• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Truyện không tên số 14 (3 Viewers)

  • Chương 68

1968
Sự lạnh lùng trong mắt Cung Dạ Tiêu lập tức tan biến, khi anh ngoảnh đầu nhìn Trình Ly Nguyệt, ánh mắt như cười.

Thẩm Quân Dao đứng bên cạnh tròn mắt nhìn xe của Dạ Cung Tiêu rời đi.

Cô ta kinh ngạc không dám tin vào mắt mình chỉ biết nghiến răng, Trình Ly Nguyệt thực sự quen biết với Cung Dạ Tiêu? Hơn nữa, Cung Dạ Tiêu quan tâm cô ta vậy sao? Lên tiếng cảnh cáo cô ta để bảo vệ Trình Ly Nguyệt?

Sao có thể như vậy được?

Vừa nãy, nếu trực giác của cô không sai, Cung Dạ Tiêu còn rất dịu dàng với cô ta, trời ơi! Trình Ly Nguyệt sao lại may mắn tới vậy, gặp được Cung Dạ Tiêu?

Thẩm Quân Dao cười nhạt một tiếng, vậy Cung Dạ Tiêu có biết cô ta có một đứa con trai hay không! Trình Ly Nguyệt, cô hãy đợi đấy, cô muốn bấu víu người đàn ông như Cung Dạ Tiêu, nằm mơ.

Trong xe.

Cung Dạ Tiêu nhìn Trình Ly Nguyệt: “Cô ta là ai vậy? Sao em lại đánh cô ta?”

“Vợ của Lục Tuấn Hiên.” Trình Ly Nguyệt nghiến răng nghiến lợi.

Cung Dạ Tiêu nhíu mày: “Cô ta tìm em có việc gì?”

Trình Ly Nguyệt nghĩ tới việc Thẩm Quân Dao nghi ngờ mình tiếp cận Lục Tuấn Hiên là có mục đích, cô thực sự chỉ muốn cười nhạt, đời này cô ghét nhất là phải nhìn thấy gương mặt khiến cô kinh tởm của Lục Tuấn Hiên, cô khẽ đáp một tiếng: “Không có gì.”

Cung Dạ Tiêu nhíu chặt mày, cô ấy giấu anh việc gì, vẫn không tin anh sao?

“Nếu sau này có ai ức hiếp em, em có thể ngay lập tức nói với tôi, tôi sẽ giúp em xử lý.” Cung Dạ Tiêu nói với cô để cô biết rằng, anh chấp nhận làm chỗ dựa vững chắc cho cô.

Trình Ly Nguyệt không khỏi ngạc nhiên, cô lắc đầu: “Không cần đâu, cám ơn.”

Cung Dạ Tiêu nhướng mày không vui: “Trình Ly Nguyệt, chúng ta sắp sinh sống cùng nhau, tôi không hi vọng hai ta lạnh nhạt với nhau.”

Điều này anh nói rất đúng, nhưng Trình Ly Nguyệt nghĩ đi nghĩ lại, anh là người nhà họ Cung, cô không thể không đề phòng.

“Anh yên tâm, tôi sẽ chung sống hòa thuận với anh.” Trình Ly Nguyệt an ủi anh.

Cung Dạ Tiêu không biết nói sao, trên người cô như có gai, chỉ cần lại gần cô gai của cô sẽ xù lên, đề phòng tất cả mọi người.

Tới trường học, xe sang nhiều vô kể, xe của Cung Dạ Tiêu có đặc quyền lái vào trong trường, đi thẳng tới chỗ của Trình Vũ Trạch, thấy cậu bé đang chơi cầu trượt với các bạn, thấy ba mẹ tới, cậu bé lập tức đắc ý khoe với các bạn, sau đó trượt khỏi cầu trượt.

“Tiểu Trạch, về nhà thôi.” Trình Ly Nguyệt gọi con.

“Mami, con có thể chơi thêm một lượt nữa không? Chỉ một lượt thôi.” Cậu bé mải chơi không chịu đi, đây là đặc tính của trẻ con.

“Được!” Trình Ly Nguyệt cũng không phải một người mẹ quá nghiêm khắc, phần lớn thời gian cô đều rất khoan dung với con.

Cung Dạ Tiêu đứng bên cạnh, ánh mắt dõi theo nụ cười của cô, đây chính là hào quang bản năng của người mẹ, là tình yêu mãnh liệt lặng lẽ đối với con trai anh, anh nghĩ, trên đời này sẽ không có người phụ nữ nào có thể cho con anh tình cảm như vậy được nữa.

Cậu bé vui vẻ trượt thêm một lượt, sau đó chạy nhanh về phía Trình Ly Nguyệt, Trình Ly Nguyệt ôm chầm lấy con, thơm mấy cái lên gương mặt hồng hào của con, cậu bé dang tay ôm chặt lấy cổ cô, mỉm cười rạng rỡ.

Cung Dạ Tiêu đưa tay xoa đầu cậu, cậu bé lập tức dụi nhẹ vào tay anh như một con cún con, sự ỷ lại và tình yêu của con đã đánh trúng trái tim dịu dàng của Cung Dạ Tiêu.

Trên xe, Cung Dạ Tiêu tuyên bố một việc, để tiện cho đưa đón con, kèm thêm việc dinh thự của anh chuẩn bị xây dựng một khu vui chơi cho trẻ em, Cung Dạ Tiêu định dọn ra khỏi dinh thự, dọn nhà tới khu trung tâm.

Khu vực này an ninh rất đảm bảo, gần công ty của họ cũng gần trường con học.

Quan trọng nhất là Cung Dạ Tiêu muốn cùng họ sống cuộc sống của một gia đình ba người, chứ không phải được một tá người giúp việc phục vụ trong dinh thự, buổi tối ở nhà Trình Ly Nguyệt lần trước có ảnh hưởng rất lớn với Cung Dạ Tiêu, anh vẫn còn nhớ như in.

Vì thế nhà không cần lớn, nhỏ một chút nhưng ấm áp.

Lúc này, anh dẫn họ tới ngôi nhà mới này, cậu nhóc vô cùng hưng phấn, Trình Ly Nguyệt cũng không có gì để nói, trong lòng cô việc giáo dục và an toàn của con mới là trên hết.

Hơn nữa cô có đoạn ghi âm của người đàn ông này, trong lòng yên tâm hơn nhiều.

Nhà mới của Cung Dạ Tiêu được bố trí tại tầng ba mươi tám trong một khu chung cư phong cách phương Tây, có hai thang máy cá nhân, nhận dạng dấu vân tay, rất an toàn không sợ bị làm phiền.

Bài trí rất sang trọng, đồ nội thất đắt tiền, lắp đặt trang thiết bị an ninh tối tân, thậm chí cả kính chống cháy nổ, dưới lầu là những căn nhà nhỏ mang phong cách phương Tây, đây là căn duy nhất của trung tâm thành phố, có ánh nắng chiếu cả ngày, có thể ngắm cảnh một góc 360 độ.

“Căn này bao nhiêu tiền vậy?” Trình Ly Nguyệt quan sát khắp lượt, vừa tấm tắc khen ngợi đồng thời cũng tò mò về giá căn nhà.

“Tôi cũng không rõ.” Cung Dạ Tiêu trả lời.

Trình Ly Nguyệt quay đầu lại nhìn anh: “Anh không rõ? Không phải anh mua sao?”

Cung Dạ Tiêu thản nhiên nhún vai: “Hôm nay tôi vừa mua công ty phát triển bất động sản và nhà ở này, có thể nói cả khu nhà này đều là của tôi.”

Trình Ly Nguyệt sững người, cô rướn cổ nhìn khu nhà sang trọng mang phong cách phương tây trải dài với vài km này, trong lòng vô cùng chấn động, không thể dùng ngôn từ nào để hình dung.

Cuối cùng cô tổng kết lại một câu là người có tiền, phong cách làm việc cũng có phần biến thái.

“Baba, có phòng của con này!” Đột nhiên cậu bé vui sướng kêu lên.

Cung Dạ Tiêu mỉm cười bước tới, đó là một phòng được trang trí vô cùng đáng yêu, bày biện những con robot, xe đồ chơi, máy bay mà trẻ em yêu thích, xây dựng lên một thiên được nhỏ cho cậu bé.

Trình Ly Nguyệt đi một lượt căn hộ sang trọng rộng gần ba trăm mét vuông, ngoài mặt cô tỏ ra rất trấn tĩnh nhưng trong lòng đã vô cùng chấn động, vậy là một năm tới cô sẽ cùng người đàn ông này sống chung ở đây với con?

“Từ bây giờ trở đi, nhà này chỉ có ba người chúng ta, tôi sẽ không thuê người giúp việc, vì thế em cần phải làm tốt những việc mà một nữ chủ nhân trong gia đình phải làm!” Giọng nói nam tính của Cung Dạ Tiêu vang lên sau lưng.

Ba từ nữ chủ nhân khiến trái tim Trình Ly Nguyệt run lên, cô không phải nữ chủ nhân của nơi này! Cô chỉ là khách tạm thời.

“Phòng lớn quá, quét dọn rất phiền phức.” Trình Ly Nguyệt ca thán, công việc của cô chắc chắn không nhàn nhã.

“Tôi sẽ giúp, nếu không được thì mỗi tuần sẽ để người giúp việc tới một lần.” Cung Dạ Tiêu rất thông cảm cho cô.

“Vậy thì được!” Trình Ly Nguyệt mím môi đáp, thực ra bình thường cô chăm sóc con và chính mình, rất đơn giản, giờ có thêm một người đàn ông cô không biết mình có ứng phó nổi hay không.

“Bây giờ vẫn còn sớm, chúng ta xuống lầu tới trung tâm thương mại mua chút đồ ăn, sau này chúng ta phải tích cực tạo không khí gia đình cho con.”

Không khí gia đình này không chỉ con trai cần, anh cũng cần, vì những năm gần đây anh đã từ bỏ rất nhiều tình cảm cá nhân, bây giờ anh đã ngồi vững vị trí người đứng đầu tập đoàn Cung Thị, anh muốn tìm lại cảm giác ấm áp của gia đình.

Trình Ly Nguyệt ngạc nhiên nhìn anh, người đàn ông này sao lại trở lên dễ tính tới vậy?
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Truyện không tên số 41
  • Đang cập nhật..
Chương 157
Truyện không tên số 40
  • Đang cập nhật..
Chương 331
Truyện không tên số 39
  • Đang cập nhật..
Chương 318
Truyện không tên số 38
  • Đang cập nhật..
Chương 371
Truyện không tên số 37
  • Đang cập nhật..
Chương 30
Truyện không tên số 36
  • Đang cập nhật..
Chương 764

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom