Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 49
4549
Mộ Thương Nam ăn xong bữa tối, anh ta chủ động đảm nhận việc rửa bát.
Diệp Phi có chút bất ngờ, Mộ Thương Nam biết rửa bát?
Cô đi lên lầu 2 ngồi ở hành lang lối đi, điện thoại mở chức năng chụp ảnh, nhìn theo động tác của người đàn ông.
Mộ Thương Nam thế nhưng trừng mắt nhìn cái bát kia nửa ngày, giống như nhìn bom hẹn giờ để nổ, sau đó mở vòi, 1 ngón tay anh ấy sờ vào dầu mỡ trong bát.
Giây lát, chán ghét mà vẩy vẩy ngón tay, 1 tay che miệng, 1 tay chống tường, miệng ghê tởm muốn nôn.
Bó tay! Diệp Phi chưa từng gặp qua người mắc bệnh sạch sẽ đến mức ghét bỏ cả cái bát bẩn mình vừa dùng qua.
Phốc! Ha ha ha ha
Diệp Phi nhìn bộ dạng giống con gấu của Mộ Thương Nam, không lịch sự cười to thành tiếng.
Mộ Thương Nam tự nhiên nghe thấy tiếng cười của cô gái nhỏ, chạy ra khỏi phòng bếp liếc mắt liền thấy cô gái đang cười bò ở hành lang, điện thoại cô ấy còn đang hướng về phía anh ta.
“Ha ha ha, Mộ tổng giám đốc cười 1 cái nào!” Diệp Phi đưa ống kính hướng về phía người đàn ông, Mộ Thương Nam không ai bì nổi, lúc nào cũng đều lạnh lùng khí suất, ai gặp qua lúc anh ta làm trò hề?
“Không được ghi! Đưa anh!” Mộ Thương Nam cất bước chân dài chạy lên lầu, chạy thẳng đến cô gái đáng ghét.
Diệp Phi đứng dậy hướng phòng chạy, “Không đưa. Không được đuổi em, nếu không em sẽ đưa video anh rửa bát gửi đi!”
“Nha đầu thôí! Không được gửi! Xóa đi cho anh!” Mộ Thương Nam nhìn theo Diệp Phi chạy vào phòng, anh ta vội vàng bước theo.
Đột nhiên cửa đóng lại, xém chút nửa đập vào mũi anh ta, ánh mắt anh ta tức giận nhìn chằm chằm vào cửa phòng, dám nhốt anh ta?
Thân thể Diệp Phi dựa vào phòng, sớm đã khóa trái cửa phòng rồi, ha ha, trong tay đang nắm ảnh xấu của Mộ tổng giám đốc, để xem sau này anh ta còn dám bắt nạt cô?
Cô thật sự bái phục trí thông minh của mình, nâng bước tới nhà vệ sinh, tắm rửa đi ngủ!
Chỉ là phòng này không phải phòng dành cho khách.
Trong phòng xa hoa đơn điệu, vách tường vân tối màu trắng, thảm lông dài trắng muốt, đồ gỗ nội thất màu nâu, bàn trang điểm bày ảnh Mộ Thương Nam từ bé tới lớn .
Mộ Thương Nam, đầu óc của Diệp Phi “oanh” 1 cái, đây là phòng ngủ của Mộ Thương Nam.
Qua 1 lát, khóa cửa phát ra tiếng chuyển động kha kha, mắt cô mở trừng to hết cỡ đây là phòng của Mộ Thương Nam chắc chắn anh ta có chìa khóa!
Cô bị dọa lùi phía sau trốn, tuy nhiên cửa phòng đã mở ra rồi.
Người đàn ông bao phủ khí lạnh sải bước đi vào phòng, quay ngược tay khóa cửa phòng lại.
Ánh mắt Mộ Thương Nam quấn quanh cô gái nhỏ, chữ từ khóe môi anh ta bật ra “ Chạy! Tiếp tục chạy!”
Diệp Phi chịu đựng kéo khóe môi “Cái đó, xin lỗi, em đi nhầm phòng”
Cô kéo khoảng cách giữa bản thân và người đàn ông xa nhất, muốn luồn ra bên cửa.
Cô gái nhỏ muốn luồn đi như chuột Hamster, làm cho Mộ Thương Nam tức đến muốn cười, cô gái đáng chết, cô ấy cảm thấy cô ấy có thể chạy khỏi lòng bàn tay của anh ấy?
Anh ta 1 bước vượt qua chặn cô.
Diệp Phi nhìn bóng hình người đàn ông ép xuống, cô cầm điện thoại dấu đằng sau, từng bước từng bước lùi phía sau, “Anh là tổng giám đốc, không được bắt nạt em!”
“Em chụp trộm anh, gọi là anh bắt nạt em?” Mộ Thương Nam từng bước áp bức.
“Anh là đàn ông, không được bắt nạt con gái! Chỉ là quay cái video, đồ keo kiệt!” Diệp Phi kéo ra lí do, khí thế người đàn ông quá mạnh, làm cho cô không dám ngẩng đầu lên nhìn anh.
“Đàn ông không bắt nạt phụ nữ , bắt nạt ai đây?” Đầu Mộ Nam Thương ép xuống, không giới hạn tiến lại gần mặt của cô gái nhỏ.
Chân hướng về đằng sau của Diệp Phi đột nhiên dẫm lên cái gì, trọng tâm cô không vững ngã về đằng sau, bản năng muốn nắm lấy cái gì để giữ vững thân thể mình, tay cô túm được cà vạt của người đàn ông.
Mộ Thương Nam bị cô gái nhỏ túm lấy, cùng cô ngã xuống, đập lên thân cô.
Môi anh ta chạm lên môi cô, sự mềm mại lượn lờ quanh tinh thần anh ta, đuôi mắt là khuôn mặt nhỏ nhắn của cô ấy, không trang điểm, thanh khiết như giọt nước, trên đầu còn có lông nhung nhỏ nhắn chưa bay đi.
Anh ta nghĩ anh ta thật sự trúng độc của cô rồi, cứ đè lên cô như vậy, nhìn cô, anh ta liền đứng thẳng dậy.
Hơi thở nặng nề của anh làm cô lo lắng gấp gáp, bộ ngực nhấp nhô của cô đâm vào ngực anh ta, anh ta có thể cảm nhận được sự mềm mại của cô.
“Anh! Anh đứng dậy!”Tay Diệp Phi đẩy vai người đàn ông, không khí này không đúng, cô lại ngứa ngáy muốn vồ lấy anh ta.
Bờ môi ấm áp của người đàn ông ép xuống, ngậm môi cô, dần dần vào sâu hơn, cạy hàm răng cô ra, công chiếm khoang miệng cô.
Dòng điện xoay quanh cơ thể 2 người giống như là nam châm, hấp thụ nhau càng chặt hơn.
Tay Diệp Phi không khống chế móc lên túm lấy áo sơ mi của người đàn ông, đáng lẽ là muốn đẩy lưỡi của người xâm nhập ra nhưng lại bị lưỡi người đàn ông quấn lấy.
Tiếng nước mê hoặc từ giữa răng môi 2 người nhộn nhạo mà ra, nóng bỏng đốt cháy lý trí của bọn họ, làm cho bọn họ càng hãm càng sâu.
Diệp Phi nghĩ nhất định mình điên rồi, rõ ràng biết anh ta là vị hôn phu của Thiên Tịnh, ngày mai bọn họ công bố ngày kết hôn, cô còn luyến tiếc cảm giác anh ta mang lại.
Cho đến khi cảm giác đau đớn rõ ràng từ dưới thân truyền lên trên đại não cô mới lấy lại được 1 chút lý trí.
Cô lắc đầu tách ra khỏi bờ môi người đàn ông, “Đừng động vào em, đau”
Mộ Thương Nam dừng lại động tác trên tay, “Còn đau? Xin lỗi, anh quá muốn rồi, không để ý đến vết thương của em.”
Anh ta đau lòng hôn lên tâm mày cô gái, ngọn lửa dưới thân quay trở lại cơ thể, chỉ thiếu nước cho bản thân nhịn hỏng rồi.
Diệp Phi từ thân thể người đàn ông bò lên, nhìn bản thân mình sai lầm, không biết lúc nào, cô bị người đàn ông nhìn thấu rồi.
Cô đỏ mặt, túm lấy chăn quấn lên người mình, cô lấy điện thoại đưa cho người đàn ông, “Video anh không thích thì xóa đi.”
Vì 1 cái video, thiếu chút nữa cống hiến cả thân mình, cô nghĩ cô thật sự say rồi.
Mộ Thương Nam cầm lấy điện thoaị mở video ra, đỉnh đầu vạch ra vô số vạch đen, không thể không nói hình ảnh há miệng muốn nôn thật sự rất xấu, mà ghét bỏ dầu mỡ trên ngón tay cũng rất kinh.!
Hình dáng hảo hán cứng rắn đều bị video này hủy rồi. Hình dáng xấu xí này sao có thể để Diệp Phi hàng ngày nhìn?
Ngón tay anh ta ấn nút xóa, nhưng lại nghe thấy tiếng cười khúc khích của Diệp Phi trong video, cô cười hay như vậy làm anh ta không nỡ ấn nút xóa, dường như là bọn họ quen nhau đến bây giờ, đây là lần cô cười vui vẻ nhất.
‘Nha đầu thối, không được gửi! Xóa đi cho anh!’
Ánh mắt Mộ Thương Nam thu lại, nhìn thấy ống kính bản thân đuổi lên tầng, hóa ra video của cô vẫn chưa tắt, ngay đến bọn họ ngã trên giường hôn nhau cũng được ghi lại rồi.
Anh ta thu tay lại, đưa điện thoại trả cho người phụ nữ nhỏ, “ Video anh không xóa nữa, em thích thì giữ lại. Trời muộn quá rồi, em đi ngủ, anh đi rửa bát.”
Anh ta đứng dậy mặc lại quần áo, có thể làm cho người phụ nữ của anh ta vui 1 chút, làm xấu có làm sao.
Diệp Phi kỳ lạ nhìn người đàn ông, “Anh không tức giận nữa?”
Mộ Thương Nam cố ý mặt lạnh, dọa người phụ nữ nhỏ, “ Tức giận rồi! Hôn anh 1 cái, anh liền không giận.”
Ánh mắt Diệp Phi chuyển động, người đàn ông rõ ràng là chiếm tiện nghi của cô, “ Em ăn xiên rán, canh má la, trong miệng còn có đồ thừa, anh không ghê tởm sao?”
“Vừa đúng anh chưa ăn no, đồ thừa cho anh ăn!” Mộ Thương Nam không khách sáo hôn lên môi người phụ nữ.
“Mộ Thương Nam, anh điên rồi? U…..”
Mộ Thương Nam ăn xong bữa tối, anh ta chủ động đảm nhận việc rửa bát.
Diệp Phi có chút bất ngờ, Mộ Thương Nam biết rửa bát?
Cô đi lên lầu 2 ngồi ở hành lang lối đi, điện thoại mở chức năng chụp ảnh, nhìn theo động tác của người đàn ông.
Mộ Thương Nam thế nhưng trừng mắt nhìn cái bát kia nửa ngày, giống như nhìn bom hẹn giờ để nổ, sau đó mở vòi, 1 ngón tay anh ấy sờ vào dầu mỡ trong bát.
Giây lát, chán ghét mà vẩy vẩy ngón tay, 1 tay che miệng, 1 tay chống tường, miệng ghê tởm muốn nôn.
Bó tay! Diệp Phi chưa từng gặp qua người mắc bệnh sạch sẽ đến mức ghét bỏ cả cái bát bẩn mình vừa dùng qua.
Phốc! Ha ha ha ha
Diệp Phi nhìn bộ dạng giống con gấu của Mộ Thương Nam, không lịch sự cười to thành tiếng.
Mộ Thương Nam tự nhiên nghe thấy tiếng cười của cô gái nhỏ, chạy ra khỏi phòng bếp liếc mắt liền thấy cô gái đang cười bò ở hành lang, điện thoại cô ấy còn đang hướng về phía anh ta.
“Ha ha ha, Mộ tổng giám đốc cười 1 cái nào!” Diệp Phi đưa ống kính hướng về phía người đàn ông, Mộ Thương Nam không ai bì nổi, lúc nào cũng đều lạnh lùng khí suất, ai gặp qua lúc anh ta làm trò hề?
“Không được ghi! Đưa anh!” Mộ Thương Nam cất bước chân dài chạy lên lầu, chạy thẳng đến cô gái đáng ghét.
Diệp Phi đứng dậy hướng phòng chạy, “Không đưa. Không được đuổi em, nếu không em sẽ đưa video anh rửa bát gửi đi!”
“Nha đầu thôí! Không được gửi! Xóa đi cho anh!” Mộ Thương Nam nhìn theo Diệp Phi chạy vào phòng, anh ta vội vàng bước theo.
Đột nhiên cửa đóng lại, xém chút nửa đập vào mũi anh ta, ánh mắt anh ta tức giận nhìn chằm chằm vào cửa phòng, dám nhốt anh ta?
Thân thể Diệp Phi dựa vào phòng, sớm đã khóa trái cửa phòng rồi, ha ha, trong tay đang nắm ảnh xấu của Mộ tổng giám đốc, để xem sau này anh ta còn dám bắt nạt cô?
Cô thật sự bái phục trí thông minh của mình, nâng bước tới nhà vệ sinh, tắm rửa đi ngủ!
Chỉ là phòng này không phải phòng dành cho khách.
Trong phòng xa hoa đơn điệu, vách tường vân tối màu trắng, thảm lông dài trắng muốt, đồ gỗ nội thất màu nâu, bàn trang điểm bày ảnh Mộ Thương Nam từ bé tới lớn .
Mộ Thương Nam, đầu óc của Diệp Phi “oanh” 1 cái, đây là phòng ngủ của Mộ Thương Nam.
Qua 1 lát, khóa cửa phát ra tiếng chuyển động kha kha, mắt cô mở trừng to hết cỡ đây là phòng của Mộ Thương Nam chắc chắn anh ta có chìa khóa!
Cô bị dọa lùi phía sau trốn, tuy nhiên cửa phòng đã mở ra rồi.
Người đàn ông bao phủ khí lạnh sải bước đi vào phòng, quay ngược tay khóa cửa phòng lại.
Ánh mắt Mộ Thương Nam quấn quanh cô gái nhỏ, chữ từ khóe môi anh ta bật ra “ Chạy! Tiếp tục chạy!”
Diệp Phi chịu đựng kéo khóe môi “Cái đó, xin lỗi, em đi nhầm phòng”
Cô kéo khoảng cách giữa bản thân và người đàn ông xa nhất, muốn luồn ra bên cửa.
Cô gái nhỏ muốn luồn đi như chuột Hamster, làm cho Mộ Thương Nam tức đến muốn cười, cô gái đáng chết, cô ấy cảm thấy cô ấy có thể chạy khỏi lòng bàn tay của anh ấy?
Anh ta 1 bước vượt qua chặn cô.
Diệp Phi nhìn bóng hình người đàn ông ép xuống, cô cầm điện thoại dấu đằng sau, từng bước từng bước lùi phía sau, “Anh là tổng giám đốc, không được bắt nạt em!”
“Em chụp trộm anh, gọi là anh bắt nạt em?” Mộ Thương Nam từng bước áp bức.
“Anh là đàn ông, không được bắt nạt con gái! Chỉ là quay cái video, đồ keo kiệt!” Diệp Phi kéo ra lí do, khí thế người đàn ông quá mạnh, làm cho cô không dám ngẩng đầu lên nhìn anh.
“Đàn ông không bắt nạt phụ nữ , bắt nạt ai đây?” Đầu Mộ Nam Thương ép xuống, không giới hạn tiến lại gần mặt của cô gái nhỏ.
Chân hướng về đằng sau của Diệp Phi đột nhiên dẫm lên cái gì, trọng tâm cô không vững ngã về đằng sau, bản năng muốn nắm lấy cái gì để giữ vững thân thể mình, tay cô túm được cà vạt của người đàn ông.
Mộ Thương Nam bị cô gái nhỏ túm lấy, cùng cô ngã xuống, đập lên thân cô.
Môi anh ta chạm lên môi cô, sự mềm mại lượn lờ quanh tinh thần anh ta, đuôi mắt là khuôn mặt nhỏ nhắn của cô ấy, không trang điểm, thanh khiết như giọt nước, trên đầu còn có lông nhung nhỏ nhắn chưa bay đi.
Anh ta nghĩ anh ta thật sự trúng độc của cô rồi, cứ đè lên cô như vậy, nhìn cô, anh ta liền đứng thẳng dậy.
Hơi thở nặng nề của anh làm cô lo lắng gấp gáp, bộ ngực nhấp nhô của cô đâm vào ngực anh ta, anh ta có thể cảm nhận được sự mềm mại của cô.
“Anh! Anh đứng dậy!”Tay Diệp Phi đẩy vai người đàn ông, không khí này không đúng, cô lại ngứa ngáy muốn vồ lấy anh ta.
Bờ môi ấm áp của người đàn ông ép xuống, ngậm môi cô, dần dần vào sâu hơn, cạy hàm răng cô ra, công chiếm khoang miệng cô.
Dòng điện xoay quanh cơ thể 2 người giống như là nam châm, hấp thụ nhau càng chặt hơn.
Tay Diệp Phi không khống chế móc lên túm lấy áo sơ mi của người đàn ông, đáng lẽ là muốn đẩy lưỡi của người xâm nhập ra nhưng lại bị lưỡi người đàn ông quấn lấy.
Tiếng nước mê hoặc từ giữa răng môi 2 người nhộn nhạo mà ra, nóng bỏng đốt cháy lý trí của bọn họ, làm cho bọn họ càng hãm càng sâu.
Diệp Phi nghĩ nhất định mình điên rồi, rõ ràng biết anh ta là vị hôn phu của Thiên Tịnh, ngày mai bọn họ công bố ngày kết hôn, cô còn luyến tiếc cảm giác anh ta mang lại.
Cho đến khi cảm giác đau đớn rõ ràng từ dưới thân truyền lên trên đại não cô mới lấy lại được 1 chút lý trí.
Cô lắc đầu tách ra khỏi bờ môi người đàn ông, “Đừng động vào em, đau”
Mộ Thương Nam dừng lại động tác trên tay, “Còn đau? Xin lỗi, anh quá muốn rồi, không để ý đến vết thương của em.”
Anh ta đau lòng hôn lên tâm mày cô gái, ngọn lửa dưới thân quay trở lại cơ thể, chỉ thiếu nước cho bản thân nhịn hỏng rồi.
Diệp Phi từ thân thể người đàn ông bò lên, nhìn bản thân mình sai lầm, không biết lúc nào, cô bị người đàn ông nhìn thấu rồi.
Cô đỏ mặt, túm lấy chăn quấn lên người mình, cô lấy điện thoại đưa cho người đàn ông, “Video anh không thích thì xóa đi.”
Vì 1 cái video, thiếu chút nữa cống hiến cả thân mình, cô nghĩ cô thật sự say rồi.
Mộ Thương Nam cầm lấy điện thoaị mở video ra, đỉnh đầu vạch ra vô số vạch đen, không thể không nói hình ảnh há miệng muốn nôn thật sự rất xấu, mà ghét bỏ dầu mỡ trên ngón tay cũng rất kinh.!
Hình dáng hảo hán cứng rắn đều bị video này hủy rồi. Hình dáng xấu xí này sao có thể để Diệp Phi hàng ngày nhìn?
Ngón tay anh ta ấn nút xóa, nhưng lại nghe thấy tiếng cười khúc khích của Diệp Phi trong video, cô cười hay như vậy làm anh ta không nỡ ấn nút xóa, dường như là bọn họ quen nhau đến bây giờ, đây là lần cô cười vui vẻ nhất.
‘Nha đầu thối, không được gửi! Xóa đi cho anh!’
Ánh mắt Mộ Thương Nam thu lại, nhìn thấy ống kính bản thân đuổi lên tầng, hóa ra video của cô vẫn chưa tắt, ngay đến bọn họ ngã trên giường hôn nhau cũng được ghi lại rồi.
Anh ta thu tay lại, đưa điện thoại trả cho người phụ nữ nhỏ, “ Video anh không xóa nữa, em thích thì giữ lại. Trời muộn quá rồi, em đi ngủ, anh đi rửa bát.”
Anh ta đứng dậy mặc lại quần áo, có thể làm cho người phụ nữ của anh ta vui 1 chút, làm xấu có làm sao.
Diệp Phi kỳ lạ nhìn người đàn ông, “Anh không tức giận nữa?”
Mộ Thương Nam cố ý mặt lạnh, dọa người phụ nữ nhỏ, “ Tức giận rồi! Hôn anh 1 cái, anh liền không giận.”
Ánh mắt Diệp Phi chuyển động, người đàn ông rõ ràng là chiếm tiện nghi của cô, “ Em ăn xiên rán, canh má la, trong miệng còn có đồ thừa, anh không ghê tởm sao?”
“Vừa đúng anh chưa ăn no, đồ thừa cho anh ăn!” Mộ Thương Nam không khách sáo hôn lên môi người phụ nữ.
“Mộ Thương Nam, anh điên rồi? U…..”
Bình luận facebook