Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 100
23100
“Khương tiểu thư đêm qua đã đến biệt thự của Minh Thành sao?” Diệp Thu bưng ly cà phê lên,nhẹ nhàng uống một ngụm。
Khương Thục Đồng sớm đã biết được sự tinh anh của phụ nữ này,cô ta nhẹ nhàng nhăn lại chân mày, muốn xem thử Diệp Thu là thực sự đã biết,hay là đang lừa dối cô ta?Nhưng mà sao Diệp Thu sao lại biết được vậy?
“Sao vậy?Tưởng tôi đang lừa cô sao?” Diệp Thu nhẹ nhàng cười。
Khương Thục Đồng vẫn không nói chuyện。
“Đêm qua tôi đến nhà của Minh Thành,vốn dĩ cũng rất yên tâm,vì trong nhà của anh ta,không có dấu tích của phụ nữ,nhưng mà khi tôi bước ra cửa,phát hiện đống đất trước cửa nhà anh ta,có dấu tích bước qua của phụ nữ,vết tích đó,khi tôi bước vào không nhìn thấy,tôi hôm nay vốn dĩ muốn hẹn Khương tiểu thư đến uống cà phê,nhưng mà sau khi nhìn thấy đôi giày của Khương tiểu thư,tôi liền biết được,phụ nữ hôm qua từ nhà của anh ta bước ra chính là cô。Đôi giày đế thấp đầu tròn có sợi dây trắng cột nơ,tôi không nói sai chứ,Khương tiểu thư。”
Khương Thục Đồng thực sự muốn hít một hơi lạnh,không ngờ Diệp Thu còn có đầu óc trinh thám,khi cô ta còn đang bị sốc,Diệp Thu tiếp tục nói,“Khương tiểu thư là bán quần áo mà,hiện nay lại dây dưa không rõ với chồng cũ,nghe nói thời gian gần đây chồng cũ đã tặng cho cô một chiếc xe,chuyện này cô không nói với Minh Thành chứ?”
Khương Thục Đồng lắc đầu,là do cô ta cố tình không nói đó,cô ta nghĩ là nhiều chuyện không thôi làm ít một chuyện。
Vốn dĩ muốn giải thích,nhưng mà nghĩ lại thôi luôn,Diệp Thu không ưa cô ta,cô ta dù cho nói đến khan cô họng,Diệp Thu cũng sẽ không thích cô ta。
“Lần trước đã hứa chuyện cho Khương tiểu thư năm trăm ngàn,sau khi tôi về đến Canada,đúng lúc ba của Minh Thành bệnh,cũng quên luôn,lần này về nước mới nhớ ra,chiều nay tôi sẽ chuyển qua cho Khương tiểu thư,còn nữa, Minh Thành và con gái của Mạc Tư An là thanh mai trúc mã,cô biết chứ?” Diệp Thu đột nhiên nhắc đến Mạc Ly。
Khương Thục Đồng nhăn mày lại,lần trước lý do Diệp Thu cản trở cô ta là Thư Yểu,lần này đã đổi người khác - - Mạc Ly。
Cô ta ít nhiều cũng cảm thấy có chút không ổn。
Một con người,nếu như rất yêu thích một người khác,vì sao lại có chuyện ám muội như thanh mai trúc mã chứ。
Đêm hôm qua cô ta nghe được chuyện Mạc Đại sư có đứa con gái。
Chẳng lẽ lần trước,Diệp Thu nói với cô ta,chuyện Thư Yểu là bạn gái cũ của Cố Minh Thành,rõ ràng chuyện bịa ra thôi。
Khương Thục Đồng đã ghen tuông rất lâu vì người phụ nữ đó,cô ta ghen đến nổi cũng có chút tuyệt vọng。
Nhưng lời nói hôm nay của Diệp Thu,vẫn còn khiến trong lòng Khương Thục Đồng nghi ngờ,trong lòng đột nhiên lại nổi dậy một tia hy vọng nho nhỏ。
Giống như Thư Yểu cũng không phải là người mà Cố Minh Thành yêu thích nhất đó。
Nhìn thấy Khương Thục Đồng không nói gì,Diệp Thu cứ nghĩ cô ta sẽ chấp nhận,để lại một câu:“Chiều nay đợi nhận tiền đó!” Thì rời đi。
Khương Thục Đồng một mình ngồi trong quán cà phê,đúng lúc,Niếp Thanh Thanh gửi wechat đến : Thục Đồng, nghe nói cô đến Hải Thành rồi,có thời gian chơi với tôi không?
Lúc nãy Khương Thục Đồng đang suy nghĩ một chuyện,chính là kỳ kinh duyệt của cô ta phải đến rồi chứ,nhưng mà đã trễ hơn một tuần,cũng không đến,những kỳ kinh của cô ta xưa nay rất chuẩn,nhưng mà tháng này lại kéo dài lâu như vậy,cô ta đã có chút sốt ruột,cô ta muốn quay về Thượng Hải kiểm ta,khi đến đây chỉ là gợi ý nhất thời thôi,nhiều chuyện cũng chưa sắp xếp xong,năm trăm ngàn đồng ý chuyển cho Cố Minh Thành vẫn chưa chuyển qua nữa。
Chiều nay,Khương Thục Đồng đã đến tập đoàn Minh Thành,muốn đi xem thử,dù sao cô ta cũng từng ở đây làm việc,cũng là nơi làm việc của anh ta,cô ta đứng dưới lầu tập đoàn Minh Thành,ngước đầu lên nhìn toà nhà uy nghiêm cao lớn này。
Đột nhiên,cô ta cảm thấy thân dưới có chút nóng,giống như đang có luồng khí nóng muốn tràn ra,trong lòng Khương Thục Đồng đập một cái : Kinh nguyệt đã đến。
Phòng vệ sinh của tập đoàn Minh Thành xưa nay cũng rất đông người,cô ta đã đi đến khách sạn đối diện với tập đoàn Minh Thành。
Thuận tiện từ siêu thị bên cạnh mua một gói băng vệ sinh,khi đang trong phòng vệ sinh,Khương Thục Đồng đang chỉnh trang lại quần áo của bản thân,điện thoại đã reo lên, cô ta lấy lên xem,thì ra là Diệp Thu đã chuyển năm trăm ngàn cho cô ta,mặt cùa Khương Thục Đồng trong thấp thoáng đã trở nên nóng bổng。
Bước ra từ Phòng vệ sinh,Khương Thục Đồng nhìn thấy một người nước ngoài。
Người nước ngoài đó cũng nhìn thấy Khương Thục Đồng。
Thấp thoáng,đôi mắt của người nước ngoài đó đã trở lên vô cùng tham lam,nhìn thấy khương Thục Đồng,giống như đã nhìn thấy một người tuyệt diệu vậy。
Anh ta đưa ra một cánh tay,thì muốn sờ vào cằm của Khương Thục Đồng,Khưng Thục Đồng sửng sờ:Người nước ngoài này cô ta gặp qua。
Cô ta đã đánh tay của người nước ngoài đó ra。
Người nước ngoài cảm thấy tức giận,nói một câu,“Bông hồng có gai sao?”
Khương Thục Đồng chặt chẽ nhăn mày lại,vẫn không nói chuyện。
Hiện nay là buổi chiều,trong khách sạn rất nhiều người đang nghỉ buổi chiều,cho nên,ít khi có người đi qua nơi đây,Khương Thục Đồng nhìn thấy ý của người nước ngoài đó vẫn không chịu thôi đi,nói một câu,“Anh còn như vậy nữa tôi la lên đó!”
“La đi,la lên đi!” Người nước ngoài nhìn thấy trong mắt của Khương Thục Đồng có ánh sáng của một con thú mẹ nhỏ, gợi cảm lại khiêu khích,thấp thoáng càng có cảm hứng hơn。
Khương Thục Đồng một câu “Cứu mạng” Vẫn chưa kêu lên,thì thấy trong phòng vệ sinh đã xuất hiện hai người khác - - Từ Mậu Thận và Cố Minh Thành。
Khương Thục Đồng nhăn mày lại,nói,“Mậu Thận,anh đến rồi!”
Đây là lần đầu tiên Khương Thục Đồng trước công chúng gọi Từ Mậu Thận như vậy。
Nghe được Khương Thục Đồng gọi như vậy,Cố Minh Thành và Từ Mậu Thận cũng có chút kinh ngạc,bộ dạng của Khương Thục Đồng y như không quen biết Cố Minh Thành vậy,giống như rõ ràng không có một người như anh ta vậy。
Điều này khiến cho lòng tôn trọng của Cố Minh Thành bị đã kích rất lớn。
Người nước ngoài đó quay đầu nhìn Từ Mậu Thận,Khương Thục Đồng nhanh chóng chạy qua đó,kéo lại tay của Từ Mậu Thậnv,bộ dạng như đã kiếm được chỗ dựa vậy,Cố Minh Thành luôn nhăn mày lại nhìn Khương Thục Đồng。
Người nước ngoài đó nhìn Từ Mậu Thận,la mắng rồi bước đi。
Cố Minh Thành hanh lạnh một tiếng,khi thời khắc quan trọng nhất,lại kéo cánh tay của người đàn ông khác,dù là đàn ông nào, lòng tôn trọng cũng chịu không nổi。
Trong lòng Khương Thục Đồng nghĩ:Vì sao không nghe tôi giải thích chứ?
Hiển nhiên,hành vi của cô ta đã khiến cho trái tim của Từ Mậu Thận lay động,nhưng cũng biết Cố Minh Thành sẽ hiểu lầm họ。
“Sao hai người lại đến đây vậy?” khương Thục Đồng giống như chạm điện vậy liền buông cánh tay của Từ Mậu Thận ra。
“Ờ,đoàn đại biểu bên Mỹ đến đây,đúng lúc vợ cũ của tôi cũng ở trong đó,tôi dẫn con đến thăm mẹ của nó。Hiện giờ thằng bé đang ở trên lầu,cô có thể giải thích hành vi lúc nãy của cô hay không?Minh Thành sẽ hiểu lầm tôi như thế nào chứ?”Từ Mậu Thận rất nôn nóng。
Khương Thục Đồng chỉ là cười chua xót một cái,tuy nhiên động tác của cô ta khiến cho người bình thường xem vào như chuyện không thể nào xảy ra,nhưng mà,cô ta làm như vậy thực sự có lý do đó。
“Thôi đi,anh ta sớm muộn cũng sẽ hiểu。Tôi hôm nay phải về Thượng Hải rồi,sợ tối quá không tiện lắm。”Khương Thục Đồng đang nói thì bước ra cửa lớn của khách sạn。
“Thục Đồng。” Từ Mậu Thận từ phía sau gọi。
“Ả ?” Khương Thục Đồng quay đầu。
“Sau này cô một người phụ nữ,khi ở Thượng Hải,phải cẩn thận đó,gặp được chuyện gì đó,nhớ điện thoại cho tôi,đừng sợ làm phiền đó!” Từ Mậu Thận nhắn nhũ。
Những lời này,khiến trong lòng Khương Thục Đồng cảm thấy ấm ấp,cô ta cười,gật đầu。
Sau khi Khương Thục Đồng lên máy bay,vẫn còn vì chuyện Diệp Thu đã cho cô ta năm trăm ngàn mà tâm trạng không tốt。
Về đến Thượng Hải,cô ta đã đi ngân hàng chuyển năm trăm ngàn cho Cố Minh Thành。
Thuận tiện mang thẻ ngân hàng của mình liên kết với điện thoại,sau này chuyển khoản gì cũng tiện lợi,không để Cố Minh Thành lại dùng ánh mắt xem thường đó nhìn cô ta。
Sáng mai,đoàn đại biểu bên Mỹ đã đến công ty của Cố Minh Thành đàm phán,khi Cố Minh Thành nhìn thấy người nước ngoài hôm đó trêu ghẹo Khương Thục Đồng,trong lòng có chút kinh hãi。
Hơn nữa,người nước ngoài đó là người đứng đầu trong đoàn này,chỉ là trước đó chưa lộ diện,con người cũng không phô trương,thủ đoạn kinh doanh cũng tương đối cay độc,chính là muốn trong sự âm thầm thu mua toàn bộ công ty。
Chẳng lẽ Khương Thục Đồng luôn quen biết người nước ngoài này sao?
Nếu như không đoán sai,Khương Thục Đồng hôm đó giả dạng như không quen biết anh ta, vì cô ta luôn biết,người nước ngoài đó đến tìm Cố Minh Thành để đàm phán,chính vì không muốn anh ta với người nước ngoài này xảy ra xung đột,cô ta đã giả dạng như không quen biết anh ta,cô ta mới thân mật với Từ Mậu Thận,cho người nước ngoài cảm thấy,người cứu Khương Thục Đồng là Từ Mậu Thận,và Cố Minh Thành không có một chút quan hệ nào hết。
Tâm tư này,khiến trong lòng của Cố Minh Thành như có gì đó cản lại vậy,cảm thấy tức giận vì đã hiểu lầm cô ta,vì bản thân không có nghe cô ta giải thích mà có chút hối hận,hơn nữa,anh ta còn đố kỵ Từ Mậu Thận。
Tuy nhiên hôm đó người nước ngoài chỉ nhìn anh ta một cái,cho nên thù hận không lớn lắm,cộng thêm hôm qua Cố Minh Thành chỉ đứng nhìn thôi,người nước ngoài này trước mặt của Cố Minh Thành cũng có chút áy náy và không biết làm sao。
Địa vị ai cao thấp hơn, nhìn là thấy liền。
Nếu như hôm qua Cố Minh Thành với anh ta xung đột,hôm nay tuyệt đối không phải tình trạng như vậy,chắc chắn tình thế sẽ rất khẩn trương。
Nhưng mà,Cố Minh Thành lạnh lùng cười,thì đã từ chối anh ta,“Xưa nay tôi không thích làm ăn với người không có nhân phẩm!”
Để lại những giám đốc trong công ty,anh ta nghênh nghang bước đi。
Đàm phán lần này,anh ta đã chiếm được chủ quyền,nếu như hôm qua anh ta và người nước ngoài đó xảy ra xung đột,có thể phải hứng chịu sự ngại ngùng của đôi bên,nhưng mà hiện nay,người nước ngoài tức giận,còn anh ta,trong lòng đã tràn đầy sự áy náy đối với Khương Thục Đồng。
Anh ta quay về phòng làm việc,đã gửi một tin wechat cho Khương Thục Đồng : Sao cô nhớ được người nước ngoài đó vậy?
Khương Thục Đồng đang bận rộn trong tiệm:Lần trước tôi cùng anh đi Mỹ công tác,khi đó anh đang cùng người nước ngoài đàm phán,tôi đã không tập trung,đã nhìn ra bên ngoài,đúng lúc nhìn thấy người nước ngoài đó từ công ty đó bước ra,lần này gặp được anh ta,tôi cũng rất ngạc nhiên,anh ta lại ở ngay khách sạn đối diện với tập đoàn Minh Thành,hơn nữa,anh lại cùng Từ Tổng từ trên lầu bước xuống,tôi đoán hai người chưa gặp qua,dù cho anh ta không phải là người trong đoàn đại biểu,cũng và đoàn đại biểu có quan hệ rất lớn,chuyện trên kinh doanh,thay đổi nhanh chóng,tôi không muốn khiến hai người trước khi đàm phán đã xảy ra xung đột,cho nên - - Hôm nay anh cùng anh ta đàm phán chưa?Kết quả như thế nào?
Quả nhiên đúng với sự dự đoán của Cố Minh Thành。
Anh ta liền trả lời Khương Thục Đồng:Tôi và người như thế này,không có gì để nói cả,không có bắt đầu thì kết thúc thôi。
Khương Thục Đồng than một hơi:Là lỗi của tôi。
Cố Minh Thành trả lời:Không phải,do tôi đã nhìn rõ con người của anh ta。
Cố Minh Thành vừa mới gửi xong wechat cho Khương Thục Đồng,lại nhận được một tin wechat của Diệp Thu,là ảnh chụp màn hình gửi cho Cố Minh Thành,hiển thị là:Bà ta hôm qua đã chuyển cho Khương Thục Đồng năm trăm ngàn。
“Khương tiểu thư đêm qua đã đến biệt thự của Minh Thành sao?” Diệp Thu bưng ly cà phê lên,nhẹ nhàng uống một ngụm。
Khương Thục Đồng sớm đã biết được sự tinh anh của phụ nữ này,cô ta nhẹ nhàng nhăn lại chân mày, muốn xem thử Diệp Thu là thực sự đã biết,hay là đang lừa dối cô ta?Nhưng mà sao Diệp Thu sao lại biết được vậy?
“Sao vậy?Tưởng tôi đang lừa cô sao?” Diệp Thu nhẹ nhàng cười。
Khương Thục Đồng vẫn không nói chuyện。
“Đêm qua tôi đến nhà của Minh Thành,vốn dĩ cũng rất yên tâm,vì trong nhà của anh ta,không có dấu tích của phụ nữ,nhưng mà khi tôi bước ra cửa,phát hiện đống đất trước cửa nhà anh ta,có dấu tích bước qua của phụ nữ,vết tích đó,khi tôi bước vào không nhìn thấy,tôi hôm nay vốn dĩ muốn hẹn Khương tiểu thư đến uống cà phê,nhưng mà sau khi nhìn thấy đôi giày của Khương tiểu thư,tôi liền biết được,phụ nữ hôm qua từ nhà của anh ta bước ra chính là cô。Đôi giày đế thấp đầu tròn có sợi dây trắng cột nơ,tôi không nói sai chứ,Khương tiểu thư。”
Khương Thục Đồng thực sự muốn hít một hơi lạnh,không ngờ Diệp Thu còn có đầu óc trinh thám,khi cô ta còn đang bị sốc,Diệp Thu tiếp tục nói,“Khương tiểu thư là bán quần áo mà,hiện nay lại dây dưa không rõ với chồng cũ,nghe nói thời gian gần đây chồng cũ đã tặng cho cô một chiếc xe,chuyện này cô không nói với Minh Thành chứ?”
Khương Thục Đồng lắc đầu,là do cô ta cố tình không nói đó,cô ta nghĩ là nhiều chuyện không thôi làm ít một chuyện。
Vốn dĩ muốn giải thích,nhưng mà nghĩ lại thôi luôn,Diệp Thu không ưa cô ta,cô ta dù cho nói đến khan cô họng,Diệp Thu cũng sẽ không thích cô ta。
“Lần trước đã hứa chuyện cho Khương tiểu thư năm trăm ngàn,sau khi tôi về đến Canada,đúng lúc ba của Minh Thành bệnh,cũng quên luôn,lần này về nước mới nhớ ra,chiều nay tôi sẽ chuyển qua cho Khương tiểu thư,còn nữa, Minh Thành và con gái của Mạc Tư An là thanh mai trúc mã,cô biết chứ?” Diệp Thu đột nhiên nhắc đến Mạc Ly。
Khương Thục Đồng nhăn mày lại,lần trước lý do Diệp Thu cản trở cô ta là Thư Yểu,lần này đã đổi người khác - - Mạc Ly。
Cô ta ít nhiều cũng cảm thấy có chút không ổn。
Một con người,nếu như rất yêu thích một người khác,vì sao lại có chuyện ám muội như thanh mai trúc mã chứ。
Đêm hôm qua cô ta nghe được chuyện Mạc Đại sư có đứa con gái。
Chẳng lẽ lần trước,Diệp Thu nói với cô ta,chuyện Thư Yểu là bạn gái cũ của Cố Minh Thành,rõ ràng chuyện bịa ra thôi。
Khương Thục Đồng đã ghen tuông rất lâu vì người phụ nữ đó,cô ta ghen đến nổi cũng có chút tuyệt vọng。
Nhưng lời nói hôm nay của Diệp Thu,vẫn còn khiến trong lòng Khương Thục Đồng nghi ngờ,trong lòng đột nhiên lại nổi dậy một tia hy vọng nho nhỏ。
Giống như Thư Yểu cũng không phải là người mà Cố Minh Thành yêu thích nhất đó。
Nhìn thấy Khương Thục Đồng không nói gì,Diệp Thu cứ nghĩ cô ta sẽ chấp nhận,để lại một câu:“Chiều nay đợi nhận tiền đó!” Thì rời đi。
Khương Thục Đồng một mình ngồi trong quán cà phê,đúng lúc,Niếp Thanh Thanh gửi wechat đến : Thục Đồng, nghe nói cô đến Hải Thành rồi,có thời gian chơi với tôi không?
Lúc nãy Khương Thục Đồng đang suy nghĩ một chuyện,chính là kỳ kinh duyệt của cô ta phải đến rồi chứ,nhưng mà đã trễ hơn một tuần,cũng không đến,những kỳ kinh của cô ta xưa nay rất chuẩn,nhưng mà tháng này lại kéo dài lâu như vậy,cô ta đã có chút sốt ruột,cô ta muốn quay về Thượng Hải kiểm ta,khi đến đây chỉ là gợi ý nhất thời thôi,nhiều chuyện cũng chưa sắp xếp xong,năm trăm ngàn đồng ý chuyển cho Cố Minh Thành vẫn chưa chuyển qua nữa。
Chiều nay,Khương Thục Đồng đã đến tập đoàn Minh Thành,muốn đi xem thử,dù sao cô ta cũng từng ở đây làm việc,cũng là nơi làm việc của anh ta,cô ta đứng dưới lầu tập đoàn Minh Thành,ngước đầu lên nhìn toà nhà uy nghiêm cao lớn này。
Đột nhiên,cô ta cảm thấy thân dưới có chút nóng,giống như đang có luồng khí nóng muốn tràn ra,trong lòng Khương Thục Đồng đập một cái : Kinh nguyệt đã đến。
Phòng vệ sinh của tập đoàn Minh Thành xưa nay cũng rất đông người,cô ta đã đi đến khách sạn đối diện với tập đoàn Minh Thành。
Thuận tiện từ siêu thị bên cạnh mua một gói băng vệ sinh,khi đang trong phòng vệ sinh,Khương Thục Đồng đang chỉnh trang lại quần áo của bản thân,điện thoại đã reo lên, cô ta lấy lên xem,thì ra là Diệp Thu đã chuyển năm trăm ngàn cho cô ta,mặt cùa Khương Thục Đồng trong thấp thoáng đã trở nên nóng bổng。
Bước ra từ Phòng vệ sinh,Khương Thục Đồng nhìn thấy một người nước ngoài。
Người nước ngoài đó cũng nhìn thấy Khương Thục Đồng。
Thấp thoáng,đôi mắt của người nước ngoài đó đã trở lên vô cùng tham lam,nhìn thấy khương Thục Đồng,giống như đã nhìn thấy một người tuyệt diệu vậy。
Anh ta đưa ra một cánh tay,thì muốn sờ vào cằm của Khương Thục Đồng,Khưng Thục Đồng sửng sờ:Người nước ngoài này cô ta gặp qua。
Cô ta đã đánh tay của người nước ngoài đó ra。
Người nước ngoài cảm thấy tức giận,nói một câu,“Bông hồng có gai sao?”
Khương Thục Đồng chặt chẽ nhăn mày lại,vẫn không nói chuyện。
Hiện nay là buổi chiều,trong khách sạn rất nhiều người đang nghỉ buổi chiều,cho nên,ít khi có người đi qua nơi đây,Khương Thục Đồng nhìn thấy ý của người nước ngoài đó vẫn không chịu thôi đi,nói một câu,“Anh còn như vậy nữa tôi la lên đó!”
“La đi,la lên đi!” Người nước ngoài nhìn thấy trong mắt của Khương Thục Đồng có ánh sáng của một con thú mẹ nhỏ, gợi cảm lại khiêu khích,thấp thoáng càng có cảm hứng hơn。
Khương Thục Đồng một câu “Cứu mạng” Vẫn chưa kêu lên,thì thấy trong phòng vệ sinh đã xuất hiện hai người khác - - Từ Mậu Thận và Cố Minh Thành。
Khương Thục Đồng nhăn mày lại,nói,“Mậu Thận,anh đến rồi!”
Đây là lần đầu tiên Khương Thục Đồng trước công chúng gọi Từ Mậu Thận như vậy。
Nghe được Khương Thục Đồng gọi như vậy,Cố Minh Thành và Từ Mậu Thận cũng có chút kinh ngạc,bộ dạng của Khương Thục Đồng y như không quen biết Cố Minh Thành vậy,giống như rõ ràng không có một người như anh ta vậy。
Điều này khiến cho lòng tôn trọng của Cố Minh Thành bị đã kích rất lớn。
Người nước ngoài đó quay đầu nhìn Từ Mậu Thận,Khương Thục Đồng nhanh chóng chạy qua đó,kéo lại tay của Từ Mậu Thậnv,bộ dạng như đã kiếm được chỗ dựa vậy,Cố Minh Thành luôn nhăn mày lại nhìn Khương Thục Đồng。
Người nước ngoài đó nhìn Từ Mậu Thận,la mắng rồi bước đi。
Cố Minh Thành hanh lạnh một tiếng,khi thời khắc quan trọng nhất,lại kéo cánh tay của người đàn ông khác,dù là đàn ông nào, lòng tôn trọng cũng chịu không nổi。
Trong lòng Khương Thục Đồng nghĩ:Vì sao không nghe tôi giải thích chứ?
Hiển nhiên,hành vi của cô ta đã khiến cho trái tim của Từ Mậu Thận lay động,nhưng cũng biết Cố Minh Thành sẽ hiểu lầm họ。
“Sao hai người lại đến đây vậy?” khương Thục Đồng giống như chạm điện vậy liền buông cánh tay của Từ Mậu Thận ra。
“Ờ,đoàn đại biểu bên Mỹ đến đây,đúng lúc vợ cũ của tôi cũng ở trong đó,tôi dẫn con đến thăm mẹ của nó。Hiện giờ thằng bé đang ở trên lầu,cô có thể giải thích hành vi lúc nãy của cô hay không?Minh Thành sẽ hiểu lầm tôi như thế nào chứ?”Từ Mậu Thận rất nôn nóng。
Khương Thục Đồng chỉ là cười chua xót một cái,tuy nhiên động tác của cô ta khiến cho người bình thường xem vào như chuyện không thể nào xảy ra,nhưng mà,cô ta làm như vậy thực sự có lý do đó。
“Thôi đi,anh ta sớm muộn cũng sẽ hiểu。Tôi hôm nay phải về Thượng Hải rồi,sợ tối quá không tiện lắm。”Khương Thục Đồng đang nói thì bước ra cửa lớn của khách sạn。
“Thục Đồng。” Từ Mậu Thận từ phía sau gọi。
“Ả ?” Khương Thục Đồng quay đầu。
“Sau này cô một người phụ nữ,khi ở Thượng Hải,phải cẩn thận đó,gặp được chuyện gì đó,nhớ điện thoại cho tôi,đừng sợ làm phiền đó!” Từ Mậu Thận nhắn nhũ。
Những lời này,khiến trong lòng Khương Thục Đồng cảm thấy ấm ấp,cô ta cười,gật đầu。
Sau khi Khương Thục Đồng lên máy bay,vẫn còn vì chuyện Diệp Thu đã cho cô ta năm trăm ngàn mà tâm trạng không tốt。
Về đến Thượng Hải,cô ta đã đi ngân hàng chuyển năm trăm ngàn cho Cố Minh Thành。
Thuận tiện mang thẻ ngân hàng của mình liên kết với điện thoại,sau này chuyển khoản gì cũng tiện lợi,không để Cố Minh Thành lại dùng ánh mắt xem thường đó nhìn cô ta。
Sáng mai,đoàn đại biểu bên Mỹ đã đến công ty của Cố Minh Thành đàm phán,khi Cố Minh Thành nhìn thấy người nước ngoài hôm đó trêu ghẹo Khương Thục Đồng,trong lòng có chút kinh hãi。
Hơn nữa,người nước ngoài đó là người đứng đầu trong đoàn này,chỉ là trước đó chưa lộ diện,con người cũng không phô trương,thủ đoạn kinh doanh cũng tương đối cay độc,chính là muốn trong sự âm thầm thu mua toàn bộ công ty。
Chẳng lẽ Khương Thục Đồng luôn quen biết người nước ngoài này sao?
Nếu như không đoán sai,Khương Thục Đồng hôm đó giả dạng như không quen biết anh ta, vì cô ta luôn biết,người nước ngoài đó đến tìm Cố Minh Thành để đàm phán,chính vì không muốn anh ta với người nước ngoài này xảy ra xung đột,cô ta đã giả dạng như không quen biết anh ta,cô ta mới thân mật với Từ Mậu Thận,cho người nước ngoài cảm thấy,người cứu Khương Thục Đồng là Từ Mậu Thận,và Cố Minh Thành không có một chút quan hệ nào hết。
Tâm tư này,khiến trong lòng của Cố Minh Thành như có gì đó cản lại vậy,cảm thấy tức giận vì đã hiểu lầm cô ta,vì bản thân không có nghe cô ta giải thích mà có chút hối hận,hơn nữa,anh ta còn đố kỵ Từ Mậu Thận。
Tuy nhiên hôm đó người nước ngoài chỉ nhìn anh ta một cái,cho nên thù hận không lớn lắm,cộng thêm hôm qua Cố Minh Thành chỉ đứng nhìn thôi,người nước ngoài này trước mặt của Cố Minh Thành cũng có chút áy náy và không biết làm sao。
Địa vị ai cao thấp hơn, nhìn là thấy liền。
Nếu như hôm qua Cố Minh Thành với anh ta xung đột,hôm nay tuyệt đối không phải tình trạng như vậy,chắc chắn tình thế sẽ rất khẩn trương。
Nhưng mà,Cố Minh Thành lạnh lùng cười,thì đã từ chối anh ta,“Xưa nay tôi không thích làm ăn với người không có nhân phẩm!”
Để lại những giám đốc trong công ty,anh ta nghênh nghang bước đi。
Đàm phán lần này,anh ta đã chiếm được chủ quyền,nếu như hôm qua anh ta và người nước ngoài đó xảy ra xung đột,có thể phải hứng chịu sự ngại ngùng của đôi bên,nhưng mà hiện nay,người nước ngoài tức giận,còn anh ta,trong lòng đã tràn đầy sự áy náy đối với Khương Thục Đồng。
Anh ta quay về phòng làm việc,đã gửi một tin wechat cho Khương Thục Đồng : Sao cô nhớ được người nước ngoài đó vậy?
Khương Thục Đồng đang bận rộn trong tiệm:Lần trước tôi cùng anh đi Mỹ công tác,khi đó anh đang cùng người nước ngoài đàm phán,tôi đã không tập trung,đã nhìn ra bên ngoài,đúng lúc nhìn thấy người nước ngoài đó từ công ty đó bước ra,lần này gặp được anh ta,tôi cũng rất ngạc nhiên,anh ta lại ở ngay khách sạn đối diện với tập đoàn Minh Thành,hơn nữa,anh lại cùng Từ Tổng từ trên lầu bước xuống,tôi đoán hai người chưa gặp qua,dù cho anh ta không phải là người trong đoàn đại biểu,cũng và đoàn đại biểu có quan hệ rất lớn,chuyện trên kinh doanh,thay đổi nhanh chóng,tôi không muốn khiến hai người trước khi đàm phán đã xảy ra xung đột,cho nên - - Hôm nay anh cùng anh ta đàm phán chưa?Kết quả như thế nào?
Quả nhiên đúng với sự dự đoán của Cố Minh Thành。
Anh ta liền trả lời Khương Thục Đồng:Tôi và người như thế này,không có gì để nói cả,không có bắt đầu thì kết thúc thôi。
Khương Thục Đồng than một hơi:Là lỗi của tôi。
Cố Minh Thành trả lời:Không phải,do tôi đã nhìn rõ con người của anh ta。
Cố Minh Thành vừa mới gửi xong wechat cho Khương Thục Đồng,lại nhận được một tin wechat của Diệp Thu,là ảnh chụp màn hình gửi cho Cố Minh Thành,hiển thị là:Bà ta hôm qua đã chuyển cho Khương Thục Đồng năm trăm ngàn。
Bình luận facebook