Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-429
Chương 429: Cuộc tranh đoạt đẫm máu của hoàng tộc!
Ánh mắt Tần Vũ Phong sáng như đuốc, vô cùng kinh ngạc.
Phải biết rằng gỗ âm trầm ngàn năm là một vật vô cùng hiếm có, có thể nói nó là một bảo vật vô giá.
Có tin đồn rằng nếu dùng loại gỗ này chế tạo đồ trang sức thì khi đeo một thời gian dài thì nó sẽ có chức năng kéo dài tuổi thọ.
Chỉ có những người thuộc hoàng tộc mới có thể sử dụng nó.
Thế mà bây giờ lại dùng gỗ này để chế tạo một chiếc hộp, như vậy có thể thấy được bảo vật được đựng trong chiếc hợp này là một món đồ vô cùng quý giá!
"Rốt cuộc thì trong này chứa bảo vật gì?" Tần Vũ Phong lên tiếng hỏi.
"Thiên Vũ, cậu mở ra thì sẽ biết ngay thôi!" Đường Từ Hải cung kính lên tiếng.
"Được!"
Tân Vũ Phong gật đầu một cái, trong lòng anh đột nhiên có một cảm giác vô cùng mãnh liệt.
Bảo bối được đựng bên trong chiếc hộp này dường như có một sức hấp dẫn vô cùng mãnh liệt đối với anh!
"Cạch!"
Chiếc hộp nhanh chóng được mở ra, để lộ một chiếc ẩn của vua!
Sáng như trăng, vô cùng lấp lánh rực rỡ.
Bên trong chiếc ấn của vua này lộ ra một luồng khí cuồn cuộn dâng trào, tượng trưng cho quyền hành của thiên hạ, giang sơn xã tắc.
Chiếc ấn vua này có đường kính khoảng bốn inch, trên các bề mặt có in hình năm con rồng.
Chính giữa có khắc tám chữ lớn với phong cách cổ xưa, trong vô cùng uy nghiêm.
Được trời ban phước, sống thọ đến trăm tuổi!
Chỉ trong một chốc, ánh mắt Tần Vũ Phong nhanh chóng sáng hơn bao giờ hết, anh cũng không nhịn được mà kêu lên thành tiếng.
"Cái này... Đây chính là ngọc tỷ truyền ngôi sao?" "Không sai" Đường Từ Hải gật đầu trả lời.
Lúc này, cho dù là những người thường nhìn thấy bảo vật cũng phải trố mắt kinh ngạc.
Ngọc tỷ chính là ngọc ấn của vua, tượng trưng cho quyền lực mạnh mẽ, nếu không có được ngọc ẩn này thì vua không thể nào vươn ra khắp nơi được.
Thế nhưng cái có thể được gọi là "Ngọc tỷ truyền ngôi" này thì chỉ có một bên được vị hoàng đế đầu tiên ra lệnh chạm khắc thì mới được gọi là "Ngọc tỷ truyền ngôi đại Tần vạn thể".
Chiếc ngọc ẩn này chính là một tín vật của các vị vua chính thống ở nước Hoa Hạ thời bấy giờ.
Cũng chính là tượng trưng cho quyền lực của hoàng đế!
Nếu không nhận được ngọc tỷ này thì cho dù có lấy được lòng của thiên hạ cũng sẽ bị xem như một vị vua không dành chính ngôn thuận, cũng không thể ngồi vững ở vị trí đó lâu được.
Chỉ tiếc rằng khoảng mấy trăm năm trước, ngọc tỷ truyền ngôi này đã bị thất truyền, không biết đã lưu lạc ở nơi nào.
Đã từng có một vị hoàng đế ở nước Hoa Hạ thời bấy giờ tuyên bố với mọi người rằng.
Nếu người nào có thể tìm được ngọc tỷ truyền ngôi thì sẽ được phong hầu, đời con cháu cũng sẽ được thơm lây!
Thế nhưng dù đã qua nhiều năm như thế nhưng vẫn không có người nào tìm thấy tin tức gì của ngọc tỷ truyền ngôi.
Có làm gì thì Tần Vũ Phong cũng không ngờ, ngọc tỷ truyền ngôi này lại được cất giữ ở quê hương Tứ Hải Triều!
"Tứ hoàng tử đã đưa miếng ngọc tỷ này cho ông sao?"
Tần Vũ Phong thấp giọng hỏi, giọng nói cũng lạnh đi mấy phần.
"Không phải!"
Đường Từ Hải lắc đầu một cái, vội vàng lên tiếng giải thích: "Mấy năm trước, lúc thuộc hạ của tôi đang khai quật một ngôi mộ cổ thì tìm được miếng ngọc tỷ này! Tôi là người muốn dựa dẫm vào người có quyền thế, dự định sẽ giao miếng ngọc tỷ này cho Tứ hoàng tử, hy vọng cậu ấy có thể giúp tôi hiến tặng cho hoàng đế!".
"Ai ngờ... Tứ hoàng tử lại giữ miếng ngọc tỷ này lại, hơn nữa còn giao cho ta, không được phép để những người khác biết chuyện này!"
Nghe thấy thế, trong lòng Tần Vũ Phong đột nhiên trầm xuống, sắc mặt trở nên nghiêm trọng.
Việc cất giấu ngọc tỷ truyền ngôi này chính là một tội vô cùng lớn, giống như việc những người bình thường đi trộm áo của vua vậy!
Nếu tin tức này truyền ra ngoài thì sẽ làm liên lụy đến cửu tộc!
Tứ hoàng tử lấy được ngọc tỷ thể nhưng lại không giao cho vua cha của mình, ngược lại còn tự cất giấu, việc này rõ ràng là trong lòng có chứa dụng ý khác!
Kết hợp với những tin đồn bên ngoài, cuối cùng thì ngôi vị hoàng đế trong tương lai cũng sẽ được truyền lại cho thái tử hay Tứ hoàng tử thì vẫn còn là một ẩn số!
Vừa nghĩ đến điều đó, chân mày Tần Vũ Phong càng nhíu chặc hơn.
Có làm sao thì anh cũng không ngờ, chuyến đi của mình đến liên đoàn Tây Hải trong lúc vô tình lại bị cuốn vào chuyện tranh đoạt đẫm máu nơi hoàng tộc!
- ------------------
Ánh mắt Tần Vũ Phong sáng như đuốc, vô cùng kinh ngạc.
Phải biết rằng gỗ âm trầm ngàn năm là một vật vô cùng hiếm có, có thể nói nó là một bảo vật vô giá.
Có tin đồn rằng nếu dùng loại gỗ này chế tạo đồ trang sức thì khi đeo một thời gian dài thì nó sẽ có chức năng kéo dài tuổi thọ.
Chỉ có những người thuộc hoàng tộc mới có thể sử dụng nó.
Thế mà bây giờ lại dùng gỗ này để chế tạo một chiếc hộp, như vậy có thể thấy được bảo vật được đựng trong chiếc hợp này là một món đồ vô cùng quý giá!
"Rốt cuộc thì trong này chứa bảo vật gì?" Tần Vũ Phong lên tiếng hỏi.
"Thiên Vũ, cậu mở ra thì sẽ biết ngay thôi!" Đường Từ Hải cung kính lên tiếng.
"Được!"
Tân Vũ Phong gật đầu một cái, trong lòng anh đột nhiên có một cảm giác vô cùng mãnh liệt.
Bảo bối được đựng bên trong chiếc hộp này dường như có một sức hấp dẫn vô cùng mãnh liệt đối với anh!
"Cạch!"
Chiếc hộp nhanh chóng được mở ra, để lộ một chiếc ẩn của vua!
Sáng như trăng, vô cùng lấp lánh rực rỡ.
Bên trong chiếc ấn của vua này lộ ra một luồng khí cuồn cuộn dâng trào, tượng trưng cho quyền hành của thiên hạ, giang sơn xã tắc.
Chiếc ấn vua này có đường kính khoảng bốn inch, trên các bề mặt có in hình năm con rồng.
Chính giữa có khắc tám chữ lớn với phong cách cổ xưa, trong vô cùng uy nghiêm.
Được trời ban phước, sống thọ đến trăm tuổi!
Chỉ trong một chốc, ánh mắt Tần Vũ Phong nhanh chóng sáng hơn bao giờ hết, anh cũng không nhịn được mà kêu lên thành tiếng.
"Cái này... Đây chính là ngọc tỷ truyền ngôi sao?" "Không sai" Đường Từ Hải gật đầu trả lời.
Lúc này, cho dù là những người thường nhìn thấy bảo vật cũng phải trố mắt kinh ngạc.
Ngọc tỷ chính là ngọc ấn của vua, tượng trưng cho quyền lực mạnh mẽ, nếu không có được ngọc ẩn này thì vua không thể nào vươn ra khắp nơi được.
Thế nhưng cái có thể được gọi là "Ngọc tỷ truyền ngôi" này thì chỉ có một bên được vị hoàng đế đầu tiên ra lệnh chạm khắc thì mới được gọi là "Ngọc tỷ truyền ngôi đại Tần vạn thể".
Chiếc ngọc ẩn này chính là một tín vật của các vị vua chính thống ở nước Hoa Hạ thời bấy giờ.
Cũng chính là tượng trưng cho quyền lực của hoàng đế!
Nếu không nhận được ngọc tỷ này thì cho dù có lấy được lòng của thiên hạ cũng sẽ bị xem như một vị vua không dành chính ngôn thuận, cũng không thể ngồi vững ở vị trí đó lâu được.
Chỉ tiếc rằng khoảng mấy trăm năm trước, ngọc tỷ truyền ngôi này đã bị thất truyền, không biết đã lưu lạc ở nơi nào.
Đã từng có một vị hoàng đế ở nước Hoa Hạ thời bấy giờ tuyên bố với mọi người rằng.
Nếu người nào có thể tìm được ngọc tỷ truyền ngôi thì sẽ được phong hầu, đời con cháu cũng sẽ được thơm lây!
Thế nhưng dù đã qua nhiều năm như thế nhưng vẫn không có người nào tìm thấy tin tức gì của ngọc tỷ truyền ngôi.
Có làm gì thì Tần Vũ Phong cũng không ngờ, ngọc tỷ truyền ngôi này lại được cất giữ ở quê hương Tứ Hải Triều!
"Tứ hoàng tử đã đưa miếng ngọc tỷ này cho ông sao?"
Tần Vũ Phong thấp giọng hỏi, giọng nói cũng lạnh đi mấy phần.
"Không phải!"
Đường Từ Hải lắc đầu một cái, vội vàng lên tiếng giải thích: "Mấy năm trước, lúc thuộc hạ của tôi đang khai quật một ngôi mộ cổ thì tìm được miếng ngọc tỷ này! Tôi là người muốn dựa dẫm vào người có quyền thế, dự định sẽ giao miếng ngọc tỷ này cho Tứ hoàng tử, hy vọng cậu ấy có thể giúp tôi hiến tặng cho hoàng đế!".
"Ai ngờ... Tứ hoàng tử lại giữ miếng ngọc tỷ này lại, hơn nữa còn giao cho ta, không được phép để những người khác biết chuyện này!"
Nghe thấy thế, trong lòng Tần Vũ Phong đột nhiên trầm xuống, sắc mặt trở nên nghiêm trọng.
Việc cất giấu ngọc tỷ truyền ngôi này chính là một tội vô cùng lớn, giống như việc những người bình thường đi trộm áo của vua vậy!
Nếu tin tức này truyền ra ngoài thì sẽ làm liên lụy đến cửu tộc!
Tứ hoàng tử lấy được ngọc tỷ thể nhưng lại không giao cho vua cha của mình, ngược lại còn tự cất giấu, việc này rõ ràng là trong lòng có chứa dụng ý khác!
Kết hợp với những tin đồn bên ngoài, cuối cùng thì ngôi vị hoàng đế trong tương lai cũng sẽ được truyền lại cho thái tử hay Tứ hoàng tử thì vẫn còn là một ẩn số!
Vừa nghĩ đến điều đó, chân mày Tần Vũ Phong càng nhíu chặc hơn.
Có làm sao thì anh cũng không ngờ, chuyến đi của mình đến liên đoàn Tây Hải trong lúc vô tình lại bị cuốn vào chuyện tranh đoạt đẫm máu nơi hoàng tộc!
- ------------------
Bình luận facebook