Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-1750
Chương 1754
Chương 1754
Một người khác phản bác lại: “Anh cũng biết. Vậy tôi hỏi anh, nếu như Tần Vũ Phong không phải Tông sư cửu trọng thiên, vậy thì sức mạnh Tông sư cửu trọng thiên đó từ đâu mà có? Chẳng lẽ còn có thể là hơi thở của chưởng môn sao?”
“Đúng vậy, có ai trong chúng ta mà không nhận ra hơi thở của chưởng môn mình chứ?”
Trong khoảng thời gian ngắn, các đệ tử La Phù Sơn không phân cao thấp, tranh cãi ồn ào. “Nói tới Tần Vũ Phong, không chừng anh ta dùng bí pháp gì đó để nâng cao sức mạnh. Chỉ trong thời gian ngắn đã có thể tăng lên tu vi Tông sư cửu trọng thiên.”
“Những gì anh nói cũng có phần có lý. Nói cách khác, tại sao ngay từ đầu Tần Vũ Phong không phóng xuất ra sức mạnh của Tông sư cửu trọng thiên, mà phải để mãi về sau mới phóng ra?”
Cách lý giải của người đó là hợp lý nhất nên rất nhanh đã có nhiều người tán thành theo.
Lúc này, các đệ tử của La Phù Sơn một bên vẫn đang thảo luận, một bên đang chuẩn bị khởi động đại trận bảo vệ núi.
Phải biết rằng đại trận bảo vệ núi của La Phù Sơn chắc chắn không thể so sánh với các trận pháp bảo vệ thông thường. La Phù Sơn đã hơn một nghìn năm tuổi. Bất kể là kế thừa thì cũng vẫn rất kỹ lưỡng, đều vô cùng vững chắc. Không chỉ các đệ tử của La Phù Sơn này, mà e rằng ngay đến cả các trưởng lão cũng chưa bao giờ được nhìn thấy đại trận bảo vệ núi của La Phù Sơn khởi động lần nào.
Nói như vậy, giống như đại trận bảo vệ núi của Ẩn Môn Môn Phái của La Phù Sơn, trừ khi là liên quan tới sự sống còn của La Phù Sơn, nếu không tuyệt đối không được tùy tiện khởi động nó.
Chính vì biết rõ điều này nên tất cả các đệ tử của La Phù Sơn mới kinh hãi như vậy.
Chẳng lẽ chỉ một thanh niên mới có hai mươi tuổi mà lại khiến toàn bộ La Phù Sơn rơi vào khoảnh khắc sinh tử vậy sao?
Trong lúc nhất thời, tất cả mọi người đều vô cùng bàng hoàng.
Nhưng tóm lại, cũng không có quá nhiều thời gian cho để bọn họ sợ hãi hay do dự
Chẳng bao lâu, tất cả các đệ tử của La Phù Sơn đều lần lượt tản ra. Ai cũng bận rộn với công việc của riêng họ.
Vào lúc này, Quách Thành đã vô cùng lo lắng.
Một bên là người phụ nữ của Thiên Vũ đại nhân, lúc này đang ngồi trên mặt đất thăng cấp.
Bên còn lại chính là Thiên Vũ Đại nhân, đang ở trên đỉnh La Phù Sơn, một mình chống lại chưởng môn.
Nhưng Quách Thành lại không thể giúp gì được!
Quách Thành biết, chỉ dựa vào sức mạnh của bản thân anh ta, mà bây giờ chạy lên đỉnh La Phù Sơn, thì chỉ có trở thành con mồi của chưởng môn mà thôi. Không chừng còn gây thêm phiền phức cho Thiên Vũ Đại nhân.
Quách Thành càng lúc càng lo lắng, đến mức mảng da trên đầu anh ta cũng sắp bị anh ta cào nát. Nhìn bộ dạng lo lắng của Quách Thành, Công Tôn Vũ đứng bên cạnh cũng vô cùng bực bội: “Anh có thể yên lặng chút được không?”
Theo bản năng, Quách Thành đáp lại: “Làm sao tôi có thể yên tâm xuống dưới? Bây giờ Thiên Vũ Đại nhân vẫn còn đang chiến đấu. Mà người anh ấy chiến đấu lại chính là chưởng môn La Phù Sơn!”
Công Tôn Vũ hừ lạnh một tiếng: “Bây giờ Tần Vũ Phong đã phóng ra hơi thở của Tông sư cửu trọng thiên rồi, anh còn sợ anh ấy đánh không lại chường môn La Phù Sơn sao?”
Mặc dù bây giờ Công Tôn Vũ nói vậy, nhưng thực ra, anh ta cũng rất lo sợ.
Trước đó không lâu, khoảng mấy tháng trước, trước khi Tần Vũ Phong đi tới Thập Vạn Đại Sơn ở Tây Nam Miêu Cương.
Khi đó, Tần Vũ Phong và Công Tôn Vũ vẫn là đối thủ ngang tài ngang sức.
Thậm chí có thể nói rằng Công Tôn Vũ có vẻ như nắm chắc phần thắng khi đối đầu với Tần Vũ Phong.
Nhưng thời gian trôi quá nhanh, trong nháy mắt Tần Vũ Phong đã trở thành đối thủ vô song đối với Công Tôn Vũ.
Nghĩ đến đây, trong lòng Công Tôn Vũ không khỏilắc đầu thở dài,
Thật sự, Công Tôn Vũ không muốn ở lại Tần Phiệt dù chỉ một ngày.
Tần Thiên Vương vô cùng kiêu ngạo, ngông cuồng và nóng này. Còn Tần Thiên Lâm, con trai Tần Thiên
Vương cũng không hơn bố nó bao nhiêu.
Ở một nơi như Tần Phiệt, làm sao anh ta có thể không bực bội được.
Nếu không, Công Tôn Vũ sẽ không chủ động xin đi đánh giặc, mang theo sư đệ trong môn phái tới La Phù Sơn tham gia đại hội tỷ thí võ công.
Nghĩ vậy, Công Tôn Vũ liền xoa xoa ấn đường.
Nếu đã có quan hệ với Tần Phiệt, thì vì sao anh ta lại không thể làm gì đó cho Tần Vũ Phong?
Bây giờ, trong thâm tâm anh ta, anh ta thực sự cũng không muốn làm kẻ thì với Tần Vũ Phong nữa.
Một đối thủ, trong nháy mắt đã có thể tăng sức mạnh bản thân lên cảnh giới Tông sư cửu trọng thiên…
Ai còn muốn đụng vào nữa chứ?
Bình luận facebook