• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Hot Truyện Gặp Đúng Lúc, Yêu Đúng Người Full dịch (2 Viewers)

  • gap-dung-luc-yeu-dung-nguoi-374

Chương 375: Nghi có dính líu đến mưu sát




73803.png
Màn kịch phạm sai lầm trước, sau đó lại xin lỗi này, mặc dù rất ấu trĩ, nhưng cũng rất có hiệu quả, không phải sao?



Ít nhất, Trương Tử Hân cũng đã thành công trong việc bá chiếm vị trí trong giới giải trí, mở các website lên, đâu đâu cũng có là tên cô ta, vậy là đủ rồi



“Em ăn cơm chưa?” Phó Cẩm Hành giữ kéo tay Mạnh Tri Ngư, nhẹ giọng hỏi



“Em ăn rồi, cơm vây cá!”



Cô lộ vẻ thỏa mãn, còn liếm khóe miệng một cái



“Anh thì sao? Anh đi ra ngoài xã giao, chắc sẽ không đói bụng đâu nhỉ!” Nghĩ đến việc Phó Cẩm Hành nói tối nay hắn phải ăn cơm với khách hàng, Mạnh Tri Ngư nháy mắt pha trò: “Khách hàng là nam hay3nữ?” “Nữ, đáng tiếc lại quá xấu, anh chỉ đành uống cà phê thôi, lấp đầy một bụng nước.” Phó Cẩm Hành biết cô đang nói đùa, vì vậy cố ý nói thuận theo cô.



“Hừ!”



Rõ ràng cô không tin



Hai người nắm tay nhau, đứng dưới ánh đèn đường cả buổi, giống như một đôi nam nữ mới biết yêu



“Anh chờ bao lâu rồi?”



Mạnh Tri Ngư chợt nhớ ra điều gì đó, ngẩng đầu lên, nghi hoặc hỏi



Cô có thể cảm nhận được, hình như lúc này Phó Cẩm Hành có chút căng thẳng, điều này cũng không phù hợp với tính cách nhất quán của hắn.



“Anh..



vừa đến.”



Không biết tại sao, lúc trả lời, Phó Cẩm Hành lại ấp úng.



Điều này khiến Mạnh Tri Ngư càng thêm nghi ngờ.



“Anh làm sao thể, có phải0đã xảy ra chuyện gì rồi không?”



Cô ân cần hỏi han, cầm lấy tay hắn, nắm thật chặt, muốn dùng động tác này để truyền đạt sự quan tâm của mình với hắn



Phó Cẩm Hành dùng bàn tay trống không kia thản nhiên điều chỉnh lại cái tai nghe mini giấu trong lỗ tai, lúc nghe thấy tiếng nói bên trong, hắn gật đầu, nói khẽ: “Có thể rồi.” “Có thể cái gì?” Mạnh Tri Ngư ngẩn ra, hắn vẫn không trả lời câu hỏi của mình, rồi lại nói một câu khó hiểu như vậy.



Vừa dứt lời, một quả pháo hoa màu sắc rực rỡ đột nhiên bay lên trong màn đêm đen kịt, pháo bung ngay trên đỉnh đầu bọn họ.



“Bum!”



Âm thanh này giống như một tín hiệu, một giây tiếp5theo, vô số pháo hoa bay lên từ bốn phương tám hướng, trong nháy mắt đã thắp sáng quá nửa bầu trời thành phố



Một quả, hai quả, ba quả..



đếm mãi cũng không xuể, khoảng chừng trên trăm quả, bao phủ hết những khu vực mà mắt bọn họ có thể nhìn thấy



“Đây là...” Mạnh Tri Ngư mới kịp phản ứng lại, cô còn chưa kịp nói gì đã bị Phó Cẩm Hành chặn miệng



Vào lúc như thế này, lời nói trở nên vô nghĩa, tình cảm nồng nhiệt chỉ cần thể hiện bằng hành động



Hắn nghĩ như vậy và cũng làm như vậy



Sau một giây kinh ngạc, Mạnh Tri Ngư lập tức ôm chặt cổ hắn, nhiệt tình đáp lại nụ hôn của Phó Cẩm Hành



Vô số pháo hoa chiếu sáng cả màn4đêm như đêm trắng, đường phố lập tức trở nên náo nhiệt, người đi đường đều dừng bước, ngẩng đầu nhìn lên trời, không ít xe cộ đều giảm tốc độ, đi chậm lại, có người thò đầu ra khỏi cửa xe, dùng điện thoại quay phim chụp ảnh



Cả thành phố, vì em mà nghiêng ngả.



