Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Hổ Tế - Chương 1520
Người khác không biết sức mạnh của anh, nhưng Thiên Lung: biết rất rõ.
Đến lúc phân vai anh sẽ đóng vai vệ sĩ của Thiên Lung, Thiên Lung gặp nguy hiểm, anh bước lên bảo vệ em là được!” Tô Thiên Lung đắc ý nói.
Dương Tiêu dở khóc dở cười: “Chuyện này không tốt lắm thì phải?”
“Anh không muốn trở thành sứ giả bảo vệ của Thiên. Lung à? Thiên Lung đã nói với đạo diễn rồi, tạm thời không có cách nào thay người. Anh yên tâm, rất nhanh, chỉ mây cảnh thôi ý mài” Gương mặt ‘Tô Thiên Lung xinh đẹp tràn đầy mong đợi.
Dương Tiêu bắt lực chớp mắt: “Thế cũng được!”
Vì đã sắp xếp rõ ràng, hơn nữa anh thật sự yêu quý Tô Thiên Lung, đương nhiên sẽ không từ chối.
“Cô Thiên Lung!” Vừa đến địa điểm quay phim, một người đàn ông trung niên bước tới.
Tô Thiên Lung nhìn về phía người trung niên: “Đạo diễn Lưu, Dương Tiêu, anh trai tôi, trước đó tôi đã nói với ồng rồi đóI”
“Ò? Cậu là diễn viên võ thuật mà cô Thiên,Lung tìm à? Phim của chúng tôi yêu câu cảnh võ thuật rất cao, cậu có đủ năng lực không?” Đạo diễn Lưu hỏi.
Dương Tiêu không Ï hề do dự nói: “Hắn là không có vấn đề gì!”
“Tốt, không được chậm trễ, mau đọc lời thoại đi, chuẩn bị bắm máy!” Đạo diễn Lưu tỉn tưởng vào cái nhìn của Tô Thiên Lung.
“Hả? Nhanh như vậy?” Dương Tiêu kinh ngạc hỏi.
Lần đầu tiên đóng phim, Dương Tiêu chưa có đủ kinh nghiệm.
Đạo diễn Lưu đưa một tờ giấy a4 có ghi vài dòng: “Nhanh đọc đi!”
Dương Tiêu liếc mắt nhìn: “Được, tôi nhớ rồi!”
“Nhanh như vậy?” Đạo diễn Lưu kinh ngạc.
Không có nhiều lời thoại, nhưng cũng có trên trăm chữ, cùng với việc lồng ghép cảnh, vừa nhìn thoáng qua là có thê nhớ, thế nhưng người bình thường không làm được.
DƯ Tiêu gật đầu nói: “Ừm! Có thể rồi!”
“Tốt, thay quần áo, chuẩn bị bắm máy!” Đạo diễn Lưu không do dự nữa.
Tô Thiên Lung làm việc gì cũng thận trọng, đạo diễn Lưu tin tưởng người mà Tô Thiên Lung tìm chắc chắn sẽ không có vân đê.
Ngay lúc Dương Tiêu đang định thay quân áo, một giọng nói khinh thường đột nhiên vang lên: “Có thê rồi? Thật không? Đạo diễn Lưu, không lẽ ông tin lời tên này nói à?”
Trong giây tiệp theo, Vương Tỉnh bước tới với vẻ mặt kiêu ngạo, anh ta nhìn chằm chằm vào Dương Tiêu với vẻ khinh thường cực độ. Như thể lời nói của Dương Tiêu là khoác lác không biệt ngượng.
“Hải! Cậu Vương!” Nhìn thấy Vương Tỉnh tới, đạo diên Lưu ngạc nhiên.
Vương Tỉnh bước tới mắng: “Tên này là bịp bợm giang hồ, chẳng lẽ đạo diễn Lưu không nhận ra?”
Đến lúc phân vai anh sẽ đóng vai vệ sĩ của Thiên Lung, Thiên Lung gặp nguy hiểm, anh bước lên bảo vệ em là được!” Tô Thiên Lung đắc ý nói.
Dương Tiêu dở khóc dở cười: “Chuyện này không tốt lắm thì phải?”
“Anh không muốn trở thành sứ giả bảo vệ của Thiên. Lung à? Thiên Lung đã nói với đạo diễn rồi, tạm thời không có cách nào thay người. Anh yên tâm, rất nhanh, chỉ mây cảnh thôi ý mài” Gương mặt ‘Tô Thiên Lung xinh đẹp tràn đầy mong đợi.
Dương Tiêu bắt lực chớp mắt: “Thế cũng được!”
Vì đã sắp xếp rõ ràng, hơn nữa anh thật sự yêu quý Tô Thiên Lung, đương nhiên sẽ không từ chối.
“Cô Thiên Lung!” Vừa đến địa điểm quay phim, một người đàn ông trung niên bước tới.
Tô Thiên Lung nhìn về phía người trung niên: “Đạo diễn Lưu, Dương Tiêu, anh trai tôi, trước đó tôi đã nói với ồng rồi đóI”
“Ò? Cậu là diễn viên võ thuật mà cô Thiên,Lung tìm à? Phim của chúng tôi yêu câu cảnh võ thuật rất cao, cậu có đủ năng lực không?” Đạo diễn Lưu hỏi.
Dương Tiêu không Ï hề do dự nói: “Hắn là không có vấn đề gì!”
“Tốt, không được chậm trễ, mau đọc lời thoại đi, chuẩn bị bắm máy!” Đạo diễn Lưu tỉn tưởng vào cái nhìn của Tô Thiên Lung.
“Hả? Nhanh như vậy?” Dương Tiêu kinh ngạc hỏi.
Lần đầu tiên đóng phim, Dương Tiêu chưa có đủ kinh nghiệm.
Đạo diễn Lưu đưa một tờ giấy a4 có ghi vài dòng: “Nhanh đọc đi!”
Dương Tiêu liếc mắt nhìn: “Được, tôi nhớ rồi!”
“Nhanh như vậy?” Đạo diễn Lưu kinh ngạc.
Không có nhiều lời thoại, nhưng cũng có trên trăm chữ, cùng với việc lồng ghép cảnh, vừa nhìn thoáng qua là có thê nhớ, thế nhưng người bình thường không làm được.
DƯ Tiêu gật đầu nói: “Ừm! Có thể rồi!”
“Tốt, thay quần áo, chuẩn bị bắm máy!” Đạo diễn Lưu không do dự nữa.
Tô Thiên Lung làm việc gì cũng thận trọng, đạo diễn Lưu tin tưởng người mà Tô Thiên Lung tìm chắc chắn sẽ không có vân đê.
Ngay lúc Dương Tiêu đang định thay quân áo, một giọng nói khinh thường đột nhiên vang lên: “Có thê rồi? Thật không? Đạo diễn Lưu, không lẽ ông tin lời tên này nói à?”
Trong giây tiệp theo, Vương Tỉnh bước tới với vẻ mặt kiêu ngạo, anh ta nhìn chằm chằm vào Dương Tiêu với vẻ khinh thường cực độ. Như thể lời nói của Dương Tiêu là khoác lác không biệt ngượng.
“Hải! Cậu Vương!” Nhìn thấy Vương Tỉnh tới, đạo diên Lưu ngạc nhiên.
Vương Tỉnh bước tới mắng: “Tên này là bịp bợm giang hồ, chẳng lẽ đạo diễn Lưu không nhận ra?”
Bình luận facebook