Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 49 Hôm nay chúng ta kết thúc ở đây thôi nhé
Xung quanh, cực kỳ yên tĩnh. Bà mẹ nó!
Copy từ web VietWriter
Loại cảm xúc rung động này quả thực không thể dùng ngôn từ mà diễn tả được.
Phải đến mười nhịp thở sau mới có người dần dần lấy lại được phản ứng, hít từng hơi thật sâu rồi nhìn chằm chằm vào Tô Minh như thể đang nhìn một con quái vật.
Đôi mắt xinh đẹp của Tống Cẩm Phồn không còn chớp được nữa, cứ thế tròn mắt nhìn chằm chằm Tô Minh, trong đầu chỉ còn sót lại một câu nói, một câu nói của Trần Chỉ Tình: chị đưa ông xã đến để trấn áp tất cả.
Trước đó, cô ta còn cảm thấy lời này của Trần Chỉ Tình chỉ là đùa vui, bây giờ, cô ta không còn cho là như vậy nữa.
Thực sự là có thể trấn áp được tất cả!
Đọc tiếp tại VietWriter nhé !
“Hi hi, quay rất là rõ nét”, Trần Chỉ Tình rất là vui vẻ, bởi vì, cô ta vừa rồi đã quay lại một cách hoàn hảo cú đấm nổ cả máy đo lực đấm của Tô Minh, đợi chút nữa cô ta sẽ đăng lên Postbar của trường.
Để đính chính cho danh tiếng của Tô Minh.
Hừ hừ, người đàn ông của bổn tiểu thư lúc ở trường chẳng lẽ còn phải sợ Triệu Thần?
Nếu không phải Tiết Tịnh cố ý tìm cách đứng ra, thì chỉ cần một đấm của người đàn ông của cô thôi đã đủ để khiến cho nửa đời sau của Triệu Thần phải nằm liệt giường trong phòng bệnh rồi, có tin không?
“Anh rể hai, anh… anh không phải, ôi mẹ ơi!!! Anh rể hai, anh làm thế nào mà làm được vậy? Vỡ rồi, đã vỡ mất rồi!”, một giây sau, Ngô Viên Viên kinh ngạc kêu lên, kích động đến mức không thể khống chế được bản thân, hai bàn tay đã ôm chặt lấy cánh tay của Vu Lâm: “Chị cả, chị nhìn thấy chưa? Nhìn thấy chưa? Có phải đã hơn cả xem phim không? Anh rể hai quả thực là chiến thần tái thế mà!”
Vu Lâm xấu hổ muốn chết.
Không kiềm được mà liếc mắt nhìn Tiết Tịnh.
Tiết Tịnh cũng không thể bình tĩnh giống cô ta, sắc mặt liên tục thay đổi, nhưng Tiết Tịnh dù sao cũng vẫn là Tiết Tịnh, rất nhanh sau đó, hắn ta đã bình thường trở lại.
“Bộp bộp bộp…”, Tiết Tịnh vỗ tay khơi mào.
“Tô Minh, đúng là không ngờ được, anh lại có sức mạnh lớn như vậy, khiến người ta nhìn mà thán phục!”, Tiết Tịnh vừa vỗ tay lại vừa khen ngợi, nhưng thực tế trong lòng đã hận muốn chết!
Hắn hận Tô Minh lại đóng giả heo ăn thịt hổ.
Tầng sức mạnh như thế này, làm sao mà người bình thường có thể làm được? Nói không chừng, Tô Minh là một tu giả võ đạo.
“Nhưng mà, cho dù là như vậy, thì đã sao?”, trong lòng Tiết Tịnh vẫn còn rất tự tin.
Hắn cảm thấy, nếu như mình muốn thì phát hết lực ra cũng có thể đấm vỡ được máy đo lực đấm.
Mặc dù, Tống Cẩm Phồn đã đưa ra quyết định, từ hôm nay trở đi mình và Tiết Tịnh sẽ cắt đứt mọi quan hệ, nhưng dù gì cũng từng là vị hôn phu của mình, Tống Cẩm Phồn xét cho cùng thì vẫn muốn vớt vát lại chút sĩ diện cho Tiết Tịnh, cô ta không muốn Tiết Tịnh lại tự rước nhục tiếp.
“Không vội, khó khăn lắm mới gặp được một cao thủ như Tô Minh đây, nếu như không được giao đấu cho đã thì quả là đáng tiếc”, Tiết Tịnh mở miệng nói: “Tô Minh, hay là chúng ta giao đấu một trận đường đường chính chính đi, vừa hay chỗ này của tôi có một võ đài”.
Lời này nói ra, đám nhân viên và học viên của võ quán đứng xung quanh lại càng trở nên kích động và hưng phấn.
Xét từ sức mạnh của Tô Minh và Tiết Tịnh mà nói, hai người này đều thuộc dạng phi nhân loại, chắc chắn sẽ mạnh đến mức giật mình, hai người nếu như đánh với nhau một trận thì đảm bảo sẽ vô cùng đặc sắc.
Đến cả Ngô Viên Viên cũng sáng rực cả hai mắt.
Copy từ web VietWriter
Loại cảm xúc rung động này quả thực không thể dùng ngôn từ mà diễn tả được.
Phải đến mười nhịp thở sau mới có người dần dần lấy lại được phản ứng, hít từng hơi thật sâu rồi nhìn chằm chằm vào Tô Minh như thể đang nhìn một con quái vật.
Đôi mắt xinh đẹp của Tống Cẩm Phồn không còn chớp được nữa, cứ thế tròn mắt nhìn chằm chằm Tô Minh, trong đầu chỉ còn sót lại một câu nói, một câu nói của Trần Chỉ Tình: chị đưa ông xã đến để trấn áp tất cả.
Trước đó, cô ta còn cảm thấy lời này của Trần Chỉ Tình chỉ là đùa vui, bây giờ, cô ta không còn cho là như vậy nữa.
Thực sự là có thể trấn áp được tất cả!
Đọc tiếp tại VietWriter nhé !
“Hi hi, quay rất là rõ nét”, Trần Chỉ Tình rất là vui vẻ, bởi vì, cô ta vừa rồi đã quay lại một cách hoàn hảo cú đấm nổ cả máy đo lực đấm của Tô Minh, đợi chút nữa cô ta sẽ đăng lên Postbar của trường.
Để đính chính cho danh tiếng của Tô Minh.
Hừ hừ, người đàn ông của bổn tiểu thư lúc ở trường chẳng lẽ còn phải sợ Triệu Thần?
Nếu không phải Tiết Tịnh cố ý tìm cách đứng ra, thì chỉ cần một đấm của người đàn ông của cô thôi đã đủ để khiến cho nửa đời sau của Triệu Thần phải nằm liệt giường trong phòng bệnh rồi, có tin không?
“Anh rể hai, anh… anh không phải, ôi mẹ ơi!!! Anh rể hai, anh làm thế nào mà làm được vậy? Vỡ rồi, đã vỡ mất rồi!”, một giây sau, Ngô Viên Viên kinh ngạc kêu lên, kích động đến mức không thể khống chế được bản thân, hai bàn tay đã ôm chặt lấy cánh tay của Vu Lâm: “Chị cả, chị nhìn thấy chưa? Nhìn thấy chưa? Có phải đã hơn cả xem phim không? Anh rể hai quả thực là chiến thần tái thế mà!”
Vu Lâm xấu hổ muốn chết.
Không kiềm được mà liếc mắt nhìn Tiết Tịnh.
Tiết Tịnh cũng không thể bình tĩnh giống cô ta, sắc mặt liên tục thay đổi, nhưng Tiết Tịnh dù sao cũng vẫn là Tiết Tịnh, rất nhanh sau đó, hắn ta đã bình thường trở lại.
“Bộp bộp bộp…”, Tiết Tịnh vỗ tay khơi mào.
“Tô Minh, đúng là không ngờ được, anh lại có sức mạnh lớn như vậy, khiến người ta nhìn mà thán phục!”, Tiết Tịnh vừa vỗ tay lại vừa khen ngợi, nhưng thực tế trong lòng đã hận muốn chết!
Hắn hận Tô Minh lại đóng giả heo ăn thịt hổ.
Tầng sức mạnh như thế này, làm sao mà người bình thường có thể làm được? Nói không chừng, Tô Minh là một tu giả võ đạo.
“Nhưng mà, cho dù là như vậy, thì đã sao?”, trong lòng Tiết Tịnh vẫn còn rất tự tin.
Hắn cảm thấy, nếu như mình muốn thì phát hết lực ra cũng có thể đấm vỡ được máy đo lực đấm.
Mặc dù, Tống Cẩm Phồn đã đưa ra quyết định, từ hôm nay trở đi mình và Tiết Tịnh sẽ cắt đứt mọi quan hệ, nhưng dù gì cũng từng là vị hôn phu của mình, Tống Cẩm Phồn xét cho cùng thì vẫn muốn vớt vát lại chút sĩ diện cho Tiết Tịnh, cô ta không muốn Tiết Tịnh lại tự rước nhục tiếp.
“Không vội, khó khăn lắm mới gặp được một cao thủ như Tô Minh đây, nếu như không được giao đấu cho đã thì quả là đáng tiếc”, Tiết Tịnh mở miệng nói: “Tô Minh, hay là chúng ta giao đấu một trận đường đường chính chính đi, vừa hay chỗ này của tôi có một võ đài”.
Lời này nói ra, đám nhân viên và học viên của võ quán đứng xung quanh lại càng trở nên kích động và hưng phấn.
Xét từ sức mạnh của Tô Minh và Tiết Tịnh mà nói, hai người này đều thuộc dạng phi nhân loại, chắc chắn sẽ mạnh đến mức giật mình, hai người nếu như đánh với nhau một trận thì đảm bảo sẽ vô cùng đặc sắc.
Đến cả Ngô Viên Viên cũng sáng rực cả hai mắt.
Bình luận facebook