Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1179
Chương 1179
Nhất là đồ cho anh ta và chị em nhà họ Diệp, càng sẽ hoàn toàn thay đổi nhân sinh của bọn họ.
Để bọn họ từ võ giả bình thường biến thành trận pháp sư, luyện dược sư thậm chí đi đến con đường tu tiên.
Anh ta cũng không nghĩ tới, chẳng qua chỉ là đồng tình lúc trước khi đi ra ngoài, đối với việc cõng Tân Trạm xuống núi cũng chỉ là tiện tay mà thôi mà lại khiến cho anh ta hoàn toàn trở nên khác biệt.
Cuối cùng, Tân Trạm còn để lại một phù lục thạch bảo mệnh, chẳng qua là có tác dụng phòng ngự, không có tính công kích.
Sau cùng còn có một sợi lông vũ có khí tức của Lăng Nhật ‘Yêu Hoàng, có vật này, bọn người Tân Tráng trở về sẽ không bị yêu thú ngấp nghé, dẫn đến xảy ra chuyện nguy hiểm.
Nếu có duyên chúng ta sẽ gặp lại Tân Trạm làm như vậy cũng có lo nghĩ của mình.
Mặc dù trước mắt Tân Tráng nhìn cũng không phải là người độc ác, nhưng là người là sẽ thay đổi, nhất là sau khi có được lực lượng.
Tân Trạm cũng không nghĩ tới từ việc báo ân, cuối cùng ngược lại hại thôn Đại Thanh, cũng hại Tân Tráng.
Cho nên những vật mà anh lưu lại, bao gồm cả trận pháp, lấy phòng ngự cùng phụ trợ làm chủ, chưa có tác dụng công kích.
Lại giao cho Tân Tráng những độc đan giải dược cho các võ giả, Tân Trạm dặn dò Tân Tráng vài câu, mới quay người rời đi.
“Tân Trạm, anh sẽ còn trở về sao?” Tân Tráng đột nhiên có chút không nỡ, nhịn không được hỏi.
“Nếu có duyên chúng ta sẽ gặp lại”
Tân Trạm khoát tay áo, nếu là hết thảy thuận lợi, anh tìm được bọn người Tô Uyên, Diệp Thành, nói không chừng sẽ còn có thể trở về nhìn xem bọn người Diệp Uyển, nhưng đó là chuyện rất lâu về sau.
Sáng sớm hôm sau.
Tân Trạm liền dẫn Trác Cư đã thoáng khôi phục tu vi, rời khỏi sơn cốc.
Dọc theo con đường này, Tân Trạm cũng hỏi thăm Trác Cư không ít tin tức liên quan tới Hỏa Vũ tông.
Hỏa Vũ tông là tông môn tồn tại xa xưa nhất ở Nước Đại Vũ, thậm chí so với sự thành lập của Nước Đại Vũ còn sớm hơn, trải qua bao biến độc, nhưng vẫn luôn duy trì được tông môn không ngã là chuyện cực kỳ khó có được.
Nhưng gần đây trong vòng mấy chục năm, Hỏa Vũ tông lại có chút lâm vào tình cảnh bấp bênh.
Lão tông chủ mất tích ngoài ý muốn, người kế thừa địa vị chính là con gái của ông ta, tu vi chỉ có Phân Thần cảnh nhất phẩm, thế là người có tâm tư ra tay, mấy cái trưởng lão đều có tâm tư của chính mình.
Mà Trác Cư phụ thuộc Tam trưởng lão là một phe ủng hộ tông chủ mới, ở trong tông môn chiếm cứ lấy thế lực một phương, nhưng Nhạc Nhất Tuần phụ thuộc đại trưởng lão, thì là một phương thế lực khác, cũng không phục lệnh của tông chủ mới.
Lúc đầu tình huống này, mặc dù có chút phiền phức, nhưng song phương có thực lực thăng bằng, cũng không gây ra nhiễu loạn quá lớn.
Nhưng nhị trưởng lão ủng hộ tông chủ mới nên đi ra ngoài tìm kiếm lão tông chủ, lại biến mất, sau đó Tam trưởng lão lại sinh bệnh lạ, thực lực đã giảm xuống.
Kể từ đó, quyền lực ở Hỏa Vũ tông, dường như đều bị một mạch của đại trưởng lão tóm vào trong tay, đến các trưởng lão vốn dĩ đứng ở vị trí trung gian cũng dần dần phụ thuộc vào khiến cho tông chủ mới tràn ngập nguy hiểm.
“Cho nên lần này tôi đi tìm kiếm Thải Điệp tiên thảo, cũng là chỉ thị mà Tam trưởng lão đặc biệt đưa ra, là tiên thảo mấu chốt để chữa bệnh cho ông ấy”
Hai người phi hành giữa không trung, Trác Cư giới thiệu.
“Tam trưởng lão của anh, rốt cuộc là đã sinh bệnh lạ gì?”
Tân Trạm hỏi.
“Không có ai biết chứng bệnh cụ thể, nhưng tu vi của trưởng lão lại càng ngày càng kém đi, vốn dĩ ông ấy có tu vi Thần cảnh tam phẩm, nhưng năm ngoái lúc giao thủ cùng người khác đã chỉ còn nhị phẩm”
Trên mặt cảu Trác Cư lộ vẻ cổ quái nói: “Hơn nữa mấy năm trước Tam trưởng lão còn tìm y hỏi thuốc bốn phía, tìm không ít luyện dược sự thanh danh hiển hách trong nước Đại Vũ đến để hỗ trợ, hai năm này cũng hoàn toàn từ bỏ, tự minh chơi đùa đan dược gì đó.”
“Ly kỳ nhất chính là mỗi tháng trưởng lão đều sẽ an bài đệ tử tâm phúc đi đến thôn xóm bên ngoài tông môn tìm kiếm các cô gái trẻ tuổi chưa trải qua sự đời, một lần phải tìm mấy trăm người, sau đó đưa các cô ấy vào trong điện của mình, vài ngày nữa, lại sai người đưa bọn họ trở về”
“Tam trưởng lão là tên háo sắ: ân Trạm cau mày nói.
“Nhưng số lượng cũng quá là nhiều đi”
Trác Cư ho nhẹ nói: “Cũng không phải, những cô gái kia lúc rời đi đều rất hoàn hảo, chỉ là hơi mệt, hơn nữa tôi cũng giúp trưởng lão làm qua chuyện này rồi cho nên sau đó từng vụng trộm kiểm tra, những cô gái này cũng không có bị phá thể, cũng không có bị rút máu, thần hồn nhìn qua cũng chịu ảnh hưởng gì cả.”
“Nhưng kỳ quái chính là, mỗi lần những cô gái này bị đưa đi, tinh thần của trưởng lão liền sẽ tốt hơn không ít, giống như là ăn phải thuốc bổ nào đó”
Tân Trạm càng cảm thấy kì lạ, cái tên Tam trưởng này, bí mật ở trên người chỉ sợ không ít”
Hừ, khẩu khí của bọn họ ngược cũng không nhỏ.
Mỗi tháng tìm mấy trăm cô gái đi đến đại điện, cái gì cũng không làm, đợi mấy ngày sau lại trả về, loại phương pháp chữa bệnh này thật sự là chưa từng nghe thấy.
Cái tên Tam trưởng lão này rốt cuộc đang làm cái gì vậy.
Nhất là đồ cho anh ta và chị em nhà họ Diệp, càng sẽ hoàn toàn thay đổi nhân sinh của bọn họ.
Để bọn họ từ võ giả bình thường biến thành trận pháp sư, luyện dược sư thậm chí đi đến con đường tu tiên.
Anh ta cũng không nghĩ tới, chẳng qua chỉ là đồng tình lúc trước khi đi ra ngoài, đối với việc cõng Tân Trạm xuống núi cũng chỉ là tiện tay mà thôi mà lại khiến cho anh ta hoàn toàn trở nên khác biệt.
Cuối cùng, Tân Trạm còn để lại một phù lục thạch bảo mệnh, chẳng qua là có tác dụng phòng ngự, không có tính công kích.
Sau cùng còn có một sợi lông vũ có khí tức của Lăng Nhật ‘Yêu Hoàng, có vật này, bọn người Tân Tráng trở về sẽ không bị yêu thú ngấp nghé, dẫn đến xảy ra chuyện nguy hiểm.
Nếu có duyên chúng ta sẽ gặp lại Tân Trạm làm như vậy cũng có lo nghĩ của mình.
Mặc dù trước mắt Tân Tráng nhìn cũng không phải là người độc ác, nhưng là người là sẽ thay đổi, nhất là sau khi có được lực lượng.
Tân Trạm cũng không nghĩ tới từ việc báo ân, cuối cùng ngược lại hại thôn Đại Thanh, cũng hại Tân Tráng.
Cho nên những vật mà anh lưu lại, bao gồm cả trận pháp, lấy phòng ngự cùng phụ trợ làm chủ, chưa có tác dụng công kích.
Lại giao cho Tân Tráng những độc đan giải dược cho các võ giả, Tân Trạm dặn dò Tân Tráng vài câu, mới quay người rời đi.
“Tân Trạm, anh sẽ còn trở về sao?” Tân Tráng đột nhiên có chút không nỡ, nhịn không được hỏi.
“Nếu có duyên chúng ta sẽ gặp lại”
Tân Trạm khoát tay áo, nếu là hết thảy thuận lợi, anh tìm được bọn người Tô Uyên, Diệp Thành, nói không chừng sẽ còn có thể trở về nhìn xem bọn người Diệp Uyển, nhưng đó là chuyện rất lâu về sau.
Sáng sớm hôm sau.
Tân Trạm liền dẫn Trác Cư đã thoáng khôi phục tu vi, rời khỏi sơn cốc.
Dọc theo con đường này, Tân Trạm cũng hỏi thăm Trác Cư không ít tin tức liên quan tới Hỏa Vũ tông.
Hỏa Vũ tông là tông môn tồn tại xa xưa nhất ở Nước Đại Vũ, thậm chí so với sự thành lập của Nước Đại Vũ còn sớm hơn, trải qua bao biến độc, nhưng vẫn luôn duy trì được tông môn không ngã là chuyện cực kỳ khó có được.
Nhưng gần đây trong vòng mấy chục năm, Hỏa Vũ tông lại có chút lâm vào tình cảnh bấp bênh.
Lão tông chủ mất tích ngoài ý muốn, người kế thừa địa vị chính là con gái của ông ta, tu vi chỉ có Phân Thần cảnh nhất phẩm, thế là người có tâm tư ra tay, mấy cái trưởng lão đều có tâm tư của chính mình.
Mà Trác Cư phụ thuộc Tam trưởng lão là một phe ủng hộ tông chủ mới, ở trong tông môn chiếm cứ lấy thế lực một phương, nhưng Nhạc Nhất Tuần phụ thuộc đại trưởng lão, thì là một phương thế lực khác, cũng không phục lệnh của tông chủ mới.
Lúc đầu tình huống này, mặc dù có chút phiền phức, nhưng song phương có thực lực thăng bằng, cũng không gây ra nhiễu loạn quá lớn.
Nhưng nhị trưởng lão ủng hộ tông chủ mới nên đi ra ngoài tìm kiếm lão tông chủ, lại biến mất, sau đó Tam trưởng lão lại sinh bệnh lạ, thực lực đã giảm xuống.
Kể từ đó, quyền lực ở Hỏa Vũ tông, dường như đều bị một mạch của đại trưởng lão tóm vào trong tay, đến các trưởng lão vốn dĩ đứng ở vị trí trung gian cũng dần dần phụ thuộc vào khiến cho tông chủ mới tràn ngập nguy hiểm.
“Cho nên lần này tôi đi tìm kiếm Thải Điệp tiên thảo, cũng là chỉ thị mà Tam trưởng lão đặc biệt đưa ra, là tiên thảo mấu chốt để chữa bệnh cho ông ấy”
Hai người phi hành giữa không trung, Trác Cư giới thiệu.
“Tam trưởng lão của anh, rốt cuộc là đã sinh bệnh lạ gì?”
Tân Trạm hỏi.
“Không có ai biết chứng bệnh cụ thể, nhưng tu vi của trưởng lão lại càng ngày càng kém đi, vốn dĩ ông ấy có tu vi Thần cảnh tam phẩm, nhưng năm ngoái lúc giao thủ cùng người khác đã chỉ còn nhị phẩm”
Trên mặt cảu Trác Cư lộ vẻ cổ quái nói: “Hơn nữa mấy năm trước Tam trưởng lão còn tìm y hỏi thuốc bốn phía, tìm không ít luyện dược sự thanh danh hiển hách trong nước Đại Vũ đến để hỗ trợ, hai năm này cũng hoàn toàn từ bỏ, tự minh chơi đùa đan dược gì đó.”
“Ly kỳ nhất chính là mỗi tháng trưởng lão đều sẽ an bài đệ tử tâm phúc đi đến thôn xóm bên ngoài tông môn tìm kiếm các cô gái trẻ tuổi chưa trải qua sự đời, một lần phải tìm mấy trăm người, sau đó đưa các cô ấy vào trong điện của mình, vài ngày nữa, lại sai người đưa bọn họ trở về”
“Tam trưởng lão là tên háo sắ: ân Trạm cau mày nói.
“Nhưng số lượng cũng quá là nhiều đi”
Trác Cư ho nhẹ nói: “Cũng không phải, những cô gái kia lúc rời đi đều rất hoàn hảo, chỉ là hơi mệt, hơn nữa tôi cũng giúp trưởng lão làm qua chuyện này rồi cho nên sau đó từng vụng trộm kiểm tra, những cô gái này cũng không có bị phá thể, cũng không có bị rút máu, thần hồn nhìn qua cũng chịu ảnh hưởng gì cả.”
“Nhưng kỳ quái chính là, mỗi lần những cô gái này bị đưa đi, tinh thần của trưởng lão liền sẽ tốt hơn không ít, giống như là ăn phải thuốc bổ nào đó”
Tân Trạm càng cảm thấy kì lạ, cái tên Tam trưởng này, bí mật ở trên người chỉ sợ không ít”
Hừ, khẩu khí của bọn họ ngược cũng không nhỏ.
Mỗi tháng tìm mấy trăm cô gái đi đến đại điện, cái gì cũng không làm, đợi mấy ngày sau lại trả về, loại phương pháp chữa bệnh này thật sự là chưa từng nghe thấy.
Cái tên Tam trưởng lão này rốt cuộc đang làm cái gì vậy.
Bình luận facebook