Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Hoa Vũ Chiến Thần - Chương 1802
Một tên giống như người đứng đầu giật mình, thậm chí còn nói lắp mới xong được một câu.
Tần Lệ Phong chậc một tiếng, nhàn nhã dựa vào mép lêu.
“Tao là Tu La, tiêu sư do Đường Gia Bảo mới đến.”
“Tu La?” Đối phương nhíu mày, đánh giá Tần Lệ Phong từ trên xuống dưới.
Mấy tên này xì xầm một hồi với giọng nói rất nhỏ, nhưng với Tần Lệ Phong mà nói, muốn nghe thấy rõ ràng cũng không thành vấn đề.
“Tu La?”
“Thằng nhóc này ở đâu ra vậy?”
“Lão đại, anh có nghe qua chưa?”
“Không, lão tam, còn mày thì sao?”
“Ừ thì…Tu La, em cũng chưa nghe nói đến nhân vật này bao giờ…
“Cái quái gì vậy, tự gọi mình là Tu La, đúng là điên. “
“Mẹ nó, Đường Gia Bảo là gia tộc luyện thuốc, có thể mời được cường giả ở chỗ nào? Hẳn là thằng nhóc này ra đây khoác lác rồi!”
Lão đại vừa nói vậy, những tên khác liền nhao nhao hùa theo.
“Lão đại nói không sai!”
“Có đạo lý.
“Lão đại nói đúng lắm!”
Tần Lệ Phong nhìn những tên cướp ngu ngốc này, đầu đầy hắc tuyến.
Thực lực của mỗi tên không tồi, nhưng hình như đầu óc không được tốt cho lắm?
Ở trước mặt kẻ địch, mà lại nói chuyện vui vẻ như vậy? Không sợ bị đánh lén sao?
Một đám ngu ngốc.
Tần Lệ Phong liếc mắt, ngón tay gõ nhẹ vào thanh đao Bắc Thần trên thắt lưng.
Vỏ của thanh đao Bắc Thần đã được bọc trong một lớp vải đen. Hết cách, lần trước xuống tay ở La Phù Sơn, sức mạnh quá mức kinh người, nên chưởng môn đặc biệt dặn dò anh, nhất định phải che giấu tất cả các đặc điểm của mình.
Tần Lệ Phong cũng không muốn mình bị lộ
Đối phương xì xầm một hồi, cuối cùng cũng quay đầu lại.
“Hahaha! Thằng nhóc này ở đầu ra, mà lại có thể khoác lác đến vậy?”
“Cái gì mà Tu La, cười chết đi được, không sợ khoác lác bể bụng sao!”
“Ai phong cho mày cái danh hiệu này vậy, tự mày phong đúng không? Có dám xưng họ tên ra không?” Tần Lệ Phong cười lạnh một tiếng: “Họ tên? Tao tên Trái Ngược!”
“Trái Ngược?”
Lão đại bên kia cúi đầu lẩm bẩm, sau đó rất nhanh liền hồi hồn.
“Thằng nhóc này mẹ nó, có phải là đang muốn chết không!” Ông chủ hét lên một tiếng, tiếp đó cả người lao về phía
Tần Lệ Phong giống như một viên đạn.
Lão đại đúng là xứng với tên thực, chỉ mỗi dáng người cũng đã là người cường tráng nhất trong nhón, cao khoảng một mét tám, trên người đều là cơ bắp. Anh ta đứng đó giống như một khối hình vuông được khảm thêm một cái đầu.
Nếu như anh ta thật sự lao tới, đoán chừng lực sát thương sẽ không hề nhỏ.
Tần Lệ Phong hừ lạnh một tiếng, lách người tránh đi. Thân thể của đối phương trực tiếp đâm vào lều vải, lập tức đánh bay lều vải, tạo ra động tĩnh không nhỏ
Lúc này, không thể giấu được người ở trong trại được nữa!
Vốn dĩ đêm nay, mọi người đều vô cùng cảnh giác, đến nỗi ngủ cũng không an tâm.
Hơn nữa, đêm nay vốn đã sắp xếp người gác đêm, mặc dù vì bây giờ đã là đêm khuya canh ba, người gác đêm ngủ gật nên đã bị những tên này lợi dụng lẻn vào. Nhưng hiện tại âm thanh vừa vang lên, người gác đêm lập tức bị đánh thức.
Tần Lệ Phong chậc một tiếng, nhàn nhã dựa vào mép lêu.
“Tao là Tu La, tiêu sư do Đường Gia Bảo mới đến.”
“Tu La?” Đối phương nhíu mày, đánh giá Tần Lệ Phong từ trên xuống dưới.
Mấy tên này xì xầm một hồi với giọng nói rất nhỏ, nhưng với Tần Lệ Phong mà nói, muốn nghe thấy rõ ràng cũng không thành vấn đề.
“Tu La?”
“Thằng nhóc này ở đâu ra vậy?”
“Lão đại, anh có nghe qua chưa?”
“Không, lão tam, còn mày thì sao?”
“Ừ thì…Tu La, em cũng chưa nghe nói đến nhân vật này bao giờ…
“Cái quái gì vậy, tự gọi mình là Tu La, đúng là điên. “
“Mẹ nó, Đường Gia Bảo là gia tộc luyện thuốc, có thể mời được cường giả ở chỗ nào? Hẳn là thằng nhóc này ra đây khoác lác rồi!”
Lão đại vừa nói vậy, những tên khác liền nhao nhao hùa theo.
“Lão đại nói không sai!”
“Có đạo lý.
“Lão đại nói đúng lắm!”
Tần Lệ Phong nhìn những tên cướp ngu ngốc này, đầu đầy hắc tuyến.
Thực lực của mỗi tên không tồi, nhưng hình như đầu óc không được tốt cho lắm?
Ở trước mặt kẻ địch, mà lại nói chuyện vui vẻ như vậy? Không sợ bị đánh lén sao?
Một đám ngu ngốc.
Tần Lệ Phong liếc mắt, ngón tay gõ nhẹ vào thanh đao Bắc Thần trên thắt lưng.
Vỏ của thanh đao Bắc Thần đã được bọc trong một lớp vải đen. Hết cách, lần trước xuống tay ở La Phù Sơn, sức mạnh quá mức kinh người, nên chưởng môn đặc biệt dặn dò anh, nhất định phải che giấu tất cả các đặc điểm của mình.
Tần Lệ Phong cũng không muốn mình bị lộ
Đối phương xì xầm một hồi, cuối cùng cũng quay đầu lại.
“Hahaha! Thằng nhóc này ở đầu ra, mà lại có thể khoác lác đến vậy?”
“Cái gì mà Tu La, cười chết đi được, không sợ khoác lác bể bụng sao!”
“Ai phong cho mày cái danh hiệu này vậy, tự mày phong đúng không? Có dám xưng họ tên ra không?” Tần Lệ Phong cười lạnh một tiếng: “Họ tên? Tao tên Trái Ngược!”
“Trái Ngược?”
Lão đại bên kia cúi đầu lẩm bẩm, sau đó rất nhanh liền hồi hồn.
“Thằng nhóc này mẹ nó, có phải là đang muốn chết không!” Ông chủ hét lên một tiếng, tiếp đó cả người lao về phía
Tần Lệ Phong giống như một viên đạn.
Lão đại đúng là xứng với tên thực, chỉ mỗi dáng người cũng đã là người cường tráng nhất trong nhón, cao khoảng một mét tám, trên người đều là cơ bắp. Anh ta đứng đó giống như một khối hình vuông được khảm thêm một cái đầu.
Nếu như anh ta thật sự lao tới, đoán chừng lực sát thương sẽ không hề nhỏ.
Tần Lệ Phong hừ lạnh một tiếng, lách người tránh đi. Thân thể của đối phương trực tiếp đâm vào lều vải, lập tức đánh bay lều vải, tạo ra động tĩnh không nhỏ
Lúc này, không thể giấu được người ở trong trại được nữa!
Vốn dĩ đêm nay, mọi người đều vô cùng cảnh giác, đến nỗi ngủ cũng không an tâm.
Hơn nữa, đêm nay vốn đã sắp xếp người gác đêm, mặc dù vì bây giờ đã là đêm khuya canh ba, người gác đêm ngủ gật nên đã bị những tên này lợi dụng lẻn vào. Nhưng hiện tại âm thanh vừa vang lên, người gác đêm lập tức bị đánh thức.
Bình luận facebook