Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Hổ Tế - Chương 1569
Dương Tiêu nhún vai: “Dương Bân Hàn, tôi không có thời gian nói nhảm với anh, có gì thì nói thăng đi!”
Thấy Dương Tiêu trực tiếp như Vậy, Dương Bân Hàn cũng không lấp liêm, vẻ mặt dữ tợn nói: “Dương Tiêu, không phải cậu vẫn luôn muốn đường đường chính chính lấy lại mọi thứ thuộc về mình sao? Hai mươi ngày nữa, tôi sẽ trở về Đề Đô!”
“Nếu cậu không phải kẻ nhát gan thì chờ tôi trỏ vê!”
Hai mươi ngày? Dương Tiêu cười lắc đâu.
“Dương Bân Hàn, anh thật sự cho rằng tôi nhớ thương vị trí người thừa kê tương lai của nhà họ Dương ở Đế Đô sao? Nếu là như thê thì anh thật Sự nực cười!”
Anh hiều ý của Dương Bân Hàn khi gọi cuộc gọi video này, không gì khác ngoài việc trì hoãn thời gian, ngăn mình trở về Đề Đô sớm.
Dương Tiêu đã biết Dương Bân Hàn đang dần dần không được bà cụ ở Đê Đô ưu ái yêu chiêu nữa, Dương Bân Hàn sợ mình về Đề Đồ nắm quyền.
Nhưng, chuyện nắm giữ quyền lực này, Dương Tiêu thật sự quan tâm sao?
Anh là ai?
Thế nhưng, anh Dương Tiêu là thần chết, anh Dương Tiêu là Long chủ tối cao, lẽ nào lại quan tâm đến địa vị người thừa kế của nhà họ Dương ở Đề Đô?
Sở dĩ Dương Tiêu muốn trở về Đề Đô là khiến những kẻ đã đuồi anh hồi đó phải cúi đâu nịnh bợ anh, đồng thời khiên những kẻ sỉ nhục, xúc phạm mẹ anh phải ăn năn sâu sắc.
Mục đích của anh, chỉ như thế không hơn không kém!
Cả nhà tải app truyện hola đọc tiếp khích lệ nhóm nhé!
“Có giỏi thì chờ tôi trở về!” Dương Bân Hàn lại quát.
Ánh mắt Dương Tiêu lạnh nhạt nói: “Hai mươi ngày, đúng không? Được!
Tôi cho anh hai mươi ngày, hai mươi ngày nữa chúng ta gặp nhau ở Đề.
Đô. Dương Bân Hàn, lần này trở về, tất cả những người hãm hại tôi hồi đó, tất cả những kẻ xúc phạm mẹ tôi hồi đó, đã đến lúc tính số với các người!”
“Tính sổ? Nực cười] Dương Tiêu, hai mươi ngày nữa cậu dám trở về Đề Đô, tôi sẽ lấy mạng của cậu!” Dương Bân Hàn cười dữ tọn.
Dương Tiêu nhẹ nhàng nói: “Vậy thì chờ xem, Dương Bân Hàn, chúc anh sông lâu!”
“Nguyễn rủa tôi chết sớm hả? Hừ!
Đên lúc đó, xem ai trong chúng ta sẽ chết trước!” Đôi mắt của Dương Bân Hàn lóe lên sát khí, anh ta cúp cuộc gọi video với vẻ căm hận.
Sau khi kết thúc video, Đường Mộc Tuyết lo lắng nói: “Dương Tiêu, hai mươi ngày nữa anh thật sự sẽ trở về Đề Đô à?”
“Mộc Tuyết yên tâm, không hoàn toàn năm chắc anh sẽ không dễ dàng đặt chân lên đường về nhà. Anh phải đích thân lây lại những thứ đã mắt.
Đêm đã khuya rồi, Mộc Tuyết nên ngủ sớm thôi!” Dương Tiêu dịu dàng nói.
Nhìn vẻ kiên nghị trong mắt Dương Tiêu, Đường Mộc Tuyết tự nhiên không ngăn cản.
Cô biết đây là cuộc chiến giữa Dương Tiêu và Dương Bân Hàn.
Thấy Dương Tiêu trực tiếp như Vậy, Dương Bân Hàn cũng không lấp liêm, vẻ mặt dữ tợn nói: “Dương Tiêu, không phải cậu vẫn luôn muốn đường đường chính chính lấy lại mọi thứ thuộc về mình sao? Hai mươi ngày nữa, tôi sẽ trở về Đề Đô!”
“Nếu cậu không phải kẻ nhát gan thì chờ tôi trỏ vê!”
Hai mươi ngày? Dương Tiêu cười lắc đâu.
“Dương Bân Hàn, anh thật sự cho rằng tôi nhớ thương vị trí người thừa kê tương lai của nhà họ Dương ở Đế Đô sao? Nếu là như thê thì anh thật Sự nực cười!”
Anh hiều ý của Dương Bân Hàn khi gọi cuộc gọi video này, không gì khác ngoài việc trì hoãn thời gian, ngăn mình trở về Đề Đô sớm.
Dương Tiêu đã biết Dương Bân Hàn đang dần dần không được bà cụ ở Đê Đô ưu ái yêu chiêu nữa, Dương Bân Hàn sợ mình về Đề Đồ nắm quyền.
Nhưng, chuyện nắm giữ quyền lực này, Dương Tiêu thật sự quan tâm sao?
Anh là ai?
Thế nhưng, anh Dương Tiêu là thần chết, anh Dương Tiêu là Long chủ tối cao, lẽ nào lại quan tâm đến địa vị người thừa kế của nhà họ Dương ở Đề Đô?
Sở dĩ Dương Tiêu muốn trở về Đề Đô là khiến những kẻ đã đuồi anh hồi đó phải cúi đâu nịnh bợ anh, đồng thời khiên những kẻ sỉ nhục, xúc phạm mẹ anh phải ăn năn sâu sắc.
Mục đích của anh, chỉ như thế không hơn không kém!
Cả nhà tải app truyện hola đọc tiếp khích lệ nhóm nhé!
“Có giỏi thì chờ tôi trở về!” Dương Bân Hàn lại quát.
Ánh mắt Dương Tiêu lạnh nhạt nói: “Hai mươi ngày, đúng không? Được!
Tôi cho anh hai mươi ngày, hai mươi ngày nữa chúng ta gặp nhau ở Đề.
Đô. Dương Bân Hàn, lần này trở về, tất cả những người hãm hại tôi hồi đó, tất cả những kẻ xúc phạm mẹ tôi hồi đó, đã đến lúc tính số với các người!”
“Tính sổ? Nực cười] Dương Tiêu, hai mươi ngày nữa cậu dám trở về Đề Đô, tôi sẽ lấy mạng của cậu!” Dương Bân Hàn cười dữ tọn.
Dương Tiêu nhẹ nhàng nói: “Vậy thì chờ xem, Dương Bân Hàn, chúc anh sông lâu!”
“Nguyễn rủa tôi chết sớm hả? Hừ!
Đên lúc đó, xem ai trong chúng ta sẽ chết trước!” Đôi mắt của Dương Bân Hàn lóe lên sát khí, anh ta cúp cuộc gọi video với vẻ căm hận.
Sau khi kết thúc video, Đường Mộc Tuyết lo lắng nói: “Dương Tiêu, hai mươi ngày nữa anh thật sự sẽ trở về Đề Đô à?”
“Mộc Tuyết yên tâm, không hoàn toàn năm chắc anh sẽ không dễ dàng đặt chân lên đường về nhà. Anh phải đích thân lây lại những thứ đã mắt.
Đêm đã khuya rồi, Mộc Tuyết nên ngủ sớm thôi!” Dương Tiêu dịu dàng nói.
Nhìn vẻ kiên nghị trong mắt Dương Tiêu, Đường Mộc Tuyết tự nhiên không ngăn cản.
Cô biết đây là cuộc chiến giữa Dương Tiêu và Dương Bân Hàn.
Bình luận facebook