Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chap-583
Chương 587: Thế cục thay đổi
*Chương có nội dung hình ảnh
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Xem ảnh 1
Xem ảnh 2
Nhưng mà sau khi định thần lại, nàng không khỏi có chút mất mát.
Tối hôm qua, nàng còn tưởng rằng hôm nay khi tỉnh lại sẽ nhìn thấy Mạc Vân Thiên bên cạnh, nhưng mà hiện giờ nàng tỉnh lại thì Mạc Vân Thiên đã thức dậy và rời đi
Điều này làm Tử La có chút mất mát.
Nhưng nghĩ đến tình cảnh của bọn họ hiện giờ, biết Mạc Vân Thiên lúc này nhất định là đang bận tối mày tối mặt, trong lòng nàng tuy rằng vẫn mất mát, nhưng cũng hiểu được cách làm của Mạc Vân Thiên
Lại nằm trên giường trong chốc lát, nghĩ đến hôm nay nàng còn phải đi giúp đám người Mạc Nhị và Mạc Nhị thúc trị liệu thương binh, nàng do dự một chút, cuối cùng cũng cố lấy dũng khí và rời khỏi giường
Khi3nàng vừa mới tự mình mặc quần áo, còn chưa kịp xuống giường thì tiếng của Hạ Hà đã từ bên ngoài truyền đến
“Tam tiểu thư, cuối cùng người cũng dậy rồi.” Hạ Hà đi vào, bắt đầu hầu hạ Tử La rời giường và mặc quần áo.
“Giờ là lúc nào?” Nghe vậy, Tử La cuối cùng cũng ý thức được thời gian hình như đã muộn hơn so với bình thường, vội vàng hỏi
“Vẫn còn sớm, nhưng mà so với mọi lần, Tam tiểu thư đã dậy muộn gần nửa canh giờ.” “Cái gì? Hạ Hà tỷ, sao tỷ lại không gọi A La dậy chứ? Bây giờ đi trị liệu cho thương binh thì chắc chắn là muộn rồi.” Tử La nghe nói đã chậm nửa canh giờ, không khỏi nóng nảy.
“Là Hầu gia đã dặn đừng gọi ngài dậy, nói1là để người ngủ thêm một lúc
Còn nữa, Tam tiểu thư cũng đừng lo lắng, hiện giờ có Nhị thúc và vài quân y cùng đi nữa, khu vực bệnh nhân bên kia hiện giờ cũng đủ người rồi
Hơn nữa, quân địch dưới thành hiện giờ vẫn chưa đến tấn công thành đâu.” Nghe vậy, Hạ Hà nhanh chóng giải thích.
“À, vậy là tốt rồi.” Nghe Hạ Hà nói vậy, trái tim căng thẳng của Tử La cuối cùng cũng được thả lỏng
Sau đó, nàng nghĩ đến Mạc Vân Thiên, sau khi suy nghĩ một hồi lâu, cuối cùng cũng không nhịn được hỏi: “Vậy Hạ Hà tỷ, tỷ có biết Mạc đại ca đi từ khi nào không?” Nói đến đây, khuôn mặt Tử La lại đỏ lên
Nghe vậy, Hạ Hà phì cười một tiếng, ánh mắt có vẻ mờ ám liếc8nhìn Tử La, sau đó mới cười nói: “Hì hì, chuyện này ấy à, Tam tiểu thư cứ yên tâm đi, hôm qua Hầu gia ở bên người cả đêm, sáng sớm hôm nay mới đi.”