Phó Cẩm Hành làm được rồi



Nụ hôn kết thúc, Mạnh Tri Ngư đã thở hổn hển



Cô cảm thấy toàn thân đều mềm nhũn ra, máu tạm thời chưa cung cấp đủ cho đại não, thậm chí sắp không thể suy nghĩ nổi.



“Có thích không?”



Phó Cẩm Hành đặt trán mình vào trán cô, khàn giọng hỏi



Hắn cũng cảm động, nên giọng nói mới trở nên bất ổn, thở gấp.



Mạnh Tri Ngư dùng hơn mười mấy giây để bình ổn9tâm trạng của mình, cắn môi, cố ý hỏi: “Anh hỏi về pháo hoa, hay là về nụ hôn vừa rồi?” Phó Cẩm Hành nở nụ cười: “Còn biết trêu đùa lại anh, có tiến bộ.” Cô giơ tay véo eo hắn, có chút xấu hổ.



“Đều thích hết.” Thấy Phó Cẩm Hành vì sợ buồn nên không thể không đầu hàng, lúc này Mạnh Tri Ngư mới híp mắt lại, nói thật



Đúng vậy, chỉ cần là điều hắn làm, cô đều thích cả, vô cùng thích



Pháo hoa tiếp tục bắn trong bốn mươi lăm phút, rất nhiều người dân trong thành phố không rõ là chuyện gì, còn tưởng là đang tổ chức lễ hội pháo hoa gì đó, sôi nổi đăng ảnh và video lên mạng



Cuối cùng, sau khi màn pháo hoa kết thúc, mới có người biết chuyện, nói đây là món quà nhân vật thần bí nào đó đặc biệt chuẩn bị cho vợ mình, chúc mừng cô ấy đã thắng ngay từ trận đầu.



Người có khả năng kinh tế, có khả năng sắp xếp chuẩn bị như vậy, ở Trung Hải cũng không nhiều



Liên hệ đến mấy chữ “thắng ngay từ trận đầu”, mọi người nhanh chóng đoán được, nhất định là do Phó Cẩm Hành làm



Không ngờ cô Phó biến mất hơn một năm, mà tình cảm của hai người vẫn mặn nồng như thế, thật đúng là tát thẳng vào mặt mấy kẻ đang ngấm ngầm mưu toan



Tin tức về màn pháo hoa vẫn còn treo ở trên mạng, lại có paparazzi chụp được cảnh vợ chồng Phó Cẩm Hành ôm hôn nhau thắm thiết ở giao lộ



Cũng không phải do bọn họ may mắn, mà cái giao lộ kia là đường bắt buộc phải đi qua nếu muốn đến Đại viện nhà họ Hà, tối nay truyền hình trực tiếp ở chỗ đó, có paparazzi mai phục gần đây, không có gì là lạ cả



“Cho nên, anh là cố ý để cho bọn họ chụp được?” Sau khi tắm rửa xong, Mạnh Tri Ngư vừa cầm lấy điện thoại liền thấy ngay ảnh mình



May mà Phó Cẩm Hành bảo vệ cô rất tốt, chỉ lộ ra bóng lưng của cô mà thôi.



Nhưng nhìn qua cũng biết là có, sẽ không nhận nhầm thành người khác.



