Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 63
2363
Khương Thục Đồng muốn làm kinh doanh,hơn nữa cửa ải của Cố Minh Thành,anh ta đã chấp nhận rồi,những chuyện còn lại,Khương Thục Đồng bắt đầu làm thủ tục,Mạc đại sư cảm thấy đáng tiếc,ông ta nói,“ Một người có năng khiếu cao như vậy,lại đi làm kinh doanh,thật tình không hiểu nổi cô。”
Khương Thục Đồng cảm thấy ấy nấy cười,đã đi phòng kinh doanh。
Quan hệ giữa Cố Minh Thành và Khương Thục Đồng,tại phòng kinh doanh vốn dĩ chưa từng công khai,cách xưng hô bạn gái chỉ khi hai người trong riêng tư mới gọi thôi,cho nên Khương Thục Đồng đến phòng kinh doanh,cũng không gây nên nhiều sóng gió như vậy。
Chỉ là công việc đầu tiên của cô ta quả nhiên là Ngoại thương Thiên Trung,công ty của Khương Vũ Vi,Khương Thục Đồng đối với cái tên này không xa lạ。
Phòng kinh doanh có người chuyên môn xử lý những tài nguyên này,chỉ là mang tên dự án và người phụ trách dự án đó nói với mình mà thôi,cho cô ta tự đi tìm khách hàng 。
Người phụ trách dự án này là -- Đặng Hiển Vũ。Dù sao cũng là giám đốc điều hành của Khu Đại Trung Hoa mà。
Thế giới thật nhỏ bé。
Lần trước vừa mới từ chối ý tốt của người ta,tuy rằng Đặng Hiển Vụ từng nói sau nay nếu có chuyện gì,có thể đến tìm anh ta,nhưng mà Khương Thục Đồng nghĩ rằng đó chỉ là lời nói khách sáo của anh ta mà thôi。
Ngoại thương Thiên Trung muốn xây một toà nhà đựng vật tư,để giảm bớt áp lực trong chuyện chứa hàng,toà nhà này xây rất đơn giản,nhưng mà những vật liệu đều là tốt nhất,sửa sang cũng rất đơn giản,chỉ là tiền mua vật tư đã hao tốn rất nhiều tiền,chỉ dựa vào tiền mua vật liệu trong dự án này vô cùng ít,không cần lo công nhân sửa sang,còn có nhiều loại chi phí khác,vô cùng đơn giản,Khương Thục Đồng cảm thấy,công việc này thời gian hao tốn không nhiều,tiền lại kiếm được nhanh,lợi nhuận lớn,nếu như có thể ký kết thành công,có ta có thể chích được không ít phần trăm,khoảng sáu mươi ngàn ?
Phòng kinh doanh kiếm tiền rất nhanh,nhưng mà áp lực cũng rất lớn,giống như lần này,Khương Thục Đồng chính vì cảm thấy người phụ trách của đối phương là Đặng Hiển Vũ mà trong lòng có chút hiềm khích,nên dùng thái độ gì để đàm phán với anh ta chứ ? Dùng công hay tư đây ?
Vì không có kinh nghiệm,cho nên biểu hiện của Khương Thục Đồng vô cùng thấp thỏm,bước này thế nào cô ta cũng phải bước ra。
Đi đến công ty của Khương Vũ Vi,phòng làm việc của Đặng Hiển Vũ là một văn phòng độc lập,không lớn bằng phòng làm việc của Cố Minh Thành,dù sao anh ta cũng chỉ là làm công cho người khác thôi,Khương Thục Đồng đem suy nghĩ của cô ta nói với Đặng Hiển Vũ,lần đầu tiên làm kinh doanh,Khương Thục Đồng vẫn còn chút chưa dám mở lời。
Trái lại là Đặng Hiển Vũ,quả nhiên rất thoải mái nói,“ Như vậy sao ? Khương tiểu thư mang tài liệu qua cho tôi xem thử,tài liệu của Tập Đoàn Minh Thành thì, có thể tin cậy được,cũng không cần đến quá nhiều công nhân,hơn nữa,nhân phẩm của Khương tiểu thư,tôi cũng có thể tin cậy được。”
“ Nếu như anh thấy được,vậy tôi nhờ kỹ sư của công ty chúng tôi phối hợp với người bên công ty anh,xem thử cần sử dụng đến tài liệu như thế nào,chúng tôi có thể miễn phí giúp các anh thiết kế,đương nhiên,nếu như anh không thích thiết kế của chúng tôi,hoàn toàn có thể chọn nhà thiết kế khác。” Khương Thục Đồng ngồi đối diện với Đặng Hiển Vũ。
Là muốn khiêm tốn đó,nhưng mà vì khoảng thời gian trước đã với Đặng Hiển Vũ có qua đoạn xem mắt,cho nên hơi sức của Khương Thục Đồng sao cũng không sử dụng ra được。
Dù sao cô ta đã từ chối người ta mà。
Đặng Hiển Vũ đối với tài liệu của Tập Đoàn Minh Thành vô cùng hài lòng,nhờ Khương Thục Đồng dẫn người đến hiện trường tham quan,vẽ bản thảo,nếu như đồng ý rối,vậy thì ký hợp đồng thôi。
Khương Thục Đồng vẫn cảm thấy thấp thỏm trong lòng,cô ta hỏi,“ Đặng Tổng,anh với tôi ký hớp đồng này không vìchuyện riêng tư chứ ? ”
Đặng Hiển Vũ cười ha ha,“ Cả ngày có biết bao nhiêu người đến đây giới thiệu tài liệu với tôi,Tập Đoàn Minh Thành lại được tin cậy như vậy,con người của cô tôi cũng cảm thấy yên tâm,tôi đương nhiên sẽ chọn cô rồi。”
Trái tim luôn lo lắng của Khương Thục Đồng cuối cùng cũng được đặt nhẹ xuống。
Cuộc mở màng rất tốt,cô ta nhờ kỹ sư đến hiện trường đo đạc kích cỡ,chọn vật tư,làm phương án,đương nhiên,cũng chỉ là phương án thiết kế sơ bộ mà thôi,phương án thực sự hao tốn sức lực phải đợi sau khi hai bên đã ký hết hợp đồng。
Vì tình trạng của mỗi dự án,nhân viên kinh doanh đều phải báo cáo với giám đốc phòng kinh doanh Dương Khôn,cho nên tiến độ của dự án này đã đến đâu,đã đến tình trạng nào rồi,giám đốc Dương là người hiểu rõ nhất,hơn nữa mỗi tuần giám đốc Dương đều phải đi hợp。
Đặng Hiển Vũ rất nhanh đã ký kết hợp đồng,hạng mức của hợp đồng này là năm triệu sáu trăm ngàn,đối phương đã trả trước tám mươi phần trăm số tiền,tiền còn lại đợi công trình kết thúc sẽ thanh toán một lúc。
Vốn dĩ hôm nay Khương Thục Đồng rất vui mừng,đang làm vệ sinh trong nhà cũng muốn nhảy lên vậy,trong lòng cứ nghĩ là,đơn hàng đầu tiên của mình đã ký thuận lợi như vậy,có phải đó có thể xem là trên đường làm kinh doanh của cô ta có thể thuận buồng xuôi gió không,một dấu hiệu tốt đó。
Cũng không chú ý đến wechat của điện thoại đã reo rất nhiều lần。
Vì là nhân viên kinh doanh,cho nên hiện nay giờ đi làm của cô ta rất tự do,hiện giờ là chín giờ sáng,vì đã hẹn mười một giờ đến công ty của Đặng Hiển Vũ ký hợp đồng,cho nên không cần đi làm。
Wechat do Khương Vũ Vi gửi qua:Thục Đồng Thục Đồng,hôm nay Chủ tịch của công ty cô đến công ty của chúng tôi,rất đẹp trai đó,cái dáng người đó,hai đôi chân dài,tuyệt đối có phong độ hơn những ngôi sao,trưởng thành hơn những chàng trai mới lớn,những bước chân rất có khí thế,những cô nương trong công ty chúng tôi đều nhìn đến ngơ ngác luôn。
Khương Thục Đồng cảm thấy buồn phiền,Cố Minh Thành đến công ty của Đặng Hiển Vũ làm gì chứ ?
Hôm nay không phải cô ta ký hợp đồng sao ?
Trái tim của Khương trong thấp thoáng đã rơi xuống đáy cốc,cô ta hỏi,“ Vì sao vậy?”
“ Chủ tịch đích thân đi rồi!”
Khương Thục Đồng liền ngồi xuống ghế sofa,lam kinh doanh chỉ cần ký thành công đơn hàng,chuyện trích phần trăm là chắc như đống đinh rồi,không ký được đơn hàng,ai cho cô tiền đây ?
Dự án này rõ ràng do cô ta đàm phán được mà,Cố Minh Thành là ý gì đây ?
Cô ta vừa nôn nóng vừa tức giận chạy đến công ty,Cố Minh Thành vừa đem hợp đồng mới ký đem về đây,đúng lúc đứng trước bàn làm việc,trên tay đang cầm một xấp tài liệu lên xem。
Khương Thục Đồng cũng không xưng hô một tiếng,liền trách vấn hỏi,“ Ý anh là ý gì chứ ? Đơn hàng do tôi đem về anh có tư cách gì đi ký chứ ? ”
Ánh mắt của Cố Minh Thành từ từ di chuyển trên mặt của Khương Thục Đồng,tiếp đó lại chuyển về trên xấp tài liệu đang xem trong tay,nhỏ tiếng nói ba chữ。
Lần trước,anh ta nhỏ tiếng nói chính là ba chữ này,nhưng mà lần trước Khương Thục Đồng không nghe rõ,lân này đã nghe rõ rồi:Thú mẹ nhỏ。
Nói cô ta là thú mẹ nhỏ!
Trong thấp thoáng sự tức giận của Khương Thục Đồng không biết từ nơi nào đến,anh ta ký đơn hàng của bản thân,còn nói bản thân là thú mẹ nhỏ,đây có bao nhiêu ý nghĩ vậy ? Rốt cuộc là có mấy ý nghĩa ?
“ Anh đã ký đơn hàng đó,còn chuyện trích phần trăm của tôi còn được bao nhiêu tiền hả ? ” khương Thục Đồng ngay thẳng nói,vốn dĩ cô ta đến phòng kinh doanh làm việc chỉ vì tiền。
“Một đồng cũng không có!” Giọng nói của Cố Minh Thành cũng rất gọn gàng,âm điệu đã giương cao lên,mang theo chút cảm giác không thể thay đổi。
Theo phong cách làm việc của Cố Minh Thành,Khương Thục Đồng biết được,lần này bản thân một đồng tiền cũng không nhận được。
“ Nhưng mà bằng cái gì chứ ? ” Cô ta dặm chân,vô cùng tức giận。
“ Cô không cảm thấy đơn hàng lần này quá đơn giản sao ? ” Cố Minh Thành bước đến trước mặt Khương Thục Đồng。
Khương Thục Đồng từ từ lùi về sau,cô ta rất nhanh đã tựa vào tường,khi tựa được vào tường,cô ta liền cảm thấy an toàn,nhưng mà một khi đã tựa vào tường,cô ta như con cá đã lên bờ vậy,theo ý anh ta mà mổ xẻ。
Cuối cùng cô ta cũng tựa vào đến tường,đôi tay chống lại bức tường phía sau,“ Tôi biết là đơn giản,nhưng trước đây tôi đã quen biết anh ta,cho nên,một chút vấn đề cũng không có。”
Một tay của Cố Minh Thành đã chống lên tường,rất có tâm ý nhìn Khương Thục Đồng,“ À,quen biết sao ? Sao quen biết được vây ? ”
Khương Thục Đồng dám thách đố là,anh ta đang cố tình hỏi như vậy,hôm đó anh ta từ Tri Vị Trai bước xuống,nhất định đã xem rõ khuôn mặt cuả Đặng Hiển Vũ,không thôi anh ta cũng không nói với Khương Thục Đồng không được nhìn đàn ông khác cười khoác lác như vậy,anh ta chẳng qua muốn Khương Thục Đồng tự nói ra mà thôi,Đặng Hiển Vũ chỉ là bạn trai do Khương Vũ Vi giới thiệu cho Khương Thục Đồng mà thôi。
Nhưng những lời này,Khương Thục Đồng sao lại nói ra được chứ ?
Hơn nữa,anh ta lại đang nghi ngờ gì chứ ?
“ Anh ta là cấp trên của Khương Vũ Vi,tôi đương nhiên quen biết anh ta rồi,tôi cảm thấy ký hợp đồng này một chút vấn đề cũng không có。” Đôi mắt của Khương Thục Đồng cẩn thận chăm chút nhìn Cố Minh Thành。
“À ? Không vấn đề gì sao ? Xin lỗi!Khương tiểu thư,vẫn là một đồng tiền trích phần trăm cũng không có!” Cố Minh Thành vốn dĩ không niệm tình gì hết,rõ ràng là không nể tình mà。
“ Anh -- ” Khương Thục Đồng tức giận,nói nhiều vô ích,cô ta đẩy cửa bước đi。
Tính tình cũng nóng nẩy chứ!
Khương Thục Đồng về đến phòng kinh doanh, ngồi khóc một mình 。
Vốn dĩ cảm thấy lần này lấy được sáu mươi ngàn,là một khởi đầu tốt,cách ngày trả tiền của Cố Minh Thành cũng không còn xa nữa,nhưng không ngờ giữa đường lại bị anh ta lấy tiền đi chứ。
Người trong phòng kinh doanh cũng nghe được chuyện này,tuy rằng đơn hàng này của Khương Thục Đồng không lớn,nhưng tại phòng kinh doanh lại gây lên không ít sóng gió,ai ngờ được đơn hàng này lại do Chủ tịch tận tay ký chứ ?
Chuyện này cũng làm rất lớn,gấy lên sự chú ý của mọi người。
Cho nên,mọi người trong phòng kinh doanh đều biết hết,cũng đang âm thầm lo lắng cho Khương Thục Đồng,trong lòng nghĩ,người mới này có chỗ nào đã đắc tội với chủ tịch đại nhân rồi,không thôi Chủ tịch cũng sẽ không theo cách này mà giải quyết。
Khương Thục Đồng ngồi trong phòng một lát,tâm trạng không sảng khoái,liền lấy lý do đi gặp khách hàng,đã đến bệnh viện của mẹ chồng,tiền viện phí phân chia giai đoạn chi trả,Khương Thục Đồng đã nộp tiền điều trị của đầu kỳ rồi,cô ta không thể vung phí tiền,số tiền này cô ta sớm muộn cũng sẽ trả cho Cố Minh Thành。
Cô ta ngồi trước giường bệnh của mẹ chồng,ba chồng đã ở đây chăm sóc cho mẹ chồng một đêm rồi,đã về nhà rồi,cũng may các chủ nợ cũng còn lòng nhân từ,cũng không đem bán đi căn nhà nhỏ của ba mẹ chồng,cho hai ông bà có một nơi để an thân。
Sau khi mẹ chồng tỉnh lại,nhìn thấy Khương Thục Đồng đang ngồi bên cạnh,“ Khi đó Chí Khiêm gặp tai nạn,tôi liền biết được cô là một người hiền lương thục đức,nhưng mà,cô và anh ta cuối cùng cũng không có duyên phận。”
Khương Thục Đồng đang gọt cam,chỉ cười cười,cô ta là một người biết chi ân,cô ta cũng sẽ báo đáp lại,cô ta luôn đối với ngày ba chồng sinh nhật,Ngôn Hy đã đến gây chuyện,đem những lời mẹ chồng bảo vệ cho cô ta toàn bộ để trong lòng,từ khi kết hôn đến nay,mẹ chồng đối xử với cô ta cũng rất tốt,cô ta ngoại tình là sự thật,hiện giờ bên cạnh mẹ chồng không có người thân bên cạnh cũng là sự thật,Lục Chí Khiêm phá sản,ít nhiều cô ta cũng có trách nhiệm。
Trước đây những bà con luôn đến tận nhà,từ khi Lục Chí Khiêm xảy ra chuyện,sớm đã không còn qua lại nữa,thời thế lạnh nhạt,mẹ chồng đã biết được điểm tốt của Khương Thục Đồng,khương Thục Đồng muốn quen với ai,bà ta cũng không quản thúc được nữa。
Điện thoại của Khương Thục Đồng reo lên,lấy ra xem thử,quả nhiên do Đặng Hiển Vũ hẹn Khương Thục Đồng。
Vốn dĩ cô ta không muốn đi,nhưng mà đơn hàng này dù sao cũng do Đặng Hiển Vũ cho cô ta,tuy rằng cô ta không lấy được tiền,nhưng đây không phải là lỗi của Đặng Hiển Vũ,tình nghĩ của người ta nên trả như thế nào,cũng phải trả thôi。
Khương Thục Đồng muốn làm kinh doanh,hơn nữa cửa ải của Cố Minh Thành,anh ta đã chấp nhận rồi,những chuyện còn lại,Khương Thục Đồng bắt đầu làm thủ tục,Mạc đại sư cảm thấy đáng tiếc,ông ta nói,“ Một người có năng khiếu cao như vậy,lại đi làm kinh doanh,thật tình không hiểu nổi cô。”
Khương Thục Đồng cảm thấy ấy nấy cười,đã đi phòng kinh doanh。
Quan hệ giữa Cố Minh Thành và Khương Thục Đồng,tại phòng kinh doanh vốn dĩ chưa từng công khai,cách xưng hô bạn gái chỉ khi hai người trong riêng tư mới gọi thôi,cho nên Khương Thục Đồng đến phòng kinh doanh,cũng không gây nên nhiều sóng gió như vậy。
Chỉ là công việc đầu tiên của cô ta quả nhiên là Ngoại thương Thiên Trung,công ty của Khương Vũ Vi,Khương Thục Đồng đối với cái tên này không xa lạ。
Phòng kinh doanh có người chuyên môn xử lý những tài nguyên này,chỉ là mang tên dự án và người phụ trách dự án đó nói với mình mà thôi,cho cô ta tự đi tìm khách hàng 。
Người phụ trách dự án này là -- Đặng Hiển Vũ。Dù sao cũng là giám đốc điều hành của Khu Đại Trung Hoa mà。
Thế giới thật nhỏ bé。
Lần trước vừa mới từ chối ý tốt của người ta,tuy rằng Đặng Hiển Vụ từng nói sau nay nếu có chuyện gì,có thể đến tìm anh ta,nhưng mà Khương Thục Đồng nghĩ rằng đó chỉ là lời nói khách sáo của anh ta mà thôi。
Ngoại thương Thiên Trung muốn xây một toà nhà đựng vật tư,để giảm bớt áp lực trong chuyện chứa hàng,toà nhà này xây rất đơn giản,nhưng mà những vật liệu đều là tốt nhất,sửa sang cũng rất đơn giản,chỉ là tiền mua vật tư đã hao tốn rất nhiều tiền,chỉ dựa vào tiền mua vật liệu trong dự án này vô cùng ít,không cần lo công nhân sửa sang,còn có nhiều loại chi phí khác,vô cùng đơn giản,Khương Thục Đồng cảm thấy,công việc này thời gian hao tốn không nhiều,tiền lại kiếm được nhanh,lợi nhuận lớn,nếu như có thể ký kết thành công,có ta có thể chích được không ít phần trăm,khoảng sáu mươi ngàn ?
Phòng kinh doanh kiếm tiền rất nhanh,nhưng mà áp lực cũng rất lớn,giống như lần này,Khương Thục Đồng chính vì cảm thấy người phụ trách của đối phương là Đặng Hiển Vũ mà trong lòng có chút hiềm khích,nên dùng thái độ gì để đàm phán với anh ta chứ ? Dùng công hay tư đây ?
Vì không có kinh nghiệm,cho nên biểu hiện của Khương Thục Đồng vô cùng thấp thỏm,bước này thế nào cô ta cũng phải bước ra。
Đi đến công ty của Khương Vũ Vi,phòng làm việc của Đặng Hiển Vũ là một văn phòng độc lập,không lớn bằng phòng làm việc của Cố Minh Thành,dù sao anh ta cũng chỉ là làm công cho người khác thôi,Khương Thục Đồng đem suy nghĩ của cô ta nói với Đặng Hiển Vũ,lần đầu tiên làm kinh doanh,Khương Thục Đồng vẫn còn chút chưa dám mở lời。
Trái lại là Đặng Hiển Vũ,quả nhiên rất thoải mái nói,“ Như vậy sao ? Khương tiểu thư mang tài liệu qua cho tôi xem thử,tài liệu của Tập Đoàn Minh Thành thì, có thể tin cậy được,cũng không cần đến quá nhiều công nhân,hơn nữa,nhân phẩm của Khương tiểu thư,tôi cũng có thể tin cậy được。”
“ Nếu như anh thấy được,vậy tôi nhờ kỹ sư của công ty chúng tôi phối hợp với người bên công ty anh,xem thử cần sử dụng đến tài liệu như thế nào,chúng tôi có thể miễn phí giúp các anh thiết kế,đương nhiên,nếu như anh không thích thiết kế của chúng tôi,hoàn toàn có thể chọn nhà thiết kế khác。” Khương Thục Đồng ngồi đối diện với Đặng Hiển Vũ。
Là muốn khiêm tốn đó,nhưng mà vì khoảng thời gian trước đã với Đặng Hiển Vũ có qua đoạn xem mắt,cho nên hơi sức của Khương Thục Đồng sao cũng không sử dụng ra được。
Dù sao cô ta đã từ chối người ta mà。
Đặng Hiển Vũ đối với tài liệu của Tập Đoàn Minh Thành vô cùng hài lòng,nhờ Khương Thục Đồng dẫn người đến hiện trường tham quan,vẽ bản thảo,nếu như đồng ý rối,vậy thì ký hợp đồng thôi。
Khương Thục Đồng vẫn cảm thấy thấp thỏm trong lòng,cô ta hỏi,“ Đặng Tổng,anh với tôi ký hớp đồng này không vìchuyện riêng tư chứ ? ”
Đặng Hiển Vũ cười ha ha,“ Cả ngày có biết bao nhiêu người đến đây giới thiệu tài liệu với tôi,Tập Đoàn Minh Thành lại được tin cậy như vậy,con người của cô tôi cũng cảm thấy yên tâm,tôi đương nhiên sẽ chọn cô rồi。”
Trái tim luôn lo lắng của Khương Thục Đồng cuối cùng cũng được đặt nhẹ xuống。
Cuộc mở màng rất tốt,cô ta nhờ kỹ sư đến hiện trường đo đạc kích cỡ,chọn vật tư,làm phương án,đương nhiên,cũng chỉ là phương án thiết kế sơ bộ mà thôi,phương án thực sự hao tốn sức lực phải đợi sau khi hai bên đã ký hết hợp đồng。
Vì tình trạng của mỗi dự án,nhân viên kinh doanh đều phải báo cáo với giám đốc phòng kinh doanh Dương Khôn,cho nên tiến độ của dự án này đã đến đâu,đã đến tình trạng nào rồi,giám đốc Dương là người hiểu rõ nhất,hơn nữa mỗi tuần giám đốc Dương đều phải đi hợp。
Đặng Hiển Vũ rất nhanh đã ký kết hợp đồng,hạng mức của hợp đồng này là năm triệu sáu trăm ngàn,đối phương đã trả trước tám mươi phần trăm số tiền,tiền còn lại đợi công trình kết thúc sẽ thanh toán một lúc。
Vốn dĩ hôm nay Khương Thục Đồng rất vui mừng,đang làm vệ sinh trong nhà cũng muốn nhảy lên vậy,trong lòng cứ nghĩ là,đơn hàng đầu tiên của mình đã ký thuận lợi như vậy,có phải đó có thể xem là trên đường làm kinh doanh của cô ta có thể thuận buồng xuôi gió không,một dấu hiệu tốt đó。
Cũng không chú ý đến wechat của điện thoại đã reo rất nhiều lần。
Vì là nhân viên kinh doanh,cho nên hiện nay giờ đi làm của cô ta rất tự do,hiện giờ là chín giờ sáng,vì đã hẹn mười một giờ đến công ty của Đặng Hiển Vũ ký hợp đồng,cho nên không cần đi làm。
Wechat do Khương Vũ Vi gửi qua:Thục Đồng Thục Đồng,hôm nay Chủ tịch của công ty cô đến công ty của chúng tôi,rất đẹp trai đó,cái dáng người đó,hai đôi chân dài,tuyệt đối có phong độ hơn những ngôi sao,trưởng thành hơn những chàng trai mới lớn,những bước chân rất có khí thế,những cô nương trong công ty chúng tôi đều nhìn đến ngơ ngác luôn。
Khương Thục Đồng cảm thấy buồn phiền,Cố Minh Thành đến công ty của Đặng Hiển Vũ làm gì chứ ?
Hôm nay không phải cô ta ký hợp đồng sao ?
Trái tim của Khương trong thấp thoáng đã rơi xuống đáy cốc,cô ta hỏi,“ Vì sao vậy?”
“ Chủ tịch đích thân đi rồi!”
Khương Thục Đồng liền ngồi xuống ghế sofa,lam kinh doanh chỉ cần ký thành công đơn hàng,chuyện trích phần trăm là chắc như đống đinh rồi,không ký được đơn hàng,ai cho cô tiền đây ?
Dự án này rõ ràng do cô ta đàm phán được mà,Cố Minh Thành là ý gì đây ?
Cô ta vừa nôn nóng vừa tức giận chạy đến công ty,Cố Minh Thành vừa đem hợp đồng mới ký đem về đây,đúng lúc đứng trước bàn làm việc,trên tay đang cầm một xấp tài liệu lên xem。
Khương Thục Đồng cũng không xưng hô một tiếng,liền trách vấn hỏi,“ Ý anh là ý gì chứ ? Đơn hàng do tôi đem về anh có tư cách gì đi ký chứ ? ”
Ánh mắt của Cố Minh Thành từ từ di chuyển trên mặt của Khương Thục Đồng,tiếp đó lại chuyển về trên xấp tài liệu đang xem trong tay,nhỏ tiếng nói ba chữ。
Lần trước,anh ta nhỏ tiếng nói chính là ba chữ này,nhưng mà lần trước Khương Thục Đồng không nghe rõ,lân này đã nghe rõ rồi:Thú mẹ nhỏ。
Nói cô ta là thú mẹ nhỏ!
Trong thấp thoáng sự tức giận của Khương Thục Đồng không biết từ nơi nào đến,anh ta ký đơn hàng của bản thân,còn nói bản thân là thú mẹ nhỏ,đây có bao nhiêu ý nghĩ vậy ? Rốt cuộc là có mấy ý nghĩa ?
“ Anh đã ký đơn hàng đó,còn chuyện trích phần trăm của tôi còn được bao nhiêu tiền hả ? ” khương Thục Đồng ngay thẳng nói,vốn dĩ cô ta đến phòng kinh doanh làm việc chỉ vì tiền。
“Một đồng cũng không có!” Giọng nói của Cố Minh Thành cũng rất gọn gàng,âm điệu đã giương cao lên,mang theo chút cảm giác không thể thay đổi。
Theo phong cách làm việc của Cố Minh Thành,Khương Thục Đồng biết được,lần này bản thân một đồng tiền cũng không nhận được。
“ Nhưng mà bằng cái gì chứ ? ” Cô ta dặm chân,vô cùng tức giận。
“ Cô không cảm thấy đơn hàng lần này quá đơn giản sao ? ” Cố Minh Thành bước đến trước mặt Khương Thục Đồng。
Khương Thục Đồng từ từ lùi về sau,cô ta rất nhanh đã tựa vào tường,khi tựa được vào tường,cô ta liền cảm thấy an toàn,nhưng mà một khi đã tựa vào tường,cô ta như con cá đã lên bờ vậy,theo ý anh ta mà mổ xẻ。
Cuối cùng cô ta cũng tựa vào đến tường,đôi tay chống lại bức tường phía sau,“ Tôi biết là đơn giản,nhưng trước đây tôi đã quen biết anh ta,cho nên,một chút vấn đề cũng không có。”
Một tay của Cố Minh Thành đã chống lên tường,rất có tâm ý nhìn Khương Thục Đồng,“ À,quen biết sao ? Sao quen biết được vây ? ”
Khương Thục Đồng dám thách đố là,anh ta đang cố tình hỏi như vậy,hôm đó anh ta từ Tri Vị Trai bước xuống,nhất định đã xem rõ khuôn mặt cuả Đặng Hiển Vũ,không thôi anh ta cũng không nói với Khương Thục Đồng không được nhìn đàn ông khác cười khoác lác như vậy,anh ta chẳng qua muốn Khương Thục Đồng tự nói ra mà thôi,Đặng Hiển Vũ chỉ là bạn trai do Khương Vũ Vi giới thiệu cho Khương Thục Đồng mà thôi。
Nhưng những lời này,Khương Thục Đồng sao lại nói ra được chứ ?
Hơn nữa,anh ta lại đang nghi ngờ gì chứ ?
