Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1134
Chương 1134
Lão thiên sư chắp tay với Tần Vũ Phong: “Tôi nói như vậy, tiểu hữu có thể tin. . . tôi không hề thèm khát Hiên Viên kiếm rồi chứ?”
Tần Vũ Phong mím môi, trầm mặc không nói.
Thì ra, Lão thiên sư còn có bản lĩnh như vậy.
Xa ngoài ngàn dặm, anh đoạt được ngọc tỷ truyền ngôi từ trong tay Tứ Hải Triều, Lão thiên sư chưa từng tham gia vào chuyện này, nhưng ngay cả loại chuyện này cũng biết…
Tần Vũ Phong vốn có cho rằng, bản thân làm chuyện này, đã đủ cẩn thận rồi.
Hơn nữa, không riêng như vậy, chuyện anh lấy được Hiên Viên kiếm trong huyệt mộ, chỉ có bản thân anh biết, chưa từng nói với người ngoài.
Ngay cả Thần bảng vốn tỉ mỉ và cụ thể, cũng không viết đoạn này.
Điều này nói rõ, tin tức này, không phải do Lão thiên sư nghe được, mà là vốn dĩ Lão thiên sư đã biết, ngọc tỷ truyền ngôi ở trong thần binh Hiên Viên Kiếm của hoàng thất.
Nói cách khác, Lão thiên sự sớm đã có biện pháp đạt được Hiên Viên kiếm, nhưng lại không làm ra bất kỳ chuyện gì.
Tần Vũ Phong tin tưởng, dựa vào thực lực của Lão thiên sư, dựa vào thực lực của Long Hổ Sơn, nếu quả thật đối phương thèm muốn Hiên Viên kiếm, hoàn toàn không cần phải…Chờ mình, tìm được huyệt mộ ở Tây Nam Miêu Cương, ra tay đoạt lấy Hiên Viên kiếm.
Rõ ràng có thể thừa dịp anh trọng thương, thực lực giảm sút để cướp ngọc tỷ truyền ngôi.
Như vậy xem ra, quả thật Lão thiên sự không hề thèm muốn Hiên Viên kiếm của anh, như vậy, tại sao lại muốn nói những lời này?
Tần Vũ Phong lấy lại bình tĩnh, chắp tay với Lão thiên sư: “Lão thiên sư, tôi có hai chuyện muốn hỏi.
Lão thiên sư gật đầu với anh.
Tần Vũ Phong hít sâu một hơi, mở miệng nói: “Lão thiên sư, chuyện thứ nhất là, biết bảo vật ở trong tay tôi, chỉ có một môn ở Long Hổ Sơn thôi sao?”
“Chuyện thứ hai. .. Nếu Lão thiên sự không mơ ước Hiên Viên kiếm của tôi, vì sao còn muốn nói, tôi mang theo Hiên Viên kiếm, có rất nhiều bất tiện?”
Lão thiên sư cười nói: “Tiểu hữu. Người biết bảo vật ở trong tay cậu, theo tôi được biết, sợ rằng chỉ có một mình tôi thôi.”
Tần Vũ Phong vô cùng kinh ngạc nhíu mày, nhìn về phía Công Tôn Vũ.
Công Tôn Vũ mang vẻ mặt thế ngoại cao nhân lạnh lùng, Tần Vũ Phong mỗi lần gặp anh ta, đều thấy anh ta ở trong bộ dạng này, căn bản nhìn không ra Công Tôn Vũ đang suy nghĩ gì.
Nhưng mà quả thực, nếu như các đại tông môn ẩn thế, đều biết ngọc tỷ truyền ngôi đang ở trong tay anh, bên cạnh anh chỉ sợ đã sớm không được yên ổn rồi.
Lão thiên sư dừng một chút, để cho Tần Vũ Phong một chút thời gian suy nghĩ, sau đó tiếp tục nói: “Tiểu hữu, chuyện thứ hai đó, nói trắng ra là, tôi mong muốn cậu có thể để cho Long Hổ Sơn bọn tôi,thay cậu bảo quản Hiện Viên Kiếm.
“Đương nhiên, tôi đã nói rất rõ ràng, tôi không mơ ước Hiên Viên kiếm của cậu, chỉ là muốn cậu gửi ở chỗ này, Long Hổ Sơn bọn tôi có một loại trận pháp đặc biệt, có thể ẩn giấu khí tức của bất kì pháp khí thần binh nào, nhưng chỉ có thể ở bên trong thôi, một khi rời khỏi trận pháp, khí tức thần binh sẽ không thể giấu được nữa.”
“Nếu cậu cần dùng, chỉ cần truyền tin với tôi, tôi dùng bí pháp để đưa lại cho cậu, nếu cậu không dùng, gửi ở Long Hổ Sơn chúng tôi, có thể diệt trừ rất nhiều phiền phức của cậu.
Vì có thể diệt trừ phiền phức cho anh?
Tần Vũ Phong ngẩn ra.
“Tôi cùng với Lão thiên sư, chẳng qua chỉ là lần đầu gặp mặt, bèo nước gặp nhau, Lão thiên sư hà tất phải giúp tôi như vậy?”
Tần Vũ Phong vừa nói lời này, Lão thiên sư cũng chắp tay, hành đại lễ của dân gian với Tần Vũ Phong.
“Ngưỡng mộ tiểu hữu.
“Tiểu hữu tuổi còn trẻ, không chỉ có thiên phú cùng thực lực cao cường, còn dùng bản lãnh của mình, trấn thủ người dân một phương được bình an, tấm lòng yêu thương, chưa bao giờ dập tắt, mặc dù tôi hơn cậu tới mấy chục tuổi cũng không chừng, lúc còn trẻ lại chưa từng có tâm tình giống như cậu vậy, quả thật khiến tôi vừa ngưỡng mộ vừa xấu hổ!”
“Lão thiên sư hà tất phải như vậy, khiến tôi mới là người xấu hổ!”
Lòng Tần Vũ Phong cả kinh, lập tức đi tới nâng Lão thiên sư đứng dậy.
Lão thiên sư tiếp tục nói: “Hơn nữa, tông môn ẩn thế đều xuất hiện thế hệ cao thủ trẻ, chỉ vì muốn cướp Hiên Viên kiếm trong tay cậu, mà lấy nhiều đánh ít, sợ rằng bất công với cậu, một môn ở Long Hổ Sơn chúng tôi, tuy là tông môn ẩn thế đứng đầu, lại không có biện pháp ngăn cản.
“Những môn phái khác làm việc phong cách với phong cách như vậy, cũng đã làm mất hết mặt mũi của tôi, chỉ có thể nghĩ ra như vậy biện pháp, tạm thời diệt trừ phiền phức cho cậu, lần này La Thiên Đại Tiểu, mời tiểu hữu tới làm khách quý, cũng là muốn tạm thời che chở cho cậu đấy.”
Lão thiên sư chắp tay với Tần Vũ Phong: “Tôi nói như vậy, tiểu hữu có thể tin. . . tôi không hề thèm khát Hiên Viên kiếm rồi chứ?”
Tần Vũ Phong mím môi, trầm mặc không nói.
Thì ra, Lão thiên sư còn có bản lĩnh như vậy.
Xa ngoài ngàn dặm, anh đoạt được ngọc tỷ truyền ngôi từ trong tay Tứ Hải Triều, Lão thiên sư chưa từng tham gia vào chuyện này, nhưng ngay cả loại chuyện này cũng biết…
Tần Vũ Phong vốn có cho rằng, bản thân làm chuyện này, đã đủ cẩn thận rồi.
Hơn nữa, không riêng như vậy, chuyện anh lấy được Hiên Viên kiếm trong huyệt mộ, chỉ có bản thân anh biết, chưa từng nói với người ngoài.
Ngay cả Thần bảng vốn tỉ mỉ và cụ thể, cũng không viết đoạn này.
Điều này nói rõ, tin tức này, không phải do Lão thiên sư nghe được, mà là vốn dĩ Lão thiên sư đã biết, ngọc tỷ truyền ngôi ở trong thần binh Hiên Viên Kiếm của hoàng thất.
Nói cách khác, Lão thiên sự sớm đã có biện pháp đạt được Hiên Viên kiếm, nhưng lại không làm ra bất kỳ chuyện gì.
Tần Vũ Phong tin tưởng, dựa vào thực lực của Lão thiên sư, dựa vào thực lực của Long Hổ Sơn, nếu quả thật đối phương thèm muốn Hiên Viên kiếm, hoàn toàn không cần phải…Chờ mình, tìm được huyệt mộ ở Tây Nam Miêu Cương, ra tay đoạt lấy Hiên Viên kiếm.
Rõ ràng có thể thừa dịp anh trọng thương, thực lực giảm sút để cướp ngọc tỷ truyền ngôi.
Như vậy xem ra, quả thật Lão thiên sự không hề thèm muốn Hiên Viên kiếm của anh, như vậy, tại sao lại muốn nói những lời này?
Tần Vũ Phong lấy lại bình tĩnh, chắp tay với Lão thiên sư: “Lão thiên sư, tôi có hai chuyện muốn hỏi.
Lão thiên sư gật đầu với anh.
Tần Vũ Phong hít sâu một hơi, mở miệng nói: “Lão thiên sư, chuyện thứ nhất là, biết bảo vật ở trong tay tôi, chỉ có một môn ở Long Hổ Sơn thôi sao?”
“Chuyện thứ hai. .. Nếu Lão thiên sự không mơ ước Hiên Viên kiếm của tôi, vì sao còn muốn nói, tôi mang theo Hiên Viên kiếm, có rất nhiều bất tiện?”
Lão thiên sư cười nói: “Tiểu hữu. Người biết bảo vật ở trong tay cậu, theo tôi được biết, sợ rằng chỉ có một mình tôi thôi.”
Tần Vũ Phong vô cùng kinh ngạc nhíu mày, nhìn về phía Công Tôn Vũ.
Công Tôn Vũ mang vẻ mặt thế ngoại cao nhân lạnh lùng, Tần Vũ Phong mỗi lần gặp anh ta, đều thấy anh ta ở trong bộ dạng này, căn bản nhìn không ra Công Tôn Vũ đang suy nghĩ gì.
Nhưng mà quả thực, nếu như các đại tông môn ẩn thế, đều biết ngọc tỷ truyền ngôi đang ở trong tay anh, bên cạnh anh chỉ sợ đã sớm không được yên ổn rồi.
Lão thiên sư dừng một chút, để cho Tần Vũ Phong một chút thời gian suy nghĩ, sau đó tiếp tục nói: “Tiểu hữu, chuyện thứ hai đó, nói trắng ra là, tôi mong muốn cậu có thể để cho Long Hổ Sơn bọn tôi,thay cậu bảo quản Hiện Viên Kiếm.
“Đương nhiên, tôi đã nói rất rõ ràng, tôi không mơ ước Hiên Viên kiếm của cậu, chỉ là muốn cậu gửi ở chỗ này, Long Hổ Sơn bọn tôi có một loại trận pháp đặc biệt, có thể ẩn giấu khí tức của bất kì pháp khí thần binh nào, nhưng chỉ có thể ở bên trong thôi, một khi rời khỏi trận pháp, khí tức thần binh sẽ không thể giấu được nữa.”
“Nếu cậu cần dùng, chỉ cần truyền tin với tôi, tôi dùng bí pháp để đưa lại cho cậu, nếu cậu không dùng, gửi ở Long Hổ Sơn chúng tôi, có thể diệt trừ rất nhiều phiền phức của cậu.
Vì có thể diệt trừ phiền phức cho anh?
Tần Vũ Phong ngẩn ra.
“Tôi cùng với Lão thiên sư, chẳng qua chỉ là lần đầu gặp mặt, bèo nước gặp nhau, Lão thiên sư hà tất phải giúp tôi như vậy?”
Tần Vũ Phong vừa nói lời này, Lão thiên sư cũng chắp tay, hành đại lễ của dân gian với Tần Vũ Phong.
“Ngưỡng mộ tiểu hữu.
“Tiểu hữu tuổi còn trẻ, không chỉ có thiên phú cùng thực lực cao cường, còn dùng bản lãnh của mình, trấn thủ người dân một phương được bình an, tấm lòng yêu thương, chưa bao giờ dập tắt, mặc dù tôi hơn cậu tới mấy chục tuổi cũng không chừng, lúc còn trẻ lại chưa từng có tâm tình giống như cậu vậy, quả thật khiến tôi vừa ngưỡng mộ vừa xấu hổ!”
“Lão thiên sư hà tất phải như vậy, khiến tôi mới là người xấu hổ!”
Lòng Tần Vũ Phong cả kinh, lập tức đi tới nâng Lão thiên sư đứng dậy.
Lão thiên sư tiếp tục nói: “Hơn nữa, tông môn ẩn thế đều xuất hiện thế hệ cao thủ trẻ, chỉ vì muốn cướp Hiên Viên kiếm trong tay cậu, mà lấy nhiều đánh ít, sợ rằng bất công với cậu, một môn ở Long Hổ Sơn chúng tôi, tuy là tông môn ẩn thế đứng đầu, lại không có biện pháp ngăn cản.
“Những môn phái khác làm việc phong cách với phong cách như vậy, cũng đã làm mất hết mặt mũi của tôi, chỉ có thể nghĩ ra như vậy biện pháp, tạm thời diệt trừ phiền phức cho cậu, lần này La Thiên Đại Tiểu, mời tiểu hữu tới làm khách quý, cũng là muốn tạm thời che chở cho cậu đấy.”
Bình luận facebook