Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1964
Chương 1964
Lại có người muốn so tài cưỡi ngựa với cậu chủ Diệp
Kính Dương cậu ta sao?
Phải biết là cả cái Long Môn này, trừ Diệp Thanh Đình ra thì trong lớp trẻ của Long Môn, người có kỹ thuật cưỡi ngựa giỏi nhất chính là cậu chủ Diệp Kính Dương đây.
Mà cậu chủ do dòng trưởng phải xuống này lại dám nói muốn đua ngựa với Diệp Kính Dương sao?
Đùa gì vui thế? không biết trời cao đất dày là gì sao? “Anh ta lại muốn đua ngựa với cậu Diệp Kính Dương sao?”
“Về cưỡi ngựa thì cậu Diệp Kính Dương là vô địch rồi!”
“Đùa gì thế..
“Tôi không tin được…
“Cậu chủ dòng trưởng này thực sự là càn rỡ mà!”
“Cậu chủ dòng trưởng này thua chắc rồi.”
“Chậc chậc chậc, anh ta có phách lối ở dòng trưởng thế nào cũng được, nhưng giờ lại dám phách lối ở đây sao?”
“Thật là không biết điều mà.”
“Chúng ta cứ ở đây xem đi, ha ha! Chỉ trong chốc lát, mọi người đều bàn tán xôn xao, toàn bộ đều khinh thường lời nói của Tần Vũ Phong. Dù sao thì mọi người đều biết rõ thực lực của Diệp Kính Dương là như thế nào.
Mặc dù bình thường Diệp Kính Dương rất hống hách, nhưng mà thực tế thì Diệp Kính Dương thực sự là có tư cách để hống hách.
Cho dù là phương diện nào thì Diệp Kính Dương cũng vô cùng ưu tú.
Hơn nữa không thể nói vì bên trên còn có một người chị gái xuất chúng.
Nhưng cho dù nói như thế nào thì thực lực của Diệp Kính Dương vô cùng vượt trội so với đám người trẻ tuổi.
Cho nên khi có người dám khiêu chiến với Diệp Kính Dương thì mọi người cảm thấy rất kinh ngạc.
Hơn nữa còn muốn khiêu chiến kỹ thuật cưỡi ngựa.
Mọi người lập tức vô cùng kinh ngạc.
Ngay cả Diệp Kính Dương cũng không thể tin được mà nhìn chằm chằm Tần Vũ Phong.
Rất nhanh sau đó, Diệp Kính Dương hơi nhăn mặt mà nhìn chằm chằm lên mặt Tần Vũ Phong.
“Anh biết anh đang nói cái gì không?” Tần Vũ Phong thản nhiên mà gật đầu một cái.
Nói thật thì Tần Vũ Phong rất nhớ cảm giác ngồi trên lưng ngựa mà rong ruổi khắp nơi ở biên cương.
Vì vậy nên giờ Tần Vũ Phong mới muốn tìm một cách để cưỡi thử.
Sau khi Diệp Kính Dương nhận được câu trả lời của đối phương, mặt cậu ta trẻ nên nhăn nhó.
“Anh!”
Thực sự là to gan mà!
Mình cũng thừa nhận là mình ngu dốt rồi mà còn dám khiêu chiến cậu ta sao?
Này là xem thường cậu ta sao?
Lại có người muốn so tài cưỡi ngựa với cậu chủ Diệp
Kính Dương cậu ta sao?
Phải biết là cả cái Long Môn này, trừ Diệp Thanh Đình ra thì trong lớp trẻ của Long Môn, người có kỹ thuật cưỡi ngựa giỏi nhất chính là cậu chủ Diệp Kính Dương đây.
Mà cậu chủ do dòng trưởng phải xuống này lại dám nói muốn đua ngựa với Diệp Kính Dương sao?
Đùa gì vui thế? không biết trời cao đất dày là gì sao? “Anh ta lại muốn đua ngựa với cậu Diệp Kính Dương sao?”
“Về cưỡi ngựa thì cậu Diệp Kính Dương là vô địch rồi!”
“Đùa gì thế..
“Tôi không tin được…
“Cậu chủ dòng trưởng này thực sự là càn rỡ mà!”
“Cậu chủ dòng trưởng này thua chắc rồi.”
“Chậc chậc chậc, anh ta có phách lối ở dòng trưởng thế nào cũng được, nhưng giờ lại dám phách lối ở đây sao?”
“Thật là không biết điều mà.”
“Chúng ta cứ ở đây xem đi, ha ha! Chỉ trong chốc lát, mọi người đều bàn tán xôn xao, toàn bộ đều khinh thường lời nói của Tần Vũ Phong. Dù sao thì mọi người đều biết rõ thực lực của Diệp Kính Dương là như thế nào.
Mặc dù bình thường Diệp Kính Dương rất hống hách, nhưng mà thực tế thì Diệp Kính Dương thực sự là có tư cách để hống hách.
Cho dù là phương diện nào thì Diệp Kính Dương cũng vô cùng ưu tú.
Hơn nữa không thể nói vì bên trên còn có một người chị gái xuất chúng.
Nhưng cho dù nói như thế nào thì thực lực của Diệp Kính Dương vô cùng vượt trội so với đám người trẻ tuổi.
Cho nên khi có người dám khiêu chiến với Diệp Kính Dương thì mọi người cảm thấy rất kinh ngạc.
Hơn nữa còn muốn khiêu chiến kỹ thuật cưỡi ngựa.
Mọi người lập tức vô cùng kinh ngạc.
Ngay cả Diệp Kính Dương cũng không thể tin được mà nhìn chằm chằm Tần Vũ Phong.
Rất nhanh sau đó, Diệp Kính Dương hơi nhăn mặt mà nhìn chằm chằm lên mặt Tần Vũ Phong.
“Anh biết anh đang nói cái gì không?” Tần Vũ Phong thản nhiên mà gật đầu một cái.
Nói thật thì Tần Vũ Phong rất nhớ cảm giác ngồi trên lưng ngựa mà rong ruổi khắp nơi ở biên cương.
Vì vậy nên giờ Tần Vũ Phong mới muốn tìm một cách để cưỡi thử.
Sau khi Diệp Kính Dương nhận được câu trả lời của đối phương, mặt cậu ta trẻ nên nhăn nhó.
“Anh!”
Thực sự là to gan mà!
Mình cũng thừa nhận là mình ngu dốt rồi mà còn dám khiêu chiến cậu ta sao?
Này là xem thường cậu ta sao?
Bình luận facebook