Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 213
23213
Bức tranh Diệp Hạ vẽ dưới tầng hầm Cố Minh Thành xem đã hiểu, nhưng còn có một người đã xem trước anh, đó là Diệp Thu.
Nhưng phản ứng của Diệp Thu không nhanh bằng Cố Minh Thành, cô cũng không biết nhiều về gia đình Khương Thục Đồng, điều tra tốn rất nhiều thời gian, Cố Thanh Nguyên không để cô về nước cho nên cô đã chờ bốn năm.
Trước khi đến nhà Cố Minh Thành, cô đã hẹn Khương Lịch Niên để bàn rõ hơn, mục đích đương nhiên là không để cho Cố Minh Thành và Khương Thục Đồng ở bên nhau. Nguyên nhân rất rõ: cô kể tường thuật rất chi tiết sự việc xảy ra năm đó cho Khương Lịch Niên nghe, Khương Lịch Niên mắt chữ A mồm chữ O ngạc nhiện! Thù hận như thế nếu hai người ở bên nhau thì cũng không hạnh phúc gì, ngoài ra thân thế, lịch sử hôn nhân Khương Thục Đồng như vậy không đủ tư cách là người yêu.
Trong quá trình nói chuyện, cô luôn cao ngạo, ngẩng cao đầu.
“Sở dĩ Minh Thành ở bên Khương Thục Đồng, chỉ vì vui chơi, đàn ông mà, đối với phụ nữ chưa từng chơi thì luôn cảm thấy mới mẻ. Thậm chí đứa con trai đó, không biết Khương Thục Đồng làm thế nào mà có thai được, nhưng nghe nói sau khi cô có thai, một mình chạy trốn sang Đức, sau bốn năm mới quay về.”
Ngụ ý là đứa con này Cố Minh Thành vốn không cần, chỉ có Khương Thục Đồng mơ tưởng lên chức, dắt con tiến cung.
Khương Lịch Niên nổi giận huyết áp tăng cao, hoa mắt thấy sao vàng bay vòng vòng.
Năm đó mối thù với nhà họ Lục như thế nào ông không biết, nhưng khả năng Diệp Thu bịa đặt chuyện này không cao. Việc Khương Thục Đồng đi Đức ông biết lúc đó cô chưa biết mình có thai, nhưng lời nói của Diệp Thu nửa thật nửa giả, mục đích để cho Khương Thục Đồng ra đi.
A!
Diệp Thu còn đưa cho Khương Lịch Niên tờ chi phiếu 5 triệu, coi như là chi phí rời xa Cố Minh Thành, khoản tiền này cũng đủ để nuôi dưỡng con trai!
Đã đưa tiền thì ông nhận, coi như bỏ phiếu cho Diệp Thu, cũng để Cố Minh Thành nhìn thấy nhà họ Khương là loại người thấy tiền là mắt sáng rỡ, để Cố Minh Thành nhất quyết rời xa Khương Thục Đồng.
Khương Lịch Niên quyết định, bất luận như thế nào Khương Thục Đồng cũng không thể tiếp tục day dưa với Cố Minh Thành, năm đó cái chết của Lục Chi Khiêm đã rất kỳ lạ, công trình Lục Chi Khiêm làm rất nhiều năm rồi, làm sao mà lại phạm phải một sai lầm nhỏ nhặt vậy?”
Nhưng Cố Minh Thành là người rất uyên thâm.
Cho nên hôm đó Cố Minh Thành tìm ông để xin chuyển hộ khẩu cho con trai, ông đã đồng ý.
Quan trọng là: không để day dưa với Khương Thục Đồng lần nữa.
Phụ nữ muốn tìm người đàn ông khác mà mang gánh nặng này thì bất tiện, chi bằng giao cho Cố Minh Thành sớm hơn.
Khương Lịch Niên thấy Cố Minh Thành hình như rất thương con trai, lúc đầu ông còn lo lắng Cố Minh Thành xem nó là con riêng mà đối xử với Ken không tốt.
Bất luận thế nào ông vẫn là ông ngoại ruột của Ken.
Không ngờ Cố Minh Thành đã đồng ý ngay.
Hôm đó ông thấy Cố Minh Thành vào phòng Khương Thục Đồng nên mới tức giận như thế, lập tức gọi con gái ra ngoài.
Hôm đó Cố Minh Thành cũng đã lấy sổ hộ khẩu, chứng minh thư và giấy ủy quyền của Khương Lịch Niên đi, để giải quyết chuyện này.
Ông cũng đã xem tin tức ngày hôm nay, ông biết đây là nỗ lực của Cố Minh Thành để xây dựng cho con trai mình, để cho Ken dễ dàng nhớ đến tổ tiên, Cố Minh Thành cũng đã dốc hết tâm huyết rồi.
Có thể thấy Cố Minh Thành đến tìm Khương Lịch Niên để đàm phán, anh biết chắc sẽ thành công, bởi vì buổi tiệc này dường như anh đã sắp đặt sẵn rồi, cho nên để cho con trai mình được nhập khẩu, anh sẽ đồng ý mọi điều kiện.
Từng bước từng bước một giống như kịch bản Cố Minh Thành đã dựng sẵn, Khương Lịch Niên cảm thấy rằng tất cả mọi người đều bị Cố Minh Thành điều khiển.
Khương Thục Đồng há hốc mồm nhìn cha.
“Tại sao cha lại nhận tiền của bà ấy?” Khương Thục Đồng hét lên, mấy năm trước Diệp Thu cũng dùng thủ đoạn này để rời xa Cố Minh Thành.
Lúc đó cô còn quá trẻ để hiểu mọi chuyện, không chịu đựng áp lực tâm lý lớn như vậy, nên đã chia tay Cố Minh Thành.
Nhưng mấy năm sau Khương Lịch Niên lại làm việc ngu ngốc này!
“Con gái à, cha của anh ta hại chết ông ngoại của con, làm sao con có thể ở bên anh ta được chứ?”
“Chuyện này con đã biết từ lâu rồi!” Khương Thục Đồng hét to lên, “Nhưng con giả vờ không biết gì. Bởi vì con không muốn thù hận đời trước lại ảnh hưởng đến chúng con, con ra đi đó là chuyện của con. Bởi vì con tưởng anh ta không yêu con, làm những việc như thế với gia đình mình, vì trong mắt anh ta không có con! Tất cả yêu thương thù hận giữa con và anh ta đều xuất phát từ nguyên nhân anh ta không yêu con! Con là đứa con bất hiểu, nhưng con thực sự không quan tâm đến chuyện của đời trước! Cha dựa vào đâu mà thay con nhận tiền của anh ta, để con chia tay với anh ta! Anh ta là cha của con trai con, tại sao chỉ vì 5 triệu mà con phải rời xa anh ta!”
“Pặc” một cái bạt tai giáng lên mặt Khương Thục Đồng, “Con không rời xa nó thì một mình con chạy tới Đức làm cái gì chứ? Con không rời xa nó thì tại sao con âm thầm sinh ra con trai nó mà không cho nó biết? Con có thể bỏ ngoài tai những lời của Diệp Thu, nhưng cha không làm được. Cha vẫn muốn giữ thể diện cho cái mặt già này!”
Khương Thục Đồng đã khóc nãy giờ, nhưng giờ khóc càng nhiều hơn.
“5 triệu đâu! Đưa đâu!” Khương Thục Đồng chưa bao giờ nói chuyện với giọng điệu thế này, đó là giọng điệu nóng giận mất bình tĩnh, đến nỗi rung rung lên
“Không đưa!”
“Đưa cho con!” Khương Thục Đồng giận dữ quát.
Từ nhỏ đến lớn Khương Thục Đồng chưa bao giờ giận dữ như thế, toàn thân cô mất kiểm soát.
“Không có!”
“Đưa...cho con!” Khương Thục Đồng nghiến răng ra lệnh.
Cô không hiểu tại sao mình lại khăng khăng đòi Khương Lịch Niên đưa ra 5 triệu.
Bởi vì cô sợ, sợ Cố Minh Thành sẽ coi thường cô.
Trước đây mọi người ở Hải Thành đều suy đoán rằng, một góa phụ như Khương Thục Đồng ở bên Cố Minh Thành quyết không rời xa thì đương nhiên chỉ vì tiền mà thôi!
Còn Cố Minh Thành có nhiều tiền như thế.
Khương Lịch Niên thấy ánh mắt cương quyết của Khương Thục Đồng, ngậm ngùi đi về phòng mình rút tờ chi phiếu 5 triệu từ trong tủ ra!
……
Hôm nay là ngày đầu tiên Ken được bố dắt đi dự tiệc hoành tráng như vậy.
Từ đó giờ cậu chưa từng tham gia buổi tiệc như vậy, Cố Minh Thành còn sợ cậu sẽ có chút sợ sệt người lạ, nhưng không hề.
Dường như Ken rất thích ứng với môi trường như vậy, lại không bám chặt bố, chào hỏi bằng tiếng Đức rất lưu loát, bây giờ cậu cũng có thể đoán ý tiếng Trung, Cố Minh Thành cảm thấy cậu học tiếng Trung ngày một ngày hai sẽ xong.
Buổi tối Cố Minh Thành tắm cho Ken.
“Trước đây mẹ đều tắm cho con phải không?” Cố Minh Thành hỏi.
“Dạ! Ken yêu mummy!” Ken buột miệng nói.
“Gọi mẹ rất thân mật nhỉ?” Cố Minh Thành có chút ganh tỵ.
“Không phải! Ken yêu mummy, Ken cũng yêu bố. Bố có yêu mummy không? Lúc mẹ ở Đức thường không tự tin!” Ken nhanh nhảu nói.
Cố Minh Thành đang xối nước liền dừng tay, đây là lần đầu tiên anh nghe nói Khương Thục Đồng không tự tin.
“Mẹ tại sao không tự tin chứ?”
Ken suy nghĩ một hồi rồi nói rằng, ở Đức cậu vẫn chưa biết bố là ai, mẹ lúc nào cũng nhắc bố, có lần đang nấu cơm, mẹ chuẩn bị xào ớt xanh, đã cắt xong hết để trên bàn, đột nhiên mẹ thốt lên một câu “Bố con không thích ăn ớt xanh!”
Ban đầu nghe những lời này Ken không hiểu, nhưng sau khi biết bố cậu là Cố Minh Thành thì mới có cách hiểu rõ hơn.
“Bố ơi, bố không thích ăn ớt xanh hả?” Ken ngẩng đầu lên nhẹ nhàng hỏi Cố Minh Thành.
Cổ họng Cố Minh Thành có gì nghẹn lại, anh gật đầu, “đúng rồi!”
“Vậy bố có yêu mẹ không?” Ken lại hỏi.
“Mẹ kêu con hỏi hả?”
“Không có. Mummy không biết.” Ken lắc đầu lia lịa.
Cố Minh Thành cúi đầu nhìn nước trong bồn, dường như đang trầm tư.
“Có yêu không?” Ken hỏi lại một lần nữa.
“Rất yêu rất yêu!” Rất lâu sau Cố Minh Thành mới trả lời.
Hình như không phải nói với Ken.
Chính là nói với chính mình.
Lại giống như nói với thời gian, rất yêu rất yêu cô ấy.
Mấy năm nganhay, tình yêu đối với Khương Thục Đồng đã không phải sắc đẹp, thân thể cô, mà anh yêu con người cô.
Không có cô, anh không còn là anh nữa.
Cãi nhau với cô cũng được, ở bên nhau cũng được, anh đều cảm thấy vui.
Quan trọng là: chỉ cần có cô ở bên cạnh.
Ken thấy bố trả lời rất thành thật, rất vui.
Cố Minh Thành bế cậu lên giường đi ngủ.
Khi Ken ngủ, chân cậu luôn để trên đùi Cố Minh Thành, Cố Minh Thành thức dậy thấy con trai mình đang ngủ rất đáng yêu!
Nghĩ tới mấy năm nay Ken luôn ở bên cạnh Khương Thục Đồng, cô đã nuôi lớn con trai anh.
Anh cảm thấy vô cùng vui vẻ, lại thấy có lỗi muôn phần.
Đứa trẻ này chính là kết tinh tình yêu của họ.
……
Ngày hôm sau Cố Minh Thành dẫn con trai đi chơi, hộ khẩu đã nhập xong.
Cố Hành Cương đã chính thức trở thành con trai anh, cả đời này sẽ không thay đổi được.
Trong nhà còn có Tiểu Cù, Diệp Thu và Diệp Hạ.
Lý do tại sao Cố Minh Thành hôm nay đi ra ngoài bởi vì anh muốn trốn tránh Diệp Thu, không muốn Diệp Thu nhìn thấy con trai của Khương Thục Đồng, bà ta sẽ liếc xéo Ken, thậm chí sản sinh tâm địa độc ác. Xét cho cùng trong dòng họ Cố Thanh Nguyên, Ken có khả năng là người kế thừa khối tài sản kếch xù.
Lý do tại sao anh muốn nhanh chóng nhập khẩu cho Ken, anh có mục đích của mình.
Lần này Diệp Thu đến cũng ở nhà Cố Minh Thành, trước đây anh chưa bao giờ cho người ngoài ở trong nhà của mình.
Từ lúc Diệp Hạ đến, thêm bảo mẫu, Tiểu Cù.
Cố Minh Thành không quan tâm đến việc cho người khác ở trong nhà mình, nghe đâu anh muốn mua một căn nhà khác.
Anh dẫn Ken đi khu vui chơi, đi ăn những món ngon.
Đã báo với Khương Thục Đồng rồi để cô an tâm.
Khương Thục Đồng hình như tâm trạng không vui.
Bởi vì biết hai cha con đi chơi không có ở nhà, nên Khương Thục Đồng lái xe đến biệt thự Bán Sơn.
Vừa bước vào cửa, cô liền quăng tờ chi phiếu lên bàn, “qua mấy năm nay chỉ số IQ của dì cũng chỉ dừng lại ở 4 năm trước thôi à? 4 năm trước tôi không cần tiền của dì, hôm nay tiền dì đưa cho cha tôi, tôi cũng sẽ không cần!”
Khương Thục Đồng mặt tái mét.
Giọng điệu rất bình tĩnh, nhưng nghe có vẻ lạnh tanh.
Tiểu Cù trơ trơ nhìn Khương Thục Đồng.
Khương Thục Đồng hôm nay đã vượt ngoài sự tưởng tượng của cô.
Trước đây cô nghĩ Khương Thục Đồng chỉ là con mèo Ba Tư, dùng sắc đẹp và sự dịu dàng để mê hoặc người khác, nhưng hôm nay Khương Thục Đồng giống như một con sư tử đang xù lông, tuy cô vẫn chưa công kích, nhưng Tiểu Cù đã cảm thấy mưa gió sắp kéo tới.
Khương Thục Đồng vượt ra ngoài sự tưởng tượng của cô.
Suy nghĩ của Tiểu Cù tự nhiên trở nên kỳ lạ: Cô đột nhiên muốn giúp Khương Thục Đồng.
Bức tranh Diệp Hạ vẽ dưới tầng hầm Cố Minh Thành xem đã hiểu, nhưng còn có một người đã xem trước anh, đó là Diệp Thu.
Nhưng phản ứng của Diệp Thu không nhanh bằng Cố Minh Thành, cô cũng không biết nhiều về gia đình Khương Thục Đồng, điều tra tốn rất nhiều thời gian, Cố Thanh Nguyên không để cô về nước cho nên cô đã chờ bốn năm.
Trước khi đến nhà Cố Minh Thành, cô đã hẹn Khương Lịch Niên để bàn rõ hơn, mục đích đương nhiên là không để cho Cố Minh Thành và Khương Thục Đồng ở bên nhau. Nguyên nhân rất rõ: cô kể tường thuật rất chi tiết sự việc xảy ra năm đó cho Khương Lịch Niên nghe, Khương Lịch Niên mắt chữ A mồm chữ O ngạc nhiện! Thù hận như thế nếu hai người ở bên nhau thì cũng không hạnh phúc gì, ngoài ra thân thế, lịch sử hôn nhân Khương Thục Đồng như vậy không đủ tư cách là người yêu.
Trong quá trình nói chuyện, cô luôn cao ngạo, ngẩng cao đầu.
“Sở dĩ Minh Thành ở bên Khương Thục Đồng, chỉ vì vui chơi, đàn ông mà, đối với phụ nữ chưa từng chơi thì luôn cảm thấy mới mẻ. Thậm chí đứa con trai đó, không biết Khương Thục Đồng làm thế nào mà có thai được, nhưng nghe nói sau khi cô có thai, một mình chạy trốn sang Đức, sau bốn năm mới quay về.”
Ngụ ý là đứa con này Cố Minh Thành vốn không cần, chỉ có Khương Thục Đồng mơ tưởng lên chức, dắt con tiến cung.
Khương Lịch Niên nổi giận huyết áp tăng cao, hoa mắt thấy sao vàng bay vòng vòng.
Năm đó mối thù với nhà họ Lục như thế nào ông không biết, nhưng khả năng Diệp Thu bịa đặt chuyện này không cao. Việc Khương Thục Đồng đi Đức ông biết lúc đó cô chưa biết mình có thai, nhưng lời nói của Diệp Thu nửa thật nửa giả, mục đích để cho Khương Thục Đồng ra đi.
A!
Diệp Thu còn đưa cho Khương Lịch Niên tờ chi phiếu 5 triệu, coi như là chi phí rời xa Cố Minh Thành, khoản tiền này cũng đủ để nuôi dưỡng con trai!
Đã đưa tiền thì ông nhận, coi như bỏ phiếu cho Diệp Thu, cũng để Cố Minh Thành nhìn thấy nhà họ Khương là loại người thấy tiền là mắt sáng rỡ, để Cố Minh Thành nhất quyết rời xa Khương Thục Đồng.
Khương Lịch Niên quyết định, bất luận như thế nào Khương Thục Đồng cũng không thể tiếp tục day dưa với Cố Minh Thành, năm đó cái chết của Lục Chi Khiêm đã rất kỳ lạ, công trình Lục Chi Khiêm làm rất nhiều năm rồi, làm sao mà lại phạm phải một sai lầm nhỏ nhặt vậy?”
Nhưng Cố Minh Thành là người rất uyên thâm.
Cho nên hôm đó Cố Minh Thành tìm ông để xin chuyển hộ khẩu cho con trai, ông đã đồng ý.
Quan trọng là: không để day dưa với Khương Thục Đồng lần nữa.
Phụ nữ muốn tìm người đàn ông khác mà mang gánh nặng này thì bất tiện, chi bằng giao cho Cố Minh Thành sớm hơn.
Khương Lịch Niên thấy Cố Minh Thành hình như rất thương con trai, lúc đầu ông còn lo lắng Cố Minh Thành xem nó là con riêng mà đối xử với Ken không tốt.
Bất luận thế nào ông vẫn là ông ngoại ruột của Ken.
Không ngờ Cố Minh Thành đã đồng ý ngay.
Hôm đó ông thấy Cố Minh Thành vào phòng Khương Thục Đồng nên mới tức giận như thế, lập tức gọi con gái ra ngoài.
Hôm đó Cố Minh Thành cũng đã lấy sổ hộ khẩu, chứng minh thư và giấy ủy quyền của Khương Lịch Niên đi, để giải quyết chuyện này.
Ông cũng đã xem tin tức ngày hôm nay, ông biết đây là nỗ lực của Cố Minh Thành để xây dựng cho con trai mình, để cho Ken dễ dàng nhớ đến tổ tiên, Cố Minh Thành cũng đã dốc hết tâm huyết rồi.
Có thể thấy Cố Minh Thành đến tìm Khương Lịch Niên để đàm phán, anh biết chắc sẽ thành công, bởi vì buổi tiệc này dường như anh đã sắp đặt sẵn rồi, cho nên để cho con trai mình được nhập khẩu, anh sẽ đồng ý mọi điều kiện.
Từng bước từng bước một giống như kịch bản Cố Minh Thành đã dựng sẵn, Khương Lịch Niên cảm thấy rằng tất cả mọi người đều bị Cố Minh Thành điều khiển.
Khương Thục Đồng há hốc mồm nhìn cha.
“Tại sao cha lại nhận tiền của bà ấy?” Khương Thục Đồng hét lên, mấy năm trước Diệp Thu cũng dùng thủ đoạn này để rời xa Cố Minh Thành.
Lúc đó cô còn quá trẻ để hiểu mọi chuyện, không chịu đựng áp lực tâm lý lớn như vậy, nên đã chia tay Cố Minh Thành.
Nhưng mấy năm sau Khương Lịch Niên lại làm việc ngu ngốc này!
“Con gái à, cha của anh ta hại chết ông ngoại của con, làm sao con có thể ở bên anh ta được chứ?”
“Chuyện này con đã biết từ lâu rồi!” Khương Thục Đồng hét to lên, “Nhưng con giả vờ không biết gì. Bởi vì con không muốn thù hận đời trước lại ảnh hưởng đến chúng con, con ra đi đó là chuyện của con. Bởi vì con tưởng anh ta không yêu con, làm những việc như thế với gia đình mình, vì trong mắt anh ta không có con! Tất cả yêu thương thù hận giữa con và anh ta đều xuất phát từ nguyên nhân anh ta không yêu con! Con là đứa con bất hiểu, nhưng con thực sự không quan tâm đến chuyện của đời trước! Cha dựa vào đâu mà thay con nhận tiền của anh ta, để con chia tay với anh ta! Anh ta là cha của con trai con, tại sao chỉ vì 5 triệu mà con phải rời xa anh ta!”
“Pặc” một cái bạt tai giáng lên mặt Khương Thục Đồng, “Con không rời xa nó thì một mình con chạy tới Đức làm cái gì chứ? Con không rời xa nó thì tại sao con âm thầm sinh ra con trai nó mà không cho nó biết? Con có thể bỏ ngoài tai những lời của Diệp Thu, nhưng cha không làm được. Cha vẫn muốn giữ thể diện cho cái mặt già này!”
Khương Thục Đồng đã khóc nãy giờ, nhưng giờ khóc càng nhiều hơn.
“5 triệu đâu! Đưa đâu!” Khương Thục Đồng chưa bao giờ nói chuyện với giọng điệu thế này, đó là giọng điệu nóng giận mất bình tĩnh, đến nỗi rung rung lên
“Không đưa!”
“Đưa cho con!” Khương Thục Đồng giận dữ quát.
Từ nhỏ đến lớn Khương Thục Đồng chưa bao giờ giận dữ như thế, toàn thân cô mất kiểm soát.
“Không có!”
“Đưa...cho con!” Khương Thục Đồng nghiến răng ra lệnh.
Cô không hiểu tại sao mình lại khăng khăng đòi Khương Lịch Niên đưa ra 5 triệu.
Bởi vì cô sợ, sợ Cố Minh Thành sẽ coi thường cô.
Trước đây mọi người ở Hải Thành đều suy đoán rằng, một góa phụ như Khương Thục Đồng ở bên Cố Minh Thành quyết không rời xa thì đương nhiên chỉ vì tiền mà thôi!
Còn Cố Minh Thành có nhiều tiền như thế.
Khương Lịch Niên thấy ánh mắt cương quyết của Khương Thục Đồng, ngậm ngùi đi về phòng mình rút tờ chi phiếu 5 triệu từ trong tủ ra!
……
Hôm nay là ngày đầu tiên Ken được bố dắt đi dự tiệc hoành tráng như vậy.
Từ đó giờ cậu chưa từng tham gia buổi tiệc như vậy, Cố Minh Thành còn sợ cậu sẽ có chút sợ sệt người lạ, nhưng không hề.
Dường như Ken rất thích ứng với môi trường như vậy, lại không bám chặt bố, chào hỏi bằng tiếng Đức rất lưu loát, bây giờ cậu cũng có thể đoán ý tiếng Trung, Cố Minh Thành cảm thấy cậu học tiếng Trung ngày một ngày hai sẽ xong.
Buổi tối Cố Minh Thành tắm cho Ken.
“Trước đây mẹ đều tắm cho con phải không?” Cố Minh Thành hỏi.
“Dạ! Ken yêu mummy!” Ken buột miệng nói.
“Gọi mẹ rất thân mật nhỉ?” Cố Minh Thành có chút ganh tỵ.
“Không phải! Ken yêu mummy, Ken cũng yêu bố. Bố có yêu mummy không? Lúc mẹ ở Đức thường không tự tin!” Ken nhanh nhảu nói.
Cố Minh Thành đang xối nước liền dừng tay, đây là lần đầu tiên anh nghe nói Khương Thục Đồng không tự tin.
“Mẹ tại sao không tự tin chứ?”
Ken suy nghĩ một hồi rồi nói rằng, ở Đức cậu vẫn chưa biết bố là ai, mẹ lúc nào cũng nhắc bố, có lần đang nấu cơm, mẹ chuẩn bị xào ớt xanh, đã cắt xong hết để trên bàn, đột nhiên mẹ thốt lên một câu “Bố con không thích ăn ớt xanh!”
Ban đầu nghe những lời này Ken không hiểu, nhưng sau khi biết bố cậu là Cố Minh Thành thì mới có cách hiểu rõ hơn.
“Bố ơi, bố không thích ăn ớt xanh hả?” Ken ngẩng đầu lên nhẹ nhàng hỏi Cố Minh Thành.
Cổ họng Cố Minh Thành có gì nghẹn lại, anh gật đầu, “đúng rồi!”
“Vậy bố có yêu mẹ không?” Ken lại hỏi.
“Mẹ kêu con hỏi hả?”
“Không có. Mummy không biết.” Ken lắc đầu lia lịa.
Cố Minh Thành cúi đầu nhìn nước trong bồn, dường như đang trầm tư.
“Có yêu không?” Ken hỏi lại một lần nữa.
“Rất yêu rất yêu!” Rất lâu sau Cố Minh Thành mới trả lời.
Hình như không phải nói với Ken.
Chính là nói với chính mình.
Lại giống như nói với thời gian, rất yêu rất yêu cô ấy.
Mấy năm nganhay, tình yêu đối với Khương Thục Đồng đã không phải sắc đẹp, thân thể cô, mà anh yêu con người cô.
Không có cô, anh không còn là anh nữa.
Cãi nhau với cô cũng được, ở bên nhau cũng được, anh đều cảm thấy vui.
Quan trọng là: chỉ cần có cô ở bên cạnh.
Ken thấy bố trả lời rất thành thật, rất vui.
Cố Minh Thành bế cậu lên giường đi ngủ.
Khi Ken ngủ, chân cậu luôn để trên đùi Cố Minh Thành, Cố Minh Thành thức dậy thấy con trai mình đang ngủ rất đáng yêu!
Nghĩ tới mấy năm nay Ken luôn ở bên cạnh Khương Thục Đồng, cô đã nuôi lớn con trai anh.
Anh cảm thấy vô cùng vui vẻ, lại thấy có lỗi muôn phần.
Đứa trẻ này chính là kết tinh tình yêu của họ.
……
Ngày hôm sau Cố Minh Thành dẫn con trai đi chơi, hộ khẩu đã nhập xong.
Cố Hành Cương đã chính thức trở thành con trai anh, cả đời này sẽ không thay đổi được.
Trong nhà còn có Tiểu Cù, Diệp Thu và Diệp Hạ.
Lý do tại sao Cố Minh Thành hôm nay đi ra ngoài bởi vì anh muốn trốn tránh Diệp Thu, không muốn Diệp Thu nhìn thấy con trai của Khương Thục Đồng, bà ta sẽ liếc xéo Ken, thậm chí sản sinh tâm địa độc ác. Xét cho cùng trong dòng họ Cố Thanh Nguyên, Ken có khả năng là người kế thừa khối tài sản kếch xù.
Lý do tại sao anh muốn nhanh chóng nhập khẩu cho Ken, anh có mục đích của mình.
Lần này Diệp Thu đến cũng ở nhà Cố Minh Thành, trước đây anh chưa bao giờ cho người ngoài ở trong nhà của mình.
Từ lúc Diệp Hạ đến, thêm bảo mẫu, Tiểu Cù.
Cố Minh Thành không quan tâm đến việc cho người khác ở trong nhà mình, nghe đâu anh muốn mua một căn nhà khác.
Anh dẫn Ken đi khu vui chơi, đi ăn những món ngon.
Đã báo với Khương Thục Đồng rồi để cô an tâm.
Khương Thục Đồng hình như tâm trạng không vui.
Bởi vì biết hai cha con đi chơi không có ở nhà, nên Khương Thục Đồng lái xe đến biệt thự Bán Sơn.
Vừa bước vào cửa, cô liền quăng tờ chi phiếu lên bàn, “qua mấy năm nay chỉ số IQ của dì cũng chỉ dừng lại ở 4 năm trước thôi à? 4 năm trước tôi không cần tiền của dì, hôm nay tiền dì đưa cho cha tôi, tôi cũng sẽ không cần!”
Khương Thục Đồng mặt tái mét.
Giọng điệu rất bình tĩnh, nhưng nghe có vẻ lạnh tanh.
Tiểu Cù trơ trơ nhìn Khương Thục Đồng.
Khương Thục Đồng hôm nay đã vượt ngoài sự tưởng tượng của cô.
Trước đây cô nghĩ Khương Thục Đồng chỉ là con mèo Ba Tư, dùng sắc đẹp và sự dịu dàng để mê hoặc người khác, nhưng hôm nay Khương Thục Đồng giống như một con sư tử đang xù lông, tuy cô vẫn chưa công kích, nhưng Tiểu Cù đã cảm thấy mưa gió sắp kéo tới.
Khương Thục Đồng vượt ra ngoài sự tưởng tượng của cô.
Suy nghĩ của Tiểu Cù tự nhiên trở nên kỳ lạ: Cô đột nhiên muốn giúp Khương Thục Đồng.
Bình luận facebook