Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1276
Chương 1276:
Nhìn thấy cách ăn mặc và tư thế của đám người này, người trong phòng không ai là không hiểu Chắc hẳn đây chính là bọn người Đông Hoàng gây.
thương tích cho Quách Thành.
‘Vạy mà bây giờ còn dám tới cửa nữa sao?
‘Vừa nãy mặc dù ai nấy đều cùng khuyên can Tân Vũ Phong, không được ra ngoài đi báo thù.
Nhưng bây giờ, nhìn đám người Đông Hoàng này đã phách lối chủ động tìm tới cửa, ai mà ngắn được nữa chứ?
Lăng Khiếu Thịnh là người đầu tiên đi lên phía trước, nghiến răng nghiến lợi, chỉ vào Quách Thành năm ở trên giường nói: “Này, có phải là do đám khốn kiếp mấy người đã đánh Quách Thành thành bộ dạng này hay không hả?”
Kẻ cầm đầu người Đông Hoàng, nói một câu Đại Hạ không được tự nhiên, giễu cợt: “Mày nói cái gì? Nói chậm chậm chút, tao nghe tiếng heo không có hiểu, ha ha!”
“Hừ!”
Nhạc Linh Linh đã đứng lên từ trong ngực Tần Vũ Phong, đôi mắt xinh đẹp căm tức nhìn mấy tên người Đông Hoàng, vẻ mặt phẫn nộ.
“Nói chúng tôi là he‹ chúng tôi, vậy mấy ngư: bằng?”
Chẳng ngờ, Nhạc Linh Linh vừa nói xong, chẳng những không làm cho đám người Đông Hoàng tức giận mà còn cười đùa tí tửng, trêu chọc.
“Ôi chao, con quỷ nhỏ Đại Hạ, cay cú quá ha! Đúng là thú vị hơn nhiều so với con quỷ nhỏ khóc sướt mướt, chỉ tổ gây mất hứng vừa nấy!”
“Các người!”
Nhạc Linh Linh ngh đẹp vì tức mà đỏ bừng lên.
Cô ta cũng không phải là đồ ngốc, đương nhiên có thể nghe ra ý khinh khinh trong lời đám người Đông Hoàng Nhạc Linh Linh cảm thấy lúc này máu nóng cả người xộc thẳng lên đầu.
Người Đông Hoàng cười cợt cắt ngang Nhạc Linh Linh, nhìn về phía Lăng Khiếu Thịnh: “Người Đại Hạ, mày hỏi người đó, có phải do chúng tao đánh hay không? Ha ha, ngày nào mà chúng tao không đánh cả đống người Đại Hạ kia chứ, đã là còn học ngôn ngữ của cái gì? Ngay cả heo cũng không răng nghiến lợi, khuôn mặt xinh quên có đúng là chúng tao đánh hay không từ lâu rồi. Nếu không bọn mày cứ để bọn tao đánh lại một trận để hồi tưởng cảm giác xem sao?”
“Mày kiêu căng quá rồi!”
Lăng Khiếu Thịnh lập tức tức trợn cả hai mắt lên, khuôn mặt cũng bị tức mà đỏ lên, bước lên một bước lớn định hướng về phía đám người Đông Hoàng “Nếu bọn mày đã dám chủ động tìm tới cửa, vậy cũng đừng trách bọn tao không khách khí!”
Ngay sau đó Lăng Khiếu Thịnh đánh hai tay hai chưởng, chưởng phong thành đao, trong miệng hét lớn một tiếng chưởng Khai Sơn, nhào thẳng tới người Đông Hoàng!
Người cầm đầu đám người Đông Hoàng, ngay từ đầu đã không coi Lăng Khiếu Thịnh ra gì, vẫn cười hi hi ha ha.
Mãi đến lúc chưởng phong của Lăng Khiếu Thịnh sắp đánh thẳng vào mặt của anh ta, lúc đó mới chú ý, chật vật nghiêng người sang bên cạnh mới miễn cưỡng tránh được một chưởng này.
Nhưng người Đông Hoàng sau lưng anh ta lại không được may mản như thế, căn bản cũng không tránh được, trực tiếp bị một chưởng của Lăng Khiếu Thịnh đánh bay ra ngoài ‘Tên cầm đầu người Đông Hoàng lúc này giận tím mặt, vận đủ nội kình, đạp thẳng vào bụng dưới Lăng Khiếu Thịnh.
Lăng Khiếu Thịnh vừa ra một chưởng, vẫn chưa chuẩn bị được tư thế phòng ngự đã bị một đạp của người Đông Hoàng vào ngay chính giữa bụng dưới, đúng lúc hướng mình về phía.
bên kia, bị đánh bay ra ngoài Người của phái đoàn võ đạo Đại Hạ sau lưng ôm lấy Lăng Khiếu Thịnh.
Thế mà đám người Đông Hoàng còn kiêu căng ngạo mạn đến nhường này!
Lần này, người trong phòng không một ai có thể ngồi yên nữa rồi, cũng không có bất cứ ai còn ý định thương lượng nhẹ nhàng, hẹn có thù thì báo trên lôi đài nữa.
Tất cả mọi người hận không thể xé xác cả đám người Đông Hoàng này.
Không biết ai kêu một tiếng: “Đông Hoàng càn quấy đến tận đây, phải đuổi hết bọn Đông Hoàng ra ngoài!”
“Đúng, đuổi mấy kẻ khốn kiếp này ra ngo: “Kếu cái gì mà kêu!”
Kẻ dẫn đầu người Đông Hoàng, tên đàn ông buộc tóc võ sĩ kia, ánh mắt vô cùng âm u: “Đây là địa bàn của Đông Hoàng bọn tao, muốn cút cũng là người Đại Hạ chúng bay.
cút!”
Cuối cùng giờ phút này Tân Vũ Phong cũng có hành động.
Anh ngẩng đầu lên, đi đến chỗ người Đông Hoàng.
Trên nền của khách sạn được phủ thảm lên, cách âm rất tốt, theo lý mà nói Tân Vũ Phong đi qua chỗ mấy tên đàn ông này sẽ không để lại tiếng bước chân
Nhìn thấy cách ăn mặc và tư thế của đám người này, người trong phòng không ai là không hiểu Chắc hẳn đây chính là bọn người Đông Hoàng gây.
thương tích cho Quách Thành.
‘Vạy mà bây giờ còn dám tới cửa nữa sao?
‘Vừa nãy mặc dù ai nấy đều cùng khuyên can Tân Vũ Phong, không được ra ngoài đi báo thù.
Nhưng bây giờ, nhìn đám người Đông Hoàng này đã phách lối chủ động tìm tới cửa, ai mà ngắn được nữa chứ?
Lăng Khiếu Thịnh là người đầu tiên đi lên phía trước, nghiến răng nghiến lợi, chỉ vào Quách Thành năm ở trên giường nói: “Này, có phải là do đám khốn kiếp mấy người đã đánh Quách Thành thành bộ dạng này hay không hả?”
Kẻ cầm đầu người Đông Hoàng, nói một câu Đại Hạ không được tự nhiên, giễu cợt: “Mày nói cái gì? Nói chậm chậm chút, tao nghe tiếng heo không có hiểu, ha ha!”
“Hừ!”
Nhạc Linh Linh đã đứng lên từ trong ngực Tần Vũ Phong, đôi mắt xinh đẹp căm tức nhìn mấy tên người Đông Hoàng, vẻ mặt phẫn nộ.
“Nói chúng tôi là he‹ chúng tôi, vậy mấy ngư: bằng?”
Chẳng ngờ, Nhạc Linh Linh vừa nói xong, chẳng những không làm cho đám người Đông Hoàng tức giận mà còn cười đùa tí tửng, trêu chọc.
“Ôi chao, con quỷ nhỏ Đại Hạ, cay cú quá ha! Đúng là thú vị hơn nhiều so với con quỷ nhỏ khóc sướt mướt, chỉ tổ gây mất hứng vừa nấy!”
“Các người!”
Nhạc Linh Linh ngh đẹp vì tức mà đỏ bừng lên.
