Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chap-588
Chương 592: Lấy lại tinh thần
*Chương có nội dung hình ảnh
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Xem ảnh 1
Xem ảnh 2
Có lẽ lúc trước vì Mạc Vân Thiên phải ẩn nấp và gặp thất bại, còn có chuyện bị trúng độc sau đó nữa cho nên mới khiến cho liên quân hai nước tạm thời quên đi sự lợi hại của vị chiến thần Mạc Bắc này
Mà bây giờ, khi phải đối mặt với cuộc phản công của Mạc Vân Thiên, cuối cùng bọn chúng cũng đã nhận ra lúc trước bọn chúng đã quá đắc ý và kiêu căng ngạo mạn, đến mức sắp quên mất chiến tích bách chiến bách thắng của vị chiến thần Mạc Bắc này rồi.
Ngay lập tức, khi phải đối mặt với cuộc tiến công của Mạc Vân Thiên, đối mặt với sự uy hiếp của gần hai mươi vạn3quân Mạc gia đã khiến cho liên quân hai nước thấp thỏm không yên, sĩ khí cũng bị tổn hại nghiêm trọng
Cuối cùng, sau khi bọn họ lại để mất thêm hai tòa thành trì, gần như không còn chỗ để lùi nữa thì lúc này, Thác Bạt Thế Kiệt đã không thể giữ được bề ngoài bình tĩnh như trước đây nữa.
Hắn buộc phải nghiêm túc suy nghĩ lại mọi chuyện một lần nữa
Rõ ràng tinh thể lúc trước đang rất tốt, tại sao thoáng cái đã thay đổi đột ngột như vậy? Rõ ràng lúc trước bọn họ đã bắt tay với Ngũ hoàng tử Quảng vương của Đại Tề, từ đó có thể thấy bọn họ hẳn phải có phần thắng rất lớn1mới đúng, nhưng tại sao càng về sau này thì mọi chuyện lại đột ngột thay đổi như vậy chứ?
Mã tướng quân, ngươi nói xem, bắt đầu từ khi nào mà chúng ta lại rơi vào thế bị động?” Thác Bạt Thế Kiệt chơi đùa chén trà trong tay, dường như chỉ đang tùy tiện hỏi Mã tướng quân.
Thân là Đại tướng tâm phúc của Thác Bạt Thế Kiệt, Mã tướng quân tất nhiên biết Thác Bạt Thế Kiệt sẽ không chỉ thuận miệng mà hỏi như vậy
Vì vậy, hắn ta vội lấy tinh thần, bắt đầu suy nghĩ một câu trả lời “hoàn hảo”.
Thác Bạt Thế Kiệt nhìn một cái là biết ngay ý nghĩ trong lòng của Mỹ tướng quân, “Cứ nói chi tiết8đi
Bây giờ bổn vương không muốn nghe những câu sáo rỗng, mà chỉ muốn nghe lời nói thật thôi
Người phải biết rằng, lần này chúng ta đã dẫn rất nhiều quân binh đến đây, nhưng lại phải chịu thiệt hại nặng nề như vậy
Nếu như không lập công thì người cho rằng khi trở về nước, chúng ta sẽ phải đối mặt với cái gì?” Nghe vậy, Mã tướng quân không khỏi giật mình, tất nhiên là hắn ta hiểu được ý của Thác Bạt Thế Kiệt
Nếu như lần này bọn họ không thể lập được một chút công lao nào mà trắng tay trở về triều đình, thì điều gì sẽ chờ đợi bọn họ, dù Thác Bạt Thế Kiệt không nói rõ ra, hắn9ta không cần nghĩ cũng có thể biết được
Mã tướng quân biết, lúc này là lúc mà hai người bọn họ cần thiết phải bàn bạc biện pháp xoay sở mới được
Sau khi đã suy nghĩ ra điều cần làm nhất, Mã tướng quân sắp xếp lời nói lại một chút rồi mới nói ra ý nghĩ thực sự của mình, “Hồi bấm vương gia, thuộc họ cho rằng từ khi chúng ta dự đoán sai thời gian độc phát của Mạc Vân Thiên, mà sau đó Mạc Vân Thiên lại không bị gì cả
Kể từ lúc đó, tình thể đã bắt đầu không còn nằm trong tầm kiểm soát của chúng ta nữa.” Thác Bạt Thế Kiệt vừa nghe, lập tức cảm thấy mốc thời7gian mà Mã tướng quân đưa ra là quá sớm
Khi đó, bọn họ vẫn còn đang ở vị thế có lợi.
Chỉ có điều, sau khi suy nghĩ lại một cách cẩn thận thì hắn lại cảm thấy vô cùng có lý.
Nhìn bề ngoài thì vào giai đoạn đầu, phe của bọn họ vẫn luôn ở thế có lợi
Nhưng mà càng về sau, bọn họ không chiếm được biến thành, khiến Mạc Vân Thiên kịp thời dẫn quân đội của hắn từ thành Lương Châu chạy về cứu viện
Kể từ lúc đó, tình thế mới bắt đầu trở nên không có lợi với bọn họ, mà bọn họ cũng dần dần rơi xuống thể bị động và bất lợi.
Nhưng thực ra lại không phải như vậy
Trên thực tế, từ lúc bọn họ muốn thừa dịp mấy ngày Mạc Vân Thiên bị độc phát mà mất mạng, bọn họ sẽ bắt lấy thời cơ tấn công biển thành
Nhưng lại không ngờ rằng Mạc Vân Thiên chẳng những không bị độc phát tác mất mạng mà còn đột nhiên mạnh khỏe lên.
Cũng chính từ lúc đó, bọn họ không thể tóm ngay được biến thành như dự tính
Sau đó lại càng ngày càng bị động.
Tiếp theo, mọi chuyện đã dần dần thoát khỏi dự tính của bọn họ, bọn họ cũng dần dần không thể kiểm soát được tình thế nữa.
Còn một điểm nữa, càng về sau, rõ ràng bọn họ đã dồn ép quân đội Mạc gia đến nỗi không còn chỗ nào để trốn nữa
Rõ ràng bọn họ đã bao vây hết mấy tòa thành trì ở biên ải
Rõ ràng có mấy lần bọn họ đã cảm thấy thắng lợi ngay trong tầm mắt rồi.
Thậm chí khi đó, bọn họ đều đã cho rằng thắng lợi và thành công chỉ sau một khắc nữa thôi sẽ vẫy chào mình.
Nhưng mà, trên thực tế lại không phải là như vậy! Bắt đầu là tướng thủ biến thành Trịnh Thế Nghiêm không hiểu tại sao lại có thể nghĩ ra phương pháp quái lạ là biển cả biến thành trở thành một tòa băng thành
Cũng vì chuyện này đã khiến cho bọn họ phải lực bất tòng tâm, đứng một hồi lâu dưới tường thành mà vẫn chẳng tìm ra được cách nào để tấn công vào trong.
Bởi vì không có biện pháp hữu hiệu để tấn công thành, không tìm ra cách có thể đúng lúc hạ gục được biến thành, cho nên bọn họ lại mất đi tiên cơ thêm một lần nữa
Về sau nữa, rõ ràng mấy tòa thành trì ở biến thành đã bị bọn họ vây chặt kín, hẳn là phải khóc lóc kêu cha gọi mẹ xin đầu hàng
Nhưng không ngờ dân chúng trong mấy tòa thành trì này lại đoàn kết nổi dậy, thề không đầu hàng, thà làm ngọc vỡ còn hơn ngói lành
Tình hình bất ngờ đó khiến cho liên quân hai nước lập tức rơi xuống thế bị động.
Đến tận bây giờ, mỗi khi nhớ tới chuyện này, Thác Bạt Thế Kiệt vẫn còn cảm thấy uất nghẹn! Rõ ràng bọn họ đã bao vây mấy tòa thành trì ở biên ải rồi, rõ ràng bọn họ mới là phe nắm giữ tình hình, nhưng cuối cùng bọn họ lại bị dân chúng bên trong thành cùng quân đội Mạc gia đánh bại
Chuyện này là như thế nào, bây giờ nhớ lại bọn họ cũng vẫn cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.
Vừa nghĩ tới đây, ánh mắt Thác Bạt Thế Kiệt lập tức trở nên sâu xa, hắn gật đầu với Mã tướng quân, “Không sai, thoạt nhìn bề ngoài thì từ sau khi không hạ được biến thành, bị Mạc Vân Thiên đuổi về cửa khẩu Quảng Yên thì chúng ta mới lâm vào tình thế bất lợi
Nhưng trên thực tế, quả thực ngay từ khi chúng ta dự đoán sai thời gian độc phát mất mạng của Trần Bắc Hầu Mạc Vân Thiên, thậm chí là sau này khi chúng ta biết được Mạc Vân Thiên đáng lẽ ra đã mất mạng vì thuốc độc nhưng cuối cùng lại không chết, mà còn đích thân lên chiến trường
Bắt đầu từ lúc đó, chúng ta đã rơi xuống thế bị động rồi.”
Nói đến đây
Thác Bạt Thế Kiệt liền khựng lại, sau khi suy nghĩ một lúc lâu, hắn mới lẩm bẩm như đang tự nhủ: “Vậy thì tại sao Trần Bắc Hầu Mạc Vân Thiên lại không xảy ra chuyện gì, tại sao lại không bị độc phát như chúng ta đã dự đoán? Chẳng lẽ, Mạc Vân Thiên thực chất không hề trúng độc “Nhất nguyệt đoạn”, mà là do hắn tương kế tựu kế, cố ý giả vờ mình đã trúng độc?”
Ngay lập tức, vô số nghi vấn đã lướt qua trong lòng Thác Bạt Thế Kiệt.
Mã tướng quân thấy Thác Bạt Thể Kiệt không bác bỏ suy nghĩ của mình liền an tâm không ít, lại nghe thấy Thác Bạt Thể Kiệt nói đến chuyện này, hắn ta liền nói: “Thuộc hạ có thể khẳng định Trần Bắc Hầu Mạc Vân Thiên đã trúng độc Nhất Nguyệt Đoạn" của chúng ta.”
Nghe Mã tướng quân nói như vậy, Thác Bạt Thế Kiệt cũng nhanh chóng hiểu ra
Hắn cũng lập tức phủ định ý nghĩ Mạc Vân Thiên không trúng “Nhất Nguyệt Đoạn” của bản thân
Bởi vì người tự tay hạ độc Mạc Vân Thiên chính là hắn, mà khi đó hắn cũng có mặt tại đó.
“Vậy thì độc trên người của Mạc Vân Thiên là do ai giải? Chúng ta đâu có nhận được tin thuốc giải trong hoàng cung của Khải Quốc bị trộm, mà chúng ta cũng đã phải người đi canh giữ những thuốc kia rồi mà
Rốt cuộc là ai đã giải độc cho Trần Bắc Hầu Mạc Vân Thiên? Không phải nói rằng thuốc giải của Nhật Nguyệt Đoạn chỉ có người hoàng thất Khải Quốc mới biết, mới có thuốc giải sao?” Thác Bạt Thế Kiệt nghi ngờ nói.
“Ngài có cần thuộc hạ phái vài người đi điều tra rõ ràng chuyện này không?” Mã tướng quân nghe vậy liền đề nghị, chỉ có điều, trong lòng hắn ta cũng không quá quan tâm tới chuyện này
Hắn ta cho rằng dù bây giờ điều tra ra được là ai đã giải độc cho Mạc Vân Thiên thì cũng có ý nghĩa gì đâu chứ
Thác Bạt Thể Kiệt nghe đề nghị này của Mã tướng quân, suy nghĩ một lúc liền gật đầu, “Cũng được
Lúc trước, mấy tên thám tử kia trở về đều chỉ mơ mơ hồ hồ, không nói rõ được rốt cuộc là những người nào đã giải độc trên người Trần Bắc Hầu Mạc Vân Thiên
Người cho người đi điều tra cũng tốt.”
Mã tướng quân vốn tưởng rằng Thác Bạt Thế Kiệt vừa nghe xong thì sẽ ngay lập tức lắc đầu, bác bỏ lời đề nghị có cũng được mà không có cũng được này, nó chẳng giúp ích được gì cho tình trạng hiện tại của liên quân hai nước, nhưng lại không ngờ rằng Thác Bạt Thế Kiệt lại đồng ý
Vào lúc này, khi thấy Thác Bạt Thế Kiệt gật đầu, hắn ta liền sửng sốt, sau một lúc lâu mới định thần lại.
