• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Hot Truyện Đông Phương thần thám (6 Viewers)

  • Chương 269 - Chương 269ĐIỀU TRA SƠ BỘ

Chương 269ĐIỀU TRA SƠ BỘ

Bầu trời thành phố DT lại đổ thêm một trận mưa tuyết rất lớn, không hề có ý ngừng lại, điều này khiến cho quá trình ngồi máy bay rồi chuyển sang xe đường dài của Lưu Tử Thần và Khang Thoa phải mất không ít thời gian mới tới nơi, ngồi xe hết bốn tiếng đồng hồ, lúc tới nơi đã là buổi chiều. Lần này hai người đi trước mở đường là có hai mục đích chính: một người xác minh xem lời người cung cấp tin tức nói có thật không, có tồn tại hay không và tình huống có là sự thật không; người còn lại thì điều tra nguyên nhân thật sự của vụ nổ khí gas lần này và xem cách xử lý sau đó có phù hợp hay không, nguyên nhân phía sau là nhờ Trần Thiên Vũ và Cục Giám sát An toàn địa phương phối hợp tốt, xem như có lý do. Sau nhiều năm thành lập, quy trình phá án của Bắc Đình cũng càng lúc càng trở nên chính quy.



Trưởng phòng Tần Vũ của Cục Giám sát An toàn phụ trách tiếp đãi lần này, sau khi vụ nổ gas xảy ra, ông ấy tự mình dẫn người tới mỏ than kiểm tra, cũng không phát hiện có chỗ nào bất thường, hơn nữa căn cứ theo số liệu trước đó, cũng không phát hiện có gì khác thường, đối với chuyện nồng độ khí gas đột nhiên tăng cao, ông ấy cũng không tra ra bất cứ thứ gì. Lần này văn phòng thám tử Bắc Đình tiếng tăm lừng lẫy đích thân tới đây, đến địa bàn của mình làm việc, Tần Vũ cảm thấy vừa là áp lực vừa là động lực, ông ấy cũng muốn nhanh chóng làm rõ chân tướng sự thật. Bây giờ Bắc Đình đã gần như trở thành giám sát xã hội, thậm chí có quyền giám sát cả nhân viên cảnh sát, Tần Vũ hiểu rất rõ.



Cho nên chờ tới khi Lưu Tử Thần và Khang Thoa tới, Tần Vũ đã sớm đứng chờ ở cửa bến xe, sau khi liên lạc qua điện thoại, bọn họ nhanh chóng thấy mặt nhau, Tần Vũ đơn giản giới thiệu bản thân, sau đó mời hai người tới cục uống trà.



Lưu Tử Thần và Khang Thoa đã đi cả ngày đường, vốn đã mệt muốn chết, nhưng bọn họ tới đây không phải để tham quan nên vẫn kiên trì muốn tới hiện trường tai nạn xem thử, Tần Vũ cảm khái tinh thần chuyên nghiệp của bọn họ, tất nhiên là đồng ý.



Trên đường đi, Tần Vũ nói rõ tình huống trước mắt cho bọn họ: “Là thế này, mỏ than xảy ra tai nạn kia nằm ở phía Bắc thành phố, đây là một mỏ than đã có lịch sử lâu đời, quá trình sản xuất bình thường đã nhiều năm, mấy năm gần đây, đánh giá tổng thể vẫn rất tốt, mọi thủ tục đều đầy đủ cả. Thành tích mấy năm qua càng ngày càng tốt, thành phố rất hài lòng, sau lần xảy ra tại nạn này, công tác giải quyết hậu quả được làm rất hợp lý, không hề xuất hiện tình trạng công nhân gây rối.”



Lưu Tử Thần không muốn nghe mấy lời quan liêu này, chị cần biết chi tiết hơn nên hỏi: “Trưởng phòng Tần, nếu mọi phương diện ở mỏ than này đều phù hợp với yêu cầu, vậy tại sao lần này lại xảy ra tai nạn nổ gas? Cục Giám sát An toàn của ông đã tra ra nguyên nhân chưa?”



“Có chứ! Chúng tôi đã làm rất nhiều nghiệp vụ nhưng không phát hiện ra có tình huống gì khác thường, hôm đó là ngày khởi công đầu năm, mỏ than chưa kiểm tra an toàn đầy đủ đã cho công nhân xuống hầm. Có lẽ là vì thời gian dài không sản xuất và dọn dẹp nên khí gas mới tụ lại, lại không được kiểm tra đúng lúc để loại bỏ tai họa ngầm, đây chính là một sai lầm, tất nhiên cũng là một sai lầm không thể tha thứ. Cho nên chúng tôi đã tiến hành xử phạt liên quan, cũng đã trách phạt bọn họ, phải lập tức chỉnh đốn đúng lúc.” Tần Vũ nói chi tiết.



Lưu Tử Thần cảm thấy đối phương không trực tiếp trả lời vấn đề của chị, có điều chị cũng hiểu, địa phương không thể tra ra nguyên nhân xảy ra vụ nổ, bằng không đã có thể trực tiếp kết luận rồi. Rốt cuộc tình hình lúc đó thế nào, xem ra phải tới mỏ than mới có thể tìm được nhiều manh mối hơn.



Vốn dĩ Khang Thoa và Lưu Tử Thần nghĩ rằng sau khi xảy ra chuyện lớn như vậy, mỏ than hẳn phải đình chỉ sản xuất một thời gian cho đến khi điều tra ra nguyên nhân mới thôi, sau khi hoàn toàn loại trừ tai họa ngầm mới tiếp tục làm việc. Nhưng khiến bọn họ bất ngờ là sau khi tiến vào khu vực khai thác, họ mới phát hiện toàn bộ thiết bị ở nơi này vẫn đang hoạt động, tốp ba tốp năm nhân viên còn đi qua đi lại, xem ra đã sớm quay lại làm việc, điều này khiến bọn họ có hơi không tin, dù sao cũng vừa xảy ra sự cố chết nhiều người như vậy, cho dù lãnh đạo khu vực khai thác mỏ muốn kiếm tiền nhưng không lẽ đám công nhân kia không sợ sao?



Tần Vũ trực tiếp dẫn hai người bọn họ tới văn phòng quản lý mỏ, trước đó Mai Viễn Chinh đã được thông báo, nên đã sớm ngồi chờ ở đây.



“Quản lý mỏ Mai, đây là hai thám tử của văn phòng thám tử Bắc Đình mà cảnh sát mời đến phụ trách điều tra vụ án nổ khí gas, vị này là thanh tra Lưu Tử Thần, vị kia là thanh tra Khang Thoa.” Tần Vũ không biết nên xưng hô với họ thế nào, đành phải gọi hết là thanh tra.



Mai Viễn Chinh nhiệt tình đáp lại: “Ái chà, chuyện xảy ra ở chỗ chúng tôi lại quấy rầy đến mọi người, vất vả cho mọi người rồi, đến đây, mời ngồi.”



Lưu Tử Thần không ngồi, chị lễ phép nói: “Không có gì đâu, quản lý Mai, lần này chúng tôi đến đây là để phối hợp điều tra, cũng hy vọng khu vực khai thác có thể giúp đỡ chúng tôi, sớm ngày tra ra nguyên nhân nổ khí gas, các anh cũng có thể yên tâm sản xuất!”



“Tất nhiên rồi, xảy ra chuyện này, trong lòng tôi cũng rất khó chịu, nhất định sẽ phối hợp với hai người.” Mai Viễn Chinh lập tức cam đoan.



“Nếu đã như vậy, trước tiên xin anh hãy dẫn chúng tôi tới phòng giám sát nhìn thử, chúng tôi muốn xem những số liệu liên quan đến tai nạn dưới hầm.” Khang Thoa nói tiếp.



Mai Viễn Chinh lập tức đồng ý rồi gọi điện thoại cho Trâu Tề, dặn dò Trâu Tề cùng đến phòng giám sát, bởi vì mọi chuyện ở đó đều do Trâu Tề phụ trách, làm quản lý mỏ, Mai Viễn Chinh chủ yếu sắp xếp toàn bộ công việc của khu vực khai thác và tiếp xúc với cấp trên, nghiệp vụ cụ thể thì ông ấy không hề tham gia.



Trước đó, Trâu Tề không biết Bắc Đình phái người tới điều tra, còn tưởng sau lần Cục Giám sát An toàn không thể đưa ra kết luận đã từ bỏ truy xét rồi, chỉ giải quyết như những sự cố nhỏ trước kia. Nhưng Mai Viễn Chinh lại đột nhiên gọi cho ông ta, ông ta mới biết chuyện này vẫn chưa xong, trong lòng ông ta không khỏi cảm thấy hơi lo lắng, bởi vì làm tổng quản lý mà lại sơ sót trong việc giám sát chỉ số an toàn dưới hầm mỏ, vậy nên ông ta phải là người chịu trách nhiệm chính. Sau khi thực hiện điều tra sơ bộ ở địa phương, vì sự thất trách mà ông ta bị khu vực khai thác tạm thời cách chức xử phạt, mãi đến hôm qua mới được phục chức, không ngờ hôm nay lại gặp phiền phức mới.



Ở phòng giám sát, Trâu Tề vừa thu xếp văn kiện số liệu xong thì bọn người Lưu Tử Thần đã đến. Mai Viễn Chinh giới thiệu đôi bên rồi gọi phó quản lý mỏ Cao Khả Hoa tới thay ông ấy đi với Lưu Tử Thần và Khang Thoa.



“Các vị, thật ngại quá, bên thành phố có cuộc họp, là cuộc họp về an toàn sản xuất, chỉ đích danh muốn tôi tới đó, lúc này cũng sắp tới giờ rồi, tôi không thể đi cùng mọi người được nên đành để phó quản lý mỏ Cao dẫn mọi người đi điều tra cẩn thận vậy.” Mai Viễn Chinh nói lời xin lỗi.



“À, đúng rồi, chuyện này tôi có biết, chính vì bọn họ vừa sang năm mới đã gặp phải vụ nổ nên thành phố mới tăng cường công tác tuyên truyền an toàn. Quản lý Mai, anh nên đi đi.” Tần Vũ làm Trưởng phòng Cục Giám sát An toàn nên tất nhiên là biết chuyện này.



Khang Thoa và Lưu Tử Thần chỉ đơn giản tạm biệt Mai Viễn Chinh, lúc này tâm tư của bọn họ đã đặt hết lên đống số liệu giám sát mà Trâu Tề cung cấp. Bọn họ phát hiện, trong khoảng thời gian gần đây, các chỉ tiêu hạng mục xuống hầm đều rất bình thường, không có chỗ nào bất thường cả, có điều tất cả các bản ghi chép ở đây đều là sau mười ngày đầu năm, còn vụ nổ lại xảy ra vào tám ngày đầu năm.



Lưu Tử Thần hỏi: “Chủ nhiệm Trâu, tại sao lại không có bản ghi chép kiểm tra của mùng tám và mùng chín?”



Trâu Tề lập tức trả lời: “Bởi vì vào dịp Tết nên cả khu vực khai thác mỏ đều đóng cửa, dụng cụ giám sát cũng không mở. Mùng tám là ngày khởi công, buổi sáng hôm đó không có mấy người tới làm, tôi lơ là chuyện phải mở máy kiểm tra đo lường đã để công nhân xuống hầm. Chờ tới khi tôi nhớ ra, quay lại mở máy tính lên, kết quả máy tính còn chưa kịp khởi động thì phía dưới đã phát nổ, cho nên hôm đó không có số liệu. Còn về ngày mùng chín, cũng bởi vì chúng tôi phải giải quyết tốt hậu quả nên cũng không kiểm tra lại, tới ngày mùng mười đi làm lại bình thường mới bắt đầu ghi chép lại.”



“Chờ một chút, các anh nói tới ngày mười đã bắt đầu đi làm lại?” Lưu Tử Thần kinh ngạc không thôi, ngày mùng tám phát nổ, mới qua hai ngày đã khẩn cấp cho người xuống hầm, giống như vội tới mức không chờ được vậy!



“Đúng vậy! Mỏ than là như vậy đấy, thiết bị đã được khởi động, nếu ngừng lại sẽ gây ra tổn thất rất lớn. Trên thực tế, chỉ cần số liệu an toàn là chúng tôi có thể khai thác, ngày mùng mười, chúng tôi đã kiểm tra các chỉ tiêu hạng mục trước khi xuống hầm, tất cả đều đạt tiêu chuẩn. Còn về khu vực bị nổ, tất nhiên cũng không cho người vào đó nữa, nhưng những mặt khác đều tuyệt đối an toàn.” Trâu Tề vội vàng giải thích.



Tuy rằng nghe không có chỗ nào không hợp lý nhưng Lưu Tử Thần vẫn cảm thấy gan của đám công nhân này rất lớn, hôm trước mới chết sáu người, hai ngày sau đã dám xuống hầm tiếp, chị thật sự cảm thấy lo lắng thay cho những người đó, nhưng lo lắng thì lo lắng, lúc này chị không có ý kiến gì cả.



Ở phòng giám sát, Lưu Tử Thần còn tự mình quan sát tình hình xuống hầm lúc đó, quả nhiên tất cả đều bình thường, mà bây giờ đã qua tết Nguyên tiêu, các công nhân đã lục tục đi làm trở lại, khu vực khai thác đã bắt đầu xuất hiện cảnh tượng bận rộn, nếu bọn họ không tới điều tra, chỉ sợ những người này đã quên chuyện vụ nổ rồi.



Lưu Tử Thần không thể tìm được manh mối gì có thể chứng minh nguyên nhân vụ nổ ở đây, lại nói: “Thế này đi, có thể cho chúng tôi xuống hầm xem thử được không, chủ yếu là khu vực xảy ra vụ nổ ấy?”



“Tất nhiên là có thể, quản lý Mai đã cố ý căn dặn, nhất định phải hết sức phối hợp với mọi người, có điều...” Trâu Tề liếc mắt nhìn Cao Khả Hoa đứng bên cạnh vẫn luôn không nói lời nào, nói tiếp: “Tôi là tổng quản lý, trong thời gian bắt đầu sản xuất phải ở đây, tôi phải giám sát, không thể bỏ đi, cho nên e rằng không thể đi cùng mọi người.”

Đọc truyện tại Vietwriter.vn

Tần Vũ liếc mắt một cái đã hiểu được ý của ông ta, Trâu Tề quả thật không thể ra ngoài, dường như không muốn xuống hầm, Tần Vũ cũng không miễn cưỡng ông ta mà chuyển qua hỏi Cao Khả Hoa: “Nếu tổng quản lý Trâu không thể đi được, vậy có thể làm phiền phó quản lý Cao dẫn chúng tôi xuống đó một chuyến được không?”



Cao Khả Hoa hình như đang ngẩn người, Tần Vũ nói với ông ta hơn mấy phút, ông ta mới định thần lại: “Hả? Được chứ được chứ, để tôi dẫn mọi người đi.”



Làm phó quản lý mỏ, Cao Khả Hoa lại tỏ vẻ lo lắng không yên khiến Khang Thoa chú ý, có là trước mặt nhiều người thế này, anh ta không tiện nói ra, định tìm cơ hội tâm sự với người trông có vẻ hướng nội này.



Cao Khả Hoa sắp xếp một chiếc xe chở Tần Vũ, Lưu Tử Thần và Khang Thoa đi theo quỹ đạo sẵn có xuống ba trăm mét, trước khi vào còn phát cho bọn họ mũ hầm lò có đèn. Dưới lòng đất rất tối, không khí đục ngầu, Lưu Tử Thần vừa xuống xe đã bị chóng mặt, trong lòng vô cùng khó chịu, thật sự không thể đứng vững được, đành khó chịu ngồi sụp xuống.



“Tử Thần, cô không sao chứ?” Khang Thoa ở bên cạnh lập tức phát hiện chị không ổn lắm.



Lưu Tử Thần chỉ khoát tay, hiện chị gần như không nói nên lời, hai mắt như muốn nổ đom đóm, há miệng thở dốc. Cao Khả Hoa có kinh nghiệm nên trả lời thay chị: “Không sao đâu, hầm này cách mặt đất rất xa, không khí loãng, người bình thường lần đầu xuống đây có lẽ sẽ không thích ứng kịp, nghỉ ngơi một lúc là ổn thôi.”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom