Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 16
4116
"Con bé đó không phải là một kẻ ngốc!" Thẩm Thiếu Khiêm nở nụ cười chế giễu nơi góc miệng, "cô ta có một gương mặt tinh khiết, nhưng trong long đầy chiêu trò. Hay dùng những mánh khóe để mê hoặc đàn ông, khiến đàn ông tiêu tiền vì cô ta. Lục thiếu gia, tôi khuyên anh, đừng giữ cô ta bên cạnh mình.”
"Thẩm thiếu gia, anh có vẻ rất oán hận Kiều Hy, điều này khiến tôi càng tò mò hơn. Trước đây thấy cô ta chỉ là nha đầu cúi đầu trong Kiều gia, không ngờ cô ta là con hồ ly tinh xấu xa! Nhưng nói đúng ra, Lục thiếu gia của chúng ta chẵn phải đang cần loại hồ ly tinh như vậy sao? Vã lại là loại càng biết quyến rũ đàn ông càng tốt!”
"Nhưng đời sống riêng tư của con bé đó rất hỗn loạn, từ nhỏ đã không đứng đắng, Lục thiếu gia chắc sẽ không để mắt tới những người phụ nữ không đứng đắng như vậy đâu!"
Lắng nghe cuộc đối thoại giữa hai người, Lục Lập Tiêu từ từ uống cạn một ly rượu vang đỏ rồi nói: "Anh có quan hệ với Kiều Hy?"
"Tôi không để mắt tới cô ta, nhưng cô ta đã quyến rũ em trai tôi."
"Thiếu Tông? "
"Đúng, một năm trước, lúc Thiếu Tông còn đang học cấp ba, thì bị con nha đầu đó mê hoặc, ngay cả du học cũng không muốn đi, đòi vào học chung trường đại học với con bé, còn nói sau khi tốt nghiệp sẽ lấy con bé về làm vợ. Ba tôi dĩ nhiên không đồng ý cho nó qua lại với đứa con nuôi như vậy, buộc nó phải ra nước ngoài du học, còn kêu tôi lấy tiền để giải quyết vụ này!”
"Gia đình anh ngăn cản hai người họ thì liên quan gì tới người ta?" Đường Cảnh Thiên hỏi.
"Điều quan trọng là khi tôi lấy tiền cho cô ta, cô ta chấp nhận mà không ngần ngại gì, còn chủ động hứa từ nay về sau sẽ không gặp Thiếu Tông nữa. Buổi tối hôm nhận tiền, tôi bắt gặp cô ta uống rượu cùng với mấy người đàn ông khác tại quán bar, thậm chí ngày hôm sau tôi thấy cô ta đi với người gã đàn ông giàu có khác, chắc chắn cô ta đã bắt cá hay tay từ lâu! Tội cho Thiếu Tông vẫn còn thương nhớ cô ta, nhưng con nha đầu này chưa bao giờ thật lòng với em trai tôi” Thẩm Thiếu Khiêm nói một cách giận dữ.
"Tôi cũng có cho người điều tra qua, con bé đó từ lúc học cấp ba đến giờ đã đi với mười mấy thằng bạn trai, đều là những công tử giàu có! Kiều gia lại ra kiểu dáng như muốn bán con bé, trong giới không ai không biết con bé thuộc dạng có tiền là có thể lên giường?”
"Không ngờ, con bé trông ngây thơ vậy mà tình sử còn dày dạng hơn tôi?" Sau khi lời Thẩm Thiếu Khiêm kể, Đường Cảnh Thiên như được làm mới thế giới quan, “Kiều gia dám tặng con bé có tiếng xấu như vậy chắc chán sống rồi hả?”
Nghe vậy, Thẩm Thiếu Khiêm khịt mũi: “Con bé đó gặp người nói tiếng người, gặp ma nói tiếng ma! E rằng người nhà họ Kiều cũng không biết bộ mặt thật của cô ta ..."
Gọi thêm một ly rượu vang đỏ khác, khuôn mặt của Lục Lập Tiêu im lặng và thờ ơ, như thể hai người đàn ông kia đang nói về những thứ không liên quan đến anh.
Điện thoại anh ta reo lên, thấy đó là con số Kiều Hy, đôi mắt sâu thẳm có vẻ hơi nhấp nháy rồi nhất máy.
“Anh rể ơi, anh có đang ở công ty không? Em … em có chút chuyện tìm anh.” Cô nói bằng một giọng nhẹ nhàng ngọt ngào.
"không có!"
"Hả ..."
Kiều Hy cau mày, suy nghĩ về những gì để nói tiếp theo, thì nghe tiếng trong điện thoại: "Tầng cao nhất của Câu lạc bộ Hoàng Thiên, qua đây!"
Giọng nói của anh ta như đang ra lệnh cho cấp dưới, nói xong anh cúp máy.
Lắng nghe giọng điệu này, Kiều Hy có chút muốn trừng mắt, nhưng khi nghĩ đến mình vẫn còn nhiệm vụ, cô chỉ có thể vội vã chạy đến địa chỉ anh nói.
......
Cô đi tới vội vã và bị cản lại ngay tại cửa.
Cô không có thẻ VIP thì ngay cả cửa cũng không vào được chứ đừng nói đến tầng trên cùng.
"Con bé đó không phải là một kẻ ngốc!" Thẩm Thiếu Khiêm nở nụ cười chế giễu nơi góc miệng, "cô ta có một gương mặt tinh khiết, nhưng trong long đầy chiêu trò. Hay dùng những mánh khóe để mê hoặc đàn ông, khiến đàn ông tiêu tiền vì cô ta. Lục thiếu gia, tôi khuyên anh, đừng giữ cô ta bên cạnh mình.”
"Thẩm thiếu gia, anh có vẻ rất oán hận Kiều Hy, điều này khiến tôi càng tò mò hơn. Trước đây thấy cô ta chỉ là nha đầu cúi đầu trong Kiều gia, không ngờ cô ta là con hồ ly tinh xấu xa! Nhưng nói đúng ra, Lục thiếu gia của chúng ta chẵn phải đang cần loại hồ ly tinh như vậy sao? Vã lại là loại càng biết quyến rũ đàn ông càng tốt!”
"Nhưng đời sống riêng tư của con bé đó rất hỗn loạn, từ nhỏ đã không đứng đắng, Lục thiếu gia chắc sẽ không để mắt tới những người phụ nữ không đứng đắng như vậy đâu!"
Lắng nghe cuộc đối thoại giữa hai người, Lục Lập Tiêu từ từ uống cạn một ly rượu vang đỏ rồi nói: "Anh có quan hệ với Kiều Hy?"
"Tôi không để mắt tới cô ta, nhưng cô ta đã quyến rũ em trai tôi."
"Thiếu Tông? "
"Đúng, một năm trước, lúc Thiếu Tông còn đang học cấp ba, thì bị con nha đầu đó mê hoặc, ngay cả du học cũng không muốn đi, đòi vào học chung trường đại học với con bé, còn nói sau khi tốt nghiệp sẽ lấy con bé về làm vợ. Ba tôi dĩ nhiên không đồng ý cho nó qua lại với đứa con nuôi như vậy, buộc nó phải ra nước ngoài du học, còn kêu tôi lấy tiền để giải quyết vụ này!”
"Gia đình anh ngăn cản hai người họ thì liên quan gì tới người ta?" Đường Cảnh Thiên hỏi.
"Điều quan trọng là khi tôi lấy tiền cho cô ta, cô ta chấp nhận mà không ngần ngại gì, còn chủ động hứa từ nay về sau sẽ không gặp Thiếu Tông nữa. Buổi tối hôm nhận tiền, tôi bắt gặp cô ta uống rượu cùng với mấy người đàn ông khác tại quán bar, thậm chí ngày hôm sau tôi thấy cô ta đi với người gã đàn ông giàu có khác, chắc chắn cô ta đã bắt cá hay tay từ lâu! Tội cho Thiếu Tông vẫn còn thương nhớ cô ta, nhưng con nha đầu này chưa bao giờ thật lòng với em trai tôi” Thẩm Thiếu Khiêm nói một cách giận dữ.
"Tôi cũng có cho người điều tra qua, con bé đó từ lúc học cấp ba đến giờ đã đi với mười mấy thằng bạn trai, đều là những công tử giàu có! Kiều gia lại ra kiểu dáng như muốn bán con bé, trong giới không ai không biết con bé thuộc dạng có tiền là có thể lên giường?”
"Không ngờ, con bé trông ngây thơ vậy mà tình sử còn dày dạng hơn tôi?" Sau khi lời Thẩm Thiếu Khiêm kể, Đường Cảnh Thiên như được làm mới thế giới quan, “Kiều gia dám tặng con bé có tiếng xấu như vậy chắc chán sống rồi hả?”
Nghe vậy, Thẩm Thiếu Khiêm khịt mũi: “Con bé đó gặp người nói tiếng người, gặp ma nói tiếng ma! E rằng người nhà họ Kiều cũng không biết bộ mặt thật của cô ta ..."
Gọi thêm một ly rượu vang đỏ khác, khuôn mặt của Lục Lập Tiêu im lặng và thờ ơ, như thể hai người đàn ông kia đang nói về những thứ không liên quan đến anh.
Điện thoại anh ta reo lên, thấy đó là con số Kiều Hy, đôi mắt sâu thẳm có vẻ hơi nhấp nháy rồi nhất máy.
“Anh rể ơi, anh có đang ở công ty không? Em … em có chút chuyện tìm anh.” Cô nói bằng một giọng nhẹ nhàng ngọt ngào.
"không có!"
"Hả ..."
Kiều Hy cau mày, suy nghĩ về những gì để nói tiếp theo, thì nghe tiếng trong điện thoại: "Tầng cao nhất của Câu lạc bộ Hoàng Thiên, qua đây!"
Giọng nói của anh ta như đang ra lệnh cho cấp dưới, nói xong anh cúp máy.
Lắng nghe giọng điệu này, Kiều Hy có chút muốn trừng mắt, nhưng khi nghĩ đến mình vẫn còn nhiệm vụ, cô chỉ có thể vội vã chạy đến địa chỉ anh nói.
......
Cô đi tới vội vã và bị cản lại ngay tại cửa.
Cô không có thẻ VIP thì ngay cả cửa cũng không vào được chứ đừng nói đến tầng trên cùng.
Bình luận facebook