Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 2768 Né tránh được lúc nguy hiểm?
*Chương có nội dung hình ảnh
Chỉ có Hồng Nhàn hình như là thần của sát ý này, tay nắm trường kiếm, nắm giữ cả vận mệnh.
Nói thật, kiếm như này thì kể cả là Đại Các chủ Phùng Giao ở đây cũng cảm thấy mình chưa chắc đã bình an vô sự chứ nói gì đến người khác.
Thậm chí ánh mắt ông ta sáng lên, nhìn chằm chằm vào Tô Minh với vẻ tàn nhẫn và vui khi người khác gặp nạn.
Ông ta muốn nhìn xem thằng nhóc hống hách quá mức này có thể sống sót không? Thiên tài thì đã làm sao? Chết rồi thì không còn là thiên tài nữa.
Thoắt cái, Tô Minh nghiêng người sang bên.
Thoạt nhìn là nghiêng người nhưng thời gian và vị trí thì vừa vặn.
Còn kiếm ban nãy đâm về phía Tô Minh, dường như đâm về bên cạnh cổ của anh, gần đâm trúng rồi.
Né tránh được lúc nguy hiểm?
Trong đầu Hồng Nhàn thấy vô cùng kinh hãi.
Phùng Giao cũng lập tức trợn trừng mắt lên, những người khác còn hơn thế.
Họ đều bị hù dọa bởi cú né người dễ dàng của Tô Minh.
Dường như né người nhưng chỉ cần chậm 0, 0001 % hơi thở, chỉ cần nhầm chút xíu vị trí thì kết quả sẽ khác. Có thể nói, cú né tránh này của Tô Minh quá chuẩn xác, quá hoàn hảo.
Đây là điều mà người bình thường có thể làm ra sao?
Đùa gì vậy?
Đúng lúc này…
“Ting!”, âm thanh kim loại vỡ vụn, phá tan bầu không khí yên tĩnh, phá tan tư duy hỗn độn của tất cả mọi người.
Có thể thấy rõ, Tô Minh… Đã điều khiển được kiếm của Hồng Nhàn.
Mũi kiếm sắc nhọn! Phần kiếm gãy vụn chính là chỗ mà Tô Minh nắm chặt.
Nói cách khác, Tô Minh dùng tay bằng da bằng thịt bẻ gãy kiếm của Hồng Nhàn.
Kiếm của cô ta ở cấp bậc dung khí. Mặc dù chỉ là dung khí hạ phẩm nhưng đâu có yếu thế?
Cấp bậc dung khí có thể dùng tay nắm chặt sao? Lại còn là mũi kiếm sắc thế nữa.
Còn tay Tô Minh dường như có rỉ ra chút máu nhưng sau đó vết máu lập tức biến mất, cứ như ảo giác vậy.
“Anh…”, tâm thế võ đạo của Hồng Nhàn như sụp đổ. Cô ta theo bản năng định gào hét, cũng định lùi về sau nhưng có kịp không?
Để đánh lén, để dùng đến ưu thế đánh lén trong không gian mà cô ta gần như đã đánh cận chiến. Lúc này thân người đã bị Tô Minh khóa chặt thì có thoát được không?
Tô Minh bước ra một bước, gần như là mặt đối mặt với Hồng Nhàn.
Thần sắc Tô Minh biến đổi nhưng tay nắm chặt mũi kiếm kia lại không bình tĩnh, giơ mạnh lên rồi vẫn nắm chặt kiếm.
Xem ảnh 1
Chỉ có Hồng Nhàn hình như là thần của sát ý này, tay nắm trường kiếm, nắm giữ cả vận mệnh.
Nói thật, kiếm như này thì kể cả là Đại Các chủ Phùng Giao ở đây cũng cảm thấy mình chưa chắc đã bình an vô sự chứ nói gì đến người khác.
Thậm chí ánh mắt ông ta sáng lên, nhìn chằm chằm vào Tô Minh với vẻ tàn nhẫn và vui khi người khác gặp nạn.
Ông ta muốn nhìn xem thằng nhóc hống hách quá mức này có thể sống sót không? Thiên tài thì đã làm sao? Chết rồi thì không còn là thiên tài nữa.
Thoắt cái, Tô Minh nghiêng người sang bên.
Thoạt nhìn là nghiêng người nhưng thời gian và vị trí thì vừa vặn.
Còn kiếm ban nãy đâm về phía Tô Minh, dường như đâm về bên cạnh cổ của anh, gần đâm trúng rồi.
Né tránh được lúc nguy hiểm?
Trong đầu Hồng Nhàn thấy vô cùng kinh hãi.
Phùng Giao cũng lập tức trợn trừng mắt lên, những người khác còn hơn thế.
Họ đều bị hù dọa bởi cú né người dễ dàng của Tô Minh.
Dường như né người nhưng chỉ cần chậm 0, 0001 % hơi thở, chỉ cần nhầm chút xíu vị trí thì kết quả sẽ khác. Có thể nói, cú né tránh này của Tô Minh quá chuẩn xác, quá hoàn hảo.
Đây là điều mà người bình thường có thể làm ra sao?
Đùa gì vậy?
Đúng lúc này…
“Ting!”, âm thanh kim loại vỡ vụn, phá tan bầu không khí yên tĩnh, phá tan tư duy hỗn độn của tất cả mọi người.
Có thể thấy rõ, Tô Minh… Đã điều khiển được kiếm của Hồng Nhàn.
Mũi kiếm sắc nhọn! Phần kiếm gãy vụn chính là chỗ mà Tô Minh nắm chặt.
Nói cách khác, Tô Minh dùng tay bằng da bằng thịt bẻ gãy kiếm của Hồng Nhàn.
Kiếm của cô ta ở cấp bậc dung khí. Mặc dù chỉ là dung khí hạ phẩm nhưng đâu có yếu thế?
Cấp bậc dung khí có thể dùng tay nắm chặt sao? Lại còn là mũi kiếm sắc thế nữa.
Còn tay Tô Minh dường như có rỉ ra chút máu nhưng sau đó vết máu lập tức biến mất, cứ như ảo giác vậy.
“Anh…”, tâm thế võ đạo của Hồng Nhàn như sụp đổ. Cô ta theo bản năng định gào hét, cũng định lùi về sau nhưng có kịp không?
Để đánh lén, để dùng đến ưu thế đánh lén trong không gian mà cô ta gần như đã đánh cận chiến. Lúc này thân người đã bị Tô Minh khóa chặt thì có thoát được không?
Tô Minh bước ra một bước, gần như là mặt đối mặt với Hồng Nhàn.
Thần sắc Tô Minh biến đổi nhưng tay nắm chặt mũi kiếm kia lại không bình tĩnh, giơ mạnh lên rồi vẫn nắm chặt kiếm.
Xem ảnh 1
Bình luận facebook