“ Anh ta là cấp trên của Khương Vũ Vi,tôi đương nhiên quen biết anh ta rồi,tôi cảm thấy ký hợp đồng này một chút vấn đề cũng không có。” Đôi mắt của Khương Thục Đồng cẩn thận chăm chút nhìn Cố Minh Thành。
“À ? Không vấn đề gì sao ? Xin lỗi!Khương tiểu thư,vẫn là một đồng tiền trích phần trăm cũng không có!” Cố Minh Thành vốn dĩ không niệm tình gì hết,rõ ràng là không nể tình mà。
“ Anh -- ” Khương Thục Đồng tức giận,nói nhiều vô ích,cô ta đẩy cửa bước đi。
Tính tình cũng nóng nẩy chứ!
Khương Thục Đồng về đến phòng kinh doanh, ngồi khóc một mình 。
Vốn dĩ cảm thấy lần này lấy được sáu mươi ngàn,là một khởi đầu tốt,cách ngày trả tiền của Cố Minh Thành cũng không còn xa nữa,nhưng không ngờ giữa đường lại bị anh ta lấy tiền đi chứ。
Người trong phòng kinh doanh cũng nghe được chuyện này,tuy rằng đơn hàng này của Khương Thục Đồng không lớn,nhưng tại phòng kinh doanh lại gây lên không ít sóng gió,ai ngờ được đơn hàng này lại do Chủ tịch tận tay ký chứ ?
Chuyện này cũng làm rất lớn,gấy lên sự chú ý của mọi người。
Cho nên,mọi người trong phòng kinh doanh đều biết hết,cũng đang âm thầm lo lắng cho Khương Thục Đồng,trong lòng nghĩ,người mới này có chỗ nào đã đắc tội với chủ tịch đại nhân rồi,không thôi Chủ tịch cũng sẽ không theo cách này mà giải quyết。
Khương Thục Đồng ngồi trong phòng một lát,tâm trạng không sảng khoái,liền lấy lý do đi gặp khách hàng,đã đến bệnh viện của mẹ chồng,tiền viện phí phân chia giai đoạn chi trả,Khương Thục Đồng đã nộp tiền điều trị của đầu kỳ rồi,cô ta không thể vung phí tiền,số tiền này cô ta sớm muộn cũng sẽ trả cho Cố Minh Thành。
Cô ta ngồi trước giường bệnh của mẹ chồng,ba chồng đã ở đây chăm sóc cho mẹ chồng một đêm rồi,đã về nhà rồi,cũng may các chủ nợ cũng còn lòng nhân từ,cũng không đem bán đi căn nhà nhỏ của ba mẹ chồng,cho hai ông bà có một nơi để an thân。
Sau khi mẹ chồng tỉnh lại,nhìn thấy Khương Thục Đồng đang ngồi bên cạnh,“ Khi đó Chí Khiêm gặp tai nạn,tôi liền biết được cô là một người hiền lương thục đức,nhưng mà,cô và anh ta cuối cùng cũng không có duyên phận。”
Khương Thục Đồng đang gọt cam,chỉ cười cười,cô ta là một người biết chi ân,cô ta cũng sẽ báo đáp lại,cô ta luôn đối với ngày ba chồng sinh nhật,Ngôn Hy đã đến gây chuyện,đem những lời mẹ chồng bảo vệ cho cô ta toàn bộ để trong lòng,từ khi kết hôn đến nay,mẹ chồng đối xử với cô ta cũng rất tốt,cô ta ngoại tình là sự thật,hiện giờ bên cạnh mẹ chồng không có người thân bên cạnh cũng là sự thật,Lục Chí Khiêm phá sản,ít nhiều cô ta cũng có trách nhiệm。
Trước đây những bà con luôn đến tận nhà,từ khi Lục Chí Khiêm xảy ra chuyện,sớm đã không còn qua lại nữa,thời thế lạnh nhạt,mẹ chồng đã biết được điểm tốt của Khương Thục Đồng,khương Thục Đồng muốn quen với ai,bà ta cũng không quản thúc được nữa。
Điện thoại của Khương Thục Đồng reo lên,lấy ra xem thử,quả nhiên do Đặng Hiển Vũ hẹn Khương Thục Đồng。
Vốn dĩ cô ta không muốn đi,nhưng mà đơn hàng này dù sao cũng do Đặng Hiển Vũ cho cô ta,tuy rằng cô ta không lấy được tiền,nhưng đây không phải là lỗi của Đặng Hiển Vũ,tình nghĩ của người ta nên trả như thế nào,cũng phải trả thôi。
Bình luận facebook