• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Hot Truyện Gặp Đúng Lúc, Yêu Đúng Người Full dịch (7 Viewers)

  • Gặp Đúng Lúc Yêu Đúng Người-322

Chương 323: Cái bẫy (2)




71973.png
Có thể thấy, Hà Tư Ca chủ động đến tìm cậu ta làm cậu ta rất bất ngờ và kích động



“Không..



không có gì.” Cô kéo khóe miệng lên cười với Minh Duệ Viễn



Đúng lúc này, Tân Tán ngẩng đầu lên nói với Minh Duệ Viễn: “Anh A Viễn, mẹ nói mời anh đến nhà em ăn cơm, anh đi không?”



Không ngờ nhóc con này còn rất hào phóng.



Nghe vậy, Minh Duệ Viễn vừa kinh ngạc vừa vui mừng.



Cậu ta nhìn về phía Hà Tư Ca: “Thật sao? Chị mời tôi đến nhà chị ăn cơm à?” Cô chỉ đành gật đầu, “Ừm, cậu đến chứ?” Dùng một chút, Hà Tư Ca lại bổ sung: “Chồng tôi nói, trước đó thái độ của anh ấy với cậu không3tốt, cho nên đặc biệt mời cậu đến nhà ăn bữa cơm, coi như nhận lỗi, mong cậu nhận lời.” Minh Duệ Viễn đột nhiên nghĩ đến cái gì, nụ cười trên mặt lập tức cứng đờ



Phó Cẩm Hành đề nghị? Trong đầu cậu ta đột nhiên nhảy ra một từ, Hồng Môn yến



“Anh A Viễn, em mời anh đến chơi với Transformers của em.” Thấy mãi mà cậu ta không mở miệng, Tân Tân lớn tiếng mời, còn giơ bàn tay nhỏ bé mập mạp ra chủ động nắm ngón trỏ của Minh Duệ Viễn, khẽ lắc mấy cái, “Được không ạ?” Ai cũng không thể từ chối đứa bé đáng yêu non nớt như vậy, ngay cả Minh Duệ Viễn cũng không ngoại lệ.



Mặc dù0cậu ta không thích trẻ con, nhưng Tân Tân thật sự làm người ta không có cách nào từ chối.



“Được.”



Minh Duệ Viễn khom người xuống, nhéo má Tân Tân một cái.



Thấy cậu ta đồng ý, Hà Tư Ca không tự chủ được thở phào nhẹ nhõm.



“Vậy chúng tôi đi về trước đây, buổi trưa gặp.” Cô kéo Tân Tân qua rồi trở về



Thấy bọn họ trở lại, Phó Cẩm Hành hỏi: “Thế nào rồi?”



“Tân Tân, con mau đi ăn sáng đi.”



Sau khi cho Tân Tân đi rửa tay, Hà Tư Ca mới hạ thấp giọng: “Anh phải nói cho em biết, rốt cuộc anh đang tính toán chuyện gì?”



Hắn gật đầu, cùng cô vào phòng sách



“Anh mau nói đi.” Hà Tư Ca kéo cổ tay Phó Cẩm5Hành, kéo hẳn đến trước cửa sổ.



Tim cô đập thình thịch, vừa nhanh vừa gấp.



“A Viễn trong miệng em đó, cậu ta không tên là Phó Viễn, sở dĩ cậu ta dùng cái họ giả này, có lẽ là vì nhắm vào em.” Phó Cẩm Hành do dự một lúc, vẫn quyết định nói cả chuyện với Hà Tư Ca



“Cái gì?! Vậy rốt cuộc cậu ta muốn giấu cái gì?” Cô nghẹn họng, kinh ngạc không ngậm được miệng.



“Em quên đứa bé năm đó Hoắc Tư Giai mang thai sao? Cô ta không bỏ mà đã sinh nó ra



Vì che giấu thân phận, cũng vì để đứa bé này có thể bình an lớn lên, thân phận bây giờ của cậu ta là cậu hai nhà họ4Minh, Minh Duệ Viễn!”



Phó Cẩm Hành nói một hơi.



“A Viễn chính là đứa bé kia? Trời ơi...”



Hà Tư Ca ngẩn ra, vẻ mặt kinh ngạc, gần như sắp không nói ra lời



Mặc dù trước kia cô cũng từng nghi ngờ, dù sao, nhìn cách ăn nói ăn mặc của A Viễn, cậu ta tuyệt đối không phải con của một gia đình tầm thường, nhưng Hà Tư Ca vẫn chưa từng liên hệ cậu ta với đứa bé năm đó.



“Ngay từ đầu cậu ta đã cố ý tiếp cận em, mấy lần vô tình gặp đó, bây giờ xem ra cũng tuyệt đối không phải là trùng hợp.” Phó Cẩm Hành lắc đầu, giơ tay nắm lấy tay Hà Tư Ca, phát hiện hai tay cô đều9lạnh buốt



“Tại sao lại như vậy? Em thật sự không muốn tin..



A Viễn, cậu ta..



cậu ta sao có thể là đứa bé đó.” Hà Tư Ca tựa đầu vào vai hắn, đau khổ nhắm hai mắt lại, lẩm bẩm



Nếu như thân phận của Minh Duệ Viễn là như vậy, đồng nghĩa với việc bọn họ vĩnh viễn không thể trở thành bạn.



“Chính cậu ta cũng không biết, ngay hôm qua, cậu ta thậm chí còn hỏi anh, rằng anh có phải là cha ruột của cậu ta không, ha...” Phó Cẩm Hành bất đắc dĩ cảm khái.



“A Viện nghi ngờ anh là cha cậu ta? Vậy thì chứng minh thật ra cậu ta đã phát giác ra cái gì rồi...”



Nghe hắn nói thế, Hà Tư Ca do dự nói.



“Đúng vậy, Minh Duệ Viễn rất thông minh, lúc cậu ta phát hiện Minh Duệ Tư cứ nhắm vào anh và nhà họ Phó, cậu ta lập tức liên tưởng đến thân thế của mình



Có điều, anh vẫn chưa nói cho cậu ta biết những chuyện đó, anh chỉ nói anh và cậu ta không có bất cứ quan hệ gì, nhìn cậu ta còn có vẻ rất thất vọng nữa.”



Nghĩ đến cuộc gặp mặt ngày hôm qua, Phó Cẩm Hành hừ một tiếng: “Ai muốn có đứa con trai như vậy chứ, nểu Minh Duệ Viễn là con trai anh, anh nhất định đánh gãy chân cậu ta!”



Hà Tư Ca cau mày, không nói gì



Đột nhiên nghĩ đến chuyện Phó Cẩm Hành mời Minh Duệ Viễn tới nhà ăn cơm trưa, trong đầu cô thoáng qua một suy nghĩ kỳ quái.



Hà Tư Ca buột miệng hỏi: “Anh gọi cậu ta qua đây, rốt cuộc muốn làm gì?” Phó Cẩm Hành nhìn thẳng vào mắt cô, nói rõ từng chữ: “Nếu như anh nói anh muốn dùng cậu ta để đổi lấy mẹ anh, em có ngăn cản anh không?” Mặc dù có chuẩn bị tâm lý rồi, nhưng nghe thấy hắn thật sự có dự định này, Hà Tư Ca vẫn ngây ra



“Như vậy không công bằng...” Cô nhỏ giọng, yếu ớt nói



Mẹ mình xảy ra chuyện, chẳng ai có thể bình tĩnh được



Nếu như có còn khuyên Phó Cẩm Hành giữ bình tĩnh nữa thì cũng quá không hợp tình hợp lý rồi.



“Anh biết, nhưng bây giờ anh cũng không còn cách nào khác



Anh thừa nhận, như vậy là không công bằng với Minh Duệ Viễn, vậy em nói cho anh biết, nếu Minh Duệ Tư liên thủ với Minh Đạt cùng đối phó với nhà họ Phó, tại sao anh còn phải đối xử công bằng với cậu ta?”.



Quả nhiên, hình như Phó Cẩm Hành tức giận rồi, giọng nói không còn ôn hòa như trước nữa.



“Minh Đạt? Chính là Chủ tịch của Tập đoàn Minh Thị à? Rốt cuộc ông ta có lại lịch gì?” Hà Tư Ca lập tức chú ý đến Minh Đạt, nhất thời, đầu óc cô trở nên hỗn loạn.



“Minh Đạt chính là người năm đó cứu Hoắc Tư Giai, ông ta cho cô ta một thân phận hoàn toàn mới, Minh Duệ Tư cậu cả nhà họ Minh



Ngoài ra, nếu anh đoán không lầm, ông ta cũng là người tình của mẹ anh năm đó, cha ruột của đứa bé bị chết kia!”



Sai khi nói chuyện điện thoại với ông ta, Phó Cẩm Hành gần như có thể chắc chắn chuyện này.



“Chẳng trách..



ông ta báo thù cho đứa con đã chết của mình, chắc chắn ông ta rất oán hận mẹ anh, cảm thấy bà ấy không bảo vệ tốt cho con của bọn họ...”



Sau khi làm rõ đủ mọi quan hệ nhân vật, cuối cùng Hà Tư Ca cũng đã hiểu



Thế nhưng, sau khi hiểu rõ, cô càng thêm lo lắng cho Mai Lan



Hai người hận bà ta nhất trên thế giới này lập thành quan hệ cha con trên danh nghĩa, cùng đối phó với một kẻ thù chung



“Anh muốn làm gì?”



Sau một hồi đấu tranh suy nghĩ, Hà Tư Ca vẫn lựa chọn đứng về phía Phó Cẩm Hành



Không chỉ vì hắn là chồng cô, càng vì Hà Tư Ca tin Phó Cẩm Hành làm việc luôn có chừng mực.



Hắn có ranh giới cuối cùng, biết nên làm đến đâu thì có thể thu tay.



Cho dù hắn muốn lợi dụng Minh Duệ Viễn thì cũng sẽ không dồn cậu ta vào chỗ chết.



“Em chỉ cần tin anh là được.” Phó Cẩm Hành kéo tay Hà Tư Ca, lại ôm cô vào lòng



Chẳng mấy đã đến bữa trưa



Nghe thấy tiếng chuông cửa, Phó Cẩm Hành xoa tay, “Anh đi mở cửa.” Người đứng ở cửa quả nhiên là Minh Duệ Viễn được mời đến.



Cậu ta cũng khách sáo, không đến tay không, còn cắt ít hoa trong vườn ở trước biệt thự mang đến.



“Chị, tặng chị.” Minh Duệ Viễn như không nhìn thấy Phó Cẩm Hành, vừa nhìn thấy Hà Tư Ca liền vui vẻ tặng hoa cho cô



“Cám ơn cậu, A Viễn.” Hà Tư Ca cố gắng làm ra vẻ không biết gì, nhận lấy mấy bông hoa Minh Duệ Viễn tặng, còn cắm chúng vào trong bình hoa



Đến phòng ăn, Minh Duệ Viễn ngồi xuống.



Bữa trưa do chị Bình nấu, chị ấy nấu mười món ăn, đều là món sở trường



“Thơm quá.” Đợi đồ ăn được mang hết lên rồi, Minh Duệ Viễn ngửi ngửi



“Tay nghề của chị Bình cực kỳ tuyệt, mau nếm thử đi.” Hà Tư Ca mời



Cô không biết tiếp theo sẽ xảy ra chuyện gì, cho nên khó tránh khỏi có chút căng thẳng



“Chị, hình như sắc mặt chị không tốt lắm, chị không thoải mái à?”



Minh Duệ Viễn không vội động đũa, mà ân cần hỏi



“Hả? Không, tôi vẫn bình thường mà.” Hà Tư Ca vội vàng phủ nhận



“Nào, chúng ta vừa ăn vừa nói chuyện



A Viễn đừng khách sáo, cứ coi nơi này như nhà mình là được rồi.” Phó Cẩm Hành rót cho cậu ta một cốc nước, đặt trước mặt Minh Duệ Viễn



Ai ngờ Minh Duệ Viễn lại nhìn về phía chị Bình: “Xin hỏi có canh không? Tôi không muốn uống nước.”



Chị Bình vội vàng gật đầu: “Có có, xin đợi chút, tôi đi bê qua đây.”



Chị Bình nhanh chóng bề một bát canh từ phòng bếp ra, múc cho bọn họ mỗi người một bát



Phó Cẩm Hành nhạy bén để ý thấy lúc Minh Duệ Viễn tận mắt nhìn thấy canh được múc từ bát ra mới uống



Còn những món ăn kia, tất cả đều đợi Hà Tư Ca và Phó Cẩm Hành ăn rồi, Minh Duệ Viễn mới gắp một ít.



Trông bề ngoài thì thằng nhóc này trông ngả ngớn thiểu đứng đắn vậy thôi, thật ra lại vô cùng cẩn thận



Có lẽ cậu ta đề phòng Phó Cẩm Hành, sợ hắn hạ độc trong đồ ăn



Ý thức được điểm này, tâm trạng Hà Tư Ca cũng trở nên có chút nặng nề



Thật ra cô cũng có cách nghĩ y như Minh Duệ Viễn



“Thấy thế nào? Nếu như thích thì sau này có thể thường xuyên đến ăn cơm” Im lặng một lúc, Hà Tư Ca chủ động hỏi



“Ngon lắm, nếu như chị không chê tôi phiền, tôi rất sẵn lòng.”



Mặc dù Minh Duệ Viễn ăn khá dè dặt, nhưng cậu ta đồng ý rất dứt khoát, làm người ta không nhìn ra được sơ hở gì



“Ngon thì ăn nhiều vào.” Hà Tư Ca cầm đũa dùng chung lên gắp một miếng cá mềm nhất đặt vào trước mặt Minh Duệ Viễn



Bởi vì là cô gắp cho mình, cho nên, Minh Duệ Viễn không chút do dự ăn ngay



“Thật là tươi, ngon lắm.” Cậu ta liếm môi, hình như hoàn toàn coi Phó Cẩm Hành là không khí.



Phó Cẩm Hành cũng không để ý, nhìn vẻ mặt hắn giống như gọi Minh Duệ Viễn đến chỉ để đơn thuần ăn một bữa cơm mà thôi



Thấy sắp ăn xong rồi, ngay cả Hà Tư Ca cũng cảm thấy có chút kinh ngạc, cô không hiểu rốt cuộc Phó Cẩm Hành muốn làm gì



“Đúng rồi, còn có trái cây.” Chị Bình bề một đĩa dưa hấu đã bổ sẵn lên



Minh Duệ Viễn lại đợi mọi người lấy hết rồi mới cầm một miếng cho có



“Tôi ăn no rồi, cám ơn mọi người đã chiêu đãi.”



Minh Duệ Viễn lau miệng, đứng dậy, khẽ cúi người với bọn họ



Thấy cậu ta lễ phép như vậy, Hà Tư Ca lại có chút bất ngờ, trong lòng cảm thấy là lạ



“Đừng khách sáo.” Phó Cẩm Hành khẽ mỉm cười.



Không đợi Minh Duệ Viễn ngồi xuống, cậu ta đã nghiêng người ngã thẳng xuống đất.



Hà Tư Ca kinh hãi: “A Viễn!”



Ngay cả chị Bình cũng hoảng lên, chị ấy vừa định gọi cấp cứu, nhưng bị Phó Cẩm Hành ngăn lại.




Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom