• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Hot Truyên Kiếp này chỉ nguyện bên người Full (116 Viewers)

  • Chương 726-730

Chương 726: Thiên hạ và gia đình nhỏ​

Ninh Tương Y bị hắn ôm, hôn đến chóng mặt, cho dù hắn không hôn sâu, chỉ trêu chọc bằng liếm hoặc cắn, nhưng nàng bị mùi hương mát dịu thuộc về hắn bao phủ, có cảm giác như bị hắn nuốt mất.

“Còn nói không?” Lúc này, giọng nói của hắn bất kể thế nào cũng nghe khàn khàn êm dịu.

Ninh Tương Y chớp chớp mắt nhìn hắn.

“Còn muốn”

Hai chữ này đột nhiên khiến Ninh Úc trừng lớn mắt! Hắn ôm chặt lấy nàng căn khiến nàng không thể phát ra thêm câu nói nào ngoại trừ tiếng ưm ưm lên.

Ninh Tương Y không nhịn được đánh hắn một cái.

“Chàng đè lên hài tử!”.

Ninh Úc nghe vậy vội vàng nới lỏng tay ra, nhưng lúc này, hài tử trong bụng đột nhiên đạp một cái! Là thật sự đạp một cái, khiến Ninh Úc cách lớp quần áo cũng cảm thấy! Thế là, hai con người đều sửng sốt!

Kỳ thật một tháng qua, số lần hài tử trong bụng cử động không ít, nhưng rõ ràng như vậy, vẫn là lần đầu tiên! Mà lại Ninh Úc cũng lần đầu cảm nhận được cái tiểu sinh mệnh kia có phản kháng với hắn!Trong nháy mắt đó, hắn đột nhiên sinh ra một cảm giác vô cùng kỳ diệu, ôm Ninh Tương Y cũng không dám nhúc nhích.

Một lúc lâu sau, bụng Ninh Tương Y cũng không còn động đậy, Ninh Úc có chút thất vọng, sau đó thấp giọng hỏi.

“Sao lại không cử động nữa?”

Thấy hắn hỏi một vấn đề ngốc nghếch còn không tự biết, Ninh Tương Y nhẹ nhàng cười một tiếng, “Có lẽ là do chàng không đè lên nó nữa.”

Ninh Úc nghe vậy có chút xoắn xuýt, hắn vừa muốn ôm chặt nàng, vừa muốn hài tử thoải mái, sợ đè xuống không tốt, cuối cùng nói.

“Vậy lần sau lúc nó động đậy, nàng nhất định phải nói cho ta.”

Ninh Tương Y nhìn mặt hắn nghiêm túc, không nhịn được cười khúc khích!

“Ninh Úc, có phải chàng đang rất lo lắng không?”

“Không có.” Ninh Úc nói rất nghiêm túc, nhưng hắn là Đại nhiếp chính vương, nhưng lại rất căng thẳng vì một đứa bé!!

Ninh Tương Y thấy bộ dạng hắn quá đáng yêu, không nhịn được tiến tới cắn môi hắn một chút, “Làm sao bây giờ, chàng có đáng yêu như thế, khiến ta chỉ muốn ăn hết chàng!”

Ninh Úc sắc mặt lộ ra sắc mặt giãy dụa, “Không được, phải kiềm chế.”

Chà chà, còn không biết trước đó là ai không kiềm chế!

“Nếu như ta không thể thì làm sao?”

Ninh Tương Y híp mắt trêu chọc hắn, nàng ngược lại muốn xem xem Ninh Úc ý chí kiên định bao nhiêu!

Ninh Úc đột nhiên không giãy dụa nữa.

“Ta sẽ làm nhẹ!”

Nói xong, hắn lật Ninh Tương Y qua, đưa lưng về phía hắn, cái tư thế này khiến Ninh Tương Y đỏ bừng mặt, “Ta đùa ngươi, ngươi làm thật à. . .”

Ninh Úc mím môi, “Ta sẽ không cự tuyệt bất kỳ yêu cầu gì của Hoàng tỷ!”

Nhưng động tác vội vàng kia, rõ ràng là chính hắn không nhịn được!

Ninh Tương Y đỏ mặt cắn răng, “Chàng quá đáng, ta không chơi, đi ngủ thôi!”

Nói xong, nàng liền muốn lật người lại đi ngủ, lại bị Ninh Úc mạnh bạo giữ lại, bảo trì tư thế lưng uốn vào trong người hắn, hắn kề bên tai nàng thấp giọng nói.

“Phụ hoàng đã từng nói, nữ nhân đều thích nói ngược lại, nàng nói ta quá đáng, chính là không đủ quá đáng, nàng nói không chơi, vậy chính là muốn tiếp tục, cho nên ta quyết định, thỏa mãn nàng!”

Nói xong, hắn liền hạ tay kéo y phục của nàng!

Ninh Tương Y thở nhẹ một tiếng sau đó đưa tay che miệng của mình, nghiến răng nghiến lợi!

“Ngươi có thể làm động tĩnh nhỏ một chút không? Mẹ và Tư Vô Nhan ở ngay bên cạnh!”

Ninh Úc nhíu mày, “Bọn họ sẽ không biết, chỉ sợ cái miệng nhỏ của nàng không nhịn được, Hoàng tỷ… Ta đến rồi!”

Ninh Tương Y kêu lên một tiếng đau đớn, miệng cắn chặt lấy chăn, dưới lớp chăn, nàng để Ninh Úc tuỳ ý muốn làm gì

Ninh Úc nhíu mày, động hai lần đột nhiên tiến lên ghé vào bên tai nàng mập mờ mà nói.

“Hoàng tỷ, bởi nàng quá mong đợi, vì hài tử, phu quân này chỉ có thể làm một chút!”

Ninh Tương Y cả người co lại trong chăn, “Cầm thú!”

Trận mây mưa đến, đã xảy ra thì không thể ngăn cản nổi.

Bởi vì Ninh Tương Y cắn chăn mền, không phát ra âm thanh gì, người ngoài chỉ tưởng bọn họ còn đang nghỉ ngơi, cơm trưa cũng không tới gọi.

Bọn họ cũng chưa thỏa mãn giày vò đến xế chiều, Ninh Tương Y chịu không được, cầu khẩn như mèo con, Ninh Úc mới nể mặt hài tử dần dần thu thế.

Sau khi giúp Ninh Tương Y lau người, hắn cũng đơn giản chùi qua một chút, sau đó ôm Ninh Tương Y đi ngủ, có chút uất ức

“Hoàng tỷ, lúc nào phu quân mới có thể tùy ý phóng túng một lần?”

Ninh Tương Y nghe vậy, đang mỏi mệt cũng trừng mắt liếc hắn một cái!

Nói là nghĩ cho hài tử, tiết chế rồi mà còn cầm thú như thế, chờ hài tử sinh ra, nàng còn còn sống hay không đây?

Trong lòng nàng đột nhiên có ý muốn mang thai hai ba năm, bằng không thân thể nhỏ bé chưa tới mười chín của nàng không thể chịu nổi con sói xấu xa như Ninh Úc!

Ninh Úc ôm nàng, không nhịn được lại hôn sâu đến mấy lần, mới ôm nàng và hài tử nghỉ ngơi.

Hắn thật sự rất kiềm chế, trừ hai lần bạn đầu không biết kiềm chế đó, sau này hắn cũng không thể ăn no, căn bản hắn không dám làm quá sức, chớ nói chi là tùy ý phóng túng.

Nhưng vừa nghĩ tới giữa bọn họ có đứa bé, hắn lại thỏa mãn, mãn nguyện xong, Ninh Úc lại thở dài.

Hắn chưa từng nghĩ tới có một ngày, hắn lại biến thành như thế này, trong lòng chỉ có thê tử và hài tử, chỉ một gia đình nhỏ, một khoảng trời nhỏ.

Nhưng đã đủ vui vẻ bất chấp.

Cảm giác tràn đầy hạnh phúc, mà nhiều quyền thế cũng không thể đổi lấy, Ninh Úc lại hôn lên khuôn mặt nhỏ của Ninh Tương Y đang ngủ, vừa ôm vừa mãn nguyện ngủ.

Nhưng Long Thành Vô Cực ồn ào như vậy.

Lão Vương phi sống chết muốn giữ lại nữ nhi, nhưng Long Thành Vô Cực lại không cho phép Long Thành Thính Tuyết ở lại, cuối cùng cũng hoà, Long Thành Thính Tuyết muốn ở lại cũng được, nhưng không thể ra khỏi cửa cung, tránh mất mặt xấu hổ.

Long Thành Thính Tuyết trên mặt khóc sướt mướt, dáng vẻ lại rất ngoan ngoãn, trong lòng lại nhiều lần nguyền rủa Long Thành Vô Cực!

Ninh Tương Y đến, hắn liền dẹp tất cả vui vẻ nghênh đón, nàng đến, hắn phải cực lực cầu khẩn để nàng ở lại, rốt cuộc ai mới là muội muội của hắn? !

Ninh Tương Y có cái gì tốt? Nàng không phải chỉ là mang đến giống cây cho Lâu Diệp thôi à? Những người hạ đẳng kia, ăn không đủ no, có chết hay không liên quan gì.

Nàng không phải chỉ là đốc thúc xây dựng một con đường Tam quốc thôi à? Vì sao từng người đều ca công tụng đức nàng, cũng không phải nàng đích thân đi tu sửa!

Điều mà Long Thành Thính Tuyết không biết là sức mạnh lớn nhất của Ninh Tương Y nằm ở khả năng phá bỏ rào cản giữa các quốc gia, có thể dễ dàng hợp tác giữa các quốc gia mà không gây thù oán, có thể nói sẽ không có triều đại nào có thời điểm hài hòa như vậy.

Khi Long Thành Thính Tuyết từ trong chính điện ra ngoài, tình cờ chạm mặt với Ninh Tương Y, Ninh Úc!

Thấy bụng Ninh Tương Y càng làm nàng ta kích động!

Chưa kết hôn mà có con, không phải Đại Dục quản rất nghiêm à, nữ tử bình thường đã bị nhét vào lồng heo ném xuống nước, nàng ta thì sao?

Ninh Tương Y còn có thể cao ngạo như thế! Có thể có nam nhân ưu tú như Ninh Úc như vậy?

Ninh Tương Y thấy nàng sửng sốt một chút, cũng không nói gì, còn Ninh Úc cũng không thèm nhìn Long Thành Thính Tuyết, Hoàng tỷ nói nữ nhân này có ý với hắn,khiến trong lòng Ninh Úc đã đánh một điểm đen trên người đối phương. Nếu không phải nàng ta là con cờ chủ chốt được kẻ địch sử dụng, hắn đã sớm diệt trừ cái tai hoạ ngầm này.

Chương 727: Tham chiến
Hết lần này tới lần khác Long Thành Thính Tuyết còn không tự hiểu, nàng nhìn Ninh Úc đi tới,tâm tình thăng trầm, tràn đầy khao khát!

Bây giờ Ninh Úc đã trở thành người đứng đầu Đại Dục! Quốc gia phồn vinh như Đại Dục, thuộc về nam nhân trước mắt này!

Hơn nữa, nam tử này võ công cao cường, khỏi nói cũng vô cùng tuấn tú, dáng người cao ngất kia, chân tay eo đều tràn ngập mạnh mẽ, lại khiến Long Thành Thính Tuyết có chút khao khát.

Nếu Ninh Úc trúng cổ độc, nàng liền khiến hắn ngày qua ngày phục vụ mình trên giường, tất cả của hắn đều sẽ biến thành nàng!

Dường như bị dục vọng quá mức của Long Thành Thính Tuyết làm buồn nôn,Ninh Úc đột nhiên nghiêng đầu lạnh lùng nhìn nàng một cái.

Cái nhìn lạnh sống lưng kia, Ninh là Tương Y kéo hắn một chút, hắn mới từ bỏ kích động muốn giết Long Thành Thính Tuyết bây giờ, Hoàng tỷ nói đúng, hiện tại quan trọng nhất chính là bắt được những dư nghiệt Tuyết Tộc kia, hắn nhịn một chút là được.

Cho nên Long Thành Thính Tuyết cũng không biết, vẻn vẹn vừa đối mặt, nàng xóm chút đã chết ở trong tay Ninh Úc.

Lướt qua nháy mắt, Long Thành Thính Tuyết và Ninh Tương Y cũng không giao lưu, nhưng trong lúc đó sóng gió mãnh liệt nổi lên, gần như đang thổi kèn lệnh giao chiến!

Ninh Tương Y nhẹ nhàng cười một tiếng, không muốn để ý tới.

Mấy ngày nay Lâu Diệp đều bình an vô sự, một là người thánh hồ phái ra đều bị Ninh Úc giết chết, không có ai hồi bẩm, còn nữa âm mưu của Long Thành Thính Tuyết cũng bị gián đoạn vì Ninh Tương Y trở về.

Long Thành Thính Tuyết hồi hộp chờ đợi mấy ngày trong cung, nhưng không đợi được tin tức về người mất tích hay tình hình bất ổn trong thành, cứ như không có ai bị trúng độc cả.

Chẳng lẽ ngườiphái đi phản bội rồi sao?

Long Thành Thính Tuyết có chút do dự, đang chờ một tuần sau, nàng lại tiếp tục rục rịch,lần này trở về chỉ có hai người, một người đến từ Tuyết Tộc, sau khi phái đi cũng không có tin tức gì nữa, còn có một người chính là người của nàng, cũng là nam sủng nàng thích nhất!

“Các ngươi đi ra ngoài hồ thánh bỏ thứ này xuống.” Nàng lấy ra một khối đá không có gì nổi bật, đó là cách duy nhất để nàng có thể nhìn thấy đám người Tuyết Tộc.

Long Thành Vô Cực khi biết chuyện cũng không ngăn cản, trong thành bị giới nghiêm không chút được thả lỏng, nhưng Long Thành Thính Tuyết khóc lóc van xin hắn cho nàng ra ngoài mua bông sen băng tươi nhất, hắn giả bộ nóng nảy sau đó chấp nhận để thị vệ thả nàng ra khỏi thành.

Ninh Tương Y đối với chiến sự sắp đến không có cảm giác gì, mấy ngày nay nàng luôn ở bên cạnh Tuyết Liên, nghe kinh nghiệm nàng nuôi dạy trẻ.

Nhưng kinh nghiệm làm mẹ của Tuyết Liên cũng vô cùng có hạn, nói đến một số chuyện còn vô cùng xấu hổ, đỏ mặt không thôi.

Ninh Tương Y cảm giác nàng không giống mẹ mình, trái tim thiếu nữ sôi nổi kia, quả thực còn hơn cả nàng.

Giống như hôm nay, Phúc Nhai không kịp hồi âm, nàng lại nghĩ có phải là nàng không ở đó, hắn tìm tiểu cô nương khác không, ngày mai lại, Phúc Nhai hồi nhưng vài câu ít ỏi, mà chữ viết còn xiêu xiêu vẹo vẹo, nàng lại nghĩ có phải là vừa hồi âm còn làm chuyện khác không.

Ninh Tương Y không nói gì, tuỳ tùng Tuyết Liên mang theo, đều nhìn không nổi, thay Phúc Nhai kêu oan.

“Vương gần đây bận nhiều việc, hắn giúp đỡ tộc nhân mới tới an cư, không cẩn thận làm tay tổn thương, mới phải viết chữ ít, vương còn dặn chúng thần đừng nói. .. Sợ ngài lo lắng.”

Một câu này, khiến Tuyết Liên đỏ mặt, nàng trừng người kia một chút, “Ngươi nói nhiều vậy!”

Người kia cười cười liền lui ra, hai chủ nhân tình cảm tốt như vậy, bọn họ làm thuộc hạ cũng có phúc phận.

Lúc này, có người tới nói bên tại Ninh Tương Y mấy câu, Ninh Tương Y cười thầm.

Người Tuyết Tộc vì tới gặp Long Thành Thính Tuyết, cũng không chừa bất cứ thủ đoạn nào.

Bọn họ trực tiếp giết người Long Thành Thính Tuyết phái đến, rạch da mặt hắn đeo lên, sau đó đi vào kinh thành.

Long Thành Thính Tuyết lúc nhìn thấy mặt hắn còn giật nảy mình!

“Ngươi giết hắn sao?”

Người kia nhẹ nhàng cười một tiếng, “Ai bảo ca ca tốt của người nghiêm như vậy? Bọn ta không thể tiến vào, chỉ có thể như vậy.”

Long Thành Thính Tuyết bộ mặt vặn vẹo, cuối cùng cũng không nói gì, “Người các ngươi cho ta không nghe lời, ta sai hắn đi đầu độc, nhưng vừa đi đã không hề trở lại.”

Đối phương bởi vì mang diện mạo của người khác, vẫn luôn không lộ biểu cảm gì, nghe vậy tỉnh táo nói.

“Hắn bị người khác giết, chủ nhân truyền đến tin tức, cổ độc trên người hắn chết rồi “

Long Thành Thính Tuyết chớp mắt khuôn mặt vặn vẹo, “Ai giết? Ngày đó là Long Thành Vô Cực đi tiếp người, kinh thành không có chuyện gì, mấy tướng quân kiacũng sẽ không xen vào việc của người khác.

“Không biết.” giọng nói nam nhân có chút lạnh, “Không biết là ai ra tay, mà cứ phái đi chặn đường Ninh Úc, thì một người cũng không trở lại.”

Long Thành Thính Tuyết con mắt đảo lòng vòng.

“Người các ngươi muốn bắt chính là mẹ Ninh Tương Y? Cái nữ nhân tên Tuyết Liên?” Nàng có chút xấu xa nói, “ nếu ta có thể giúp các ngươi bắt được nàng, các ngươi có thể cho ta thêm một viên Đồng Tâm Cổ không?”

Thấy đối phương tính toán, nam nhân cười lạnh, “Không cần, chúng ta đã có cách bắt nàng, mà lại chắc chắn thành công.”

Hi vọng của Long Thành Thính Tuyết thất bại, tức giận nói, “ vậy làm sao bây giờ, trong kinh thành quá nghiêm ngặt, mà mẫu thân vô dụng sống chết cũng không chịu hạ độc Long Thành Vô Cực.”

Người tới nghe vậy, mỉm cười.

“Ta đến chính là vì cái này, độc nhất định phải hạ được, mà lại . .” Hắn tiến tới, thì thầm với Long Thành Thính Tuyết, Long Thành Thính Tuyết nghe xong hai mắt tỏa ánh sáng! Ninh Tương Y lại nghe không rõ, híp híp mắt, có chút bực bội.

Chờ hai người thảo luận xong, Ninh Tương Y sẽ trông coi Long Thành Thính Tuyết ở đây, còn Ninh Úc, thì đi theo người kia đi.

Cái gọi là thả dây dài câu cá lớn, muốn biết con cá này lớn cỡ nào thì phải xem sự kiên nhẫn của người câu.

Long Thành Thính Tuyết ngồi trong phòng một hồi, liền đi đến chỗ Lão Vương phi, nàng ép Lão Vương phi đi đầu độc, Lão Vương phi không chịu.

Nàng ra chiêu người kia nói cho nàng.

“Mẹ, ta đã biết, Vương huynh không phải con của người. ..” Nàng nặng nề cười một tiếng, thấy Lão Vương phi dọa đến thất thần, nàng càng thêm đắc ý.

“Nếu ngươi không đi hạ độc, nữ nhi sẽ nói cho phụ vương, nói cho hắn, lúc trước ngươi vì muốn mang thai, đã cùng một tên thị vệ tư thông, vì có thai mới có cơ hội, ngươi nói xem phụ vương sẽ làm gì người?”

Nàng sẽ bị đánh chết!

Nhớ tới lão Lâu Diệp Vương càng ngày càng gắt gỏng , ánh mắt Lão Vương phi choáng váng.

“Đi đi… Mẫu thân! Vương huynh hắn không phải huyết mạch Vương tộc, hắn chỉ là con của một tên thị thấp kém, mà ta! Ta mới là hài tử duy nhất của các ngươi, máu trên người ta, đầy đủ để ta leo lên vương vị!”

Lão Vương phi không có cách nào, bị bức hiếp như vậy, rốt cuộc cũng đồng ý.

Mà Ninh Úc cũng tìm được sào huyệt đối phương, nhưng trong sào huyệt không người, bọn họ trước giờ án binh bất động.

Mấy ngày kế tiếp, Long Thành Thính Tuyết bắt đầu hành động liên tiếp, nàng vừa để Lão Vương phi lén đi, vừa đích thân gặp thật nhiều đại thần, bởi vì đều gặp tại hoàng cung, Long Thành Vô Cực cũng mặc kệ, có người gặp nàng, có người lại từ chối nàng.

Mỗi khi nghe thuộc hạ bẩm báo, nói Long Thành Thính Tuyết ở trong vườn hoa thông đồng với đại thần nào đó,lòng hắn kinh tởm!

Khó trách hắn và Long Thành Thính Tuyết tính cách khác lạ, nguyên lai, hắn không phải con ruột!

Chương 728: Một mẻ hốt trọn​

Như thế cũng tốt, vừa vặn dùng Long Thành Thính Tuyết thăm dò những đại thần này, xem bọn họ đối với hắn, rốt cuộc được mấy phần trung thành.

Sắc trời âm u, bởi vì gần cuối năm, tuyết rơi càng lúc càng lớn.

Vào thời điểm này trước đây, mặc dù thời tiết lạnh giá nhưng dân chúng cũng đã dần đón Tết, nhất là mùa đông năm nay, không ai thiếu đói.

Nhưng bởi vì một loạt hành động giới nghiêm của triều đình, người dân đều cảm giác được khủng hoảng khác thường, nên phần lớn thời gian họ núp ở nhà chờ bão tố qua đi.

Chiến sự, đang hết sức căng thẳng.

Thánh hồ đột nhiên công khai tuyến chiến với Lâu Diệp Vương! Long Thành Vô Cực nhận được thư khiêu chiến, tất nhiên không nhường ai.

Hắn đã sớm bất mãn với một thế lực nằm ngoài vương quyền Lâu Diệp, bây giờ, hắn vừa vặn có thể mượn cơ hội này, triệt để diệt trừ người thánh hồ!

Nếu mọi chuyện là sự thật, thì bên trong thánh hồ đã bị tàn dư của Tuyết Tộc xâm chiếm từ lâu, không còn được thành lập thuần túy để tu hành nữa mà sớm thành lập thánh địa , việc hủy diệt là điều nên làm.

Long Thành Vô Cực điều binh xuất trận, bởi vì thánh hồ cũng có không ít tín đồ, cho nên trận chiến này muốn toàn thắng, tất nhiên quân số không thể thiếu.

Biết được Long Thành Vô Cực tối hôm qua đã ăn kịch độc vào, sau mười hai canh giờ liền sẽ phát độc, cho nên người dẫn đầu thánh hồ không sợ chút nào, cùng tuyên chiến với Long Thành Vô Cực trên thảo nguyên.

Ninh Úc và Ninh Tương Y trong lòng biết rõ, bởi vì Long Thành Vô Cực không trúng độc, đối phương coi thường kẻ địch như vậy, nhất định sẽ bị đánh trở tay không kịp!

Mà còn bởi vì Long Thành Vô Cực đã sớm chuẩn bị, mang đầy đủ người, còn có thuốc Tư Vô Nhan cho, mục đích không phải vì thắng lợi, mà là vì muốn đánh vỡ nát hoàn toàn địa vị thánh hổ trong lòng các tín đồ, đem những người rời rạc khỏi vương quyền kia kéo về!

Long Thành Thính Tuyết đắc ý! Bính lính Vương thành trống rỗng, ca ca tốt của nàng còn lập tức sẽ chết, cũng không còn che giấu, lập tức mang theo những đại thần làm phản theo nàng xuất kích!

Cũng trách những người ham sắc đẹp kia trong lòng có quỷ, bị Long Thành Thính Tuyết hạ độc khống chế, cho nên bọn họ đều không dám phản kháng, đồng ý để Long Thành Thính Tuyết làm Nữ Vương.

Tất cả đều nằm trong dự liệu, nhưng Ninh Tương Y nghe được tin trong vương thành rung chuyển, có chút bất an.

“Dẫn Long Thành Vô Cực đi, tiếp theo, hắn dẫn người đến đầu độc, gây ra hỗn loạn, chiếm chỗ chúng ta sao? Ta đoán những kẻ đứng sau kia cũng sẽ không dễ dàng để yên cho Long Thành Thính Tuyết như vậy, chờ bọn họ tiến vào, nhất định phải bắt hết bọn họ!”

Không ngoài dự tính, bởi vì Long Thành Vô Cực mang đi lượng lớn binh lính, vương thành bỗng nhiên trống rỗng, Long Thành Thính Tuyết mang bảy tám người tiến vào, Ninh Tương Y thấy được rõ ràng, Đồng Loan Nghi cũng ở trong đó!

“Nhìn bộ dạng không cam lòng của Đồng Loan Nghi, đoán chừng cũng đã bị hạ Đồng Tâm Cổ, chà chà, hổ bị lột da, kết quả thật đáng đời!”.

Ninh Úc nghe vậy thấp giọng nói, “ bên kia truyền đến tin tức, Long Thành Thính Tuyết tập trung nhiều đại thần, trước mặt mọi người trước Ưng thần đài tuyên bố, nói Long Thành Vô Cực không phải huyết mạch nhà Long Thành, vương vị nàng sẽ đến kế thừa, đồng thời bắt tất cả đại thần phản đối tới.”

Ninh Tương Y sờ sờ cằm, “Vừa hạ độc Long Thành Vô Cực, một bên để thánh hồ ra tay, để Long Thành Vô Cực mang theo trung thần rời khỏi vương thành, đến lúc đó Long Thành Vô Cực đột tử chết, rắn mất đầu, người mang đi ra ngoài chỉ sợ cũng phải chết ở thảo nguyên.

Sau đó hạ độc để điều khiển bộ phận dân chúng đối phó với chúng ta, cuối cùng xúi giục những đại thần sử dụng độc vì nàng, thật đúng là đi vòng vòng khó đoán, nếu không phải sớm dự đoán, nói không chừng thật đúng có thể khiến Long Thành Vô Cực trở tay không kịp.

“Hiện tại ra tay được chưa?” Ninh Úc đã sớm muốn giết Long Thành Thính Tuyết, nhưng phải đợi khi đối phương ra tay, một mẻ hốt gọn.

“Ra tay đi!” Ninh Tương Y nhíu mày, “Ta chỉ rất kỳ quái, nếu bọn họ hạ độc ở trong thành vì muốn ngăn chặn chúng ta, nhưng chừng đó căn bản không đủ, hẳn sẽ còn có chiêu cuối, mà thánh hồ còn tồn tại lâu như vậy, kẻ sau màn, tuyệt đối không chỉ có một mình Đồng Loan Nghi.”

Ninh Úc sờ sờ nàng, “Tới đâu hay tới đó, bây giờ trước mắt bắt nhóm người này lại rồi nói.”

Ninh Tương Y gật gật đầu, hôm nay, nàng nhất định phải đem dự nghiệt Tuyết Tộc ở Lâu Diệp loại bỏ toàn bộ!

Còn Thần Ưng đài kia, Long Thành Thính Tuyết xưng vương, buộc mọi người phải chứng kiến cảnh tượng này.

Lúc nghe được Long Thành Vô Cực không phải huyết mạnh Long Thành, dân chúng đều kinh ngạc đến ngây người, bởi vì người Lâu Diệp vô cùng coi trọng huyết mạch, còn lão Lâu Diệp Vương vừa nghe được, đã đưa chân đá Lão Vương phi ngã trên mặt đất!

“Tiện nhân! Ngươi cũng dám gạt ta? !”

Lão Vương phi kinh ngạc đến ngày người, cũng quên kêu đau!

Nàng chỉ vào Long Thành Thính Tuyết đang cao ngạo mắng,” không phải ngươi nói không nói ra ngoài à? ! Ta đồng ý giúp hạ độc cho ngươi, vì sao ngươi còn phải đối xử với ta như vậy?”

Long Thành Thính Tuyết ngồi ở trên Thần Ưng, cười lạnh, “Bởi vì bản vương, không cần một mẫu thân không biết liêm sỉ.”

Nói xong, liên trực tiếp phái người ném Lão Vương phi đi, nhắm mắt làm ngơ.

Thấy nàng nhẫn tâm đối với mẹ ruột mình như thế, những đại thần bị Long Thành Thính Tuyết khống chế kia run nhè nhẹ, không dám nói lời nào.

Dân chúng còn chưa kịp phản ứng, Long Thành Thính Tuyết liền đem những đại thần không phục tùng bắt tới, bởi vì những người tạo phản đi theo dưới váy của nàng, còn có một tướng quân!

Nàng cao ngạo, trầm giọng nói, “ bản vương cho các ngươi một cơ hội cuối cùng, phục tùng, hoặc là đi chết!”

Có người còn không hiểu tình trạng, mắng chửi, “ngươi là yêu phụ! Ngươi chờ đi, chờ vương giết những bạo dân trong thánh hồ kia, liền sẽ trở về giết ngươi!”

Long Thành Thính Tuyết nhẹ nhàng cười một tiếng.

“Vương huynh người hắn đã trúng kịch độc, không về được đâu! Không những không về được, những người trung thành với hắn cũng sẽ không quay lại. Vừa nãy ngươi không nghe thấy sao, là mẫu thân hắn tự tay hạ độc hắn, hắn làm sao có thể tránh đây?”

Thấy lão thần kia ngây người, Long Thành Thính Tuyết đắc ý cười to!

“Thánh địa là người của bản vương! Một chốc lát nữa thôi, toàn bộ kinh thành này sẽ đầy người chết. Vương huynh huyết mạch thấp kém không xứng làm vương! Chỉ có bản vương! Hoàn toàn xứng đáng làm Vương Lâu Diệp! Các ngươi có phục hay không đây?”

Mười mấy người này nghe vậy hai mặt nhìn nhau, cuối cùng có lão thân có râu quai nón hô.

“Có chết, cũng không khuất phục loại yêu phụ như ngươi!”

“Vậy thì đi chết đi!”

Long Thành Thính Tuyết nghe vậy cười nhẹ nhàng, vô cùng hưởng thụ loại cảm giác nắm đại quyền trong tay.

“Chờ một chút!”

Đột nhiên một người một mình tiến lên, hắn nói chuyện tỉnh táo thong dong, cười nhìn Long Thành Thính Tuyết.

“Long Thành Vô Cực không phải huyết mạch nhà Long Thành, nhưng nhà Long Thành cũng không phải là không còn nam nhân, chưa đến lượt một nữ nhân như người đến làm chủ.”

Long Thành Thính Tuyết bị người kêu chặn ngang, có chút kỳ quái nhìn hắn một cái, “Ngươi là ai?”

Lúc này, ghé vào bên cạnh lão Lâu Diệp Vương một người nữ mê hoặc, ánh mắt toả sáng, nhẹ nhàng nói,”Vương, hắn chính là nhi tử ta sinh cho ngài mười mấy năm trước …”

Một câu này, sắc mặt Long Thành Thính Tuyết trong nháy mắt biến sắc!

Trước kia nàng không quan tâm đến lão Lâu Diệp Vương, vì dù sao hắn cũng sẽ chết, nhưng hiện tại, hắn thật sự còn một người con trai khác?

Lão Lâu Diệp Vương nghe xong rất kích động?

“Thật chứ? Đứa bé mười mấy năm trước thật sự còn sống sao?”

“Tất nhiên là thật.”

Tuyết Thiên Trọng cười nhìn lão Lâu Diệp Vương, không đánh hạ được Ngọc Hành, đánh hạ Lâu Diệp cũng không tệ.

Chương 729: Khắp nơi nguy nan
“Không thể nào!” Long Thành Thính Tuyết không tin, nàng không có thể đột nhiên có thêm một huynh đệ.

Thật sự không thể nào, Tuyết Thiên Trọng làm sao có thể là người Lâu Diệp? Chỉ là hôm nay, những nhà Long Thành đều phải chết, còn có ai chứng minh hắn không phải?

Tuyết Thiên Trọng từng bước một đi đến bên cạnh Long Thành Thính Tuyết, thấp giọng cười nói, “ đa tạ muội muội, giúp ta diệt trừ chướng ngại, giúp ta mời tất cả đại thần đến, còn giúp ta hạ độc… Chờ ta trở thành Lâu Diệp vương, nhất định sẽ không bạc đãi người.”

“Ngươi!” Long Thành Thính Tuyết lúc này nơi nào còn chưa hiểu, nàng bị người Tuyết Tộc mưu hại! Bọn họ. không phải muốn cùng hợp tác với nàng, mà là muốn thông qua nàng, khống chế quyền Lâu Diệp!

Nàng không khỏi hô lên với lão Lâu Diệp Vương, “ phụ vương! Hắn không phải huyết mạch nhà Long Thành! Ngươi điên rồi sao?”

Lão Lâu Diệp Vương vừa muốn nói gì, mỹ nhân xinh đẹp hiền dịu bên cạnh hắn liền cười nói, “ hắn là con của chúng ta, đúng không?”

Lão Lâu Diệp Vương hai mắt mê mang gật đầu, “Đúng, là hắn.”

Tuyết Thiên Trọng nhẹ giọng cười một tiếng, nữ nhân này là quân cờ mấy năm trước hắn xếp vào cung Lâu Diệp Vương, chỉ là hiện tại mới có tác dụng nổi bật thôi.

Long Thành Thính Tuyết nghe vậy kinh hãi, quay đầu nói với những thần tử ủng hộ nàng nói.

“Mau bắt tên quái đãn này lại! Hắn không phải người nhà Long Thành!”

Nhưng những người kia đều bất động, ngược lại vụng trộm liếc nhìn sắc mặt Tuyết Thiên Trọng.

Tuyết Thiên Trọng bên cạnh cười nói, “Vô dụng, đa tạ ngươi sẵn đường để ta tiến đến, mấy ngày nay, Long Thành Vô Cực giới nghiêm, ta không cách nào xuống tay ở trong thành, đành phải xuống tay với những người này, không chỉ có bọn họ, ta còn để bọn họ hạ độc cho thuộc hạ của mình, nói cách khác, những thị vệ ở đây… Hiện tại đều nghe ta!

Dù sao, độc của người đều là ta đưa cho ngươi, thuốc giải của ngươi là giả, trong tay ta mới là thật, bọn họ chọn nghe lời ai, không phải chuyện rõ rành rành à?”

Những đại thần bị hạ độc kia mặc dù không cam lòng cũng không làm gì, nhưng lúc này chiều hướng thay đổi, bọn họ nhao nhao quỳ xuống, hô một câu.

“Bái kiến tân vương!”

Ngoài việc bố trí đài Thần Ưng, Tuyết Thiên Trọng cũng đã cùng Đồng Loan Nghi hợp tác bên trong và bên ngoài.

Đồng Loan Nghi cùng sáu người Tuyết Tộc khác từ cửa chính tiến vào, chia binh lính đi hai đường, một đường đi vào trong thành gây ra hỗn loạn, một đường đi đánh vỡ phòng ngự vương thành!

Thị vệ thủ thành bị mang đi hơn phân nửa, còn lại, cũng đều là trung thần của Long Thành Vô Cực, nhưng chỉ cần giữa bọn họ xuất hiện “Phản nghịch”, muốn phòng ngự tan rã sẽ trở nên vô cùng đơn giản.

Sáu người Tuyết Tộc kia phân tách giết sáu tên thị vệ, thay đổi phòng ngự của bọn họ, Đồng Loan Nghi thì ở trong thành hạ độc, gây ra hỗn loạn!

Vốn cho rằng chắc thắng, nhưng không ngờ bọn họ còn chưa bắt đầu đã gặp Ninh Úc, cũng không biết Ninh Úc làm thế nào phân biệt khi bọn họ mang mặt nạ, bởi bối rối, bọn họ chạy trốn tán loạn, trong lòng kinh ngạc nghĩ không chừng, hắn là bọn họ đều bị nữ nhân Long Thành Thính Tuyết kia lừa gạt rồi? Nếu không Ninh Úc vì sao biết trước?

Đồng Loan Nghi thấy tình huống không đúng, mượn độc vật trên người, thừa cơ bỏ chạy, Ninh Tương Y nói với Ninh Úc, “Đi giết sáu người đó đi, Đổng Loan Nghi, ta lo!”

Nói xong, nàng đích thân đuổi theo, lần trước để nàng chạy, nhưng lần này sẽ không!

Đồng Loan Nghi tránh né khắp nơi, bởi vì lúc này đại đa số người đều đi Thần Ưng đài, nàng tránh cũng không thể tránh, cuối cùng bị Ninh Tương Y ép đến một cái ngõ cụt!

Nàng tự biết hôm nay không còn đường sống, quay đầu nhìn hằm hằm Ninh Tương Y!

Nếu không phải Ninh Tương Y dùng thuốc nổ giả lừa nàng, nàng làm sao đến mức vì cùng người Tuyết Tộc tranh đoạt thuốc nổ giả mà trở mặt, làm sao đến mức bị ép ăn Đồng Tâm Cổ!

“Ninh Tương Y! tiện nhân kia!Ngươi hủy hoại cả đời ta!”

Ninh Tương Y cầm kiếm đến gần, mặt như băng tuyết, “Ta thừa nhận ta hủy hoại ngươi, nhưng không hủy hoại ngươi, sẽ có vô số người bị ngươi hủy hoại!”

Thật đúng như thế dân chúng trong vương thành có tội gì? Đổng Loan Nghi giúp đỡ những người phát rồ kia châm lửa khắp nơi, căn bản không xem mạng người ra gì!

Mũi kiếm tới gần, Đổng Loan Nghi rốt cục toàn thân bắt đầu run lên, nàng nhìn xuống oán hận khẩn cầu nói, “cầu xin ngươi bỏ qua cho ta đi! không phải người muốn giải cổ độc à? Ta đã có manh mối, giữ lại ta, ta nhất định có thể làm ra thuốc giải!”

“Không cần.”

Ninh Tương Y vung tay lên, Đổng Loan Nghi bị một kiếm cắt cổ, chết không nhắm mắt.

Nàng cũng là thiên tài, lúc mới gặp là một Thái hậu cao ngạo, đến bây giờ chết ở trên một góc đường vô danh, cũng chỉ trong vòng một năm.

Lúc này, Ninh Úc đi đến bên cạnh nàng, thấy Ninh Tương Y không sao, hắn có chút nhẹ nhàng thở ra.

“Nguy hiểm bên trong thành đã được giải trừ, Long Thành Vô Cực kia truyền tin tới, nói hắn đã khống chế được tình thế, cũng đã huỷ diệt thế lực còn lại của thánh hồ, chỉ cần giải quyết người ở Thần Ưng đài, thánh hồ sẽ triệt để biến mất ở Lâu Diệp.”

Ninh Tương Y nhíu mày, “Ninh Úc, trong lòng ta luôn cảm thấy không ổn! Mặc dù chúng ta nhìn rõ âm mưu, lực lượng cũng nhiều hơn với bọn họ, nhưng tất cả hình như quá mức thuận lợi, càng nghĩ, cũng chỉ có chỗ mẫu thân là không đủ an toàn, ta đi Thần Ưng đài, chàng đi tìm mẫu thân ta.”

Ninh Úc không muốn tách ra khỏi nàng, nhưng lần này, hắn không nhiều lời, trực tiếp đồng ý.

“Bảo vệ tốt bản thân, ta rất mau sẽ dẫn Tuyết Liên tới tìm nàng.”

“Ừm!”

Ninh Tương Y gật gật đầu, hai người chia ra hai đường.

Long Thành Thính Tuyết hoảng sợ, nàng đang ngồi liền đứng lên, điên dại níu lấy quần áo Tuyết Thiên Trọng, khuôn mặt vặn vẹo!

“Ngươi không phải người nhà Long Thành! Ngươi không thể xưng vương! Vương huynh sẽ không bỏ qua cho ngươi! Hắn sẽ trở về giết ngươi!”

Tuyết Thiên Trọng trừng mắt nhìn nàng, “Cho nên đa tạ người giúp ta hạ độc hắn, bây giờ, hắn cũng đã chết ở ngoài thảo nguyên Thần Ưng rồi.”

Long Thành Thính Tuyết rốt cục sợ hãi, nàng lại bị lợi dụng mọi chuyện như vậy!

“Ninh Tương Y! Ninh Tương Y nàng cũng đang ở vương thành, ngươi làm như vậy, nàng sẽ không bỏ qua cho ngươi!”

Tuyết Thiên Trọng trong mắt lóe lên hung ác, “Ta dám xuất hiện, tất nhiên là nắm chắc không chết được, bây giờ bọn họ hiện ở trong thành chống lại bạo loạn rồi? Chút thời gian này, đủ để ta leo lên vương vị! Chỉ cần ta biến tất cả người ở chỗ này thành bù nhìn của ta, Ninh Tương Y có thể làm gì được ta?”

Nói xong, hắn tuỳ tiện đẩy Long Thành Thính Tuyết ra.

“Bịch!”

Long Thành Thính Tuyết té ngã trên đất, phụ vương nàng bị đối phương khống chế, đại thần bị đối phương khống chế, đám đại thần không phục tùng cũng bị thị vệ bắt lại, nàng cũng không có cơ hội xoay người!

Nàng vất vả bày mưu, cuối cùng lại là đang dọn đường cho người khác!

“Người đâu, công chúa tinh thần không tốt, bắt xuống, còn có ‘Phụ vương’ của ta tuổi cũng lớn, đưa về nghỉ!”

“Vâng.”

Những thị vệ trúng độc kia, tất nhiên không dám chống lại Tuyết Thiên Trọng.

Bọn họ kéo Long Thành Thính Tuyết xuống, nghe nàng khàn giọng mắng chửi, trong lòng không khỏi thở dài một hơi, bọ ngựa cầu đang bắt ve sầu, phía sau là chim vàng anh!

Lúc này, dân chúng đều có chút kinh ngạc! Cái thay đổi bất ngờ này là chuyện gì xảy ra? Bọn họ vẫn hi vọng Long Thành Vô Cực làm Vương bọn họ! Mặc kệ hắn có huyết thống hay không!

Tiếng phản đối của dân chúng còn chưa kịp vang lên, Tuyết Thiên Trọng liền ngồi lên tượng Ưng thần, nhìn những người phía dưới khẽ mỉm cười.

Chương 730: Mối đe dọa
“Các ngươi có thể không phục tùng bản Vương, nhưng không sao, người không phục tùng rồi cũng sẽ nhanh chóng biến thành con rối của ta thôi..

Nói xong, hắn ra lệnh một tiếng, toàn bộ thị vệ ở đây đều hành động, bao vây dân chúng ở Thần Ưng đài lại không cho trốn chạy.

Tình hình lúc này là các vệ binh của thành bị vây sợ hãi bỏ đi, vì sợ bị đối phương lợi dụng, các vệ binh của Thần Ưng trong thành lại bị trúng độc và phải nhận lệnh của Tuyết Thiên Trọng

Ngoài ra, các đại thần ngoan ngoãn đứng sang một bên, không nghe lời đều bị bắt lại, Long Thành Vô Cực không có, Long Thành Thính Tuyết và Lâu Diệp Vương lão tổ đều bị khống chế.

Tuyết Thiên Trọng đi đến bước này, hiển nhiên đã nắm được đại quyền trong tay!

Điều duy nhất hắn phải làm bây giờ, chính là biến tất cả những người tụ tập trong thành thành con rối của hắn, như vậy lúc Ninh Tương Y đánh tới, hắn mới có khả năng đánh lại!

Bọn thị vệ bắt mười mấy người có ý đồ phản kháng lên đài, chuẩn bị giết gà dọa khỉ, dân chúng phía dưới từng người hai chân run run, sớm biết đã không đến Thần Ưng đài, nhưng đối phương lấn chiếm như thế, hiển nhiên trong thành cũng không thể an toàn.

Mười mấy người quỳ xuống, Tuyết Thiên Trọng sai người đi lên cho bọn hắn uống cổ độc.

Hắn nhìn dân chúng phía dưới cảm như hến liên mỉm cười. Sợ đi, an phận đi, hắn không ngại đem toàn bộ Vương thành đều biến thành con rối cho hắn!

Nhưng Ninh Tương Y sao lại để hắn thành công? tìm đọc tại ha ng tr uy en . co m

Một chiếc kẹp tóc vàng vụt qua và hất đổ chiếc bát tẩm thuốc độc trên tay người lính gác.

Tuyết Thiên Trọng giật mình, lúc nhìn thấy người đến mặt càng biến sắc! Ninh Tương Y! Nàng hiện tại không bị tay chân của Đồng Loan Nghi ngăn chặn à?

Sao đến nhanh như vậy!

Lại một lần nữa đối mặt, nhìn qua khuôn mặt này kiếp trước cực kỳ quen thuộc, Ninh Tương Y vẫn không nhịn được sôi máu.

“Tuyết Thiên Trọng! Ngươi muốn làm Lâu Diệp Vương, ta đồng ý chưa?”

Đứng trên cột cờ, Ninh Tương Y mũi chân đáp nhẹ trên đó, ở trên cao nhìn xuống.

Tuyết Thiên Trọng suy nghĩ nhanh như chớp, nếu Ninh Tương Y xuất hiện ở đây, hỗn loạn trong thành nhất định phải dập tắt!

Trong lòng của hắn thầm hận, còn nghĩ Đồng Loan Nghi có thể giúp hắn kéo dài chút thời gian, không ngờ lại vô dụng như vậy! Chưa kể, Ninh Tương Y có thể kịp phản ứng nhanh như vậy, nhất định Long Thành Thính Tuyết ngu xuẩn kia làm bại lộ cái gì, nói như vậy rất có thể Long Thành Vô Cực cũng không trúng độc? !

Trong lòng bàn tay hắn bắt đầu đổ mồ hôi, nghĩ đến trong tay vẫn còn một con át chủ bài, không khỏi trấn an lại.

“Ninh Tương Y, ta khuyên người không nên nhúng tay vào, trừ phi, ngươi muốn làm mẫu thân người chết!”

Ninh Tương Y con mắt thu nhỏ lại.

“Không thể, ngươi không dám động nàng sao!” tìm đọc tại hangtruyen.com

Vì an toàn của nàng, Ninh Tương Y đã âm thầm phái trong binh bảo vệ, cộng thêm trong Vương thành luôn phòng thủ nghiêm ngặt, thế lực của Tuyết Thiên Trọng trong Vương thành, căn bản không đủ để đánh bài hàng phòng ngự chỗ Tuyết Liên.

“Không dám động sao?” Tuyết Thiên Trọng cười lấy ra một cây trâm, “Cái này, là cây trâm hôm nay nàng mang đúng không? Ngươi nói ta làm sao có nó?”

Làm sao có thể?

Vì sao Tuyết Liên lại rơi vào trong tay bọn họ?

Không đợi Ninh Tương Y phản ứng, Tuyết Thiên Trọng vừa cười vừa nói.

“Cần gì chứ? Lâu Diệp cũng không phải Đại Dục, ai tới làm Vương có liên quan gì ngươi? Hôm nay, chỉ cần người và Ninh Úc có thể khoanh tay đứng nhìn, Tuyết Liên tất nhiên sẽ không có chuyện gì, nếu không, nếu ta chết, cũng phải kéo nàng cùng chết!”

Lời nói của Tuyết Thiên Trọng khiến Ninh Tương Y nhíu mày, trong lúc nhất thời lại không biết quyết định như thế nào!

Ninh Úc phát hiện mẫu thân bị bắt rồi sao? Hắn cũng đến kịp thời, đối phương hẳn chưa chạy xa, Ninh Úc có thể kịp thời lật ngược tình thế?

Tuyết Thiên Trọng thấy Ninh Tương Y không trả lời, âm thầm cắn răng, hướng những tên đại thần làm phản kia liếc mắt ra hiệu một cái.

Ngược lại nhóm trung thần không làm phản, nhìn thấy Ninh Tương Y đến từng người tinh thần phấn chấn!

Bọn họ bị trói, nhưng hai mắt tràn đầy hi vọng nhìn qua Ninh Tương Y.

“Cầu xin công chúa mau cứu Lâu Diệp! Không thể để cho kẻ xấu đạt được âm mưu!”

“Đúng vậy, xin công chúa mau cứu những người dân này đi!”

Những thị vệ nghe lệnh Tuyết Thiên Trọng cũng bắt đầu do dự, mặc dù mình trúng độc, nhưng phải để cho một người ngoài tùy ý hại dân chúng Lâu Diệp à?

Tuyết Thiên Trọng cười.

“Các ngươi thật đúng là buồn cười, trông ngóng một nữ nhân ngăn chặn bão tố!”

Hắn lại nói với Ninh Tương Y, Chuyện hôm nay là ta cùng Long Thành Vô Cực khiêu chiến. Nếu ngươi muốn can thiệp, vậy thì chờ nhặt xác mẫu thân của ngươi đi!”

Nói xong, hắn ra lệnh những thị vệ kia tiếp tục bắt người cho uống thuốc độc, tốc độ của hắn phải nhanh một chút, phải đem toàn bộ người trong Vương thành biến thành của hắn, thế này, cho dù Long Thành Vô Cực không trúng độc, hắn trở về, có thể tiếp tục chiến đấu

Ninh Tương Y rất xem trọng mẹ của nàng, nàng sẽ không hủy đi chuyện tốt của hắn chứ?!

Mặc dù nàng cũng vô cùng quyết đoán.

Ninh Tương Y do dự.

Lúc này Thần Ưng đài bị Tuyết Thiên Trọng khống chế, nếu nàng mặc kệ, những dân chúng này chắc chắn không thoát khỏi vận mệnh biến thành con rối, thế nhưng nếu nàng nhúng tay, Tuyết Thiên Trọng chó cùng rứt dây, thật sự giết Tuyết Liên

Dù sao hắn hiện tại chắc cũng đoán được kế hoạch bại lộ, đoán được Long Thành Vô Cực chưa trúng độc, đoán được Đồng Loan Nghi cũng thất thủ, dưới mắt hắn khống chế Vương thành đã là con đường cuối cùng!

“Công chúa. ..”

Thấy Ninh Tương Y đang do dự, có vào đại thần hướng phía nàng dập đầu, khẩn cầu nàng ra tay, còn trong lòng Tuyết Thiên Trọng thật sự lo lắng, thấy thế, hắn trực tiếp tiến lên đá người kia ngã lăn!

m thầm lo lắng nhìn chằm chằm Ninh Tương Y!

Lần này, hắn điều động toàn bộ thế lực của thánh hồ, nếu hắn nơi này cũng thất bại, vậy thì không còn có thể xoay chuyển nữa!

Hắn lấy chân giẫm trên người lão thần kia, nhìn Ninh Tương Y cười lạnh.

“Ninh Tương Y, người cần phải hiểu rõ, là những người này quan trọng, hay là Tuyết Liên quan trọng! Máu của nàng cũng không bình thường, nếu nàng chết rồi, ngươi sẽ thật sự không có cơ hội, chỉ có thể nhìn cổ độc tàn phá mọi nơi!”

Ninh Tương Y không khỏi nhắm mắt lấy lại tỉnh táo, bên tai tiếng ồn ào không ngừng.

Những thị vệ kia bất lực, thấy Ninh, Tương Y bất động, bọn họ vì giữ mạng cũng chỉ có thể nghe lời, ai ngờ lúc này, Ninh Tương Y đột nhiên động thủ!

Nàng trực tiếp nhảy lên đài, đánh tới Tuyết Thiên Trọng!

Tuyết Thiên Trọng võ công không yếu, nếu không ở kiếp trước, hắn cũng sẽ không thể luôn đi theo bên cạnh nàng, chỉ là ở kiếp trước, hắn đi theo nàng dẹp loạn, còn bây giờ, hắn lại đang gây ra hỗn loạn!

Thấy Ninh Tương Y động thủ, Tuyết Thiên Trọng giật mình, nhanh chóng lui về sau!

Những thị vệ kia đều ngừng lại, trong lòng bọn họ chờ đợi công chúa có thể đánh bại đối phương, như vậy bọn họ cũng không cần ra tay với người phe mình.

Nhưng những đại thần bị khống chế kia lại lo lắng, bọn họ sợ chết, vội vàng sai thuộc hạ tiến lên giúp Tuyết Thiên Trọng!

Nhưng thuộc hạ bọn họ đều bất động, ngược lại còn có người cắn răng đem những đại thần trung thành kia thả ra!

Chết thì chết thôi! Bọn họ chết, dù sao cũng tốt hơn để tên xấu xa này đạt được mục đích, toàn thành đều phải chết!

Ninh Tương Y và Tuyết Thiên Trọng võ nghệ cao cường, cộng thêm những thị vệ kia đều hạ quyết tâm giúp Ninh Tương Y, không nhúng tay vào việc này, cho nên trên đài người khác càng ngày càng ít, cuối cùng để hai người bọn họ chiếm toàn bộ Thần Ưng đài!

Tuyết Thiên Trọng sắc mặt dữ tợn, “Ninh Tương Y! Ngươi không quan tâm Tuyết Liên sống chết sao? Cái Lâu Diệp này là gì, có liên quan gì ngươi?”

Ninh Tương Y không trả lời, mà dưới đài những cái kia lão thần không chịu đi, ngược lại hướng Ninh Tương Y quỳ lạy!
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom