Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 24
2324
Khương Thục Đồng vốn dĩ là nhân viên mới trong công ty,cũng không có trọng lượng gì,và cũng không có dự án quan trọng nào cần cô ta làm,cũng không có giá trị để níu giữ lại,trong mắt của đồng nghiệp,cô ta là cô vợ của người giàu có,không cần kiếm tiền để nuôi gia đình,cho nên đã rất nhanh đồng ý việc từ chức của cô ta。
Nhưng mà,gặp ngay lúc này Cố Minh Thành đến bộ phận nhân sự,giống như là đang nói về việc sẽ có một giám đốc mới gì đó đến,nhờ bộ phận nhân sự làm tài liệu nhập chức,sau đó,anh ta nhìn thấy cô ta đang đứng trong phòng nhân sự,Cố Minh Thành cầm lên đơn đồng ý từ chức trên tay cô ta。
Làm ra vẻ bộ dạng xử lý theo lệ vậy,y như người đàn ông hôm qua cưỡng hôn Khương Thục Đồng không phải là anh ta vậy。
“ Cô theo tôi đến đây。” Cố Minh Thành gọi Khương Thục Đồng đi theo。
Trong lòng Khương Thục Đồng thấp thỏm bất an,đang suy nghĩ Cố Minh Thành gọi cô ta có chuyện gì。
Khi cô ta theo anh ta đến phòng làm việc Chủ Tịch,Cố Minh Thành đã ngồi trên ghế rồi,anh ta lấy cây bút ra,giống như đang ký tên,chắc là đang ký trên đơn đồng ý từ chức của Khương Thục Đồng。
Khương Thục Đồng thở dài một cái,cuối cùng anh ta cũng đồng ý,không như Khương Thục Đồng lo âu vậy không cho cô ta đi。
Khương Thục Đồng luôn cảm thấy anh ta là người rất sâu sắc,bình thường anh ta ít nói,nhưng một khi nói ra một câu,là có thể thay thế mười câu nói của người khác,biểu tình trên khuôn mặt anh ta cũng rất ít,ít đến nỗi khiến Khương Thục Đồng không thể nhìn thấy được một chút ít sự thay đổi về tâm lý của anh ta,anh ta không hề mang những chuyện vui buồn của anh ta biểu hiện trên sắc mặt,trừ câu nói mà anh ta đã nói vào hôm qua:“ Thì là hôn cô rồi,rồi sao ? ” Ngoài trừ mang theo một chút giận dữ,Khương Thục Đồng rõ ràng không thể hiểu rõ anh ta là một người như thế nào。
“ Sau khi từ chức rồi đi đâu ? ” Cố Minh Thành vừa nhìn đơn xin từ chức của cô ta,vừa không quan tâm hỏi。
“ Chắc có thể không đi làm việc nữa,công biệc ở đây của tôi chịu sự hạn chế,tôi dĩ nhiên sẽ tìm một nơi nào đó có thể cho tôi phát huy tiềm năng của tôi,tôi không phải là người hay nũng nịu,cũng không phải là người chỉ biết ở nhà làm vợ người ta,tôi xuất thân bình thường,hy vọng có thể dựa vào bản thân,dù sao đi nữa cũng không thể dựa dẫm vào đàn ông được。” Đây là lần đầu tiên Khương Thục Đồng đứng trước mặt Cố Minh Thành nói về chí hướng của mình,và cách nhìn về đàn ông,lúc trước cô ta chưa từng đề cập đến,Cố Minh Thành giống như không quân tâm đến sự việc của cô ta。
Đôi mắt sáng trong của Cố Minh Thành đang chăm chút nhìn Khương Thục Đồng,mấy hôm nay cô ta luôn khoác trên người bộ áo bóng chày làm bằng da chồn mà Lục Chí Khiêm mua cho cô ta,dưới một số tình trạng,Khương Thục Đồng là một ngày thay quần áo một lần,nhưng lần này,không biết trong lòng cô ta nghĩ như thế nào, chưa bao giờ thay,cũng may là da chồn có thể chịu bụi bẩn。
Một lúc sau,Cố Minh Thành nói:“ Xem thường cô quá。”
Khương Thục Đồng cảm thấy ngại ngùng rồi cúi đầu,cô ta cũng đang oán trách lần trước Cố Minh Thành huỷ đi dự án sân vườn của cô ta,trong lòng Khương Thục Đồng thật sự rất để ý,nhưng vì trước đây cô ta ngại vì tư cách ngầm của mình,cho nên mới nhẫn nhịn thôi。
“ Đi Minh Thành làm việc thôi ! ” Cố Minh Thành nói。
“ Hả ? ” Bỗng nhiên nghe được tên của Cố Minh Thành,Khương Thục Đồng tự nhiên có chút phản ứng không lại,ngẩng đầu mơ màng nhìn Cố Minh Thành。
Ánh mắt của Cố Minh Thành nhìn chăm chút vào Khương Thục Đồng,anh ta từ từ tiếp tục nói thêm một lần,“ Tập Đoàn Minh Thành。”
Khương Thục Đồng giờ mới ngộ ra,nhưng cô ta đối với việc đi công ty của Cố Minh Thành làm việc,nhăn mày trầm tư,tuy rằng Tập Đoàn Minh Thành trên nhiều mặt cũng rất tốt,nhưng luôn với Cố Minh Thành --。
“ Cô yên tâm,tôi không thường đi tổng công ty,trong mười ngày tôi chỉ đi có một ngày,ngoài ra thời gian khác tôi đều đi công ty khác hoặc là đi công tác。” Cố Minh Thành nhìn ra được sự lo lắng của Khương Thục Đồng,nói thêm một câu。
Sắc mặt của Khương Thục Đồng từ từ đỏ lên,tâm tư của mình quả nhiên bị anh ta nhìn một cái là ra,cái cảm giác này không tốt chút nào。
“ Còn nữa,nêu như vì lúc trước tôi đã huỷ đi dự án của cô,bên Minh Thành sẽ có dự án lớn hơn,hơn nữa bên Minh Thành có phòng dịch vụ khách hàng,cho nên sẽ đối với tín dự của khách hàng điều tra rõ ràng,công ty này tôi mới thu mua về,cho nên còn một số chuyện cũng chưa lên quỹ đạo -- Sau khi cô đi công ty Minh Thành,cô sẽ theo nhà thiết kế có kinh nghiệm học viêc。Như vậy,có được không ? ” Cố Minh Thành y như đang hỏi ý kiến của cô ta。
“ Nhưng mà- - ” Vốn dĩ cô ta nghĩ sẽ không đi Tập Đoàn Minh Thành làm việc,đề nghị của Cố Minh Thành lại đột xuất như vậy,cho nên,cô ta cũng có chút cảm giác như là cô ta đang bị anh ta dẫn theo đi làm theo ý anh ta vậy,nhưng cô ta cũng không biết phản bác như thế nào,nhưng có một điểm là,Tập Đoàn Minh Thành giống như rất gần với biệt thự của Lục Gia,điểm này khiến trái tim của Khương Thục Đồng có chút lay động,hơn nữa Cố Minh Thành cũng đã nói,anh ta mười ngày cũng không đến công ty một lần。
Khương Thục Đồng vốn dĩ là nhân viên mới trong công ty,cũng không có trọng lượng gì,và cũng không có dự án quan trọng nào cần cô ta làm,cũng không có giá trị để níu giữ lại,trong mắt của đồng nghiệp,cô ta là cô vợ của người giàu có,không cần kiếm tiền để nuôi gia đình,cho nên đã rất nhanh đồng ý việc từ chức của cô ta。
Nhưng mà,gặp ngay lúc này Cố Minh Thành đến bộ phận nhân sự,giống như là đang nói về việc sẽ có một giám đốc mới gì đó đến,nhờ bộ phận nhân sự làm tài liệu nhập chức,sau đó,anh ta nhìn thấy cô ta đang đứng trong phòng nhân sự,Cố Minh Thành cầm lên đơn đồng ý từ chức trên tay cô ta。
Làm ra vẻ bộ dạng xử lý theo lệ vậy,y như người đàn ông hôm qua cưỡng hôn Khương Thục Đồng không phải là anh ta vậy。
“ Cô theo tôi đến đây。” Cố Minh Thành gọi Khương Thục Đồng đi theo。
Trong lòng Khương Thục Đồng thấp thỏm bất an,đang suy nghĩ Cố Minh Thành gọi cô ta có chuyện gì。
Khi cô ta theo anh ta đến phòng làm việc Chủ Tịch,Cố Minh Thành đã ngồi trên ghế rồi,anh ta lấy cây bút ra,giống như đang ký tên,chắc là đang ký trên đơn đồng ý từ chức của Khương Thục Đồng。
Khương Thục Đồng thở dài một cái,cuối cùng anh ta cũng đồng ý,không như Khương Thục Đồng lo âu vậy không cho cô ta đi。
Khương Thục Đồng luôn cảm thấy anh ta là người rất sâu sắc,bình thường anh ta ít nói,nhưng một khi nói ra một câu,là có thể thay thế mười câu nói của người khác,biểu tình trên khuôn mặt anh ta cũng rất ít,ít đến nỗi khiến Khương Thục Đồng không thể nhìn thấy được một chút ít sự thay đổi về tâm lý của anh ta,anh ta không hề mang những chuyện vui buồn của anh ta biểu hiện trên sắc mặt,trừ câu nói mà anh ta đã nói vào hôm qua:“ Thì là hôn cô rồi,rồi sao ? ” Ngoài trừ mang theo một chút giận dữ,Khương Thục Đồng rõ ràng không thể hiểu rõ anh ta là một người như thế nào。
“ Sau khi từ chức rồi đi đâu ? ” Cố Minh Thành vừa nhìn đơn xin từ chức của cô ta,vừa không quan tâm hỏi。
“ Chắc có thể không đi làm việc nữa,công biệc ở đây của tôi chịu sự hạn chế,tôi dĩ nhiên sẽ tìm một nơi nào đó có thể cho tôi phát huy tiềm năng của tôi,tôi không phải là người hay nũng nịu,cũng không phải là người chỉ biết ở nhà làm vợ người ta,tôi xuất thân bình thường,hy vọng có thể dựa vào bản thân,dù sao đi nữa cũng không thể dựa dẫm vào đàn ông được。” Đây là lần đầu tiên Khương Thục Đồng đứng trước mặt Cố Minh Thành nói về chí hướng của mình,và cách nhìn về đàn ông,lúc trước cô ta chưa từng đề cập đến,Cố Minh Thành giống như không quân tâm đến sự việc của cô ta。
Đôi mắt sáng trong của Cố Minh Thành đang chăm chút nhìn Khương Thục Đồng,mấy hôm nay cô ta luôn khoác trên người bộ áo bóng chày làm bằng da chồn mà Lục Chí Khiêm mua cho cô ta,dưới một số tình trạng,Khương Thục Đồng là một ngày thay quần áo một lần,nhưng lần này,không biết trong lòng cô ta nghĩ như thế nào, chưa bao giờ thay,cũng may là da chồn có thể chịu bụi bẩn。
Một lúc sau,Cố Minh Thành nói:“ Xem thường cô quá。”
Khương Thục Đồng cảm thấy ngại ngùng rồi cúi đầu,cô ta cũng đang oán trách lần trước Cố Minh Thành huỷ đi dự án sân vườn của cô ta,trong lòng Khương Thục Đồng thật sự rất để ý,nhưng vì trước đây cô ta ngại vì tư cách ngầm của mình,cho nên mới nhẫn nhịn thôi。
“ Đi Minh Thành làm việc thôi ! ” Cố Minh Thành nói。
“ Hả ? ” Bỗng nhiên nghe được tên của Cố Minh Thành,Khương Thục Đồng tự nhiên có chút phản ứng không lại,ngẩng đầu mơ màng nhìn Cố Minh Thành。
Ánh mắt của Cố Minh Thành nhìn chăm chút vào Khương Thục Đồng,anh ta từ từ tiếp tục nói thêm một lần,“ Tập Đoàn Minh Thành。”
Khương Thục Đồng giờ mới ngộ ra,nhưng cô ta đối với việc đi công ty của Cố Minh Thành làm việc,nhăn mày trầm tư,tuy rằng Tập Đoàn Minh Thành trên nhiều mặt cũng rất tốt,nhưng luôn với Cố Minh Thành --。
“ Cô yên tâm,tôi không thường đi tổng công ty,trong mười ngày tôi chỉ đi có một ngày,ngoài ra thời gian khác tôi đều đi công ty khác hoặc là đi công tác。” Cố Minh Thành nhìn ra được sự lo lắng của Khương Thục Đồng,nói thêm một câu。
Sắc mặt của Khương Thục Đồng từ từ đỏ lên,tâm tư của mình quả nhiên bị anh ta nhìn một cái là ra,cái cảm giác này không tốt chút nào。
“ Còn nữa,nêu như vì lúc trước tôi đã huỷ đi dự án của cô,bên Minh Thành sẽ có dự án lớn hơn,hơn nữa bên Minh Thành có phòng dịch vụ khách hàng,cho nên sẽ đối với tín dự của khách hàng điều tra rõ ràng,công ty này tôi mới thu mua về,cho nên còn một số chuyện cũng chưa lên quỹ đạo -- Sau khi cô đi công ty Minh Thành,cô sẽ theo nhà thiết kế có kinh nghiệm học viêc。Như vậy,có được không ? ” Cố Minh Thành y như đang hỏi ý kiến của cô ta。
“ Nhưng mà- - ” Vốn dĩ cô ta nghĩ sẽ không đi Tập Đoàn Minh Thành làm việc,đề nghị của Cố Minh Thành lại đột xuất như vậy,cho nên,cô ta cũng có chút cảm giác như là cô ta đang bị anh ta dẫn theo đi làm theo ý anh ta vậy,nhưng cô ta cũng không biết phản bác như thế nào,nhưng có một điểm là,Tập Đoàn Minh Thành giống như rất gần với biệt thự của Lục Gia,điểm này khiến trái tim của Khương Thục Đồng có chút lay động,hơn nữa Cố Minh Thành cũng đã nói,anh ta mười ngày cũng không đến công ty một lần。
Bình luận facebook