Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1381
Chương 1381
Lúc này Hồ Phong đã hoàn toàn sững sờ, sắc mặt ông ta tái nhợt, nhìn Tân Trạm với vẻ mặt không thể tin được.
Ai có thể ngờ rằng một tên tiểu bối chỉ mới ở cảnh giới Xuất Khiếu lại nắm giữ được sức mạnh của Thanh Long.
“Giao mệnh hồn của ông ra đây, tôi sẽ tha chết cho ông” Tân Trạm đáp xuống đất, lạnh lùng nói.
Hồ Phong do dự một chút, nhìn về phía Thanh Long tướng mạo.
hung tợn đang gần trong gang tấc, cuối cùng thở dài một hơi, lấy ra một sợi mệnh hồn giao vào tay Tân Trạm.
Sau khi lấy được sợi mệnh hồn, lúc này thân thể Tân Trạm mới run lên, phun mạnh ra một ngụm máu tươi, thu linh hồn Thanh Long về lại thần thức.
Vừa rồi hắn gắng gượng khống chế Thanh Long, khiến hắn cũng bị thương không nhẹ.
Vẫy tay một cái, hai ngọn lửa hừng hực bao quanh thân thể Hồ Phong như một lời cảnh báo.
Ngồi bệt trên mặt đất, Tân Trạm uống không ít linh dược, phải một lúc sau mới khôi phục được thương thế.
Lúc này, Tân Trạm mới duỗi tay, thu lại hai ngọn lửa phừng phực kia.
Hai người lúc này mới yên lặng nhìn nhau, lúc trước hai bên vẫn còn chênh lệch thân phận giữa tiền bối và hậu bối, nhưng bây giờ tình thế đã hoàn toàn đảo ngược.
“Haizz, cuối cùng vẫn là nhìn lầm người”
Hồ Phong vẻ mặt ủ rũ ngồi dưới nền đất, dùng ánh mắt phức tạp nhìn Tân Trạm.
Giao nộp mệnh hồn của mình đồng nghĩa với việc sinh tử đều do.
Tân Trạm định đoạt.
“Bây giờ ông có thể nói cho tôi biết rồi chứ”
Tân Trạm nhìn chăm chằm Hồ Phong, cau mày nói: “Ông thân là dược tôn cấp năm, tôi dùng ba Quả Lôi Nguyên để đổi lấy Băng Nguyên Đan do ông luyện ra, ông không đồng ý, lại mạo hiểm nguy cơ phương pháp luyện đan bị tiết lộ để gắng gượng ra tay với tôi. Rốt cuộc là vì cái gì?
“Ha ha, vì cái gì à?”
Hồ Phong cười khổ một tiếng, lúc này đã mất đi phong thái phấn chấn lúc trước, gương mặt đầy chán nản, ảo não lắc đầu.
“Tôi còn tưởng rằng tôi sẽ mang bí mật này xuống mồ, không ngờ có ngày vẫn bị người ta phát hiện ra”
Tân Trạm nhíu mày thật chặt, anh có một dự cảm không lành, có lẽ Hồ Phong này không đơn giản chỉ có sở trường luyện đan như mình tưởng tượng.
“Cậu muốn biết thì đi theo tôi”
Hồ Phong đứng dậy, đi về phía hậu viện.
Có mệnh hồn trong tay, Tân Trạm cũng không sợ bị đối phương lừa gạt, cũng cùng đi vào hậu viện.
“Nhìn thấy những thứ này rồi chứ?”
Trong hậu viện nơi Hồ Phong ở, ngoài phòng luyện đan mà tất cả các luyện đan sư đều có, trong một góc nhỏ còn để rất nhiều bã thuốc.
Tân Trạm bước tới, cầm lên một ít quan sát.
“Tôi đã từng điều tra, biết cậu cũng là luyện đan sư, cậu có thể nhìn ra những dược liệu này là để sử dụng làm gì không” Hồ Phong nói.
“Nguyên liệu của Băng Nguyên Đan”
Ánh mắt Tân Trạm khẽ động, nhìn về phía Hồ Phong.
Trong đống bã thuốc phế thải này lại có một lượng lớn nguyên liệu cần thiết để điều chế Băng Nguyên Đan, cũng có nghĩa là Hồ Phong luyện đan đều uổng công hết rồi?
“Ông không luyện ra được Băng Nguyên Đan”
Trái tim Tân Trạm nhảy dựng, nói: “Ông không phải là dược tôn cấp năm sao?”
“Ha ha, đây chính là bí mật lớn nhất của tôi, thế nào, có phải là rất bất ngờ không” Hồ Phong cười khổ nói.
Lúc này Hồ Phong đã hoàn toàn sững sờ, sắc mặt ông ta tái nhợt, nhìn Tân Trạm với vẻ mặt không thể tin được.
Ai có thể ngờ rằng một tên tiểu bối chỉ mới ở cảnh giới Xuất Khiếu lại nắm giữ được sức mạnh của Thanh Long.
“Giao mệnh hồn của ông ra đây, tôi sẽ tha chết cho ông” Tân Trạm đáp xuống đất, lạnh lùng nói.
Hồ Phong do dự một chút, nhìn về phía Thanh Long tướng mạo.
hung tợn đang gần trong gang tấc, cuối cùng thở dài một hơi, lấy ra một sợi mệnh hồn giao vào tay Tân Trạm.
Sau khi lấy được sợi mệnh hồn, lúc này thân thể Tân Trạm mới run lên, phun mạnh ra một ngụm máu tươi, thu linh hồn Thanh Long về lại thần thức.
Vừa rồi hắn gắng gượng khống chế Thanh Long, khiến hắn cũng bị thương không nhẹ.
Vẫy tay một cái, hai ngọn lửa hừng hực bao quanh thân thể Hồ Phong như một lời cảnh báo.
Ngồi bệt trên mặt đất, Tân Trạm uống không ít linh dược, phải một lúc sau mới khôi phục được thương thế.
Lúc này, Tân Trạm mới duỗi tay, thu lại hai ngọn lửa phừng phực kia.
Hai người lúc này mới yên lặng nhìn nhau, lúc trước hai bên vẫn còn chênh lệch thân phận giữa tiền bối và hậu bối, nhưng bây giờ tình thế đã hoàn toàn đảo ngược.
“Haizz, cuối cùng vẫn là nhìn lầm người”
Hồ Phong vẻ mặt ủ rũ ngồi dưới nền đất, dùng ánh mắt phức tạp nhìn Tân Trạm.
Giao nộp mệnh hồn của mình đồng nghĩa với việc sinh tử đều do.
Tân Trạm định đoạt.
“Bây giờ ông có thể nói cho tôi biết rồi chứ”
Tân Trạm nhìn chăm chằm Hồ Phong, cau mày nói: “Ông thân là dược tôn cấp năm, tôi dùng ba Quả Lôi Nguyên để đổi lấy Băng Nguyên Đan do ông luyện ra, ông không đồng ý, lại mạo hiểm nguy cơ phương pháp luyện đan bị tiết lộ để gắng gượng ra tay với tôi. Rốt cuộc là vì cái gì?
“Ha ha, vì cái gì à?”
Hồ Phong cười khổ một tiếng, lúc này đã mất đi phong thái phấn chấn lúc trước, gương mặt đầy chán nản, ảo não lắc đầu.
“Tôi còn tưởng rằng tôi sẽ mang bí mật này xuống mồ, không ngờ có ngày vẫn bị người ta phát hiện ra”
Tân Trạm nhíu mày thật chặt, anh có một dự cảm không lành, có lẽ Hồ Phong này không đơn giản chỉ có sở trường luyện đan như mình tưởng tượng.
“Cậu muốn biết thì đi theo tôi”
Hồ Phong đứng dậy, đi về phía hậu viện.
Có mệnh hồn trong tay, Tân Trạm cũng không sợ bị đối phương lừa gạt, cũng cùng đi vào hậu viện.
“Nhìn thấy những thứ này rồi chứ?”
Trong hậu viện nơi Hồ Phong ở, ngoài phòng luyện đan mà tất cả các luyện đan sư đều có, trong một góc nhỏ còn để rất nhiều bã thuốc.
Tân Trạm bước tới, cầm lên một ít quan sát.
“Tôi đã từng điều tra, biết cậu cũng là luyện đan sư, cậu có thể nhìn ra những dược liệu này là để sử dụng làm gì không” Hồ Phong nói.
“Nguyên liệu của Băng Nguyên Đan”
Ánh mắt Tân Trạm khẽ động, nhìn về phía Hồ Phong.
Trong đống bã thuốc phế thải này lại có một lượng lớn nguyên liệu cần thiết để điều chế Băng Nguyên Đan, cũng có nghĩa là Hồ Phong luyện đan đều uổng công hết rồi?
“Ông không luyện ra được Băng Nguyên Đan”
Trái tim Tân Trạm nhảy dựng, nói: “Ông không phải là dược tôn cấp năm sao?”
“Ha ha, đây chính là bí mật lớn nhất của tôi, thế nào, có phải là rất bất ngờ không” Hồ Phong cười khổ nói.
Bình luận facebook