Nghe vậy, Phó Cẩm Hành đang dựa ở đầu giường đợi cô cong khóe miệng lên, vẫy tay với cô, kiêu ngạo trả lời: “Ân ái cũng sẽ bị nghiện đấy.” Mạnh Tri Ngư vứt điện thoại xuống, không hề dè dặt, chủ động nhào vào người đàn ông trước mặt, đè lên người hắn, để hắn cảm nhận được sự nhiệt tình của mình.



“Khụ khụ..



em muốn đè chết anh à...” Phó Cẩm Hành giả vờ ho



“Nói linh tinh, nửa tháng gần đây em gầy đi mất hai cân rưỡi đấy!”



Mạnh Tri Ngư dùng cả tay cả chân trèo lên, tức giận bất bình nói



Không một người phụ nữ nào có thể chịu đựng người khác nói xa nói gần là mình béo cả!



Cô cũng không ngoại lệ!



Huống hồ, cố cơ bản không béo!



“Ha ha, quả nhiên!”



Phó Cẩm Hành chỉ đợi mỗi câu này, hắn luôn lo lắng cho sức khỏe của cô, muốn vỗ béo cô còn không kịp, huống gì là gầy?



“Anh kiểm tra xem, xem có phải bộ phận quan trọng đã co lại rồi không, hừ...” Hắn kéo chăn qua, phủ lên hai người



Sau khi xong chuyện, nhìn vẻ mặt xinh đẹp của Mạnh Tri Ngư lúc ngủ, Phó Cẩm Hành hôn lên trán cô một cái.



Xử lý sạch sẽ cho cô xong, hắn mặc lại quần áo, đứng dậy đi qua phòng sách



Mặc dù bề ngoài Phó Cẩm Hành vẫn tỏ ra bình thường, nhưng hắn lại âm thầm tra được rất nhiều tin tức.



Khoảng thời gian gần đây Minh Duệ Viễn đều bị nhốt trong trại tạm giam, vẫn chưa có ngày ra tòa chính xác, vì vậy trước khi đến lúc đấy, cậu ta đều sẽ ở chỗ đó



Minh Duệ Tư không từ bỏ bất cứ cơ hội nào để cứu cậu ta ra ngoài, vẫn không ngừng chạy vạy khắp nơi



Đáng tiếc, Phó Cẩm Hành đã chính miệng nói, thế nên không ai dám giúp “hắn” cả.



“Gửi video qua đây.” Phó Cẩm Hành ngồi xuống trước máy tính, gọi một cuộc điện thoại



Ngay sau đó, trên màn hình liền xuất hiện một đoạn video đã được cắt nối biên tập qua.



Trên màn hình là Trương Tử Hân đang gọi điện thoại, chỉ thấy cô ta đi tới cửa, mở cửa phòng, lại cầm một hộp quà từ bên ngoài vào



Đoạn video này được ghi lại vào lúc Trương Tử Hân nói chuyện điện thoại với A Hải ngày hôm đó



“Máy quay là do trợ lý của cô ta lắp đặt, vị trí rất bí mật, cô ta không phát hiện ra.” Thuộc hạ của Phó Cẩm Hành nói



“Ừm, có tra được lịch sử ghi chép về cuộc điện thoại của cô ta không?” Phó Cẩm Hành nhấp chuột, xem đi xem lại nhiều lần, cau mày hỏi



“Bị người khác xóa sạch trước rồi, nhưng không phải do Trương Tử Hân làm, tôi đoán, hẳn là người đã gọi điện thoại cho cô ta làm, xử trí rất nhanh nhẹn, tuyệt đối không phải là lính mới.” “Đợi đã.” Phó Cẩm Hành đột nhiên phóng lớn hình ảnh, nhìn thấy bên trong hộp quà có tên một nhãn hiệu, hắn nhận ra nhãn hiệu đó



“Đến cửa hàng nghe ngóng một chút sẽ biết thôi, lượng tiêu thụ loại sản phẩm này ở trong nước cũng rất có hạn.”



Hắn đọc một cái tên rồi cúp điện thoại.



