Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 14 79
Chương 1479:
Tuy nhiên, loại đẹp trai này không phải như kiểu trai trẻ non tơ, mà là vẻ đẹp trai của một anh chàng cứng như thép.
Vóc dáng Dương Tiêu khỏi phải bàn, công thêm bộ đô vest cho thây khía cạnh nam tính của người đàn ông một cách sinh động và sông động.
Nhìn mình trong gương, Dương Tiêu không khỏi cảm thán, thật đúng là người đẹp vì lụa, ngựa đẹp vì yên!
Bình thường anh không đi làm, mặc quân áo rộng, rât hiễm khi mặc vest như thê này.
Dương Tiêu nhìn Đường Mộc Tuyết đang hơi sững sờ: “Có đẹp không?”
“Đẹp… đẹp! Rất bổ mắt!” Đường Mộc Tuyết tỉnh táo lại hai má xuất hiện nét ửng hồng.
Lần đầu tiên cô phát hiện ra dáng người của Dương Tiêu thậm chí còn hơn hắn một sô người mẫu nam.
Sau khi mua bộ đồ Versace này, Đường Mộc Tuyệt nói với Dương Tiêu: “Chờ một lát!”
Sau đó, Đường Mộc Tuyết bước đến khu trang sức.
Không lâu sau, Đường Mộc Tuyết bước ra với một hộp quà tinh xảo trên tay.
“Đã chọn quà xong rồi, chúng ta đi thôi!” Đường Mộc Tuyết nhẹ nhàng nói.
Ra khỏi trung tâm mua sắm, Dương Tiêu lái xe đi về phía khách sạn Thân Đô.
Khách sạn Thần Đô được công nhận là khách sạn năm sao số một của tỉnh Hà Nam, nhiêu ông lón trong nước đên thị sát đã lưu trú tại khách sạn này.
Khách sạn Thần Đô nằm cạnh một hồ nước ở thành phố Trung Nguyên, xung quanh là những khu biệt thự cao cấp, hai bên đường được trông nhiêu thảm thực vật và hoa cỏ.
Vừa đến nơi, một mùi thơm thoang thoảng của cỏ cây hoa lá xộc vào mũi.
Cách đó không xa có cặp nam nữ đẹp trai xinh gái xúng xính váy cưới chụp ảnh cưới.
Lúc này, Đường Hạo và Miyamoto Masao đã đứng ở cửa khách sạn Thân Đô.
Nhìn chăm chăm vào chiếc Maserati đang dân đi tới, Miyamoto Masao hút một ngụm xì gà trong tay nói nhỏ: “Cậu Đường, đồi thủ của chúng ta đên rồi!”
“Tôi còn tưởng bọn họ ôm đầu chạy trồn như chuột rôi cơ. Đền là tốt, đến là tốt, nêu hai người bọn họ không đên, thì bữa tiệc hôm nay tôi chuẩn bị cho bọn họ chẳng phải sẽ rất lãng phí à2?” Đường Hạo cười âm u.
Vì bữa tiệc này, anh ta đã chuẩn bị cả đêm hôm qua, chờ làm cho Dương Tiêu và Đường Mộc Tuyết mất mặt trong bữa trưa hôm nay.
“Khà khà khà khàit”“
Miyamoto Masao và Đường Hạo nhìn nhau, vẻ ảm đạm bay về phía Dương Tiêu và Đường Mộc Tuyết.
Trận chiến đột kích tập đoàn Tuyết Tiêu chính thức bắt đâu!
Cơn bão đã tới!
Vừa tới cửa khách sạn Thân Đô, Dương Tiêu đã nhìn thây Đường Hạo và Miyamoto Masao đang cười dữ tọn trước cửa khách sạn.
Đường Mộc Tuyết nhíu mày: “Bọn họ đã đên trước!”
Tuy nhiên, loại đẹp trai này không phải như kiểu trai trẻ non tơ, mà là vẻ đẹp trai của một anh chàng cứng như thép.
Vóc dáng Dương Tiêu khỏi phải bàn, công thêm bộ đô vest cho thây khía cạnh nam tính của người đàn ông một cách sinh động và sông động.
Nhìn mình trong gương, Dương Tiêu không khỏi cảm thán, thật đúng là người đẹp vì lụa, ngựa đẹp vì yên!
Bình thường anh không đi làm, mặc quân áo rộng, rât hiễm khi mặc vest như thê này.
Dương Tiêu nhìn Đường Mộc Tuyết đang hơi sững sờ: “Có đẹp không?”
“Đẹp… đẹp! Rất bổ mắt!” Đường Mộc Tuyết tỉnh táo lại hai má xuất hiện nét ửng hồng.
Lần đầu tiên cô phát hiện ra dáng người của Dương Tiêu thậm chí còn hơn hắn một sô người mẫu nam.
Sau khi mua bộ đồ Versace này, Đường Mộc Tuyệt nói với Dương Tiêu: “Chờ một lát!”
Sau đó, Đường Mộc Tuyết bước đến khu trang sức.
Không lâu sau, Đường Mộc Tuyết bước ra với một hộp quà tinh xảo trên tay.
“Đã chọn quà xong rồi, chúng ta đi thôi!” Đường Mộc Tuyết nhẹ nhàng nói.
Ra khỏi trung tâm mua sắm, Dương Tiêu lái xe đi về phía khách sạn Thân Đô.
Khách sạn Thần Đô được công nhận là khách sạn năm sao số một của tỉnh Hà Nam, nhiêu ông lón trong nước đên thị sát đã lưu trú tại khách sạn này.
Khách sạn Thần Đô nằm cạnh một hồ nước ở thành phố Trung Nguyên, xung quanh là những khu biệt thự cao cấp, hai bên đường được trông nhiêu thảm thực vật và hoa cỏ.
Vừa đến nơi, một mùi thơm thoang thoảng của cỏ cây hoa lá xộc vào mũi.
Cách đó không xa có cặp nam nữ đẹp trai xinh gái xúng xính váy cưới chụp ảnh cưới.
Lúc này, Đường Hạo và Miyamoto Masao đã đứng ở cửa khách sạn Thân Đô.
Nhìn chăm chăm vào chiếc Maserati đang dân đi tới, Miyamoto Masao hút một ngụm xì gà trong tay nói nhỏ: “Cậu Đường, đồi thủ của chúng ta đên rồi!”
“Tôi còn tưởng bọn họ ôm đầu chạy trồn như chuột rôi cơ. Đền là tốt, đến là tốt, nêu hai người bọn họ không đên, thì bữa tiệc hôm nay tôi chuẩn bị cho bọn họ chẳng phải sẽ rất lãng phí à2?” Đường Hạo cười âm u.
Vì bữa tiệc này, anh ta đã chuẩn bị cả đêm hôm qua, chờ làm cho Dương Tiêu và Đường Mộc Tuyết mất mặt trong bữa trưa hôm nay.
“Khà khà khà khàit”“
Miyamoto Masao và Đường Hạo nhìn nhau, vẻ ảm đạm bay về phía Dương Tiêu và Đường Mộc Tuyết.
Trận chiến đột kích tập đoàn Tuyết Tiêu chính thức bắt đâu!
Cơn bão đã tới!
Vừa tới cửa khách sạn Thân Đô, Dương Tiêu đã nhìn thây Đường Hạo và Miyamoto Masao đang cười dữ tọn trước cửa khách sạn.
Đường Mộc Tuyết nhíu mày: “Bọn họ đã đên trước!”
Bình luận facebook