Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1737 - Chương 1737
Chương 1737TRÀO LƯU MỚI CỦA GIỚI SĨ TỘC
Trong lòng hoài nghi, nhưng Tuệ Quân lại không nói gì thêm.
Cô cẩn thận nghiên cứu những phương pháp bí truyền mà mình đã mua, phát hiện những biện pháp dưỡng nhan này hơi liên quan tới phương pháp hiện có, phụ liệu thêm vào cũng là đồ tốt có thể tẩm bổ sức khỏe, sau khi sử dụng, dù không có lợi cho sức khỏe thì cũng chẳng có gì xấu, có thể thử một lần để xem công hiệu. Điểm mấu chốt hơn nữa là Tuệ Quân nhìn thấy cơ hội kinh doanh cực lớn ở đây, nếu có thể làm tốt thì sự nghiệp chắc chắn sẽ phất lên rất nhanh.
Ngọc trai sông rẻ như vậy, còn con người... dù là nam hay nữ đều có nhu cầu theo đuổi cái đẹp, không sợ không buôn bán được.
Mọi người không thấy năm đó vì sao ngũ thạch tán lại lưu hành rộng rãi à?
Chẳng phải vì thứ này có thể “cường thân kiện thể”, làm người ta trắng trẻo hơn sao?
Cái này gọi là da trắng che trăm điểm xấu, sau khi trắng đẹp rồi, điểm nhan sắc sẽ lập tức tăng lên vài điểm.
Cũng vì làm quan có dính líu đến nhan sắc nên người có nhu cầu dưỡng trắng làm đẹp sẽ càng tăng lên rất nhiều.
Chuyện làm đẹp dưỡng trắng không chỉ có phụ nữ theo đuổi mà cánh đàn ông cũng rất chú trọng, chỉ hận không thể tăng thêm nhan sắc của mình.
Nếu mặt nạ này thật sự hữu dụng thì không lo không có nguồn tiêu thụ.
Cơ hội chỉ dành cho những người có đầu óc và có sự chuẩn bị, nếu Tuệ Quân nắm bắt được thì sẽ kiếm được món hời lớn.
Dựa vào dây chuyền sản xuất ngọc trai sông này để cho dân chúng mưu sinh và cũng để làm giàu cho bản thân.
Trong đó, người đầu tiên nếm được mật ngọt chính là gia đình của hai cô gái đi lượm ngọc.
Xem tới đây thì hầu như ai cũng nhận ra hai cô gái đi lượm ngọc này đều là cá muối trong kênh livestream của Khương Bồng Cơ.
Một người tới sớm hơn một chút, nguyên chủ xuống nước lượm ngọc bị rong quấn chân, suýt chút nữa bị chết đuối, sau khi được cứu lên bờ, Âu hoàng của livestream tỉnh lại thút thít nói mình được quỷ núi báo mộng, truyền thụ cho người nhặt ngọc biết cách nuôi cấy trai sông. Trùng hợp là ở hiện thực, vị Âu hoàng này là người nuôi trai nước ngọt, nghe nói cha người ta có mấy cái mỏ, cô ta nuôi trai thất bại thì vẫn có thể trở về nhà thừa kế gia sản vài tỷ.
Một Âu hoàng khác tới trễ hơn một chút, cách Âu hoàng trước hơn một năm rưỡi.
Người ta cũng là cô gái lượm ngọc, chẳng qua là nam xuyên vào nữ thôi.
Mặc dù là một người đàn ông chân chính nhưng cũng là một sinh viên đại học - một lập trình viên tương lai sống rất có kế hoạch và tỉ mỉ.
Vị Âu hoàng này mỗi ngày tốn hai giờ để chăm sóc da, móng tay lúc nào cũng được cắt tỉa sạch sẽ. Nói theo lời của Âu hoàng thì khi anh ta dùng mũi để nhìn người, người ta sẽ nhìn thấy lỗ mũi nhỏ tinh xảo của anh ta, vì lông mũi lộn xộn kia lúc nào cũng được anh ta cắt tỉa sạch sẽ.
Nếu nói đến các loại đồ trang điểm và kỹ thuật trang điểm thì anh ta thuộc như lòng bàn tay, kỹ thuật trang điểm của anh còn khiến phụ nữ phải cảm thấy xấu hổ.
Theo những gì Âu hoàng tiết lộ thì người ta còn có một tài khoản cả trăm nghìn fan theo dõi, khả năng trang điểm có thể bẻ cong vô số chàng trai thành phụ nữ.
Khi xuyên vào cơ thể của cô gái lượm ngọc này, Âu hoàng không thể nào chấp nhận nổi.
Hãy nhìn cặp lông mày lộn xộn này, nhìn gương mặt vàng vọt thô ráp này, nhìn lỗ mũi vừa bè vừa tẹt vừa đầy dầu này, mụn đầu đen lít nhít, lỗ chân lông thì lại to... Những nốt mụn đã mọc lâu trên mặt, vừa há miệng là cảm thấy cao răng tích lại giữa từng chân răng dày cộp, nói chuyện thì mang theo mùi hôi miệng... Điều tuyệt vọng hơn là, sáng nào cô này cũng ăn rau cần và tỏi nên miệng càng hôi hơn nữa.
Âu hoàng vừa soi mình trong nước đã buồn nôn đến mức nổi hết da gà, chấn động mà ngã dập xuống đất.
Anh ta không biết mình nên lấy cao răng trước hay súc miệng trước hay rửa mặt trước đây...
Bình thường vào lúc này, có lẽ anh ta đang ngồi trong phòng ngủ đắp mặt nạ nghỉ ngơi, còn cái nơi rách nát này cái gì cũng chẳng có, chỉ có thể dùng bột ngọc trai thay thế.
[Mấy người muốn xuyên không về cổ đại kia chắc đầu óc có vấn đề cả rồi.]
Âu hoàng không hề che giấu sự ghét bỏ của mình, đúng lúc Tuệ Quân cử người âm thầm điều tra nghe ngóng người có phương pháp bí truyền, vậy là anh ta đưa cách làm mặt nạ bột ngọc trai lên, gắn cho cái tên “Phương thuốc bí truyền cung đình Đại Hạ” để kiếm một khoản lớn, cầm lấy số tiền kia mua mua mua, để lại một ít cho nguyên chủ rồi thắng lợi trở về. Âu hoàng kiếm được số tiền đó nên những thứ anh ta mua được đều thuộc về anh ta.
[Đáng tiếc không có cây đu đủ, nếu không còn có thể giúp to ngực nữa, cô nàng này về sau có con, không biết đủ sữa không đây?]
Trong mắt người ngoài, chuyến du lịch xuyên không này của Âu hoàng tương đối thoải mái, bản thân anh ta lại đưa ra nhận xét rất tệ cho trải nghiệm lần này trên diễn đàn.
Đã xuyên không thành con gái thì cũng tạm chấp nhận đi, con đường sự nghiệp thì nghèo nàn, da dẻ thô ráp vàng vọt, mặt đầy mụn, răng thì toàn cao răng, miệng còn có mùi hôi nữa...
Những trải nghiệm quá tệ!!!
Đúng như dự liệu, vị Âu hoàng một mình một kiểu này tức giận, viết một giáo trình làm đẹp, số người xem giáo trình này tăng cao khiến số fan hâm mộ vượt trên mười triệu người.
Có vài người nói đùa Âu hoàng rằng hãy tiếp tục là một chàng công tử chau chuốt là được, đừng có đi làm mấy anh lập trình viên tương lai chắc chắn sẽ đầu trọc làm gì.
Anh ta không thấy kênh livestream của Streamer thỉnh thoảng lại bùng nổ, nổ đến mức suýt chút nữa làm sập server của diễn đàn à?
Mười mấy năm trôi qua, số lập trình viên tế trời có thể dạo quanh địa cầu ba vòng rưỡi!
Vì có hai Âu hoàng cộng thêm đầu óc buôn bán của Tuệ Quân, mặt nạ bột ngọc trai này cực sốt trong giới sĩ tộc, các quý nữ phu nhân sĩ tộc thi nhau mua, các danh sĩ sĩ tử cũng khen ngợi không dứt. Phải nói là những người bây giờ đúng là có tinh thần yêu cái đẹp đến tận xương tận tủy, vì để trắng đẹp, họ thậm chí còn dùng bột chì bôi lên mặt, không ít đồ trang điểm đều có hàm lượng kim loại nặng siêu lớn, dùng nhiều mà không sợ bị ngộ độc chì sao?
Hơn mười năm trước, trong giới sĩ tộc lưu hành việc dùng ngũ thạch tán, bây giờ thì lại lưu hành mặt nạ.
Chỉ cần nghĩ đến chuyện một nhóm danh sĩ mang mặt nạ ngọc trai trên mặt đánh đàn, ngâm thơ, vẽ tranh là cảm thấy thú vị rồi. Vietwriter.vn
Tôn Văn lão gia là một thành viên trong quân đoàn dưỡng sinh, dưỡng nhan luôn là trọng tâm bảo dưỡng của ông trong những năm gần đây.
Bây giờ, cuối cùng ông đã truyền liều thuốc này cho cháu trai.
Tôn Lan nhìn gương mặt Phong Nghi với vẻ ghen tị, tuổi tác hai người họ không chênh lệch quá nhiều, đều là những chàng trai tuổi thiếu niên, sao Tôn Lan thì phơi nắng đen, lại còn nổi mấy cái mụn đáng ghét, còn mặt mũi Phong Nghi thì trắng nõn như ngọc, da dẻ bóng loáng, da thịt trắng đến mức gần như trong suốt cơ chứ?
Tôn Lan nhìn vị huynh đệ trước mặt cúi đầu cong lưng, khắc khổ dụng công thì không kìm được nhét cho cậu một viên thuốc dưỡng nhan.
“Huynh lấy một viên nhé?”
Phong Nghi cười nhạt: “Không đâu, ta không thích những thứ này lắm, ta không cần dùng.”
Không cần dùng...
Không cần...
Dùng...
Ba chữ này không ngừng vang vọng trong tai Tôn Lan, càng đả kích sự tự ti trong lòng cậu.
“Gương mặt của đàn ông cũng quan trọng lắm...” Tôn Lan nói: “Nha đầu Trường Sinh kia rất mê cái đẹp...”
Phong Nghi cười hỏi lại: “Vậy nhan sắc này của ta chưa đủ đẹp à?”
Tôn Lan: “...”
Hay cho một kẻ mặt dày vô sỉ!!
Trò chuyện một lúc, cả hai vẫn tranh thủ thời gian ôn bài vở.
Bọn họ đã học ở thư viện Kim Lân nhiều năm, biết rõ bài tập của thư viện cao thâm cỡ nào, hai năm nay, những tài liệu giảng dạy được gửi tới nhiều hơn gấp bội, không ngừng được sửa chữa và tái bản, cho dù hai người bọn họ đều cố gắng nhưng việc vặt trong quân quá nhiều, việc học không thể nào theo kịp các đồng môn ngày nào cũng được những danh sư trong thư viện dạy bảo và nghiêm túc học hành. Họ không mong có thể đứng đầu, chỉ cần thành tích đừng thảm quá...
Ngươi giám sát ta, ta giám sát ngươi.
Hai người vùi đầu học tập giống như sắp thi đại học vậy, ngoài đi ngủ rửa mặt ăn cơm ra, những thời gian khác chủ yếu là cực khổ học tập.
Đi đường hơn một tháng trời, cuối cùng đoàn người cũng đến được Hoàn Châu.
Phong Nghi nhìn thành trì nguy nga mà trong lòng bùi ngùi không thôi.
Cậu mong được gặp người thân trong thành, đồng thời lại lo lắng kết quả kỳ thi sát hạch của mình ở thư viện sẽ khiến phu tử thất vọng.
“A Lan, sao huynh run vậy, lạnh lắm à?”
Tôn Lan hít sâu rồi lại hít sâu, căng thẳng đến mức run tay.
“Dung Lễ, huynh nhìn xem có phải ta đã trắng lên nhiều rồi không?”
Phong Nghi: “...”
Trong lòng hoài nghi, nhưng Tuệ Quân lại không nói gì thêm.
Cô cẩn thận nghiên cứu những phương pháp bí truyền mà mình đã mua, phát hiện những biện pháp dưỡng nhan này hơi liên quan tới phương pháp hiện có, phụ liệu thêm vào cũng là đồ tốt có thể tẩm bổ sức khỏe, sau khi sử dụng, dù không có lợi cho sức khỏe thì cũng chẳng có gì xấu, có thể thử một lần để xem công hiệu. Điểm mấu chốt hơn nữa là Tuệ Quân nhìn thấy cơ hội kinh doanh cực lớn ở đây, nếu có thể làm tốt thì sự nghiệp chắc chắn sẽ phất lên rất nhanh.
Ngọc trai sông rẻ như vậy, còn con người... dù là nam hay nữ đều có nhu cầu theo đuổi cái đẹp, không sợ không buôn bán được.
Mọi người không thấy năm đó vì sao ngũ thạch tán lại lưu hành rộng rãi à?
Chẳng phải vì thứ này có thể “cường thân kiện thể”, làm người ta trắng trẻo hơn sao?
Cái này gọi là da trắng che trăm điểm xấu, sau khi trắng đẹp rồi, điểm nhan sắc sẽ lập tức tăng lên vài điểm.
Cũng vì làm quan có dính líu đến nhan sắc nên người có nhu cầu dưỡng trắng làm đẹp sẽ càng tăng lên rất nhiều.
Chuyện làm đẹp dưỡng trắng không chỉ có phụ nữ theo đuổi mà cánh đàn ông cũng rất chú trọng, chỉ hận không thể tăng thêm nhan sắc của mình.
Nếu mặt nạ này thật sự hữu dụng thì không lo không có nguồn tiêu thụ.
Cơ hội chỉ dành cho những người có đầu óc và có sự chuẩn bị, nếu Tuệ Quân nắm bắt được thì sẽ kiếm được món hời lớn.
Dựa vào dây chuyền sản xuất ngọc trai sông này để cho dân chúng mưu sinh và cũng để làm giàu cho bản thân.
Trong đó, người đầu tiên nếm được mật ngọt chính là gia đình của hai cô gái đi lượm ngọc.
Xem tới đây thì hầu như ai cũng nhận ra hai cô gái đi lượm ngọc này đều là cá muối trong kênh livestream của Khương Bồng Cơ.
Một người tới sớm hơn một chút, nguyên chủ xuống nước lượm ngọc bị rong quấn chân, suýt chút nữa bị chết đuối, sau khi được cứu lên bờ, Âu hoàng của livestream tỉnh lại thút thít nói mình được quỷ núi báo mộng, truyền thụ cho người nhặt ngọc biết cách nuôi cấy trai sông. Trùng hợp là ở hiện thực, vị Âu hoàng này là người nuôi trai nước ngọt, nghe nói cha người ta có mấy cái mỏ, cô ta nuôi trai thất bại thì vẫn có thể trở về nhà thừa kế gia sản vài tỷ.
Một Âu hoàng khác tới trễ hơn một chút, cách Âu hoàng trước hơn một năm rưỡi.
Người ta cũng là cô gái lượm ngọc, chẳng qua là nam xuyên vào nữ thôi.
Mặc dù là một người đàn ông chân chính nhưng cũng là một sinh viên đại học - một lập trình viên tương lai sống rất có kế hoạch và tỉ mỉ.
Vị Âu hoàng này mỗi ngày tốn hai giờ để chăm sóc da, móng tay lúc nào cũng được cắt tỉa sạch sẽ. Nói theo lời của Âu hoàng thì khi anh ta dùng mũi để nhìn người, người ta sẽ nhìn thấy lỗ mũi nhỏ tinh xảo của anh ta, vì lông mũi lộn xộn kia lúc nào cũng được anh ta cắt tỉa sạch sẽ.
Nếu nói đến các loại đồ trang điểm và kỹ thuật trang điểm thì anh ta thuộc như lòng bàn tay, kỹ thuật trang điểm của anh còn khiến phụ nữ phải cảm thấy xấu hổ.
Theo những gì Âu hoàng tiết lộ thì người ta còn có một tài khoản cả trăm nghìn fan theo dõi, khả năng trang điểm có thể bẻ cong vô số chàng trai thành phụ nữ.
Khi xuyên vào cơ thể của cô gái lượm ngọc này, Âu hoàng không thể nào chấp nhận nổi.
Hãy nhìn cặp lông mày lộn xộn này, nhìn gương mặt vàng vọt thô ráp này, nhìn lỗ mũi vừa bè vừa tẹt vừa đầy dầu này, mụn đầu đen lít nhít, lỗ chân lông thì lại to... Những nốt mụn đã mọc lâu trên mặt, vừa há miệng là cảm thấy cao răng tích lại giữa từng chân răng dày cộp, nói chuyện thì mang theo mùi hôi miệng... Điều tuyệt vọng hơn là, sáng nào cô này cũng ăn rau cần và tỏi nên miệng càng hôi hơn nữa.
Âu hoàng vừa soi mình trong nước đã buồn nôn đến mức nổi hết da gà, chấn động mà ngã dập xuống đất.
Anh ta không biết mình nên lấy cao răng trước hay súc miệng trước hay rửa mặt trước đây...
Bình thường vào lúc này, có lẽ anh ta đang ngồi trong phòng ngủ đắp mặt nạ nghỉ ngơi, còn cái nơi rách nát này cái gì cũng chẳng có, chỉ có thể dùng bột ngọc trai thay thế.
[Mấy người muốn xuyên không về cổ đại kia chắc đầu óc có vấn đề cả rồi.]
Âu hoàng không hề che giấu sự ghét bỏ của mình, đúng lúc Tuệ Quân cử người âm thầm điều tra nghe ngóng người có phương pháp bí truyền, vậy là anh ta đưa cách làm mặt nạ bột ngọc trai lên, gắn cho cái tên “Phương thuốc bí truyền cung đình Đại Hạ” để kiếm một khoản lớn, cầm lấy số tiền kia mua mua mua, để lại một ít cho nguyên chủ rồi thắng lợi trở về. Âu hoàng kiếm được số tiền đó nên những thứ anh ta mua được đều thuộc về anh ta.
[Đáng tiếc không có cây đu đủ, nếu không còn có thể giúp to ngực nữa, cô nàng này về sau có con, không biết đủ sữa không đây?]
Trong mắt người ngoài, chuyến du lịch xuyên không này của Âu hoàng tương đối thoải mái, bản thân anh ta lại đưa ra nhận xét rất tệ cho trải nghiệm lần này trên diễn đàn.
Đã xuyên không thành con gái thì cũng tạm chấp nhận đi, con đường sự nghiệp thì nghèo nàn, da dẻ thô ráp vàng vọt, mặt đầy mụn, răng thì toàn cao răng, miệng còn có mùi hôi nữa...
Những trải nghiệm quá tệ!!!
Đúng như dự liệu, vị Âu hoàng một mình một kiểu này tức giận, viết một giáo trình làm đẹp, số người xem giáo trình này tăng cao khiến số fan hâm mộ vượt trên mười triệu người.
Có vài người nói đùa Âu hoàng rằng hãy tiếp tục là một chàng công tử chau chuốt là được, đừng có đi làm mấy anh lập trình viên tương lai chắc chắn sẽ đầu trọc làm gì.
Anh ta không thấy kênh livestream của Streamer thỉnh thoảng lại bùng nổ, nổ đến mức suýt chút nữa làm sập server của diễn đàn à?
Mười mấy năm trôi qua, số lập trình viên tế trời có thể dạo quanh địa cầu ba vòng rưỡi!
Vì có hai Âu hoàng cộng thêm đầu óc buôn bán của Tuệ Quân, mặt nạ bột ngọc trai này cực sốt trong giới sĩ tộc, các quý nữ phu nhân sĩ tộc thi nhau mua, các danh sĩ sĩ tử cũng khen ngợi không dứt. Phải nói là những người bây giờ đúng là có tinh thần yêu cái đẹp đến tận xương tận tủy, vì để trắng đẹp, họ thậm chí còn dùng bột chì bôi lên mặt, không ít đồ trang điểm đều có hàm lượng kim loại nặng siêu lớn, dùng nhiều mà không sợ bị ngộ độc chì sao?
Hơn mười năm trước, trong giới sĩ tộc lưu hành việc dùng ngũ thạch tán, bây giờ thì lại lưu hành mặt nạ.
Chỉ cần nghĩ đến chuyện một nhóm danh sĩ mang mặt nạ ngọc trai trên mặt đánh đàn, ngâm thơ, vẽ tranh là cảm thấy thú vị rồi. Vietwriter.vn
Tôn Văn lão gia là một thành viên trong quân đoàn dưỡng sinh, dưỡng nhan luôn là trọng tâm bảo dưỡng của ông trong những năm gần đây.
Bây giờ, cuối cùng ông đã truyền liều thuốc này cho cháu trai.
Tôn Lan nhìn gương mặt Phong Nghi với vẻ ghen tị, tuổi tác hai người họ không chênh lệch quá nhiều, đều là những chàng trai tuổi thiếu niên, sao Tôn Lan thì phơi nắng đen, lại còn nổi mấy cái mụn đáng ghét, còn mặt mũi Phong Nghi thì trắng nõn như ngọc, da dẻ bóng loáng, da thịt trắng đến mức gần như trong suốt cơ chứ?
Tôn Lan nhìn vị huynh đệ trước mặt cúi đầu cong lưng, khắc khổ dụng công thì không kìm được nhét cho cậu một viên thuốc dưỡng nhan.
“Huynh lấy một viên nhé?”
Phong Nghi cười nhạt: “Không đâu, ta không thích những thứ này lắm, ta không cần dùng.”
Không cần dùng...
Không cần...
Dùng...
Ba chữ này không ngừng vang vọng trong tai Tôn Lan, càng đả kích sự tự ti trong lòng cậu.
“Gương mặt của đàn ông cũng quan trọng lắm...” Tôn Lan nói: “Nha đầu Trường Sinh kia rất mê cái đẹp...”
Phong Nghi cười hỏi lại: “Vậy nhan sắc này của ta chưa đủ đẹp à?”
Tôn Lan: “...”
Hay cho một kẻ mặt dày vô sỉ!!
Trò chuyện một lúc, cả hai vẫn tranh thủ thời gian ôn bài vở.
Bọn họ đã học ở thư viện Kim Lân nhiều năm, biết rõ bài tập của thư viện cao thâm cỡ nào, hai năm nay, những tài liệu giảng dạy được gửi tới nhiều hơn gấp bội, không ngừng được sửa chữa và tái bản, cho dù hai người bọn họ đều cố gắng nhưng việc vặt trong quân quá nhiều, việc học không thể nào theo kịp các đồng môn ngày nào cũng được những danh sư trong thư viện dạy bảo và nghiêm túc học hành. Họ không mong có thể đứng đầu, chỉ cần thành tích đừng thảm quá...
Ngươi giám sát ta, ta giám sát ngươi.
Hai người vùi đầu học tập giống như sắp thi đại học vậy, ngoài đi ngủ rửa mặt ăn cơm ra, những thời gian khác chủ yếu là cực khổ học tập.
Đi đường hơn một tháng trời, cuối cùng đoàn người cũng đến được Hoàn Châu.
Phong Nghi nhìn thành trì nguy nga mà trong lòng bùi ngùi không thôi.
Cậu mong được gặp người thân trong thành, đồng thời lại lo lắng kết quả kỳ thi sát hạch của mình ở thư viện sẽ khiến phu tử thất vọng.
“A Lan, sao huynh run vậy, lạnh lắm à?”
Tôn Lan hít sâu rồi lại hít sâu, căng thẳng đến mức run tay.
“Dung Lễ, huynh nhìn xem có phải ta đã trắng lên nhiều rồi không?”
Phong Nghi: “...”
Bình luận facebook