Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1979
Chương 1979
Con ngựa già dưới thân Tần Vũ Phong lung la lung lay mà đi tới đích.
Diệp Thanh Đình gần như không có chút do dự nào, cô ta tuyên bố Tần Vũ Phong thắng lợi! Lúc bấy giờ, Tần Vũ Phong cũng đã xuống ngựa.
Bởi vì trạng thái hiện tại của Lạp Phong là đang rất sợ hãi, thậm chí còn không dám đi đến vạch đít. Trong lòng
Diệp Kính Dương đã biết rằng mình không còn chút phần thắng nào!
Như vậy cần gì phải tự rước lấy nhục?
Nhưng giờ phút này, Diệp Kính Dương cắn răng, trong lòng đang phẫn hận vô cùng. Bên tai không ngừng truyền đến tiếng mọi người thảo luận.
“Ôi trời ơi!! Tôi không nhìn lầm chứ?”
“Tên Tần Vũ Phong đó, cưỡi cái con ngựa đó mà thắng á?”
“Thật sự không thể tin được chuyện đéo này lại là thật su!”
“Ai có thể nói cho tôi biết bây giờ tôi không phải đang nằm mơ được không?”
“Cai tháng quân quê này tìm được vận cứt cho gì thế “Còn không phải sao, tên này vận khí quá tốt, không ngờ còn vượt qua Lạp Phong đã đình công.
Không sai, bởi vì khán giả đang ngồi xem thi đấu ở trường đua ngựa cách trung tâm không xa lắm. Vì vậy mọi người vốn không thấy được sự sợ hãi và dáng vẻ chần chừ không dám tiến lên phía trước của Lạp Tuấn Phong.
Mọi người chỉ nhìn thấy Lạp Tuấn Phong bắt đầu quay trở lại điểm xuất phát. Hoặc có lẽ cũng vì nhìn thấy Tần Vũ Phong quay lại rồi nên Lạp Tuấn Phong càng sợ tới mức không dám tiến lên như vậy. Nhưng mà không có ai nói lên điều này cả.
Chuyện này cứ như thể chỉ là ảo giác của tất cả mọi người. Dù sao đi nữa thì loại chuyện này thực sự không thể tin được.
Thế mà lại có người chỉ cần hét lên một tiếng đã khiến cho một con thú có linh thức phải sợ hãi không thể tiến lên được, thậm chí nó còn bắt đầu quay lại vạch xuất phát sao? Điều này làm sao có thể? Đây phải là sức mạnh của một cường giả ở cấp nào chứ?
Từ lúc nào mà nhà họ Diệp ở Thạch Trì lại có thể có một nhân vật như vậy chứ? Cuối cùng tất cả mọi người chỉ có thể xem toàn bộ chuyện này là một sự trùng hợp mà thôi. Mọi người đều mặc định việc này là một sự mơ hồ.
Dù sao đi nữa lúc nãy ngay ở đây, những người đã chế nhạo Tần Vũ Phong chính là bọn họ.
Nếu như Tần Vũ Phong là một cường giả thì sức mạnh của anh thật sự đã vượt qua sức tưởng tượng rồi.
Vì vậy nếu như anh thật sự muốn so đo với bọn họ, sợ rằng tình cảnh sẽ trở nên khó mà có thể chịu đựng được.
Đương nhiên rồi, đối với bọn họ mà nói không ai muốn nhận lấy hậu quả như vậy. Vì vậy trong một lúc lâu, mọi người đều trở nên trầm mặc và cũng đều giả vờ xem như chưa có chuyện gì xảy ra.
Tuy nhiên Diệp Kính Dương không thể nào giả vờ như chuyện này chưa từng xảy ra được.
Sau khi Tần Vũ Phong vượt qua điểm đích thì vô cùng hờ hững, đứng sang một bên đợi Diệp Thanh Đình tuyên bố thắng lợi.
Lúc này dường như Lạp Tuấn Phong cuối cùng cũng động đậy rồi, bị người chủ thúc giục nó tiến ra ngoài sân.
Nhưng khi đối mặt với Tần Vũ Phong thì có nói thế nào đi chăng nữa thì nó cũng không đi.
Hơn nữa nó còn không dám tiến về phía trước, kiểu giống như gặp phải thiên địch vậy đó.
