Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 736+737
Tần Vũ Phong đau đớn hét lên một tiếng, mắt thấy các tướng sĩ của Doanh trại Thần Sách bước lên đón Thanh Long và Huyền Vũ mới miễn cưỡng bình tĩnh lại.
“Doanh trại Thần Sách nghe rõ, nếu lại có người tự tiện xuất kích, dựa theo lỗi cãi lời quân lệnh mà xử lý!”.
Lần này, cứ cho là các tướng sĩ của Doanh trại Thần Sách có cực kì phẫn nộ, chuẩn bị xông lên, giống với Thanh Long Huyền Vũ hai người họ, có ý muốn tìm Triệu Thiên Lãng mà liều mạng cũng bị dập tắt.
Từng đôi mắt dữ dằn, rưng rưng nhìn Tần Vũ Phong.
“Đại nhân, để cho chúng tôi xông lên đi!”
Tần Vũ Phong cắn chặt răng, trái tim cứng rắn, cứ thế mà từ chối.
Không!
Bây giờ xông lên, Doanh trại Thần Sách một tia hy vọng sống cũng không có.
Ngộ nhỡ thực sự có kỳ tích xuất hiện, bản thân mình nắm được điểm yếu của Triệu Thiên Lãng, sẽ thắng trong cuộc quyết đấu.
Có lẽ, còn có cơ hội...
Tần Vũ Phong quay đầu, giận dữ mà hét lên với Triệu Thiên Lãng: “Triệu Thiên Lãng! Anh nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của, anh ra tay với tướng sĩ của Đại Hạ khi họ đang đầu rơi máu chảy, đây được gọi là anh hùng hảo hán sao?”
Triệu Thiên Lãng đối với sự giận dữ trách mắng lại hình như không nghe thấy. của Tần Vũ Phong
Hiện tại trong đầu anh ta, đều là ý nghĩ muốn đánh bại Tần Vũ Phong.
Mà Tần Vũ Phong hiện giờ, căn bản không phải là đối thủ của anh ta.
Cả người của Triệu Thiên Lãng, đều đắm chìm trong khoái trá của sự báo thù.
"Ha ha!"
Triệu Thiên Lãng cười một cách ngông cuồng nói: “Tần Vũ Phong ơi là Tần Vũ Phong, thắng làm vua thua làm giặc, đạo lý này chính là anh dạy cho tôi đó!”
“Sao nào, không phải chính anh cũng đã quên rồi chứ?”
“Mặc kệ anh có nói như thế nào, hôm nay, tôi sẽ làm vua, còn anh làm giặc!”
“Chờ đến lúc anh chết, tôi chính là người đứng đầu mới của cả trăm quân! Tứ hoàng tử đã nhận lời với tôi, đợi khi tôi giúp anh ta lên được đại vị, sẽ phong tôi làm Nhất tự Tịnh Kiên Vương!” .
ngôn tình hoàn
Triệu Thiên Lãng rõ ràng đang đắm chìm trong sự tưởng tượng tốt đẹp của chính mình.
Quyền thế, tiền tài đều bị ôm vào trong lòng.
Tần Vũ Phong lại hừ lạnh một tiếng, nhìn chằm chằm Triệu Thiên Lãng, chặn lại ảo tưởng tốt đẹp của anh ta.
“Anh cho rằng, Tứ hoàng tử thật sự sẽ phong cậu làm vương?”
“Đạo lí được cá quên nơm này, chẳng lẽ anh không hiểu sao? Hôm nay Tứ hoàng tử để cậu diệt trừ tôi, ngày mai, anh chính là tôi thứ hai!”
“Triệu Thiên Lãng, anh quá ngây thơ rồi!”
Không biết là Triệu Thiên Lãng bị những lời này chọc giận, hay là bởi vì bị Tần Vũ Phong phú nhận Triệu Thiên Lãng, một tương lai tốt đẹp mà do mình vẽ ra.
Tóm lại, Triệu Thiên Lãng nghe xong những lời nói này của Tần Vũ Phong, đứng đó mà không kìm nén được sự tức giận, mặt cả đỏ lên!
Thanh trường đao cầm trong tay chỉ thẳng vào Tần Vũ Phong: “Tần Vũ Phong, sao vậy, anh là ghen ghét khi tôi nhận được sự coi trọng của Tứ hoàng tử à, đứng đó mà châm ngòi cho mối quan hệ của tôi với Tứ hoàng tử?”.
Anh ta đột nhiên lại lần nữa phi thẳng đến chỗ Tần Vũ Phong, nhấc chân lên dùng sức, sau đó hung hăng đá một chân vào người Tần Vũ Phong!
Tần Vũ Phong đau đớn rên lên một tiếng, nhưng không có phát ra âm thanh, cơ thể bay thẳng về phía đội ngũ Doanh trại Thần Sách đang đứng ở phía sau!
Các tướng sĩ của Doanh trại Thần Sách đỡ Tần Vũ Phong đang trong trại thái co mình giống một con tôm.
Tần Vũ Phong cau mày, anh cảm nhận được xương sườn của mình bị gãy hai cái!
Bản thân anh bây giờ, cả một cú đá của Triệu Thiên Lãng đã không chịu nổi rồi sao...
Trong lòng Tần Vũ Phong, nửa là bị ai, nửa là lòng lạnh như băng.
“Triệu Thiên Lãng tên khốn nạn này, khinh người đến mức này, thật sự đáng giận..”
Thanh Long cúi đầu, tóc mái che khuất vẻ mặt của anh ta, cả người anh ta chìm trong bóng tối, sắc mặt âm u không rõ.
Chỉ có gân trên cổ nổi lên, còn có đôi tay nắm chặt thành quyền, thấy rõ được sự phẫn nộ của anh ta.
“Huyền Vũ!”
Thanh Long gọi Huyền Vũ một tiếng: “Lần này, tôi không thể nghe theo lời anh rồi. Đại nhân, lát nữa anh hãy dựa theo tội cãi lời quân lệnh, dùng quân pháp mà xử lí tôi đi...”
“Kết trận, ngọc nát!”
- ------------------
Thanh Long hét to một tiếng, gân xanh trên trán nổi lên, một khuôn mặt đều bởi vì sung sức mà đỏ bừng cả lên!
Huyền Vũ lần này không còn do dự, hô một tiếng về đằng sau: “Không nghe thấy Thanh Long nói cái gì sao? Kết trận!”
“Được!”
Những âm thanh dài từ phía sau tập hợp lại, gần như muốn làm cho toàn bộ đường hầm vỡ tan ra.
Các tướng sĩ của Doanh trại Thần Sách, di chuyển nhanh chóng, dần dần biến ra một trận pháp thô sơ.
Trận pháp ngọc nát, tên như ý nghĩa...
Thà làm ngọc nát, cũng không để ngói lành!
Là một trận pháp lấy máu đổi máu, lấy sự giết chóc ngàn sự giết chóc, lấy mạng đổi mạng!
Từ khi Doanh trại Thần Sách được xây dựng tới nay, trận pháp ngọc nát, cũng chỉ được kích hoạt không quá ba lần, mỗi một lần, đều là kết cục mà Doanh trại Thần Sách lấy ít thắng nhiều.
Lần đầu tiên, Doanh trại Thần Sách dùng 300 tướng sĩ, bao vây trước sau tấn công 5000 quân địch, sông cạn đá mòn, tướng sĩ của Doanh trại Thần Sách thà chết chứ không lùi, lần đầu tiên két ra trận pháp bảo mật với cấp bậc cao cấp nhất, ngọc nát!
300 tướng sĩ của Doanh trại Thần Sách, lực lượng 5000 quân địch đã được tôi luyện nhuần nhuyễn, toàn bộ bị tiêu diệt, không một người còn sống sót! . ngôn tình ngược
Lần thứ hai, 500 tướng sĩ của Doanh trại Thần Sách đêm khuya tập kích bất ngờ kho lương thực của quân địch, lại không biết bị người ta lên kế hoạch, lọt vào vòng đánh của hơn mười nghìn quân địch!
Các tướng sĩ của Doanh trại Thần Sách, dưới tình hình không còn đường thoát, không thể không dùng trận pháp ngọc nát, đánh lui sự mai phục của quân địch.
Đáng tiếc, đến cuối cùng lại có người đào tẩu, chuyện trận pháp ngọc nát của Doanh trại Thần Sách, cũng bị truyền ra không ít.
Lần thứ ba, các tướng sĩ Doanh trại Thần Sách ở trên chiến trường, kết cục cuối cùng, 200 người đánh với đại quân với số người hơn gấp mười lần.
Tướng sĩ của Doanh trại Thần Sách dùng đến trận pháp ngọc nát, đã thành công tiêu diệt địa điểm đó.
Nhưng mà, tuy rằng cả ba lần này, mỗi lần đều là lấy ít thắng nhiều, đòn nghiêm trọng thậm chí còn tiêu diệt sạch quân địch, nhưng bên ta cũng tổn thất nghiêm trọng, thương tàn vô số.
Trận pháp ngọc nát, dựa theo đấu pháp ngọc nát đá tan, bình thường giết 1000 quân địch, tự tổn hại 800.
Chỉ có những dũng sĩ dũng mãnh không sợ chết nhất của Đại Hạ, tụ tập ở bên nhau, mới có thể dùng thành công trận pháp ngọc nát.
Lúc này, phải chết là đã rơi vào bước đường cùng. điều không thể nghi ngờ,
Hơn nữa, điều không giống giữa quá khứ và hiện tại chính là, các tướng sĩ của Doanh trại Thần Sách, toàn bộ đều thương tích trên người.
Nghiêm trọng đến mức, ngay cả đi bộ đều khó khăn, chỉ là chống đỡ mà cố gắng đứng ở kia, sắc mặt trắng bệch, mồ hôi nhễ nhại.
Nhưng không có ai lùi bước!
Không có người nói không!
373 danh tướng sĩ của Doanh trại Thần Sách, giờ phút này trăm quân một lòng.
Ánh sáng màu lục nhạt như ngọc bích, từ lòng dưới chân của bọn họ ánh lên, bên chân mỗi người đều kéo dài ra một đường mỏng, để phác họa ra hình dạng của trận pháp.
Triệu Thiên Lãng trừng mắt nhìn.
Rất rõ ràng, anh ta đã nhận ra trận pháp ngọc nát!
Triệu Thiên Lãng không nghĩ tới, cuối cùng Doanh trai Thần Sách vẫn lựa chọn liều chết.
Giờ phút này, trận pháp ngọc nát đã được tạo thành.
Nhưng lúc này đây, Doanh trại Thần Sách thương binh rất nhiều, nhưng đội quân Tham Lang bên này, cũng chỉ khoảng một nghìn quân.
Có thể để Doanh trại Thần Sách tạo ra một con đường máu hay không, không thể nói trước được!
Triệu Thiên Lãng biết, có vị tông sự cường giả của mình ở đây, đối phương muốn chạy, cũng chạy không được.
Nhưng, không sợ ngộ nhỡ chỉ sợ nhỡ đâu. Nhỡ đầu đội quân Tham Lang cũng bị đánh gục bởi trận pháp lấy ít thắng nhiều, kết cục thương vong nghiêm trọng thì sao đây?
Sự tổn thất đó của anh ta, không thể nói là không nhỏ.
Vốn dĩ, bởi vì thực lực của Tần Vũ Phong đã sa sút, quân số của Doanh trại Thần Sách giảm mạnh, Triệu Thiên Lãng có chút khinh địch.
Nhưng hiện tại, Triệu Thiên Lãng không thể không bày ra pháp trận để sẵn sàng nghênh đón quân địch.
“Quận Tham Lang xông lên cho ta! Không để một ai sống sót!”
Triệu Thiên Lãng chợt hét một tiếng, phía sau cả nghìn quân tinh nhuệ của đội quân Tham Lang, đồng thời hành động, cầm vũ khí xông về phía Doanh trại Thần Sách, bắt đầu đánh trả lại!
Mà Doanh trại Thần Sách bên này, cũng cầm vũ khí của mình lên, bày ra thế trận chờ quân địch và chuẩn bị sẵn sàng tinh thần đánh trả lại quân địch.
