Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 2000
Chương 2000
“Anh ta lại còn dám có những suy nghĩ không nên có với cô cả, đáng chết từ sớm rồi!”
“Cô cả trục xuất anh ta ra khỏi Long Môn mới khiến lòng người yên ổn được!”
“Đấy không phải là những gì đã nói à?
Chỉ trong khoảng thời gian ngắn, tất cả mọi người chỉ có vui mừng không dứt. Nhưng mà một lúc sau, có người đưa ra thắc mắc. “Nhưng mà cái này, Ngô Triết Hàm có nói như thế nào thì anh ta đã một người đạt nửa cảnh giới tông sư, vậy vị khách của Long Môn này có phải sẽ là… “Điều này thật sự không đúng nha, vừa rồi ở chỗ kia chính là Ngô Triết Hàm tự mình xông lên cơ mà!”
“Ôi chao, đừng nghĩ nhiều như vậy, Ngô Triết Hàm sao lại dám xông lên động thủ với lại người khách kia? Cho dù là nhóc con kia không đánh lại thì cô cả nhất định sẽ ra tay!”
Nhưng ngay tại giây phút mà người ta đang nói. Tần Vũ Phong đã gắt gao nắm lấy yết hầu của Ngô Triết Hàm.
Vốn dĩ Ngô Triết Hàm nghĩ rằng đây không phải là chuyện lớn gì, anh ta có thể dễ dàng giãy dụa ra. Dù sao, bản thân anh ta đã là một nửa cường giả của cảnh giới tông sư. Còn đối phương chẳng qua chỉ là một tên tên đàn ông ẻo lả mà thôi.
Nhưng rất nhanh sau đó Ngô Triết Hàm liền nhận ra được tính nghiêm trọng của sự việc. Đúng vậy, tuy rằng đối phương chỉ là một tên tên đàn ông ẻo lả… Nhưng chính tên tên đàn ông ẻo lả này, lại tóm lấy cổ anh ta chặt chẽ như vậy, khiến anh ta không thể dịch chuyển được!
Thậm chí một tay nhấc lên kia nhìn như thể không mang bất cứ sức lực gì lại có thể mang theo một loại năng lực vô biên, gân xanh trên tay đột nhiên nổi lên, tóm lấy cổ anh ta nhấc lên trên!
Ngô Triết Hàm vô cùng kinh ngạc! Thậm chí anh ta đã bắt đầu cảm thấy muốn khó thở, động tác giãy dụa cũng bắt đầu không thể khống chế. Anh ta với tay lung tung bắt lấy tay đối phương, hai chân điên cuồng đá.
Một người đàn ông to lớn cộng với cơ thể mạnh mẽ, ở trong tay Tần Vũ Phong lại cứ như một con gà con hay một thằng nhóc vậy, tùy tiện là có thể xách lên trên.
Nhận ra được điều này, những người có mặt lại kinh ngạc hơn. “Tôi… trời đất…”
“Tôi không nhìn lầm chứ?”
“Người thanh niên này lại có thể lợi hại như vậy..”
“Nhìn thoáng qua thì vừa gầy vừa yếu đuối, thì ra là đáng sợ như kia á”
Lúc này, trong lòng Tần Vũ Phong đã có những tính toán phù hợp, hoặc là không làm gì, còn đã làm thì phải làm đến cùng.
Mặc dù không có khả năng có thể thẳng tay giết chết Ngô Triết Hàm, mặc kệ là không lịch sự hay là gì, nhưng nói thế nào thì Ngô Triết Hàm đến cùng vẫn còn là người ở địa bàn Long Môn, ầm ĩ đến mức xảy ra tai nạn chết người, chỉ sợ Diệp Thanh Đình cũng không biết ăn nói ra sao với bề trên.
Nhưng Tần Vũ Phong có biện pháp đơn giản mà càng khắc đáng sợ hơn. Phá hủy tu vi của Ngô Triết Hàm!
Dù sao, Ngô Triết Hàm lặp đi lặp lại hành vi chọc giận anh, Tần Vũ Phong đã không còn muốn nhẫn nhịn thêm nữa rồi.
Có thể để Ngô Triết Hàm tiếp tục sống là đã nhìn mặt mũi của Diệp Thanh Đình rồi.
Hai mắt Tần Vũ Phong đông cứng lại, điều động ra một tia nội kình chui vào bên trong cơ thể của đối phương. Ngay sau đó, đột nhiên Tần Vũ Phong phát ra sức mạnh.
Ngô Triết Hàm bị Tần Vũ Phong nắm chặt cổ, anh ta muốn kêu gào thảm thiết nhưng không thể kêu lên được, chỉ có thể phát ra những tiếng động không thể nào hiểu được.
Tia nội kình ở bên trong cơ thể Ngô Triết Hàm bắt đầu điên cuồng di chuyển, rất nhanh thôi đã đi tới sợi kinh mạch của Ngô Triết Hàm và nghiền nát nó. Từng sợi kinh mạch bị chặt đứt, chỉ cái này thôi cũng đủ rồi.
