Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1253
Chương 1253
Trên đường tới đây, Tần Vũ Phong đã đọc qua thông tin do Huyền Vũ cung cấp nên anh dễ dàng biết được thân phận của người này.
Anh ta là cậu cả của dòng họ Lăng, tên là Lăng Khiếu Thịnh. Trong lần giao lưu gặp gỡ các phái đoàn võ thuật này, anh ta sẽ giúp Nhạc Quốc Phong giải quyết một số công việc hàng ngày.
Nếu lần này Nhạc Quốc Phong có thể được bầu làm trưởng đoàn võ thuật của Đại Hạ vì bản thân ông ta đức cao vọng trọng thì Lăng Khiếu Thịnh được đề bạt là phó trưởng đoàn đứng bên cạnh Nhạc Quốc Phong.…..
Rốt cuộc, vẫn có một số lợi ích lẫn lộn trong đó.
Thân phận của Lăng Khiếu Thịnh không hề đơn giản. Suy cho cùng, ở đâu có người, ở đó có giang hồ.
Mặc dù những người ở đây đều là những cao thủ nổi tiếng trong môn phái võ thuật của Đại Hạ nhưng họ cũng không thể tránh khỏi sự thô tục của người phàm, đó là họ không thể coi tiền bạc và quyền lực là thứ ngoài thân.
Phải biết rằng trọng lượng của dòng họ Lăng ở Đế Đô không hề nhẹ, danh tiếng của họ cũng đã đủ khiến nhiều môn phái võ lâm phải cúi đầu bái phục rồi.
Lăng Khiếu Thịnh cũng không phụ sự ủng hộ của nhà họ Lăng ở Đế Đô, anh ta yêu thích luyện võ công tự do nên đương nhiên nhà họ Lăng đã mời một vị sư phụ nổi tiếng về để chỉ dạy cho Lăng Khiếu Thịnh. Bởi vậy mà khi anh ta mới mười bốn tuổi đã bước vào ám kình chi cảnh.
Có thể nói anh ta là thiếu niên thiên tài danh tiếng một thời.
Giữa chốn giang hồ của Đại Hạ, hàng năm sẽ có một vài cuộc thi “đấu trường dân gian” được tổ chức và Lăng Khiếu Thịnh rất háo hức tham gia.
Khi Lăng Khiếu Thịnh được mười bảy tuổi, anh ta đã tham gia vào đấu trường dân gian Đại Hạ và giành được vị trí quán quân. Trong một khoảng thời gian, anh ta đã được dân chúng truyền miệng với nhau là người giỏi nhất trong chốn giang hồ ở Đại Hạ.
Có điều cuộc thi đấu trên đấu trường không được các môn phái võ thuật của Đại Hạ công nhận.
Vì vậy, vào năm sau, Lăng Khiếu Thịnh lại cố tình tham gia vào cuộc thi đấu giữa các môn phái võ thuật khác nhau ở Đại Hạ.
Có điều lần này, Lăng Khiếu Thịnh đã bị đánh bại bởi một thanh niên của phái Nga Mi nên chỉ đứng ở vị trí thứ ba.
Dù thế nào đi nữa, Lăng Khiếu Thịnh đã từng được ca ngợi là một thần đồng thiên tài võ học và việc anh ta chỉ vì một lần bị đánh bại mà không thể gượng dậy nổi là điều khó có thể xảy ra.
Vì vậy, Lăng Khiếu Thịnh rất quyết đoán đã nhanh chóng bái Đạo Cuồng, một cao thủ trên Long Bảng làm sư phụ và trở thành người thừa kế của Đạo Cuồng.
Mặc dù sư phụ Đao Cuồng của Lăng Khiếu Thịnh được xếp hạng trên Long Bảng cũng chỉ xếp thứ mười, nhưng như vậy cũng đã không tầm thường rồi.
Thử hỏi lại xem, trong chốn giang hồ của Đại Hạ rộng lớn như thế, có bao nhiêu là đại cường giả như vậy nhưng có bao nhiêu người có được thành tích như ông ta chứ?
Và trong số rất nhiều cường giả của Đại Hạ, việc có thể trở nên nổi bật và đứng trong danh sách Long Bảng đã chứng tỏ rằng sức mạnh của người này hoàn toàn vượt trội so với phần lớn người trong chốn giang hồ của Đại Hạ.
Người có thể đứng thứ mười trong danh sách Long Bảng, so sánh với những người trong Long Bảng quả thực không là gì, nhưng điều đó cũng cho thấy thứ hạng của người này trong chốn giang hồ cũng đã lọt vào mười người đứng đầu.
Đó đã là một sức mạnh rất đáng sợ.
Là đệ tử của Đạo Cuồng, Lăng Khiếu Thịnh cũng đã trở thành người thừa kế của Đạo Cuồng.
Thậm chí trong chốn giang hồ, có người nhắc đến
Lăng Khiếu Thịnh.
Tất cả đều đang nói về Lăng Khiếu Thịnh như một người có thể đánh bại thế hệ trẻ, một người bất khả chiến bại trên khắp chốn giang hồ.
Ngay cả lúc này, trong phái đoàn đại biểu của Đại Hạ, nơi tập hợp các chuyên gia cũng đều không ai tỏ ra khinh thường Lăng Khiếu Thịnh một chút nào.
Bởi vì, ngoài gia cảnh mà người ta chỉ có thể ngước nhìn kia thì thực lực của bản thân Lăng Khiếu Thịnh cũng rất mạnh.
Năm nay anh ta chưa đầy ba mươi tuổi nhưng đã bước vào cảnh giới của một tông sư và thậm chí anh ta còn được thế hệ trẻ của giới giang hồ Đại Hạ ca ngợi là “Lăng Vô Địch”.
Như vậy Lăng Khiếu Thịnh với tư cách là phó trưởng đoàn, lần này hỗ trợ cho Nhạc Quốc Phong quản lý đoàn võ thuật đại diện cho Đại Hạ, đương nhiên không ai có thể phản đối. Tần Vũ Phong nhìn vào gương mặt của hai người, xác định được thân phận của họ và cũng chắc chắn mình không đi sai đường liền hít một hơi rồi đi về phía trước.
Trên đường tới đây, Tần Vũ Phong đã đọc qua thông tin do Huyền Vũ cung cấp nên anh dễ dàng biết được thân phận của người này.
Anh ta là cậu cả của dòng họ Lăng, tên là Lăng Khiếu Thịnh. Trong lần giao lưu gặp gỡ các phái đoàn võ thuật này, anh ta sẽ giúp Nhạc Quốc Phong giải quyết một số công việc hàng ngày.
Nếu lần này Nhạc Quốc Phong có thể được bầu làm trưởng đoàn võ thuật của Đại Hạ vì bản thân ông ta đức cao vọng trọng thì Lăng Khiếu Thịnh được đề bạt là phó trưởng đoàn đứng bên cạnh Nhạc Quốc Phong.…..
Rốt cuộc, vẫn có một số lợi ích lẫn lộn trong đó.
Thân phận của Lăng Khiếu Thịnh không hề đơn giản. Suy cho cùng, ở đâu có người, ở đó có giang hồ.
Mặc dù những người ở đây đều là những cao thủ nổi tiếng trong môn phái võ thuật của Đại Hạ nhưng họ cũng không thể tránh khỏi sự thô tục của người phàm, đó là họ không thể coi tiền bạc và quyền lực là thứ ngoài thân.
Phải biết rằng trọng lượng của dòng họ Lăng ở Đế Đô không hề nhẹ, danh tiếng của họ cũng đã đủ khiến nhiều môn phái võ lâm phải cúi đầu bái phục rồi.
Lăng Khiếu Thịnh cũng không phụ sự ủng hộ của nhà họ Lăng ở Đế Đô, anh ta yêu thích luyện võ công tự do nên đương nhiên nhà họ Lăng đã mời một vị sư phụ nổi tiếng về để chỉ dạy cho Lăng Khiếu Thịnh. Bởi vậy mà khi anh ta mới mười bốn tuổi đã bước vào ám kình chi cảnh.
Có thể nói anh ta là thiếu niên thiên tài danh tiếng một thời.
Giữa chốn giang hồ của Đại Hạ, hàng năm sẽ có một vài cuộc thi “đấu trường dân gian” được tổ chức và Lăng Khiếu Thịnh rất háo hức tham gia.
Khi Lăng Khiếu Thịnh được mười bảy tuổi, anh ta đã tham gia vào đấu trường dân gian Đại Hạ và giành được vị trí quán quân. Trong một khoảng thời gian, anh ta đã được dân chúng truyền miệng với nhau là người giỏi nhất trong chốn giang hồ ở Đại Hạ.
Có điều cuộc thi đấu trên đấu trường không được các môn phái võ thuật của Đại Hạ công nhận.
Vì vậy, vào năm sau, Lăng Khiếu Thịnh lại cố tình tham gia vào cuộc thi đấu giữa các môn phái võ thuật khác nhau ở Đại Hạ.
Có điều lần này, Lăng Khiếu Thịnh đã bị đánh bại bởi một thanh niên của phái Nga Mi nên chỉ đứng ở vị trí thứ ba.
Dù thế nào đi nữa, Lăng Khiếu Thịnh đã từng được ca ngợi là một thần đồng thiên tài võ học và việc anh ta chỉ vì một lần bị đánh bại mà không thể gượng dậy nổi là điều khó có thể xảy ra.
Vì vậy, Lăng Khiếu Thịnh rất quyết đoán đã nhanh chóng bái Đạo Cuồng, một cao thủ trên Long Bảng làm sư phụ và trở thành người thừa kế của Đạo Cuồng.
Mặc dù sư phụ Đao Cuồng của Lăng Khiếu Thịnh được xếp hạng trên Long Bảng cũng chỉ xếp thứ mười, nhưng như vậy cũng đã không tầm thường rồi.
Thử hỏi lại xem, trong chốn giang hồ của Đại Hạ rộng lớn như thế, có bao nhiêu là đại cường giả như vậy nhưng có bao nhiêu người có được thành tích như ông ta chứ?
Và trong số rất nhiều cường giả của Đại Hạ, việc có thể trở nên nổi bật và đứng trong danh sách Long Bảng đã chứng tỏ rằng sức mạnh của người này hoàn toàn vượt trội so với phần lớn người trong chốn giang hồ của Đại Hạ.
Người có thể đứng thứ mười trong danh sách Long Bảng, so sánh với những người trong Long Bảng quả thực không là gì, nhưng điều đó cũng cho thấy thứ hạng của người này trong chốn giang hồ cũng đã lọt vào mười người đứng đầu.
Đó đã là một sức mạnh rất đáng sợ.
Là đệ tử của Đạo Cuồng, Lăng Khiếu Thịnh cũng đã trở thành người thừa kế của Đạo Cuồng.
Thậm chí trong chốn giang hồ, có người nhắc đến
Lăng Khiếu Thịnh.
Tất cả đều đang nói về Lăng Khiếu Thịnh như một người có thể đánh bại thế hệ trẻ, một người bất khả chiến bại trên khắp chốn giang hồ.
Ngay cả lúc này, trong phái đoàn đại biểu của Đại Hạ, nơi tập hợp các chuyên gia cũng đều không ai tỏ ra khinh thường Lăng Khiếu Thịnh một chút nào.
Bởi vì, ngoài gia cảnh mà người ta chỉ có thể ngước nhìn kia thì thực lực của bản thân Lăng Khiếu Thịnh cũng rất mạnh.
Năm nay anh ta chưa đầy ba mươi tuổi nhưng đã bước vào cảnh giới của một tông sư và thậm chí anh ta còn được thế hệ trẻ của giới giang hồ Đại Hạ ca ngợi là “Lăng Vô Địch”.
Như vậy Lăng Khiếu Thịnh với tư cách là phó trưởng đoàn, lần này hỗ trợ cho Nhạc Quốc Phong quản lý đoàn võ thuật đại diện cho Đại Hạ, đương nhiên không ai có thể phản đối. Tần Vũ Phong nhìn vào gương mặt của hai người, xác định được thân phận của họ và cũng chắc chắn mình không đi sai đường liền hít một hơi rồi đi về phía trước.
Bình luận facebook