Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 160
45160
“Mộ Thương Nam! Anh khốn nạn!” Diệp Phi chửi rủa anh, chỉ cần anh dùng lực, tất cả sự vùng vẫy của cô đều là uổng phí. Đối diện với cô là bàn trang điểm, sau lưng là anh, cô có thể nhìn thấy ánh mắt đang cháy lên ngọn lửa của anh qua gương, giống như thú dữ muốn ăn tươi nuốt sống cô.
Tay Mộ Thương Nam giữ chặt lấy đầu cô, cúi đầu hôn lên môi cô, anh không thích sự phản kháng của cô, anh phải làm cho cô can tâm tình nguyện lăn lộn cùng anh.
“Là em làm anh cay, em phải chịu trách nhiệm giải cay cho anh!” Anh mặc ý tấn công vào khoang miệng cô, cảm nhận được sự mát lạnh trong miệng cô, làm giảm đi cái cay cay trong miệng anh.
Mồm cô bị anh chiếm lấy mạnh mẽ, vị tê tê cay cay xộc vào miệng cô, cay quá! Cô chỉ có thể ăn đồ hơi cay một chút, cái loại cay đặc biệt như này cô không chịu nổi, bị vị cay trong miệng kích thích giống như thủy triều đang dâng lên.
Mộ Thương Nam mở to miệng mút hết tất cả những gì có trong miệng cô, cảm giác quyến rũ tràn ngập trong miệng hai người, làm hơi thở hai người gấp gáp hơn.
Tất cả khí oxy của Diệp Phi bị anh hút hết, bộ não cô từng đợt từng đợt thiếu khí, vì sự kích thích của vị cay, nụ hôn lần này càng có nhiều cảm xúc hơn, toàn thân cô khó chịu như bị kiến cắn, hận đến nỗi muốn đánh chiếm vào trong cơ thể anh.
Tất cả khả năng kiềm chế của anh đã cạn kiệt, tay anh cởi cúc trên váy của cô, cô giống như một bảo tàng, cám dỗ anh đi khám phá mọi thứ của cô.
Răng môi anh thả môi cô ra, anh cắn nhẹ lên phần cổ dưới tai cô, hơi thể nồng ấm thở vào cô “Em yêu, anh muốn có em, em cũng muốn có anh phải không?”
Ngực Diệp Phi căng ra, bị anh bóp chặt, tất cả các dây thần kinh đang kêu gào với ham muốn của anh “Đừng, Đừng ở đây”.
“Mình lên giường” Mộ Thương Nam ôm chặt cô vào lòng, muốn ôm cô lên giường lớn.
“Tôi nói là không được ở nhà cũ của nhà họ Mộ. Tôi không muốn ở nơi này, nơi có Thiên Tịnh” Diệp Phi nói.
“Cô ta không có liên quan gì đến chúng ta, em không cần kiêng nể cô ta” Tay Mộ Thương Nam vẫn không bỏ cô ra, tất cả thể xác và trái tim anh đã chuẩn bị sẵn sàng, kết quả cô nói không thể vào.
Diệp Phi đau khổ cắn chặt môi, cánh tay dùng hết lực đẩy anh ra “Không phải tôi kiêng nể cô ta, là tôi không muốn, tôi ngủ với chồng trên giấy đăng ký kết hôn của tôi, còn bị người ta chửi là cướp đàn ông của người khác!”. Cô tức giận nói, trước nay đều không phải cô cướp, cô bị ép kết hôn. Bị ép trở thành người phụ nữ của anh, bị ép lăn lộn các kiểu với anh, còn bị người phụ nữ của anh chửi là cướp bạn trai của người ta.
Tim Mộ Thương Nam đột nhiên nhói đau, cánh tay dài ôm trọn cô vào lòng “Tin anh, cô ta sẽ không cản trở đến bất cứ thứ gì của chúng ta”
Diệp Phi ngước mắt nhìn anh, Thiên Tịnh sẽ không cản trở đến bất cứ thứ gì của chúng ta, vậy mà Mộ Thương Nam tháng sau lại lấy Thiên Tịnh.
“Cô ta sẽ không gây trở ngại chúng ta, chúng ta tháng sau có thể ly hôn rồi” Tay cô đẩy mạnh anh ra, mặc quần áo của mình vào, bước nhanh ra cửa. Cô nghĩ bản thân mình đúng là điên rồi, chính là cái lúc vừa nãy bị anh hôn, cô lại đồng ý lên giường với anh.
Cửa mở ra, cô thoạt tiên nhìn thấy Thiên Tịnh đang ngồi trên xe lăn, giống như đang bắt giặc.
Diệp Phi lập tức chỉnh lại các biểu cảm trên khuôn mặt, có chết cũng không để Thiên Tịnh nhìn thấy tổn thương trong cô, cô cong môi, lạnh lùng nói “Chị họ, hóa ra có sở thích nghe lén à?”
Thiên Tịnh không dễ gì làm ra cái vẻ chịu ấm ức, kết quả Diệp Phi lại nói cô nghe trộm.
“Chị không có nghe trộm, chị chỉ đến để tìm chồng tương lai của chị!”
“Thế thì chị phải chờ một chút rồi, em và chồng em vừa làm chuyện ấy xong, anh ấy đang mặc quần áo!” Diệp Phi nói hùng hổ.
Dù gì, bây giờ cô vẫn là vợ của Mộ Thương Nam, cô sẽ dùng cái thân phận này để chọc tức chết Thiên Tịnh.
Thiên Tịnh mặt nhợt nhạt, ngước mắt nhìn người đàn ông đang bước ra “Anh Thương Nam, anh mãi không quay lại phòng ăn ăn cơm, em đến xem anh có chuyện gì, em không cố ý nghe trộm”.
Mộ Thương Nam mặt tối sầm“Tôi không sao”
Diệp Phi nhìn bộ mặt tối sầm của anh, khoé môi chìm trong nụ cười lạnh nhạt, để Mộ Thương Nam lợi dụng cô, haha, cô xem anh làm sao để giải thích với Thiên Tịnh.
Cái đầu nhỏ của cô cọ cọ vào bên mặt anh, cố tình thở hơi vào mặt anh “Em về biệt thự trước, hiệp sau mà anh muốn, quá giờ sẽ không chiều đâu” Cô vừa nói vừa bước nhanh đến thang máy.
Mộ Thương Nam bộ dạng thờ ơ đi qua người Thiên Tịnh, vài bước là đuổi kịp cô, tay anh nắm lấy chiếc tay nhỏ bé của Thiên Tịnh “Anh đưa em về”.
Ánh mắt Thiên Tịnh quyện chặt lấy bóng dáng hai người đang đi, ánh mắt đầy nước làm cho nứt ra, vỡ thành từng mảnh, Mộ Thương Nam đưa Diệp Phi đi khỏi trước mặt cô, đi chơi hiệp sau của họ, anh rốt cuộc coi cô là gì?
Âm thanh tiếng giày vang lên trong hành lang, người đàn ông mê hoặc bước đến môi anh đẹp diêm dúa như cây anh túc, tỏa ra hơi thở của địa ngục.
“Nhìn chồng chưa cưới của mình yêu em họ mình, có đau lòng không?”
Thiên Tịnh lấy tay sờ nước mắt của mình “Là Diệp Phi, con tiện nhân đó cám dỗ chồng sắp cưới của tôi!”
“Cô nghĩ rằng nghĩ như thế sẽ dễ chịu hơn thì nghĩ như thế đi, nhưng tôi có nhìn thế nào cũng không cảm thấy là Diệp Phi đang mê hoặc chồng sắp cưới của cô, càng thấy giống như chồng sắp cưới của cô chạy đuổi theo Diệp Phi.” Mộ Ly nói hài hước.
Ánh mắt trách móc của Thiên Tịnh hằn lên trên mặt Mộ Ly “Anh thì hiểu gì? Người anh Thương Nam yêu chỉ có thể là tôi! Chúng tôi đã đính hôn từ nhỏ”.
Mộ Ly cong môi “Giận rồi à? Chỉ là một thằng đàn ông, cũng xứng đáng để cô rơi lệ tức giận? Đàn ông ba chân ở khắp nơi, cô còn sợ không ai có thể thỏa mãn cô sao? Đầu anh cúi xuống, tay khều khều cằm của Thiên Tịnh, đầu dần dần kề sát Thiên Tịnh.
Tim Thiên Tịnh đập thình thịch, căng thẳng như sắp bắn ra ngoài, ngũ quan người đàn ông trước mặt còn đẹp hơn cả phụ nữ, không thể không nói, Mộ Ly có sức hấp dẫn đặc biệt với phụ nữ. Từ bữa tiệc sinh nhật lần trước cô từng bị đàn ông cho lên giường, cô giống như trúng độc, trên người luôn xuất hiện cảm giác ngứa ngáy đến trống rỗng. Nhưng Mộ Thương Nam chưa từng động vào cô, cái cảm giác trống rỗng ngày càng lan tràn, đêm khuya, cô không khống chế nổi tự sờ mình.
Mộ Ly gần như dán lên môi cô, nhưng không chạm đến, tay kia của anh lật lật vạt dưới váy của cô. Tất cả lý trí của Thiên Tịnh bị ham muốn kiểm soát, cô khó chịu đến tự động chân mình. Mà Mộ Lý từ đầu đến cuối chỉ dựa sát mà không động vào cô, hơi thở của cô từ từ di chuyển từ môi xuống xương quoai xanh, ngực cô lại căng ra nhô lên.
Cái thứ giày vò này lấy mạng của Thiên Tịnh, cô không chờ được ngẩng đầu lên muốn chủ động hôn Mộ Ly. Nhưng khi cố cô sát vào anh Mộ Ly lại đứng thẳng lên, Đáy mắt ánh ngập trong đùa giỡn, anh lạnh lùng nói “Muốn chơi tôi sao? Chị dâu, tôi không phải người đàn ông dễ dãi!”
Anh mỉm cười rời đi, sau lưng còn nghe thấy tiếng Thiên Tịnh dùng tay đập tay vịn xe lăn. Người phụ nữ của anh đều chủ động leo lên giường của anh, Thiên Tịnh cũng không phải ngoại lệ, ánh mắt mê hoặc của anh thu lại, giống như đang chơi trò chơi chinh phục, ngày mai anh có thể khiến Thiên Tịnh lột sạch cầu xin anh “yêu” cô.
“Mộ Thương Nam! Anh khốn nạn!” Diệp Phi chửi rủa anh, chỉ cần anh dùng lực, tất cả sự vùng vẫy của cô đều là uổng phí. Đối diện với cô là bàn trang điểm, sau lưng là anh, cô có thể nhìn thấy ánh mắt đang cháy lên ngọn lửa của anh qua gương, giống như thú dữ muốn ăn tươi nuốt sống cô.
Tay Mộ Thương Nam giữ chặt lấy đầu cô, cúi đầu hôn lên môi cô, anh không thích sự phản kháng của cô, anh phải làm cho cô can tâm tình nguyện lăn lộn cùng anh.
“Là em làm anh cay, em phải chịu trách nhiệm giải cay cho anh!” Anh mặc ý tấn công vào khoang miệng cô, cảm nhận được sự mát lạnh trong miệng cô, làm giảm đi cái cay cay trong miệng anh.
Mồm cô bị anh chiếm lấy mạnh mẽ, vị tê tê cay cay xộc vào miệng cô, cay quá! Cô chỉ có thể ăn đồ hơi cay một chút, cái loại cay đặc biệt như này cô không chịu nổi, bị vị cay trong miệng kích thích giống như thủy triều đang dâng lên.
Mộ Thương Nam mở to miệng mút hết tất cả những gì có trong miệng cô, cảm giác quyến rũ tràn ngập trong miệng hai người, làm hơi thở hai người gấp gáp hơn.
Tất cả khí oxy của Diệp Phi bị anh hút hết, bộ não cô từng đợt từng đợt thiếu khí, vì sự kích thích của vị cay, nụ hôn lần này càng có nhiều cảm xúc hơn, toàn thân cô khó chịu như bị kiến cắn, hận đến nỗi muốn đánh chiếm vào trong cơ thể anh.
Tất cả khả năng kiềm chế của anh đã cạn kiệt, tay anh cởi cúc trên váy của cô, cô giống như một bảo tàng, cám dỗ anh đi khám phá mọi thứ của cô.
Răng môi anh thả môi cô ra, anh cắn nhẹ lên phần cổ dưới tai cô, hơi thể nồng ấm thở vào cô “Em yêu, anh muốn có em, em cũng muốn có anh phải không?”
Ngực Diệp Phi căng ra, bị anh bóp chặt, tất cả các dây thần kinh đang kêu gào với ham muốn của anh “Đừng, Đừng ở đây”.
“Mình lên giường” Mộ Thương Nam ôm chặt cô vào lòng, muốn ôm cô lên giường lớn.
“Tôi nói là không được ở nhà cũ của nhà họ Mộ. Tôi không muốn ở nơi này, nơi có Thiên Tịnh” Diệp Phi nói.
“Cô ta không có liên quan gì đến chúng ta, em không cần kiêng nể cô ta” Tay Mộ Thương Nam vẫn không bỏ cô ra, tất cả thể xác và trái tim anh đã chuẩn bị sẵn sàng, kết quả cô nói không thể vào.
Diệp Phi đau khổ cắn chặt môi, cánh tay dùng hết lực đẩy anh ra “Không phải tôi kiêng nể cô ta, là tôi không muốn, tôi ngủ với chồng trên giấy đăng ký kết hôn của tôi, còn bị người ta chửi là cướp đàn ông của người khác!”. Cô tức giận nói, trước nay đều không phải cô cướp, cô bị ép kết hôn. Bị ép trở thành người phụ nữ của anh, bị ép lăn lộn các kiểu với anh, còn bị người phụ nữ của anh chửi là cướp bạn trai của người ta.
Tim Mộ Thương Nam đột nhiên nhói đau, cánh tay dài ôm trọn cô vào lòng “Tin anh, cô ta sẽ không cản trở đến bất cứ thứ gì của chúng ta”
Diệp Phi ngước mắt nhìn anh, Thiên Tịnh sẽ không cản trở đến bất cứ thứ gì của chúng ta, vậy mà Mộ Thương Nam tháng sau lại lấy Thiên Tịnh.
“Cô ta sẽ không gây trở ngại chúng ta, chúng ta tháng sau có thể ly hôn rồi” Tay cô đẩy mạnh anh ra, mặc quần áo của mình vào, bước nhanh ra cửa. Cô nghĩ bản thân mình đúng là điên rồi, chính là cái lúc vừa nãy bị anh hôn, cô lại đồng ý lên giường với anh.
Cửa mở ra, cô thoạt tiên nhìn thấy Thiên Tịnh đang ngồi trên xe lăn, giống như đang bắt giặc.
Diệp Phi lập tức chỉnh lại các biểu cảm trên khuôn mặt, có chết cũng không để Thiên Tịnh nhìn thấy tổn thương trong cô, cô cong môi, lạnh lùng nói “Chị họ, hóa ra có sở thích nghe lén à?”
Thiên Tịnh không dễ gì làm ra cái vẻ chịu ấm ức, kết quả Diệp Phi lại nói cô nghe trộm.
“Chị không có nghe trộm, chị chỉ đến để tìm chồng tương lai của chị!”
“Thế thì chị phải chờ một chút rồi, em và chồng em vừa làm chuyện ấy xong, anh ấy đang mặc quần áo!” Diệp Phi nói hùng hổ.
Dù gì, bây giờ cô vẫn là vợ của Mộ Thương Nam, cô sẽ dùng cái thân phận này để chọc tức chết Thiên Tịnh.
Thiên Tịnh mặt nhợt nhạt, ngước mắt nhìn người đàn ông đang bước ra “Anh Thương Nam, anh mãi không quay lại phòng ăn ăn cơm, em đến xem anh có chuyện gì, em không cố ý nghe trộm”.
Mộ Thương Nam mặt tối sầm“Tôi không sao”
Diệp Phi nhìn bộ mặt tối sầm của anh, khoé môi chìm trong nụ cười lạnh nhạt, để Mộ Thương Nam lợi dụng cô, haha, cô xem anh làm sao để giải thích với Thiên Tịnh.
Cái đầu nhỏ của cô cọ cọ vào bên mặt anh, cố tình thở hơi vào mặt anh “Em về biệt thự trước, hiệp sau mà anh muốn, quá giờ sẽ không chiều đâu” Cô vừa nói vừa bước nhanh đến thang máy.
Mộ Thương Nam bộ dạng thờ ơ đi qua người Thiên Tịnh, vài bước là đuổi kịp cô, tay anh nắm lấy chiếc tay nhỏ bé của Thiên Tịnh “Anh đưa em về”.
Ánh mắt Thiên Tịnh quyện chặt lấy bóng dáng hai người đang đi, ánh mắt đầy nước làm cho nứt ra, vỡ thành từng mảnh, Mộ Thương Nam đưa Diệp Phi đi khỏi trước mặt cô, đi chơi hiệp sau của họ, anh rốt cuộc coi cô là gì?
Âm thanh tiếng giày vang lên trong hành lang, người đàn ông mê hoặc bước đến môi anh đẹp diêm dúa như cây anh túc, tỏa ra hơi thở của địa ngục.
“Nhìn chồng chưa cưới của mình yêu em họ mình, có đau lòng không?”
Thiên Tịnh lấy tay sờ nước mắt của mình “Là Diệp Phi, con tiện nhân đó cám dỗ chồng sắp cưới của tôi!”
“Cô nghĩ rằng nghĩ như thế sẽ dễ chịu hơn thì nghĩ như thế đi, nhưng tôi có nhìn thế nào cũng không cảm thấy là Diệp Phi đang mê hoặc chồng sắp cưới của cô, càng thấy giống như chồng sắp cưới của cô chạy đuổi theo Diệp Phi.” Mộ Ly nói hài hước.
Ánh mắt trách móc của Thiên Tịnh hằn lên trên mặt Mộ Ly “Anh thì hiểu gì? Người anh Thương Nam yêu chỉ có thể là tôi! Chúng tôi đã đính hôn từ nhỏ”.
Mộ Ly cong môi “Giận rồi à? Chỉ là một thằng đàn ông, cũng xứng đáng để cô rơi lệ tức giận? Đàn ông ba chân ở khắp nơi, cô còn sợ không ai có thể thỏa mãn cô sao? Đầu anh cúi xuống, tay khều khều cằm của Thiên Tịnh, đầu dần dần kề sát Thiên Tịnh.
Tim Thiên Tịnh đập thình thịch, căng thẳng như sắp bắn ra ngoài, ngũ quan người đàn ông trước mặt còn đẹp hơn cả phụ nữ, không thể không nói, Mộ Ly có sức hấp dẫn đặc biệt với phụ nữ. Từ bữa tiệc sinh nhật lần trước cô từng bị đàn ông cho lên giường, cô giống như trúng độc, trên người luôn xuất hiện cảm giác ngứa ngáy đến trống rỗng. Nhưng Mộ Thương Nam chưa từng động vào cô, cái cảm giác trống rỗng ngày càng lan tràn, đêm khuya, cô không khống chế nổi tự sờ mình.
Mộ Ly gần như dán lên môi cô, nhưng không chạm đến, tay kia của anh lật lật vạt dưới váy của cô. Tất cả lý trí của Thiên Tịnh bị ham muốn kiểm soát, cô khó chịu đến tự động chân mình. Mà Mộ Lý từ đầu đến cuối chỉ dựa sát mà không động vào cô, hơi thở của cô từ từ di chuyển từ môi xuống xương quoai xanh, ngực cô lại căng ra nhô lên.
Cái thứ giày vò này lấy mạng của Thiên Tịnh, cô không chờ được ngẩng đầu lên muốn chủ động hôn Mộ Ly. Nhưng khi cố cô sát vào anh Mộ Ly lại đứng thẳng lên, Đáy mắt ánh ngập trong đùa giỡn, anh lạnh lùng nói “Muốn chơi tôi sao? Chị dâu, tôi không phải người đàn ông dễ dãi!”
Anh mỉm cười rời đi, sau lưng còn nghe thấy tiếng Thiên Tịnh dùng tay đập tay vịn xe lăn. Người phụ nữ của anh đều chủ động leo lên giường của anh, Thiên Tịnh cũng không phải ngoại lệ, ánh mắt mê hoặc của anh thu lại, giống như đang chơi trò chơi chinh phục, ngày mai anh có thể khiến Thiên Tịnh lột sạch cầu xin anh “yêu” cô.
Bình luận facebook