Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Hổ Tế - Chương 1574
Dù là buổi biểu diễn âm nhạc hay buổi biểu diễn, việc tìm người trợ diễn đề nghệ sĩ nhân cơ hội nghỉ ngơi là điều bình thường.
Rốt cuộc, những người bình thường thực sự không thê biểu diễn cường độ cao trong hơn hai tiếng.
Bước vào hiện trường buổi hòa nhạc, Dương Tiêu đã rất kinh ngạc.
Trong hiện trường buổi hoà nhạc to lớn có hơn chục nghìn người. May tòa nhà Trung Nguyên đủ lớn, nêu không thực sự không thê chứa nhiều người như vậy.
Cung Linh Nhi đề nghị Dương Tiêu đợi trong hậu trường, nhưng hậu trường quá nhàm chán, Dương Tiêu yêu câu Cung Lĩnh Nhi thêm một ghế.
Dương Tiêu ngồi ở hàng đầu tiên của khán phòng.
Vừa mới ngồi xuống, một giọng nói bất hòa vang lên: “lên kia, Cung Linh Nhi bị mù à2 Sao lại có thể tìm anh tới giúp?”
Thật trùng hợp, bên cạnh Dương Tiêu lật) Dật đối thủ của Cung Lĩnh Ỉ Bị ánh mắt khinh thường của Hoàng Dật nhìn chằm chăm, Dương Tiêu không khỏi dở khóc dở cười: “Liên quan gì đến anhl”
Dương Tiêu thật sự không thèm quan tâm đên những nhân vật như Hoàng Dật.
Tuổi trẻ hết sức lông bông anh có thể hiểu được, nhưng cậy tài lttfil người Dương Tiêu thật sự không thẻ hiều.
Tôi đâu có quen biết anh, anh làm phiền tôi nhiều lần, đây có phải là có hơi không nói nôi không?
“Hừ! Phôi thai thô kệch không lên nỗi sân khấu!” Hoàng Dật lạnh lùng nói.
Anh ta không chỉ khinh thường Dương Tiêu, mà còn khinh thường cả Cung Linh Nhỉ.
Như anh ta đã nói, hôm nay anh ta tới đây để đập phá hiện trường, những người liên quan ‹ đến Cung Linh Nhỉ đều nằm trong tầm tấn công của Hoàng Dật.
Dương Tiêu cười lắc đầu, không đề ý tới Hoàng Dật nữa.
Con chó cắn bạn, bạn không thể cắn lại chó,. đúng không?
Giờ phút này, trong mắt Dương Tiêu, Hoàng Dật không khác gì con chó điên.
Bảy rưỡi tối buồi biểu diễn bắt đầu đúng giờ.
Ngay sau đó, tại hiện trường to lớn tất cả các ánh sáng tại buôi hòa nhạc bị mò đi, ánh đèn sân khấu trên bục cao chiều vào Cung Linh Nhỉ đang mặc trang phục cô đại của Trung Hoa.
Thầy Cung Linh Nhi cầm sáo ngọc thổi nh tiếng nhạc đẹp mê hôn người nghe.
“Ah ah ah ah! Nữ thần Linh Nhi thổi sáo ngọc rât êm tai nhỉ?”
“Ừ, ừ! Lỗ tai sắp mang thai luôn rồi!”
“Chậc chậc! Xứng danh là nữ thần Linh Nhi, xứng nã là thế hệ âm nhạc mới số một trong nước, quỷ tài âm nhạc toàn năng thật sự danh bắt hư truyền!”
Trong nháy mắt âm nhạc tuyệt vời nở rộ, trong buổi hòa nhạc hơn nghìn người đã choáng ngọợp.
“Có chút thành tựu nha!” Dương Tiêu ngạc nhiên nói.
Rốt cuộc, những người bình thường thực sự không thê biểu diễn cường độ cao trong hơn hai tiếng.
Bước vào hiện trường buổi hòa nhạc, Dương Tiêu đã rất kinh ngạc.
Trong hiện trường buổi hoà nhạc to lớn có hơn chục nghìn người. May tòa nhà Trung Nguyên đủ lớn, nêu không thực sự không thê chứa nhiều người như vậy.
Cung Linh Nhi đề nghị Dương Tiêu đợi trong hậu trường, nhưng hậu trường quá nhàm chán, Dương Tiêu yêu câu Cung Lĩnh Nhi thêm một ghế.
Dương Tiêu ngồi ở hàng đầu tiên của khán phòng.
Vừa mới ngồi xuống, một giọng nói bất hòa vang lên: “lên kia, Cung Linh Nhi bị mù à2 Sao lại có thể tìm anh tới giúp?”
Thật trùng hợp, bên cạnh Dương Tiêu lật) Dật đối thủ của Cung Lĩnh Ỉ Bị ánh mắt khinh thường của Hoàng Dật nhìn chằm chăm, Dương Tiêu không khỏi dở khóc dở cười: “Liên quan gì đến anhl”
Dương Tiêu thật sự không thèm quan tâm đên những nhân vật như Hoàng Dật.
Tuổi trẻ hết sức lông bông anh có thể hiểu được, nhưng cậy tài lttfil người Dương Tiêu thật sự không thẻ hiều.
Tôi đâu có quen biết anh, anh làm phiền tôi nhiều lần, đây có phải là có hơi không nói nôi không?
“Hừ! Phôi thai thô kệch không lên nỗi sân khấu!” Hoàng Dật lạnh lùng nói.
Anh ta không chỉ khinh thường Dương Tiêu, mà còn khinh thường cả Cung Linh Nhỉ.
Như anh ta đã nói, hôm nay anh ta tới đây để đập phá hiện trường, những người liên quan ‹ đến Cung Linh Nhỉ đều nằm trong tầm tấn công của Hoàng Dật.
Dương Tiêu cười lắc đầu, không đề ý tới Hoàng Dật nữa.
Con chó cắn bạn, bạn không thể cắn lại chó,. đúng không?
Giờ phút này, trong mắt Dương Tiêu, Hoàng Dật không khác gì con chó điên.
Bảy rưỡi tối buồi biểu diễn bắt đầu đúng giờ.
Ngay sau đó, tại hiện trường to lớn tất cả các ánh sáng tại buôi hòa nhạc bị mò đi, ánh đèn sân khấu trên bục cao chiều vào Cung Linh Nhỉ đang mặc trang phục cô đại của Trung Hoa.
Thầy Cung Linh Nhi cầm sáo ngọc thổi nh tiếng nhạc đẹp mê hôn người nghe.
“Ah ah ah ah! Nữ thần Linh Nhi thổi sáo ngọc rât êm tai nhỉ?”
“Ừ, ừ! Lỗ tai sắp mang thai luôn rồi!”
“Chậc chậc! Xứng danh là nữ thần Linh Nhi, xứng nã là thế hệ âm nhạc mới số một trong nước, quỷ tài âm nhạc toàn năng thật sự danh bắt hư truyền!”
Trong nháy mắt âm nhạc tuyệt vời nở rộ, trong buổi hòa nhạc hơn nghìn người đã choáng ngọợp.
“Có chút thành tựu nha!” Dương Tiêu ngạc nhiên nói.
Bình luận facebook