Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-276
Chương 276
Giọng nói bá đạo của Tần Vũ Phong, vang vọng khắp phía chân trời.
Nghe được lời này, trong lòng Lâm Yến Vân cả kinh, sinh ra điềm xấu dự cảm cực kì mãnh liệt, không biết Tần Vũ Phong rốt cuộc có con át chủ bài gì.
Không chỉ có cô, mà tất cả khách khứa có mặt trên chiếc du thuyền, cũng đều âm thầm chờ mong.
Mười giây, hai mươi giây, ba mươi giây...
Đợi ước chừng hồi lâu, giữa sân gió êm sóng lặng, không có bất kỳ điều gì bất thường xảy ra.
"Ha ha ha.."
Đột nhiên, Lâm Yến Vân phát ra một trận cười đắc ý, hình như đang suy tính quỷ kế gì đó: “Tôi đã biết, anh chỉ là đang phô trương thanh thểở trên khu vực biển rộng mênh mông như vậy, phạm vi vận mét không có một bóng người, anh lại có thể có cái gì giúp đỡ?
Chẳng lẽ... Còn có thể từ trong biển trồi lên sao?!”
Vừa dứt lời, mặt biển vốn dĩ không hề gợn sóng, đột nhiên cuốn lên ngập trời sóng dữ.
“Ầm ầm ầm!”.
Chiếc du thuyền Costa Victoria này, cũng bắt đầu đong đưa lúc lắc, điên cuồng xóc nảy lên.
“Bùm! Bùm! Bùm..”
Rất nhiều khách khứa không cách nào duy trì trạng thái cân bằng, ngã xuống mặt mũi bầm dập, liên tục kêu thảm thiết.
Cảnh tượng bất thình lình đáng sợ, làm tất cả mọi người bị dọa sợ.
Xa xa nhìn lại, ở phía trước chiếc du thuyền Costa Victoria mấy trăm mét, xuất hiện một ngọn lốc xoáy sâu hoắm, không ngừng xoay tròn.
Tựa như có một quái thú khủng bố thời tiền sử, sắp phá vỡ ngọn sóng, buông xuống nhân gian!
cảm xúc khủng bố, ở trong lòng mỗi người tràn ra.
Giờ phút này, mọi người căn bản không có tâm tư, đi quan tâm ân oán giữa chủ tịch Phong Vân và Lâm Yến Vân, chỉ nghĩ mọi cách để giữ được tính mạng.
“Ầm ầm ầm!” Đáy biển truyền đến tiếng gầm rú điếc tai. Dưới ánh mắt của tất cả mọi người!
Trong ngọn lốc xoáy sâu hoắm, xuất hiện một con thuyền thép khổng lô!
Dưới ánh nắng chiếu xuống, lập loè ánh sáng của kim loại, đánh sâu vào thị giác của mọi người một cách mãnh liệt.
Chiếc du thuyền Costa Victoria, đã được xem như cực kì to lớn.
Nhưng so sánh với con chiến hạm này, quả thực chính là “xếp hàng em".
Mà ở bên cạnh con chiến hạm, còn được khắc một vật tổ mãnh hổ cực kì rõ ràng, ngửa mặt lên trời rít gào, chấn động tám phương.
“Đây là... dung tướng hào?!”
Có người trợn to hai mắt, miệng há thành hình chữ O, đủ có thể nuốt vào một quả trứng vịt.
Mọi người đều biết, dung tướng hào chính là Thần châm định hải của biên giới phía bắc, uy chấn tứ hải, trước đó không lâu đến Dương Hải, là vì nghênh đón chiến thần thiên sách trở về, còn làm cho một phen oanh động.
Ai ngờ hiện tại, dũng tướng hào trong truyền thuyết này, thế nhưng phá thủy mà ra, xuất hiện ở trước mặt mọi người.
Đây chính là vũ khí giết người cuối cùng, giống như một thành lũy di động trên biển!
“kẻ bắt cóc trên thuyền nghe rõ, các ngươi đã bị bao vây!” “Buông vũ khí, lập tức đầu hàng!” “Đừng chống cự vô ích!!!”
Âm thanh cảnh cáo thông qua loa của chiếc chiến hạm, vang vọng toàn bộ cả khu vực biển cả, chấn động cả lỗ tai.
“Mau nhìn đi -- ngực của chúng ta, tại sao có cái điểm đó?” Rất nhanh, liền có người phát hiện sự khác thường.
Tất cả vệ sĩ cầm súng, chỗ ngực trái đều xuất hiện điểm đỏ quỷ dị, lập loè chói mắt.
“Không tốt rồi! Là tay súng bắn tỉa! Nhanh chóng bỏ súng xuống!”
Có người hô to lên, lập tức bỏ súng xuống, hai tay ôm đầu ngồi xổm trên mặt đất.
Những người khác cũng làm theo, lần lượt cởi bỏ áo giáp, thành thật giống hệt những con chim cút.
Chẳng sợ bọn họ là tay đấm của liên minh Tây Hải, nhưng đối mặt lại là những tướng sĩ lang hổ đến từ biên giới phía Bắc, cứ cho là cho bọn họ mượn thêm lá gan, cũng không dám thách thức!
Vài phút sau, dũng tướng hào rờ cuộc tới gần.
vệ binh kết bè kết đội, nhảy lên chiếc du thuyền Costa Victoria, một đám hùng hổ, như lang tựa hổ, để lộ ra sa trường hơi thở mãnh liệt.
Bọn họ thành thạo, liền còng tay những vệ sĩ tay mang súng. Thế cục giữa hội trường, nháy mắt phát sinh ra cục diện xoay chuyển. “Này... Chuyện này không có khả năng...”
