh lính quân đội Mạc gia trông coi địa phương xung quanh nghe nói Mạc Vân Thiên đích thân tới chiến trường Lương Châu, bọn họ đã tin chắc Mạc Vân Thiên thật sự chưa chết
Ban đầu, Mạc Vân Thiên chính là người đáng tin cậy của quân đội Mạc gia, sự tồn tại của hắn trong lòng quân Mạc gia là tối thượng, hiện nay đã biết rõ Mạc Vân Thiên chưa chết, bọn họ làm sao còn tin tin đồn mà lúc trước bọn Hà Bình đã tung ra ngoài chứ?
Vì vậy, sau khi xác thực được Mạc Vân Thiên chưa chết, quân binh đóng quân xung quanh cũng kích động, thậm chí tướng lĩnh của bọn họ cho dù có lòng khác cũng không có năng lực thay đổi điều gì cả.
Lúc này lại thêm có ba vị Mạc gia Mạc Nhị thúc, Mạc Tam thúc cùng Mạc Tứ thúc được Mạc Vân Thiên phái đi, trong quân hầu như người nào cũng biết đây là gia tướng của Mạc lão gia, đã đi trước những nơi đóng quân để điều phái người
Vì vậy trong khoảng thời gian ngắn các binh lính trông giữ ở những nơi này đều đồng ý tập hợp lại đi cứu viện cho thành Lương Châu.
Ở đây cũng có hai vị tướng lĩnh đóng quân đã bị Hà Bình thu mua, nhưng bọn chúng còn chưa kịp làm gì đã bị mấy người Mạc Nhị thúc cơ trí bắt lấy rồi.
Dĩ nhiên, mấy người Mạc Nhị thúc có thể dễ dàng bắt được bọn chúng đều nhờ vào sự ủng hộ và tin phục của quân đội Mạc gia đối với Mạc Vân Thiên.
Sau khi tới thành Lương Châu, ba mười nghìn quân trú đóng tận mắt nhìn thấy Mạc Vân Thiên, cuối cùng bọn họ cũng không còn chút do dự nào nữa.
Mạc Vân Thiên đích thân chỉ huy và đốc chiến, nhất thời một trăm mười nghìn quân Mạc gia trong tay hắn vô cùng đoàn kết, cùng nhau tấn công quân phản loạn Dực Châu
Trong quá trình lãnh đạo, Mạc Vân Thiên đã nhanh nhạy trong việc nắm giữ thời cơ chiến đấu, biết dự đoán chính xác, cộng thêm việc sĩ khí quân đội Mạc gia tăng cao nên chuyện lấy lại thành Dực Châu, đánh bại Hà Bình chỉ là chuyện nhỏ.
Cho nên hiện tại mới có một cục diện thật tốt như vậy.
Chỉ có điều, Mạc Vân Thiên cũng biết bây giờ bọn họ vẫn còn một đoạn đường dài phải đi
Bây giờ Hà Bình đã dẫn theo hơn ba mươi nghìn tâm phúc chạy trốn tới thành Vân tập hợp với tướng lĩnh thành Vân là Mã Nguyên Kiệt, mà thủ hạ của Mã Nguyên Kiệt cũng có hơn bốn mươi nghìn người.
Với sức mạnh của quân đội trong tay Mạc Vân Thiên hiện nay, tấn công đánh bọn chúng cũng không thành vấn đề
Nhưng mà hiện tại biên thành đang trong thời khắc nguy cấp sống còn, dưới thành có một trăm nghìn liên quân hai nước có thể sẽ tấn công bất kì lúc nào, hắn phải chạy về cứu viện sớm
Về vấn đề thời gian, mấy người Mạc Vân Thiên vô cùng gấp gáp, bọn họ phải lấy lại thành Vân và tiêu diệt mối họa ngầm ở thành Liễu trước khi biên thành bên kia bị đánh hạ
Mấy ngày này, Mạc Vân Thiên cũng đã nghĩ sơ qua phải làm thế nào để giải quyết tình hình trước mắt
Chỉ có điều, bởi vì Mã Nguyễn Kiệt và Hà Bình cũng biết tình thế nguy cấp ở biên thành, biết mấy người Mạc Vân Thiên không thể ở lại bên này lâu
Cho nên bây giờ bọn Mã Nguyễn Kiệt mặc dù hoảng sợ nhưng bọn chúng vẫn liều chết mà chống trả.
Bọn chúng muốn chờ tới lúc mấy người Mạc Vân Thiên không thể chờ thêm được nữa, phải trở về cứu viện cho biến để cho bọn chúng có cơ hội nghỉ xả hơi
Hoặc là chờ biên thành bị hạ gục, đến lúc đó bọn chúng có thể liên hợp với liên quân hai nước bao vây tấn công hai mặt trước sau quân đội Mạc gia, khi đó bọn chúng cũng có khả năng sống sót.
Cho nên bây giờ quân của Mạc Vân Thiên vẫn đang giằng co với bọn Hà Bình, Mã Nguyên Kiệt.
Mà bây giờ biện pháp “đập nồi dìm thuyền” mà Tử La bày ra đối với bọn họ là vô cùng đúng lúc
Có lẽ bọn họ chỉ cần nói cho dân chúng xung quanh biết được sự hung tàn của bọn Cao Tuấn, thì sau đó dân chúng nhất định sẽ càng thêm ủng hộ quân đội Mạc gia, ngay cả quân đội và dân chúng trong thành Vân cũng sẽ phần nào bị dao động theo
Những binh lính kia trong thành Vân đa số đều là tâm phúc, tự binh của Hà Bình và Mã Nguyên Kiệt, biện pháp này có lẽ không có hiệu quả rõ ràng với bọn binh lính, nhưng dân chúng trong thành Vân thì không giống vậy.
Hà Bình, Mã Nguyễn Kiệt hợp tác cùng liên quân hai nước hung tàn, ai có thể biết nếu như bọn chúng đạt được thắng lợi thì đối mặt với dân chúng là cái gì chứ?
Hơn nữa, với danh tiếng của Trấn Bắc Hầu Mạc Vân Thiên ở biên ải, trong lòng những người dân này càng sẽ nghiêng về phía Mạc Vân Thiên chiến thần trong lòng bọn họ hơn
Cho nên, cho đến khi tên tuổi tàn bạo của liên quân hai nước và Cao Tuấn truyền đi, Mạc Vân Thiên tin tưởng rằng việc dẹp yên thành Vân, bắt Hà Bình và Mã Nguyên Kiệt cũng sẽ không còn xa
Sau khi suy nghĩ một hồi, Mạc Vân Thiên liền bắt đầu tính toán cụ thể phải làm như thế nào
Mà lúc này, chúng tướng lĩnh cũng đã theo lệnh mà chạy đến.
Đầu tiên, Mạc Vân Thiên thuật lại tin tức biên thành đã biên thành một tòa thành bằng, bây giờ tạm thời không cần phải lo sợ liên quân hai nước dưới thành nữa cho mọi người nghe.
Các tướng lĩnh nghe thấy tin tốt này xong quả nhiên đều vô cùng mừng rỡ, liên tục khen ngợi Trịnh Thể Nghiêm đa mưu túc trí
Tin tức này cũng giúp cho bọn họ giảm bớt đi sự lo lắng về biên thành
Sau đó Mạc Vân Thiên nói ra biện pháp “đập nồi dìm thuyền cho chúng tướng lĩnh nghe.
Bình luận facebook