“Anh ta lại còn dám có những suy nghĩ không nên có với cô cả, đáng chết từ sớm rồi!”
“Cô cả trục xuất anh ta ra khỏi Long Môn mới khiến lòng người yên ổn được!”
“Đấy không phải là những gì đã nói à?
Chỉ trong khoảng thời gian ngắn, tất cả mọi người chỉ có vui mừng không dứt. Nhưng mà một lúc sau, có người đưa ra thắc mắc. “Nhưng mà cái này, Ngô Triết Hàm có nói như thế nào thì anh ta đã một người đạt nửa cảnh giới tông sư, vậy vị khách của Long Môn này có phải sẽ là… “Điều này thật sự không đúng nha, vừa rồi ở chỗ kia chính là Ngô Triết Hàm tự mình xông lên cơ mà!”
“Ôi chao, đừng nghĩ nhiều như vậy, Ngô Triết Hàm sao lại dám xông lên động thủ với lại người khách kia? Cho dù là nhóc con kia không đánh lại thì cô cả nhất định sẽ ra tay!”
Nhưng ngay tại giây phút mà người ta đang nói. Tần Vũ Phong đã gắt gao nắm lấy yết hầu của Ngô Triết Hàm.
Vốn dĩ Ngô Triết Hàm nghĩ rằng đây không phải là chuyện lớn gì, anh ta có thể dễ dàng giãy dụa ra. Dù sao, bản thân anh ta đã là một nửa cường giả của cảnh giới tông sư. Còn đối phương chẳng qua chỉ là một tên tên đàn ông ẻo lả mà thôi.
Nhưng rất nhanh sau đó Ngô Triết Hàm liền nhận ra được tính nghiêm trọng của sự việc. Đúng vậy, tuy rằng đối phương chỉ là một tên tên đàn ông ẻo lả… Nhưng chính tên tên đàn ông ẻo lả này, lại tóm lấy cổ anh ta chặt chẽ như vậy, khiến anh ta không thể dịch chuyển được!
Thậm chí một tay nhấc lên kia nhìn như thể không mang bất cứ sức lực gì lại có thể mang theo một loại năng lực vô biên, gân xanh trên tay đột nhiên nổi lên, tóm lấy cổ anh ta nhấc lên trên!
Ngô Triết Hàm vô cùng kinh ngạc! Thậm chí anh ta đã bắt đầu cảm thấy muốn khó thở, động tác giãy dụa cũng bắt đầu không thể khống chế. Anh ta với tay lung tung bắt lấy tay đối phương, hai chân điên cuồng đá.
Một người đàn ông to lớn cộng với cơ thể mạnh mẽ, ở trong tay Tần Vũ Phong lại cứ như một con gà con hay một thằng nhóc vậy, tùy tiện là có thể xách lên trên.
Nhận ra được điều này, những người có mặt lại kinh ngạc hơn. “Tôi… trời đất…”
“Tôi không nhìn lầm chứ?”
“Người thanh niên này lại có thể lợi hại như vậy..”
“Nhìn thoáng qua thì vừa gầy vừa yếu đuối, thì ra là đáng sợ như kia á”
Lúc này, trong lòng Tần Vũ Phong đã có những tính toán phù hợp, hoặc là không làm gì, còn đã làm thì phải làm đến cùng.
Mặc dù không có khả năng có thể thẳng tay giết chết Ngô Triết Hàm, mặc kệ là không lịch sự hay là gì, nhưng nói thế nào thì Ngô Triết Hàm đến cùng vẫn còn là người ở địa bàn Long Môn, ầm ĩ đến mức xảy ra tai nạn chết người, chỉ sợ Diệp Thanh Đình cũng không biết ăn nói ra sao với bề trên.
Nhưng Tần Vũ Phong có biện pháp đơn giản mà càng khắc đáng sợ hơn. Phá hủy tu vi của Ngô Triết Hàm!
Dù sao, Ngô Triết Hàm lặp đi lặp lại hành vi chọc giận anh, Tần Vũ Phong đã không còn muốn nhẫn nhịn thêm nữa rồi.
Có thể để Ngô Triết Hàm tiếp tục sống là đã nhìn mặt mũi của Diệp Thanh Đình rồi.
Hai mắt Tần Vũ Phong đông cứng lại, điều động ra một tia nội kình chui vào bên trong cơ thể của đối phương. Ngay sau đó, đột nhiên Tần Vũ Phong phát ra sức mạnh.
Ngô Triết Hàm bị Tần Vũ Phong nắm chặt cổ, anh ta muốn kêu gào thảm thiết nhưng không thể kêu lên được, chỉ có thể phát ra những tiếng động không thể nào hiểu được.
Tia nội kình ở bên trong cơ thể Ngô Triết Hàm bắt đầu điên cuồng di chuyển, rất nhanh thôi đã đi tới sợi kinh mạch của Ngô Triết Hàm và nghiền nát nó. Từng sợi kinh mạch bị chặt đứt, chỉ cái này thôi cũng đủ rồi.
Bình luận facebook