Con ngựa già dưới thân Tần Vũ Phong lung la lung lay mà đi tới đích.
Diệp Thanh Đình gần như không có chút do dự nào, cô ta tuyên bố Tần Vũ Phong thắng lợi! Lúc bấy giờ, Tần Vũ Phong cũng đã xuống ngựa.
Bởi vì trạng thái hiện tại của Lạp Phong là đang rất sợ hãi, thậm chí còn không dám đi đến vạch đít. Trong lòng
Diệp Kính Dương đã biết rằng mình không còn chút phần thắng nào!
Như vậy cần gì phải tự rước lấy nhục?
Nhưng giờ phút này, Diệp Kính Dương cắn răng, trong lòng đang phẫn hận vô cùng. Bên tai không ngừng truyền đến tiếng mọi người thảo luận.
“Ôi trời ơi!! Tôi không nhìn lầm chứ?”
“Tên Tần Vũ Phong đó, cưỡi cái con ngựa đó mà thắng á?”
“Thật sự không thể tin được chuyện đéo này lại là thật su!”
“Ai có thể nói cho tôi biết bây giờ tôi không phải đang nằm mơ được không?”
“Cai tháng quân quê này tìm được vận cứt cho gì thế “Còn không phải sao, tên này vận khí quá tốt, không ngờ còn vượt qua Lạp Phong đã đình công.
Không sai, bởi vì khán giả đang ngồi xem thi đấu ở trường đua ngựa cách trung tâm không xa lắm. Vì vậy mọi người vốn không thấy được sự sợ hãi và dáng vẻ chần chừ không dám tiến lên phía trước của Lạp Tuấn Phong.
Mọi người chỉ nhìn thấy Lạp Tuấn Phong bắt đầu quay trở lại điểm xuất phát. Hoặc có lẽ cũng vì nhìn thấy Tần Vũ Phong quay lại rồi nên Lạp Tuấn Phong càng sợ tới mức không dám tiến lên như vậy. Nhưng mà không có ai nói lên điều này cả.
Chuyện này cứ như thể chỉ là ảo giác của tất cả mọi người. Dù sao đi nữa thì loại chuyện này thực sự không thể tin được.
Thế mà lại có người chỉ cần hét lên một tiếng đã khiến cho một con thú có linh thức phải sợ hãi không thể tiến lên được, thậm chí nó còn bắt đầu quay lại vạch xuất phát sao? Điều này làm sao có thể? Đây phải là sức mạnh của một cường giả ở cấp nào chứ?
Từ lúc nào mà nhà họ Diệp ở Thạch Trì lại có thể có một nhân vật như vậy chứ? Cuối cùng tất cả mọi người chỉ có thể xem toàn bộ chuyện này là một sự trùng hợp mà thôi. Mọi người đều mặc định việc này là một sự mơ hồ.
Dù sao đi nữa lúc nãy ngay ở đây, những người đã chế nhạo Tần Vũ Phong chính là bọn họ.
Nếu như Tần Vũ Phong là một cường giả thì sức mạnh của anh thật sự đã vượt qua sức tưởng tượng rồi.
Vì vậy nếu như anh thật sự muốn so đo với bọn họ, sợ rằng tình cảnh sẽ trở nên khó mà có thể chịu đựng được.
Đương nhiên rồi, đối với bọn họ mà nói không ai muốn nhận lấy hậu quả như vậy. Vì vậy trong một lúc lâu, mọi người đều trở nên trầm mặc và cũng đều giả vờ xem như chưa có chuyện gì xảy ra.
Tuy nhiên Diệp Kính Dương không thể nào giả vờ như chuyện này chưa từng xảy ra được.
Sau khi Tần Vũ Phong vượt qua điểm đích thì vô cùng hờ hững, đứng sang một bên đợi Diệp Thanh Đình tuyên bố thắng lợi.
Lúc này dường như Lạp Tuấn Phong cuối cùng cũng động đậy rồi, bị người chủ thúc giục nó tiến ra ngoài sân.
Nhưng khi đối mặt với Tần Vũ Phong thì có nói thế nào đi chăng nữa thì nó cũng không đi.
Hơn nữa nó còn không dám tiến về phía trước, kiểu giống như gặp phải thiên địch vậy đó.
Bình luận facebook