• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Truyện không tên số 18 (1 Viewer)

  • Chương 146

23146

Xuất huyết não là một bệnh cấp tính,chỉ cần cấp cứu kịp thời chắc không có vấn đề,chỉ sợ để lại di chứng thôi。

Khương Thục Đồng nhìn thấy cha hồi phục rất nhanh,cũng thở phào được một hơi。

Cô ta muốn hỏi cha trước khi làm phẫu thuật có nói “Con không phải” Rốt cuộc không phải là gì,nhưng mà hiện nay cha cũng úp úp mở mở,lại không nói nữa,có thể trước khi làm phẫu thuật ông ta đã nghĩ đến “Người sắp chết rồi” , muốn để lại di ngôn cho Khương Thục Đồng。

Nhưng mà tình trạng giờ này đã hoàn toàn khác với tình trạng lúc nãy,ông ta đã không còn tìm được cảm giác “Nói lời thật lòng” Rồi。

Ông ta không nói,Khương Thục Đồng cũng không tiếp tục hỏi。

Mấy ngày sau cha đã được xuất viện,cũng không có vấn đề gì,nhưng mà Khương Thục Đồng quyết định,sau này sẽ đến gặp cha nhiều hơn,dù sao ông ta cũng lớn tuổi,hơn nữa chỉ có một mình。

Hiện nay công nghệ mạng phát triển,cô ta cũng mở rộng thêm loại phục vụ như “Đặt hàng trên mạng”,có một đơn hàng đến từ “ Căn hộ Vân Đoan” , đã bấm chọn nhờ Khương Thục Đồng đến tận nhà。

Khương Thục Đồng vô cùng bận rộn,những chuyện liên lạc trên mạng có những nhân viên phụ trách liên lạc,nhân viên đã hỏi thời gian của Khương Thục Đồng,Khương Thục Đồng nói chưa có thời gian,nhân viên phụ trách đặt hàng đã nói với đối phương,lịch hẹn của Khương tổng đã đầy rồi,có thể đổi sang một nhà thiết kế cao cấp khác được không?

Đối phương nói,không được,nếu như Khương tổng có việc,có thể hẹn lần sau。

Nhân viên mang kết quả báo cho Khương Thục Đồng,trong lòng Khương Thục Đồng nghĩ,không phải lại là người theo đuổi Cố Minh Thành chứ?Nhờ cô ta đến nhà sỉ nhục cô ta,với một số tình trạng,những chuyện mời đến tận nhà,Khương Thục Đồng sẽ không đi,dù sao cũng là phụ nữ,còn là phụ nữ xinh đẹp nữa,chuyện đến tận nhà dành cho nhà thiết kế làm。

Sau đó,đơn hàng của khách hàng này luôn trên trang thái “Đặt lịch hẹn” 。

Khương Thục Đồng đã bận rộn được một thời gian,mới chú ý đến khách hàng này,theo cô ta được biết “Căn hộ Vân Đoan” là một căn hộ vô cùng cao cấp,thái độ bình tĩnh của khách hàng này,khiến cho Khương Thục Đồng không có cảm giác bị ép buộc,có thể chỉ là muốn thiết kế trang phục,yêu cầu cũng không quá cao mà。


Khương Thục Đồng đột nhiên đã mềm lòng,trong lòng nghĩ,dù sao cô ta cũng đang nhàn nhã,không thôi đi đi。

Thì để lại lời nhắn cho đối phương,nói là hiện nay cô ta đã có thời gian,hỏi đối phương còn cần phục vụ không?

Đối phương trả lời được。

Cô ta vẫn là ngồi xe buýt,không có mua xe,vì không có lòng tin với kỹ thuật lái xe của mình。

Căn hộ Vân Đoan đúng là căn hộ cao cấp đó,nơi này cũng khác với căn hộ bình thường,chuyện sửa sang quản lý gì đó,cũng biểu hiện được hai chữ:Cao cấp,người đang bước vào trong đó,những bước chân cũng rất nhẹ nhàng,Khương Thục Đồng đang mang là loại giày đế thấp,dù cho bước nhẹ như bay vậy,cũng cảm thấy có chút cố tình。

Tìm theo số nhà đến nhà của khách hàng đó,trước đây đã nói với khách hàng này rồi,đối phương nói nếu như tìm không được,có thể gọi điện thoại cho cô ta。

Cũng may những kiến trúc nơi này cũng đúng theo quy tắc,số nhà cũng rất rõ ràng,Khương Thục Đồng rất nhanh đã tìm được và bấm chuông nhà của đối phương。

Tên của khách hàng là “Dương Tuấn Hương” ,Khương Thục Đồng vốn dĩ cũng thấy kỳ lạ,một cái tên quê mùa như vậy,sao lại có một căn hộ cao cấp như thế này chứ,trong suy nghĩ chắc là một hộ nhà đột nhiên giàu sang。

Có người mở cửa,là một cô dì nào đó,dì ấy nói,“Là Khương tiểu thư đó à。Tiểu thư của chúng tôi mới thức dậy,cô đợi một tí nhé!”

Thì ra là dùng tên của dì ngày,trái lại muốn xem thử “tiểu thư” Này là thần thánh phương nào?

Khương Thục Đồng ngồi trên ghế sofa uống nước ép trái cây,tình cờ cũng đang quan sát phong cách thiết kế của căn hộ này,đơn giản mà cao sang,gu thẩm mỹ của chủ nhân nhà này không che dấu mà toàn bộ biểu lộ ra ngoài vô cùng xuất chúng。

Cửa phòng ngủ mở ra,bước ra một phụ nữ xinh đẹp,Khương Thục Đồng sửng người ra,quả nhiên là - - Lâm Mỹ Tố !

Khương Thục Đồng sửng sờ đứng lên từ ghế sofa,hèn chi cô ta lại dùng tên của dì này để gửi đơn hàng,sợ rằng nếu như ghi tên của cô ta,Khương Thục Đồng sẽ không đến đây。

“Xin lỗi,Lâm tiểu thư,Cố tổng nói rồi,sau này không cho tôi giúp cô thiết kế quần áo nữa,rất xin lỗi !” Khương Thục Đồng quay người muốn đi。

“Quần áo của cô ta không thiết kế,vậy của tôi thì sao ?” Lâm Tố Mỹ không nói chuyện,phía sau cô ta truyền lại một giọng nói。

Giọng Nam。

Cố Minh Thành?

Khoảnh khắc đó,trái tim của Khương Thục Đồng như bị ai đó đẩy vào trong lửa vậy,mang theo sự thêu rụi lại bị người khác vứt vào trong băng đá,cứ băng hỏa hoán đổi như vậy,khiến trái tim của cô ta trống rỗng vô cùng khó chịu。

Cố Minh Thành cài lại nút áo sơ mi,bước ra từ phòng ngủ của Lâm Mỹ Tố 。

Khương Thục Đồng quay lưng lại,rõ ràng nước mắt muốn rơi xuống,nhưng mà cô ta đã nhịn lại,cô ta nên vui mừng chứ。

Có một loại tình cảm,dù cho lý trí khống chế lại,cũng không khống chế được。

Tuy nhiên khi ở Thượng Hải,đã biết được Cố Minh Thành và Lâm Mỹ Tố từng ngủ chung với nhau,nhưng khi tận mắt nhìn thấy,tròng lòng đột nhiên có một cảm xúc đó quả nhiên lại khó chịu như vậy。

Trước đây khi sống chung với anh ta,không phát hiện ra bản thân yêu anh ta,hiện nay mới biết,cô ta rất yêu anh ta,yêu anh ta đến nổi những nội tạng trong cơ thể cũng thấy đau,đây là trước kia khi ngọt ngào cũng chưa từng trải nghiệm được thời khắc này。

Rất mới lạ,cũng như lấy mạng người vậy。

Anh ta cũng gợi cảm như thường,đang cài lại nút áo,chỉ có con người sớm đã không thuộc về cô ta nữa。

“Muốn nhờ Khương tiểu thư giúp tôi may một bộ áo vest。” Cố Minh Thành từ từ bước qua đó,ngồi vào chỗ ngồi lúc nãy của Khương Thục Đồng,châm một điếu thuốc lên hút,Khương Thục Đồng hửi được mùi thuốc lá,không nhịn được đã hít mũi,nhăn lại chân mày。

Lâm Mỹ Tố bước qua đó,muốn giật đi điếu thuốc trong tay của Cố Minh Thành,nhưng mà không giật được,Cố Minh Thành chỉ nhìn bằng một ánh mắt,Lâm Mỹ Tố không dám nói chuyện nữa。

“Ngoan,nếu như không hửi được mùi thuốc lá,thì vào trong phòng đợi!” Cố Minh Thành nhẹ nhàng ôm trên vai của Lâm Mỹ Tố 。

Khương Thục Đồng đứng bên cạnh,xem như không nhìn thấy。


“Không lo anh nữa!” Lâm Mỹ Tố nhanh nhẹn từ bên cạnh Cố Minh Thành bước ra,bước chân nhẹ nhàng bước vào phòng ngủ。

Mặt cho sống to gió lớn đang đánh trong lòng,nhưng mà,trong lòng Khương Thục Đồng nghĩ,những điều trước đây mình muốn nhìn thấy,cũng chẳn qua chỉ là màng này thôi,liền nỡ ra một nụ cười。

Biểu tình nhỏ này không lọt qua mắt của Cố Minh Thành。

“Được rồi,bắt đầu đo kích cỡ thôi。” Cố Minh Thành nói với Khương Thục Đồng。

Khương Thục Đồng từ trong túi lấy ra thước đo,đứng phía sau người Cố Minh Thành,đang đo đôi vai rộng lớn của anh ta,xổm người xuống,đo chiều dài của quần,đo vòng eo,đo vòng ngực của anh。

Trên người anh ta còn có mùi hương của thuốc lá,Khương Thục Đồng vốn dĩ rất phản cảm vói mùi thuốc lá cũng từ từ thích ứng,đến sau cùng từ từ say mê。

Mùi hương của anh ta,hơi thở của anh ta,cứ như nước ấm nấu ếch vậy,đã thay đổi khẩu vị và gu thẩm mỹ của cô ta。

Sau khi rời xa một khoảng thời gian,lần trước đột nhiên hửi được,Khương Thục Đồng đột nhiên cảm thấy có chút không thích ứng rồi。

Có thể thấy được,đối với sự việc,đối với sự ỷ lại vào người khác,chẳng qua chỉ là vấn đề thời gian。

Cũng như rời xa một khoảng thời gian dài,từ từ sẽ quên dần。

Nhưng vì sao hiện nay nhắc đến tên Cố Minh Thành này,vì sao sự đau đớn trong trái tim của Khương Thục Đồng càng ngày càng rõ rệt?

Vốn dĩ khi đang mang giày cao gót,thì đã thấp hơn anh ta,hiện nay giống như càng thấy thấp hơn,trước mặt anh ta,càng dịu dàng hơn。

Cố Minh Thành luôn phối hợp với Khương Thục Đồng,khi Khương Thục Đồng nói “Giơ cánh tay lên”, thì anh ta giơ lên,khi nói “Quay người” Thì anh ta quay。

Không dễ khuất phục và kêu ngạo như Cố Minh Thành,giống như trong giây phút này đã khác xưa rất nhiều。

Chỉ có khi Khương Thục Đồng đứng trước mặt anh ta,đôi mắt anh ta sẽ rũ xuống,nhìn vào da vẻ non mịn còn có long mi dài của cô ta,chính là người phụ nữ này,đã từng đêm đêm trong vòng tay anh ta,những đêm đó rất yên tĩnh。


Rất kỳ lạ là,vòng eo của Cố Minh Thành,kích cỡ vai,và cả kích cỡ đùi cũng có chút giảm xuống。

Theo lý mà nói,tuổi này của anh ta,kích cỡ sẽ không sụt giảm như vậy,hơn nữa anh ta luôn tập thể thao mà。

Điều khiến Khương Thục Đồng ngạc nhiên là,sao anh ta lại gầy đi nhiều vậy chứ?

Khương Thục Đồng đo xong kích cỡ,cất giữ lại thước đo,lại hỏi Cố Minh Thành có yêu cầu gì,một bên đang nhập thông tin vào trong ipad。

“Cố tổng muốn chọn màu gì?” Khương Thục Đồng thích để ipap trên bàn,cô ta nhẹ nhàng khom người xuống nhập thông tin,mái tóc cứ như vậy đã xoã xuống,mái tóc nữa bên đây đã vén vào sau tai,chỉ có thể nhìn thấy nửa bên mặt của cô ta,rất gợi cảm,cũng rất xa lạ。


“Màu đen。”

“Mặc vào những trường hợp nào?Có cần cà vạt không?Áo sơ mi màu nào nhiều hơn?”

“Phối áo sơ mi màu đen!Không cần cà vạt。”

Khương Thục Đồng lại nhập lại thông tin,lại hỏi,“Mặc vào trường hợp nào?”

Cố Minh Thành dừng lại trong giây lát,ngẩng đầu qua nhìn sang Khương Thục Đồng,đang hút thuốc,chậm chạp nói ra hai chữ:“Hôn lễ!”

Tay của Khương Thục Đồng run lẫy một cái:Anh ta cuối cùng vẫn phải kết hôn rồi。

“Ừ。” Khương Thục Đồng trả lời。

“Khi nào cần mặc?” Tay của Khương Thục Đồng dừng lại,đôi mắt không tập trung hỏi。

“Mùa thu。”

Khương Thục Đồng lại “Ừ” Một tiếng,lại giải thích thêm,“Hỏi kỹ thời gian,mới dễ chọn chất liệu vải。


Sau khi nhập xong thông tin,Khương Thục Đồng đến câu tạm biệt cũng không nói,thì vội vàng rời đi。

“Về gấp như vậy muốn gặp ai đó?” Cố Minh Thành ung dung tự tại bước đến trước mặt Khương Thục Đồng。

“Tôi muốn về nhà!” Khương Thục Đồng nói một câu。


Cố Minh Thành từ từ di chuyển đến trước mặt của Khương Thục Đồng,chăm chút nhìn vào đôi mắt của cô ta。

“Là nơi này nhớ anh ta ? Hay là chỗ này?”

Một tay của Cố Minh Thành giữ lại một bên ngực của Khương Thục Đồng,tay kia vô cùng chính xác đã di chuyển đến huyệt hoa của cô ta,cứ như khi chưa chia tay vậy,anh ta khiêu khích cô ta,dù cho có sự ngăn cách của quần và quần lót,nhưng mà dù sao chỗ đó anh ta cũng đã vào qua nhiều lần,dù sao điều kiện phản xạ cũng có thể rất chuẩn tìm được。

Hai bàn tay này,tuyệt đối không phải nhẹ nhàng,đều rất nặng nề,đã dậy lên phản ứng sinh lý cơ bản của Khương Thục Đồng。

Anh ta rất lâu không sờ cô ta,hiện nay đối với anh ta,cô ta cũng thấy nhạy cảm đó。

“Anh - - ” Khương Thục Đồng lui về sau một bước,xấu hổ thành tức giận,giơ tay lên muốn đánh ngươi。

Tay lại bị Cố Minh Thành bắt lại,tay cô ta bị anh ta giữ lại trên cao không chịu buông xuống,“Đã biết học cách đánh người?Theo ai học vậy?Từ Mậu Thận là một người lịch sự đó!”

Khương Thục Đồng giận dữ nhìn Cố Minh Thành。

Người đàn ông này,hôm nay trong nhà bạn gái anh ta,đã lấy đi toàn bộ lòng tự tôn của Khương Thục Đồng không còn để lại gì hết。

Căn hộ này,do anh ta mua cho Lâm Mỹ Tố đó。

“Cố tổng,đây là nhà của bạn gái anh đó!” Khương Thục Đồng thanh minh một câu。

Cố Minh Thành cười ha ha,“Người đàn ông hiện nay,có biết bao nhiêu phụ nữ,có thể xem là gì chứ?Hơn nữa lúc nãy tôi không làm gì hết, đương nhiên,phụ nữ đồng thời lên giường với mấy người đàn ông,cũng không phải là chuyện hiếm có gì。Có đúng không?”

Khương Thục Đồng chặt chẽ cắn lại môi dưới,nhớ lại đêm cuối cùng bên nhau với anh ta,anh ta rất hận nói bên tai cô ta,có phải dưới thân anh ta,cũng kêu đau như vậy!
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Truyện không tên số 41
  • Đang cập nhật..
Chương 157
Truyện không tên số 40
  • Đang cập nhật..
Chương 331
Truyện không tên số 39
  • Đang cập nhật..
Chương 318
Truyện không tên số 38
  • Đang cập nhật..
Chương 371
Truyện không tên số 37
  • Đang cập nhật..
Chương 30
Truyện không tên số 36
  • Đang cập nhật..
Chương 764

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom