Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 59
2359
Khương Thục Đồng cảm thấy rật ngại,cô ta cũng muốn khóc rồi,“ Cô ta trực tiếp chạy đến đây,bản thân tôi cũng không ngờ đến。”
“ Cô ở trước mặt tôi vì sao phải trược tiếp chạy đến đây ? ” Cố Minh Thành hỏi。
Vấn đề này không biết nói sao nữa,Khương Thục Đồng đối mặt với vấn đề này,thật tình rất đau đầu。
Cô ta muốn đi,rời khỏi nơi thị phi này。
Cố Minh Thành nhìn thấy Khương Thục Đồng đứng đó,vẻ mặt xấu hổ lại ngại ngùng,anh ta nói,“ Cô ta không phải là bạn gái của tôi。”
Khương Thục Đồng trả lời,“ Cô ta có phải hay không,có liên quan đến tôi sao ? ”
Cô ta quay lưng đi rời khỏi phòng làm việc của Cố Minh Thành。
Trên đường quay về phòng làm việc của mình,trong lòng quả nhiên vô cùng tươi sáng。
Lúc nãy còn hưng phấn quay về phòng làm việc của mình,liền nghe được Mạc đại sư nóng vội nói,“ Thục Đồng,sao hôm nay tâm trạng cô lại thay đổi nhiều lần như vậy chứ,nhanh lên,chuẩn bị đi。”
Khương Thục Đồng hỏi chuẩn bị gì,Mạc đại sư nói,lần trước đoàn đại biểu bên Mỹ đến thăm,nhờ Khương Thục Đồng chuẩn bị tiếp đón。
Khương Thục Đồng có chút ngạc nhiên,Chủ tịch mời họ đến Trung Quốc tham quan hiện trường,sao lại nhanh như vậy ?
Nhưng mà trong lòng Khương Thục Đồng vẫn cảm thấy khẩn trương,dù sao lần trước cũng do cô ta cùng Chủ tịch cùng nhau đi chuyến công tác đó,cô ta đương nhiên có một sứ mệnh phải tiếp đón,nhưng mà,phòng thiết kế cũng có mấy nhà thiết kế đi chung với cô ta,còn có phòng hành chánh phụ trách lịch trình và khách sạn,lần này mọi người cũng vì công ty có thể tiến vào thị trường bên Mỹ mà không ngại phí sức,dù sao mấy hôm trước cũng vừa mới mất đi một đơn hàng。
Mạc đại sư sắp xếp Khương Thục Đồng và Tiết Lan tiếp đón。
Buổi tối,Mạc đại sư,Khương Thục Đồng và Tiết Lan ba người cùng nhau tiếp đón đoàn đại biểu。
Không biết vì sao,Cố Minh Thành không có đến,có thể do thân phận của anh ta,những chuyện này không cần đích thân đến tham gia。
Vì người Mỹ quen với Khương Thục Đồng hơn,cho nên cả buổi tiệc cứ hỏi Khương Thục Đồng rất nhiều chuyện,mời rượu,vốn dĩ tửu lượng của Khương Thục Đồng rất kém,uống hết hai ly bia,thì cảm thấy có chút muốn say。
Cũng không biết ai nói đến Cố Minh Thành,chắc do bên người Mỹ nói。
“ Tôi nghe nói Cố Tổng đối với cấp dưới rất nghiêm khắc,không có nể mặt gì đâu,rất có hình tượng của một nhà kinh doanh,một chút cũng không tôn trọng nhân viên。”
Mạc đại sư đang muốn nói,liền bị Khương Thục Đồng ngắt đoạn,“ Mới không phải như vậy,Chủ tịch chúng tôi rất gentle,rất rất rất dịu dàng,đương nhiên rồi,anh ta cũng có khi rất tàn nhẫn。”
Nhưng khi nào sẽ tàn nhẫn,Khương Thục Đồng dù cho đã uống nhiều,cũng biết câu nói này không nên nói,cô ta nói bằng tiếng hoa。
Tiết Lan phiên dịch giúp cô ta。
Đối phương liền gật đầu。
Tiếp đó đối phương lại hỏi một câu hỏi,họ nói,nghe nói bạn gái của Cố họ Niếp,muốn hai người họ ở chung với nhau,là ý nguyện của hai gia tộc lớn,hiện nay hai người họ là quan hệ nam nữ với nhau sao ? ”
Xem ra,người Mỹ uống nhiều rồi cũng có chút nhiều chuyện。
Mạc đại sư đang muốn nói đây là chuyện riêng tư của Chủ tịch,họ cũng không biết,nhưng lại bị Khương Thục Đồng ngắt đoạn,“ Không phải như vậy,cô ta không phải là bạn gái của Cố Minh Thành。”
Khương Thục Đồng nói chuyện biểu hiện ra cô ta có chút hơi say。
Mạc đại sư nhăn mày nhìn Khương Thục Đồng,đúng là một con ma rượu mà!
Phụ nữ uống say,những nghi lễ đều mất đi hết,Khương Thục Đồng xưa kia là một người rất hiền thục。
Hai bên trò chuyện rất vui vẽ,đã sắp xếp phòng cho đoàn đại biểu Mỹ,ba người chuẩn bị về nhà,Mạc đại sư nhờ Tiết Lan đưa Khương Thục Đồng về nhà。
Trên xe,Khương Thục Đồng đã ngủ say,không biết hôm nay là ngày nào,sau khi về đến nhà cửa cũng không quen biết luôn,chìa khóa cũng móc không ra。
Tiết Lan nhìn thấy trước cửa nhà Khương Thục Đồng,có một người đang đứng đó,quả nhiên là Chủ tịch,anh ta nhìn thấy Khương Thục Đồng say đến như vậy,chịu không nổi cũng nhăn mày lại。
Tiết Lan giao Khương Thục Đồng cho Cố Tổng,Khương Thục Đồng theo bản năng dựa trên vai của Cố Minh Thành,mắt híp lại dựa trên người của Cố Minh Thành。
“ Đơn giản nói tình trạng buổi tiệc ngày hôm nay。” Cố Minh Thành nhìn Tiết Lan nói。
Tiết Lan liền kể hết ra mọi chuyện,đặc biệt đem chuyện Khương Thục Đồng nói về Chủ tịch toàn bộ nói lại cho Chủ tịch nghe,sau đó nói,“ Chủ tịch,tôi về trước đây。”
Cố Minh Thành bế người đang muốn ngã xuống là Khương Thục Đông,anh ta nói,“ Tốt。”
“ Lấy chìa khoá,mờ cửa!” Cố Minh Thành vỗ vào mặt Khương Thục Đồng。
“ Không chịu。” khương Thục Đồng dùng sức lắc vai của Cố Minh Thành,“ Nơi này không phải là nhà của tôi,đây là nhà của Lục Chí Khiêm,nếu như không phải vì mẹ chồng,tôi mới không muốn sống ở đây。Ngồi đây với tôi。”
Trong giây lát đã ngồi xuống bậc thềm trước cửa nhà,cả con người lắc qua lắc lại,còn lắc vào vai của Cố Minh Thành,đối mắt say đến mở không ra。
Cố Minh Thành chỉ có thể ngồi chung với cô ta,đúng lúc những ngôi sao trên bầu trời cũng rất đẹp。
“ Hôm nay tôi mới phát hiện,tôi ở trong lòng cô là một người như thế nào。” Giọng nói của Cố Minh Thành rất dịu dàng,anh ta ngẩng đầu lên,nhìn những ngôi sao trên bầu trời,“ Tôi khi nào đã tàn nhẫn rồi ? Đối với ai ? ”
“ Đối với tôi,trên giường。” Khương Thục Đồng có chút oán hận trả lời。
Trái tim của Cố Minh Thành trở nên rất dịu dàng,anh ta là Chủ tịch của Tập Đoàn Minh Thành,trong riêng tư,rất ít người đi tìm hiểu anh ta,dù cho có ý đồ tìm hiểu anh ta,họ chỉ biết lan truyền những tin xấu về anh ta,nhìn thấy qua vẻ mặt lạnh lùng của anh ta,chỉ có người bé nhỏ bên cạnh này thôi,đã từng khẳng định như vậy bước vào trong trái tim anh ta,nhìn thấy bộ dạng trong tim anh ta。
Cô ta còn dám thách đố Niếp Doanh Doanh không phải là bạn gái của anh ta,nếu như đã biết rồi,còn trốn đi đâu chứ ?
Nhưng mà,cũng còn biết trước mắt người khác nói tốt cho anh ta,cũng không tệ lắm。
Anh ta từ bên cạnh khiều cằm của cô ta lên,khương Thục Đồng vẻ mặt không ưa đánh tay của anh ta ra。
“ Không mở cửa,tính là hôm nay ngủ ngoài đường sao ? ” Cố Minh Thành hỏi。
Khương Thục Đồng đã mê mang đến nổi không biết gì rồi。
Cố Minh Thành từ trong túi cô ta tìm chìa khóa,bế cô ta lên giường,Khương Thục Đồng y như đã quen rồi luôn đeo chặt cổ anh ta,cô ta nói,“ Không được đi。”
Động tác đeo cổ này lại khiến Cố Minh Thành nhớ đến nữa năm trước,cô ta lần đầu tiên gặp anh ta,cô ta cũng đeo chặt cổ anh ta。
Sự gợi cảm của sự say ly bì。
Anh ta cũng không tính quay về。
Khương Thục Đồng thở đồng đều đã ngủ rồi。
Sáng mai,Khương Thục Đồng mơ mơ hồ hồ mở mắt ra,nhìn được đôi mắt của Cố Minh Thành trước mặt cô ta。
Khương Thục Đồng bản năng nhíu mày lại,cố gắng nhớ chuyện đêm qua,Tiết Lan,sau đó,giống như chỉ còn người này —
Thôi xong rồi,cô ta quả nhiên lại nằm trên tay của anh ta。
Người đó vẫn đang ngủ。
Khương Thục Đồng nhanh chóng bình tĩnh lăng người qua,quay lưng lại với Cố Minh Thành。
Phía sau lưng truyền lại giọng nói của anh ta,“ Dậy rồi sao ? ”
Một lát sau,Khương Thục Đồng “ Ừm” Một tiếng,trong lòng đã nghĩ rất lâu,cuối cùng nói,“ Cố Tổng,tâm tư của tôi đối với anh nếu như anh đã biết được rồi,tôi có một chút yêu cầu,tôi và anh có chuyện gì đó,đợi sao khi tôi ly hôn mới nói,hiện nay,áp lực trong lòng tôi rất lớn,cảm thấy không có đạo đức。”
“ Tâm tư đối với tôi sao ? ” Giọng nói của người đó ở phía sau Khương Thục Đồng đem theo chút lười biếng của buổi sáng mới tỉnh giấc,hỏi,“ Cô có tâm tư gì đối với tôi ? ”
“ Tôi--” Khương Thục Đồng tức muốn chết,rõ ràng đã biết,còn giả vờ không biết sao。
“ Tâm tư muốn lấy tôi sao ? ” Cố Minh Thành lại hỏi。
Mặt của Khương Thục Đồng đỏ lên,cắn nhẹ môi dưới,nhẹ nhàng gật đầu。
“ Muối lấy như thế nào ? Trên giường ? Hay là trong lòng ? Muốn là như thế nào ? ”
Một loạt câu hỏi,khiến Khương Thuc Đồng không thể trực tiếp trả lời。
Khi đó bản thân bị Niếp Doanh Doanh nói,trái tim như bị người ta từng mảnh từng mảnh cắt xé vậy,câu nói này tuy rằng từ trong lòng nói ra,nhưng cũng không phải không có suy nghĩ qua。
Khương Thục Đồng chuốt mái tóc dài của cô ta,từ trên giường đứng dậy,cô ta nói,“ Tôi hiện giờ đang suy nghĩ làm sao ly hôn với Lục Chí Khiêm,tám tháng tôi không đợi được nữa!Đêm dài lắm mộng。”
Điều Khương Thục Đồng nghỉ là,nếu như Niếp Doanh Doanh Đã biết được chuyện này,cho nên cô ta cũng không cần lo âu gì nữa,căn biệt thự này cô ta cũng không muốn lấy,dù cho ly hôn mất hết tất cả,cô cũng muốn nhanh chóng rời khỏi nhà Lục Chí Khiêm。
Khương Thục Đồng vừa tỉnh dậy,nghe được tiếng bấm chuông,trong lòng cô ta hoảng sợ,không phải mẹ chồng đến chứ,Cố Minh Thành vẫn còn nằm trên giường cô ta đó。
Ánh mắt lo lắng của cô ta nhìn Cố Minh Thành,Cố Minh Thành giống như không gì xảy ra vậy,anh đã nói,“ Đi mở cửa。”
Trước tiên Khương Thục Đồng từ bên trong nhà hỏi người ngoài đó là ai,bên ngoài trả lời,giao bưu phẩm đó,Khương Thục Đồng mới chịu mở cửa。
Trong đầu cô ta đã suy nghĩ lại gần đây cô ta đã mua gì rồi,đáp án là:không có mua。
Chẳng lẽ giao nhầm bưu phẩm sao ?
Khương Thục Đồng mở cửa,nhân viên giao cho cô ta một phần hồ sơ,cô ta ký tên,mở ra xem,giật hết cả mình,quả nhiên là:Giấy thoả thuận ly hôn!
Trong đầu cô ta ngơ ngác luôn,cô ta muốn ly hôn đã rất lâu rồi,vốn dĩ nghĩ rằng sẽ gặp được nhiều trở ngại,vì sao chỉ một chút ít thôi liền từ trên trời rơi xuống,trên giấy thỏa thuận ly hôn đó Lục Chí Khiêm nói,sau khi ly hôn,biệt thử sẽ thuộc về cô ta,toàn bộ tài sản đều thuộc về cô ta,hiện giờ lập tức ly hôn,nhờ Khương Thục Đồng lập tức đến Thượng Hải。
Khương Thục Đồng vốn dĩ muốn gọi điện thoại hỏi mẹ chồng đã xảy ra chuyện gì,nhưng cô ta không có mặt mũi hỏi。
Khương Thục Đồng nhìn Cố Minh Thành,“ Anh biết chuyện gì sao ? ”
“ Nguồn vốn bị cắt đoạn,công ty phá sản,dính líu đến Lục gia,anh ta ly hôn giao toàn bộ tài sản cho cô,làm như vậy sẽ được miễn trừ quy vào trong tài sản phá sản,ngoài ra anh ta biết,trong tương lai những đồ vật này cô sẽ toàn bộ trả lại cho anh ta。” Cố Minh Thành một bên mặc áo vest một bên nói。
Khương Thục Đồng nhăn mày,không sai,căn biệt thự đúng thật là cô ta cũng không muốn nhận,căn biệt thự là sau khi kết hôn Lục Chí Khiêm mua đó,có thể tính vào tài sản chung của vợ chồng,nhưng mà cô ta đối với gia đình này một chút cống hiến cũng không có,cô ta thấy thẹn trong lòng。
Cố Minh Thành y như sớm đã khẳng định được suy nghĩ của Khương Thục Đồng,anh ta có thể nhìn vào trong trái tim của Khương Thục Đồng。
Nhưng mà,Khương Thục Đồng đã nghĩ lại khoảng thời gian trước,ba nhờ cô ta đi cầu xin Cố Minh Thành,lấy lại toàn bộ tài sản của bản thân,khi đó cô ta đã cảm thấy,bằng không rút tài sản ra,chắc chắn công ty của Lục Chí Khiêm sẽ chịu ảnh hưởng,tuy rằng cô ta không hiểu biết về kinh doanh,nhưng mà chuyện này là cô ta biết đó。
Đôi mắt của cô ta nhìn Cố Minh Thành,cô ta hỏi,“ Sớm anh đã biết được có ngày hôm nay,có đúng không ? Ánh mắt anh sâu xa như vậy,không thể nào không biết được sau khi ba tôi lấy ra được số tiền đó,công ty của Lục Chí Khiêm sẽ hứng chịu hậu quả như thế nào。”
Khương Thục Đồng vốn dĩ nghĩ rằng,là do ba đi uy hiếp anh ta,anh ta vì Niếp Doanh Doanh,cho nên đã đồng ý。
Hiện nay xem ra,không phải như vậy,ánh mắt của cô ta rất kém,mục tiêu của Cố Minh Thành là – Khiến Lục Chí Khiêm phá sản。
Xét cho cùng,mục đích của anh ta là cô ta。
Khương Thục Đồng cảm thấy rật ngại,cô ta cũng muốn khóc rồi,“ Cô ta trực tiếp chạy đến đây,bản thân tôi cũng không ngờ đến。”
“ Cô ở trước mặt tôi vì sao phải trược tiếp chạy đến đây ? ” Cố Minh Thành hỏi。
Vấn đề này không biết nói sao nữa,Khương Thục Đồng đối mặt với vấn đề này,thật tình rất đau đầu。
Cô ta muốn đi,rời khỏi nơi thị phi này。
Cố Minh Thành nhìn thấy Khương Thục Đồng đứng đó,vẻ mặt xấu hổ lại ngại ngùng,anh ta nói,“ Cô ta không phải là bạn gái của tôi。”
Khương Thục Đồng trả lời,“ Cô ta có phải hay không,có liên quan đến tôi sao ? ”
Cô ta quay lưng đi rời khỏi phòng làm việc của Cố Minh Thành。
Trên đường quay về phòng làm việc của mình,trong lòng quả nhiên vô cùng tươi sáng。
Lúc nãy còn hưng phấn quay về phòng làm việc của mình,liền nghe được Mạc đại sư nóng vội nói,“ Thục Đồng,sao hôm nay tâm trạng cô lại thay đổi nhiều lần như vậy chứ,nhanh lên,chuẩn bị đi。”
Khương Thục Đồng hỏi chuẩn bị gì,Mạc đại sư nói,lần trước đoàn đại biểu bên Mỹ đến thăm,nhờ Khương Thục Đồng chuẩn bị tiếp đón。
Khương Thục Đồng có chút ngạc nhiên,Chủ tịch mời họ đến Trung Quốc tham quan hiện trường,sao lại nhanh như vậy ?
Nhưng mà trong lòng Khương Thục Đồng vẫn cảm thấy khẩn trương,dù sao lần trước cũng do cô ta cùng Chủ tịch cùng nhau đi chuyến công tác đó,cô ta đương nhiên có một sứ mệnh phải tiếp đón,nhưng mà,phòng thiết kế cũng có mấy nhà thiết kế đi chung với cô ta,còn có phòng hành chánh phụ trách lịch trình và khách sạn,lần này mọi người cũng vì công ty có thể tiến vào thị trường bên Mỹ mà không ngại phí sức,dù sao mấy hôm trước cũng vừa mới mất đi một đơn hàng。
Mạc đại sư sắp xếp Khương Thục Đồng và Tiết Lan tiếp đón。
Buổi tối,Mạc đại sư,Khương Thục Đồng và Tiết Lan ba người cùng nhau tiếp đón đoàn đại biểu。
Không biết vì sao,Cố Minh Thành không có đến,có thể do thân phận của anh ta,những chuyện này không cần đích thân đến tham gia。
Vì người Mỹ quen với Khương Thục Đồng hơn,cho nên cả buổi tiệc cứ hỏi Khương Thục Đồng rất nhiều chuyện,mời rượu,vốn dĩ tửu lượng của Khương Thục Đồng rất kém,uống hết hai ly bia,thì cảm thấy có chút muốn say。
Cũng không biết ai nói đến Cố Minh Thành,chắc do bên người Mỹ nói。
“ Tôi nghe nói Cố Tổng đối với cấp dưới rất nghiêm khắc,không có nể mặt gì đâu,rất có hình tượng của một nhà kinh doanh,một chút cũng không tôn trọng nhân viên。”
Mạc đại sư đang muốn nói,liền bị Khương Thục Đồng ngắt đoạn,“ Mới không phải như vậy,Chủ tịch chúng tôi rất gentle,rất rất rất dịu dàng,đương nhiên rồi,anh ta cũng có khi rất tàn nhẫn。”
Nhưng khi nào sẽ tàn nhẫn,Khương Thục Đồng dù cho đã uống nhiều,cũng biết câu nói này không nên nói,cô ta nói bằng tiếng hoa。
Tiết Lan phiên dịch giúp cô ta。
Đối phương liền gật đầu。
Tiếp đó đối phương lại hỏi một câu hỏi,họ nói,nghe nói bạn gái của Cố họ Niếp,muốn hai người họ ở chung với nhau,là ý nguyện của hai gia tộc lớn,hiện nay hai người họ là quan hệ nam nữ với nhau sao ? ”
Xem ra,người Mỹ uống nhiều rồi cũng có chút nhiều chuyện。
Mạc đại sư đang muốn nói đây là chuyện riêng tư của Chủ tịch,họ cũng không biết,nhưng lại bị Khương Thục Đồng ngắt đoạn,“ Không phải như vậy,cô ta không phải là bạn gái của Cố Minh Thành。”
Khương Thục Đồng nói chuyện biểu hiện ra cô ta có chút hơi say。
Mạc đại sư nhăn mày nhìn Khương Thục Đồng,đúng là một con ma rượu mà!
Phụ nữ uống say,những nghi lễ đều mất đi hết,Khương Thục Đồng xưa kia là một người rất hiền thục。
Hai bên trò chuyện rất vui vẽ,đã sắp xếp phòng cho đoàn đại biểu Mỹ,ba người chuẩn bị về nhà,Mạc đại sư nhờ Tiết Lan đưa Khương Thục Đồng về nhà。
Trên xe,Khương Thục Đồng đã ngủ say,không biết hôm nay là ngày nào,sau khi về đến nhà cửa cũng không quen biết luôn,chìa khóa cũng móc không ra。
Tiết Lan nhìn thấy trước cửa nhà Khương Thục Đồng,có một người đang đứng đó,quả nhiên là Chủ tịch,anh ta nhìn thấy Khương Thục Đồng say đến như vậy,chịu không nổi cũng nhăn mày lại。
Tiết Lan giao Khương Thục Đồng cho Cố Tổng,Khương Thục Đồng theo bản năng dựa trên vai của Cố Minh Thành,mắt híp lại dựa trên người của Cố Minh Thành。
“ Đơn giản nói tình trạng buổi tiệc ngày hôm nay。” Cố Minh Thành nhìn Tiết Lan nói。
Tiết Lan liền kể hết ra mọi chuyện,đặc biệt đem chuyện Khương Thục Đồng nói về Chủ tịch toàn bộ nói lại cho Chủ tịch nghe,sau đó nói,“ Chủ tịch,tôi về trước đây。”
Cố Minh Thành bế người đang muốn ngã xuống là Khương Thục Đông,anh ta nói,“ Tốt。”
“ Lấy chìa khoá,mờ cửa!” Cố Minh Thành vỗ vào mặt Khương Thục Đồng。
“ Không chịu。” khương Thục Đồng dùng sức lắc vai của Cố Minh Thành,“ Nơi này không phải là nhà của tôi,đây là nhà của Lục Chí Khiêm,nếu như không phải vì mẹ chồng,tôi mới không muốn sống ở đây。Ngồi đây với tôi。”
Trong giây lát đã ngồi xuống bậc thềm trước cửa nhà,cả con người lắc qua lắc lại,còn lắc vào vai của Cố Minh Thành,đối mắt say đến mở không ra。
Cố Minh Thành chỉ có thể ngồi chung với cô ta,đúng lúc những ngôi sao trên bầu trời cũng rất đẹp。
“ Hôm nay tôi mới phát hiện,tôi ở trong lòng cô là một người như thế nào。” Giọng nói của Cố Minh Thành rất dịu dàng,anh ta ngẩng đầu lên,nhìn những ngôi sao trên bầu trời,“ Tôi khi nào đã tàn nhẫn rồi ? Đối với ai ? ”
“ Đối với tôi,trên giường。” Khương Thục Đồng có chút oán hận trả lời。
Trái tim của Cố Minh Thành trở nên rất dịu dàng,anh ta là Chủ tịch của Tập Đoàn Minh Thành,trong riêng tư,rất ít người đi tìm hiểu anh ta,dù cho có ý đồ tìm hiểu anh ta,họ chỉ biết lan truyền những tin xấu về anh ta,nhìn thấy qua vẻ mặt lạnh lùng của anh ta,chỉ có người bé nhỏ bên cạnh này thôi,đã từng khẳng định như vậy bước vào trong trái tim anh ta,nhìn thấy bộ dạng trong tim anh ta。
Cô ta còn dám thách đố Niếp Doanh Doanh không phải là bạn gái của anh ta,nếu như đã biết rồi,còn trốn đi đâu chứ ?
Nhưng mà,cũng còn biết trước mắt người khác nói tốt cho anh ta,cũng không tệ lắm。
Anh ta từ bên cạnh khiều cằm của cô ta lên,khương Thục Đồng vẻ mặt không ưa đánh tay của anh ta ra。
“ Không mở cửa,tính là hôm nay ngủ ngoài đường sao ? ” Cố Minh Thành hỏi。
Khương Thục Đồng đã mê mang đến nổi không biết gì rồi。
Cố Minh Thành từ trong túi cô ta tìm chìa khóa,bế cô ta lên giường,Khương Thục Đồng y như đã quen rồi luôn đeo chặt cổ anh ta,cô ta nói,“ Không được đi。”
Động tác đeo cổ này lại khiến Cố Minh Thành nhớ đến nữa năm trước,cô ta lần đầu tiên gặp anh ta,cô ta cũng đeo chặt cổ anh ta。
Sự gợi cảm của sự say ly bì。
Anh ta cũng không tính quay về。
Khương Thục Đồng thở đồng đều đã ngủ rồi。
Sáng mai,Khương Thục Đồng mơ mơ hồ hồ mở mắt ra,nhìn được đôi mắt của Cố Minh Thành trước mặt cô ta。
Khương Thục Đồng bản năng nhíu mày lại,cố gắng nhớ chuyện đêm qua,Tiết Lan,sau đó,giống như chỉ còn người này —
Thôi xong rồi,cô ta quả nhiên lại nằm trên tay của anh ta。
Người đó vẫn đang ngủ。
Khương Thục Đồng nhanh chóng bình tĩnh lăng người qua,quay lưng lại với Cố Minh Thành。
Phía sau lưng truyền lại giọng nói của anh ta,“ Dậy rồi sao ? ”
Một lát sau,Khương Thục Đồng “ Ừm” Một tiếng,trong lòng đã nghĩ rất lâu,cuối cùng nói,“ Cố Tổng,tâm tư của tôi đối với anh nếu như anh đã biết được rồi,tôi có một chút yêu cầu,tôi và anh có chuyện gì đó,đợi sao khi tôi ly hôn mới nói,hiện nay,áp lực trong lòng tôi rất lớn,cảm thấy không có đạo đức。”
“ Tâm tư đối với tôi sao ? ” Giọng nói của người đó ở phía sau Khương Thục Đồng đem theo chút lười biếng của buổi sáng mới tỉnh giấc,hỏi,“ Cô có tâm tư gì đối với tôi ? ”
“ Tôi--” Khương Thục Đồng tức muốn chết,rõ ràng đã biết,còn giả vờ không biết sao。
“ Tâm tư muốn lấy tôi sao ? ” Cố Minh Thành lại hỏi。
Mặt của Khương Thục Đồng đỏ lên,cắn nhẹ môi dưới,nhẹ nhàng gật đầu。
“ Muối lấy như thế nào ? Trên giường ? Hay là trong lòng ? Muốn là như thế nào ? ”
Một loạt câu hỏi,khiến Khương Thuc Đồng không thể trực tiếp trả lời。
Khi đó bản thân bị Niếp Doanh Doanh nói,trái tim như bị người ta từng mảnh từng mảnh cắt xé vậy,câu nói này tuy rằng từ trong lòng nói ra,nhưng cũng không phải không có suy nghĩ qua。
Khương Thục Đồng chuốt mái tóc dài của cô ta,từ trên giường đứng dậy,cô ta nói,“ Tôi hiện giờ đang suy nghĩ làm sao ly hôn với Lục Chí Khiêm,tám tháng tôi không đợi được nữa!Đêm dài lắm mộng。”
Điều Khương Thục Đồng nghỉ là,nếu như Niếp Doanh Doanh Đã biết được chuyện này,cho nên cô ta cũng không cần lo âu gì nữa,căn biệt thự này cô ta cũng không muốn lấy,dù cho ly hôn mất hết tất cả,cô cũng muốn nhanh chóng rời khỏi nhà Lục Chí Khiêm。
Khương Thục Đồng vừa tỉnh dậy,nghe được tiếng bấm chuông,trong lòng cô ta hoảng sợ,không phải mẹ chồng đến chứ,Cố Minh Thành vẫn còn nằm trên giường cô ta đó。
Ánh mắt lo lắng của cô ta nhìn Cố Minh Thành,Cố Minh Thành giống như không gì xảy ra vậy,anh đã nói,“ Đi mở cửa。”
Trước tiên Khương Thục Đồng từ bên trong nhà hỏi người ngoài đó là ai,bên ngoài trả lời,giao bưu phẩm đó,Khương Thục Đồng mới chịu mở cửa。
Trong đầu cô ta đã suy nghĩ lại gần đây cô ta đã mua gì rồi,đáp án là:không có mua。
Chẳng lẽ giao nhầm bưu phẩm sao ?
Khương Thục Đồng mở cửa,nhân viên giao cho cô ta một phần hồ sơ,cô ta ký tên,mở ra xem,giật hết cả mình,quả nhiên là:Giấy thoả thuận ly hôn!
Trong đầu cô ta ngơ ngác luôn,cô ta muốn ly hôn đã rất lâu rồi,vốn dĩ nghĩ rằng sẽ gặp được nhiều trở ngại,vì sao chỉ một chút ít thôi liền từ trên trời rơi xuống,trên giấy thỏa thuận ly hôn đó Lục Chí Khiêm nói,sau khi ly hôn,biệt thử sẽ thuộc về cô ta,toàn bộ tài sản đều thuộc về cô ta,hiện giờ lập tức ly hôn,nhờ Khương Thục Đồng lập tức đến Thượng Hải。
Khương Thục Đồng vốn dĩ muốn gọi điện thoại hỏi mẹ chồng đã xảy ra chuyện gì,nhưng cô ta không có mặt mũi hỏi。
Khương Thục Đồng nhìn Cố Minh Thành,“ Anh biết chuyện gì sao ? ”
“ Nguồn vốn bị cắt đoạn,công ty phá sản,dính líu đến Lục gia,anh ta ly hôn giao toàn bộ tài sản cho cô,làm như vậy sẽ được miễn trừ quy vào trong tài sản phá sản,ngoài ra anh ta biết,trong tương lai những đồ vật này cô sẽ toàn bộ trả lại cho anh ta。” Cố Minh Thành một bên mặc áo vest một bên nói。
Khương Thục Đồng nhăn mày,không sai,căn biệt thự đúng thật là cô ta cũng không muốn nhận,căn biệt thự là sau khi kết hôn Lục Chí Khiêm mua đó,có thể tính vào tài sản chung của vợ chồng,nhưng mà cô ta đối với gia đình này một chút cống hiến cũng không có,cô ta thấy thẹn trong lòng。
Cố Minh Thành y như sớm đã khẳng định được suy nghĩ của Khương Thục Đồng,anh ta có thể nhìn vào trong trái tim của Khương Thục Đồng。
Nhưng mà,Khương Thục Đồng đã nghĩ lại khoảng thời gian trước,ba nhờ cô ta đi cầu xin Cố Minh Thành,lấy lại toàn bộ tài sản của bản thân,khi đó cô ta đã cảm thấy,bằng không rút tài sản ra,chắc chắn công ty của Lục Chí Khiêm sẽ chịu ảnh hưởng,tuy rằng cô ta không hiểu biết về kinh doanh,nhưng mà chuyện này là cô ta biết đó。
Đôi mắt của cô ta nhìn Cố Minh Thành,cô ta hỏi,“ Sớm anh đã biết được có ngày hôm nay,có đúng không ? Ánh mắt anh sâu xa như vậy,không thể nào không biết được sau khi ba tôi lấy ra được số tiền đó,công ty của Lục Chí Khiêm sẽ hứng chịu hậu quả như thế nào。”
Khương Thục Đồng vốn dĩ nghĩ rằng,là do ba đi uy hiếp anh ta,anh ta vì Niếp Doanh Doanh,cho nên đã đồng ý。
Hiện nay xem ra,không phải như vậy,ánh mắt của cô ta rất kém,mục tiêu của Cố Minh Thành là – Khiến Lục Chí Khiêm phá sản。
Xét cho cùng,mục đích của anh ta là cô ta。
Bình luận facebook