Chỉ có đàn ông mới không để ý đến mấy nhãn hiệu đồ trang sức, nếu không sẽ không để lại manh mối rõ ràng như thế



Điều này chứng minh người âm thầm liên lạc với Trương Tử Hân là một người đàn ông mới đúng, hơn nữa, còn là một người đàn ông không có chút nhạy cảm nào với đồ thời thượng



Trong đầu Phó Cẩm Hành đã xuất hiện một người rất có khả năng đó.



Sẩm tối ngày hôm sau, Mạnh Tri Ngư mới đón Tân Tân từ trường học về, vừa vào đến nhà đã nhận được điện thoại Triệu Tuyết Lệ gọi tới



“Xảy ra chuyện rồi! Tiêu Tụng nhập viện! Bị dị ứng đồ ăn cấp tính!” Cô ấy thở hổn hển nói, hình như đang đi trên đường



Tiêu Tụng chính là anh chàng đẹp trai rất được yêu thích trước đó, cũng là một nghệ sĩ toàn năng mà công ty quản lý của cậu ta đang dự định nửa năm sau sẽ ra mắt công chúng, nghe nói cậu ta biết hát biết nhảy, nhan sắc càng say mê lòng người.



“Em đang ở đâu?”



Mạnh Tri Ngư lập tức hỏi



Quả nhiên là Triệu Tuyết Lệ vừa tới bệnh viện, đang chạy tới phòng bệnh của Tiêu Tụng



“Chị sẽ đến ngay, em ổn định tình hình trước, đừng để phóng viên vào!” Cô để điện thoại xuống, thậm chí còn chưa bước vào nhà, dặn dò Tân Tân phải chăm chỉ làm bài tập, sau đó cô lại lập tức ngồi lên xe, bảo tài xế đưa mình đến bệnh viện



“Đang yên đang lành sao lại bị dị ứng đồ ăn?” Đến bệnh viện, Mạnh Tri Ngư thấy ngay Triệu Tuyết Lệ đã đến từ trước, muốn làm rõ mọi chuyện.



“Từ nhỏ Tiêu Tụng đã bị dị ứng với lạc, vì vậy chỉ cần thứ gì có chứa lạc, cậu ta sẽ không thể động vào



Chiều nay, cậu ta luôn luyện nhảy, sau đó vì quá đói, bảo nhân viên công ty đi mua giúp một cái sandwich, ai ngờ vừa ăn xong



đã...”



Triệu Tuyết Lệ cũng vừa mới biết rõ, cuống đến độ xoay vòng vòng



“Sandwich? Theo lý mà nói, bình thường trong sandwich sẽ không có lạc mới đúng.” Mạnh Tri Ngư nhìn về phía phòng bệnh, chỉ thấy Tiêu Tụng sắc mặt trắng bệch nằm trên giường, vừa mới bị rửa dạ dày, tình hình vẫn không lạc quan lắm.



Chuyện dị ứng này, tuy nhỏ mà lớn.



Rất nhiều người cảm thấy không sao cả, thậm chí còn cho rằng chỉ cần ăn mấy lần, cơ thể sẽ thích ứng rồi sẽ không bị dị ứng nữa.



Nhưng suy nghĩ đó là hoàn toàn sai lầm.



Dị ứng nghiêm trọng có thể dẫn đến bị sốc, thậm chí là tử vong



“Không sai, chuyện này rất kỳ lạ



Lúc Tiêu Tụng được xe cấp cứu đưa đến đây đã bị sốc rồi, bác sĩ cũng nói hàm lượng lạc mà cậu ta hấp thu vào người cũng không thấp, không thể chỉ đơn giản là ăn nhầm được.” Triệu Tuyết Lệ hạ thấp giọng nói bên tai Mạnh Tri Ngư.



Sự việc gần như đã sáng tỏ, đây không phải là sự cố ngoài ý muốn, mà là có người cố ý gây ra.



Biết rõ Tiêu Tụng bị dị ứng với lạc, còn để cậu ta ăn đồ ăn có chứa một lượng lạc lớn, đây tuyệt đối không phải trò đùa dai, mà có dính líu đến mưu sát rồi.




Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom