Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Hoa Vũ Chiến Thần - Chương 1856
Quỷ Vương Huyền Viêm vừa nhìn chằm chằm sắc mắt của Tần Vũ Phong, vừa đáp lại lời nói của Tiểu Quỷ Vương. Tiểu Quỷ Vương có được sự bảo vệ của Quỷ Vương Huyền Viêm càng trở nên kiêu ngạo.
“Chịu chết đi thằng nhóc!”
Tần Vũ Phong chỉ cười nhạo, không nói gì. Cũng có thể chẳng đáng để anh nói gì.
Ở trong mắt Tần Vũ Phong, đối thủ cấp bực như Quỷ Vương Huyền Viêm, dưới tình huống bình thường…
Có lẽ hoàn toàn không phải là đối thủ!
Tần Vũ Phong nhíu mày lạnh lùng ngạo nghễ, Quỷ Vương Huyền Viêm sắc mặt càng ngày càng tức giận, bắt đầu cảm thấy xấu hổ.
Thái độ của Tần Vũ Phong nhẹ nhàng không khoa trương, nhưng Quỷ Vương Huyền Viêm thì lại gần như tức giận đến nghiến răng.
So sánh hai người theo cách này, mọi người không khỏi cảm thấy rằng có lẽ Tu La giống như một cao thủ thực sự hơn là Quỷ Vương Huyền Viêm “Tại sao Tu La lại bình tĩnh như vậy?”
“Đúng đó, tôi không cảm thấy anh ta sợ Quỷ Vương Huyền Viêm chút nào!”
“Chậc chậc chậc, tôi hy vọng anh ta không phải đang cố ý làm ra vẻ!”
“Cũng không biết chừng, đối mặt với đối thứ có cấp bậc như thế như Quỷ Vương Huyền Viêm, có khi Tu La đã bị dọa đến phát ngu rồi.”
“Mọi người điên rồi sao, cái Tu La tu luyện chính là Vô Tướng Thiên Ma Công đó!”
“Đúng đó, người luyện được Vô Tướng Thiên Ma Công sao có thể khiếp sợ đối thủ của mình chứ? “Có lý.”
“Nhưng nhìn theo biểu hiện không chút khiếp sợ của Tu La, giống như trình độ của anh ta cao hơn Quỷ Vương Huyền Viêm!”
“Có thể là giả bộ, rất nhiều người đang xem, nếu anh ta để mất đi khí thế thì thật là mất mặt lắm đó.”
“Đây là một trận chiến đẫm máu, một cuộc chiến sống chết, anh ta thật sự không sợ sao?” Nhưng như mọi người đã nói.
Tần Vũ Phong thật sự không sợ hãi, một chút sợ hãi cũng không có.
Hiện giờ Quỷ Vương Huyền Viêm bắt đầu lao về phía của Tần Vũ Phong, thăm do rồi mới triển khai tấn công.
Thăm dò một cái, sắc mặt của Quỷ Vương Huyền Viêm trầm xuống.
Ôi mẹ ơi.
Tu La trước mặt ông ta không giống như những gì ông ta tưởng tượng như là một người không có bản lĩnh gì hết, một thắng ranh con biết giả vờ thôi.
Càng không phải là gì mà ngông cuồng đến không biết ngoài núi còn có núi cao hơn, người còn có người giỏi hơn.
Hoàn toàn ngược lại.
Tu vi của Tu La lại đạt đến một cảnh giới mà ngay cả ông ta cũng không thể nhìn ra được nó nằm ở tầm nào. Thâm sâu như biển cả, căn bản không thể nào nhìn thấu được chỉ bằng một ánh mắt.
Một tia năng lượng từ bên trong đánh ra, như thể nó đã bị nuốt chửng, và nó không gây ra một chút thương tổn nào cho đối phương.
Nhận thức này khiến cho Quỷ Vương Huyền Viêm không khỏi kinh ngạc! Nên biết là, ông ta là một trong Ngũ đại Quỷ Vương, Quỷ Vương Huyền Viêm.
Trong toàn bộ Ma phái, ngoài Tam đại ma vương kia ra, e rằng không ai có thể mang lại loại cảm giác này cho Quỷ Vương Huyền Viêm.
Đây là lần đầu tiên Quỷ Vương Huyền Viêm cảm thấy ngoài trừ Ma Quân Cửu U ra lại có người có thực lực như thể, có thể có chiều sâu tu luyện đến bước không ai có thể nhìn ra.
Nhưng đây không phải là điều quan trọng nhất. Điều quan trọng nhất là khi Tu La đối diện với ông ta rõ ràng là còn rất trẻ
Để đạt đến trình độ này, nói chung là phải mất hàng chục năm tu luyện, cộng với thiên phú hơn người mới có thể đạt được!
Cho dù là ông ta, ông ta từ nhỏ đã tu luyện, đến nay cũng đã gần năm mươi năm, nhưng ông ta vẫn không bằng Tu La trước mặt ông ta!
“Chịu chết đi thằng nhóc!”
Tần Vũ Phong chỉ cười nhạo, không nói gì. Cũng có thể chẳng đáng để anh nói gì.
Ở trong mắt Tần Vũ Phong, đối thủ cấp bực như Quỷ Vương Huyền Viêm, dưới tình huống bình thường…
Có lẽ hoàn toàn không phải là đối thủ!
Tần Vũ Phong nhíu mày lạnh lùng ngạo nghễ, Quỷ Vương Huyền Viêm sắc mặt càng ngày càng tức giận, bắt đầu cảm thấy xấu hổ.
Thái độ của Tần Vũ Phong nhẹ nhàng không khoa trương, nhưng Quỷ Vương Huyền Viêm thì lại gần như tức giận đến nghiến răng.
So sánh hai người theo cách này, mọi người không khỏi cảm thấy rằng có lẽ Tu La giống như một cao thủ thực sự hơn là Quỷ Vương Huyền Viêm “Tại sao Tu La lại bình tĩnh như vậy?”
“Đúng đó, tôi không cảm thấy anh ta sợ Quỷ Vương Huyền Viêm chút nào!”
“Chậc chậc chậc, tôi hy vọng anh ta không phải đang cố ý làm ra vẻ!”
“Cũng không biết chừng, đối mặt với đối thứ có cấp bậc như thế như Quỷ Vương Huyền Viêm, có khi Tu La đã bị dọa đến phát ngu rồi.”
“Mọi người điên rồi sao, cái Tu La tu luyện chính là Vô Tướng Thiên Ma Công đó!”
“Đúng đó, người luyện được Vô Tướng Thiên Ma Công sao có thể khiếp sợ đối thủ của mình chứ? “Có lý.”
“Nhưng nhìn theo biểu hiện không chút khiếp sợ của Tu La, giống như trình độ của anh ta cao hơn Quỷ Vương Huyền Viêm!”
“Có thể là giả bộ, rất nhiều người đang xem, nếu anh ta để mất đi khí thế thì thật là mất mặt lắm đó.”
“Đây là một trận chiến đẫm máu, một cuộc chiến sống chết, anh ta thật sự không sợ sao?” Nhưng như mọi người đã nói.
Tần Vũ Phong thật sự không sợ hãi, một chút sợ hãi cũng không có.
Hiện giờ Quỷ Vương Huyền Viêm bắt đầu lao về phía của Tần Vũ Phong, thăm do rồi mới triển khai tấn công.
Thăm dò một cái, sắc mặt của Quỷ Vương Huyền Viêm trầm xuống.
Ôi mẹ ơi.
Tu La trước mặt ông ta không giống như những gì ông ta tưởng tượng như là một người không có bản lĩnh gì hết, một thắng ranh con biết giả vờ thôi.
Càng không phải là gì mà ngông cuồng đến không biết ngoài núi còn có núi cao hơn, người còn có người giỏi hơn.
Hoàn toàn ngược lại.
Tu vi của Tu La lại đạt đến một cảnh giới mà ngay cả ông ta cũng không thể nhìn ra được nó nằm ở tầm nào. Thâm sâu như biển cả, căn bản không thể nào nhìn thấu được chỉ bằng một ánh mắt.
Một tia năng lượng từ bên trong đánh ra, như thể nó đã bị nuốt chửng, và nó không gây ra một chút thương tổn nào cho đối phương.
Nhận thức này khiến cho Quỷ Vương Huyền Viêm không khỏi kinh ngạc! Nên biết là, ông ta là một trong Ngũ đại Quỷ Vương, Quỷ Vương Huyền Viêm.
Trong toàn bộ Ma phái, ngoài Tam đại ma vương kia ra, e rằng không ai có thể mang lại loại cảm giác này cho Quỷ Vương Huyền Viêm.
Đây là lần đầu tiên Quỷ Vương Huyền Viêm cảm thấy ngoài trừ Ma Quân Cửu U ra lại có người có thực lực như thể, có thể có chiều sâu tu luyện đến bước không ai có thể nhìn ra.
Nhưng đây không phải là điều quan trọng nhất. Điều quan trọng nhất là khi Tu La đối diện với ông ta rõ ràng là còn rất trẻ
Để đạt đến trình độ này, nói chung là phải mất hàng chục năm tu luyện, cộng với thiên phú hơn người mới có thể đạt được!
Cho dù là ông ta, ông ta từ nhỏ đã tu luyện, đến nay cũng đã gần năm mươi năm, nhưng ông ta vẫn không bằng Tu La trước mặt ông ta!
Bình luận facebook