Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 2848 Rất nhanh chóng.
Trong những lời nó vừa nói ra, dường như cả trăm triệu khí băng hàn dễ dàng cảm nhận được, chúng cảm giác được thỏ trắng muốn giao cung điện cho Tô Minh! Sao có thể thế được?
Đột nhiên….
“Vù vù vù..”. Trăm triệu luồng khí băng hàn bắt đầu điên cuồng, táo bạo, cuộn trào mãnh liệt hướng về phía thỏ trắng càng thêm hung hăng, liều mạng xông về phía nó.
Trong phút chốc, thỏ trắng rõ ràng đã không chịu được nữa.
Vốn dĩ, thỏ trắng có thể đã đạt tới cực hạn vì nó đã kiên trì hàng tỷ năm, liều lĩnh đối diện với trăm triệu khí băng hàn, xông lên tấn công cùng băng hàn đồng quy vu tận, tất nhiên là nó không thể chịu nổi.
“Chết tiệt!”, thỏ trắng nhỏ giọng mắng một tiếng.
Nó có chút tuyệt vọng và phẫn nộ.
Nó không sợ chết mà là vì có vài thứ còn chưa kịp giao phó cho Tô Minh, cung điện mà chủ nhân để lại cũng chưa giao được cho Tô Minh, bây giờ mà chết thì nó có chút không cam tâm!
Thế nhưng…
Đúng lúc đó.
“Đi!”. Tô Minh đột nhiên hét lên, vừa chỉ tay vào thỏ trắng. Bỗng nhiên một đạo khí tức sinh mệnh tinh túy, tinh khiết, cực kỳ nồng đậm, bắn tung tóe như tia laser. Giống như sao chổi màu bạc rơi xuống với tốc độ cực kỳ nhanh, di chuyển còn nhanh hơn thuấn di, xuyên thủng những phong ấn băng hàn kia, chìm vào trong cơ thể thỏ trắng.
Trong nháy mắt, thỏ trắng sửng sốt, vì nó không biết Tô Minh cho mình thứ gì.
Nhưng giây tiếp theo, nó đã cảm nhận được sức sống trong cơ thể đang tỏa ra, tăng cao gấp vạn lần, trăm ngàn lần, thậm chí là triệu lần.
Là dòng khí sinh mệnh!
Dòng khí sinh mệnh cực kỳ cao cấp!
Thỏ trắng căn bản không cần vận chuyển, dòng khí sinh mệnh đáng sợ kia đã nhanh chóng chu du cuồn cuộn trong cơ thể nó. Dòng khí sinh mệnh sắp cạn kiệt của nó phục hồi nhanh chóng, ngay cả những vết thương bị xuyên thủng trên cơ thể cũng đang được chữa lành cực nhanh.
“Cút!”, thương thế được khôi phục trong chốc lát, thỏ trắng như từ Địa ngục nhảy lên Thiên đường. Nó giống như đang nằm mơ, tâm trạng cực kỳ tốt, cực kỳ tự tin. Thương thế hồi phục, lại phải đối mặt với khí tức băng hàn đang cuồn cuộn, điên cuồng xông tới kia, nó chỉ ngẩng đầu, quát một tiếng.
Những khí tức băng hàn táo bạo, đang điên cuồng xông tới như gặp phải nham thạch nóng chảy cuồn cuộn, rồi như đụng vào nhiệt độ vô cùng cao, nhanh chóng lui về sau, hóa thành hư vô.
Thậm chí cả thế giới bị đóng băng cũng bắt đầu tan chảy.
Sắc mặt của Tô Minh tái nhợt, anh cảm thấy không ổn, mặc dù anh đã dùng kiếm nguyên và lôi nguyên tạo ra một lớp phòng ngự, dù anh đã dùng bia Huyền Diệu, nhưng vẫn không thể chống lại được sóng âm công kích từ thỏ trắng.
Tô Minh nhìn chằm chằm thỏ trắng, trong lòng cảm thấy vô cùng ngạc nhiên!
Sức mạnh của con thỏ trắng này cũng quá mạnh rồi...
Hơn nữa, đây mới chỉ là thỏ trắng hồi phục được một chút sức mạnh, nếu như nó khôi phục hoàn toàn thương thế, trở lại kỳ đỉnh phong, thì còn mạnh đến mức nào chứ?
Rất nhanh chóng.
Cả thế giới đóng băng hoàn toàn biến mất.
Trước mặt anh hiện giờ không còn tuyết trắng, không còn băng hàn, chỉ còn lại một cung điện màu tím đỏ nguy nga lộng lẫy.
Đột nhiên….
“Vù vù vù..”. Trăm triệu luồng khí băng hàn bắt đầu điên cuồng, táo bạo, cuộn trào mãnh liệt hướng về phía thỏ trắng càng thêm hung hăng, liều mạng xông về phía nó.
Trong phút chốc, thỏ trắng rõ ràng đã không chịu được nữa.
Vốn dĩ, thỏ trắng có thể đã đạt tới cực hạn vì nó đã kiên trì hàng tỷ năm, liều lĩnh đối diện với trăm triệu khí băng hàn, xông lên tấn công cùng băng hàn đồng quy vu tận, tất nhiên là nó không thể chịu nổi.
“Chết tiệt!”, thỏ trắng nhỏ giọng mắng một tiếng.
Nó có chút tuyệt vọng và phẫn nộ.
Nó không sợ chết mà là vì có vài thứ còn chưa kịp giao phó cho Tô Minh, cung điện mà chủ nhân để lại cũng chưa giao được cho Tô Minh, bây giờ mà chết thì nó có chút không cam tâm!
Thế nhưng…
Đúng lúc đó.
“Đi!”. Tô Minh đột nhiên hét lên, vừa chỉ tay vào thỏ trắng. Bỗng nhiên một đạo khí tức sinh mệnh tinh túy, tinh khiết, cực kỳ nồng đậm, bắn tung tóe như tia laser. Giống như sao chổi màu bạc rơi xuống với tốc độ cực kỳ nhanh, di chuyển còn nhanh hơn thuấn di, xuyên thủng những phong ấn băng hàn kia, chìm vào trong cơ thể thỏ trắng.
Trong nháy mắt, thỏ trắng sửng sốt, vì nó không biết Tô Minh cho mình thứ gì.
Nhưng giây tiếp theo, nó đã cảm nhận được sức sống trong cơ thể đang tỏa ra, tăng cao gấp vạn lần, trăm ngàn lần, thậm chí là triệu lần.
Là dòng khí sinh mệnh!
Dòng khí sinh mệnh cực kỳ cao cấp!
Thỏ trắng căn bản không cần vận chuyển, dòng khí sinh mệnh đáng sợ kia đã nhanh chóng chu du cuồn cuộn trong cơ thể nó. Dòng khí sinh mệnh sắp cạn kiệt của nó phục hồi nhanh chóng, ngay cả những vết thương bị xuyên thủng trên cơ thể cũng đang được chữa lành cực nhanh.
“Cút!”, thương thế được khôi phục trong chốc lát, thỏ trắng như từ Địa ngục nhảy lên Thiên đường. Nó giống như đang nằm mơ, tâm trạng cực kỳ tốt, cực kỳ tự tin. Thương thế hồi phục, lại phải đối mặt với khí tức băng hàn đang cuồn cuộn, điên cuồng xông tới kia, nó chỉ ngẩng đầu, quát một tiếng.
Những khí tức băng hàn táo bạo, đang điên cuồng xông tới như gặp phải nham thạch nóng chảy cuồn cuộn, rồi như đụng vào nhiệt độ vô cùng cao, nhanh chóng lui về sau, hóa thành hư vô.
Thậm chí cả thế giới bị đóng băng cũng bắt đầu tan chảy.
Sắc mặt của Tô Minh tái nhợt, anh cảm thấy không ổn, mặc dù anh đã dùng kiếm nguyên và lôi nguyên tạo ra một lớp phòng ngự, dù anh đã dùng bia Huyền Diệu, nhưng vẫn không thể chống lại được sóng âm công kích từ thỏ trắng.
Tô Minh nhìn chằm chằm thỏ trắng, trong lòng cảm thấy vô cùng ngạc nhiên!
Sức mạnh của con thỏ trắng này cũng quá mạnh rồi...
Hơn nữa, đây mới chỉ là thỏ trắng hồi phục được một chút sức mạnh, nếu như nó khôi phục hoàn toàn thương thế, trở lại kỳ đỉnh phong, thì còn mạnh đến mức nào chứ?
Rất nhanh chóng.
Cả thế giới đóng băng hoàn toàn biến mất.
Trước mặt anh hiện giờ không còn tuyết trắng, không còn băng hàn, chỉ còn lại một cung điện màu tím đỏ nguy nga lộng lẫy.
Bình luận facebook