Tuy rằng bọn họ hiện tại bị thương, nhưng không ai lùi bước, không ai sợ hãi.
“Doanh trại Thần Sách nghe rõ, nếu lại có người tự tiện xuất kích, dựa theo lỗi cãi lời quân lệnh mà xử lý!”.
Lần này, cứ cho là các tướng sĩ của Doanh trại Thần Sách có cực kì phẫn nộ, chuẩn bị xông lên, giống với Thanh Long Huyền Vũ hai người họ, có ý muốn tìm Triệu Thiên Lãng mà liều mạng cũng bị dập tắt.
Từng đôi mắt dữ dằn, rưng rưng nhìn Tần Vũ Phong.
“Đại nhân, để cho chúng tôi xông lên đi!”
Tần Vũ Phong cắn chặt răng, trái tim cứng rắn, cứ thế mà từ chối.
Không!
Bây giờ xông lên, Doanh trại Thần Sách một tia hy vọng sống cũng không có.
Ngộ nhỡ thực sự có kỳ tích xuất hiện, bản thân mình nắm được điểm yếu của Triệu Thiên Lãng, sẽ thắng trong cuộc quyết đấu.
Có lẽ, còn có cơ hội...
Tần Vũ Phong quay đầu, giận dữ mà hét lên với Triệu Thiên Lãng: “Triệu Thiên Lãng! Anh nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của, anh ra tay với tướng sĩ của Đại Hạ khi họ đang đầu rơi máu chảy, đây được gọi là anh hùng hảo hán sao?”
Triệu Thiên Lãng đối với sự giận dữ trách mắng lại hình như không nghe thấy. của Tần Vũ Phong
Hiện tại trong đầu anh ta, đều là ý nghĩ muốn đánh bại Tần Vũ Phong.
Mà Tần Vũ Phong hiện giờ, căn bản không phải là đối thủ của anh ta.
Cả người của Triệu Thiên Lãng, đều đắm chìm trong khoái trá của sự báo thù.
"Ha ha!"
Triệu Thiên Lãng cười một cách ngông cuồng nói: “Tần Vũ Phong ơi là Tần Vũ Phong, thắng làm vua thua làm giặc, đạo lý này chính là anh dạy cho tôi đó!”
“Sao nào, không phải chính anh cũng đã quên rồi chứ?”
“Mặc kệ anh có nói như thế nào, hôm nay, tôi sẽ làm vua, còn anh làm giặc!”
“Chờ đến lúc anh chết, tôi chính là người đứng đầu mới của cả trăm quân! Tứ hoàng tử đã nhận lời với tôi, đợi khi tôi giúp anh ta lên được đại vị, sẽ phong tôi làm Nhất tự Tịnh Kiên Vương!” .
ngôn tình hoàn
Triệu Thiên Lãng rõ ràng đang đắm chìm trong sự tưởng tượng tốt đẹp của chính mình.
Quyền thế, tiền tài đều bị ôm vào trong lòng.
Tần Vũ Phong lại hừ lạnh một tiếng, nhìn chằm chằm Triệu Thiên Lãng, chặn lại ảo tưởng tốt đẹp của anh ta.
“Anh cho rằng, Tứ hoàng tử thật sự sẽ phong cậu làm vương?”
“Đạo lí được cá quên nơm này, chẳng lẽ anh không hiểu sao? Hôm nay Tứ hoàng tử để cậu diệt trừ tôi, ngày mai, anh chính là tôi thứ hai!”
“Triệu Thiên Lãng, anh quá ngây thơ rồi!”
Không biết là Triệu Thiên Lãng bị những lời này chọc giận, hay là bởi vì bị Tần Vũ Phong phú nhận Triệu Thiên Lãng, một tương lai tốt đẹp mà do mình vẽ ra.
Tóm lại, Triệu Thiên Lãng nghe xong những lời nói này của Tần Vũ Phong, đứng đó mà không kìm nén được sự tức giận, mặt cả đỏ lên!
Thanh trường đao cầm trong tay chỉ thẳng vào Tần Vũ Phong: “Tần Vũ Phong, sao vậy, anh là ghen ghét khi tôi nhận được sự coi trọng của Tứ hoàng tử à, đứng đó mà châm ngòi cho mối quan hệ của tôi với Tứ hoàng tử?”.
Anh ta đột nhiên lại lần nữa phi thẳng đến chỗ Tần Vũ Phong, nhấc chân lên dùng sức, sau đó hung hăng đá một chân vào người Tần Vũ Phong!
Tần Vũ Phong đau đớn rên lên một tiếng, nhưng không có phát ra âm thanh, cơ thể bay thẳng về phía đội ngũ Doanh trại Thần Sách đang đứng ở phía sau!
Các tướng sĩ của Doanh trại Thần Sách đỡ Tần Vũ Phong đang trong trại thái co mình giống một con tôm.
Tần Vũ Phong cau mày, anh cảm nhận được xương sườn của mình bị gãy hai cái!
Bản thân anh bây giờ, cả một cú đá của Triệu Thiên Lãng đã không chịu nổi rồi sao...
Trong lòng Tần Vũ Phong, nửa là bị ai, nửa là lòng lạnh như băng.
“Triệu Thiên Lãng tên khốn nạn này, khinh người đến mức này, thật sự đáng giận..”
Thanh Long cúi đầu, tóc mái che khuất vẻ mặt của anh ta, cả người anh ta chìm trong bóng tối, sắc mặt âm u không rõ.
Chỉ có gân trên cổ nổi lên, còn có đôi tay nắm chặt thành quyền, thấy rõ được sự phẫn nộ của anh ta.
“Huyền Vũ!”
Thanh Long gọi Huyền Vũ một tiếng: “Lần này, tôi không thể nghe theo lời anh rồi. Đại nhân, lát nữa anh hãy dựa theo tội cãi lời quân lệnh, dùng quân pháp mà xử lí tôi đi...”
“Kết trận, ngọc nát!”
- ------------------
Thanh Long hét to một tiếng, gân xanh trên trán nổi lên, một khuôn mặt đều bởi vì sung sức mà đỏ bừng cả lên!
Huyền Vũ lần này không còn do dự, hô một tiếng về đằng sau: “Không nghe thấy Thanh Long nói cái gì sao? Kết trận!”
“Được!”
Những âm thanh dài từ phía sau tập hợp lại, gần như muốn làm cho toàn bộ đường hầm vỡ tan ra.
Các tướng sĩ của Doanh trại Thần Sách, di chuyển nhanh chóng, dần dần biến ra một trận pháp thô sơ.
Trận pháp ngọc nát, tên như ý nghĩa...
Thà làm ngọc nát, cũng không để ngói lành!
Là một trận pháp lấy máu đổi máu, lấy sự giết chóc ngàn sự giết chóc, lấy mạng đổi mạng!
Từ khi Doanh trại Thần Sách được xây dựng tới nay, trận pháp ngọc nát, cũng chỉ được kích hoạt không quá ba lần, mỗi một lần, đều là kết cục mà Doanh trại Thần Sách lấy ít thắng nhiều.
Lần đầu tiên, Doanh trại Thần Sách dùng 300 tướng sĩ, bao vây trước sau tấn công 5000 quân địch, sông cạn đá mòn, tướng sĩ của Doanh trại Thần Sách thà chết chứ không lùi, lần đầu tiên két ra trận pháp bảo mật với cấp bậc cao cấp nhất, ngọc nát!
300 tướng sĩ của Doanh trại Thần Sách, lực lượng 5000 quân địch đã được tôi luyện nhuần nhuyễn, toàn bộ bị tiêu diệt, không một người còn sống sót! . ngôn tình ngược
Lần thứ hai, 500 tướng sĩ của Doanh trại Thần Sách đêm khuya tập kích bất ngờ kho lương thực của quân địch, lại không biết bị người ta lên kế hoạch, lọt vào vòng đánh của hơn mười nghìn quân địch!
Các tướng sĩ của Doanh trại Thần Sách, dưới tình hình không còn đường thoát, không thể không dùng trận pháp ngọc nát, đánh lui sự mai phục của quân địch.
Đáng tiếc, đến cuối cùng lại có người đào tẩu, chuyện trận pháp ngọc nát của Doanh trại Thần Sách, cũng bị truyền ra không ít.
Lần thứ ba, các tướng sĩ Doanh trại Thần Sách ở trên chiến trường, kết cục cuối cùng, 200 người đánh với đại quân với số người hơn gấp mười lần.
Tướng sĩ của Doanh trại Thần Sách dùng đến trận pháp ngọc nát, đã thành công tiêu diệt địa điểm đó.
Nhưng mà, tuy rằng cả ba lần này, mỗi lần đều là lấy ít thắng nhiều, đòn nghiêm trọng thậm chí còn tiêu diệt sạch quân địch, nhưng bên ta cũng tổn thất nghiêm trọng, thương tàn vô số.
Trận pháp ngọc nát, dựa theo đấu pháp ngọc nát đá tan, bình thường giết 1000 quân địch, tự tổn hại 800.
Chỉ có những dũng sĩ dũng mãnh không sợ chết nhất của Đại Hạ, tụ tập ở bên nhau, mới có thể dùng thành công trận pháp ngọc nát.
Lúc này, phải chết là đã rơi vào bước đường cùng. điều không thể nghi ngờ,
Hơn nữa, điều không giống giữa quá khứ và hiện tại chính là, các tướng sĩ của Doanh trại Thần Sách, toàn bộ đều thương tích trên người.
Nghiêm trọng đến mức, ngay cả đi bộ đều khó khăn, chỉ là chống đỡ mà cố gắng đứng ở kia, sắc mặt trắng bệch, mồ hôi nhễ nhại.
Nhưng không có ai lùi bước!
Không có người nói không!
373 danh tướng sĩ của Doanh trại Thần Sách, giờ phút này trăm quân một lòng.
Ánh sáng màu lục nhạt như ngọc bích, từ lòng dưới chân của bọn họ ánh lên, bên chân mỗi người đều kéo dài ra một đường mỏng, để phác họa ra hình dạng của trận pháp.
Triệu Thiên Lãng trừng mắt nhìn.
Rất rõ ràng, anh ta đã nhận ra trận pháp ngọc nát!
Triệu Thiên Lãng không nghĩ tới, cuối cùng Doanh trai Thần Sách vẫn lựa chọn liều chết.
Giờ phút này, trận pháp ngọc nát đã được tạo thành.
Nhưng lúc này đây, Doanh trại Thần Sách thương binh rất nhiều, nhưng đội quân Tham Lang bên này, cũng chỉ khoảng một nghìn quân.
Có thể để Doanh trại Thần Sách tạo ra một con đường máu hay không, không thể nói trước được!
Triệu Thiên Lãng biết, có vị tông sự cường giả của mình ở đây, đối phương muốn chạy, cũng chạy không được.
Nhưng, không sợ ngộ nhỡ chỉ sợ nhỡ đâu. Nhỡ đầu đội quân Tham Lang cũng bị đánh gục bởi trận pháp lấy ít thắng nhiều, kết cục thương vong nghiêm trọng thì sao đây?
Sự tổn thất đó của anh ta, không thể nói là không nhỏ.
Vốn dĩ, bởi vì thực lực của Tần Vũ Phong đã sa sút, quân số của Doanh trại Thần Sách giảm mạnh, Triệu Thiên Lãng có chút khinh địch.
Nhưng hiện tại, Triệu Thiên Lãng không thể không bày ra pháp trận để sẵn sàng nghênh đón quân địch.
“Quận Tham Lang xông lên cho ta! Không để một ai sống sót!”
Triệu Thiên Lãng chợt hét một tiếng, phía sau cả nghìn quân tinh nhuệ của đội quân Tham Lang, đồng thời hành động, cầm vũ khí xông về phía Doanh trại Thần Sách, bắt đầu đánh trả lại!
Mà Doanh trại Thần Sách bên này, cũng cầm vũ khí của mình lên, bày ra thế trận chờ quân địch và chuẩn bị sẵn sàng tinh thần đánh trả lại quân địch.
Tuy rằng bọn họ hiện tại bị thương, nhưng không ai lùi bước, không ai sợ hãi.
Bình luận facebook