Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 694
23694
“Người đàn ông của em sau này không muốn em làm gì cả!” Miêu Doanh Đông đỡ nhẹ trán, điềm tĩnh nói.
Khâu Đông Duyệt hức nhẹ một tiếng, quay người lại .
Miêu Doanh Đông lại ôm chặt lấy cô, hai người cùng ngủ.
Cố Nhị hai hôm nay đã sang Pháp đi công tác, dù sao Cửu bây giờ mang thai, rất nhiều việc trong công ty đều là do Cố Nhị làm, tương đối bận rộn, nhưng mà dù có bận đến mấy, Cố Nhị chưa từng để lộ sự mệt mỏi trên gương mặt, hơn nữa, anh còn trẻ, vẫn chưa đến 30 tuổi, cảm giác không thấy mệt.
Vì vậy, lúc anh từ Pháp đi qua Mỹ, vẫn là rất vô tư trêu chọc Miêu Doanh Đông và Khâu Đông Duyệt.
Lúc gặp mặt là ở nhà của Miêu Doanh Đông, hai người đều ở nhà, Cố Nhị liền ở nhà họ ngồi một chút, sau đó ngồi máy bay về Trung Quốc.
“Cố Nhị, lại đi Pháp rồi à?” Miêu Doanh Đông hỏi.
“Phải. Bây giờ em cũng học anh, không để ý đến những cô bôi son chét phấn, tịnh tâm tu chí lo kiếm tiền, đúng rồi, em có mua một bộ mỹ phẩm cho Duyệt Nhi.”
Nói xong Cố Nhị lấy bộ mỹ phẩm từ trong túi ra đưa cho Khâu Đông Duyệt.
“Gọi chị dâu!” Miêu Doanh Đông cực kì trịnh trọng nghiêm túc.
Cố Nhị cười khẩy, “Anh hai nhà em còn chưa ép em gọi Đỗ Nhược là chị dâu.”
“Anh hai em là anh hai em, tôi là tôi! Gọi chị dâu.” Miêu Doanh Đông lại cưỡng ép.
Cố Nhị cúi đầu ho một tiếng, “Nào, chị dâu, đã mua cho chị một bộ mỹ phẩm cao cấp này.”
“Gọi chị dâu sao còn có giọng đùa giỡn?” Miêu Doanh Đông lại cau mày.
“Chị dâu, chị thử xem.” Cố Nhị nói với Khâu Đông Duyệt.
Khâu Đông Duyệt cảm thấy việc Miêu Doanh Đông so đo cách xưng hô như vậy là không cần thiết, chỉ là quan trọng hóa vấn đề, cô chỉ là đang cười.
“Cậu không mua cho Cửu và Tam Nhi à?” Khâu Đông Duyệt lại hỏi, cô vừa pha trà cho Cố Nhị vừa nói.
“Đã mua cho Cửu một bộ, dù sao cũng là đàn ông mà. Tam Nhi không cần thiết, anh Nam luôn mua cho cô ấy, đoán là em mua rồi, cô ấy cũng chê, Tam Nhi rất nhiều tật xấu.” Cố Nhị nói.
Khâu Đông Duyệt cười, đứng dậy để bộ mỹ phẩm xuống, sau khi vào nhà vệ sinh, cô loáng thoáng nghe được Cố Nhị và Miêu Doanh Đông nói chuyện với nhau, “Anh hai, nghệ thuật chiều vợ của anh vậy là không được đâu, lần trước chị dâu đánh mạt chược ở nhà em, một món trang sức nào cũng không có, mỹ phẩm chắc anh cũng không mua cho chị ấy nhỉ. Học em này.”
“Dám dạy cả anh hai cậu à?” Miêu Doanh Đông nói.
Khâu Đông Duyệt chỉ nghe thấy, đã cười nhẹ một cái.
Sau đó hai ngày, Miêu Doanh Đông dẫn Khâu Đông Duyệt đi lựa trang sức Cartier.
Đối với đồ trang sức Khâu Đông Duyệt không xa lạ gì, nhưng mà cô chưa từng nghĩ bản thân sẽ sở hữu những thứ này.
“Là Cố Nhị nhắc nhở anh, nên anh mới giác ngộ được à?” Khâu Đông Duyệt hỏi.
“Giác ngộ của anh còn cần cậu ta nhắc nhở sao?” Miêu Doanh Đông hỏi ngược lại.
Khâu Đông Duyệt cảm thấy cũng đúng.
Miêu Doanh Đông chắc chắn không phải mua vì Cố Nhị, chắc chắn là anh mua để dùng.
Khâu Đông Duyệt đã chọn được hai món trang sức, ở mức trung bình, một chiếc vòng tay, một sợi dây chuyền.
Thẻ hội viên ở đây – Miêu Doanh Đông không có.
Chứng tỏ rằng trước đây anh chưa từng đến qua Cartier mua trang sức, Khâu Đông Duyệt mừng thầm.
Hai ngày sau, Miêu Doanh Đông nói với Khâu Đông Duyệt, aak có một hoạt động chúc mừng qui mô lớn, bảo Khâu Đông Duyệt tham dự, đeo những trang sức này.
“Công ty của anh – chẳng phải anh không cho em đến công ty của anh sao?” Khâu Đông Duyệt cúi đầu hỏi .
“Trước đây là không cho, nhưng mà sau này, có thể rồi.” Miêu Doanh Đông vuốt phần tóc rủ trước vành tai Khâu Đông Duyệt rồi vén vào phía sau.
Có lúc Miêu Doanh Đông cảm thấy cô rất mỏng manh, rất đáng thương nên lấy được lòng thương của người khác.
“Dạ.” Khâu Đông Duyệt gật gù.
Thế là, Miêu Doanh Đông cố ý chọn cho cô một bộ lễ phục màu trắng rất đẹp.
Hai người cùng đi vào đại sảnh của aak.
Đại sảnh của aak đủ rộng lớn, hoàn toàn có thể tổ chức các loại hình hoạt động, đây là lần đầu tiên Khâu Đông Duyệt nắm lấy cánh tay của Miêu Doanh Đông với thân phận bà Miêu đi vào công ty, rất nhiều cảm giác bất an.
Người dẫn chương trình đã giới thiệu ở phía trên, “Vừa bước vào là ethan của chúng ta và vợ của anh”
Lần đầu tiên đứng giữa ánh đèn chói lọi như vậy, tim của Khâu Đông Duyệt đập cực kì nhanh.
“Em sợ quá, chồng à.” Khâu Đông Duyệt nói khẽ bên tai của Miêu Doanh Đông.
Miêu Doanh Đông, “Đây là nơi làm việc của chồng em, em sợ gì chứ?”
Cũng đúng.
Tham dự hoạt động ngày hôm nay, không chỉ có nhân viên nội bộ của aak, còn có rất nhiều khách hàng, đại sảnh cũng được bày trí thành hình thức buổi tiệc khiêu vũ, rượu đỏ, món ngọt các loại.
Theo lệ, Miêu Doanh Đông sẽ phải phát biểu.
Lúc Miêu Doanh Đông đứng ở chính giữa phát biểu, Khâu Đông Duyệt đứng một bên lắng nghe.
Đôi giầy cao gót này cũng quá cao rồi, chân của Khâu Đông Duyệt khó chịu, một chân cô khuỵu xuống nghỉ, dùng một chân còn lại đứng trụ lại, thay phiên nhau.
Đột nhiên Miêu Doanh Đông từ bên đó quay đầu lại, âm thanh từ micro phát ra truyền đến tai người nghe phía dưới rất rõ ràng, “Sao vậy?”
Tuy có rất nhiều người Mỹ, nghe không hiểu câu tiếng trung này, nhưng mà nhìn ngữ cảnh chắc có thể đoán ra được.
Mặt của Khâu Đông Duyệt bỗng nhiên đỏ bừng lên, “Không có gì, anh cứ tiếp tục!”
“Nếu như mệt thì đi nghỉ chút đi.” Miêu Doanh Đông tiếp tục nghiêng đầu nói với cô.
Chiếc ghế từ bên cạnh vội vàng được đưa qua, Khâu Đông Duyệt đã ngồi xuống.
Khánh Du cũng nằm trong số đám đông phía dưới, trước đây chỉ tưởng Miêu Doanh Đông cưới người vợ này là vì sự tiện lợi cho việc nấu ăn hay gì đó, vì bản thân Miêu Doanh Đông trước giờ không tìm phụ nữ, vì vậy đối với người phụ nữ tìm đến tận cửa này, lại không cự tuyệt.
Hôm nay xem ra --
Miêu Doanh Đông rất quan tâm chăm sóc cô ta.
Danh xưng “Bà Miêu” đã lọt vào tay người phụ nữ không chút tiếng tăm này.
Khánh Du rất tức giận.
Lúc đó Miêu Doanh Đông đã thẳng thắn cự tuyệt cô như thế nào trước mặt cha của mình.
Bây giờ lại quan tâm đến người phụ nữ này như vậy.
Chẳng qua chỉ là một hạng làm bảo mẫu.
Sau khi Miêu Doanh Đông phát biểu xong, Khâu Đông Duyệt đi xuống cùng Miêu Doanh Đông đi mời rượu.
Miêu Doanh Đông để cô luôn vịn vào tay mình, cứ sợ cô chạy mất, hơn nữa, chân của Khâu Đông Duyệt không thoải mái, có thể tựa vào người Miêu Doanh Đông.
Sau đó, có người tìm Miêu Doanh Đông, Miêu Doanh Đông liền đi qua bên kia tiếp chuyện.
Khâu Đông Duyệt một mình đứng nép vào một góc.
Nghe được từ tường bên kia loáng thoáng truyền đến một giọng nói:
Cô có biết kev không? Thời gian trước đã bị sa thải rồi, là thư kí của ethan sa thải, chắc chắn là ý của ethan, nếu không, kev là từ aio theo ethan qua đây, sao có người dám tùy tiện đụng đến anh ta chứ? Nghe nói là có một lần anh ta gọi nhầm bà Miêu, tưởng cô ta là bảo mẫu của ethan, chính vì việc này mà đã bị sa thải, tôi thấy buổi tiệc tối nay, rõ ràng là ethan chuẩn bị cho vợ anh ta, chính là để mọi người đều biết thân phận của cô ta, sợ sẽ xảy ra việc nhận nhầm lần nữa, khiến bà Miêu khó xử, tôi và cô cùng mở to mắt ra mà xem, xem bà Miêu rốt cuộc trông như thế nào!
Trong lòng Khâu Đông Duyệt vừa ấm lòng, nhưng mà lại vừa hổ thẹn.
Cô sớm đã biết, trình độ của cô, sẽ kéo anh xuống nước, không ngờ rằng bây giờ đã bắt đầu rồi.
Đây chỉ mới là bắt đầu.
Khâu Đông Duyệt lặng lẽ bỏ đi.
Thì ra anh không cho cô đến công ty là vì lí do này, sợ có người nhìn nhầm cô, cô sẽ khó xử.
Còn nữa, chuyện lần trước, anh đã biết nhưng anh lại không hỏi, chắc cũng là sợ Khâu Đông Duyệt khó xử chăng.
Thực ra, sự khó xử này, bản thân cô có thể hóa giải được.
Anh hoàn toàn không cần thiết phải vì cô mà sa thải nhân viên kì cựu.
Thì ra anh trông có vẻ lạnh lùng vậy, nhưng thực ra luôn quan tâm đến cô.
Lại hoặc là, trước đây anh đã làm rất nhiều rất nhiều chuyện vì cô, nhưng cô không hề hay biết.
Nếu như hôm nay cô không nghe lén được cuộc nói chuyện của hai người đó, cô cũng không biết lại có nguồn cơ như vậy.
Trong lòng Khâu Đông Duyệt ngập tràn cảm giác ấm cúng.
Ánh mắt của cô đảo xung quanh tìm kiếm hình bóng của anh, nhưng không tìm được.
Lại nhìn thấy một người phụ nữ tiến về phía cô – là Khánh Du.
“Thật không ngờ mà, bà Miêu lạ có sức mạnh này, khiến cho ethan vì cô, mà từ bỏ nhân viên của mình.” Khánh Du nói.
“Làm sao cô biết được?” Khâu Đông Duyệt cau mày.
“Chỉ Khâu Đông Duyệt cô mới được phép nghe lén, thì không cho phép tôi nghe lén sao?” Khánh Du nhìn Khâu Đông Duyệt với ánh mắt đầy hận thù.
Trước đây mọi người đều đồn đại Miêu Doanh Đông và người phụ nữ này ở với nhau rồi, cô còn không tin, mắt nhìn người của ethan là cao biết bao, sao lại để ý loại phụ nữ này? Người chủ mà đến cả quản lí cấp cao của Wall Street còn không nhìn đến, đến cô cũng không để mắt đến, tất cả lời đồn, cô vốn không tin, thậm chí, trước đây cô vốn chưa từng nhìn đến người phụ nữ này, không ngờ, chỉ một tin đã kết hôn của Miêu Doanh Đông, đã làm cô lòa mắt, lại chính là cô ta.
Khánh Du cô xét về thân hình thì chuẩn, xét về tướng mạo thì đẹp, rốt cuộc có chỗ nào không bằng người phụ nữ này chứ?
Hôm nay Khánh Du phải quan sát thật kĩ người phụ nữ này!
Khuôn mặt không to, dáng người rất cao, so với những cô gái trẻ cũng chỉ là thân hình bình thường, tuyệt đối không thể xem là nóng bỏng.
Rốt cuộc cô ta tốt hơn Khánh Du ở điểm nào?
Cô thân hình bốc lửa, mặt mày xinh đẹp, người theo đuổi cô xếp hàng dài, Miêu Doanh Đông đến nhìn cũng không thèm nhìn đến!
Khánh Du nói với Khâu Đông Duyệt, “Bây giờ mùa xuân còn chưa đến, ở đâu mà nhiều muỗi thế?”
Sau đó, cô giơ tay lên, định gián bạt tai vào mặt của Khâu Đông Duyệt.
Cô ghét bộ mặt này, xuất thân đê hèn, dù cho có thân thế thay đổi thế nào, cũng không thể thay đổi được kết quả cô xuất thân từ cô nhi viện, bộ mặt này, vô tội, mềm yếu, mặc người ta chà đạp.
Đoán rằng Miêu Doanh Đông ở trên người cô, đã tìm thấy tôn nghiêm của đàn ông.
Cái bạt tai vừa định gián xuống, Khâu Đông Duyệt liền nghe thấy một câu nói từ phía sau vang lên, “Bà Miêu, đi mời rượu.”
Quay đầu lại mới nhìn thấy Miêu Doanh Đông đang cầm ly rượu đỏ, mắt nhìn Khánh Du.
Cái bạt tai của Khánh Du nhẹ nhàng đặt xuống lại.
Lần này không dạy dỗ được bà Miêu này, lần sau vẫn còn cơ hội.
Miêu Doanh Đông nhìn Khánh Du, sau đó choàng qua vai của Khâu Đông Duyệt, quay người, vừa đi vừa cúi người nói gì đó bên tai của Khâu Đông Duyệt, tay còn vịn lên eo của Khâu Đông Duyệt.
Cảnh tượng này, quả thực làm Khánh Du tức đến sôi máu.
Cô sẽ không dễ dàng để yên như vậy được.
Miêu Doanh Đông đá cô, trong lòng cô rất ấm ức, chờ xem bạn gái anh ta như thế nào, không ngờ cưới gấp, đã gấp thành thế này, trước đây cũng không nghe gì về việc Khâu Đông Duyệt chính thức trở thành bạn gái anh ta.
Hôm nay Khâu Đông Duyệt đặc biệt vui mừng, đã uống thêm vài ly.
Vì vậy, trên xe nồng nặc mùi rượu.
Cô nói, “Sao em tốt số thế? Tìm được một người chồng tốt như vậy, lại có mẹ chồng tốt như vậy!”
Khá là đắc chí.
Miêu Doanh Đông đang lái xe, lời nói của Khâu Đông Duyệt mang theo hơi rượu nũng nịu và hương thơm tinh khiết.
Nhả chữ rất chậm, giọng nói tuy là ngắt quãng, nhưng lại rất rõ ràng.
“Ơ? Chồng em tốt thế nào? Anh ta bắt em phạt đứng, không cho em ăn cơm cơ mà.” Miêu Doanh Đông nhếch môi nói.
“Chồng em à, chồng em đối xử với em cực kì tốt, thận trọng bảo vệ lòng tự trọng của em, còn bảo vệ đến nỗi làm em không biết được, đã làm rất nhiều việc vì em, đều không cho em biết, làm em luôn tưởng là xảy ra một cách tự nhiên, anh ấy rất thông minh, chơi em quá dễ dàng rồi!” Khâu Đông Duyệt hí hửng cười rồi nói.
“Vậy em đối với anh ta cũng tốt.” Miêu Doanh Đông lại nói.
“Không giống nhau.” Khâu Đông Duyệt đưa tay ra, “Năng lực em có hạn, dù cho có làm gì cho anh ấy, cũng chỉ là làm loạn, chỉ là nấu cơm, vân vân, nhưng chồng em thì khác, làm chút gì đó cho em, đã là cả mùa xuân của em rồi!”
Khâu Đông Duyệt bỗng chốc dang tay ra, cảm giác muốn ôm lấy mùa xuân.
Lúc nhìn sang Miêu Doanh Đông, cô đã rơi nước mắt.
Miêu Doanh Đông cũng nhìn cô, cười rồi nói, “Đồ ngốc!”
Khâu Đông Duyệt hôm nay cực kì vui, lúc lên lầu, là cô tự mình đi lên, Miêu Doanh Đông vẫn chưa chiều đến mức bế cô lên, nhưng mà cả người của Khâu Đông Duyệt đều tựa cả lên người anh rồi.
Miêu Doanh Đông đi rất chậm, sau khi lên lầu, Khâu Đông Duyệt ngồi trước bàn ăn, hơi rượu tràn lên não, có chút không kiểm soát được.
Cũng phải nghĩ xem làm điều gì đó, nếu không cả đời này, bản thân gặp xui rủi, còn liên lụy đến cả anh nữa.
Suy nghĩ một lúc thì đã ngủ thiếp đi rồi.
Sau khi Miêu Doanh Đông tắm xong bước ra, nhìn thấy cô trườn trên bàn ăn ngủ mất rồi.
chương 578: Quấn người đến đòi mạng.
Miêu Doanh Đông tắm xong liền ôm cô lên giường, cởi quần áo cho cô.
Bởi vì thể chất rượu phát ra ngoài cho nên sắc mặt cô ửng hồng, ôm chặt cổ của Miêu Doanh Đồng không buông lỏng.
Miêu Doanh Đông cởi quần áo cho cô, có vài phần không nhẫn lại, hơi nhăn mày. Cuối cùng nằm tốt rồi, cô tìm một tư thế thoải mái, cô vẫn như thế ôm cổ Miêu Doanh Đông không thả lỏng.
Miêu Doanh Đông nhìn cô một chút.
Từ không cha không mẹ, cũng không biết nhiều năm như thế, trôi qua như thế nào ? Miêu Doanh Đông ôm chặt cô.
Những việc lấy lòng thêm tâm sự, luôn để bản thân đặt vào hành vi rất thấp, cũng không biết là đến như thế nào?
Ăn một cái bánh trẻo, vô tình lại qua năm rồi, tình hình ở cô nhi viện.
Anh không muốn nghe .
Sáng ngày hôm sau, lúc Miêu Doanh Đông thức dậy, Khâu Đông Duyệt vẫn còn đang ngủ.
Nghe thấy động tĩnh của Miêu Doanh Đông, cô vò đầu, rất đau đầu, ngồi dậy từ trên giường nói với anh" Em dậy muộn rồi, không thể nấu bữa sáng cho anh được nữa, trong tủ lạnh có sữa, anh hâm nóng lên uống đi.".
" Biết rồi" Miêu Doanh Đông một bên cạo râu, một bên nói.
Khâu Đông Duyệt vô tình nhìn thấy anh cạo râu, đặc biệt gợi cảm không hổ là chồng của cô.
Khâu Đông Duyệt vui vẻ cười lên.
Cửa phòng tắm không đóng, từ chỗ này có thể trực tiếp nhìn thấy anh đang đứng trước gương cạo râu. Nhìn thấy Miêu Doanh Đông từ trong gương nhìn cô, cô giật mình vội vàng trên giường nằm xuống. Đắp chăm lên, nhìn lén anh bây giờ đang làm cái gì.
Ngồi xuống đang ăn cơm.
Dường như đang tự mình chiên trứng.
Cùng với tiếng chuông cửa, Miêu Doanh Đông đi rồi.
Sau khi anh đi, trong phòng lại là một tầng yên tĩnh, Khâu Đông Duyệt lại bắt đầu nhớ anh rồi. Có lẽ là tối qua cô biết được anh đối với bản thân cô tốt như thế, cho nên hai tình cảm tăng thêm càng thân thiết.
Có thể là từ bé đến lớn chưa bao giờ triệt để giao tình cảm của mình cho một người khác như thế, trong thế giới của Khâu Đông Duyệt anh chính là duy nhất.
Khâu Đông Duyệt lại nhớ anh rồi.
Cô ngồi trên giường, ôm lấy đùi, nghiêng đùi ngơ ngác nhớ rất lâu.
Một người thức dậy, ăn chút linh tinh, rửa bát, tắm rửa.
Trong lòng nhớ anh, nhớ đến nỗi đặc biệt không thể thư thái, cho nên cô quyết định đi đến công ty tìm anh.
Dù sao bây giờ công ty của anh cô lúc nào cũng có thể đi được.
Hơn nữa phụ nữ luôn vì người bản thân mình thích mà trang điểm.
Hiện nữa, Khâu Đông Duyệt đặc biệt mặc một thân quần áo áo lông cừu màu trắng, còn có cái quần đạt 9 điểm, Bộ quần áo này do cô và Tam Nhi mua, cô vẫn luôn cảm thấy đặc biệt đẹp, không nỡ mặc, hôm nay liền mặc, tóc xoã phía sau lưng. Còn đặc biệt dùng đồ mỹ phẩm Cố Nhị tặng, quả nhiên, sau khi dùng xong, cả khuôn mặt cảm giác đều sáng bừng lên.
Như vậy, rất có sức sống mùa xuân, mới giống thiếu nữ thanh xuân 24 tuổi.
Khâu Đông Duyệt bắt xe đến công ty anh.
Trên đường cô nhận được tin nhắn we chat của Miêu Doanh Đông " Duyệt Nhi, anh hôm nay cần đi công tác, có thể ngày mai mới về".
Lòng Khâu Đông Duyệt đột nhiên lạnh mất một nửa nói " em bây giờ đang trên đường đến công ty anh, nếu anh vẫn chưa đi, gặp mặt chút đi" .
Đầu kia trả lời " Được".
Trái tim Khâu Đông Duyệt rất căng thẳng, tân hôn anh phải đi công tác, mặc dù chỉ có một hôm nhưng một ngày không nhìn thấy như cách ba mùa thu, cũng rất dài. Lúc xe của Khâu Duyêth Đông đến phía dưới công ty anh, Miêu Doanh Đông vừa hay từ trên gác đi xuống.
Dáng vẻ dày gia kiểu tây, vừa nhìn liền biết là tinh anh, lái xe của anh dường như đang đi lái xe đến.
Khâu Đông Duyệt chạy hai bước gọi một tiếng " Ông xã".
Miêu Doanh Đông nghiêng đầu nhìn thấy cô.
Cô đang ở đường lớn bên kia, cười đặc biệt rực rỡ đích xác là người cho chút ánh mặt trời liền trở nên rực rỡ.
Đèn xanh, khâu Đông Duyệt đi qua.
Nhìn thấy Miêu Doanh Đông, liền ôm chặt lấy eo của anh nói " nỡ rời xa em sao?" " anh ngày mai liền trở về"
Khâu Đông Duyệt thả lỏng anh, đầu cúi thấp dựa sát vào ngực anh, cúi thấp chơi đùa tay anh và nút áo vest.
" Ngày mai trở về cũng không lỡ, một khắc cũng không muốn rời xa anh" tiến vào giai đoạn tình yêu cuồng nhiệt, khâu Đông Duyệt phát hiện bản thân mình mới thật sự lo lắng là lúc được lúc mất, sợ anh có khi nào rời bỏ cô, Vĩnh viễn không nhìn thấy, sợ một khắc cũng không nhìn thấy anh, rất sợ, rất sợ.
" Được rồi, nghe lời" Miêu Doanh Đông xoa bờ vai cô.
" uầy, hai người ở đây tình tứ sao? Đây là đường lớn đó" Giọng nói của Nam Lịch Viễn truyền đến.
" Anh lần này đi công tác cùng Lịch Viễn, có liên quan đến châu báu Nam Đồng, vốn dĩ chồng em không muốn đi, cũng lười quản, nhưng không qua được Lịch Viễn. Được rồi, nghe lời. Miêu Doanh Đồng nhìn Nam Lịch Viễn, Nam Lịch Viễn từ công ty anh vội đến muốn cùng Miêu Doanh Đông cùng nhau đi sân bay " Lần này là máy bay, công ty Lịch Viễn bảo họ đặt vé cho anh và Lịch Viễn, nếu không cũng để em đi cùng. Anh ấy mới thông báo cho anh, em xem chồng em bị động không?"
Khâu Đông Duyệt vẫn đang cúi đầu trong ngực anh gật đầu " ừm, biết rồi!"
Nam Lịch Viễn nói " Được rồi, máy bay sắp cất cánh rồi".
Khâu Đông Duyệt dần dần không nỡ buông tay Miêu Doanh Đông nói một câu"Tạm biệt ông xã".
Miêu Doanh Đông từ trong ví lấy ra một tấm thẻ , đưa cho Khâu Đông Duyệt “Hôm nay không đi dạo phố được với em, thích gì thì mua, không phải tiết kiệm" .
"Ừm " Khâu Đông Duyệt cúi đầu, vẫn là tấm thẻ phụ đó.
Chắc là anh trai gửi cho anh.
Miêu Doanh Đông đi rồi.
Trên máy bay.
Máy bay chỉ có lộ trình một tiếng, mai anh sẽ quay về, rất nhanh.
" Lịch Viễn, Tam Nhi nhà các cậu có giống vợ tôi không?" Miêu Doanh Đông lần đầu hỏi Nam Lịch Viễn vấn đề này.
Thời khắc bình thường, Miêu Doanh Đông trong cuộc sống lên xuống quy củ ngăn nắp.
Đối với anh mà nói trong cuộc sống thậm chí trong công việc căn bản không có việc lớn.
" Tam Nhi nhà chúng tôi? Không có? Cô ấy trái tim rất to lớn" Nam Lịch Viễn nói, anh đang ngồi trên máy bay, mang miếng che mắt, nhắm mắt dưỡng thần, dường như nhớ lại cái gì đó " Cậu vừa nãy, vợ cậu là người như thế, vợ cậu là kiểu người nào?".
Miêu Doanh Đông nhìn qua phía bên ngoài qua lớp kính cách nắng, nhìn thấy tầng tầng mây trắng, trắng xốp không tì vết, từng đám từng đám trôi qua, anh dường như đang cười, nhưng nhìn không ra anh cười, nói tiếp một câu " Quấn người muốn đòi mạng" .
" Thế vẫn không tốt sao?" Tam Nhi tôi muốn để cô ấy quấn, cô ấy cũng không quấn, tôi người chồng này tồn tại trong lòng cô ấy càng ngày càng thấp." Nam Lịch Viễn nói.
Khâu Đông Duyệt cầm tấm thẻ Miêu Doanh Đông đưa, anh nói không tiết kiện, vậy thì thật sự không thay anh tiết kiệm, cô dạo phố nhìn trung cái gì liền mua cái đó, còn mua cho anh một cái áo jacket, cũng không biết ánh mắt của cô, anh có nhìn được không? Dù sao cô cũng chọn loại đắt nhất mua rồi, hơn nữa kích thước cũng thích hợp với anh.
Dù sao anh người không có ở đây thì quẹt thẻ của anh.
Dù sao cách xa, trong lòng cô có một loại oán giận.
Miêu Doanh Đông nhận được tin nhắn wechat là sau khi xuống máy bay, trong lòng nói một câu " không tồi, học được cách tiêu tiền " .
Khâu Đông Duyệt đi dạo phố, đi dạo từ 11 giờ sáng đến 2 giờ chiều, đói rồi.
Cô đi một quán ăn bên đường ăn cơm.
Đã đến giờ này rồi, người vẫn đông.
Khâu Đông Duyệt chỉ có thể tìm người ghép ghế, đối diện là một thanh niên trẻ, rất đẹp trai.
Nhìn Khâu Đông Duyệt nói, bắt đầu ghép đôi.
Dù sao khâu Đông Duyệt cái áo len trắng lông cừu cũng là áo lông bản hạn chế, hơn nữa trong tay cô xách rất nhiều túi mua sắm, đều là hàng hiệu, ánh mắt tên nhóc này lại không tinh nữa cũng nhận ra hàng.
Hơn nữa còn là một mỹ nữ trẻ trung xinh đẹp, xem ra không giống kiểu bà hai, rất sạch sẽ đơn thuần, đó chính là tự bản thân có tiền, đối với kiểu mỹ nữ này, anh chàng đẹp trai đương nhiên thích ghép cặp.
Khâu Đông Duyệt gọi một bát mỳ kéo, mỳ kéo kẻ đây đều rất đắt.
Cô nhịn không được lại nhớ lại lúc năm mới cùng với Miêu Doanh Đông ở Trung Quốc ăn mỳ kéo.
Khánh Du vừa hay đang ở khách sạn đối diện nói chuyện làm ăn với người khác. Chẳng qua là cơ hội liếc mắt một cái liền có thể nhìn thấy.
" Thật là oan gia ngõ hẹp a". Khánh Du nhìn chằm chằm bên ngoài cửa sổ khâu Đông Duyệt ở đối diện đường lớn đang ăn mỳ.
Đang nói chuyện với một tên nhóc.
Tên nhóc rất nhiệt tình.
Khánh Du chụp lại hình ảnh này .
Khách hàng đối diện đi rồi.
Khánh Du từ cửa lớn của khách sạn đi ra, hôm nay Miêu Doanh Đông khô ở đây, cô không làm nhục cô ấy không được, lần trước cô vẫn chưa làm nhục đủ.
Khánh Du một bên đi, một bên chụp ảnh, chụp rất rõ ràng.
Đi đến cạnh bàn Khâu Đông Duyệt ăn cơm, Khương Đông Duyệt liền cảm thấy ánh sáng trước mặt càng ngày càng tối.
Cô ngẩng đầu nhìn thấy Khánh Du, cô liền biết cô ta đến tìm phiền phức.
không để ý đến cô ta, cúi đầu tiếp tục ăn.
" Đang hẹn hò với tình nhân àh?" Khánh Du hỏi.
Chàng trai trẻ vừa nghe thấy mình đối diện với tình nhân mỹ nữ này, anh ta biết đối phương hiểu lầm rồi nhưng anh ta không muốn giải thích hiểu lầm này.
Khâu Đông Duyệt không nói chuyện.
Cô biết rõ ràng chuyện quá khứ của Khánh Du và Miêu Doanh Đông.
" Bức ảnh vừa nãy cô và cậu bạn này nói cười tôi đã chụp lại rồi, có cần gửi cho anh ý không? Xem vợ của anh ấy đang làm gì?" Khánh Du dơ điện thoại đang nắm trong tay. " .
Gửi đi, tôi muốn gửi cho anh ấy, cô báo với tôi làm gì, cô gửi cho anh ý làm gì xem anh ý có tin không?" Khâu Đông Duyệt căn bản không động âm sắc.
" Cô!"
Khánh Du không ngờ rằng Khâu Đông Duyệt lại điểm tĩnh như thế.
" Cô tốt nhất đừng gửi cho anh ấy hôm nay, anh ấy đang đi công tác, ảnh hưởng đến suy nghĩ của anh ấy, tốt nhất là ngày mai, ngày mai anh ấy quay về, cho dù là tìm tôi để tính toán cũng để ngày mai." Khâu Đông Duyệt tiếp tục ăn mỳ, dấm trong mỳ kéo này hơi ít, lúc nãy muốn đổ , đáng tiếc Khánh Du đến, ảnh hưởng đến tâm trạng ăn mỳ của cô.
Cậu nhóc ngồi đối diện đó, bây giờ mới hiểu hai người phụ nữ này đang cắn xé nhau, để tránh người xung quanh đến cậu vội vàng rời đi.
" Được, tôi bây giờ liền gửi cho anh ấy" Khánh Du nói xong liền lập tức gửi cho Miêu Doanh Đông.
Miêu Doanh Đông lúc này đang họp cùng người khác, chỉ là nhấc lên xem hai giây liền đặt xuống.
Khâu Đông Duyệt đang ăn mỳ, nói cười
Khâu Đông Duyệt đang ăn mỳ, nói cười với cậu nhóc ngồi đối diện.
Cô ta tiếp tục nói " Cô một đứa con gái từ cô nhi viện ra, để có thể trèo lên được giường của Miêu Doanh Đông cái gì cũng có thể làm, trước tiên là làm cơm cho anh ấy, tiếp cận anh ấy, sau đó lại lạt mềm buộc chặt chạy đến Venezuela, gian kế của cô, đàn ông đều bị mắc lừa nhưng không qua nổi mắt tôi, cô tưởng lấy được giấy chứng nhận kết hôn thì vạn sự đại cát sao? Tôi nói cho cô biết, tỷ lệ li hôn của thế giới này vô cùng cao, ba phút lại có một đôi. Cô bản lĩnh gì cũng không có, gia thế cũng không có, Ethan chẳng qua là bị cô mê hoặc, cô hống hách cái gì ?" Khánh Du bây giờ mũi không phải là mũi , mặt không phải là mặt rồi " Cho dù Ethan mang cô ra ngoài, cô cũng là mặt hàng rách cầm không đến tay!
Sau đó với ta liền đi.
Khâu Đông Duyệt tức giận mỳ liền không có tâm trạng ăn.
Hai tay đặt vuông góc trên bàn, tức giận đến phát run.
Người xung quang đều đang nhìn cô, bởi vì vừa nãy Khánh Du một trận xỉ vả người khác, cô trở thành người phụ nữ không từ thủ đoạn cùng đàn ông lên giường.