- ------------------
Giọng nói bá đạo của Tần Vũ Phong, vang vọng khắp phía chân trời.
Nghe được lời này, trong lòng Lâm Yến Vân cả kinh, sinh ra điềm xấu dự cảm cực kì mãnh liệt, không biết Tần Vũ Phong rốt cuộc có con át chủ bài gì.
Không chỉ có cô, mà tất cả khách khứa có mặt trên chiếc du thuyền, cũng đều âm thầm chờ mong.
Mười giây, hai mươi giây, ba mươi giây...
Đợi ước chừng hồi lâu, giữa sân gió êm sóng lặng, không có bất kỳ điều gì bất thường xảy ra.
"Ha ha ha.."
Đột nhiên, Lâm Yến Vân phát ra một trận cười đắc ý, hình như đang suy tính quỷ kế gì đó: “Tôi đã biết, anh chỉ là đang phô trương thanh thểở trên khu vực biển rộng mênh mông như vậy, phạm vi vận mét không có một bóng người, anh lại có thể có cái gì giúp đỡ?
Chẳng lẽ... Còn có thể từ trong biển trồi lên sao?!”
Vừa dứt lời, mặt biển vốn dĩ không hề gợn sóng, đột nhiên cuốn lên ngập trời sóng dữ.
“Ầm ầm ầm!”.
Chiếc du thuyền Costa Victoria này, cũng bắt đầu đong đưa lúc lắc, điên cuồng xóc nảy lên.
“Bùm! Bùm! Bùm..”
Rất nhiều khách khứa không cách nào duy trì trạng thái cân bằng, ngã xuống mặt mũi bầm dập, liên tục kêu thảm thiết.
Cảnh tượng bất thình lình đáng sợ, làm tất cả mọi người bị dọa sợ.
Xa xa nhìn lại, ở phía trước chiếc du thuyền Costa Victoria mấy trăm mét, xuất hiện một ngọn lốc xoáy sâu hoắm, không ngừng xoay tròn.
Tựa như có một quái thú khủng bố thời tiền sử, sắp phá vỡ ngọn sóng, buông xuống nhân gian!
cảm xúc khủng bố, ở trong lòng mỗi người tràn ra.
Giờ phút này, mọi người căn bản không có tâm tư, đi quan tâm ân oán giữa chủ tịch Phong Vân và Lâm Yến Vân, chỉ nghĩ mọi cách để giữ được tính mạng.
“Ầm ầm ầm!” Đáy biển truyền đến tiếng gầm rú điếc tai. Dưới ánh mắt của tất cả mọi người!
Trong ngọn lốc xoáy sâu hoắm, xuất hiện một con thuyền thép khổng lô!
Dưới ánh nắng chiếu xuống, lập loè ánh sáng của kim loại, đánh sâu vào thị giác của mọi người một cách mãnh liệt.
Chiếc du thuyền Costa Victoria, đã được xem như cực kì to lớn.
Nhưng so sánh với con chiến hạm này, quả thực chính là “xếp hàng em".
Mà ở bên cạnh con chiến hạm, còn được khắc một vật tổ mãnh hổ cực kì rõ ràng, ngửa mặt lên trời rít gào, chấn động tám phương.
“Đây là... dung tướng hào?!”
Có người trợn to hai mắt, miệng há thành hình chữ O, đủ có thể nuốt vào một quả trứng vịt.
Mọi người đều biết, dung tướng hào chính là Thần châm định hải của biên giới phía bắc, uy chấn tứ hải, trước đó không lâu đến Dương Hải, là vì nghênh đón chiến thần thiên sách trở về, còn làm cho một phen oanh động.
Ai ngờ hiện tại, dũng tướng hào trong truyền thuyết này, thế nhưng phá thủy mà ra, xuất hiện ở trước mặt mọi người.
Đây chính là vũ khí giết người cuối cùng, giống như một thành lũy di động trên biển!
“kẻ bắt cóc trên thuyền nghe rõ, các ngươi đã bị bao vây!” “Buông vũ khí, lập tức đầu hàng!” “Đừng chống cự vô ích!!!”
Âm thanh cảnh cáo thông qua loa của chiếc chiến hạm, vang vọng toàn bộ cả khu vực biển cả, chấn động cả lỗ tai.
“Mau nhìn đi -- ngực của chúng ta, tại sao có cái điểm đó?” Rất nhanh, liền có người phát hiện sự khác thường.
Tất cả vệ sĩ cầm súng, chỗ ngực trái đều xuất hiện điểm đỏ quỷ dị, lập loè chói mắt.
“Không tốt rồi! Là tay súng bắn tỉa! Nhanh chóng bỏ súng xuống!”
Có người hô to lên, lập tức bỏ súng xuống, hai tay ôm đầu ngồi xổm trên mặt đất.
Những người khác cũng làm theo, lần lượt cởi bỏ áo giáp, thành thật giống hệt những con chim cút.
Chẳng sợ bọn họ là tay đấm của liên minh Tây Hải, nhưng đối mặt lại là những tướng sĩ lang hổ đến từ biên giới phía Bắc, cứ cho là cho bọn họ mượn thêm lá gan, cũng không dám thách thức!
Vài phút sau, dũng tướng hào rờ cuộc tới gần.
vệ binh kết bè kết đội, nhảy lên chiếc du thuyền Costa Victoria, một đám hùng hổ, như lang tựa hổ, để lộ ra sa trường hơi thở mãnh liệt.
Bọn họ thành thạo, liền còng tay những vệ sĩ tay mang súng. Thế cục giữa hội trường, nháy mắt phát sinh ra cục diện xoay chuyển. “Này... Chuyện này không có khả năng...”
- ------------------
Bình luận facebook