“Hầu gia quan tâm đến người rất nhiều, lúc đi còn cố ý dặn Xuân Hoa tỷ rằng người đang mệt, đừng gọi người tỉnh lại nữa
Ha ha, Tam tiểu thư ngài xem, hầu gia lo lắng cho người lắm
Người và hầu gia tối hôm qua.” Nói tới đây, Hạ Hà lại không tiếp tục nói nữa, nhưng mà câu cuối cùng còn dở kia lại hấp dẫn người ta, còn cả lời nói nàng rất mệt cũng tràn ngập vẻ ám chỉ đen tối nữa
Không ngờ Hạ Hà lại trêu chọc nàng, nghe nàng ta nói như vậy, Tử La đỏ bừng mặt, càng thêm ngượng ngùng,9vội vàng phản bác, “Hạ Hà tỷ, tỷ đừng nói lung tung! Tối hôm qua, A La và Mạc đại ca không hề xảy ra chuyện gì cả...”
Càng nói, Tử La càng ngượng ngùng, giọng nói nhỏ đến mức sắp không thể nghe thấy.
“A...” Hạ Hà “à” một tiếng đầy thâm ý, sau đó lại tiếp tục cười nói: “Thật ra, nô tỳ cũng đâu có nói gì thêm, chỉ nói Hầu gia đặc biệt quan tâm đến Tam tiểu thư mà thôi, Tam tiểu thư nghĩ đi đâu thế?”
Tử La làm sao có thể không biết Hạ Hà đang trêu chọc nàng, không khỏi nắm lấy gối đầu bên cạnh và ném về phía nàng ta, ra vẻ tức giận mà nói: “Thời gian không còn sớm nữa, Hạ Hà tỷ còn không mau đi lấy bữa sáng đi.”
Hạ Hà dễ dàng7né tránh được gối đầu mà Tử La ném tới, cười nói: “Được, được
Nô tỳ sẽ đi ngay.” Nói xong, nàng ta đi ra ngoài, nhưng chưa đi được hai bước thì lại quay đầu cười nói: “Tam tiểu thư, nghe nói hầu gia hiện giờ ở lều lớn để bàn bạc việc quản, người ăn xong bữa sáng là có thể đi tìm ngài ấy
Khả năng quân địch tấn công thành hôm nay cực kỳ nhỏ, hai người sẽ có nhiều thời gian ở bên nhau hơn.”
Tử La nghe thấy đề nghị của Hạ Hà, lòng bất giác dao động, nhưng lại không đồng ý, “Tỷ còn không đi à? Hạ Hà tỷ!” Ba chữ “Hạ Hà tỷ”, giọng của Tử La tràn ngập nguy hiểm
Thấy vậy, Hạ Hà liền biết không thể tiếp tục trêu chọc nữa, bằng không Tử La thật sự sẽ tức giận
Vì thế, nàng lập tức thức thời, liên tục đáp: “Được được, nô tỳ lập tức đi chuẩn bị đồ để rửa mặt và bữa sáng ngay.”
Đến khi trong lều lớn chỉ còn lại một mình Tử La, cả khuôn mặt của nàng đỏ bừng vì bị Hạ Hà trêu chọc mới dần dần bình tĩnh lại.
Nàng đi đến trước gương, phát hiện khuôn mặt của người ở bên trong đầy sắc xuân thì không khỏi hoảng sợ.
Xuân tâm nhộn nhạo, từ này lập tức xuất hiện trong đầu của nàng
Thấy vậy, Tử La không khỏi càng cảm thấy khốn quẫn
Hết cứu nổi rồi, hết cứu nổi rồi, sao nàng lại không tiền đồ như vậy chứ? Quan hệ với Mạc Vân Thiên vừa mới trong sáng một chút, còn chưa xảy ra chuyện gì đều, thế mà nàng lại không tiền đồ như vậy rồi...
Nhất thời, Tử La băn khoăn không biết liệu có phải nàng đã phản ứng hơi quá rồi hay không
Nhưng mà sau đó nàng lại phát hiện trong lòng nàng tràn ngập cảm giác hạnh phúc và thỏa mãn khó có thể giải thích.
Khi Tử La còn đang suy nghĩ vẩn vơ, bên ngoài liền truyền đến tiếng Xuân Hoa bẩm báo
Biết là Xuân Hoa và Hạ Hà đang chuẩn bị bước vào hầu hạ nàng rửa mặt chải đầu, Tử La nhanh chóng vỗ vỗ mặt mình, để mình bình tĩnh lại một chút.
Khi Xuân Hoa và Hạ Hà đi vào, sắc mặt Tử La đã bình thường lại không ít, không thể dễ dàng phát hiện vẻ mặt của nàng có gì dị thường
Xuân Hoa rõ ràng không hoạt bát, hay tám chuyện như Hạ Hà, khi hầu hạ Tử La rửa mặt, nàng không hề nói gì về chuyện Mạc Vân Thiên và Tử La.
Mà Hạ Hà chỉ có hai lần muốn tiếp tục trêu chọc Tử La về quan hệ với Mạc Vân Thiên, nhưng cũng đều bị Xuân Hoà ung dung thản nhiên mà dùng ánh mắt đè ép xuống
Tử La bên cạnh đương nhiên cũng phát hiện “cuộc trao đổi” giữa Xuân Hoa và Hạ Hà, nhưng nàng thông minh, coi như không nhìn thấy gì cả
Cuối cùng, Tử La cũng ăn xong bữa sáng, sau khi thu dọn bát đũa, Hạ Hà vẫn không nhịn được mà mỉm cười đề nghị Tử La, “Tam tiểu thư, người xem, hiện giờ quân địch tạm thời không tấn công thành, đám người Mạc Nhị thúc bên kia cũng vội vã đến đây
Cho nên, Tam tiểu thư muốn đi tìm Hầu gia không, có lẽ bây giờ Hầu gia cũng gần xong việc rồi.”
Lại nghe được đề nghị này của Hạ Hà, Tử La nói không dao động là tuyệt đối không có khả năng.
Nói đến chuyện này, ngày hôm qua ngoài lúc ngủ ra, thời gian mà nàng và Mạc Vân Thiên ở bên nhau sau khi hắn tỉnh dậy có thể nói là chưa đến hai khắc“.
(*) Hai khắc: 30 phút Nàng còn có rất nhiều rất nhiều điều muốn nói với Mạc Vân Thiên, cho nên hiện giờ nghe được đề nghị của Hạ Hà, nàng làm sao có thể không dao động
Nhưng mà Tử La cũng chỉ hơi do dự, rồi nhanh chóng ra quyết định tạm thời không đi tìm Mạc Vân Thiên.
Vì thế, sau khi suy nghĩ, nàng liền nói với Hạ Hà: “Tạm thời không cần đâu, A La vẫn nên xem các bệnh nhân thể nào, nhóm Mạc Nhị thúc bên kia thêm một người cũng tốt.” Hạ Hà nghe Tử La nói rằng không đi, không khỏi cảm thấy có chút kỳ lạ và nóng vội, nhanh chóng truy vấn, “Tam tiểu thư, vì sao không đi tìm Hầu gia thế?” Về chuyện này, Hạ Hà thấy rất khó hiểu
“Mạc đại ca vừa mới trở về, trong quân khẳng định còn có rất nhiều việc cần huynh ấy xử lý
Cho nên A La không thể nóng lòng đi quấy rầy huynh ấy ngay
Giữa trưa, A La sẽ chuẩn bị cơm trưa cho Mạc đại ca, chẳng phải cũng rất tốt hay sao? Huống hồ, đám người Mạc Nhị thúc bên kia có chúng ta đi hỗ trợ sẽ đỡ hơn.” Tử La giải thích, không hề giấu giếm mà nói ra suy nghĩ trong lòng nàng.
“Được, vậy đều nghe Tam tiểu thư
Bây giờ chúng ta đi tìm đám người Nhị thúc và Mạc Nhị đại ca đi” Xuân Hoa nghe Tử La nói như vậy thì lập tức tán thành, đồng ý.
