Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1583
Chương 1583
Trên mặt người kia hoảng loạn không có chút nào giống như giả bộ cả, thậm chí sốt ruột đến nỗi sắp khóc rồi.
“Thiếu chủ, thật sự xảy ra chuyện lớn rồi! Bây giờ tôi đi báo cáo với trưởng họ, ngài cũng đi nghe một chút đi!”
Vẻ mặt Miyamoto Yuichi mờ mịt gật đầu, sau đó lại gõ cửa thư phòng của Miyamoto Takuro một lần nữa.
Miyamoto Takuro ở trong phòng đã nghe thấy tiếng nói chuyện của con trai mình với người ở, hiện giờ cửa phòng bị gõ, không kiên nhãn mà day day chân mày: “Vào đi!”
Miyamoto đưa người ở vào.
Miyamoto Takuro một bên day day chân mày, có chút không kiên nhẫn nói: “Hai người các người, tốt nhất là thật sự có chuyện gì đó vô cùng quan trọng nói.”
Người ở gật đầu liên tục.
Nếu như chuyện này cũng không quan trọng.
Vậy thì đối với cả gia tộc Miyamoto mà nói dường như chẳng có chuyện gì quan trọng cả!
Người ở hít thật sâu một cái, quỳ xuống đấy nói: “Báo cáo trưởng họ”
“Phân bộ âm dương sư của chúng ta, nửa tiếng trước, hoàn toàn mất liên lạc rồi, bất kỳ phương tiện truyền tin nào cũng không thể liên lạc được!”
“Cho nên chúng tôi phái người tự mình đi kiểm tra xem, phát hiện…phát hiện.”
“Phát hiện cái gì?” Trong lòng Miyamoto Yuichi ngạc nhiên.
Đây không phải so với lúc trước cứ điểm ở Vân Ninh bị Tân Thiên Vũ huỷ diệt, giống hệt nhau sao?
Hoàn toàn mất liên lạc.
Chẳng qua lúc đó ở Vân Ninh không kịp phái người đến xem.
Đợi đến khi mọi thứ kết thúc, Tân Thiên Vũ đánh đến tận cửa, mọi người mới biết đã xảy ra chuyện gì.
Miyamoto Yuichi thậm chí có chút may mắn, may mắn bản thân mình đi đủ sớm.
Người ở nuốt một ngụm tiếng miếng, tiếp tục nói: “Phát hiện căn cứ của âm dương sư chúng ta, cả cái căn cứ, dường như bị đạn pháo san thành bình địa rồi..”
“Không, nói là san thành bình địa sợ là vãn không đủ.
Người ở nói xong, run lẩy bẩy lấy một tấm ảnh được in ra đưa cho Miyamoto Takuro.
Từ lúc người ở nói, phân bộ âm dương sư bị mất liên lạc, vẻ mặt của Miyamoto Takuro đã bắt đầu nghiêm túc rồi.
Mà bây giờ, sau khi xem xong tấm ảnh.
‘Vẻ mặt của Miyamoto Takuro lập tức đỏ lên, cả người bắng mắt thường cũng có thể nhìn thấy bắt đầu nổi điên.
“Cậu đặc biệt đến đây là cho tôi xem cái này!”
Miyamoto Takuro vứt tấm ảnh lên mặt của người ở ngay lập tức: “Trên tấm ảnh này là cái gì? Căn cứ âm dương sư đâu?”
“Cậu tìm tấm ảnh cái hố này ở đâu vậy, lầm rồi sao?”
“Chuyện lớn như thế, tôi làm sao có thể nhầm lẫn được?”
Người ở quỳ ở dưới đất, nom nớp lo sợ, lúc này đến cả thở mạnh cũng không dám thở.
“Trưởng, trưởng họ đại nhân… không phải, không ph: “Tôi không có nhầm lẫn, đây thật sự là căn cứ của âm dương sư chúng ta, tình trạng hiện tại..”
“Chính là bị san thành bình địa rồi, ngài, ngài có thể xem xem..”
“Trên đất còn có mảnh vỡ của kiến trúc, thật sự là căn cứ của âm dương sư…”
“Kẻ thấp hèn này sao dám lừa gạt trưởng họ loại chuyện này chứ?
Người ở quỳ ở dưới đất, giọng nói run rẩy nói Cái phát vừa nãy của Miyamoto Takuro, gã ta dường như sắp bị dọa khóc rồi.
Bây giờ vẫn còn có thể miễn cưỡng nói ra, là đã dùng dũng khí cực lớn rồi.
Vẻ mặt Miyamoto Yuichi trầm xuống, bước nhanh đến trước bàn làm việc của Miyamoto Takuro.
“Bố, xin đưa con xem thử”
Trên mặt người kia hoảng loạn không có chút nào giống như giả bộ cả, thậm chí sốt ruột đến nỗi sắp khóc rồi.
“Thiếu chủ, thật sự xảy ra chuyện lớn rồi! Bây giờ tôi đi báo cáo với trưởng họ, ngài cũng đi nghe một chút đi!”
Vẻ mặt Miyamoto Yuichi mờ mịt gật đầu, sau đó lại gõ cửa thư phòng của Miyamoto Takuro một lần nữa.
Miyamoto Takuro ở trong phòng đã nghe thấy tiếng nói chuyện của con trai mình với người ở, hiện giờ cửa phòng bị gõ, không kiên nhãn mà day day chân mày: “Vào đi!”
Miyamoto đưa người ở vào.
Miyamoto Takuro một bên day day chân mày, có chút không kiên nhẫn nói: “Hai người các người, tốt nhất là thật sự có chuyện gì đó vô cùng quan trọng nói.”
Người ở gật đầu liên tục.
Nếu như chuyện này cũng không quan trọng.
Vậy thì đối với cả gia tộc Miyamoto mà nói dường như chẳng có chuyện gì quan trọng cả!
Người ở hít thật sâu một cái, quỳ xuống đấy nói: “Báo cáo trưởng họ”
“Phân bộ âm dương sư của chúng ta, nửa tiếng trước, hoàn toàn mất liên lạc rồi, bất kỳ phương tiện truyền tin nào cũng không thể liên lạc được!”
“Cho nên chúng tôi phái người tự mình đi kiểm tra xem, phát hiện…phát hiện.”
“Phát hiện cái gì?” Trong lòng Miyamoto Yuichi ngạc nhiên.
Đây không phải so với lúc trước cứ điểm ở Vân Ninh bị Tân Thiên Vũ huỷ diệt, giống hệt nhau sao?
Hoàn toàn mất liên lạc.
Chẳng qua lúc đó ở Vân Ninh không kịp phái người đến xem.
Đợi đến khi mọi thứ kết thúc, Tân Thiên Vũ đánh đến tận cửa, mọi người mới biết đã xảy ra chuyện gì.
Miyamoto Yuichi thậm chí có chút may mắn, may mắn bản thân mình đi đủ sớm.
Người ở nuốt một ngụm tiếng miếng, tiếp tục nói: “Phát hiện căn cứ của âm dương sư chúng ta, cả cái căn cứ, dường như bị đạn pháo san thành bình địa rồi..”
“Không, nói là san thành bình địa sợ là vãn không đủ.
Người ở nói xong, run lẩy bẩy lấy một tấm ảnh được in ra đưa cho Miyamoto Takuro.
Từ lúc người ở nói, phân bộ âm dương sư bị mất liên lạc, vẻ mặt của Miyamoto Takuro đã bắt đầu nghiêm túc rồi.
Mà bây giờ, sau khi xem xong tấm ảnh.
‘Vẻ mặt của Miyamoto Takuro lập tức đỏ lên, cả người bắng mắt thường cũng có thể nhìn thấy bắt đầu nổi điên.
“Cậu đặc biệt đến đây là cho tôi xem cái này!”
Miyamoto Takuro vứt tấm ảnh lên mặt của người ở ngay lập tức: “Trên tấm ảnh này là cái gì? Căn cứ âm dương sư đâu?”
“Cậu tìm tấm ảnh cái hố này ở đâu vậy, lầm rồi sao?”
“Chuyện lớn như thế, tôi làm sao có thể nhầm lẫn được?”
Người ở quỳ ở dưới đất, nom nớp lo sợ, lúc này đến cả thở mạnh cũng không dám thở.
“Trưởng, trưởng họ đại nhân… không phải, không ph: “Tôi không có nhầm lẫn, đây thật sự là căn cứ của âm dương sư chúng ta, tình trạng hiện tại..”
“Chính là bị san thành bình địa rồi, ngài, ngài có thể xem xem..”
“Trên đất còn có mảnh vỡ của kiến trúc, thật sự là căn cứ của âm dương sư…”
“Kẻ thấp hèn này sao dám lừa gạt trưởng họ loại chuyện này chứ?
Người ở quỳ ở dưới đất, giọng nói run rẩy nói Cái phát vừa nãy của Miyamoto Takuro, gã ta dường như sắp bị dọa khóc rồi.
Bây giờ vẫn còn có thể miễn cưỡng nói ra, là đã dùng dũng khí cực lớn rồi.
Vẻ mặt Miyamoto Yuichi trầm xuống, bước nhanh đến trước bàn làm việc của Miyamoto Takuro.
“Bố, xin đưa con xem thử”
Bình luận facebook