“Vâng, thuộc hạ sẽ phải người đi điều tra một lần nữa xem rốt cuộc là thần thánh phương nào đã giải độc cho Trần Bắc Hầu Mạc Vân Thiên.” Sau khi đã tỉnh táo lại, Mã tướng quân liền vội vàng đáp lời, nhưng trong lòng vẫn luôn phản đối chuyện này
Thác Bạt Thế Kiệt là ai chứ, cho nên vừa thấy Mã tướng quân như vậy, hắn đã liền đoán được suy nghĩ trong lòng Mã tướng quân lúc này
Vốn dĩ, hắn đã muốn nổi giận ngay lập tức, nhưng lại nghĩ đến tình thể hiện tại không cho phép bọn họ nảy sinh lục đục và chia rẽ, Thác Bạt Thế Kiệt liền cố gắng kìm nén, giải thích nguyên nhân tại sao hắn phải làm như vậy cho Mã tướng quân nghe.
“Ừm, phải điều tra rõ chuyện này, bổn vương luôn cảm thấy chuyện này rất quan trọng
Hiện giờ, chúng ta còn chưa nắm rõ được tình hình, còn không biết nhân tố khiến chúng ta gặp phải thất bại trong lần này
Vì thế, chúng ta không thể bỏ qua bất cứ khả năng nào liên quan tới chuyện này
Nếu không làm như vậy, chúng ta sẽ không biết có chỗ nào sai lầm, về sau cũng vẫn sẽ rơi xuống thế bị động tiếp thôi.” Đã nói đến như vậy rồi mà Thác Bạt Thế Kiệt vẫn thấy Mã tướng quân mặc dù đang rất nghiêm túc lắng nghe nhưng xem chừng hắn ta cũng không quá xem trong chuyện này
Vì vậy, hắn liền phải nói ra chuyện hắn đang nghĩ trong lòng, “Hơn nữa, bổn vương luôn có một cảm giác, từ sau khi Trần Bắc Hẩu Mạc Vân Thiên không xảy ra chuyện thì dường như quân đội Mạc gia đã nhìn thấu được toàn bộ kế hoạch và ý đồ của chúng ta, bọn chúng luôn có thể đúng lúc chiếm lấy tiền cơ để đàn áp chúng ta.”
“Còn nữa, bắt đầu từ chuyển biến thành chỉ trong một đêm đã biến thành thành bằng, khiến cho chúng ta không thể tấn công cũng mất đi cơ hội công chiếm thành
Đến sau này, mấy tòa thành trì ở biên thành bỗng dưng lại có tin đồn Cao Tuấn tàn sát người dân trong thành, khiến cho bá tánh trong mấy tòa thành này thoắt cái đã đoàn kết hơn bất cứ lúc nào, còn thể chết không chịu đầu hàng nữa
Bổn vương cảm thấy phía sau tất cả những mưu kế này nhất định đang có một vị cao nhân nào đó điều khiển chúng
Cho nên, bây giờ chúng ta cần phải hiểu rõ, biết rõ người nào đã bày ra những mưu kế đó
Chỉ cần tìm ra được biển số này thì về sau chúng ta mới không còn bị rơi xuống thể bị động nữa.”
Nghe những lời này của Thác Bạt Thể Kiệt xong, Mã tướng quân như đã hiểu ra được điều gì mà gật gật đầu, nhưng hắn ta vẫn còn thắc mắc một chuyện, “Biết đâu những mưu kế và tính toán này đều do Trần Bắc Hầu Mạc Vân Thiên kia nghĩ ra, dẫu sao thì Mạc Vân Thiên có tiếng là dụng binh như thần, chưa bao giờ tính sai cả.”
“Cũng có thể” Thác Bạt Thể Kiệt cũng cảm thấy Mã tướng quân nói có lý, ngoại trừ Mạc Vân Thiên ra thì bọn họ thật sự không thể nào nghĩ ra được bên phía quân đội Mạc gia còn có người nào mưu trí như vậy nữa.
Thế nhưng, sau khi lại suy nghĩ tiếp một lát, Thác Bạt Thể Kiệt liền thay đổi ý nghĩ vừa rồi của mình, hắn nói tiếp: “Nhưng ngươi cứ sai người đi điều tra kĩ càng thêm một lần nữa đi, để tránh bỏ lỡ tin tức quan trọng nào đó.”
Thác Bạt Thể Kiệt đã nói như vậy rồi thì Mã tướng quân chỉ còn nước gật đầu thôi chứ còn biết làm gì nữa, cho nên vừa thấy vậy, hắn ta liền đồng ý ngay lập tức, hơn nữa hắn ta cũng rất đồng ý với suy nghĩ này của Thác Bạt Thể Kiệt.
*Chương có nội dung hình ảnh
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Xem ảnh 1
Xem ảnh 2
Mà bây giờ, khi phải đối mặt với cuộc phản công của Mạc Vân Thiên, cuối cùng bọn chúng cũng đã nhận ra lúc trước bọn chúng đã quá đắc ý và kiêu căng ngạo mạn, đến mức sắp quên mất chiến tích bách chiến bách thắng của vị chiến thần Mạc Bắc này rồi.
Ngay lập tức, khi phải đối mặt với cuộc tiến công của Mạc Vân Thiên, đối mặt với sự uy hiếp của gần hai mươi vạn3quân Mạc gia đã khiến cho liên quân hai nước thấp thỏm không yên, sĩ khí cũng bị tổn hại nghiêm trọng
Cuối cùng, sau khi bọn họ lại để mất thêm hai tòa thành trì, gần như không còn chỗ để lùi nữa thì lúc này, Thác Bạt Thế Kiệt đã không thể giữ được bề ngoài bình tĩnh như trước đây nữa.
Hắn buộc phải nghiêm túc suy nghĩ lại mọi chuyện một lần nữa
Rõ ràng tinh thể lúc trước đang rất tốt, tại sao thoáng cái đã thay đổi đột ngột như vậy? Rõ ràng lúc trước bọn họ đã bắt tay với Ngũ hoàng tử Quảng vương của Đại Tề, từ đó có thể thấy bọn họ hẳn phải có phần thắng rất lớn1mới đúng, nhưng tại sao càng về sau này thì mọi chuyện lại đột ngột thay đổi như vậy chứ?
Mã tướng quân, ngươi nói xem, bắt đầu từ khi nào mà chúng ta lại rơi vào thế bị động?” Thác Bạt Thế Kiệt chơi đùa chén trà trong tay, dường như chỉ đang tùy tiện hỏi Mã tướng quân.
Thân là Đại tướng tâm phúc của Thác Bạt Thế Kiệt, Mã tướng quân tất nhiên biết Thác Bạt Thế Kiệt sẽ không chỉ thuận miệng mà hỏi như vậy
Vì vậy, hắn ta vội lấy tinh thần, bắt đầu suy nghĩ một câu trả lời “hoàn hảo”.
Thác Bạt Thế Kiệt nhìn một cái là biết ngay ý nghĩ trong lòng của Mỹ tướng quân, “Cứ nói chi tiết8đi
Bây giờ bổn vương không muốn nghe những câu sáo rỗng, mà chỉ muốn nghe lời nói thật thôi
Người phải biết rằng, lần này chúng ta đã dẫn rất nhiều quân binh đến đây, nhưng lại phải chịu thiệt hại nặng nề như vậy
Nếu như không lập công thì người cho rằng khi trở về nước, chúng ta sẽ phải đối mặt với cái gì?” Nghe vậy, Mã tướng quân không khỏi giật mình, tất nhiên là hắn ta hiểu được ý của Thác Bạt Thế Kiệt
Nếu như lần này bọn họ không thể lập được một chút công lao nào mà trắng tay trở về triều đình, thì điều gì sẽ chờ đợi bọn họ, dù Thác Bạt Thế Kiệt không nói rõ ra, hắn9ta không cần nghĩ cũng có thể biết được
Mã tướng quân biết, lúc này là lúc mà hai người bọn họ cần thiết phải bàn bạc biện pháp xoay sở mới được
Sau khi đã suy nghĩ ra điều cần làm nhất, Mã tướng quân sắp xếp lời nói lại một chút rồi mới nói ra ý nghĩ thực sự của mình, “Hồi bấm vương gia, thuộc họ cho rằng từ khi chúng ta dự đoán sai thời gian độc phát của Mạc Vân Thiên, mà sau đó Mạc Vân Thiên lại không bị gì cả
Kể từ lúc đó, tình thể đã bắt đầu không còn nằm trong tầm kiểm soát của chúng ta nữa.” Thác Bạt Thế Kiệt vừa nghe, lập tức cảm thấy mốc thời7gian mà Mã tướng quân đưa ra là quá sớm
Khi đó, bọn họ vẫn còn đang ở vị thế có lợi.
Chỉ có điều, sau khi suy nghĩ lại một cách cẩn thận thì hắn lại cảm thấy vô cùng có lý.
Nhìn bề ngoài thì vào giai đoạn đầu, phe của bọn họ vẫn luôn ở thế có lợi
Nhưng mà càng về sau, bọn họ không chiếm được biến thành, khiến Mạc Vân Thiên kịp thời dẫn quân đội của hắn từ thành Lương Châu chạy về cứu viện
Kể từ lúc đó, tình thế mới bắt đầu trở nên không có lợi với bọn họ, mà bọn họ cũng dần dần rơi xuống thể bị động và bất lợi.
Nhưng thực ra lại không phải như vậy
Trên thực tế, từ lúc bọn họ muốn thừa dịp mấy ngày Mạc Vân Thiên bị độc phát mà mất mạng, bọn họ sẽ bắt lấy thời cơ tấn công biển thành
Nhưng lại không ngờ rằng Mạc Vân Thiên chẳng những không bị độc phát tác mất mạng mà còn đột nhiên mạnh khỏe lên.
Cũng chính từ lúc đó, bọn họ không thể tóm ngay được biến thành như dự tính
Sau đó lại càng ngày càng bị động.
Tiếp theo, mọi chuyện đã dần dần thoát khỏi dự tính của bọn họ, bọn họ cũng dần dần không thể kiểm soát được tình thế nữa.
Còn một điểm nữa, càng về sau, rõ ràng bọn họ đã dồn ép quân đội Mạc gia đến nỗi không còn chỗ nào để trốn nữa
Rõ ràng bọn họ đã bao vây hết mấy tòa thành trì ở biên ải
Rõ ràng có mấy lần bọn họ đã cảm thấy thắng lợi ngay trong tầm mắt rồi.
Thậm chí khi đó, bọn họ đều đã cho rằng thắng lợi và thành công chỉ sau một khắc nữa thôi sẽ vẫy chào mình.
Nhưng mà, trên thực tế lại không phải là như vậy! Bắt đầu là tướng thủ biến thành Trịnh Thế Nghiêm không hiểu tại sao lại có thể nghĩ ra phương pháp quái lạ là biển cả biến thành trở thành một tòa băng thành
Cũng vì chuyện này đã khiến cho bọn họ phải lực bất tòng tâm, đứng một hồi lâu dưới tường thành mà vẫn chẳng tìm ra được cách nào để tấn công vào trong.
Bởi vì không có biện pháp hữu hiệu để tấn công thành, không tìm ra cách có thể đúng lúc hạ gục được biến thành, cho nên bọn họ lại mất đi tiên cơ thêm một lần nữa
Về sau nữa, rõ ràng mấy tòa thành trì ở biến thành đã bị bọn họ vây chặt kín, hẳn là phải khóc lóc kêu cha gọi mẹ xin đầu hàng
Nhưng không ngờ dân chúng trong mấy tòa thành trì này lại đoàn kết nổi dậy, thề không đầu hàng, thà làm ngọc vỡ còn hơn ngói lành
Tình hình bất ngờ đó khiến cho liên quân hai nước lập tức rơi xuống thế bị động.
Đến tận bây giờ, mỗi khi nhớ tới chuyện này, Thác Bạt Thế Kiệt vẫn còn cảm thấy uất nghẹn! Rõ ràng bọn họ đã bao vây mấy tòa thành trì ở biên ải rồi, rõ ràng bọn họ mới là phe nắm giữ tình hình, nhưng cuối cùng bọn họ lại bị dân chúng bên trong thành cùng quân đội Mạc gia đánh bại
Chuyện này là như thế nào, bây giờ nhớ lại bọn họ cũng vẫn cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.
Vừa nghĩ tới đây, ánh mắt Thác Bạt Thế Kiệt lập tức trở nên sâu xa, hắn gật đầu với Mã tướng quân, “Không sai, thoạt nhìn bề ngoài thì từ sau khi không hạ được biến thành, bị Mạc Vân Thiên đuổi về cửa khẩu Quảng Yên thì chúng ta mới lâm vào tình thế bất lợi
Nhưng trên thực tế, quả thực ngay từ khi chúng ta dự đoán sai thời gian độc phát mất mạng của Trần Bắc Hầu Mạc Vân Thiên, thậm chí là sau này khi chúng ta biết được Mạc Vân Thiên đáng lẽ ra đã mất mạng vì thuốc độc nhưng cuối cùng lại không chết, mà còn đích thân lên chiến trường
Bắt đầu từ lúc đó, chúng ta đã rơi xuống thế bị động rồi.”
Nói đến đây
Thác Bạt Thế Kiệt liền khựng lại, sau khi suy nghĩ một lúc lâu, hắn mới lẩm bẩm như đang tự nhủ: “Vậy thì tại sao Trần Bắc Hầu Mạc Vân Thiên lại không xảy ra chuyện gì, tại sao lại không bị độc phát như chúng ta đã dự đoán? Chẳng lẽ, Mạc Vân Thiên thực chất không hề trúng độc “Nhất nguyệt đoạn”, mà là do hắn tương kế tựu kế, cố ý giả vờ mình đã trúng độc?”
Ngay lập tức, vô số nghi vấn đã lướt qua trong lòng Thác Bạt Thế Kiệt.
Mã tướng quân thấy Thác Bạt Thể Kiệt không bác bỏ suy nghĩ của mình liền an tâm không ít, lại nghe thấy Thác Bạt Thể Kiệt nói đến chuyện này, hắn ta liền nói: “Thuộc hạ có thể khẳng định Trần Bắc Hầu Mạc Vân Thiên đã trúng độc Nhất Nguyệt Đoạn" của chúng ta.”
Nghe Mã tướng quân nói như vậy, Thác Bạt Thế Kiệt cũng nhanh chóng hiểu ra
Hắn cũng lập tức phủ định ý nghĩ Mạc Vân Thiên không trúng “Nhất Nguyệt Đoạn” của bản thân
Bởi vì người tự tay hạ độc Mạc Vân Thiên chính là hắn, mà khi đó hắn cũng có mặt tại đó.
“Vậy thì độc trên người của Mạc Vân Thiên là do ai giải? Chúng ta đâu có nhận được tin thuốc giải trong hoàng cung của Khải Quốc bị trộm, mà chúng ta cũng đã phải người đi canh giữ những thuốc kia rồi mà
Rốt cuộc là ai đã giải độc cho Trần Bắc Hầu Mạc Vân Thiên? Không phải nói rằng thuốc giải của Nhật Nguyệt Đoạn chỉ có người hoàng thất Khải Quốc mới biết, mới có thuốc giải sao?” Thác Bạt Thế Kiệt nghi ngờ nói.
“Ngài có cần thuộc hạ phái vài người đi điều tra rõ ràng chuyện này không?” Mã tướng quân nghe vậy liền đề nghị, chỉ có điều, trong lòng hắn ta cũng không quá quan tâm tới chuyện này
Hắn ta cho rằng dù bây giờ điều tra ra được là ai đã giải độc cho Mạc Vân Thiên thì cũng có ý nghĩa gì đâu chứ
Thác Bạt Thể Kiệt nghe đề nghị này của Mã tướng quân, suy nghĩ một lúc liền gật đầu, “Cũng được
Lúc trước, mấy tên thám tử kia trở về đều chỉ mơ mơ hồ hồ, không nói rõ được rốt cuộc là những người nào đã giải độc trên người Trần Bắc Hầu Mạc Vân Thiên
Người cho người đi điều tra cũng tốt.”
Mã tướng quân vốn tưởng rằng Thác Bạt Thế Kiệt vừa nghe xong thì sẽ ngay lập tức lắc đầu, bác bỏ lời đề nghị có cũng được mà không có cũng được này, nó chẳng giúp ích được gì cho tình trạng hiện tại của liên quân hai nước, nhưng lại không ngờ rằng Thác Bạt Thế Kiệt lại đồng ý
Vào lúc này, khi thấy Thác Bạt Thế Kiệt gật đầu, hắn ta liền sửng sốt, sau một lúc lâu mới định thần lại.
“Vâng, thuộc hạ sẽ phải người đi điều tra một lần nữa xem rốt cuộc là thần thánh phương nào đã giải độc cho Trần Bắc Hầu Mạc Vân Thiên.” Sau khi đã tỉnh táo lại, Mã tướng quân liền vội vàng đáp lời, nhưng trong lòng vẫn luôn phản đối chuyện này
Thác Bạt Thế Kiệt là ai chứ, cho nên vừa thấy Mã tướng quân như vậy, hắn đã liền đoán được suy nghĩ trong lòng Mã tướng quân lúc này
Vốn dĩ, hắn đã muốn nổi giận ngay lập tức, nhưng lại nghĩ đến tình thể hiện tại không cho phép bọn họ nảy sinh lục đục và chia rẽ, Thác Bạt Thế Kiệt liền cố gắng kìm nén, giải thích nguyên nhân tại sao hắn phải làm như vậy cho Mã tướng quân nghe.
“Ừm, phải điều tra rõ chuyện này, bổn vương luôn cảm thấy chuyện này rất quan trọng
Hiện giờ, chúng ta còn chưa nắm rõ được tình hình, còn không biết nhân tố khiến chúng ta gặp phải thất bại trong lần này
Vì thế, chúng ta không thể bỏ qua bất cứ khả năng nào liên quan tới chuyện này
Nếu không làm như vậy, chúng ta sẽ không biết có chỗ nào sai lầm, về sau cũng vẫn sẽ rơi xuống thế bị động tiếp thôi.” Đã nói đến như vậy rồi mà Thác Bạt Thế Kiệt vẫn thấy Mã tướng quân mặc dù đang rất nghiêm túc lắng nghe nhưng xem chừng hắn ta cũng không quá xem trong chuyện này
Vì vậy, hắn liền phải nói ra chuyện hắn đang nghĩ trong lòng, “Hơn nữa, bổn vương luôn có một cảm giác, từ sau khi Trần Bắc Hẩu Mạc Vân Thiên không xảy ra chuyện thì dường như quân đội Mạc gia đã nhìn thấu được toàn bộ kế hoạch và ý đồ của chúng ta, bọn chúng luôn có thể đúng lúc chiếm lấy tiền cơ để đàn áp chúng ta.”
“Còn nữa, bắt đầu từ chuyển biến thành chỉ trong một đêm đã biến thành thành bằng, khiến cho chúng ta không thể tấn công cũng mất đi cơ hội công chiếm thành
Đến sau này, mấy tòa thành trì ở biên thành bỗng dưng lại có tin đồn Cao Tuấn tàn sát người dân trong thành, khiến cho bá tánh trong mấy tòa thành này thoắt cái đã đoàn kết hơn bất cứ lúc nào, còn thể chết không chịu đầu hàng nữa
Bổn vương cảm thấy phía sau tất cả những mưu kế này nhất định đang có một vị cao nhân nào đó điều khiển chúng
Cho nên, bây giờ chúng ta cần phải hiểu rõ, biết rõ người nào đã bày ra những mưu kế đó
Chỉ cần tìm ra được biển số này thì về sau chúng ta mới không còn bị rơi xuống thể bị động nữa.”
Nghe những lời này của Thác Bạt Thể Kiệt xong, Mã tướng quân như đã hiểu ra được điều gì mà gật gật đầu, nhưng hắn ta vẫn còn thắc mắc một chuyện, “Biết đâu những mưu kế và tính toán này đều do Trần Bắc Hầu Mạc Vân Thiên kia nghĩ ra, dẫu sao thì Mạc Vân Thiên có tiếng là dụng binh như thần, chưa bao giờ tính sai cả.”
“Cũng có thể” Thác Bạt Thể Kiệt cũng cảm thấy Mã tướng quân nói có lý, ngoại trừ Mạc Vân Thiên ra thì bọn họ thật sự không thể nào nghĩ ra được bên phía quân đội Mạc gia còn có người nào mưu trí như vậy nữa.
Thế nhưng, sau khi lại suy nghĩ tiếp một lát, Thác Bạt Thể Kiệt liền thay đổi ý nghĩ vừa rồi của mình, hắn nói tiếp: “Nhưng ngươi cứ sai người đi điều tra kĩ càng thêm một lần nữa đi, để tránh bỏ lỡ tin tức quan trọng nào đó.”
Thác Bạt Thể Kiệt đã nói như vậy rồi thì Mã tướng quân chỉ còn nước gật đầu thôi chứ còn biết làm gì nữa, cho nên vừa thấy vậy, hắn ta liền đồng ý ngay lập tức, hơn nữa hắn ta cũng rất đồng ý với suy nghĩ này của Thác Bạt Thể Kiệt.
Bình luận facebook