“Người đàn ông của em sau này không muốn em làm gì cả!” Miêu Doanh Đông đỡ nhẹ trán, điềm tĩnh nói.
Khâu Đông Duyệt hức nhẹ một tiếng, quay người lại .
Miêu Doanh Đông lại ôm chặt lấy cô, hai người cùng ngủ.
Cố Nhị hai hôm nay đã sang Pháp đi công tác, dù sao Cửu bây giờ mang thai, rất nhiều việc trong công ty đều là do Cố Nhị làm, tương đối bận rộn, nhưng mà dù có bận đến mấy, Cố Nhị chưa từng để lộ sự mệt mỏi trên gương mặt, hơn nữa, anh còn trẻ, vẫn chưa đến 30 tuổi, cảm giác không thấy mệt.
Vì vậy, lúc anh từ Pháp đi qua Mỹ, vẫn là rất vô tư trêu chọc Miêu Doanh Đông và Khâu Đông Duyệt.
Lúc gặp mặt là ở nhà của Miêu Doanh Đông, hai người đều ở nhà, Cố Nhị liền ở nhà họ ngồi một chút, sau đó ngồi máy bay về Trung Quốc.
“Cố Nhị, lại đi Pháp rồi à?” Miêu Doanh Đông hỏi.
“Phải. Bây giờ em cũng học anh, không để ý đến những cô bôi son chét phấn, tịnh tâm tu chí lo kiếm tiền, đúng rồi, em có mua một bộ mỹ phẩm cho Duyệt Nhi.”
Nói xong Cố Nhị lấy bộ mỹ phẩm từ trong túi ra đưa cho Khâu Đông Duyệt.
“Gọi chị dâu!” Miêu Doanh Đông cực kì trịnh trọng nghiêm túc.
Cố Nhị cười khẩy, “Anh hai nhà em còn chưa ép em gọi Đỗ Nhược là chị dâu.”
“Anh hai em là anh hai em, tôi là tôi! Gọi chị dâu.” Miêu Doanh Đông lại cưỡng ép.
Cố Nhị cúi đầu ho một tiếng, “Nào, chị dâu, đã mua cho chị một bộ mỹ phẩm cao cấp này.”
“Gọi chị dâu sao còn có giọng đùa giỡn?” Miêu Doanh Đông lại cau mày.
“Chị dâu, chị thử xem.” Cố Nhị nói với Khâu Đông Duyệt.
Khâu Đông Duyệt cảm thấy việc Miêu Doanh Đông so đo cách xưng hô như vậy là không cần thiết, chỉ là quan trọng hóa vấn đề, cô chỉ là đang cười.
“Cậu không mua cho Cửu và Tam Nhi à?” Khâu Đông Duyệt lại hỏi, cô vừa pha trà cho Cố Nhị vừa nói.
“Đã mua cho Cửu một bộ, dù sao cũng là đàn ông mà. Tam Nhi không cần thiết, anh Nam luôn mua cho cô ấy, đoán là em mua rồi, cô ấy cũng chê, Tam Nhi rất nhiều tật xấu.” Cố Nhị nói.
Khâu Đông Duyệt cười, đứng dậy để bộ mỹ phẩm xuống, sau khi vào nhà vệ sinh, cô loáng thoáng nghe được Cố Nhị và Miêu Doanh Đông nói chuyện với nhau, “Anh hai, nghệ thuật chiều vợ của anh vậy là không được đâu, lần trước chị dâu đánh mạt chược ở nhà em, một món trang sức nào cũng không có, mỹ phẩm chắc anh cũng không mua cho chị ấy nhỉ. Học em này.”
“Dám dạy cả anh hai cậu à?” Miêu Doanh Đông nói.
Khâu Đông Duyệt chỉ nghe thấy, đã cười nhẹ một cái.
Sau đó hai ngày, Miêu Doanh Đông dẫn Khâu Đông Duyệt đi lựa trang sức Cartier.
Đối với đồ trang sức Khâu Đông Duyệt không xa lạ gì, nhưng mà cô chưa từng nghĩ bản thân sẽ sở hữu những thứ này.
“Là Cố Nhị nhắc nhở anh, nên anh mới giác ngộ được à?” Khâu Đông Duyệt hỏi.
“Giác ngộ của anh còn cần cậu ta nhắc nhở sao?” Miêu Doanh Đông hỏi ngược lại.
Khâu Đông Duyệt cảm thấy cũng đúng.
Miêu Doanh Đông chắc chắn không phải mua vì Cố Nhị, chắc chắn là anh mua để dùng.
Khâu Đông Duyệt đã chọn được hai món trang sức, ở mức trung bình, một chiếc vòng tay, một sợi dây chuyền.
Thẻ hội viên ở đây – Miêu Doanh Đông không có.
Chứng tỏ rằng trước đây anh chưa từng đến qua Cartier mua trang sức, Khâu Đông Duyệt mừng thầm.
Hai ngày sau, Miêu Doanh Đông nói với Khâu Đông Duyệt, aak có một hoạt động chúc mừng qui mô lớn, bảo Khâu Đông Duyệt tham dự, đeo những trang sức này.
“Công ty của anh – chẳng phải anh không cho em đến công ty của anh sao?” Khâu Đông Duyệt cúi đầu hỏi .
“Trước đây là không cho, nhưng mà sau này, có thể rồi.” Miêu Doanh Đông vuốt phần tóc rủ trước vành tai Khâu Đông Duyệt rồi vén vào phía sau.
Có lúc Miêu Doanh Đông cảm thấy cô rất mỏng manh, rất đáng thương nên lấy được lòng thương của người khác.
“Dạ.” Khâu Đông Duyệt gật gù.
Thế là, Miêu Doanh Đông cố ý chọn cho cô một bộ lễ phục màu trắng rất đẹp.
Hai người cùng đi vào đại sảnh của aak.
Đại sảnh của aak đủ rộng lớn, hoàn toàn có thể tổ chức các loại hình hoạt động, đây là lần đầu tiên Khâu Đông Duyệt nắm lấy cánh tay của Miêu Doanh Đông với thân phận bà Miêu đi vào công ty, rất nhiều cảm giác bất an.
Người dẫn chương trình đã giới thiệu ở phía trên, “Vừa bước vào là ethan của chúng ta và vợ của anh”
Lần đầu tiên đứng giữa ánh đèn chói lọi như vậy, tim của Khâu Đông Duyệt đập cực kì nhanh.
“Em sợ quá, chồng à.” Khâu Đông Duyệt nói khẽ bên tai của Miêu Doanh Đông.
Miêu Doanh Đông, “Đây là nơi làm việc của chồng em, em sợ gì chứ?”
Cũng đúng.
Tham dự hoạt động ngày hôm nay, không chỉ có nhân viên nội bộ của aak, còn có rất nhiều khách hàng, đại sảnh cũng được bày trí thành hình thức buổi tiệc khiêu vũ, rượu đỏ, món ngọt các loại.
Theo lệ, Miêu Doanh Đông sẽ phải phát biểu.
Lúc Miêu Doanh Đông đứng ở chính giữa phát biểu, Khâu Đông Duyệt đứng một bên lắng nghe.
Đôi giầy cao gót này cũng quá cao rồi, chân của Khâu Đông Duyệt khó chịu, một chân cô khuỵu xuống nghỉ, dùng một chân còn lại đứng trụ lại, thay phiên nhau.
Đột nhiên Miêu Doanh Đông từ bên đó quay đầu lại, âm thanh từ micro phát ra truyền đến tai người nghe phía dưới rất rõ ràng, “Sao vậy?”
Tuy có rất nhiều người Mỹ, nghe không hiểu câu tiếng trung này, nhưng mà nhìn ngữ cảnh chắc có thể đoán ra được.
Mặt của Khâu Đông Duyệt bỗng nhiên đỏ bừng lên, “Không có gì, anh cứ tiếp tục!”
“Nếu như mệt thì đi nghỉ chút đi.” Miêu Doanh Đông tiếp tục nghiêng đầu nói với cô.
Chiếc ghế từ bên cạnh vội vàng được đưa qua, Khâu Đông Duyệt đã ngồi xuống.
Khánh Du cũng nằm trong số đám đông phía dưới, trước đây chỉ tưởng Miêu Doanh Đông cưới người vợ này là vì sự tiện lợi cho việc nấu ăn hay gì đó, vì bản thân Miêu Doanh Đông trước giờ không tìm phụ nữ, vì vậy đối với người phụ nữ tìm đến tận cửa này, lại không cự tuyệt.
Hôm nay xem ra --
Miêu Doanh Đông rất quan tâm chăm sóc cô ta.
Danh xưng “Bà Miêu” đã lọt vào tay người phụ nữ không chút tiếng tăm này.
Khánh Du rất tức giận.
Lúc đó Miêu Doanh Đông đã thẳng thắn cự tuyệt cô như thế nào trước mặt cha của mình.
Bây giờ lại quan tâm đến người phụ nữ này như vậy.
Chẳng qua chỉ là một hạng làm bảo mẫu.
Sau khi Miêu Doanh Đông phát biểu xong, Khâu Đông Duyệt đi xuống cùng Miêu Doanh Đông đi mời rượu.
Miêu Doanh Đông để cô luôn vịn vào tay mình, cứ sợ cô chạy mất, hơn nữa, chân của Khâu Đông Duyệt không thoải mái, có thể tựa vào người Miêu Doanh Đông.
Sau đó, có người tìm Miêu Doanh Đông, Miêu Doanh Đông liền đi qua bên kia tiếp chuyện.
Khâu Đông Duyệt một mình đứng nép vào một góc.
Nghe được từ tường bên kia loáng thoáng truyền đến một giọng nói:
Cô có biết kev không? Thời gian trước đã bị sa thải rồi, là thư kí của ethan sa thải, chắc chắn là ý của ethan, nếu không, kev là từ aio theo ethan qua đây, sao có người dám tùy tiện đụng đến anh ta chứ? Nghe nói là có một lần anh ta gọi nhầm bà Miêu, tưởng cô ta là bảo mẫu của ethan, chính vì việc này mà đã bị sa thải, tôi thấy buổi tiệc tối nay, rõ ràng là ethan chuẩn bị cho vợ anh ta, chính là để mọi người đều biết thân phận của cô ta, sợ sẽ xảy ra việc nhận nhầm lần nữa, khiến bà Miêu khó xử, tôi và cô cùng mở to mắt ra mà xem, xem bà Miêu rốt cuộc trông như thế nào!
Trong lòng Khâu Đông Duyệt vừa ấm lòng, nhưng mà lại vừa hổ thẹn.
Cô sớm đã biết, trình độ của cô, sẽ kéo anh xuống nước, không ngờ rằng bây giờ đã bắt đầu rồi.
Đây chỉ mới là bắt đầu.
Khâu Đông Duyệt lặng lẽ bỏ đi.
Thì ra anh không cho cô đến công ty là vì lí do này, sợ có người nhìn nhầm cô, cô sẽ khó xử.
Còn nữa, chuyện lần trước, anh đã biết nhưng anh lại không hỏi, chắc cũng là sợ Khâu Đông Duyệt khó xử chăng.
Thực ra, sự khó xử này, bản thân cô có thể hóa giải được.
Anh hoàn toàn không cần thiết phải vì cô mà sa thải nhân viên kì cựu.
Thì ra anh trông có vẻ lạnh lùng vậy, nhưng thực ra luôn quan tâm đến cô.
Lại hoặc là, trước đây anh đã làm rất nhiều rất nhiều chuyện vì cô, nhưng cô không hề hay biết.
Nếu như hôm nay cô không nghe lén được cuộc nói chuyện của hai người đó, cô cũng không biết lại có nguồn cơ như vậy.
Trong lòng Khâu Đông Duyệt ngập tràn cảm giác ấm cúng.
Ánh mắt của cô đảo xung quanh tìm kiếm hình bóng của anh, nhưng không tìm được.
Lại nhìn thấy một người phụ nữ tiến về phía cô – là Khánh Du.
“Thật không ngờ mà, bà Miêu lạ có sức mạnh này, khiến cho ethan vì cô, mà từ bỏ nhân viên của mình.” Khánh Du nói.
“Làm sao cô biết được?” Khâu Đông Duyệt cau mày.
“Chỉ Khâu Đông Duyệt cô mới được phép nghe lén, thì không cho phép tôi nghe lén sao?” Khánh Du nhìn Khâu Đông Duyệt với ánh mắt đầy hận thù.
Trước đây mọi người đều đồn đại Miêu Doanh Đông và người phụ nữ này ở với nhau rồi, cô còn không tin, mắt nhìn người của ethan là cao biết bao, sao lại để ý loại phụ nữ này? Người chủ mà đến cả quản lí cấp cao của Wall Street còn không nhìn đến, đến cô cũng không để mắt đến, tất cả lời đồn, cô vốn không tin, thậm chí, trước đây cô vốn chưa từng nhìn đến người phụ nữ này, không ngờ, chỉ một tin đã kết hôn của Miêu Doanh Đông, đã làm cô lòa mắt, lại chính là cô ta.
Khánh Du cô xét về thân hình thì chuẩn, xét về tướng mạo thì đẹp, rốt cuộc có chỗ nào không bằng người phụ nữ này chứ?
Hôm nay Khánh Du phải quan sát thật kĩ người phụ nữ này!
Khuôn mặt không to, dáng người rất cao, so với những cô gái trẻ cũng chỉ là thân hình bình thường, tuyệt đối không thể xem là nóng bỏng.
Rốt cuộc cô ta tốt hơn Khánh Du ở điểm nào?
Cô thân hình bốc lửa, mặt mày xinh đẹp, người theo đuổi cô xếp hàng dài, Miêu Doanh Đông đến nhìn cũng không thèm nhìn đến!
Khánh Du nói với Khâu Đông Duyệt, “Bây giờ mùa xuân còn chưa đến, ở đâu mà nhiều muỗi thế?”
Sau đó, cô giơ tay lên, định gián bạt tai vào mặt của Khâu Đông Duyệt.
Cô ghét bộ mặt này, xuất thân đê hèn, dù cho có thân thế thay đổi thế nào, cũng không thể thay đổi được kết quả cô xuất thân từ cô nhi viện, bộ mặt này, vô tội, mềm yếu, mặc người ta chà đạp.
Đoán rằng Miêu Doanh Đông ở trên người cô, đã tìm thấy tôn nghiêm của đàn ông.
Cái bạt tai vừa định gián xuống, Khâu Đông Duyệt liền nghe thấy một câu nói từ phía sau vang lên, “Bà Miêu, đi mời rượu.”
Quay đầu lại mới nhìn thấy Miêu Doanh Đông đang cầm ly rượu đỏ, mắt nhìn Khánh Du.
Cái bạt tai của Khánh Du nhẹ nhàng đặt xuống lại.
Lần này không dạy dỗ được bà Miêu này, lần sau vẫn còn cơ hội.
Miêu Doanh Đông nhìn Khánh Du, sau đó choàng qua vai của Khâu Đông Duyệt, quay người, vừa đi vừa cúi người nói gì đó bên tai của Khâu Đông Duyệt, tay còn vịn lên eo của Khâu Đông Duyệt.
Cảnh tượng này, quả thực làm Khánh Du tức đến sôi máu.
Cô sẽ không dễ dàng để yên như vậy được.
Miêu Doanh Đông đá cô, trong lòng cô rất ấm ức, chờ xem bạn gái anh ta như thế nào, không ngờ cưới gấp, đã gấp thành thế này, trước đây cũng không nghe gì về việc Khâu Đông Duyệt chính thức trở thành bạn gái anh ta.
Hôm nay Khâu Đông Duyệt đặc biệt vui mừng, đã uống thêm vài ly.
Vì vậy, trên xe nồng nặc mùi rượu.
Cô nói, “Sao em tốt số thế? Tìm được một người chồng tốt như vậy, lại có mẹ chồng tốt như vậy!”
Khá là đắc chí.
Miêu Doanh Đông đang lái xe, lời nói của Khâu Đông Duyệt mang theo hơi rượu nũng nịu và hương thơm tinh khiết.
Nhả chữ rất chậm, giọng nói tuy là ngắt quãng, nhưng lại rất rõ ràng.
“Ơ? Chồng em tốt thế nào? Anh ta bắt em phạt đứng, không cho em ăn cơm cơ mà.” Miêu Doanh Đông nhếch môi nói.
“Chồng em à, chồng em đối xử với em cực kì tốt, thận trọng bảo vệ lòng tự trọng của em, còn bảo vệ đến nỗi làm em không biết được, đã làm rất nhiều việc vì em, đều không cho em biết, làm em luôn tưởng là xảy ra một cách tự nhiên, anh ấy rất thông minh, chơi em quá dễ dàng rồi!” Khâu Đông Duyệt hí hửng cười rồi nói.
“Vậy em đối với anh ta cũng tốt.” Miêu Doanh Đông lại nói.
“Không giống nhau.” Khâu Đông Duyệt đưa tay ra, “Năng lực em có hạn, dù cho có làm gì cho anh ấy, cũng chỉ là làm loạn, chỉ là nấu cơm, vân vân, nhưng chồng em thì khác, làm chút gì đó cho em, đã là cả mùa xuân của em rồi!”
Khâu Đông Duyệt bỗng chốc dang tay ra, cảm giác muốn ôm lấy mùa xuân.
Lúc nhìn sang Miêu Doanh Đông, cô đã rơi nước mắt.
Miêu Doanh Đông cũng nhìn cô, cười rồi nói, “Đồ ngốc!”
Khâu Đông Duyệt hôm nay cực kì vui, lúc lên lầu, là cô tự mình đi lên, Miêu Doanh Đông vẫn chưa chiều đến mức bế cô lên, nhưng mà cả người của Khâu Đông Duyệt đều tựa cả lên người anh rồi.
Miêu Doanh Đông đi rất chậm, sau khi lên lầu, Khâu Đông Duyệt ngồi trước bàn ăn, hơi rượu tràn lên não, có chút không kiểm soát được.
Cũng phải nghĩ xem làm điều gì đó, nếu không cả đời này, bản thân gặp xui rủi, còn liên lụy đến cả anh nữa.
Suy nghĩ một lúc thì đã ngủ thiếp đi rồi.
Sau khi Miêu Doanh Đông tắm xong bước ra, nhìn thấy cô trườn trên bàn ăn ngủ mất rồi.
chương 578: Quấn người đến đòi mạng.
Miêu Doanh Đông tắm xong liền ôm cô lên giường, cởi quần áo cho cô.
Bởi vì thể chất rượu phát ra ngoài cho nên sắc mặt cô ửng hồng, ôm chặt cổ của Miêu Doanh Đồng không buông lỏng.
Miêu Doanh Đông cởi quần áo cho cô, có vài phần không nhẫn lại, hơi nhăn mày. Cuối cùng nằm tốt rồi, cô tìm một tư thế thoải mái, cô vẫn như thế ôm cổ Miêu Doanh Đông không thả lỏng.
Miêu Doanh Đông nhìn cô một chút.
Từ không cha không mẹ, cũng không biết nhiều năm như thế, trôi qua như thế nào ? Miêu Doanh Đông ôm chặt cô.
Những việc lấy lòng thêm tâm sự, luôn để bản thân đặt vào hành vi rất thấp, cũng không biết là đến như thế nào?
Ăn một cái bánh trẻo, vô tình lại qua năm rồi, tình hình ở cô nhi viện.
Anh không muốn nghe .
Sáng ngày hôm sau, lúc Miêu Doanh Đông thức dậy, Khâu Đông Duyệt vẫn còn đang ngủ.
Nghe thấy động tĩnh của Miêu Doanh Đông, cô vò đầu, rất đau đầu, ngồi dậy từ trên giường nói với anh" Em dậy muộn rồi, không thể nấu bữa sáng cho anh được nữa, trong tủ lạnh có sữa, anh hâm nóng lên uống đi.".
" Biết rồi" Miêu Doanh Đông một bên cạo râu, một bên nói.
Khâu Đông Duyệt vô tình nhìn thấy anh cạo râu, đặc biệt gợi cảm không hổ là chồng của cô.
Khâu Đông Duyệt vui vẻ cười lên.
Cửa phòng tắm không đóng, từ chỗ này có thể trực tiếp nhìn thấy anh đang đứng trước gương cạo râu. Nhìn thấy Miêu Doanh Đông từ trong gương nhìn cô, cô giật mình vội vàng trên giường nằm xuống. Đắp chăm lên, nhìn lén anh bây giờ đang làm cái gì.
Ngồi xuống đang ăn cơm.
Dường như đang tự mình chiên trứng.
Cùng với tiếng chuông cửa, Miêu Doanh Đông đi rồi.
Sau khi anh đi, trong phòng lại là một tầng yên tĩnh, Khâu Đông Duyệt lại bắt đầu nhớ anh rồi. Có lẽ là tối qua cô biết được anh đối với bản thân cô tốt như thế, cho nên hai tình cảm tăng thêm càng thân thiết.
Có thể là từ bé đến lớn chưa bao giờ triệt để giao tình cảm của mình cho một người khác như thế, trong thế giới của Khâu Đông Duyệt anh chính là duy nhất.
Khâu Đông Duyệt lại nhớ anh rồi.
Cô ngồi trên giường, ôm lấy đùi, nghiêng đùi ngơ ngác nhớ rất lâu.
Một người thức dậy, ăn chút linh tinh, rửa bát, tắm rửa.
Trong lòng nhớ anh, nhớ đến nỗi đặc biệt không thể thư thái, cho nên cô quyết định đi đến công ty tìm anh.
Dù sao bây giờ công ty của anh cô lúc nào cũng có thể đi được.
Hơn nữa phụ nữ luôn vì người bản thân mình thích mà trang điểm.
Hiện nữa, Khâu Đông Duyệt đặc biệt mặc một thân quần áo áo lông cừu màu trắng, còn có cái quần đạt 9 điểm, Bộ quần áo này do cô và Tam Nhi mua, cô vẫn luôn cảm thấy đặc biệt đẹp, không nỡ mặc, hôm nay liền mặc, tóc xoã phía sau lưng. Còn đặc biệt dùng đồ mỹ phẩm Cố Nhị tặng, quả nhiên, sau khi dùng xong, cả khuôn mặt cảm giác đều sáng bừng lên.
Như vậy, rất có sức sống mùa xuân, mới giống thiếu nữ thanh xuân 24 tuổi.
Khâu Đông Duyệt bắt xe đến công ty anh.
Trên đường cô nhận được tin nhắn we chat của Miêu Doanh Đông " Duyệt Nhi, anh hôm nay cần đi công tác, có thể ngày mai mới về".
Lòng Khâu Đông Duyệt đột nhiên lạnh mất một nửa nói " em bây giờ đang trên đường đến công ty anh, nếu anh vẫn chưa đi, gặp mặt chút đi" .
Đầu kia trả lời " Được".
Trái tim Khâu Đông Duyệt rất căng thẳng, tân hôn anh phải đi công tác, mặc dù chỉ có một hôm nhưng một ngày không nhìn thấy như cách ba mùa thu, cũng rất dài. Lúc xe của Khâu Duyêth Đông đến phía dưới công ty anh, Miêu Doanh Đông vừa hay từ trên gác đi xuống.
Dáng vẻ dày gia kiểu tây, vừa nhìn liền biết là tinh anh, lái xe của anh dường như đang đi lái xe đến.
Khâu Đông Duyệt chạy hai bước gọi một tiếng " Ông xã".
Miêu Doanh Đông nghiêng đầu nhìn thấy cô.
Cô đang ở đường lớn bên kia, cười đặc biệt rực rỡ đích xác là người cho chút ánh mặt trời liền trở nên rực rỡ.
Đèn xanh, khâu Đông Duyệt đi qua.
Nhìn thấy Miêu Doanh Đông, liền ôm chặt lấy eo của anh nói " nỡ rời xa em sao?" " anh ngày mai liền trở về"
Khâu Đông Duyệt thả lỏng anh, đầu cúi thấp dựa sát vào ngực anh, cúi thấp chơi đùa tay anh và nút áo vest.
" Ngày mai trở về cũng không lỡ, một khắc cũng không muốn rời xa anh" tiến vào giai đoạn tình yêu cuồng nhiệt, khâu Đông Duyệt phát hiện bản thân mình mới thật sự lo lắng là lúc được lúc mất, sợ anh có khi nào rời bỏ cô, Vĩnh viễn không nhìn thấy, sợ một khắc cũng không nhìn thấy anh, rất sợ, rất sợ.
" Được rồi, nghe lời" Miêu Doanh Đông xoa bờ vai cô.
" uầy, hai người ở đây tình tứ sao? Đây là đường lớn đó" Giọng nói của Nam Lịch Viễn truyền đến.
" Anh lần này đi công tác cùng Lịch Viễn, có liên quan đến châu báu Nam Đồng, vốn dĩ chồng em không muốn đi, cũng lười quản, nhưng không qua được Lịch Viễn. Được rồi, nghe lời. Miêu Doanh Đồng nhìn Nam Lịch Viễn, Nam Lịch Viễn từ công ty anh vội đến muốn cùng Miêu Doanh Đông cùng nhau đi sân bay " Lần này là máy bay, công ty Lịch Viễn bảo họ đặt vé cho anh và Lịch Viễn, nếu không cũng để em đi cùng. Anh ấy mới thông báo cho anh, em xem chồng em bị động không?"
Khâu Đông Duyệt vẫn đang cúi đầu trong ngực anh gật đầu " ừm, biết rồi!"
Nam Lịch Viễn nói " Được rồi, máy bay sắp cất cánh rồi".
Khâu Đông Duyệt dần dần không nỡ buông tay Miêu Doanh Đông nói một câu"Tạm biệt ông xã".
Miêu Doanh Đông từ trong ví lấy ra một tấm thẻ , đưa cho Khâu Đông Duyệt “Hôm nay không đi dạo phố được với em, thích gì thì mua, không phải tiết kiệm" .
"Ừm " Khâu Đông Duyệt cúi đầu, vẫn là tấm thẻ phụ đó.
Chắc là anh trai gửi cho anh.
Miêu Doanh Đông đi rồi.
Trên máy bay.
Máy bay chỉ có lộ trình một tiếng, mai anh sẽ quay về, rất nhanh.
" Lịch Viễn, Tam Nhi nhà các cậu có giống vợ tôi không?" Miêu Doanh Đông lần đầu hỏi Nam Lịch Viễn vấn đề này.
Thời khắc bình thường, Miêu Doanh Đông trong cuộc sống lên xuống quy củ ngăn nắp.
Đối với anh mà nói trong cuộc sống thậm chí trong công việc căn bản không có việc lớn.
" Tam Nhi nhà chúng tôi? Không có? Cô ấy trái tim rất to lớn" Nam Lịch Viễn nói, anh đang ngồi trên máy bay, mang miếng che mắt, nhắm mắt dưỡng thần, dường như nhớ lại cái gì đó " Cậu vừa nãy, vợ cậu là người như thế, vợ cậu là kiểu người nào?".
Miêu Doanh Đông nhìn qua phía bên ngoài qua lớp kính cách nắng, nhìn thấy tầng tầng mây trắng, trắng xốp không tì vết, từng đám từng đám trôi qua, anh dường như đang cười, nhưng nhìn không ra anh cười, nói tiếp một câu " Quấn người muốn đòi mạng" .
" Thế vẫn không tốt sao?" Tam Nhi tôi muốn để cô ấy quấn, cô ấy cũng không quấn, tôi người chồng này tồn tại trong lòng cô ấy càng ngày càng thấp." Nam Lịch Viễn nói.
Khâu Đông Duyệt cầm tấm thẻ Miêu Doanh Đông đưa, anh nói không tiết kiện, vậy thì thật sự không thay anh tiết kiệm, cô dạo phố nhìn trung cái gì liền mua cái đó, còn mua cho anh một cái áo jacket, cũng không biết ánh mắt của cô, anh có nhìn được không? Dù sao cô cũng chọn loại đắt nhất mua rồi, hơn nữa kích thước cũng thích hợp với anh.
Dù sao anh người không có ở đây thì quẹt thẻ của anh.
Dù sao cách xa, trong lòng cô có một loại oán giận.
Miêu Doanh Đông nhận được tin nhắn wechat là sau khi xuống máy bay, trong lòng nói một câu " không tồi, học được cách tiêu tiền " .
Khâu Đông Duyệt đi dạo phố, đi dạo từ 11 giờ sáng đến 2 giờ chiều, đói rồi.
Cô đi một quán ăn bên đường ăn cơm.
Đã đến giờ này rồi, người vẫn đông.
Khâu Đông Duyệt chỉ có thể tìm người ghép ghế, đối diện là một thanh niên trẻ, rất đẹp trai.
Nhìn Khâu Đông Duyệt nói, bắt đầu ghép đôi.
Dù sao khâu Đông Duyệt cái áo len trắng lông cừu cũng là áo lông bản hạn chế, hơn nữa trong tay cô xách rất nhiều túi mua sắm, đều là hàng hiệu, ánh mắt tên nhóc này lại không tinh nữa cũng nhận ra hàng.
Hơn nữa còn là một mỹ nữ trẻ trung xinh đẹp, xem ra không giống kiểu bà hai, rất sạch sẽ đơn thuần, đó chính là tự bản thân có tiền, đối với kiểu mỹ nữ này, anh chàng đẹp trai đương nhiên thích ghép cặp.
Khâu Đông Duyệt gọi một bát mỳ kéo, mỳ kéo kẻ đây đều rất đắt.
Cô nhịn không được lại nhớ lại lúc năm mới cùng với Miêu Doanh Đông ở Trung Quốc ăn mỳ kéo.
Khánh Du vừa hay đang ở khách sạn đối diện nói chuyện làm ăn với người khác. Chẳng qua là cơ hội liếc mắt một cái liền có thể nhìn thấy.
" Thật là oan gia ngõ hẹp a". Khánh Du nhìn chằm chằm bên ngoài cửa sổ khâu Đông Duyệt ở đối diện đường lớn đang ăn mỳ.
Đang nói chuyện với một tên nhóc.
Tên nhóc rất nhiệt tình.
Khánh Du chụp lại hình ảnh này .
Khách hàng đối diện đi rồi.
Khánh Du từ cửa lớn của khách sạn đi ra, hôm nay Miêu Doanh Đông khô ở đây, cô không làm nhục cô ấy không được, lần trước cô vẫn chưa làm nhục đủ.
Khánh Du một bên đi, một bên chụp ảnh, chụp rất rõ ràng.
Đi đến cạnh bàn Khâu Đông Duyệt ăn cơm, Khương Đông Duyệt liền cảm thấy ánh sáng trước mặt càng ngày càng tối.
Cô ngẩng đầu nhìn thấy Khánh Du, cô liền biết cô ta đến tìm phiền phức.
không để ý đến cô ta, cúi đầu tiếp tục ăn.
" Đang hẹn hò với tình nhân àh?" Khánh Du hỏi.
Chàng trai trẻ vừa nghe thấy mình đối diện với tình nhân mỹ nữ này, anh ta biết đối phương hiểu lầm rồi nhưng anh ta không muốn giải thích hiểu lầm này.
Khâu Đông Duyệt không nói chuyện.
Cô biết rõ ràng chuyện quá khứ của Khánh Du và Miêu Doanh Đông.
" Bức ảnh vừa nãy cô và cậu bạn này nói cười tôi đã chụp lại rồi, có cần gửi cho anh ý không? Xem vợ của anh ấy đang làm gì?" Khánh Du dơ điện thoại đang nắm trong tay. " .
Gửi đi, tôi muốn gửi cho anh ấy, cô báo với tôi làm gì, cô gửi cho anh ý làm gì xem anh ý có tin không?" Khâu Đông Duyệt căn bản không động âm sắc.
" Cô!"
Khánh Du không ngờ rằng Khâu Đông Duyệt lại điểm tĩnh như thế.
" Cô tốt nhất đừng gửi cho anh ấy hôm nay, anh ấy đang đi công tác, ảnh hưởng đến suy nghĩ của anh ấy, tốt nhất là ngày mai, ngày mai anh ấy quay về, cho dù là tìm tôi để tính toán cũng để ngày mai." Khâu Đông Duyệt tiếp tục ăn mỳ, dấm trong mỳ kéo này hơi ít, lúc nãy muốn đổ , đáng tiếc Khánh Du đến, ảnh hưởng đến tâm trạng ăn mỳ của cô.
Cậu nhóc ngồi đối diện đó, bây giờ mới hiểu hai người phụ nữ này đang cắn xé nhau, để tránh người xung quanh đến cậu vội vàng rời đi.
" Được, tôi bây giờ liền gửi cho anh ấy" Khánh Du nói xong liền lập tức gửi cho Miêu Doanh Đông.
Miêu Doanh Đông lúc này đang họp cùng người khác, chỉ là nhấc lên xem hai giây liền đặt xuống.
Khâu Đông Duyệt đang ăn mỳ, nói cười
Khâu Đông Duyệt đang ăn mỳ, nói cười với cậu nhóc ngồi đối diện.
Cô ta tiếp tục nói " Cô một đứa con gái từ cô nhi viện ra, để có thể trèo lên được giường của Miêu Doanh Đông cái gì cũng có thể làm, trước tiên là làm cơm cho anh ấy, tiếp cận anh ấy, sau đó lại lạt mềm buộc chặt chạy đến Venezuela, gian kế của cô, đàn ông đều bị mắc lừa nhưng không qua nổi mắt tôi, cô tưởng lấy được giấy chứng nhận kết hôn thì vạn sự đại cát sao? Tôi nói cho cô biết, tỷ lệ li hôn của thế giới này vô cùng cao, ba phút lại có một đôi. Cô bản lĩnh gì cũng không có, gia thế cũng không có, Ethan chẳng qua là bị cô mê hoặc, cô hống hách cái gì ?" Khánh Du bây giờ mũi không phải là mũi , mặt không phải là mặt rồi " Cho dù Ethan mang cô ra ngoài, cô cũng là mặt hàng rách cầm không đến tay!
Sau đó với ta liền đi.
Khâu Đông Duyệt tức giận mỳ liền không có tâm trạng ăn.
Hai tay đặt vuông góc trên bàn, tức giận đến phát run.
Người xung quang đều đang nhìn cô, bởi vì vừa nãy Khánh Du một trận xỉ vả người khác, cô trở thành người phụ nữ không từ thủ đoạn cùng đàn ông lên giường.
Bình luận facebook