Cô ta cũng không phải là đồ ngốc, đương nhiên có thể nghe ra ý khinh khinh trong lời đám người Đông Hoàng Nhạc Linh Linh cảm thấy lúc này máu nóng cả người xộc thẳng lên đầu.
Người Đông Hoàng cười cợt cắt ngang Nhạc Linh Linh, nhìn về phía Lăng Khiếu Thịnh: “Người Đại Hạ, mày hỏi người đó, có phải do chúng tao đánh hay không? Ha ha, ngày nào mà chúng tao không đánh cả đống người Đại Hạ kia chứ, đã là còn học ngôn ngữ của cái gì? Ngay cả heo cũng không răng nghiến lợi, khuôn mặt xinh quên có đúng là chúng tao đánh hay không từ lâu rồi. Nếu không bọn mày cứ để bọn tao đánh lại một trận để hồi tưởng cảm giác xem sao?”
“Mày kiêu căng quá rồi!”
Lăng Khiếu Thịnh lập tức tức trợn cả hai mắt lên, khuôn mặt cũng bị tức mà đỏ lên, bước lên một bước lớn định hướng về phía đám người Đông Hoàng “Nếu bọn mày đã dám chủ động tìm tới cửa, vậy cũng đừng trách bọn tao không khách khí!”
Ngay sau đó Lăng Khiếu Thịnh đánh hai tay hai chưởng, chưởng phong thành đao, trong miệng hét lớn một tiếng chưởng Khai Sơn, nhào thẳng tới người Đông Hoàng!
Người cầm đầu đám người Đông Hoàng, ngay từ đầu đã không coi Lăng Khiếu Thịnh ra gì, vẫn cười hi hi ha ha.
Mãi đến lúc chưởng phong của Lăng Khiếu Thịnh sắp đánh thẳng vào mặt của anh ta, lúc đó mới chú ý, chật vật nghiêng người sang bên cạnh mới miễn cưỡng tránh được một chưởng này.
Nhưng người Đông Hoàng sau lưng anh ta lại không được may mản như thế, căn bản cũng không tránh được, trực tiếp bị một chưởng của Lăng Khiếu Thịnh đánh bay ra ngoài ‘Tên cầm đầu người Đông Hoàng lúc này giận tím mặt, vận đủ nội kình, đạp thẳng vào bụng dưới Lăng Khiếu Thịnh.
Lăng Khiếu Thịnh vừa ra một chưởng, vẫn chưa chuẩn bị được tư thế phòng ngự đã bị một đạp của người Đông Hoàng vào ngay chính giữa bụng dưới, đúng lúc hướng mình về phía.
bên kia, bị đánh bay ra ngoài Người của phái đoàn võ đạo Đại Hạ sau lưng ôm lấy Lăng Khiếu Thịnh.
Thế mà đám người Đông Hoàng còn kiêu căng ngạo mạn đến nhường này!
Lần này, người trong phòng không một ai có thể ngồi yên nữa rồi, cũng không có bất cứ ai còn ý định thương lượng nhẹ nhàng, hẹn có thù thì báo trên lôi đài nữa.
Tất cả mọi người hận không thể xé xác cả đám người Đông Hoàng này.
Không biết ai kêu một tiếng: “Đông Hoàng càn quấy đến tận đây, phải đuổi hết bọn Đông Hoàng ra ngoài!”
“Đúng, đuổi mấy kẻ khốn kiếp này ra ngo: “Kếu cái gì mà kêu!”
Kẻ dẫn đầu người Đông Hoàng, tên đàn ông buộc tóc võ sĩ kia, ánh mắt vô cùng âm u: “Đây là địa bàn của Đông Hoàng bọn tao, muốn cút cũng là người Đại Hạ chúng bay.
cút!”
Cuối cùng giờ phút này Tân Vũ Phong cũng có hành động.
Anh ngẩng đầu lên, đi đến chỗ người Đông Hoàng.
Trên nền của khách sạn được phủ thảm lên, cách âm rất tốt, theo lý mà nói Tân Vũ Phong đi qua chỗ mấy tên đàn ông này sẽ không để lại tiếng bước chân
Bình luận facebook