“Vậy được rồi!” Hạ Hà nghe Xuân Hoa cũng nói như vậy, lại dựa vào sự hiểu biết của nàng đối với Tử La, cũng biết Tử La đã hạ quyết tâm đi hỗ trợ trị liệu thương binh
Vì thế cho dù trong lòng còn muốn khuyên bảo Tử La đi gặp Mạc Vân Thiên nhưng vẫn không nói gì thêm nữa.
Sau đó, đám người Mạc Nhất và Mạc Tam ngày hôm sau cũng dẫn theo viện quân để hoàn toàn giải quyết bè đảng còn sót lại của phản quân trên đường chạy về biến thành
Ngay lập tức, binh lực của phe Tử La cùng liên quân hai nước dưới thành lập tức trở nên ngang nhau.
Vì thế, trong thời gian kế tiếp, quân địch không còn dám rầm rộ nữa mà an phận không đến tấn công
Mà Mạc Vân Thiên cân nhắc rồi cũng án binh bất động, bởi vì hắn còn đang chờ đợi quân đội Mạc gia đang đóng quân các nơi tới biến thành, đến lúc đó sẽ tụ tập đủ binh lực rồi mới quyết định phải làm như thế nào.
Bởi vậy, Tử La cuối cùng cũng có thời gian ở bên Mạc Vân Thiên.
Vì thế mỗi ngày, Mạc Vân Thiên đều đi bàn bạc với mọi người, xử lý quân vụ, kiểm tra phòng thủ của biến thành, còn giữa trưa và chiều đều trở về cùng Tử La ăn cơm.
Còn về Tử La, nàng thỉnh thoảng lại đi hỗ trợ đám người Mạc nhị thúc, Mạc Nhị chữa bệnh, thời gian nhàn rỗi thì làm các món ăn ngon cho Mạc Vân Thiên
Còn nữa, nàng cũng cùng Mạc Vân Thiên bàn bạc về tình thế trước mắt
Ngoài chuyện này ra, sau khi Mạc Vân Thiên ngủ ở lều lớn của Tử La cả đêm vào ngày mà hắn trở về, sau đó, hắn thỉnh thoảng lại đến lều lớn của Tử La để ngủ lại
Vì thế, Tử La và Mạc Vân Thiên lại bắt đầu cuộc sống chung chăn chung gối, độ thân mật của hai người cũng tăng lên
Có một chuyện cần nói đến chính là nhóm thủ vệ xung quanh lều chính của Mạc Vân Thiên còn chưa biết giới tính của Tử La, nên bọn họ lập tức nghĩ bậy nghĩ bạ về chuyện này.
Bọn họ cảm thấy hình như bọn họ đã phát hiện chân tướng vì sao gia của bọn họ không thích nữ tử rồi
Cũng may là mấy thủ vệ đó đều là tâm phúc của Mạc Vân Thiên, cho nên dù ngọn lửa tò mò trong lòng bọn họ đang hừng hực thiêu đốt nhưng vẫn giả vờ không hề phát hiện gì cả.
Sau khi Mạc Nhất lại tự mình cảnh cáo bọn họ, bọn họ lại giữ kín chuyện này như bưng
Thế nên Tử La không hề biết thì ra chuyện Mạc Vân Thiên đến lều lớn của nàng ngủ lại đã bị nhiều người biết như vậy
Nếu Tử La mà biết suy nghĩ của nhóm thủ vệ xung quanh, ngày nào gặp gỡ cũng thấy bọn họ mang vẻ mặt tìm tòi suy ngẫm, nàng khẳng định không thể bình tĩnh như vậy được nữa
Nhưng mà Tử La không biết chân tướng, hiện giờ nàng cảm thấy cực kỳ thỏa mãn và hạnh phúc.
Hơn nữa, về chiến sự ở biên thành, Mạc Vân Thiên cuối cùng cũng xem như hoàn toàn đã xoay chuyển cục diện bất lợi với quân ta.
Lúc này, thế lực giữa hai phe đều trở nên ngang nhau.
Hơn nữa, Tử La còn biết khi quân đội Mạc gia từ các nơi chạy tới biến thành, khẳng định thế cục sẽ trở nên có lợi đối với bọn họ.
*Chương có nội dung hình ảnh
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Xem ảnh 1
Xem ảnh 2
Tối hôm qua, nàng còn tưởng rằng hôm nay khi tỉnh lại sẽ nhìn thấy Mạc Vân Thiên bên cạnh, nhưng mà hiện giờ nàng tỉnh lại thì Mạc Vân Thiên đã thức dậy và rời đi
Điều này làm Tử La có chút mất mát.
Nhưng nghĩ đến tình cảnh của bọn họ hiện giờ, biết Mạc Vân Thiên lúc này nhất định là đang bận tối mày tối mặt, trong lòng nàng tuy rằng vẫn mất mát, nhưng cũng hiểu được cách làm của Mạc Vân Thiên
Lại nằm trên giường trong chốc lát, nghĩ đến hôm nay nàng còn phải đi giúp đám người Mạc Nhị và Mạc Nhị thúc trị liệu thương binh, nàng do dự một chút, cuối cùng cũng cố lấy dũng khí và rời khỏi giường
Khi3nàng vừa mới tự mình mặc quần áo, còn chưa kịp xuống giường thì tiếng của Hạ Hà đã từ bên ngoài truyền đến
“Tam tiểu thư, cuối cùng người cũng dậy rồi.” Hạ Hà đi vào, bắt đầu hầu hạ Tử La rời giường và mặc quần áo.
“Giờ là lúc nào?” Nghe vậy, Tử La cuối cùng cũng ý thức được thời gian hình như đã muộn hơn so với bình thường, vội vàng hỏi
“Vẫn còn sớm, nhưng mà so với mọi lần, Tam tiểu thư đã dậy muộn gần nửa canh giờ.” “Cái gì? Hạ Hà tỷ, sao tỷ lại không gọi A La dậy chứ? Bây giờ đi trị liệu cho thương binh thì chắc chắn là muộn rồi.” Tử La nghe nói đã chậm nửa canh giờ, không khỏi nóng nảy.
“Là Hầu gia đã dặn đừng gọi ngài dậy, nói1là để người ngủ thêm một lúc
Còn nữa, Tam tiểu thư cũng đừng lo lắng, hiện giờ có Nhị thúc và vài quân y cùng đi nữa, khu vực bệnh nhân bên kia hiện giờ cũng đủ người rồi
Hơn nữa, quân địch dưới thành hiện giờ vẫn chưa đến tấn công thành đâu.” Nghe vậy, Hạ Hà nhanh chóng giải thích.
“À, vậy là tốt rồi.” Nghe Hạ Hà nói vậy, trái tim căng thẳng của Tử La cuối cùng cũng được thả lỏng
Sau đó, nàng nghĩ đến Mạc Vân Thiên, sau khi suy nghĩ một hồi lâu, cuối cùng cũng không nhịn được hỏi: “Vậy Hạ Hà tỷ, tỷ có biết Mạc đại ca đi từ khi nào không?” Nói đến đây, khuôn mặt Tử La lại đỏ lên
Nghe vậy, Hạ Hà phì cười một tiếng, ánh mắt có vẻ mờ ám liếc8nhìn Tử La, sau đó mới cười nói: “Hì hì, chuyện này ấy à, Tam tiểu thư cứ yên tâm đi, hôm qua Hầu gia ở bên người cả đêm, sáng sớm hôm nay mới đi.”
“Hầu gia quan tâm đến người rất nhiều, lúc đi còn cố ý dặn Xuân Hoa tỷ rằng người đang mệt, đừng gọi người tỉnh lại nữa
Ha ha, Tam tiểu thư ngài xem, hầu gia lo lắng cho người lắm
Người và hầu gia tối hôm qua.” Nói tới đây, Hạ Hà lại không tiếp tục nói nữa, nhưng mà câu cuối cùng còn dở kia lại hấp dẫn người ta, còn cả lời nói nàng rất mệt cũng tràn ngập vẻ ám chỉ đen tối nữa
Không ngờ Hạ Hà lại trêu chọc nàng, nghe nàng ta nói như vậy, Tử La đỏ bừng mặt, càng thêm ngượng ngùng,9vội vàng phản bác, “Hạ Hà tỷ, tỷ đừng nói lung tung! Tối hôm qua, A La và Mạc đại ca không hề xảy ra chuyện gì cả...”
Càng nói, Tử La càng ngượng ngùng, giọng nói nhỏ đến mức sắp không thể nghe thấy.
“A...” Hạ Hà “à” một tiếng đầy thâm ý, sau đó lại tiếp tục cười nói: “Thật ra, nô tỳ cũng đâu có nói gì thêm, chỉ nói Hầu gia đặc biệt quan tâm đến Tam tiểu thư mà thôi, Tam tiểu thư nghĩ đi đâu thế?”
Tử La làm sao có thể không biết Hạ Hà đang trêu chọc nàng, không khỏi nắm lấy gối đầu bên cạnh và ném về phía nàng ta, ra vẻ tức giận mà nói: “Thời gian không còn sớm nữa, Hạ Hà tỷ còn không mau đi lấy bữa sáng đi.”
Hạ Hà dễ dàng7né tránh được gối đầu mà Tử La ném tới, cười nói: “Được, được
Nô tỳ sẽ đi ngay.” Nói xong, nàng ta đi ra ngoài, nhưng chưa đi được hai bước thì lại quay đầu cười nói: “Tam tiểu thư, nghe nói hầu gia hiện giờ ở lều lớn để bàn bạc việc quản, người ăn xong bữa sáng là có thể đi tìm ngài ấy
Khả năng quân địch tấn công thành hôm nay cực kỳ nhỏ, hai người sẽ có nhiều thời gian ở bên nhau hơn.”
Tử La nghe thấy đề nghị của Hạ Hà, lòng bất giác dao động, nhưng lại không đồng ý, “Tỷ còn không đi à? Hạ Hà tỷ!” Ba chữ “Hạ Hà tỷ”, giọng của Tử La tràn ngập nguy hiểm
Thấy vậy, Hạ Hà liền biết không thể tiếp tục trêu chọc nữa, bằng không Tử La thật sự sẽ tức giận
Vì thế, nàng lập tức thức thời, liên tục đáp: “Được được, nô tỳ lập tức đi chuẩn bị đồ để rửa mặt và bữa sáng ngay.”
Đến khi trong lều lớn chỉ còn lại một mình Tử La, cả khuôn mặt của nàng đỏ bừng vì bị Hạ Hà trêu chọc mới dần dần bình tĩnh lại.
Nàng đi đến trước gương, phát hiện khuôn mặt của người ở bên trong đầy sắc xuân thì không khỏi hoảng sợ.
Xuân tâm nhộn nhạo, từ này lập tức xuất hiện trong đầu của nàng
Thấy vậy, Tử La không khỏi càng cảm thấy khốn quẫn
Hết cứu nổi rồi, hết cứu nổi rồi, sao nàng lại không tiền đồ như vậy chứ? Quan hệ với Mạc Vân Thiên vừa mới trong sáng một chút, còn chưa xảy ra chuyện gì đều, thế mà nàng lại không tiền đồ như vậy rồi...
Nhất thời, Tử La băn khoăn không biết liệu có phải nàng đã phản ứng hơi quá rồi hay không
Nhưng mà sau đó nàng lại phát hiện trong lòng nàng tràn ngập cảm giác hạnh phúc và thỏa mãn khó có thể giải thích.
Khi Tử La còn đang suy nghĩ vẩn vơ, bên ngoài liền truyền đến tiếng Xuân Hoa bẩm báo
Biết là Xuân Hoa và Hạ Hà đang chuẩn bị bước vào hầu hạ nàng rửa mặt chải đầu, Tử La nhanh chóng vỗ vỗ mặt mình, để mình bình tĩnh lại một chút.
Khi Xuân Hoa và Hạ Hà đi vào, sắc mặt Tử La đã bình thường lại không ít, không thể dễ dàng phát hiện vẻ mặt của nàng có gì dị thường
Xuân Hoa rõ ràng không hoạt bát, hay tám chuyện như Hạ Hà, khi hầu hạ Tử La rửa mặt, nàng không hề nói gì về chuyện Mạc Vân Thiên và Tử La.
Mà Hạ Hà chỉ có hai lần muốn tiếp tục trêu chọc Tử La về quan hệ với Mạc Vân Thiên, nhưng cũng đều bị Xuân Hoà ung dung thản nhiên mà dùng ánh mắt đè ép xuống
Tử La bên cạnh đương nhiên cũng phát hiện “cuộc trao đổi” giữa Xuân Hoa và Hạ Hà, nhưng nàng thông minh, coi như không nhìn thấy gì cả
Cuối cùng, Tử La cũng ăn xong bữa sáng, sau khi thu dọn bát đũa, Hạ Hà vẫn không nhịn được mà mỉm cười đề nghị Tử La, “Tam tiểu thư, người xem, hiện giờ quân địch tạm thời không tấn công thành, đám người Mạc Nhị thúc bên kia cũng vội vã đến đây
Cho nên, Tam tiểu thư muốn đi tìm Hầu gia không, có lẽ bây giờ Hầu gia cũng gần xong việc rồi.”
Lại nghe được đề nghị này của Hạ Hà, Tử La nói không dao động là tuyệt đối không có khả năng.
Nói đến chuyện này, ngày hôm qua ngoài lúc ngủ ra, thời gian mà nàng và Mạc Vân Thiên ở bên nhau sau khi hắn tỉnh dậy có thể nói là chưa đến hai khắc“.
(*) Hai khắc: 30 phút Nàng còn có rất nhiều rất nhiều điều muốn nói với Mạc Vân Thiên, cho nên hiện giờ nghe được đề nghị của Hạ Hà, nàng làm sao có thể không dao động
Nhưng mà Tử La cũng chỉ hơi do dự, rồi nhanh chóng ra quyết định tạm thời không đi tìm Mạc Vân Thiên.
Vì thế, sau khi suy nghĩ, nàng liền nói với Hạ Hà: “Tạm thời không cần đâu, A La vẫn nên xem các bệnh nhân thể nào, nhóm Mạc Nhị thúc bên kia thêm một người cũng tốt.” Hạ Hà nghe Tử La nói rằng không đi, không khỏi cảm thấy có chút kỳ lạ và nóng vội, nhanh chóng truy vấn, “Tam tiểu thư, vì sao không đi tìm Hầu gia thế?” Về chuyện này, Hạ Hà thấy rất khó hiểu
“Mạc đại ca vừa mới trở về, trong quân khẳng định còn có rất nhiều việc cần huynh ấy xử lý
Cho nên A La không thể nóng lòng đi quấy rầy huynh ấy ngay
Giữa trưa, A La sẽ chuẩn bị cơm trưa cho Mạc đại ca, chẳng phải cũng rất tốt hay sao? Huống hồ, đám người Mạc Nhị thúc bên kia có chúng ta đi hỗ trợ sẽ đỡ hơn.” Tử La giải thích, không hề giấu giếm mà nói ra suy nghĩ trong lòng nàng.
“Được, vậy đều nghe Tam tiểu thư
Bây giờ chúng ta đi tìm đám người Nhị thúc và Mạc Nhị đại ca đi” Xuân Hoa nghe Tử La nói như vậy thì lập tức tán thành, đồng ý.
“Vậy được rồi!” Hạ Hà nghe Xuân Hoa cũng nói như vậy, lại dựa vào sự hiểu biết của nàng đối với Tử La, cũng biết Tử La đã hạ quyết tâm đi hỗ trợ trị liệu thương binh
Vì thế cho dù trong lòng còn muốn khuyên bảo Tử La đi gặp Mạc Vân Thiên nhưng vẫn không nói gì thêm nữa.
Sau đó, đám người Mạc Nhất và Mạc Tam ngày hôm sau cũng dẫn theo viện quân để hoàn toàn giải quyết bè đảng còn sót lại của phản quân trên đường chạy về biến thành
Ngay lập tức, binh lực của phe Tử La cùng liên quân hai nước dưới thành lập tức trở nên ngang nhau.
Vì thế, trong thời gian kế tiếp, quân địch không còn dám rầm rộ nữa mà an phận không đến tấn công
Mà Mạc Vân Thiên cân nhắc rồi cũng án binh bất động, bởi vì hắn còn đang chờ đợi quân đội Mạc gia đang đóng quân các nơi tới biến thành, đến lúc đó sẽ tụ tập đủ binh lực rồi mới quyết định phải làm như thế nào.
Bởi vậy, Tử La cuối cùng cũng có thời gian ở bên Mạc Vân Thiên.
Vì thế mỗi ngày, Mạc Vân Thiên đều đi bàn bạc với mọi người, xử lý quân vụ, kiểm tra phòng thủ của biến thành, còn giữa trưa và chiều đều trở về cùng Tử La ăn cơm.
Còn về Tử La, nàng thỉnh thoảng lại đi hỗ trợ đám người Mạc nhị thúc, Mạc Nhị chữa bệnh, thời gian nhàn rỗi thì làm các món ăn ngon cho Mạc Vân Thiên
Còn nữa, nàng cũng cùng Mạc Vân Thiên bàn bạc về tình thế trước mắt
Ngoài chuyện này ra, sau khi Mạc Vân Thiên ngủ ở lều lớn của Tử La cả đêm vào ngày mà hắn trở về, sau đó, hắn thỉnh thoảng lại đến lều lớn của Tử La để ngủ lại
Vì thế, Tử La và Mạc Vân Thiên lại bắt đầu cuộc sống chung chăn chung gối, độ thân mật của hai người cũng tăng lên
Có một chuyện cần nói đến chính là nhóm thủ vệ xung quanh lều chính của Mạc Vân Thiên còn chưa biết giới tính của Tử La, nên bọn họ lập tức nghĩ bậy nghĩ bạ về chuyện này.
Bọn họ cảm thấy hình như bọn họ đã phát hiện chân tướng vì sao gia của bọn họ không thích nữ tử rồi
Cũng may là mấy thủ vệ đó đều là tâm phúc của Mạc Vân Thiên, cho nên dù ngọn lửa tò mò trong lòng bọn họ đang hừng hực thiêu đốt nhưng vẫn giả vờ không hề phát hiện gì cả.
Sau khi Mạc Nhất lại tự mình cảnh cáo bọn họ, bọn họ lại giữ kín chuyện này như bưng
Thế nên Tử La không hề biết thì ra chuyện Mạc Vân Thiên đến lều lớn của nàng ngủ lại đã bị nhiều người biết như vậy
Nếu Tử La mà biết suy nghĩ của nhóm thủ vệ xung quanh, ngày nào gặp gỡ cũng thấy bọn họ mang vẻ mặt tìm tòi suy ngẫm, nàng khẳng định không thể bình tĩnh như vậy được nữa
Nhưng mà Tử La không biết chân tướng, hiện giờ nàng cảm thấy cực kỳ thỏa mãn và hạnh phúc.
Hơn nữa, về chiến sự ở biên thành, Mạc Vân Thiên cuối cùng cũng xem như hoàn toàn đã xoay chuyển cục diện bất lợi với quân ta.
Lúc này, thế lực giữa hai phe đều trở nên ngang nhau.
Hơn nữa, Tử La còn biết khi quân đội Mạc gia từ các nơi chạy tới biến thành, khẳng định thế cục sẽ trở nên có lợi đối với bọn họ.